Tu La Khuynh Thành

Chương 92: Hắc Y Lâm (II)

Trước Sau
- Hạ nó nào Lam Ngư!! -Thiên Vũ.

- Còn chờ ngươi nói sao!!! Vùng đất băng giá!!! -Lam Ngư đóng băng cả một vùng đất xung quanh con quái vật, độ dày của nó lên đến hơn 10cm, khoá chân con quái thú.

- Nhân loại, triệu hồi sư, đều phải chết!!! -Con Thạch Ngưu Đầu oán khí toả ra đôi mắt huyết sắc xuất hiện, mặt đất rung chuyển tảng băng dưới chân sắp bị vỡ.

- Đúng là rất cứng đầu nha!! -Thiên Vũ.

- Thiên Lôi kích!! -Tử Nguyệt triệu hồi một đòn sắm sét từ bầu chờ đánh thẳng xuống con quái vật liên tục 4 lần.

- Nhân loại!!! Ngươi... -Con vật bị tấn công từ một tinh sư cấp bậc mà vẫn còn trụ được đúng là sức phòng thủ rất cao.

- Ngươi lộ ra điểm yếu rồi! Thiên Vũ tấn công vào bốn khớp chân của nó! -Tử Nguyệt đã nhìn ra điểm yếu của con quái thú.

- Ra là vậy! Lam Ngư! Vạn tiễn xuyên chân! -Thiên Vũ phấn khỏi.

- Ta sẽ giết ngươi!! Con Trâu ngu ngốc!! -Không biết ai đụng đến dây thần kinh liên xường của Lam Ngư mà mỗi lần ra chiêu nha muốn xé tan đối thủ.

Hàng trăng mãnh băng sắc nhọn được tạo ra xung quang con trâu, trực tiếp cùng một lúc nhấm thẳng vào khớp chân của con vật. Con quái vật la lên vì đau đớn dùng hết sức có thể một hướng để chạy thoát.

- Muốn chạy, bà không cho ngươi thoát!!! -Lam Ngư vận một quả cầu nguyên tố chuẩn bị bắn ra.



- Được rồi!! Tha nó đi! Chúng ta tiếp tục đi! -Tử Nguyệt phía sau ngăn cảng.

- Xem như tạo phúc, tha cho ngươi một mạng! Bỉ đi Lam Ngư! -Thiên Vũ đắc ý.

- Đúng là không biết sống chết! Lần sau gặp lại cầu trời cho ngươi được sống!! Hứ! -Lam Ngư dừng lại, quả cầu nguyên tố nhỉ dần rồi biến mất.

- Ta chưa thấy ngươi sử dụng con Khổng Tước ấy! Mau mau gọi nó ra cho ta xem xem! -Thiên Vũ tò mò.

- Rồi sẽ thấy! Chúng ta đã đi vào khá xâu rồi, chú ý hơn đi! -Tử Nguyệt cảnh giác.

Bên trong như một vùng đất khác. Cảm giác ức chế sức mạnh càng lớn, xung quanh hai người bán kính 1 dặm có nhiều quái thú cấp cao xuất hiện. Việc này báo hiệu hai người đã vào tầm ngấm của nhiều quái vật có tiếng trong khu rừng khi đánh bại Thạch Ngưu Đầu bậc 8 kia. Để đáp lại sự nồng nhiệt mà bọn chúng dành cho cậu. Một bộc phát sức mạnh tinh sư của mình, một làn sống sức mạnh tản ra lặp tức có phản ứng. Những con quái thú đón nhận cơn sống sớm đã bị cậu làm cho kinh sợ, biết thân phận mà từ từ rút lui. Vẫn còn những quái vật cứng đầu không bị khuất phục thay vì rời đi thì chúng bắt đầu tiến đến cậu.

- Cẩn thận Thiên Vũ! Có đến bốn, năm con không biết sống chết tìm đến chúng ta. -Tử Nguyệt cười khinh.

- Lần này là cấp mấy đấy?? -Thiên Vũ.

- Ba con cấp 9 tiền kỳ, hai con trung kỳ cấp 9!! -Tiểu Nguyệt.

- Đến rồi này!!! -Thiên Vũ hô to nhìn con quái vật mới xuất hiện.

Là một con Hắc Báo Tử Điện, một quái thú với sức mạnh tương đương linh thú. Xung quanh nó khí thế ngút trời tư thế luôn sẵn sàng tấn công. Một con Hắc Báo Tử Điện lôi hệ bậc 9 tiền kỳ đột xuất hiện với tinh thần tiêu duyệt kẻ xâm nhập nhưng xui thay nó lại nhìn thấy thứ không muốn thấy nhất. Hai nam nhân tuổi không quá 15, một người đã đột phá tinh sứ cấp bật đi bên cạnh lại là triệu hồi sư cấp cao mà triệu hồi thú của y lại chính là Nhân ngư trong truyền thuyết sức mạnh vô lượng.

- Nhân... Nhân loại! Mau rời khỏi đây không thì đừng trách ta xé xác các người! -Con thú không cho phép bản thân hoảng sợ nhưng sự thật quá bi thương, chỉ với sức mạnh của nó đã không thể so sánh với nhân ngư cộng thêm hai người nữa thì xem như không cách nào chiến thắng được, cơ thể nó từng cơn rung rẫy xuất hiện.



- Thiên Vũ! -Tử Nguyệt nghe thấy lời con thú nói, nhưng không mãi mai quan tâm đến.

- Ngươi gọi ta??? -Thiên Vũ giật mình quay đầu nhìn cậu ngây thơ.

- Các người có muốn đánh không vậy!! Ta ngứa ray rồi nha!! -Lam Ngư bên cạnh chảnh chẹ, khó ở phát biểu.

- Chẳng phải ngươi muốn biết con Khổng Tước ta mới thu phục có hình dáng gì sao?? Lần này ngươi sẽ thấy!! -Cậu vừa nói vừa xoay xoay chiếc nhẫn hình Khổng tước của mình.

Một luồng sáng phát ra, trước mặt ba người bọn họ là một nam nhân với bộ y phục trắng đỏ làm từ lông khổng tước đơn giản nhưng lại làm người nhìn không thể không chú ý. Đặc biệt hơn nữa là gương mặt cực kỳ anh tú, một lạnh lùng nam nhân nhưng lại mang vẻ đẹp của một tiểu mỹ thụ cực phẩm lạnh lùng. Với mái tóc trắng được cố định ở đỉnh đầu bằng năm cây trâm cày hình lông khổng tước trắng đỏ. Gương mặt điểm tô bằng đôi mắt đánh khói đỏ, giữa trán có điểm thêm chấm đỏ hình đồng tiền lông công.

- Chủ nhân!! Cho gọi -Với giọng nói của một thiên thần ngọt ngào làm cả như muốn nhào đến ôm hôn tên hảo mỹ nam nhân trước mắt.

Ngoài cả ba đang háo hức thì chỉ có một con thú thất kinh hồn vía. Nhân ngư tộc là thần thú, Khổng Tước là linh thú nhưng là biến dị Bạch Huyết Tín Phong Khổng Tước nên sánh ngăn với cả thần thú. Còn phía sau đã là 2 triệu hồi sư, một cấp 9 một tinh sư cấp bậc.

Sắp không còn đường lui con quái vật bộc phát sức mạnh lôi điện làm người khác có chút giật mình tạo ra nhiều âm thanh lớn.

- Các người nói xong chưa!! Ta ra tay đây! -Lam Ngư chưa nói hết đá phóng đến với làn sóng thần phía sau.

- Thật là! Một kẻ hiếu chiến. -Thiên Vũ có chút bất lực

Làn sóng thần cực lớn phía trước làm con báo phải khóc thét. Một lòng, một hướng xông ra nhưng đích đến không phải là Lam Ngư mà là một khoảng trống sau lưng nó. Nó liều mạng dùng hết ma lực mà bỏ chạy, một cảnh tượng hết sức huy hoàn, cong đuôi bỏ chạy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau