Chương 134: Ý ngoại
Trước chất vấn của Tsukimaru cùng vô số ánh mắt hằn học, Mikazuki một chút luống cuống hay kinh ngạc cũng không có, tương phản còn có thể dùng cái nhìn nồng đậm khinh bỉ lướt qua bọn họ.
" Có gì đáng để giải thích sao?" Hắn cười khẽ, ung dung như chưa có gì xảy ra: " Vốn không phải ta làm, vì sao ta phải giải thích đâu? Các vị thật sự cho rằng mình có bản sự chất vấn ta? "
Một câu này của Mikazuki xem như đem toàn bộ người có mặt nơi này đắc tội một lượt. Ai nấy đều xám ngắt mặt, hiển nhiên đều cảm thấy mình bị vũ nhục không nhẹ. Tsukimaru chờ lâu như vậy cũng vì một câu này của hắn, khóe môi không khống chế được cong lên:
" Mikazuki-sama, cho dù ngài là nhất đại trung thần của Tây quốc, lời này cũng đã quá ngông cuồng! Nếu ngài thật sự không có ra tay giết công chúa, vậy trong khoảng thời gian biến mất ngắn ngủi đó ngài đã làm gì? "
Nếu Mikazuki không thể đưa ra bằng chứng, e là đám người này nhất định dùng nước bọt dìm chết hắn. Đáng tiếc người bọn họ chọn đối đầu cũng không có tầm thường, là một kẻ hoành hành vô số thế giới mới dừng chân tại nơi này:
" Nga ~ Có vẻ thật nặng nề đâu, nhưng thật ngại quá! Nếu ta nói, ta có nhân chứng chứng minh bản thân mình không khả năng gây chuyện thì sao?"
Đôi mắt tím biếc phát ra từng đạo lợi nhận sắc bén, phong duệ khó lường: " Như vậy, chư vị sẽ tạ lỗi với ta sao? Hay sẽ dùng một cách bồi thường khác? "
Những người xung quanh cũng bị thái độ tự tin của hắn làm nhụt chí. Tuy nhiên, có vài người là sẽ không bỏ qua mấy cơ hội thế này. Một người rẽ đám đông tiến ra, khuôn mặt có phần già cả trầm trọng lên tiếng:
" Vậy phải xem chứng cứ Mikazuki đại nhân đưa ra là gì. "
Inuyasha lập tức chĩa mắt đao về phía hắn ta. Trưởng lão bàng chi nói gì cũng là trưởng lão, đương nhiên sẽ không dễ gì bị một con nhóc nhân loại dọa dẫm." Thiếu nữ " nheo mắt, đột nhiên cười lạnh: " Ta nhớ ra rồi! Ngươi không phải là cha của Akiko tiểu thư, trưởng lão bàng chi Kim khuyển đây sao? "
Sesshomaru đương nhiên không nhớ rõ người này là ai, vẫn là sẽ hiếu kỳ nhìn một chút kẻ dám đứng ra khiêu khích quyền uy của tên kia. Những người khác cũng mang thần thái hiểu rõ nhìn về phía vị trưởng lão nọ.
Khuôn mặt già nua của trưởng lão đỏ lên, nhưng vẫn cường thế chống đỡ ánh mắt từ bốn phía. Nữ nhi của hắn hiện tại không thể ra gặp người là vì người này, danh dự tộc nhân của hắn vấy bẩn cũng là vì người này. Hiện tại có cơ hội trả thù, cho dù mang tiếng bỏ đá xuống giếng hắn cũng phải làm!
Mikazuki thoáng híp mắt, ngáp nhẹ một tiếng, dáng vẻ tựa hồ buồn ngủ vô cùng: " Ân.....Nếu các vị đã phiền toái như vậy, ta cũng chỉ đành đưa ra chứng cứ thôi a.... Nhưng hãy nhớ lời ta nói, nếu ta vô tội, chư vị nhất định phải tự mình tạ tội với ta một phen, trước mặt tất cả mọi người! "
Hắn nói trảm đinh tiệt thiết, không cho phép bất cứ kẻ nào muốn xoay người phản đối. Những người khác có lẽ cũng muốn thử một lần, gắt gao nhìn chằm chằm Mikazuki, dường như sợ hắn sẽ đột ngột bỏ chạy mất.
" Không cần lo lắng như vậy a.... " Mikazuki nhàm chán gẩy gẩy móng tay: " Ta lại không chạy mất, đừng có khẩn trương như vậy. "
Một câu chọc trúng tim đen bọn họ, sắc mặt quả thực còn phong phú hơn cả tắc kè hoa. Inuyasha càng trực tiếp hơn, không chút kiêng nể cười ra tiếng.
Sesshomaru thoáng liếc mắt, gõ gõ trán hắn, thanh âm vô thức thả nhẹ: " Tỉnh táo rồi? "
Tiểu " thiếu nữ " nháy mắt mấy cái, lập tức vùi đầu vào lồng ngực hắn: " Không có, còn rất đau đầu a... "
Sesshomaru trên trán giăng ra ba đạo hắc tuyến, không nói gì dời mắt.
Đệ đệ thế nào vẫn ngốc nghếch như vậy? Không lẽ do ngày xưa đưa hắn xuất cung quá muộn?
Hình như có vài ngày bọn họ chưa kiểm tra kiếm thuật của ngốc đệ đệ thì phải....
Inuyasha đang đắc ý không ngừng bỗng cảm thấy âm phong vù vù thổi sau lưng.
Sao đột nhiên có dự cảm không lành là thế nào....
" Hảo a!" Mikazuki cuối cùng cũng trào phúng xong bọn họ rồi, lười biếng nghiêng đầu gọi: " Ngươi còn muốn chờ đến lúc nào nữa? "
Tất cả không tự chủ bị hút về hướng mắt của hắn, trong lòng cũng dần hồi hộp. Không cần biết Mikazuki dùng cách nào, chỉ cần kẻ kia là một người lạ mặt chưa từng xuất hiện, bọn họ nhất định sẽ bằng mọi giá phủ nhận nhân chứng " không hợp cách "này.
Đến lúc đó, để xem hắn còn xoay người kiểu gì nữa.
Tiếng bước chân cực nhẹ vang lên, gần như không ai chắc chắn mình có thật nghe được nó hay không. Nếu không bằng thính lực của yêu quái cùng cảm quan về dòng chảy yêu khí đang tiến lại gần, bọn họ nhất định nghĩ tiếng bước chân nọ chỉ là ảo giác mà thôi.
Khoan đã! Yêu khí này....Vì cái gì lại quen thuộc như vậy?
Không khí xung quanh dần nặng nề thêm, không phải vì thái độ của mọi người, mà là uy áp đang dần xuất hiện trong không gian. Giữa bóng đêm u ám, một bóng người xuất hiện, dần dần trở nên rõ ràng trước mặt tất cả mọi người.
Tâm tình mỗi người đều như bị treo lên. Sesshomaru thật sâu nhíu mày, theo bản năng liếc nhìn Inuyasha bên cạnh, đồng dạng nhìn thấy thiếu niên cũng đang hoang mang nhìn về phía mình, trong đôi mắt kim sắc là vô số điều không thể lý giải.
Vậy là hắn không có cảm giác sai..... Không lẽ người kia....
Đến khi người kia hoàn toàn xuất hiện, xung quanh vang lên vô số tiếng hút khí. Sesshomaru đồng tử co rút lại, trong mắt lần đầu tiên xuất hiện thứ gọi là kinh hỉ. Đối lập với hắn, có không ít người nén không được thốt lên kinh hãi:
" Đại, Đại Tướng? "
Irasue trừng lớn mắt, theo bản năng nâng tay che miệng.
Điều này....
Inuyasha hít một ngụm khí, vô thức ôm chặt cánh tay của Sesshomaru: " Không lẽ....."
Xung quanh vang lên rất nhiều tiếng xì xào.
" Không thể nào! Chuyện này sao có thể...?"
" Đại Tướng hắn,.... hắn không phải chết rồi sao? "
" Là âm hồn hay người thật? Ta không phân biệt nổi. "
Người bước ra quả thật là Inu no Taisho không sai. Dung mạo hắn vẫn như ngày còn trẻ, cùng Sesshomaru quả là một khuôn không sai. Hắn tựa hồ không nhận ra thái độ kinh hãi của mọi người, còn rất thoải mái chào ra mắt:
" Chư vị, buổi tối hảo sao?"
Tất cả lúc này đều chỉ có một câu trả lời: Chúng ta một chút cũng không hảo!
Không ai có thể bình tĩnh khi thấy một người đã chết từ rất lâu xuất hiện trước mặt mình, người này còn là người khiến ngươi phải kiêng kỵ. Inu no Taisho nhìn qua giống như chưa từng chết đi bao giờ.
Hắn rõ ràng đã chết từ rất lâu, làm sao có thể có mặt ở chỗ này? Người chết sống lại không phải là một chuyện tầm thường mà ai cũng có thể chấp nhận, hơn nữa còn ẩn chứa vô số nguy cơ cùng tham vọng.
Cải tử hoàn sinh. Bốn chữ này ở bất cứ thế giới nào, đều sẽ mang đến tinh phong huyết vũ.
Không khí một lần nữa chìm vào tĩnh lặng đến đáng sợ. Sesshomaru giật giật cánh môi, thật lâu sau mới thốt ra: " Phụ thân đại nhân. "
Một câu này của hắn vừa ra, toàn bộ người nơi này nhất loạt rơi vào tăm tối.
Bởi vì bọn họ không cách nào phủ nhận sự tồn tại của Khuyển Đại Tướng, nói cách khác, bọn họ không thể phủ nhận bằng chứng này của Mikazuki.
Từ khi Inu no Taisho xuất hiện, không ai phân biệt được Tsukimaru lúc này đang có biểu tình gì. Hắn vẫn luôn duy trì một bô sắc thái quái dị theo dõi Inu no Taisho từ đầu đến chân, tựa hồ muốn nhìn ra xem có phải giả tạo hay không.
Những người khác vô thức nhìn về phía người bị bỏ qua nãy giờ, lúc này mới phát hiện nụ cười ôn hòa trên môi người kia từ lúc nào đã chuyển thành lạnh lẽo, đang vô cùng hứng thú nhìn phía bọn họ.
Inu no Taisho tái sinh, Mikazuki chắc chắn đóng góp không nhỏ trong đó. Chỉ là không biết người này chính tay khởi sinh cho Inu no Taisho, vẫn là chỉ gián tiếp thúc đẩy sự việc. Nhưng cho dù dùng bất cứ cách nói nào đi chăng nữa, chuyện này chắc chắn cùng Mikazuki thoát không được quan hệ.
Âm phong gào thét sau lưng....
Giữa lúc mọi người bị tình thiên phích lịch đánh cho ngoại tiêu lý nộn, Khuyển Đại Tướng đột nhiên tiến đến trước mặt Yêu Vương bệ hạ. Trước ngàn con mắt nghi ngờ, Inu no Taisho vuốt vuốt cằm cùng đại nhi tử mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, bất ngờ vỗ vai Sesshomaru: " Ân.... Lớn! "
Sesshomaru:"....."
Mọi người: "....."
Quả thật là Khuyển Đại Tướng không thể nghi ngờ rồi... Cái đặc tính nhị hóa này...
Không ít người nhịn không được phun tào trong lòng, ngay cả chút kinh sợ lúc nãy cũng bớt đi vài phần. " Phụ thân đại nhân " khen xong nhi tử của mình rồi, tầm mắt theo đó rơi xuống người Inuyasha trong tấm da " Katsumiku ".
Từ lúc được Mikazuki đưa đến đây hắn vẫn luôn tự hỏi thiếu nữ nhân loại này là gì với nhi tử mình. Cứ nhìn thái độ Sesshomaru bảo hộ thiếu nữ này cũng đủ để hắn rơi tròng mắt. Phải biết đại nhi tử còn chưa đối xử tốt với người cha này như vậy a....
Mang tâm lý chờ mong con dâu, Inu no Taisho không chút cố kỵ quan sát hồng y " thiếu nữ ".
Inuyasha trong đầu lúc này chỉ có hai chữ.
Thôi xong!
" Có gì đáng để giải thích sao?" Hắn cười khẽ, ung dung như chưa có gì xảy ra: " Vốn không phải ta làm, vì sao ta phải giải thích đâu? Các vị thật sự cho rằng mình có bản sự chất vấn ta? "
Một câu này của Mikazuki xem như đem toàn bộ người có mặt nơi này đắc tội một lượt. Ai nấy đều xám ngắt mặt, hiển nhiên đều cảm thấy mình bị vũ nhục không nhẹ. Tsukimaru chờ lâu như vậy cũng vì một câu này của hắn, khóe môi không khống chế được cong lên:
" Mikazuki-sama, cho dù ngài là nhất đại trung thần của Tây quốc, lời này cũng đã quá ngông cuồng! Nếu ngài thật sự không có ra tay giết công chúa, vậy trong khoảng thời gian biến mất ngắn ngủi đó ngài đã làm gì? "
Nếu Mikazuki không thể đưa ra bằng chứng, e là đám người này nhất định dùng nước bọt dìm chết hắn. Đáng tiếc người bọn họ chọn đối đầu cũng không có tầm thường, là một kẻ hoành hành vô số thế giới mới dừng chân tại nơi này:
" Nga ~ Có vẻ thật nặng nề đâu, nhưng thật ngại quá! Nếu ta nói, ta có nhân chứng chứng minh bản thân mình không khả năng gây chuyện thì sao?"
Đôi mắt tím biếc phát ra từng đạo lợi nhận sắc bén, phong duệ khó lường: " Như vậy, chư vị sẽ tạ lỗi với ta sao? Hay sẽ dùng một cách bồi thường khác? "
Những người xung quanh cũng bị thái độ tự tin của hắn làm nhụt chí. Tuy nhiên, có vài người là sẽ không bỏ qua mấy cơ hội thế này. Một người rẽ đám đông tiến ra, khuôn mặt có phần già cả trầm trọng lên tiếng:
" Vậy phải xem chứng cứ Mikazuki đại nhân đưa ra là gì. "
Inuyasha lập tức chĩa mắt đao về phía hắn ta. Trưởng lão bàng chi nói gì cũng là trưởng lão, đương nhiên sẽ không dễ gì bị một con nhóc nhân loại dọa dẫm." Thiếu nữ " nheo mắt, đột nhiên cười lạnh: " Ta nhớ ra rồi! Ngươi không phải là cha của Akiko tiểu thư, trưởng lão bàng chi Kim khuyển đây sao? "
Sesshomaru đương nhiên không nhớ rõ người này là ai, vẫn là sẽ hiếu kỳ nhìn một chút kẻ dám đứng ra khiêu khích quyền uy của tên kia. Những người khác cũng mang thần thái hiểu rõ nhìn về phía vị trưởng lão nọ.
Khuôn mặt già nua của trưởng lão đỏ lên, nhưng vẫn cường thế chống đỡ ánh mắt từ bốn phía. Nữ nhi của hắn hiện tại không thể ra gặp người là vì người này, danh dự tộc nhân của hắn vấy bẩn cũng là vì người này. Hiện tại có cơ hội trả thù, cho dù mang tiếng bỏ đá xuống giếng hắn cũng phải làm!
Mikazuki thoáng híp mắt, ngáp nhẹ một tiếng, dáng vẻ tựa hồ buồn ngủ vô cùng: " Ân.....Nếu các vị đã phiền toái như vậy, ta cũng chỉ đành đưa ra chứng cứ thôi a.... Nhưng hãy nhớ lời ta nói, nếu ta vô tội, chư vị nhất định phải tự mình tạ tội với ta một phen, trước mặt tất cả mọi người! "
Hắn nói trảm đinh tiệt thiết, không cho phép bất cứ kẻ nào muốn xoay người phản đối. Những người khác có lẽ cũng muốn thử một lần, gắt gao nhìn chằm chằm Mikazuki, dường như sợ hắn sẽ đột ngột bỏ chạy mất.
" Không cần lo lắng như vậy a.... " Mikazuki nhàm chán gẩy gẩy móng tay: " Ta lại không chạy mất, đừng có khẩn trương như vậy. "
Một câu chọc trúng tim đen bọn họ, sắc mặt quả thực còn phong phú hơn cả tắc kè hoa. Inuyasha càng trực tiếp hơn, không chút kiêng nể cười ra tiếng.
Sesshomaru thoáng liếc mắt, gõ gõ trán hắn, thanh âm vô thức thả nhẹ: " Tỉnh táo rồi? "
Tiểu " thiếu nữ " nháy mắt mấy cái, lập tức vùi đầu vào lồng ngực hắn: " Không có, còn rất đau đầu a... "
Sesshomaru trên trán giăng ra ba đạo hắc tuyến, không nói gì dời mắt.
Đệ đệ thế nào vẫn ngốc nghếch như vậy? Không lẽ do ngày xưa đưa hắn xuất cung quá muộn?
Hình như có vài ngày bọn họ chưa kiểm tra kiếm thuật của ngốc đệ đệ thì phải....
Inuyasha đang đắc ý không ngừng bỗng cảm thấy âm phong vù vù thổi sau lưng.
Sao đột nhiên có dự cảm không lành là thế nào....
" Hảo a!" Mikazuki cuối cùng cũng trào phúng xong bọn họ rồi, lười biếng nghiêng đầu gọi: " Ngươi còn muốn chờ đến lúc nào nữa? "
Tất cả không tự chủ bị hút về hướng mắt của hắn, trong lòng cũng dần hồi hộp. Không cần biết Mikazuki dùng cách nào, chỉ cần kẻ kia là một người lạ mặt chưa từng xuất hiện, bọn họ nhất định sẽ bằng mọi giá phủ nhận nhân chứng " không hợp cách "này.
Đến lúc đó, để xem hắn còn xoay người kiểu gì nữa.
Tiếng bước chân cực nhẹ vang lên, gần như không ai chắc chắn mình có thật nghe được nó hay không. Nếu không bằng thính lực của yêu quái cùng cảm quan về dòng chảy yêu khí đang tiến lại gần, bọn họ nhất định nghĩ tiếng bước chân nọ chỉ là ảo giác mà thôi.
Khoan đã! Yêu khí này....Vì cái gì lại quen thuộc như vậy?
Không khí xung quanh dần nặng nề thêm, không phải vì thái độ của mọi người, mà là uy áp đang dần xuất hiện trong không gian. Giữa bóng đêm u ám, một bóng người xuất hiện, dần dần trở nên rõ ràng trước mặt tất cả mọi người.
Tâm tình mỗi người đều như bị treo lên. Sesshomaru thật sâu nhíu mày, theo bản năng liếc nhìn Inuyasha bên cạnh, đồng dạng nhìn thấy thiếu niên cũng đang hoang mang nhìn về phía mình, trong đôi mắt kim sắc là vô số điều không thể lý giải.
Vậy là hắn không có cảm giác sai..... Không lẽ người kia....
Đến khi người kia hoàn toàn xuất hiện, xung quanh vang lên vô số tiếng hút khí. Sesshomaru đồng tử co rút lại, trong mắt lần đầu tiên xuất hiện thứ gọi là kinh hỉ. Đối lập với hắn, có không ít người nén không được thốt lên kinh hãi:
" Đại, Đại Tướng? "
Irasue trừng lớn mắt, theo bản năng nâng tay che miệng.
Điều này....
Inuyasha hít một ngụm khí, vô thức ôm chặt cánh tay của Sesshomaru: " Không lẽ....."
Xung quanh vang lên rất nhiều tiếng xì xào.
" Không thể nào! Chuyện này sao có thể...?"
" Đại Tướng hắn,.... hắn không phải chết rồi sao? "
" Là âm hồn hay người thật? Ta không phân biệt nổi. "
Người bước ra quả thật là Inu no Taisho không sai. Dung mạo hắn vẫn như ngày còn trẻ, cùng Sesshomaru quả là một khuôn không sai. Hắn tựa hồ không nhận ra thái độ kinh hãi của mọi người, còn rất thoải mái chào ra mắt:
" Chư vị, buổi tối hảo sao?"
Tất cả lúc này đều chỉ có một câu trả lời: Chúng ta một chút cũng không hảo!
Không ai có thể bình tĩnh khi thấy một người đã chết từ rất lâu xuất hiện trước mặt mình, người này còn là người khiến ngươi phải kiêng kỵ. Inu no Taisho nhìn qua giống như chưa từng chết đi bao giờ.
Hắn rõ ràng đã chết từ rất lâu, làm sao có thể có mặt ở chỗ này? Người chết sống lại không phải là một chuyện tầm thường mà ai cũng có thể chấp nhận, hơn nữa còn ẩn chứa vô số nguy cơ cùng tham vọng.
Cải tử hoàn sinh. Bốn chữ này ở bất cứ thế giới nào, đều sẽ mang đến tinh phong huyết vũ.
Không khí một lần nữa chìm vào tĩnh lặng đến đáng sợ. Sesshomaru giật giật cánh môi, thật lâu sau mới thốt ra: " Phụ thân đại nhân. "
Một câu này của hắn vừa ra, toàn bộ người nơi này nhất loạt rơi vào tăm tối.
Bởi vì bọn họ không cách nào phủ nhận sự tồn tại của Khuyển Đại Tướng, nói cách khác, bọn họ không thể phủ nhận bằng chứng này của Mikazuki.
Từ khi Inu no Taisho xuất hiện, không ai phân biệt được Tsukimaru lúc này đang có biểu tình gì. Hắn vẫn luôn duy trì một bô sắc thái quái dị theo dõi Inu no Taisho từ đầu đến chân, tựa hồ muốn nhìn ra xem có phải giả tạo hay không.
Những người khác vô thức nhìn về phía người bị bỏ qua nãy giờ, lúc này mới phát hiện nụ cười ôn hòa trên môi người kia từ lúc nào đã chuyển thành lạnh lẽo, đang vô cùng hứng thú nhìn phía bọn họ.
Inu no Taisho tái sinh, Mikazuki chắc chắn đóng góp không nhỏ trong đó. Chỉ là không biết người này chính tay khởi sinh cho Inu no Taisho, vẫn là chỉ gián tiếp thúc đẩy sự việc. Nhưng cho dù dùng bất cứ cách nói nào đi chăng nữa, chuyện này chắc chắn cùng Mikazuki thoát không được quan hệ.
Âm phong gào thét sau lưng....
Giữa lúc mọi người bị tình thiên phích lịch đánh cho ngoại tiêu lý nộn, Khuyển Đại Tướng đột nhiên tiến đến trước mặt Yêu Vương bệ hạ. Trước ngàn con mắt nghi ngờ, Inu no Taisho vuốt vuốt cằm cùng đại nhi tử mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, bất ngờ vỗ vai Sesshomaru: " Ân.... Lớn! "
Sesshomaru:"....."
Mọi người: "....."
Quả thật là Khuyển Đại Tướng không thể nghi ngờ rồi... Cái đặc tính nhị hóa này...
Không ít người nhịn không được phun tào trong lòng, ngay cả chút kinh sợ lúc nãy cũng bớt đi vài phần. " Phụ thân đại nhân " khen xong nhi tử của mình rồi, tầm mắt theo đó rơi xuống người Inuyasha trong tấm da " Katsumiku ".
Từ lúc được Mikazuki đưa đến đây hắn vẫn luôn tự hỏi thiếu nữ nhân loại này là gì với nhi tử mình. Cứ nhìn thái độ Sesshomaru bảo hộ thiếu nữ này cũng đủ để hắn rơi tròng mắt. Phải biết đại nhi tử còn chưa đối xử tốt với người cha này như vậy a....
Mang tâm lý chờ mong con dâu, Inu no Taisho không chút cố kỵ quan sát hồng y " thiếu nữ ".
Inuyasha trong đầu lúc này chỉ có hai chữ.
Thôi xong!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất