Tự Bẻ Cong Để Yêu Cậu – Fly In Shallow

Chương 79: Trì Lục? Hay Lục Trì?

Trước Sau
Thường A còn chưa nói hết, tự nhiên cảm giác được bên người một trận kình phong (mạnh mẽ, hùng mạnh).

Trì Nhạc không nói hai lời đi tới, vừa đi vừa bắt đầu cởi quần áo.

Áo khoác, áo sơ mi, tiện đâu ném đấy.

Thường A vội vội vã vã chạy ra đón lấy.

Lại giương mắt nhìn lên, Trì Nhạc chạy tới bên người Lục Tỷ.

Trần Đấu cười cợt, công thành danh toại, lặng lẽ lùi sang một bên.

Lục Tỷ còn vùi ở trên ghế salông, chậm rãi giơ mắt lên, mặt nhìn về phía người đàn ông này.

Thân ảnh cao lớn của Trì Nhạc che ánh sáng, hay tay chống trên tay vịn ghế sô pha, cánh tay tráng kiện, lồng ngực rắn chắc, đường viền bộ phận cương nghị, được ánh sáng ám muội của ánh đèn miêu tả dáng dấp khiêu gợi.

Loại gợi cảm này cùng gợi cảm của Lục Tỷ không giống nhau, hắn là thô cuồng (thô bạo, cuồng liệt), nguy hiểm, tràn ngập sự bộc phát.

Nhưng mà lũy thừa gợi cảm của hai người cũng không thể phân cao thấp.

ZIV lấy camera ra, trên mặt, xuất hiện ý cười khác.

Phần đặc sắc nhất bắt đầu rồi.

Trì Nhạc cao to dựa tường đứng thẳng, nửa thân trên để trần, ánh mắt sắc bén.

Lục Tỷ nghiêng người đứng trước Trì Nhạc, đưa lưng về ống kính, áo tắm tùy ý khoát trên người, y đem tóc mái vuốt về sau đầu, vẩy vẩy xoã tung tóc, cái cổ dài nhỏ cùng khung xương lộ ra, áo tắm dưới vòng eo nhỏ gầy rắn chắc nhẹ nhàng uốn éo, cái mông êm dịu vung cao đem hình dáng quần lót lộ ra đặc biệt no đủ, một đôi chân dài tạo cảm giác đường nét hoàn mĩ.

Nghiêng đầu, đưa lưỡi ra liếm môi khô, làm nổi lên một nụ cười.

Tất cả mọi người ở đây không tự chủ được nuốt nước miếng một cái.

Trì Nhạc ngẩng cằm, mặt không hề cảm xúc, một tay tìm eo Lục Tỷ, một tay đút trong túi quần, một chân duỗi thẳng, một chân co lên dò vào giữa hai chân Lục Tỷ.

Ánh đèn chiếu vào từng bộ phận của hai người tỏa ra bóng mờ thần bí. Nét cương nghị trên mặt Trì Nhạc, nói toạc ra là sắc bén lại tà tứ bá đạo.

Hai loại gợi cảm hoàn toàn không giống nhau, rốt cục hòa lại với nhau.

Người ở chỗ này cũng không thể tự chủ được lại nuốt từng ngụm nước bọt.

Hình ảnh này, giống như 20 người ngồi xổm ở đây cùng xem AV ......... à không, GV đột ngột mạnh mẽ!

Thường A bưng mũi, hai bên mũi máu trực tiếp chảy xuống.

"Đây không tính là tai nạn lao động a ......"

Nội tâm của nàng nhanh chóng tung ra một màn đạn.

Mọi người bên trong đang kinh diễm, điện thoại Trần Đấu vang lên.

"A lô, ta là, tên hàng hiệu? Ách, cái kia ......" Trần Đầu che ống nghe quay về phía Trì Nhạc làm khẩu hình — tên hàng hiệu!

Đáng chết, bọn họ vẫn chưa đặt tên hàng hiệu.

Trì Nhạc và Lục Tỷ vừa chụp xong một chùm ảnh lớn, đang thực hiện động tác kế tiếp, hai người đối mặt đứng thẳng, tay phải Trì Nhạc dò vào phần dưới áo tắm, một đường hướng lên trên, đỡ lưng Lục Tỷ.

Bàn tay dày rộng truyền đến một hồi nhiệt độ, Lục Tỷ ngẩng đầu, đối diện với mắt Trì Nhạc. Tay trái Trì Nhạc cũng đưa tới an ủi, lướt qua cái cổ gầy nhỏ của y, ngón tay cái cẩn thận sượt qua phía dưới chiếc cằm tinh xảo, sượt qua đôi môi khô khốc đầy đặn, bờ môi bị đẩy ra một chút, hàm răng trắng nõn lộ ra.

"Crave —— nghiện." Trì Nhạc nói.

Hắn cúi xuống bên tai Lục Tỷ, dùng âm thanh nói chỉ có hai người nghe được:

"You are toxin to addi, drug to antidote."

Cậu là ma túy, cũng là thuốc giải độc.

Trì Nhạc nói xong, nhếch miệng cười xấu xa, sau đó bỗng nhiên phát lực, cả người cúi xuống hướng về phía Lục Tỷ áp chế, vòng eo dẻo dai của Lục Tỷ bị uốn cong đến góc độ không thể tưởng tượng được, sức mạnh toàn thân đều ở trong tay Trì Nhạc. Đôi mắt trong trẻo mang điểm tức giận, nhìn thẳng Trì Nhạc, nhìn ra hắn một trận ngứa ngáy trong lòng.

"Nhìn ta bên này." ZIV giơ camera lên.

Mắt Lục Tỷ chuyển qua, mang theo một chút lệ khí, cổ cùng cằm bị Trì Nhạc không nhẹ không nặng lắm ở trong tay.

Răng rắc một tiếng, màn hình chụp lại cảnh này trong nháy mắt.

"Trời ạ." An cùng Thường A cùng che miệng.

Quá hoàn mỹ, không thể nói ra được là cảm giác gì, thế nhưng hai người trong hình, rõ ràng có cảm giác tương phản rõ ràng, thế nhưng không thể tách rời, tương hỗ nhau cùng hấp dẫn.



Cường hãn cùng khí tràng cưỡng ép, chật ních toàn bộ không gian.

"Trì Nhạc, ta sai rồi, ngươi mới là công QAQ." (Anh vẫn là công mà e ơi =)))) Thường A trong lòng nhất thời hồ đồ xưng tội.

Một ngày quay chụp phi thường thuận lợi, Trì Nhạc rốt cuộc là tiền bối cực kỳ gương mẫu, chụp ảnh tốt đến quen tay nên rất nhanh, cùng chuyển động của Lục Tỷ cũng coi là hiểu ngầm không chê vào đâu được.

Mọi người vây quanh cùng xem vẻ đẹp thân thể toàn bộ buổi chiều, Thường A đứng mũi chịu sào, đã triệt để lọt hố, đối với CP sâu sắc này.

Chỉ có điều, là Lục Trì? Hay là Trì Lục đây?

Bình thường Trì Nhạc biểu hiện các loại si mê, thật khó có thể lựa chọn.

ZIV hài lòng nhìn màn hình, khí chất tương phản của hai người rất lớn, phối hợp với nhau, dễ dàng tạo nên một hình ảnh đầy đủ, cảm giác chân thật đến hình ảnh cũng không cần photoshop.

"Ngươi thật không có hứng thú chụp hình sao?" ZIV nghiêng người dựa vào cửa phòng hóa trang.

Lục Tỷ đang mặc quần dài, mặc áo xuyên thấu một nửa, tóc hỗn loạn cùng đôi mắt trong sáng, nhàn nhạt quét tới.Câu trả lời vẫn không có thốt ra khỏi miệng, người từ phía sau đem hắn ôm vào trong lồng ngực.

Trì Nhạc cực kỳ tự nhiên xuyên qua hai tay Lục Tỷ, giúp y cài nút quần cùng phec mơ tuya.

ZIV nhìn Trì Nhạc một chút, nhíu nhíu mày, không nói thêm gì.

Trên đường về nhà, tâm tình Trì Nhạc thật tốt.

Lục Tỷ ngồi ở vị trí kế bên ghế tài xế, lẳng lặng nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

Từ đài FM vang lên một ca khúc cũ, Trì Nhạc ngâm nga theo.

"all the leaves are brown,

and the sky is gray

ive been for a walk,

on a winters day

id be safe and warm,

if i was in l. a.

california dreaming"

Giọng nói của mc kịp thời xem vào: "Bài hát này, là bài hát của một ban nhạc Mĩ The mamas & The papas phát hành single năm 1966 —— 《California Dreaming 》. Năm 1994 bài hát này từng được hai bộ phim điện ảnh kinh điển 《Forest Gump 》 và 《Rừng Trùng Khánh 》 sử dụng là nhạc phim, bởi vậy được biết đến trên toàn thế giới. 《California Dreaming 》 từng xếp thứ 4 trong các bảng xếp hạng, album đã được bán ra 100 vạn bản.

"100 triệu." Trì Nhạc nở nụ cười.

Ánh mắt Lục Tỷ trước sau đều lưu luyến ở cửa sổ ghế phụ.

Lúc tia sáng đạt đến một góc độ, có thể mơ hồ nhìn thấy một dấu vết mờ mờ trên cửa sổ xe.

Như một con chim.

"Ai vẽ?" Lục Tỷ hỏi.

"Hả?" Đèn đỏ ngã tư, Trì Nhạc dừng xe, quay đầu nhìn hình Lục Tỷ chỉ một chút.

Đôi mày anh tuấn nhíu một hồi, phảng phất nhớ lại cái gì, nhưng mà động tác nhỏ như vậy, thật không thể nhớ ra.

"Chỗ ngồi này, tổng cộng không quá 3 người, chẳng lẽ không phải cậu vẽ?

Đèn tín hiệu chuyển xanh, Trì Nhạc một cước đạp chân ga, tiếp tục lao đi.

Lục Tỷ không lên tiếng, chỉ miễn cưỡng tựa ở trên ghế phụ, say sưa nhìn con chim mơ hồ trên cửa sổ thủy tinh.

Vừa đến thời gian ăn cơm tối.

Trì Nhạc mang đạo cụ y tế đến, Lục Tỷ đang cầm bút đánh đánh dấu, ngồi một bên vẽ graffiti.

Thường A một bên bưng món ăn lên bàn, một bên lén lút quan sát hai vị trước bàn ăn cơm.

Trì Nhạc dính vào bên người Lục Tỷ, đôi đũa trong tay gắp một miếng sườn xào chua ngọt trong đĩa, định đút cho Lục Tỷ ăn.

Lục Tỷ cúi đầu vẽ vời, không chú ý tới Trì chim to bên cạnh.

Thường A trong bụng mắng Trì Nhạc nếu hôm nay ngươi thổi nguội đưa tới, ta sau đó liền lọt hố Lục Trì!



Trì Nhạc gắp miếng sườn có đủ giấm đường, hướng mép mình đưa tới, làm vẻ muốn thổi nguội.

Thường A lặng yên nâng mắt lên, trong lòng nhổ nước bọn "Xong xong, boss đẹp trai nhiều tiền của ta không chỉ cong mà còn làm thụ" "Trời xanh a trong giới thời trang quả nhiên không còn thẳng nam a"" "Thế mà ban đầu rốt cuộc tại sao ta lại tiến vào cái vòng này a".Thường A từ lúc ở trong studio được hai vị này kích thích sâu sắc đến chảy máu mũi, trở về liền lên mạng tìm kiếm ba keyword "Nam Nam" "Đam Mỹ" "BL", hiện tại đang là một hủ nữ, CP công thụ là danh từ chuyên ngày để hạ bút thành văn.

Trì Nhạc đưa sườn xào chua ngọt đưa đến bên miệng mình, hôn một cái, cảm nhận nhiệt độ, liền nhét vào miệng Lục Tỷ.

Cũng được cũng được, tư thế này coi như là hôn môi gián tiếp, vẫn không tính là thụ, nhược công cái gì đó a, quả thực khiến lão nương giật mình! Thường A vỗ ngực một cái, cuối cùng có thể yên tâm tiếp tục nấu ăn.

Trần Đấu vùi ở trong sô pha, đang chăm chú nghịch điện thoại, chuông cửa đột nhiên reo lên.

"Thao, chết đi." Nàng một bên chửi thầm, một bên đứng lên mở cửa.

Cửa mở ra, ZIV hớn hở đứng ngoài cửa.

Người này cũng thực kỳ quái, nơi nào không ưa hắn hắn liền cứ khăng khăng đi vào chỗ đó.

"Ha ha, trùng hợp a, đã đến giờ ăn cơm ha." Trần Đấu chào, "Đến đến đến bên trong ngồi, Đại Thường cho thêm đôi đũa."

ZIV cũng không khách khí, đổi xong giày liền đến thẳng bàn.

Trên bàn cơm, lúc này Trì Nhạc đang điên máu.

"Đại Thương, lần sau nấu cơm, đừng cho hành, hắn dị ứng với cái này ngươi không biết sao?"

Thường A trong lòng nghĩ, ta sao biết a, ta đâu phải bảo mẫu nhà ngươi, tình cờ tới làm khách, các ngươi đều nồi chờ hưởng thụ, lúc này còn trách ta cho hành, ta thật oan ức a.

Trì Nhạc dường như không nghe thấy nội tâm của nàng, một bên gắp hành ra ngoài, một bên cằn nhằn: "Sườn xào chua ngọt cần cho nhiều giấm, hắn thích ăn chua ngươi không biết sao."

Vãi, lại thế rồi, bảo bảo thật khổ oa oa.

Thường A hướng Trần Đấu cầu cứu, xin nhờ chủ nhà ngươi đứng lên bảo vệ lẽ phải.

Chủ nhà Trần Đấu hiện tại đang túng chữ (không còn lời nào để nói), trước đây Trì Nhạc với nàng cùng nhau cũng không có lải nhải như thế, thật không ngờ phía sau con người sắt đá lại cất giấu nhu tình như vậy, lúc này nàng chỉ muốn lùa xong bát cơm rồi cút xéo ra ghế sa lông tiếp tục chơi điện tử.

Nghĩ tới đây, tốc độ bới cơm không khỏi nhanh hơn một chút.

Dường như trên bàn cơm ZIV là người duy nhất không quan tâm nhàn nhã tồn tại. Thường A liếc nhìn hắn một chút, phát hiện người này vừa ăn vừa nhìn hai người đối diện ân ái, lại còn cảm thấy thú vị. Liếc mắt nhìn, ăn một miếng cơm, liếc mắt nhìn, ăn một miếng cơm, không ngờ nhìn hai người đối diện show ân ái mà còn có thể ngồi ăn cơm?

"Ai." Thường A dùng cùi chỏ chọc chọc ZIV, "Ta nói, ngươi là hủ nam a?"

"Hủ nam là cái gì?" Trên mặt ZIV mang theo ý cười, lông mày nhíu lại, tâm tình tốt hỏi.

" Đừng giả bộ, nhìn ngươi đang cười ngu xuẩn này." Thường A một mặt ghét bỏ.

"???" ZIV bày ra bộ mặt không hiểu.

"Hủ nam? Đương đệ? Mê trai?" Thường A thở dài một hơi, thật là trẻ con không thể dạy dỗ, "Chính là, thích xem nam nam!"

"Ta đang nói với ngươi, ngươi có nghe thấy không a?" Trì Nhạc gầm nhẹ một tiếng, đem Thường A trở về hiện thực.

"Ha, vâng vâng vâng vâng vâng vâng, biết rồi biết rồi, lần tới nhất định chú ý."

Cơm nước no nê, ZIV móc ra một chiếc USB.

"Bộ ảnh chụp trước đó, đều đã photoshop xong, lão Hồ nói các ngươi cần gấp, vì thế mang tới."

Trì Nhạc cầm lấy USB, "Làm phiền."

Lục Tỷ vẫn vẻ mặt ta mặc kệ các ngươi.

ZIV vẫn như cũ không hề ngại ngùng, tiếp tục mặt lạnh dán vào cái mông: "Sáu năm trước ngươi cự tuyệt ta, ta còn tưởng rằng cả đời này không có cơ hội chụp ảnh cho ngươi, lần này thật sự rất cao hứng, ngươi so với tưởng tượng của ta càng hoàn mỹ hơn. Mong lần sau có thể cọ sát ra lửa."

Lục Tỷ giương mắt nhìn ZIV: "Ngươi muốn cọ sát ra lửa, nên đi tìm diêm, không phải tới tìm ta."

"Xì xì." Trần đấu trốn ở trên ghế sô pha chơi điện tử không khỏi cười ra tiếng.

"Đi thong thả không tiễn." Trì Nhạc mặt tối sầm lại trực tiếp đuổi người.

Thường A đưa ZIV đến cửa, bát quái trêu hắn: "Ai, ngươi là Trì Lục hay Lục Trì a?"

"Lộ si?" ZIV đầu đầy chấm hỏi. (Anh ZIV nghe nhầm liù chí trong Lục Trì thành lù chī (Lộ: đường, si: si mê))

"Ta thấy a, Trì Nhạc nói chuyện luyến ái, lúc nào đó phải chịu đựng!"

"Chịu đựng?" ZIV cười khổ.

Ngươi làm sao mà công thụ cũng không hiểu a? Đến đến cho ngươi mấy keyword, về nhà hảo hảo tu luyện!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau