Chương 104: Chương 782
" Inuyasha!"
Hồng y thiếu niên bước chân khựng lại, bất đắc dĩ quay đầu. Cách đó không xa, thiếu nữ váy xanh nhanh chóng chạy đến bắt lấy tay hắn, vội vã như sợ người sẽ lập tức biến mất khỏi tầm mắt mình.
Kagome thở hồng hộc, bàn tay lại sống chết không buông tay thiếu niên ra:" Inuyasha! Ngươi vì cái gì muốn trốn tránh ta? Ta thật sự muốn nói chuyện cùng ngươi!"
Inuyasha không biết phải cư xử thế nào cho phải, trầm mặc đứng im.
Hắn tạm thời đã rất cố gắng tránh mặt Kagome, nhưng thiếu nữ bám riết thật sự rất gắt gao, cứ luôn tìm kiếm hắn không ngừng. Kỳ hạn ba ngày đã sắp hết, vốn dĩ bọn họ đã định ngay hôm sau khởi hành, không nghĩ đến vẫn là không thể xuất phát. Tin tức Mikazuki-sama mang đến quá quan trọng, hắn không thể nào bỏ Sesshomaru không lo lắng. Cho dù biết nó Mikazuki-sama ở cạnh người kia sẽ không gặp vấn đề gì quá lớn, nhưng không yên tâm vẫn là không yên tâm. Vì vậy thiếu niên quyết định ở lại, để nhóm người Kagome trước hắn rời đi tiếp tục truy tìm mảnh vỡ ngọc Tứ hồn, để hắn có thể giúp đỡ một phần cho gia tộc của mình.
Kagome đương nhiên khó lòng chấp nhận được chuyện này. Nàng thật vất vả chờ được đến lúc Inuyasha chuẩn bị cùng Sesshomaru và người kia tách ra, sao có thể dễ dàng nhìn cơ hội cùng thiếu niên thuật lòng trôi qua?
Dưới tán cây cao lớn, hồng y thiếu niên cùng lục y thiếu nữ im lặng đối diện lẫn nhau. Kagome cúi đầu, thanh âm run rẩy nói:" Vì sao phải trốn tránh ta chứ? Ta chỉ là muốn cùng ngươi nói chuyện một chút. Làm ơn.... "
Inuyasha ánh mắt bất đắc dĩ mềm xuống. Không phải hắn không muốn cùng Kagome nói chuyện đàng hoàng, mà là hắn thật sự sợ ánh mắt rưng rưng chực khóc của thiếu nữ. Giống như chỉ cần hắn nói ra một điều gì đó đối với nàng rất tàn nhẫn, thiếu nữ sẽ lập tức rơi nước mắt.
" Hảo. Ngươi nói. " Inuyasha thở dài nhắm mắt. Hiện tại kết thúc trạng thái giằng co này luôn đi, hắn không muốn lằng nhằng lâu hơn nữa.
Kagome vội vã lau bớt nước mắt, ngẩng đầu nhìn hắn chằm chằm. Inuyasha bị nàng nhìn đến sởn tóc gáy, mất tự nhiên quay đầu đi: " Nếu không có gì để nói, ta còn phải đi gặp sama nữa. "
Bàn tay Kagome rất nhỏ run lên, nghẹn ngào nói ra:" Inuyasha, có thể cho ta biết sao, vì cái gì liên tục tránh mặt ta? Là ta làm sai cái gì? Hay là ngươi chán ghét ta?"
" Không có! " Thiếu niên đau đầu day day trán:" Ngươi làm ơn đừng có nghĩ nhiều như vậy. Ta thật không có thời gian nói những chuyện nhỏ nhặt như thế này. "
Biểu hiện này của Kagome cứ như hắn là kẻ phụ lòng vứt bỏ nàng vậy. Bọn họ kỳ thực chỉ tạm tính là bằng hữu thôi có được hay không? Hắn rõ ràng không có làm gì khiến nàng hiểu nhầm hắn có tình cảm gì với nàng đi? Kagome dựa vào cái gì chất vấn hắn như vậy?
Quan hệ giữa bọn họ vẫn đang rất tốt đẹp, nhưng Kagome đang chính tay đẩy mối quan hệ giữa hai người đến tình trạng giằng co như thế này.
" Ta...." Kagome chỉ cảm thấy bản thân không nhận được thấu hiểu từ Inuyasha. Hắn sao có thể tàn nhẫn nói ra như vậy? Nàng chỉ là sợ sẽ đánh mất đi hình ảnh của hắn trong mắt, nàng làm vậy có sai sao? "Inuyasha, ta không phải muốn cưỡng ép gì ngươi, cũng không có ý xen vào quyết định của ngươi. Ta chỉ là muốn ngươi có thể nhìn đến những thứ khác, không cần suốt ngày suy nghĩ về gia đình của ngươi như vậy. Cuộc sống của ngươi vốn không thuộc về Tây quốc này.... "
"Kagome! " Inuyasha nhịn không được ngắt lời nàng, đem cánh tay rút ra khỏi bàn tay của nàng:" Ngươi đang hồ ngôn loạn ngữ gì vậy? Ta không suy nghĩ cho thân nhân của mình, không lẽ phải lo cho người xa lạ? Ta không thuộc về Tây quốc, không lẽ thuộc về ngôi làng nhỏ bé đó? Ta thấy chúng ta thật sự không có gì để nói, ta đi trước! "
Hắn tức giận lùi ra, xoay người muốn bỏ đi. Kagome giật mình, phát hiện mình lỡ lời nói ra suy nghĩ sâu nhất trong lòng thì hoảng hốt đuổi theo, kéo tay thiếu niên: " Khoan đã?! Inuyasha, hãy nghe ta nói, ta không phải cố ý nói như vậy. Ta có chuyện rất quan trọng muốn cùng ngươi nói là sự thật, làm ơn.... "
Hồng y thiếu niên dừng cước bộ, hít sâu một hơi giữ bình tĩnh:" Đây là lần cuối cùng. Sau này, xin đừng để ta nghe thấy những lời nói kiểu đó nữa. Ta không biết mình sẽ làm ra điều gì kinh khủng với ngươi đâu. "
Tâm tình Kagome như rơi vào hầm băng, chua xót cúi đầu, khóe môi tự giễu cong lên: " Ta.... Chuyện ta sắp nói thật sự rất khó tin tưởng, nhưng ngươi nhất định phải hiểu cho ta... Ta quả thực là Kagome, chuyển thế của Kikyo, nhưng mà là Kagome của năm mươi năm sau... "
Hồng y thiếu niên nhíu mày, trong đôi mắt linh động hiện rõ sự hoang mang. Hắn căn bản không hiểu Kagome đang muốn biểu đạt cái gì. Cái gì gọi là Kagome của năm mươi năm sau?
Thiếu nữ rưng rưng nước mắt ngẩng đầu, ánh mắt đau khổ vươn tay chạm vào khuôn mặt thiếu niên:" Ta là trùng sinh mà đến. Lúc đó, ngươi và ta là một đôi phu thê... "
Những chuyện kế tiếp Kagome nói ra Inuyasha không cách nào tiếp thu cho được.
Ngọc Tứ hồn vỡ nát, nhện quỷ Naraku, Mikazuki-sama không tồn tại, hắn và Kikyo có tình cảm với nhau, hay là hắn và Kagome là một đôi ái nhân son sắc....
Inuyasha bị thiếu nữ làm cho suy nghĩ hỗn loạn, thế nhưng khi nghe Kagome nói ra việc Sesshomaru mất đi cánh tay trái trong lúc tranh giành Thiết Toái Nha cùng hắn, Inuyasha không định nhẫn nhịn thêm nữa.
" Đủ rồi! " Thiếu niên hoàn toàn nổi giận, quát lớn với Kagome:" Ra không biết ngươi muốn nói cái gì, nhưng chuyện hoang đường này không được phép tiếp diễn! Kagome, đừng ép ta ra tay với ngươi! Ngươi có thể nói bất cứ thứ gì về những người khác, nhưng đừng bao giờ ở trước mặt ta hồ ngôn loạn ngữ về thân nhân của ta!"
Kagome đôi mắt trợn to,bao nhiêu đau khổ đều co lại nơi đáy mắt, cánh môi mấp máy giễu cợt nhìn hắn:" Ta hồ ngôn loạn ngữ? Ngươi vì sao không chịu hiểu những gì ta đang nói? Ngươi thật cho rằng ta là người vô cớ đi bôi đen người khác như vậy? Ta không biết đã xảy ra những chuyện gì khiến ngươi tin tưởng bọn họ như vậy, nhưng Sesshomaru và người kia vốn không đơn giản như ngươi nghĩ. Bọn họ.... "
" Bọn họ thế nào? " Inuyasha cười lạnh nhìn nàng:" Ngươi nói ta không hiểu ngươi, vậy ngươi có biết ta đã trải qua những gì cùng bọn họ hay không? Ngươi biết vị thế của họ trong cuộc đời của ta sao? Kagome, ngươi vốn chẳng hiểu gì về ta cả. Ta không phải Inuyasha trong câu chuyện mà ngươi vừa kể. Quan trọng hơn, ta không có cảm tình gì với ngươi. Xin hãy rút lại những lời ngươi đã nói, chúng ta chẳng là gì cả. "
Những lời tàn nhẫn của thiếu niên tựa như lợi nhận đâm thẳng vào tim Kagome. Thiếu nữ khó thở ôm ngực cúi xuống,nước mắt tràn ra như mưa:" Ngươi thật sự thay đổi quá nhiều..... Inuyasha.... Ngươi rốt cuộc ôm tâm tình gì cùng Sesshomaru đối mặt đâu? "
Hồng y thiếu niên bước chân khựng lại, bất đắc dĩ quay đầu. Cách đó không xa, thiếu nữ váy xanh nhanh chóng chạy đến bắt lấy tay hắn, vội vã như sợ người sẽ lập tức biến mất khỏi tầm mắt mình.
Kagome thở hồng hộc, bàn tay lại sống chết không buông tay thiếu niên ra:" Inuyasha! Ngươi vì cái gì muốn trốn tránh ta? Ta thật sự muốn nói chuyện cùng ngươi!"
Inuyasha không biết phải cư xử thế nào cho phải, trầm mặc đứng im.
Hắn tạm thời đã rất cố gắng tránh mặt Kagome, nhưng thiếu nữ bám riết thật sự rất gắt gao, cứ luôn tìm kiếm hắn không ngừng. Kỳ hạn ba ngày đã sắp hết, vốn dĩ bọn họ đã định ngay hôm sau khởi hành, không nghĩ đến vẫn là không thể xuất phát. Tin tức Mikazuki-sama mang đến quá quan trọng, hắn không thể nào bỏ Sesshomaru không lo lắng. Cho dù biết nó Mikazuki-sama ở cạnh người kia sẽ không gặp vấn đề gì quá lớn, nhưng không yên tâm vẫn là không yên tâm. Vì vậy thiếu niên quyết định ở lại, để nhóm người Kagome trước hắn rời đi tiếp tục truy tìm mảnh vỡ ngọc Tứ hồn, để hắn có thể giúp đỡ một phần cho gia tộc của mình.
Kagome đương nhiên khó lòng chấp nhận được chuyện này. Nàng thật vất vả chờ được đến lúc Inuyasha chuẩn bị cùng Sesshomaru và người kia tách ra, sao có thể dễ dàng nhìn cơ hội cùng thiếu niên thuật lòng trôi qua?
Dưới tán cây cao lớn, hồng y thiếu niên cùng lục y thiếu nữ im lặng đối diện lẫn nhau. Kagome cúi đầu, thanh âm run rẩy nói:" Vì sao phải trốn tránh ta chứ? Ta chỉ là muốn cùng ngươi nói chuyện một chút. Làm ơn.... "
Inuyasha ánh mắt bất đắc dĩ mềm xuống. Không phải hắn không muốn cùng Kagome nói chuyện đàng hoàng, mà là hắn thật sự sợ ánh mắt rưng rưng chực khóc của thiếu nữ. Giống như chỉ cần hắn nói ra một điều gì đó đối với nàng rất tàn nhẫn, thiếu nữ sẽ lập tức rơi nước mắt.
" Hảo. Ngươi nói. " Inuyasha thở dài nhắm mắt. Hiện tại kết thúc trạng thái giằng co này luôn đi, hắn không muốn lằng nhằng lâu hơn nữa.
Kagome vội vã lau bớt nước mắt, ngẩng đầu nhìn hắn chằm chằm. Inuyasha bị nàng nhìn đến sởn tóc gáy, mất tự nhiên quay đầu đi: " Nếu không có gì để nói, ta còn phải đi gặp sama nữa. "
Bàn tay Kagome rất nhỏ run lên, nghẹn ngào nói ra:" Inuyasha, có thể cho ta biết sao, vì cái gì liên tục tránh mặt ta? Là ta làm sai cái gì? Hay là ngươi chán ghét ta?"
" Không có! " Thiếu niên đau đầu day day trán:" Ngươi làm ơn đừng có nghĩ nhiều như vậy. Ta thật không có thời gian nói những chuyện nhỏ nhặt như thế này. "
Biểu hiện này của Kagome cứ như hắn là kẻ phụ lòng vứt bỏ nàng vậy. Bọn họ kỳ thực chỉ tạm tính là bằng hữu thôi có được hay không? Hắn rõ ràng không có làm gì khiến nàng hiểu nhầm hắn có tình cảm gì với nàng đi? Kagome dựa vào cái gì chất vấn hắn như vậy?
Quan hệ giữa bọn họ vẫn đang rất tốt đẹp, nhưng Kagome đang chính tay đẩy mối quan hệ giữa hai người đến tình trạng giằng co như thế này.
" Ta...." Kagome chỉ cảm thấy bản thân không nhận được thấu hiểu từ Inuyasha. Hắn sao có thể tàn nhẫn nói ra như vậy? Nàng chỉ là sợ sẽ đánh mất đi hình ảnh của hắn trong mắt, nàng làm vậy có sai sao? "Inuyasha, ta không phải muốn cưỡng ép gì ngươi, cũng không có ý xen vào quyết định của ngươi. Ta chỉ là muốn ngươi có thể nhìn đến những thứ khác, không cần suốt ngày suy nghĩ về gia đình của ngươi như vậy. Cuộc sống của ngươi vốn không thuộc về Tây quốc này.... "
"Kagome! " Inuyasha nhịn không được ngắt lời nàng, đem cánh tay rút ra khỏi bàn tay của nàng:" Ngươi đang hồ ngôn loạn ngữ gì vậy? Ta không suy nghĩ cho thân nhân của mình, không lẽ phải lo cho người xa lạ? Ta không thuộc về Tây quốc, không lẽ thuộc về ngôi làng nhỏ bé đó? Ta thấy chúng ta thật sự không có gì để nói, ta đi trước! "
Hắn tức giận lùi ra, xoay người muốn bỏ đi. Kagome giật mình, phát hiện mình lỡ lời nói ra suy nghĩ sâu nhất trong lòng thì hoảng hốt đuổi theo, kéo tay thiếu niên: " Khoan đã?! Inuyasha, hãy nghe ta nói, ta không phải cố ý nói như vậy. Ta có chuyện rất quan trọng muốn cùng ngươi nói là sự thật, làm ơn.... "
Hồng y thiếu niên dừng cước bộ, hít sâu một hơi giữ bình tĩnh:" Đây là lần cuối cùng. Sau này, xin đừng để ta nghe thấy những lời nói kiểu đó nữa. Ta không biết mình sẽ làm ra điều gì kinh khủng với ngươi đâu. "
Tâm tình Kagome như rơi vào hầm băng, chua xót cúi đầu, khóe môi tự giễu cong lên: " Ta.... Chuyện ta sắp nói thật sự rất khó tin tưởng, nhưng ngươi nhất định phải hiểu cho ta... Ta quả thực là Kagome, chuyển thế của Kikyo, nhưng mà là Kagome của năm mươi năm sau... "
Hồng y thiếu niên nhíu mày, trong đôi mắt linh động hiện rõ sự hoang mang. Hắn căn bản không hiểu Kagome đang muốn biểu đạt cái gì. Cái gì gọi là Kagome của năm mươi năm sau?
Thiếu nữ rưng rưng nước mắt ngẩng đầu, ánh mắt đau khổ vươn tay chạm vào khuôn mặt thiếu niên:" Ta là trùng sinh mà đến. Lúc đó, ngươi và ta là một đôi phu thê... "
Những chuyện kế tiếp Kagome nói ra Inuyasha không cách nào tiếp thu cho được.
Ngọc Tứ hồn vỡ nát, nhện quỷ Naraku, Mikazuki-sama không tồn tại, hắn và Kikyo có tình cảm với nhau, hay là hắn và Kagome là một đôi ái nhân son sắc....
Inuyasha bị thiếu nữ làm cho suy nghĩ hỗn loạn, thế nhưng khi nghe Kagome nói ra việc Sesshomaru mất đi cánh tay trái trong lúc tranh giành Thiết Toái Nha cùng hắn, Inuyasha không định nhẫn nhịn thêm nữa.
" Đủ rồi! " Thiếu niên hoàn toàn nổi giận, quát lớn với Kagome:" Ra không biết ngươi muốn nói cái gì, nhưng chuyện hoang đường này không được phép tiếp diễn! Kagome, đừng ép ta ra tay với ngươi! Ngươi có thể nói bất cứ thứ gì về những người khác, nhưng đừng bao giờ ở trước mặt ta hồ ngôn loạn ngữ về thân nhân của ta!"
Kagome đôi mắt trợn to,bao nhiêu đau khổ đều co lại nơi đáy mắt, cánh môi mấp máy giễu cợt nhìn hắn:" Ta hồ ngôn loạn ngữ? Ngươi vì sao không chịu hiểu những gì ta đang nói? Ngươi thật cho rằng ta là người vô cớ đi bôi đen người khác như vậy? Ta không biết đã xảy ra những chuyện gì khiến ngươi tin tưởng bọn họ như vậy, nhưng Sesshomaru và người kia vốn không đơn giản như ngươi nghĩ. Bọn họ.... "
" Bọn họ thế nào? " Inuyasha cười lạnh nhìn nàng:" Ngươi nói ta không hiểu ngươi, vậy ngươi có biết ta đã trải qua những gì cùng bọn họ hay không? Ngươi biết vị thế của họ trong cuộc đời của ta sao? Kagome, ngươi vốn chẳng hiểu gì về ta cả. Ta không phải Inuyasha trong câu chuyện mà ngươi vừa kể. Quan trọng hơn, ta không có cảm tình gì với ngươi. Xin hãy rút lại những lời ngươi đã nói, chúng ta chẳng là gì cả. "
Những lời tàn nhẫn của thiếu niên tựa như lợi nhận đâm thẳng vào tim Kagome. Thiếu nữ khó thở ôm ngực cúi xuống,nước mắt tràn ra như mưa:" Ngươi thật sự thay đổi quá nhiều..... Inuyasha.... Ngươi rốt cuộc ôm tâm tình gì cùng Sesshomaru đối mặt đâu? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất