Chương 123: Katsu. . . . Miku ?
Chờ Sesshomaru tiến đến vị trí định sẵn trên tế đàn rồi, Mikazuki mới nhận lấy một khay ngọc lục bích từ tay thị nữ trao cho hắn. Khay ngọc kỳ thực có một đôi, một cho Yêu Vương, một cho Yêu hậu. Trên khay được họa không gian kết giới, có thể chứa cả vạn yêu thạch kết tinh mà không khiến mọi thứ trở nên cồng kềnh. Theo tục lệ, Yêu Vương sẽ cùng bạn lữ của mình dâng khay đựng yêu thạch lên cho tổ tiên ở khâu cuối cùng của tế điển.
" Điện hạ. Đã xong? " Mikazuki lưu ý hỏi thêm một câu, nhận được cái gật đầu của bạch y thiếu niên mới nở nụ cười: " Đã vậy, hiện tại ta sẽ mời người đảm nhiệm vị trí còn lại ra. K- "
" Khoan đã! " Tsukimaru từ đầu yên lặng bất ngờ lên tiếng ngắt lời hắn, thần sắc túc mục nhìn thẳng Tây quốc chủ mẫu:
" Phu nhân, dám hỏi người còn lại đã được định ra? "
" Đương nhiên. " Irasue không chút hoang mang trả lời, ánh mắt tự tin đối diện: " Không lẽ hoàng thân có gì bất mãn? Là ta chuẩn bị không chu toàn? "
Trước cả vạn con mắt, Tsukimaru vẫn rất lãnh tĩnh đưa ra câu trả lời, biểu hiện thập phần hoàn hảo: " Bất mãn thì không dám. Nhưng ta có một đề nghị thế này, không biết phu nhân có nguyện ý nghe hay không? "
" Nga?" Mikazuki hơi nheo mắt, không rõ âm đáp một tiếng: " Hoàng thân mời nói. "
Thanh âm của hắn rất ôn hòa, nhưng nhiều người có mặt ở đây đều không khống chế được rùng mình, không dám ho he xen vào. Tsukimaru âm thầm nói một tiếng không tốt, nét mặt vẫn rất trấn tĩnh trình bày: " Hồi phu nhân, cách đây không lâu ta đã từng nói về việc nghị hôn hai tộc, phu nhân liệu có còn nhớ? "
Hai chữ " nghị hôn " rơi ra, toàn trường lập tức chấn động. Ngoại trừ các đại thần sớm biết đang giận dữ nhìn về Tsukimaru, toàn bộ cư dân Đô thành đều xôn xao bàn luận.
Bọn họ không hề biết gì về chuyện này.
Irasue giơ tay, tiếng xì xào lập tức giảm đi trông thấy. Tây quốc chủ mẫu tiến lên một bước, ý cười doanh doanh: " Đương nhiên còn nhớ, nhưng không biết ý kiến của hoàng thân có liên quan gì đến chuyện này? "
Cái này thì dễ nói hơn nhiều.
Tsukimaru thấy mọi chuyện đã đi theo đúng hướng mình cần, ý cười trong mắt thong thả rộ lên, đem Tomoe từ phía sau đẩy ra :
" Nếu chuyện nghị hôn đã là sớm hay muộn, chi bằng quyết định ngay từ bây giờ, để công chúa cùng Đại điện hạ hoàn thành nốt tế điển? "
Lời này của Tsukimaru có bao nhiêu liều lĩnh và cuồng vọng, hắn tự bản thân cũng biết được. Nhưng hiện tại chính là thời cơ tốt nhất và xác đáng nhất, bỏ lỡ sẽ khó mà tìm lại được. Hôm nay không chỉ là tế điển quan trọng, còn có sự chứng kiến của vạn dân Đô thành. Nếu Tomoe thật sự được thừa nhận, Tsukimaru dám chắc Irasue không thể nói không giữ lời nữa.
Chỉ cần Tomoe thành công thượng vị, kế hoạch của hắn coi như sớm ngày hoàn thiện. còn nếu không, cũng chỉ là đi vòng thêm một chút mà thôi.
Ôm mười thành chắc chắn trong lòng, Tsukimaru chờ đợi ngẩng đầu, lại phát hiện Irasue bất động thanh sắc, một bộ không hề liên quan đến mình. Trong khi đó, Mikazuki lại là hai mắt hàm tiếu che miệng nhìn hắn.
Tsukimaru vô thức nhíu mày, đột nhiên có dự cảm không quá hảo. Rõ ràng hắn là người đặt ra bẫy rập, vì cái gì hắn lại là người cảm thấy bất an?
" Thật sự rất cảm ơn ý tốt của hoàng thân, nhưng mà... " Mikazuki nhàn nhạt trả lời: " Chuyện nghị hôn chúng ta cũng đã có câu trả lời thích đáng, trong yến tiệc tối nay sẽ giải thích với hoàng thân. Còn hiện tại, ta đã sắp xếp xong người đồng hành cùng điện hạ rồi. "
Nói rồi, không chờ Tsukimaru kịp đưa ra thêm phản đối nào, hắn nghiêng mặt gọi: " Katsumiku-sama, mời xuất hiện đi."
Hành động thẳng thừng lần này của Mikazuki không khác nào một bạt tai đánh thẳng vào mặt Tsukimaru. Sắc mặt nam nhân trầm xuống, khí tức khi có khi không u ám dần:
" Mikazuki-sama thật không định suy xét đề nghị của ta?"
Bàn tay trong áo của Tomoe siết chặt, ánh mắt mang đầy địch ý nhìn chằm chằm người vừa phá rối kế hoạch. Mikazuki sao có thể sợ một con nhóc như nàng ta, đương nhiên không chút suy chuyển cùng công chúa Hồ tộc mắt đối mắt.
Trường hợp trong nháy mắt trở nên giằng co bất định. Không khí bỗng căng thẳng hơn bao giờ hết.
Mồ hôi dần chảy ra trên trán một số người. Mikazuki nhướng mi, không chút để ý nói: " Nếu hoàng thân đã khăng khăng muốn như vậy, chi bằng để điện hạ tự mình quyết định? "
Tsukimaru biết, chuyện này lại bị làm khó thế này có lẽ không thể thành công dễ dàng như vậy.
Hắn liễm mi, thu lại sắc thái điên cuồng trong mắt. Vốn đã biết thành công là rất khó khăn, vẫn là hắn chủ quan kỳ vọng quá nhiều. Hai người kia ăn muối cũng không ít, sao có thể đơn giản mặc hắn bài bố?
Vì vậy, Tsukimaru chỉ có thể tạm thời thu lại tâm tư đang sôi sục của mình, làm như không có vấn đề gì trả lời: " Nếu đại nhân muốn. "
Biểu hiện của hắn thập phần hoàn hảo, hoàn toàn là phản ứng sẽ có của một người bị từ chối thẳng thừng. Mikazuki trong lòng tán thưởng một tiếng, nhưng cũng sẽ không nhiều hơn thứ này.
Đáng tiếc một mầm non như vậy a.... Không biết khi mọi chuyện kết thúc liệu có giữ được cái mạng cho hắn hay không nữa?
Ánh mắt của Mikazuki vẫn luôn sâu sắc như vậy, không để ai nhìn ra suy nghĩ thật của hắn. Tsukimaru cũng chỉ là hơi rùng mình trong vô thức, không quá chắc chắn bản thân vừa bị người chú ý.
" Vậy thì..." Irasue làm tròn trách nhiệm vai phản diện của mình: " Ý của công chúa thế nào? "
Cơ hội chỉ còn lại một nửa, Tomoe đương nhiên không mấy vui vẻ. Nữ nhân sắc mặt không tốt trả lời: " Cứ theo ý của Đại điện hạ thôi. "
Mikazuki hài lòng thu hồi cái nhìn: " Nếu đã như vậy, trước cứ mời Katsumiku tiểu thư ra trước. Đại điện hạ sẽ định ra ai cùng mình đồng hành. "
Sự việc cuối cùng cũng hạ lạc theo hướng tốt đẹp. Tất cả không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lại vô thức nhìn về phía trung tâm của vòng xoáy khi nãy. Sesshomaru giống như mọi chuyện đều không liên quan đến mình, nhàn nhạt chuyển mắt.
^_^|| Ngài có thể có chút trách nhiệm sao điện hạ? Giao phong này giờ đều từ ngài mà ra đó!
Sesshomaru→_→ Trách ta?
" Ra thôi. " Mikazuki hài lòng đem người gọi ra. Hắn luôn thích cảm giác mọi thứ lúc nào cũng ở trong tầm khống chế của mình.
Nhận được hiệu lệnh từ người chủ trì, thị nữ đảm nhận chuẩn bị tế điển đi xuống, không lâu sau dẫn theo một bóng dáng màu đỏ đạp từng bước một tiến lên Bạch Ngọc Thai.
Tomoe rất hiếu kỳ loại người nào có tư cách cùng nàng ta tranh giành vị trí Yêu hậu, nhưng khi nhìn rõ bộ dạng người tới, nàng ta không khỏi thất khống phát uy: " Nhân loại? "
Người đang đi lên, quả thật là một nhân loại không sai chút nào.
Mái tóc đen dài được cắt tỉa đúng theo hình mẫu của công chúa nhân loại, mang theo ít nhiều thùy mị khó mà che lấp được. Khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ lệ hơi đỏ lên, không rõ là ngượng ngùng hay vì lý do gì khác. Đôi mắt to tròn đen láy, cánh môi son như hòa cùng y phục rực rỡ. Thiếu nữ như đóa hoa đỏ rạng rỡ giữa dương quang, khiến người khác vô thức cảm thấy yêu mến vô hạn.
Irasue thất thần trong chốc lát, khóe môi hơi cong lên.
Thật sự rất giống a. Thảo nào năm đó hắn có thể thay lòng nga.
Không đúng! Hắn vốn cũng không có đặt lòng ở chỗ này mới phải.
Trước ngàn vạn con mắt, thị nữ dẫn theo hồng y thiếu nữ đặt chân lên tế đài.
Cư dân Đô thành tuy không biết bằng cách nào mọi việc sẽ diễn tiến thành thế này, nhưng nhìn sơ qua thì có vẻ Hồ tộc công chúa kia gặp phải đối thủ không hề yếu một chút nào.
Dù sao nhìn vị thiếu nữ kia về nhan sắc đã hơn Tomoe hẳn một bậc.
Tsukimaru hai mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm Kastumiku. Nữ nhân này.....
Từ lúc thiếu nữ này xuất hiện, ánh mắt của Sesshomaru vô cùng kỳ lạ, vẫn luôn quan sát nàng kia không ngừng. Katsumiku tựa hồ không quá tự nhiên, còn sơ ý vấp nhẹ một cái.
" Khụ!" Mikazuki ngại ngùng ho khan một tiếng, thu hút sự chú ý của mọi người:" Như đã nói trước, vị này là Katsumiku-sama, cùng điện hạ có chút quan hệ sâu xa. "
Là quan hệ sâu xa.
Cư dân Đô thành hiểu ý nhìn nhau. Nói vậy cái vị Hồ tộc công chúa kia càng vất vả rồi.
Mikazuki cầm tay thiếu nữ dẫn đến cạnh chỗ Tomoe đang đứng, coi như không nhìn thấy ánh mắt bốc hỏa của nàng ta. Nữ nhân nghiến răng nghiến lợi trừng mắt, giống như muốn đem thiếu nữ chọc ra hai cái lỗ trên mặt. Katsumiku rõ ràng khi nãy còn ngượng ngùng không thôi, đối mặt với ánh mắt của nàng ta lại như thay đổi một người khác, hoàn toàn không có chút dáng vẻ dễ bị bắt nạt nào.
Thiếu nữ thậm chí còn dùng ánh mắt cười nhạo nữ nhân, địch ý cũng không thua kém gì. Tế đàn trong phút chốc biến thành chiến trường của hai người.
Tất cả mọi người vô thức lau mồ hôi trên trán, không khỏi cầu mong cho cái không khí quỷ dị này mau kết thúc.
Cho dù là ai thắng đi chăng nữa, e là yến tiệc tối nay cũng không yên bình được nữa.
" Phu nhân, chuyện này hình như không hợp lẽ thường cho lắm. " Tomoe thật không chịu nổi ánh mắt vô tội kia của Katsumiku, giận dữ nói: " Ngài yên tâm đem trọng trách duy trì tế điển cho một nhân loại yếu ớt không rõ lai lịch thế này?"
Lời này vừa xuất, vô số nhân loại có mặt trong quảng trường đều sầm mặt, thái độ không mấy tốt đẹp nhìn nàng ta chằm chằm.
Tsukimaru âm thầm nói không hảo, trong nháy mắt có suy nghĩ đem cái miệng của Tomoe băm thành trăm mảnh.
Nàng ta vì cái gì vẫn ngu ngốc như vậy?
" Điện hạ. Đã xong? " Mikazuki lưu ý hỏi thêm một câu, nhận được cái gật đầu của bạch y thiếu niên mới nở nụ cười: " Đã vậy, hiện tại ta sẽ mời người đảm nhiệm vị trí còn lại ra. K- "
" Khoan đã! " Tsukimaru từ đầu yên lặng bất ngờ lên tiếng ngắt lời hắn, thần sắc túc mục nhìn thẳng Tây quốc chủ mẫu:
" Phu nhân, dám hỏi người còn lại đã được định ra? "
" Đương nhiên. " Irasue không chút hoang mang trả lời, ánh mắt tự tin đối diện: " Không lẽ hoàng thân có gì bất mãn? Là ta chuẩn bị không chu toàn? "
Trước cả vạn con mắt, Tsukimaru vẫn rất lãnh tĩnh đưa ra câu trả lời, biểu hiện thập phần hoàn hảo: " Bất mãn thì không dám. Nhưng ta có một đề nghị thế này, không biết phu nhân có nguyện ý nghe hay không? "
" Nga?" Mikazuki hơi nheo mắt, không rõ âm đáp một tiếng: " Hoàng thân mời nói. "
Thanh âm của hắn rất ôn hòa, nhưng nhiều người có mặt ở đây đều không khống chế được rùng mình, không dám ho he xen vào. Tsukimaru âm thầm nói một tiếng không tốt, nét mặt vẫn rất trấn tĩnh trình bày: " Hồi phu nhân, cách đây không lâu ta đã từng nói về việc nghị hôn hai tộc, phu nhân liệu có còn nhớ? "
Hai chữ " nghị hôn " rơi ra, toàn trường lập tức chấn động. Ngoại trừ các đại thần sớm biết đang giận dữ nhìn về Tsukimaru, toàn bộ cư dân Đô thành đều xôn xao bàn luận.
Bọn họ không hề biết gì về chuyện này.
Irasue giơ tay, tiếng xì xào lập tức giảm đi trông thấy. Tây quốc chủ mẫu tiến lên một bước, ý cười doanh doanh: " Đương nhiên còn nhớ, nhưng không biết ý kiến của hoàng thân có liên quan gì đến chuyện này? "
Cái này thì dễ nói hơn nhiều.
Tsukimaru thấy mọi chuyện đã đi theo đúng hướng mình cần, ý cười trong mắt thong thả rộ lên, đem Tomoe từ phía sau đẩy ra :
" Nếu chuyện nghị hôn đã là sớm hay muộn, chi bằng quyết định ngay từ bây giờ, để công chúa cùng Đại điện hạ hoàn thành nốt tế điển? "
Lời này của Tsukimaru có bao nhiêu liều lĩnh và cuồng vọng, hắn tự bản thân cũng biết được. Nhưng hiện tại chính là thời cơ tốt nhất và xác đáng nhất, bỏ lỡ sẽ khó mà tìm lại được. Hôm nay không chỉ là tế điển quan trọng, còn có sự chứng kiến của vạn dân Đô thành. Nếu Tomoe thật sự được thừa nhận, Tsukimaru dám chắc Irasue không thể nói không giữ lời nữa.
Chỉ cần Tomoe thành công thượng vị, kế hoạch của hắn coi như sớm ngày hoàn thiện. còn nếu không, cũng chỉ là đi vòng thêm một chút mà thôi.
Ôm mười thành chắc chắn trong lòng, Tsukimaru chờ đợi ngẩng đầu, lại phát hiện Irasue bất động thanh sắc, một bộ không hề liên quan đến mình. Trong khi đó, Mikazuki lại là hai mắt hàm tiếu che miệng nhìn hắn.
Tsukimaru vô thức nhíu mày, đột nhiên có dự cảm không quá hảo. Rõ ràng hắn là người đặt ra bẫy rập, vì cái gì hắn lại là người cảm thấy bất an?
" Thật sự rất cảm ơn ý tốt của hoàng thân, nhưng mà... " Mikazuki nhàn nhạt trả lời: " Chuyện nghị hôn chúng ta cũng đã có câu trả lời thích đáng, trong yến tiệc tối nay sẽ giải thích với hoàng thân. Còn hiện tại, ta đã sắp xếp xong người đồng hành cùng điện hạ rồi. "
Nói rồi, không chờ Tsukimaru kịp đưa ra thêm phản đối nào, hắn nghiêng mặt gọi: " Katsumiku-sama, mời xuất hiện đi."
Hành động thẳng thừng lần này của Mikazuki không khác nào một bạt tai đánh thẳng vào mặt Tsukimaru. Sắc mặt nam nhân trầm xuống, khí tức khi có khi không u ám dần:
" Mikazuki-sama thật không định suy xét đề nghị của ta?"
Bàn tay trong áo của Tomoe siết chặt, ánh mắt mang đầy địch ý nhìn chằm chằm người vừa phá rối kế hoạch. Mikazuki sao có thể sợ một con nhóc như nàng ta, đương nhiên không chút suy chuyển cùng công chúa Hồ tộc mắt đối mắt.
Trường hợp trong nháy mắt trở nên giằng co bất định. Không khí bỗng căng thẳng hơn bao giờ hết.
Mồ hôi dần chảy ra trên trán một số người. Mikazuki nhướng mi, không chút để ý nói: " Nếu hoàng thân đã khăng khăng muốn như vậy, chi bằng để điện hạ tự mình quyết định? "
Tsukimaru biết, chuyện này lại bị làm khó thế này có lẽ không thể thành công dễ dàng như vậy.
Hắn liễm mi, thu lại sắc thái điên cuồng trong mắt. Vốn đã biết thành công là rất khó khăn, vẫn là hắn chủ quan kỳ vọng quá nhiều. Hai người kia ăn muối cũng không ít, sao có thể đơn giản mặc hắn bài bố?
Vì vậy, Tsukimaru chỉ có thể tạm thời thu lại tâm tư đang sôi sục của mình, làm như không có vấn đề gì trả lời: " Nếu đại nhân muốn. "
Biểu hiện của hắn thập phần hoàn hảo, hoàn toàn là phản ứng sẽ có của một người bị từ chối thẳng thừng. Mikazuki trong lòng tán thưởng một tiếng, nhưng cũng sẽ không nhiều hơn thứ này.
Đáng tiếc một mầm non như vậy a.... Không biết khi mọi chuyện kết thúc liệu có giữ được cái mạng cho hắn hay không nữa?
Ánh mắt của Mikazuki vẫn luôn sâu sắc như vậy, không để ai nhìn ra suy nghĩ thật của hắn. Tsukimaru cũng chỉ là hơi rùng mình trong vô thức, không quá chắc chắn bản thân vừa bị người chú ý.
" Vậy thì..." Irasue làm tròn trách nhiệm vai phản diện của mình: " Ý của công chúa thế nào? "
Cơ hội chỉ còn lại một nửa, Tomoe đương nhiên không mấy vui vẻ. Nữ nhân sắc mặt không tốt trả lời: " Cứ theo ý của Đại điện hạ thôi. "
Mikazuki hài lòng thu hồi cái nhìn: " Nếu đã như vậy, trước cứ mời Katsumiku tiểu thư ra trước. Đại điện hạ sẽ định ra ai cùng mình đồng hành. "
Sự việc cuối cùng cũng hạ lạc theo hướng tốt đẹp. Tất cả không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lại vô thức nhìn về phía trung tâm của vòng xoáy khi nãy. Sesshomaru giống như mọi chuyện đều không liên quan đến mình, nhàn nhạt chuyển mắt.
^_^|| Ngài có thể có chút trách nhiệm sao điện hạ? Giao phong này giờ đều từ ngài mà ra đó!
Sesshomaru→_→ Trách ta?
" Ra thôi. " Mikazuki hài lòng đem người gọi ra. Hắn luôn thích cảm giác mọi thứ lúc nào cũng ở trong tầm khống chế của mình.
Nhận được hiệu lệnh từ người chủ trì, thị nữ đảm nhận chuẩn bị tế điển đi xuống, không lâu sau dẫn theo một bóng dáng màu đỏ đạp từng bước một tiến lên Bạch Ngọc Thai.
Tomoe rất hiếu kỳ loại người nào có tư cách cùng nàng ta tranh giành vị trí Yêu hậu, nhưng khi nhìn rõ bộ dạng người tới, nàng ta không khỏi thất khống phát uy: " Nhân loại? "
Người đang đi lên, quả thật là một nhân loại không sai chút nào.
Mái tóc đen dài được cắt tỉa đúng theo hình mẫu của công chúa nhân loại, mang theo ít nhiều thùy mị khó mà che lấp được. Khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ lệ hơi đỏ lên, không rõ là ngượng ngùng hay vì lý do gì khác. Đôi mắt to tròn đen láy, cánh môi son như hòa cùng y phục rực rỡ. Thiếu nữ như đóa hoa đỏ rạng rỡ giữa dương quang, khiến người khác vô thức cảm thấy yêu mến vô hạn.
Irasue thất thần trong chốc lát, khóe môi hơi cong lên.
Thật sự rất giống a. Thảo nào năm đó hắn có thể thay lòng nga.
Không đúng! Hắn vốn cũng không có đặt lòng ở chỗ này mới phải.
Trước ngàn vạn con mắt, thị nữ dẫn theo hồng y thiếu nữ đặt chân lên tế đài.
Cư dân Đô thành tuy không biết bằng cách nào mọi việc sẽ diễn tiến thành thế này, nhưng nhìn sơ qua thì có vẻ Hồ tộc công chúa kia gặp phải đối thủ không hề yếu một chút nào.
Dù sao nhìn vị thiếu nữ kia về nhan sắc đã hơn Tomoe hẳn một bậc.
Tsukimaru hai mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm Kastumiku. Nữ nhân này.....
Từ lúc thiếu nữ này xuất hiện, ánh mắt của Sesshomaru vô cùng kỳ lạ, vẫn luôn quan sát nàng kia không ngừng. Katsumiku tựa hồ không quá tự nhiên, còn sơ ý vấp nhẹ một cái.
" Khụ!" Mikazuki ngại ngùng ho khan một tiếng, thu hút sự chú ý của mọi người:" Như đã nói trước, vị này là Katsumiku-sama, cùng điện hạ có chút quan hệ sâu xa. "
Là quan hệ sâu xa.
Cư dân Đô thành hiểu ý nhìn nhau. Nói vậy cái vị Hồ tộc công chúa kia càng vất vả rồi.
Mikazuki cầm tay thiếu nữ dẫn đến cạnh chỗ Tomoe đang đứng, coi như không nhìn thấy ánh mắt bốc hỏa của nàng ta. Nữ nhân nghiến răng nghiến lợi trừng mắt, giống như muốn đem thiếu nữ chọc ra hai cái lỗ trên mặt. Katsumiku rõ ràng khi nãy còn ngượng ngùng không thôi, đối mặt với ánh mắt của nàng ta lại như thay đổi một người khác, hoàn toàn không có chút dáng vẻ dễ bị bắt nạt nào.
Thiếu nữ thậm chí còn dùng ánh mắt cười nhạo nữ nhân, địch ý cũng không thua kém gì. Tế đàn trong phút chốc biến thành chiến trường của hai người.
Tất cả mọi người vô thức lau mồ hôi trên trán, không khỏi cầu mong cho cái không khí quỷ dị này mau kết thúc.
Cho dù là ai thắng đi chăng nữa, e là yến tiệc tối nay cũng không yên bình được nữa.
" Phu nhân, chuyện này hình như không hợp lẽ thường cho lắm. " Tomoe thật không chịu nổi ánh mắt vô tội kia của Katsumiku, giận dữ nói: " Ngài yên tâm đem trọng trách duy trì tế điển cho một nhân loại yếu ớt không rõ lai lịch thế này?"
Lời này vừa xuất, vô số nhân loại có mặt trong quảng trường đều sầm mặt, thái độ không mấy tốt đẹp nhìn nàng ta chằm chằm.
Tsukimaru âm thầm nói không hảo, trong nháy mắt có suy nghĩ đem cái miệng của Tomoe băm thành trăm mảnh.
Nàng ta vì cái gì vẫn ngu ngốc như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất