Chương 63: Phong thương
Kagome ôm tâm tình tò mò tìm đến, lại nhận được kinh ngạc trả lại. Trên mảnh đất phía sau Thần Mộc một quãng không xa, hai bóng người trắng đỏ đan xen liên hồi, bụi đất bị hất lên tứ tung, toàn chiến trường biến thành một đống hỗn độn.
Thiếu nữ gần như không mất chút thời gian nào để nhận ra hai người đang giao chiến giữa khoảnh đất kia, nghi hoặc núp sau thân cây to lớn. Nàng không biết rằng thần kinh thô như Inuyasha sẽ không phân thần ra để tâm có người rình mò hay không, nhưng Sesshomaru lại khác. Hắn thậm chí còn không ngẩng đầu liền biết được thiếu nữ đang quanh quẩn ở chỗ nào.
Nữ nhân này lại muốn làm cái gì? Lén lén lút lút.
Sát điện hạ vô tâm tình tò mò nhiều hơn, chuyên tâm " đơn phương ngược sát " Inuyasha. Tiểu cẩu cẩu căn bản không cách nào hoàn thủ, chỉ có thể một bên né tránh một bên đợi thời cơ. Thiết Toái Nha lúc này có phần hơi vướng bận, không phát huy được nhiều tác dụng của nó.
Mikazuki ngồi xổm trên một cành cây kín đáo gần đó cắn hạt dưa, nhàn ngôn toái ngữ nghĩ nhiều một chút. Tầm mắt hắn nhẹ nhàng phiêu qua Kagome trong góc, lại không có việc gì dời đi.
Sesshomaru như vậy đã là rất nương tay với tiểu bán yêu rồi, Kagome cho dù rình rập chỗ đó cũng chẳng để làm gì. Lúc này là thời gian để khảo nghiệm khả năng tiếp thu của Inuyasha, nếu Kagome định xuất hiện cắt ngang, hắn nhất định đem nàng giải quyết trước khi thiếu nữ nhảy ra.
Còn nữa, đừng hiểu lầm. Giải quyết ở đây chỉ là đem nàng lặng lẽ tiễn bước mà thôi.
→_→ Ngươi ngược lại nói sớm a. Làm người ta cứ tưởng....
Mikazuki ←_← Tưởng cái quỷ nhà ngươi!
Đánh đánh một hồi, Sesshomaru có chút mất dần kiên nhẫn. Không phải do hắn nóng vội, đều là khả năng tiếp thu của Inuyasha quá kém. Đòn đánh Phong Thương hắn không cần chạm vào Thiết Toái Nha cũng có thể nhìn ra được, nhưng Inuyasha tựa hồ không giống như vậy. Hắn thậm chí còn không nhận ra mùi khét do dòng yêu khí va chạm nhau tạo ra.
Không lẽ bán yêu so yêu quái ngốc nhiều như vậy?
Inuyasha cũng không sung sướng hơn chút nào. Hắn bị ca ca túm đi lần này là lần thứ hai chỉ để luyện một chiêu thức đến cái đuôi nó như thế nào hắn cũng không biết. Tiểu cẩu cẩu tính tình so Sesshomaru còn thiếu kiên nhẫn, núi lửa đã sắp bùng nổ đến nơi.
Mỗ gia trưởng đỡ cây thở dài, cuối cùng vẫn muốn nhúng tay a....
Bàn tay hắn khẽ động, một thứ gì đó được nhẹ nhàng ném ra. Sesshomaru phản ứng rất nhanh né được trong chớp mắt, Inuyasha thì không may mắn như vậy. Thứ vật thể lạ kia hoàn toàn không sai lệch bay thẳng đến trước mặt hắn.
Hồng y thiếu niên chới với, trước mắt bỗng dưng tối sầm. Vật lạ nọ không những không rơi xuống, còn bám chặt hai mắt hắn không chịu buông ra. Sesshomaru tạm thời dừng tay, vẻ mặt quỷ dị nhìn "ám khí" trên mặt Inuyasha, ánh mắt phiêu hướng một lùm cây cao.
Bên tai vang lên truyền âm không nhanh không chậm của Mikazuki:" Điện hạ muốn bức hắn dùng Phong Thương thì nên đem mắt hắn che lại. Nhị điện hạ nếu không nhìn thấy cái gì sẽ ưu tiên hơn cho mũi và lỗ tai. "
Sesshomaru mới lười nghĩ nhiều như vậy. Bây giờ thiên thời địa lợi đều có đủ, bạch y thiếu niên tay phải khoát lên đai lưng. Một thanh kiếm được nhẹ nhàng rút ra, xuất hiện trước mặt Inuyasha. Đáng tiếc hồng y thiếu niên lúc này còn đang loay hoay tìm cách gỡ đồ bịt mắt ra, hoàn toàn không có chú ý đến yêu khí của Sesshomaru dâng lên.
Vừa nhìn rõ thanh kiếm nọ, Kagome kinh hãi há miệng, một tay vội vã bịt miệng mình lại, không để bản thân khiếp sợ thốt ra.
Nanh Quỷ? Sao có thể là nó?
Thiếu nữ gần như không mất chút thời gian nào để nhận ra hai người đang giao chiến giữa khoảnh đất kia, nghi hoặc núp sau thân cây to lớn. Nàng không biết rằng thần kinh thô như Inuyasha sẽ không phân thần ra để tâm có người rình mò hay không, nhưng Sesshomaru lại khác. Hắn thậm chí còn không ngẩng đầu liền biết được thiếu nữ đang quanh quẩn ở chỗ nào.
Nữ nhân này lại muốn làm cái gì? Lén lén lút lút.
Sát điện hạ vô tâm tình tò mò nhiều hơn, chuyên tâm " đơn phương ngược sát " Inuyasha. Tiểu cẩu cẩu căn bản không cách nào hoàn thủ, chỉ có thể một bên né tránh một bên đợi thời cơ. Thiết Toái Nha lúc này có phần hơi vướng bận, không phát huy được nhiều tác dụng của nó.
Mikazuki ngồi xổm trên một cành cây kín đáo gần đó cắn hạt dưa, nhàn ngôn toái ngữ nghĩ nhiều một chút. Tầm mắt hắn nhẹ nhàng phiêu qua Kagome trong góc, lại không có việc gì dời đi.
Sesshomaru như vậy đã là rất nương tay với tiểu bán yêu rồi, Kagome cho dù rình rập chỗ đó cũng chẳng để làm gì. Lúc này là thời gian để khảo nghiệm khả năng tiếp thu của Inuyasha, nếu Kagome định xuất hiện cắt ngang, hắn nhất định đem nàng giải quyết trước khi thiếu nữ nhảy ra.
Còn nữa, đừng hiểu lầm. Giải quyết ở đây chỉ là đem nàng lặng lẽ tiễn bước mà thôi.
→_→ Ngươi ngược lại nói sớm a. Làm người ta cứ tưởng....
Mikazuki ←_← Tưởng cái quỷ nhà ngươi!
Đánh đánh một hồi, Sesshomaru có chút mất dần kiên nhẫn. Không phải do hắn nóng vội, đều là khả năng tiếp thu của Inuyasha quá kém. Đòn đánh Phong Thương hắn không cần chạm vào Thiết Toái Nha cũng có thể nhìn ra được, nhưng Inuyasha tựa hồ không giống như vậy. Hắn thậm chí còn không nhận ra mùi khét do dòng yêu khí va chạm nhau tạo ra.
Không lẽ bán yêu so yêu quái ngốc nhiều như vậy?
Inuyasha cũng không sung sướng hơn chút nào. Hắn bị ca ca túm đi lần này là lần thứ hai chỉ để luyện một chiêu thức đến cái đuôi nó như thế nào hắn cũng không biết. Tiểu cẩu cẩu tính tình so Sesshomaru còn thiếu kiên nhẫn, núi lửa đã sắp bùng nổ đến nơi.
Mỗ gia trưởng đỡ cây thở dài, cuối cùng vẫn muốn nhúng tay a....
Bàn tay hắn khẽ động, một thứ gì đó được nhẹ nhàng ném ra. Sesshomaru phản ứng rất nhanh né được trong chớp mắt, Inuyasha thì không may mắn như vậy. Thứ vật thể lạ kia hoàn toàn không sai lệch bay thẳng đến trước mặt hắn.
Hồng y thiếu niên chới với, trước mắt bỗng dưng tối sầm. Vật lạ nọ không những không rơi xuống, còn bám chặt hai mắt hắn không chịu buông ra. Sesshomaru tạm thời dừng tay, vẻ mặt quỷ dị nhìn "ám khí" trên mặt Inuyasha, ánh mắt phiêu hướng một lùm cây cao.
Bên tai vang lên truyền âm không nhanh không chậm của Mikazuki:" Điện hạ muốn bức hắn dùng Phong Thương thì nên đem mắt hắn che lại. Nhị điện hạ nếu không nhìn thấy cái gì sẽ ưu tiên hơn cho mũi và lỗ tai. "
Sesshomaru mới lười nghĩ nhiều như vậy. Bây giờ thiên thời địa lợi đều có đủ, bạch y thiếu niên tay phải khoát lên đai lưng. Một thanh kiếm được nhẹ nhàng rút ra, xuất hiện trước mặt Inuyasha. Đáng tiếc hồng y thiếu niên lúc này còn đang loay hoay tìm cách gỡ đồ bịt mắt ra, hoàn toàn không có chú ý đến yêu khí của Sesshomaru dâng lên.
Vừa nhìn rõ thanh kiếm nọ, Kagome kinh hãi há miệng, một tay vội vã bịt miệng mình lại, không để bản thân khiếp sợ thốt ra.
Nanh Quỷ? Sao có thể là nó?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất