Chương 1: Tần Mệnh
- Vì sao bắt ta lui ra? Lần chọn lựa này của Vũ Tông các là với tất cả đệ tử bình thường của Thanh Vân tông, tất nhiên bao gồm ta - Tần Mệnh!
Tần Mệnh đứng đối diện với nữ trưởng lão xinh đẹp, lãnh ngạo ở trên đài cao. Nhưng kết quả của sự kiên trì của hắn là ánh mắt lạnh lùng của nữ trưởng lão, là một ít tiếng cười nhạo ở dưới đài.
- Đừng tự tìm khó xử cho mình, lùi xuống.
Nữ trưởng lão quát lạnh lần thứ ba.
- Ta, Tần Mệnh, tiếp thu vòng sát hạch đầu tiên! Trưởng lão Sở Hoa, xin mời?
Tần Mệnh không để ý ánh mắt của mọi người, vừa đúng mực.
- Không biết tốt xấu!
Nữ trưởng lão hừ lạnh, khí thế võ đạo tràn đầytrên tay bao phủ Tần Mệnh, giống như một tảng đá nặng trăm cân giáng xuống từ trên trời, lần lượt đập vào trên người hắn.
Tần Mệnh rên khẽ nhưng vẫn kháng cự ngoan cường mà đứng ở giữa đài cao.
Hắn liếc nhìn lư hương cách đó không xa, chỉ cần có thể kiên trì thời gian nửa nén hương xem như là thông qua vòng sát hạch đầu tiên. Sau đó tham gia tiếp vòng thi đấu khiêu chiến, tranh giành ba mươi tiêu chuẩn tiến vào Vũ Tông các.
Nữ trưởng lão phát lực mà nét mặt không hề có một chút cảm xúc. Khí thế phóng thích ra chồng chất từng tầng một, một lát sau liền tăng tới ba trăm cân.
Tần Mệnh cắn chặt hàm răng, vẫn chống lại ngoan cường như cũ, không nhúc nhích.
Lúc này, tiếng cười nhạo dưới đài dần biến thành kinh ngạc, hắn dĩ nhiên chống đỡ được?
Nữ trưởng lão nhìn Tần Mệnh một cách lạnh lùng, khí thế thả ra càng ngày càng mạnh, giống như từng tảng đá một liên tục đập xuống lên người Tần Mệnh. Ba trăm cân? Bốn trăm cân? Năm trăm cân? Sáu trăm cân...
Tần Mệnh vững vàng mà đứng, quật cường mà chịu đựng, con nhìn chòng chọc vị trưởng lão ở trước mặt. Nhưng khi lực lượng lên tới tám trăm cân đè nặng bao phủ toàn thân, thân thể của hắn bắt đầu run rẩy, hai mắt bắt đầu ửng hồng, khóe miệng chảy ra tia máu đỏ tươi.
- Mệnh là cái gì? Đây chính là mệnh của ngươi.
Ánh mắt nữ trưởng lão khinh thường, chuẩn bị kết thúc trò hề này.
Nhưng...
- Mệnh của ta không tới phiên ngươi đến quơ tay múa chân.
Một luồng khí sáng đỏ từ trong cơ thể Tần Mệnh bộc ra, thổi bay cát bụi dưới chân. Hai chân hắn đang rung động, thân thể cũng run rẩy, theo luồng khí xung kích, một mảnh hồ quang đột nhiên bùng lên trên toàn thân.
- Linh lực hiện ra ở ngoài?
Toàn trường ồ lên, vô số thiếu nam thiếu nữ giật mình che miệng lại.
- Linh lực hiện ra ở ngoài, Thối Linh nhập Vũ, hắn dĩ nhiên đột phá cảnh giới Thối Linh?
- Lôi? Linh lực của hắn dĩ nhiên có thể ngưng tụ thành lôi?
- Khá lắm, thiên phú quả nhiên kinh người!
Sắc mặt đám đệ tử tinh anh ở xa xa dồn dập thay đổi, ánh mắt kinh ngạc, thật không thể tin! Nhưng nhìn trước mặt Tần Mệnh quật cường kiên trì, lại lắc đầu tiếc hận. Đây là tội gì? Ngươi rất rõ ràng ngươi không thể thông qua lần kiểm tra này, thì không nên đến đây tự rước lấy nhục, đây là mệnh, mệnh của ngươi.
Các thiếu niên thiếu nữ dưới đài lắc nhẹ đầu, cuộc kiểm tra ngày hôm nay là với đệ tử bình thường toàn tông để tranh cử tiêu chuẩn tiến vào Vũ Tông các.
Nơi đó là bảo địa của Thanh Vân tông, bên trong trưng bày lượng lớn võ pháp. Bình thường chỉ mở ra đối với đệ tử tinh anh, nhưng. Nửa năm sẽ mở ra một lần cho đệ tử bình thường.
Với bọn họ thì đây một hồi cơ duyên, hơn ngàn người tranh nhau tiến vào bên trong. Cơ hội quý giá như vậy, người người đều muốn tranh thủ, làm sao có khả năng tặng cho con trai một kẻ có tội như ngươi?Dù cho ngươi rất ưu tú! Ưu tú hơn phần lớn mọi người!
Nhưng vậy thì sao? Ngươi là con trai kẻ có tội, ngươi là đến chịu khổ, không phải đến để rèn luyện. Nữ trưởng lão nhìn Tần Mệnh, có chút thương tiếc trong mắt, nhưng nhiều hơn lại là lạnh lẽo:
- Một lần cuối cùng, ngươi từ bỏ hay không?
- Không thể nào! Ta có thể kiên trì nửa nén hương liền có thể thông qua kiểm tra! Thông qua kiểm tra, ta liền có thể đi đến vòng thứ hai.
Tần Mệnh quật cường chịu đựng áp lực nặng nề, hồ quang chói mắt tán loạn toàn thân. Hắn liếc nhìn lư hương trên võ đài, nhanh lên, mau tới thời gian.
Nhưng...
Tay phải đang giơ ngang của nữ trưởng lão đột nhiên nắm chặt, một luồng sóng khí có thể thấy rõ ràng tràn ra từ thân thể nàng, uy thế bàng bạc giống như tòa núi nhỏ đập vào trên người Tần Mệnh.
- Phốc!
Trong kẽ răng Tần Mệnh ứa ra máu tươi, nằm nhoài trên mặt đất, cả khuôn mặt đỏ ửng, khí huyết trong cơ thể sôi trào.
- Không thông qua!
Nữ trưởng lão ở trên cao nhìn xuống, tuyên cáo vận mệnh của Tần Mệnh.
- Ngươi...
Tần Mệnh nằm trên mặt đất, thở dốc kịch liệt.
Dựa theo quy củ kiểm tra, vị trưởng lão làm giám khảo cần phóng thích khí thế để áp chế người khiêu chiến. Bình thường nàng chỉ dùng khoảng hai phần mười khí thế là đã đủ để kiểm tra tiềm lực cùng nghị lực của người khiêu chiến. Người khiêu chiến chỉ cần kiên trì qua nửa nén hương xem như là biểu hiện ưu tú và thông qua, nhưng trong nháy mắt vừa rồi, chắc chắn nàng phóng ra đến bảy tám phần mười khí thế mình.
Một cường giả cảnh giới Địa Vũ như ngươi, ức hiếp một cái cảnh giới Linh Vũ như ta?
Con đường tu luyện võ pháp chia cảnh giới thành Linh Vũ, Huyền Vũ, Địa Vũ, Thánh Vũ, Thiên Vũ, Hoàng Vũ, Tiên Vũ... Trước khi tiến vào cảnh giới Linh Vũ cần trải qua quá trình Thối Linh dài dằng dặc, chỉ có hoàn thành Thối Linh mới có thể ngưng tụ thành linh thể tiến vào cảnh giới Linh Vũ.
Mỗi cái cảnh giới đều có khác biệt một trời một vực, có khoảng cách khó có thể vượt qua. Với những đứa trẻ chưa đầy mười lăm tuổi như bọn hắn, có thể kiên trì thời gian nửa nén hương trước hai phần mười khí thế của một cường giả cảnh giới Địa Vũ đã là cực hạn. Thế nhưng nữ trưởng lão.
Lại mạnh mẽ tập kích, rõ ràng là không cho Tần Mệnh bất cứ cơ hội nào.
- Nhận mệnh đi, không nên cướp thứ không thuộc về ngươi, càng không nên tới nơi ngươi không nên tới. Không thông qua vòng đầu tiên, ngươi không có cơ hội tham gia vòng khiêu chiến thứ hai. Bước xuống, trở lại nhà kho của ngươi an phận làm tôi tớ.
Nữ trưởng lão xoay người muốn đi khỏi.
Trong tiếng hô kinh ngạc vang lên toàn trường, Tần Mệnh bật người dậy, nắm chặt nắm tay phải đánh về phía nữ trưởng lão:
- Vòng thứ hai! Tiếp quyền!
Khiến người ta kinh ngạc chính là sấm sét toàn thân hắn lại hội tụ đến trên nắm tay, tỏa ra ánh sáng mạnh. Mới bước vào cảnh giới Linh Vũ tuyệt đối không làm được điều này.
Hừ! Nữ trưởng lão đột nhiên xoay người lại, lách qua bên cạnh Tần Mệnh, bàn tay thò ra thành chưởng đánh vào trên bụng hắn.
Tần Mệnh phun máu bay ngược lại, rơi xuống phía dưới đài, nảy lên năm ba lần mới dừng lại.
- Lẽ nào là tầng hai Linh Vũ?
Rất nhiều người thử đoán thực lực của Tần Mệnh, tầng một tuyệt đối không thể linh lực ngưng tụ đến trình độ này. Tiểu tử này đúng là một thiên tài, có thể dựa vào tự mình tìm tòi.
Mà đạt đến trình độ này. Thậm chí lúc này bọn hắn đang nghĩ nếu như Tần Mệnh không phải là con của một kẻ có tội, nếu như có thể được Thanh Vân tông chăm chú bồi dưỡng, hắn sẽ mạnh bao nhiêu? Đáng tiếc là lại sinh không đúng nhà!Tần Mệnh giãy giụa đứng lên, lại phun ra một ngụm máu tươi, lảo đà lảo đảo. Trong bụng đau rát cực kì, giống như có ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt.
Đám người xung quanh tản ra, không có ai tiến lên giúp hắn, ngược lại có mấy cái thiếu niên quái đản hiện ra vẻ mặt khuếch đại đánh giá Tần Mệnh.
- Ai nha nha, Tần Mệnh thiếu thành chủ vừa biểu diễn tư thế chụp ếch cho chúng ta? Đến đến đến, mọi người vỗ tay nào, pha biểu diễn này rất đúng tư thế.
Tần Mệnh đứng đối diện với nữ trưởng lão xinh đẹp, lãnh ngạo ở trên đài cao. Nhưng kết quả của sự kiên trì của hắn là ánh mắt lạnh lùng của nữ trưởng lão, là một ít tiếng cười nhạo ở dưới đài.
- Đừng tự tìm khó xử cho mình, lùi xuống.
Nữ trưởng lão quát lạnh lần thứ ba.
- Ta, Tần Mệnh, tiếp thu vòng sát hạch đầu tiên! Trưởng lão Sở Hoa, xin mời?
Tần Mệnh không để ý ánh mắt của mọi người, vừa đúng mực.
- Không biết tốt xấu!
Nữ trưởng lão hừ lạnh, khí thế võ đạo tràn đầytrên tay bao phủ Tần Mệnh, giống như một tảng đá nặng trăm cân giáng xuống từ trên trời, lần lượt đập vào trên người hắn.
Tần Mệnh rên khẽ nhưng vẫn kháng cự ngoan cường mà đứng ở giữa đài cao.
Hắn liếc nhìn lư hương cách đó không xa, chỉ cần có thể kiên trì thời gian nửa nén hương xem như là thông qua vòng sát hạch đầu tiên. Sau đó tham gia tiếp vòng thi đấu khiêu chiến, tranh giành ba mươi tiêu chuẩn tiến vào Vũ Tông các.
Nữ trưởng lão phát lực mà nét mặt không hề có một chút cảm xúc. Khí thế phóng thích ra chồng chất từng tầng một, một lát sau liền tăng tới ba trăm cân.
Tần Mệnh cắn chặt hàm răng, vẫn chống lại ngoan cường như cũ, không nhúc nhích.
Lúc này, tiếng cười nhạo dưới đài dần biến thành kinh ngạc, hắn dĩ nhiên chống đỡ được?
Nữ trưởng lão nhìn Tần Mệnh một cách lạnh lùng, khí thế thả ra càng ngày càng mạnh, giống như từng tảng đá một liên tục đập xuống lên người Tần Mệnh. Ba trăm cân? Bốn trăm cân? Năm trăm cân? Sáu trăm cân...
Tần Mệnh vững vàng mà đứng, quật cường mà chịu đựng, con nhìn chòng chọc vị trưởng lão ở trước mặt. Nhưng khi lực lượng lên tới tám trăm cân đè nặng bao phủ toàn thân, thân thể của hắn bắt đầu run rẩy, hai mắt bắt đầu ửng hồng, khóe miệng chảy ra tia máu đỏ tươi.
- Mệnh là cái gì? Đây chính là mệnh của ngươi.
Ánh mắt nữ trưởng lão khinh thường, chuẩn bị kết thúc trò hề này.
Nhưng...
- Mệnh của ta không tới phiên ngươi đến quơ tay múa chân.
Một luồng khí sáng đỏ từ trong cơ thể Tần Mệnh bộc ra, thổi bay cát bụi dưới chân. Hai chân hắn đang rung động, thân thể cũng run rẩy, theo luồng khí xung kích, một mảnh hồ quang đột nhiên bùng lên trên toàn thân.
- Linh lực hiện ra ở ngoài?
Toàn trường ồ lên, vô số thiếu nam thiếu nữ giật mình che miệng lại.
- Linh lực hiện ra ở ngoài, Thối Linh nhập Vũ, hắn dĩ nhiên đột phá cảnh giới Thối Linh?
- Lôi? Linh lực của hắn dĩ nhiên có thể ngưng tụ thành lôi?
- Khá lắm, thiên phú quả nhiên kinh người!
Sắc mặt đám đệ tử tinh anh ở xa xa dồn dập thay đổi, ánh mắt kinh ngạc, thật không thể tin! Nhưng nhìn trước mặt Tần Mệnh quật cường kiên trì, lại lắc đầu tiếc hận. Đây là tội gì? Ngươi rất rõ ràng ngươi không thể thông qua lần kiểm tra này, thì không nên đến đây tự rước lấy nhục, đây là mệnh, mệnh của ngươi.
Các thiếu niên thiếu nữ dưới đài lắc nhẹ đầu, cuộc kiểm tra ngày hôm nay là với đệ tử bình thường toàn tông để tranh cử tiêu chuẩn tiến vào Vũ Tông các.
Nơi đó là bảo địa của Thanh Vân tông, bên trong trưng bày lượng lớn võ pháp. Bình thường chỉ mở ra đối với đệ tử tinh anh, nhưng. Nửa năm sẽ mở ra một lần cho đệ tử bình thường.
Với bọn họ thì đây một hồi cơ duyên, hơn ngàn người tranh nhau tiến vào bên trong. Cơ hội quý giá như vậy, người người đều muốn tranh thủ, làm sao có khả năng tặng cho con trai một kẻ có tội như ngươi?Dù cho ngươi rất ưu tú! Ưu tú hơn phần lớn mọi người!
Nhưng vậy thì sao? Ngươi là con trai kẻ có tội, ngươi là đến chịu khổ, không phải đến để rèn luyện. Nữ trưởng lão nhìn Tần Mệnh, có chút thương tiếc trong mắt, nhưng nhiều hơn lại là lạnh lẽo:
- Một lần cuối cùng, ngươi từ bỏ hay không?
- Không thể nào! Ta có thể kiên trì nửa nén hương liền có thể thông qua kiểm tra! Thông qua kiểm tra, ta liền có thể đi đến vòng thứ hai.
Tần Mệnh quật cường chịu đựng áp lực nặng nề, hồ quang chói mắt tán loạn toàn thân. Hắn liếc nhìn lư hương trên võ đài, nhanh lên, mau tới thời gian.
Nhưng...
Tay phải đang giơ ngang của nữ trưởng lão đột nhiên nắm chặt, một luồng sóng khí có thể thấy rõ ràng tràn ra từ thân thể nàng, uy thế bàng bạc giống như tòa núi nhỏ đập vào trên người Tần Mệnh.
- Phốc!
Trong kẽ răng Tần Mệnh ứa ra máu tươi, nằm nhoài trên mặt đất, cả khuôn mặt đỏ ửng, khí huyết trong cơ thể sôi trào.
- Không thông qua!
Nữ trưởng lão ở trên cao nhìn xuống, tuyên cáo vận mệnh của Tần Mệnh.
- Ngươi...
Tần Mệnh nằm trên mặt đất, thở dốc kịch liệt.
Dựa theo quy củ kiểm tra, vị trưởng lão làm giám khảo cần phóng thích khí thế để áp chế người khiêu chiến. Bình thường nàng chỉ dùng khoảng hai phần mười khí thế là đã đủ để kiểm tra tiềm lực cùng nghị lực của người khiêu chiến. Người khiêu chiến chỉ cần kiên trì qua nửa nén hương xem như là biểu hiện ưu tú và thông qua, nhưng trong nháy mắt vừa rồi, chắc chắn nàng phóng ra đến bảy tám phần mười khí thế mình.
Một cường giả cảnh giới Địa Vũ như ngươi, ức hiếp một cái cảnh giới Linh Vũ như ta?
Con đường tu luyện võ pháp chia cảnh giới thành Linh Vũ, Huyền Vũ, Địa Vũ, Thánh Vũ, Thiên Vũ, Hoàng Vũ, Tiên Vũ... Trước khi tiến vào cảnh giới Linh Vũ cần trải qua quá trình Thối Linh dài dằng dặc, chỉ có hoàn thành Thối Linh mới có thể ngưng tụ thành linh thể tiến vào cảnh giới Linh Vũ.
Mỗi cái cảnh giới đều có khác biệt một trời một vực, có khoảng cách khó có thể vượt qua. Với những đứa trẻ chưa đầy mười lăm tuổi như bọn hắn, có thể kiên trì thời gian nửa nén hương trước hai phần mười khí thế của một cường giả cảnh giới Địa Vũ đã là cực hạn. Thế nhưng nữ trưởng lão.
Lại mạnh mẽ tập kích, rõ ràng là không cho Tần Mệnh bất cứ cơ hội nào.
- Nhận mệnh đi, không nên cướp thứ không thuộc về ngươi, càng không nên tới nơi ngươi không nên tới. Không thông qua vòng đầu tiên, ngươi không có cơ hội tham gia vòng khiêu chiến thứ hai. Bước xuống, trở lại nhà kho của ngươi an phận làm tôi tớ.
Nữ trưởng lão xoay người muốn đi khỏi.
Trong tiếng hô kinh ngạc vang lên toàn trường, Tần Mệnh bật người dậy, nắm chặt nắm tay phải đánh về phía nữ trưởng lão:
- Vòng thứ hai! Tiếp quyền!
Khiến người ta kinh ngạc chính là sấm sét toàn thân hắn lại hội tụ đến trên nắm tay, tỏa ra ánh sáng mạnh. Mới bước vào cảnh giới Linh Vũ tuyệt đối không làm được điều này.
Hừ! Nữ trưởng lão đột nhiên xoay người lại, lách qua bên cạnh Tần Mệnh, bàn tay thò ra thành chưởng đánh vào trên bụng hắn.
Tần Mệnh phun máu bay ngược lại, rơi xuống phía dưới đài, nảy lên năm ba lần mới dừng lại.
- Lẽ nào là tầng hai Linh Vũ?
Rất nhiều người thử đoán thực lực của Tần Mệnh, tầng một tuyệt đối không thể linh lực ngưng tụ đến trình độ này. Tiểu tử này đúng là một thiên tài, có thể dựa vào tự mình tìm tòi.
Mà đạt đến trình độ này. Thậm chí lúc này bọn hắn đang nghĩ nếu như Tần Mệnh không phải là con của một kẻ có tội, nếu như có thể được Thanh Vân tông chăm chú bồi dưỡng, hắn sẽ mạnh bao nhiêu? Đáng tiếc là lại sinh không đúng nhà!Tần Mệnh giãy giụa đứng lên, lại phun ra một ngụm máu tươi, lảo đà lảo đảo. Trong bụng đau rát cực kì, giống như có ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt.
Đám người xung quanh tản ra, không có ai tiến lên giúp hắn, ngược lại có mấy cái thiếu niên quái đản hiện ra vẻ mặt khuếch đại đánh giá Tần Mệnh.
- Ai nha nha, Tần Mệnh thiếu thành chủ vừa biểu diễn tư thế chụp ếch cho chúng ta? Đến đến đến, mọi người vỗ tay nào, pha biểu diễn này rất đúng tư thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất