Chương 141: Đại sự
Sáng sớm, những tia nắng ban mai đầu tiên chiếu xuống, lọt qua khe hở nhỏ nhoi, rơi trên khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của Inuyasha.
Mi mắt thiếu niên khẽ rung, rất nhanh thì mở ra. Sâu bên trong đôi mắt đen láy là một mảnh trong suốt, thần thái tựa như còn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
Nếu là mấy trăm năm trước, có đánh chết hắn cũng không nghĩ mình và Sesshomaru sẽ đi đến mối quan hệ như thế này. Nhưng hiện tại....
Gò má không nghe lời đỏ bừng lên, như quả mọng vừa đúng kỳ thu hoạch. Inuyasha khẽ chớp mắt, nghiêng đầu nhìn chằm chằm sườn mặt của ca ca mình.
Bọn họ cuối cùng cũng có một mối quan hệ rõ ràng, không tiếp tục mập mờ như cũ nữa. Hắn cũng không cần mỗi ngày đều phải suy tư lo lắng cư xử thế nào trước mắt Sesshomaru.
Còn đang suy nghĩ mông lung, người bên cạnh đột nhiên động đậy.
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Ở chủ điện hiện tại, Irasue vì hạnh phúc nhi tử còng lưng ra xử lý công vụ của ngày hôm nay.
Ngoài điện, vô số chim chóc không biết từ đâu đến đậu xuống khoảng sân trước cửa điện. Mỗi con đều có bộ lông bóng mượt xinh đẹp, một bên thong thả mổ bánh vụn dưới đất, một bên hót vang lấy lòng người đang cho chúng ăn.
Irasue từ trong núi công vụ ló đầu ra, rửa mắt một chút lại chúi đầu vào công việc dở dang.
Thôi ít ra vẫn có mỹ nhân rửa mắt a....
Một vài con chim bạo gan nhảy đến, quấn quýt vây quanh Mikazuki. Có con còn can đảm nhảy lên mu bàn tay của hắn, nịnh nọt hót vang.
Mikazuki khẽ cong khóe miệng, ngón tay khẽ mơn trớn cái mỏ của nó. Những con chim khác cũng rất nhanh học tập, nhảy nhót líu ríu quanh chỗ ngồi của hắn. Mỗ gia trưởng một bên chọc ghẹo chúng nó, một bên suy nghĩ phiêu về chỗ khác.
Không biết hai hài tử kia thế nào rồi? Liệu đã tỉnh chưa đây?
Tiến triển này quả thật nhanh hơn cả hắn tưởng tượng. Không nghĩ đến ghen tuông gì đó mới là bài thuốc tốt nhất cho ngạo kiều a....
Trên má đột nhiên truyền đến cảm giác lành lạnh mượt mà, thì ra là một tiểu điểu không biết từ lúc nào nhảy lên vai hắn, đang dùng cái đầu nhỏ cọ cọ hắn, linh tính là thường.
Tam Nguyệt Ma hoàng không hề keo kiệt nở nụ cười, nhẹ nhàng ném ra bánh vụn. Lũ chim rất nhanh lại bị thức ăn thu hút, lần lượt nhảy xuống mổ vụn bánh, lại duy chỉ có chú chim trên vai vẫn còn ở lại không đi.
Thứ này hắn là cũng có chút yêu khí nên mới bị mùi hương từ linh hồn của hắn thu hút.
Hắn chậm chạp đứng lên, trong lòng nhẩm tính một chút thời gian mà Sesshomaru cùng Inuyasha đi ra. Irasue bò ra từ chòm núi công vụ, chua chua nói:
" Ngươi có thể giúp ta a, vì cái gì cứ hóng bọn chúng đâu? Người trẻ tuổi đều tự có hạnh phúc của mình. "
" Ngài đây là đang ghen tị sao?" Mikazuki che miệng: " Chúng nhỏ tuổi hơn, ta đương nhiên phải quan tâm hơn rồi. "
Irasue dường như giận dỗi quay đầu, lại nghe thấy tiếng cười yếu ớt phía sau: " Thời gian của ta cũng không còn nhiều lắm, ngài cũng nên hiểu cho ta a."
Tây quốc chủ mẫu không nói, ánh mắt rơi xuống viên ngọc tím biếc trong tay.
Thứ này là Mikazuki tặng nàng từ rất lâu rồi, nhưng Irasue cũng chưa từng nghĩ đến sẽ sử dụng nó. Vốn dĩ lo lắng hai hài tử nhà mình, hiện tại Inu no Taisho đã trở lại, nàng hẳn là cũng có thể buông tâm tình chuẩn bị cho chuyến đi rồi đi?
Không nghĩ thì thôi, vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến. Irasue còn chưa kịp thương xuân bi thu xong, bên ngoài đã loáng thoáng truyền đến thanh âm của Inu no Taisho. Sau ót nàng giăng vài đạo hắc tuyến, cùng Mikazuki bốn mắt nhìn nhau, lại không hẹn mà cùng cười gượng nhìn đi chỗ khác.
Bên ngoài, Inu no Taisho vừa dọa chạy một đống chim chóc, thành công nhận lấy ánh mắt trách móc từ Izayoi. Một đầu khác, Mikazuki cùng Irasue đạp bước ra khỏi điện:
" Sớm an, Đại Tướng, công chúa. "
Izayoi vẫn luôn ôn hòa hữu lễ, nhu thuận đáp lại. Còn Inu no Taisho thì...... thà ngươi đừng nói.
Irasue một chút cũng không nghĩ nhìn người này điên điên khùng khùng ở đây, tầm mắt rơi xuống trên người Izayoi. Với nghĩa vụ của một người dẫn đạo tận tụy, Mikazuki không thể không lên tiếng: " Hai vị vào trong trước, ta sẽ nói cụ thể hơn tình hình hiện tại cùng những việc cần để tâm. "
Đương nhiên không ai sẽ phản đối hắn. Cả bốn người trở vào trong điện, Mikazuki đi phía sau vung tay đem cửa điện đóng lại.
Trước khi cửa điện khép lại hoàn toàn, đôi mắt tím biếc nhàn nhạt lướt qua một ngọn cây bên ngoài, lại không tiếng động thu về.
Cửa điện vừa hoàn toàn đóng lại, ngọn cây đó liền lay động nhẹ, một bóng đen nhanh như chớp lao ra, biến mất khỏi phạm vi chủ điện, không hề kinh động thủ vệ bên ngoài.
Mi mắt thiếu niên khẽ rung, rất nhanh thì mở ra. Sâu bên trong đôi mắt đen láy là một mảnh trong suốt, thần thái tựa như còn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
Nếu là mấy trăm năm trước, có đánh chết hắn cũng không nghĩ mình và Sesshomaru sẽ đi đến mối quan hệ như thế này. Nhưng hiện tại....
Gò má không nghe lời đỏ bừng lên, như quả mọng vừa đúng kỳ thu hoạch. Inuyasha khẽ chớp mắt, nghiêng đầu nhìn chằm chằm sườn mặt của ca ca mình.
Bọn họ cuối cùng cũng có một mối quan hệ rõ ràng, không tiếp tục mập mờ như cũ nữa. Hắn cũng không cần mỗi ngày đều phải suy tư lo lắng cư xử thế nào trước mắt Sesshomaru.
Còn đang suy nghĩ mông lung, người bên cạnh đột nhiên động đậy.
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Ở chủ điện hiện tại, Irasue vì hạnh phúc nhi tử còng lưng ra xử lý công vụ của ngày hôm nay.
Ngoài điện, vô số chim chóc không biết từ đâu đến đậu xuống khoảng sân trước cửa điện. Mỗi con đều có bộ lông bóng mượt xinh đẹp, một bên thong thả mổ bánh vụn dưới đất, một bên hót vang lấy lòng người đang cho chúng ăn.
Irasue từ trong núi công vụ ló đầu ra, rửa mắt một chút lại chúi đầu vào công việc dở dang.
Thôi ít ra vẫn có mỹ nhân rửa mắt a....
Một vài con chim bạo gan nhảy đến, quấn quýt vây quanh Mikazuki. Có con còn can đảm nhảy lên mu bàn tay của hắn, nịnh nọt hót vang.
Mikazuki khẽ cong khóe miệng, ngón tay khẽ mơn trớn cái mỏ của nó. Những con chim khác cũng rất nhanh học tập, nhảy nhót líu ríu quanh chỗ ngồi của hắn. Mỗ gia trưởng một bên chọc ghẹo chúng nó, một bên suy nghĩ phiêu về chỗ khác.
Không biết hai hài tử kia thế nào rồi? Liệu đã tỉnh chưa đây?
Tiến triển này quả thật nhanh hơn cả hắn tưởng tượng. Không nghĩ đến ghen tuông gì đó mới là bài thuốc tốt nhất cho ngạo kiều a....
Trên má đột nhiên truyền đến cảm giác lành lạnh mượt mà, thì ra là một tiểu điểu không biết từ lúc nào nhảy lên vai hắn, đang dùng cái đầu nhỏ cọ cọ hắn, linh tính là thường.
Tam Nguyệt Ma hoàng không hề keo kiệt nở nụ cười, nhẹ nhàng ném ra bánh vụn. Lũ chim rất nhanh lại bị thức ăn thu hút, lần lượt nhảy xuống mổ vụn bánh, lại duy chỉ có chú chim trên vai vẫn còn ở lại không đi.
Thứ này hắn là cũng có chút yêu khí nên mới bị mùi hương từ linh hồn của hắn thu hút.
Hắn chậm chạp đứng lên, trong lòng nhẩm tính một chút thời gian mà Sesshomaru cùng Inuyasha đi ra. Irasue bò ra từ chòm núi công vụ, chua chua nói:
" Ngươi có thể giúp ta a, vì cái gì cứ hóng bọn chúng đâu? Người trẻ tuổi đều tự có hạnh phúc của mình. "
" Ngài đây là đang ghen tị sao?" Mikazuki che miệng: " Chúng nhỏ tuổi hơn, ta đương nhiên phải quan tâm hơn rồi. "
Irasue dường như giận dỗi quay đầu, lại nghe thấy tiếng cười yếu ớt phía sau: " Thời gian của ta cũng không còn nhiều lắm, ngài cũng nên hiểu cho ta a."
Tây quốc chủ mẫu không nói, ánh mắt rơi xuống viên ngọc tím biếc trong tay.
Thứ này là Mikazuki tặng nàng từ rất lâu rồi, nhưng Irasue cũng chưa từng nghĩ đến sẽ sử dụng nó. Vốn dĩ lo lắng hai hài tử nhà mình, hiện tại Inu no Taisho đã trở lại, nàng hẳn là cũng có thể buông tâm tình chuẩn bị cho chuyến đi rồi đi?
Không nghĩ thì thôi, vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến. Irasue còn chưa kịp thương xuân bi thu xong, bên ngoài đã loáng thoáng truyền đến thanh âm của Inu no Taisho. Sau ót nàng giăng vài đạo hắc tuyến, cùng Mikazuki bốn mắt nhìn nhau, lại không hẹn mà cùng cười gượng nhìn đi chỗ khác.
Bên ngoài, Inu no Taisho vừa dọa chạy một đống chim chóc, thành công nhận lấy ánh mắt trách móc từ Izayoi. Một đầu khác, Mikazuki cùng Irasue đạp bước ra khỏi điện:
" Sớm an, Đại Tướng, công chúa. "
Izayoi vẫn luôn ôn hòa hữu lễ, nhu thuận đáp lại. Còn Inu no Taisho thì...... thà ngươi đừng nói.
Irasue một chút cũng không nghĩ nhìn người này điên điên khùng khùng ở đây, tầm mắt rơi xuống trên người Izayoi. Với nghĩa vụ của một người dẫn đạo tận tụy, Mikazuki không thể không lên tiếng: " Hai vị vào trong trước, ta sẽ nói cụ thể hơn tình hình hiện tại cùng những việc cần để tâm. "
Đương nhiên không ai sẽ phản đối hắn. Cả bốn người trở vào trong điện, Mikazuki đi phía sau vung tay đem cửa điện đóng lại.
Trước khi cửa điện khép lại hoàn toàn, đôi mắt tím biếc nhàn nhạt lướt qua một ngọn cây bên ngoài, lại không tiếng động thu về.
Cửa điện vừa hoàn toàn đóng lại, ngọn cây đó liền lay động nhẹ, một bóng đen nhanh như chớp lao ra, biến mất khỏi phạm vi chủ điện, không hề kinh động thủ vệ bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất