Chương 35: Biến cố gần kề
Bên trong Vụ Vân Cốc, khói đen so với bên ngoài còn muốn dày đặc gấp nhiều lần.
Trong phạm vi có thể nhìn đến, cây cỏ đều đang bốc cháy hừng hực. Vụ Vân Cốc có tên Vụ Vân không phải vì nơi này mây khói quanh năm, mà nguyên nhân chính là vì cây cỏ nơi này không giống bình thường, sẽ tỏa ra một loại chướng khí kỳ lạ khi chúng sinh trưởng. Bất cứ loại sinh vật nào cũng đều không thể nhìn qua chướng khí này. Hiện tại thực vật trong Cốc toàn bộ bị đốt cháy, tình cảnh sau đó hẳn là không cần phải nói nữa. Mikazuki một bên dẹp khói, một bên cảm ứng vị trí của ngọc bảo hộ. Vị trí không ngừng thay đổi, chứng tỏ Sesshomaru còn chưa có xảy ra chuyện gì xấu.
Vì vậy, tốc độ xử lý khói của Mikazuki từ từ chậm lại, không chút nào vội vã thu tay.
Hắn vẫn nghĩ nên chờ đánh xong rồi hãy dọn một thể.
Đi thêm một đoạn, cảnh tượng trước mắt dần rõ ràng hơn chút. Sesshomaru đang dùng kiếm đối chiến một cái yêu quái hình thù quái dị.
Hình như nói quái dị vẫn còn quá tôn trọng nó rồi. So với tiểu tiểu Inuyasha nhà hắn, khoảng cách chính là thiên soa địa biệt cũng nên.
Sesshomaru giật giật lỗ tai, thông qua mùi yêu khí xác định thân phận người đến. Hắn hơi nghiêng đầu về phía Mikazuki, lại không quá để ý quay đầu đối chiến. Yêu quái đối diện dường như bị hắn bức đến phát cuồng, không trật tự tấn công loạn xạ, xúc tu dài ngoằng mỗi lần quơ lên đều sẽ khiến mặt đất ầm ầm rung động.
Mikazuki sau vài lần lung lay đứng không vững, học ngoan phiêu phiêu trên không, tiện tay đem Jaken bị ném vào khi nãy kéo lên đám mây.
Vân vụ ít nhiều bị Mikazuki xua tan, khiến tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn. Chờ khoảng nửa giờ sau, yêu quái khổng lồ ầm ầm ngã xuống, thân thể tứ phân ngũ liệt. Yêu lực bạo động trên người từ lôi điện chuyển hóa về dạng khí, từ từ tụ tập lại bên người Sesshomaru. Thiếu niên tao nhã hạ xuống mặt đất, một tay đem kiếm thu lại. Mikazuki theo sau hạ xuống, " phốc " một tiếng liền tan đi đám mây:
" Điện hạ, mấy ngày không gặp, ngài thế nào lại chạy đến chỗ này? Còn đánh lâu như vậy? "
Jaken vội vã chạy đến bên người Sesshomaru, Gậy Đầu Người trong tay hắn hoảng qua hoảng lại, nhìn có chút buồn cười. Thiếu niên nhàn nhạt nhìn hắn, không vui không buồn nặn ra vài chữ:
" Nó chạy trốn đến trong này. "
Mikazuki hiểu rõ, không tiếp tục truy vấn. Hắn lướt qua một bên, đi đến gõ gõ thân thể đã phân thành từng mảnh:
" Yêu quái gì mà xấu như vậy a? Tính tình lại còn chết nhát nữa! "
→_→ Ngươi nói chuyện có thể giảm xóc chút được không? Yêu quái kia nhất định sẽ khóc đó!
←_← Chờ nó biết đã rồi tính sau.
Mikazuki vung tay, yêu hỏa lập tức cắn nuốt xác yêu quái. Ngọn lửa đốt nhanh đến mức Jaken còn chưa kịp nhìn rõ thì thân thể khổng lồ kia cũng đã tiêu biến.
Một viên đá màu đỏ rực xinh đẹp phiêu đến trước mắt hắn. Sesshomaru liếc mắt liền nhận ra thứ kia, nhàn nhạt quay đầu rời Vụ Vân Cốc. Jaken ôm gậy vội vã đuổi theo sau, một bên không ngừng liếc nhìn Mikazuki còn đang ngẩn người tại chỗ.
Hắn cũng lờ mờ biết được lai lịch của thứ kia, nếu nhớ không sai thì thứ kia hẳn là yêu hạch của yêu quái khi nãy. Chẳng qua trong phạm vi hắn hiểu biết, phải là yêu quái sống quá ngàn năm mới có thể kết được yêu hạch. Nhìn độ lớn của thứ kia, ít nhất cũng muốn trên dưới hai ngàn năm. Nhưng mà...
Jaken vẻ mặt rõ ràng không tin trừng mắt.
Thứ yêu quái chết nhát ấy cũng sống được hai ngàn năm? Hẳn là có thể đi? Dù sao Sesshomaru-sama cũng phải mất hai ngày mới tìm được chỗ nó trốn không phải sao?
Ra khỏi Vụ Vân Cốc, trời đất liền sáng lên rất nhiều.
Jaken mại bước chân đuổi theo cước bộ của Sesshomaru, thần kinh thô hỏi một câu: " Chúng ta không đợi Mikazuki-sama sao, Sesshomaru-sama?
Thiếu niên hơi dừng lại, ánh mắt lạnh lẽo rơi xuống trên người hắn. Tiểu yêu quái rùng mình, biết điều im lặng đợi tại một bên. Hắn vẫn là nên ít tò mò thái độ của Sesshomaru đối với Mikazuki thì hơn.
Có tiếng gió nhẹ vụt qua, Mikazuki chớp mắt liền xuất hiện trước mặt bọn họ, khóe môi vi kiều: " Điện hạ thế nào vội vàng như vậy? "
Một món đồ bay ra từ tay hắn. Sesshomaru nhẹ nhàng tiếp được, nhàn nhạt mở lòng bàn tay. Mảnh ngọc hình thoi nhọn như ngọn lửa nằm an tĩnh trong tay hắn. Thiếu niên nhướng mày, ánh mắt kỳ quái nhìn hắn. Mikazuki cong mắt, cọ cọ tay: " Món quà nhỏ cho thanh kiếm của ngài. "
" Của ta? " Sesshomaru không giải liếc mắt:" Không phải ngươi nói nó không thuộc về thời điểm này? "
Vừa nói, thiếu niên vừa rút kiếm ra. Mảnh ngọc vừa được đặt lên, lưỡi kiếm lập tức bộc phát một trận quang mang màu đỏ chói mắt. Một cỗ yêu lực quen thuộc có chút xa lạ vờn quanh thân kiếm, khiến thiếu niên nhíu mày: " Yêu lực này... "
Trong đầu hắn dần hiện lên một cái tên.
Inuyasha.
Quả nhiên, người kia híp mắt cười nhìn hắn, giọng nói không che giấu tán thưởng: " Ngài đoán không sai.Thứ này là do ta dùng yêu hạch của yêu quái khi nãy cùng tóc của nhị điện hạ luyện ra. Công dụng phải chờ điện hạ ngài tự tìm ra. "
Hắn cũng đã suy nghĩ không ít mới quyết định như vậy. Trước sau gì cũng sẽ là của Sesshomaru, chi bằng sở hữu từ hiện tại, sau này sẽ bớt đi sự kiện đối kiếm kia. Bớt được một chuyện liền bớt, hắn cũng sợ thể chất vai chính của hai huynh đệ bọn họ rồi. Nếu có hiện tại, tương lai hẳn là sẽ không xuất hiện con quỷ Ngộ Tâm cắn vỡ Thiết Toái Nha nữa. Như vậy là có thể bớt đi bao nhiêu chuyện không phải sao?
Sesshomaru trầm mặc lạ thường, chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi tầm mắt rời đi. Mikazuki có chút chột dạ sờ sờ mũi, nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Hắn đã làm đến mức này, việc còn lại phải xem phản ứng của thế giới pháp tắc. Thật muốn nhìn xem hắn dùng cách nào để đem nội dung vở kịch kéo về tuyến đường ban đầu.
Chí ít, cho đến lúc này Sesshomaru đã có một thanh kiếm cho riêng mình, phản ứng với Thiết Toái Nha cũng sẽ không cường liệt như trong nguyên tác nữa. Như vậy, cánh tay trái của hắn xem như bảo toàn.
Mikazuki đạm nhiên cười một thoáng. Làm trưởng bối liền muốn bảo toàn hài tử nhà mình. Cả lớn lẫn nhỏ, bất kể cái giá nào!
" Mikazuki-sama?"
Jaken rụt rè gọi một tiếng, bước chân nhanh hơn chạy sát đến sau Mikazuki: " Có việc này ta tò mò lâu rồi, ngài sẽ không ngại trả lời chứ? "
Mỗ gia trưởng chớp chớp mắt, chờ đợi câu hỏi của tiểu yêu quái. Jaken ngó nghiêng nhìn Sesshomaru cách một khoảng xa, nhỏ giọng hỏi:
" Ngài nói thanh kiếm kia trong tương lai sẽ là của điện hạ, vậy còn Thiết Toái Nha thì sao? "
Tươi cười trên môi hơi nhạt đi. Mikazuki liễm mi, ý vị thâm trường treo khẩu vị hắn: " Ngươi nói đâu? "
Jaken có chút muốn khóc. Hắn nếu đoán được cần gì phải hỏi ni?
Kỳ thật tiểu yêu quái cũng ít nhiều đoán được sự việc trong tương lai từ phản ứng của Mikazuki. Nếu tương lai Thiết Toái Nha thuộc sở hữu của Sesshomaru-sama, như vậy thứ Mikazuki lấy ra ngay từ đầu liền là Thiết Toái Nha, chứ không phải thanh kiếm xa lạ này.
Mặc dù bản thân hắn thấy thanh kiếm này so với Thiết Toái Nha càng muốn hợp thân với điện hạ, càng giống như chính điện hạ yêu cầu chế tác mà có được. Nhưng mà nếu vậy, Thiết Toái Nha lại ở đâu? Không lẽ Sesshomaru không thể tìm ra được?
Thấy tiểu yêu quái sầu mi khổ kiểm nhăn mày suy tư, Mikazuki bật cười, đem Jaken đã về phía Sesshomaru. Tiểu yêu quái không đề phòng bay ra, lăn vài vòng liền lăn đến bên chân Sesshomaru. Có tiếng hét thảm vang lên, ếch xanh hóa thành lưu tinh biến mất nơi chân trời.
" Thật là...Tò mò nhiều như vậy làm gì a? " Mikazuki không có một chút ăn năn nào sau khi hãm hại Jaken, mại chân đuổi theo kịp bước chân Sesshomaru,nhỏ giọng lẩm bẩm: " Chuyện tương lai vẫn còn hơi xa đâu, trước mắt đi đến đâu tính đến đó vậy...."
Sesshomaru phiêu mắt, nhàn nhạt hỏi:" Tên của nó? "
Sesshomaru thật tò mò. Thanh kiếm như vậy bản thân là thế nào lại nghĩ đến việc chế tạo, lại mang loại tâm tình gì đặt tên cho nó?
Mikazuki ngẩn ra, rất nhanh chóng lấy lại tinh thần, cười nhẹ: " Ngài gọi nó là.... "
" Nanh Quỷ."
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Dự cảm xấu của Inuyasha cuối cùng vẫn ứng nghiệm. Mikazuki sớm biết việc không thể ngăn cản, lại không nghĩ đến mọi chuyện diễn ra vẫn nhanh hơn hắn dự kiến.
Đến bất thình lình, suýt nữa thì đem cả Sesshomaru cũng kéo vào cùng.
Qua ba tháng, trong lúc Sesshomaru giao chiến cùng một yêu quái mang huyết mạch long tộc cao tầng, phá ma chi tiễn đột ngột xuất hiện.
Mikazuki là người đầu tiên nhận ra biến cố. Trong khi Sesshomaru triền đấu, ngọc bảo hộ lại vô cớ sáng lên. Cùng kết giới hiện ra chính là phá ma chi tiễn bất ngờ xuất hiện nhắm thẳng đầu vai thiếu niên. Sesshomaru kịp thời nghiêng đầu né tránh, mũi tên liền theo bên tai hắn sượt qua, vừa vặn ghim lên cái đuôi loằng ngoằng đang mưu đồ đánh lén sau lưng hắn. Yêu quái đối diện hét lên thảm thiết, vội vã rụt đuôi lại.
Nó cũng không thể lí giải mũi tên đột ngột này. Mikazuki cau mày nhìn mũi tên nơi đuôi yêu quái, sắc mặt nhanh chóng biến xấu. Sesshomaru chỉ là hơi nhíu mày, tốc độ trên tay lại đẩy nhanh vài phần.
Bán yêu kia lại xảy ra chuyện gì? Lâu như vậy không có động tĩnh, hắn còn tưởng bán yêu đã chết ở một ngóc ngách nào rồi, không nghĩ đến hôm nay công kích uy hiếp tính mạng lại đến từ nhân loại.
Mục tiêu ban đầu của phá ma chi tiễn là lệch vai Sesshomaru, thấp hơn chút nữa liền là trái tim. Mà Inuyasha so Sesshomaru thấp hơn một chút, như vậy...
Trong phạm vi có thể nhìn đến, cây cỏ đều đang bốc cháy hừng hực. Vụ Vân Cốc có tên Vụ Vân không phải vì nơi này mây khói quanh năm, mà nguyên nhân chính là vì cây cỏ nơi này không giống bình thường, sẽ tỏa ra một loại chướng khí kỳ lạ khi chúng sinh trưởng. Bất cứ loại sinh vật nào cũng đều không thể nhìn qua chướng khí này. Hiện tại thực vật trong Cốc toàn bộ bị đốt cháy, tình cảnh sau đó hẳn là không cần phải nói nữa. Mikazuki một bên dẹp khói, một bên cảm ứng vị trí của ngọc bảo hộ. Vị trí không ngừng thay đổi, chứng tỏ Sesshomaru còn chưa có xảy ra chuyện gì xấu.
Vì vậy, tốc độ xử lý khói của Mikazuki từ từ chậm lại, không chút nào vội vã thu tay.
Hắn vẫn nghĩ nên chờ đánh xong rồi hãy dọn một thể.
Đi thêm một đoạn, cảnh tượng trước mắt dần rõ ràng hơn chút. Sesshomaru đang dùng kiếm đối chiến một cái yêu quái hình thù quái dị.
Hình như nói quái dị vẫn còn quá tôn trọng nó rồi. So với tiểu tiểu Inuyasha nhà hắn, khoảng cách chính là thiên soa địa biệt cũng nên.
Sesshomaru giật giật lỗ tai, thông qua mùi yêu khí xác định thân phận người đến. Hắn hơi nghiêng đầu về phía Mikazuki, lại không quá để ý quay đầu đối chiến. Yêu quái đối diện dường như bị hắn bức đến phát cuồng, không trật tự tấn công loạn xạ, xúc tu dài ngoằng mỗi lần quơ lên đều sẽ khiến mặt đất ầm ầm rung động.
Mikazuki sau vài lần lung lay đứng không vững, học ngoan phiêu phiêu trên không, tiện tay đem Jaken bị ném vào khi nãy kéo lên đám mây.
Vân vụ ít nhiều bị Mikazuki xua tan, khiến tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn. Chờ khoảng nửa giờ sau, yêu quái khổng lồ ầm ầm ngã xuống, thân thể tứ phân ngũ liệt. Yêu lực bạo động trên người từ lôi điện chuyển hóa về dạng khí, từ từ tụ tập lại bên người Sesshomaru. Thiếu niên tao nhã hạ xuống mặt đất, một tay đem kiếm thu lại. Mikazuki theo sau hạ xuống, " phốc " một tiếng liền tan đi đám mây:
" Điện hạ, mấy ngày không gặp, ngài thế nào lại chạy đến chỗ này? Còn đánh lâu như vậy? "
Jaken vội vã chạy đến bên người Sesshomaru, Gậy Đầu Người trong tay hắn hoảng qua hoảng lại, nhìn có chút buồn cười. Thiếu niên nhàn nhạt nhìn hắn, không vui không buồn nặn ra vài chữ:
" Nó chạy trốn đến trong này. "
Mikazuki hiểu rõ, không tiếp tục truy vấn. Hắn lướt qua một bên, đi đến gõ gõ thân thể đã phân thành từng mảnh:
" Yêu quái gì mà xấu như vậy a? Tính tình lại còn chết nhát nữa! "
→_→ Ngươi nói chuyện có thể giảm xóc chút được không? Yêu quái kia nhất định sẽ khóc đó!
←_← Chờ nó biết đã rồi tính sau.
Mikazuki vung tay, yêu hỏa lập tức cắn nuốt xác yêu quái. Ngọn lửa đốt nhanh đến mức Jaken còn chưa kịp nhìn rõ thì thân thể khổng lồ kia cũng đã tiêu biến.
Một viên đá màu đỏ rực xinh đẹp phiêu đến trước mắt hắn. Sesshomaru liếc mắt liền nhận ra thứ kia, nhàn nhạt quay đầu rời Vụ Vân Cốc. Jaken ôm gậy vội vã đuổi theo sau, một bên không ngừng liếc nhìn Mikazuki còn đang ngẩn người tại chỗ.
Hắn cũng lờ mờ biết được lai lịch của thứ kia, nếu nhớ không sai thì thứ kia hẳn là yêu hạch của yêu quái khi nãy. Chẳng qua trong phạm vi hắn hiểu biết, phải là yêu quái sống quá ngàn năm mới có thể kết được yêu hạch. Nhìn độ lớn của thứ kia, ít nhất cũng muốn trên dưới hai ngàn năm. Nhưng mà...
Jaken vẻ mặt rõ ràng không tin trừng mắt.
Thứ yêu quái chết nhát ấy cũng sống được hai ngàn năm? Hẳn là có thể đi? Dù sao Sesshomaru-sama cũng phải mất hai ngày mới tìm được chỗ nó trốn không phải sao?
Ra khỏi Vụ Vân Cốc, trời đất liền sáng lên rất nhiều.
Jaken mại bước chân đuổi theo cước bộ của Sesshomaru, thần kinh thô hỏi một câu: " Chúng ta không đợi Mikazuki-sama sao, Sesshomaru-sama?
Thiếu niên hơi dừng lại, ánh mắt lạnh lẽo rơi xuống trên người hắn. Tiểu yêu quái rùng mình, biết điều im lặng đợi tại một bên. Hắn vẫn là nên ít tò mò thái độ của Sesshomaru đối với Mikazuki thì hơn.
Có tiếng gió nhẹ vụt qua, Mikazuki chớp mắt liền xuất hiện trước mặt bọn họ, khóe môi vi kiều: " Điện hạ thế nào vội vàng như vậy? "
Một món đồ bay ra từ tay hắn. Sesshomaru nhẹ nhàng tiếp được, nhàn nhạt mở lòng bàn tay. Mảnh ngọc hình thoi nhọn như ngọn lửa nằm an tĩnh trong tay hắn. Thiếu niên nhướng mày, ánh mắt kỳ quái nhìn hắn. Mikazuki cong mắt, cọ cọ tay: " Món quà nhỏ cho thanh kiếm của ngài. "
" Của ta? " Sesshomaru không giải liếc mắt:" Không phải ngươi nói nó không thuộc về thời điểm này? "
Vừa nói, thiếu niên vừa rút kiếm ra. Mảnh ngọc vừa được đặt lên, lưỡi kiếm lập tức bộc phát một trận quang mang màu đỏ chói mắt. Một cỗ yêu lực quen thuộc có chút xa lạ vờn quanh thân kiếm, khiến thiếu niên nhíu mày: " Yêu lực này... "
Trong đầu hắn dần hiện lên một cái tên.
Inuyasha.
Quả nhiên, người kia híp mắt cười nhìn hắn, giọng nói không che giấu tán thưởng: " Ngài đoán không sai.Thứ này là do ta dùng yêu hạch của yêu quái khi nãy cùng tóc của nhị điện hạ luyện ra. Công dụng phải chờ điện hạ ngài tự tìm ra. "
Hắn cũng đã suy nghĩ không ít mới quyết định như vậy. Trước sau gì cũng sẽ là của Sesshomaru, chi bằng sở hữu từ hiện tại, sau này sẽ bớt đi sự kiện đối kiếm kia. Bớt được một chuyện liền bớt, hắn cũng sợ thể chất vai chính của hai huynh đệ bọn họ rồi. Nếu có hiện tại, tương lai hẳn là sẽ không xuất hiện con quỷ Ngộ Tâm cắn vỡ Thiết Toái Nha nữa. Như vậy là có thể bớt đi bao nhiêu chuyện không phải sao?
Sesshomaru trầm mặc lạ thường, chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi tầm mắt rời đi. Mikazuki có chút chột dạ sờ sờ mũi, nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Hắn đã làm đến mức này, việc còn lại phải xem phản ứng của thế giới pháp tắc. Thật muốn nhìn xem hắn dùng cách nào để đem nội dung vở kịch kéo về tuyến đường ban đầu.
Chí ít, cho đến lúc này Sesshomaru đã có một thanh kiếm cho riêng mình, phản ứng với Thiết Toái Nha cũng sẽ không cường liệt như trong nguyên tác nữa. Như vậy, cánh tay trái của hắn xem như bảo toàn.
Mikazuki đạm nhiên cười một thoáng. Làm trưởng bối liền muốn bảo toàn hài tử nhà mình. Cả lớn lẫn nhỏ, bất kể cái giá nào!
" Mikazuki-sama?"
Jaken rụt rè gọi một tiếng, bước chân nhanh hơn chạy sát đến sau Mikazuki: " Có việc này ta tò mò lâu rồi, ngài sẽ không ngại trả lời chứ? "
Mỗ gia trưởng chớp chớp mắt, chờ đợi câu hỏi của tiểu yêu quái. Jaken ngó nghiêng nhìn Sesshomaru cách một khoảng xa, nhỏ giọng hỏi:
" Ngài nói thanh kiếm kia trong tương lai sẽ là của điện hạ, vậy còn Thiết Toái Nha thì sao? "
Tươi cười trên môi hơi nhạt đi. Mikazuki liễm mi, ý vị thâm trường treo khẩu vị hắn: " Ngươi nói đâu? "
Jaken có chút muốn khóc. Hắn nếu đoán được cần gì phải hỏi ni?
Kỳ thật tiểu yêu quái cũng ít nhiều đoán được sự việc trong tương lai từ phản ứng của Mikazuki. Nếu tương lai Thiết Toái Nha thuộc sở hữu của Sesshomaru-sama, như vậy thứ Mikazuki lấy ra ngay từ đầu liền là Thiết Toái Nha, chứ không phải thanh kiếm xa lạ này.
Mặc dù bản thân hắn thấy thanh kiếm này so với Thiết Toái Nha càng muốn hợp thân với điện hạ, càng giống như chính điện hạ yêu cầu chế tác mà có được. Nhưng mà nếu vậy, Thiết Toái Nha lại ở đâu? Không lẽ Sesshomaru không thể tìm ra được?
Thấy tiểu yêu quái sầu mi khổ kiểm nhăn mày suy tư, Mikazuki bật cười, đem Jaken đã về phía Sesshomaru. Tiểu yêu quái không đề phòng bay ra, lăn vài vòng liền lăn đến bên chân Sesshomaru. Có tiếng hét thảm vang lên, ếch xanh hóa thành lưu tinh biến mất nơi chân trời.
" Thật là...Tò mò nhiều như vậy làm gì a? " Mikazuki không có một chút ăn năn nào sau khi hãm hại Jaken, mại chân đuổi theo kịp bước chân Sesshomaru,nhỏ giọng lẩm bẩm: " Chuyện tương lai vẫn còn hơi xa đâu, trước mắt đi đến đâu tính đến đó vậy...."
Sesshomaru phiêu mắt, nhàn nhạt hỏi:" Tên của nó? "
Sesshomaru thật tò mò. Thanh kiếm như vậy bản thân là thế nào lại nghĩ đến việc chế tạo, lại mang loại tâm tình gì đặt tên cho nó?
Mikazuki ngẩn ra, rất nhanh chóng lấy lại tinh thần, cười nhẹ: " Ngài gọi nó là.... "
" Nanh Quỷ."
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Dự cảm xấu của Inuyasha cuối cùng vẫn ứng nghiệm. Mikazuki sớm biết việc không thể ngăn cản, lại không nghĩ đến mọi chuyện diễn ra vẫn nhanh hơn hắn dự kiến.
Đến bất thình lình, suýt nữa thì đem cả Sesshomaru cũng kéo vào cùng.
Qua ba tháng, trong lúc Sesshomaru giao chiến cùng một yêu quái mang huyết mạch long tộc cao tầng, phá ma chi tiễn đột ngột xuất hiện.
Mikazuki là người đầu tiên nhận ra biến cố. Trong khi Sesshomaru triền đấu, ngọc bảo hộ lại vô cớ sáng lên. Cùng kết giới hiện ra chính là phá ma chi tiễn bất ngờ xuất hiện nhắm thẳng đầu vai thiếu niên. Sesshomaru kịp thời nghiêng đầu né tránh, mũi tên liền theo bên tai hắn sượt qua, vừa vặn ghim lên cái đuôi loằng ngoằng đang mưu đồ đánh lén sau lưng hắn. Yêu quái đối diện hét lên thảm thiết, vội vã rụt đuôi lại.
Nó cũng không thể lí giải mũi tên đột ngột này. Mikazuki cau mày nhìn mũi tên nơi đuôi yêu quái, sắc mặt nhanh chóng biến xấu. Sesshomaru chỉ là hơi nhíu mày, tốc độ trên tay lại đẩy nhanh vài phần.
Bán yêu kia lại xảy ra chuyện gì? Lâu như vậy không có động tĩnh, hắn còn tưởng bán yêu đã chết ở một ngóc ngách nào rồi, không nghĩ đến hôm nay công kích uy hiếp tính mạng lại đến từ nhân loại.
Mục tiêu ban đầu của phá ma chi tiễn là lệch vai Sesshomaru, thấp hơn chút nữa liền là trái tim. Mà Inuyasha so Sesshomaru thấp hơn một chút, như vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất