Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 1: Bevis

Sau
Tử Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 1: Bevis

Trời sáng tinh mơ, ánh sáng từ lỗ thủng trên trần nhà trước lên thân ảnh một người đang nằm trên đống cỏ khô, tướng mạo thường thường không có gì lạ, thân cao 1m 8 trên dưới. Ngôn Tình Trọng Sinh

Hắn giật giật đôi mắt, từ từ mở ra, cũng không lập tức đứng dậy, từ lỗ thũng trên trần nhà nhìn ra bầu trời một lát sau, hắn thở dài một hơi.

Không sai, đây là nam chính của chúng ta thật ra hắn đả sớm chết, nhưng tại sao hắn lại ở đây mọi chuyện phải nói lên từ một tháng trước.

Trong một quán rượu ‘’nào, nào, vôooooooo’’ một đám người đang quay quanh cái bàn, trên tay cầm ly rượu, không ngừng gào, ngồi cạnh góc tường có một người đang cúi mặt xuống bàn, mắt hắn nhìn chằm chằm vào ly rượu trước mặt, đầu hắn có chút choáng.

‘’Lão mã, ngươi không được a’’ một người bên cạnh lên tiếng trêu chọc, những người khác lập tức nhìn sang.

Một người khác lên tiếng ‘’ Mã Tuấn, người không tốt tửu lượng chúng ta đều biết, không cần phải cố, anh em thông cảm cho ngươi’’.

Những người khác cũng lên tiếng khuyên, nhưng trên mặt ai cũng lộ vẽ trêu tức thần sắc, ý nói ngươi không được,ngươi không được, có người còn lắc lắc đầu tỏ vẽ thất vọng nhìn hắn.

Mã Tuấn ngẩng đầu lên, sắc mặt hắn đỏ chót, mắt nhìn mọi người, hắn tức giận đập cái bàn, đứng bật lên hét to ‘’Hôm nay ai nói lão tử không được, lão tử làm thịt hắn".

Cả đám nhao nhao gọi tốt ‘’Như vậy mới là Hảo Hán’’ không biết ai đó nhét cho hắn một ly rượu, hai người bên cạnh khoác vai cả đám hô to cạn ly.

Hắn lúc này uống không nổi nửa rồi, nhưng cũng cố gồng lên mà nốc ừng ực, mọi người nhìn nhau cười gian, lộ vẽ mục đích đạt được bộ dáng.

Bọn họ cũng không có ý gì xấu, đều là bạn bè đại học quen nhau 4 năm, mới vừa nhận được bằng tốt nghiệp, quyết định rủ nhau làm một bữa tiệc chia tay.

Chỉ tiếc hắn tửu lượng kém nhất một cái, rượu vào là chẳng suy nghĩ được gì thường bị mọi người lấy ra trêu chọc.



Nhậu nhẹt đã đời, cả đám đi ra quán rượu, nói một tiếng tạm biệt sau, mỗi người một hướng ra về.

Hắn lúc này loạn chà loạn choạng đi đến chiếc xe, nhảy lên xe, cấm khóa, nổ máy, động tác thuần thuật mau lẹ, vừa chạy đầu hắn cảm giác rất chống mặt, hắn chúi mặt xuống ngủ gật, nghe được một tiếng còi in ỏi ‘’ tích tích’’ ở trước mặt, hắn giật mình định bẻ lái, nhưng không kịp, một chiếc xe tải tông thẳng vào hắn, cả người lẫn xe đều bay, trong lòng hắn hối hận không thôi.

‘’ Các anh giao thông, em sai’’ nhìn dòng máu chảy xuống từ trán, hắn từ từ nhắm mắt lại.

Mở mắt ra lần nữa đả phát hiện bản thân ở nơi xa lạ này.

Tiếp thu của ký ức thân thể này sau, hắn mới phát hiện, mình thật xuyên qua.

Cổ thân thể này gọi Bevis, khoảng 20 bộ dáng, do không có gì ăn nên phải bán mình làm nông nô.

Mặc dù chính trị kết cấu có chút cùng loại với thời Trung cổ Châu Âu, nhưng nơi đây cũng không bình yên.

Kỵ sĩ, Ma pháp, tinh linh, người lùng, thú nhân, hải tộc,… việc chiến tranh là chuyện như cơm bửa sự tình.

Hắn cũng bình thản tiếp nhận mình xuyên qua, dù sao xuyên qua loại sự tình này, chắc cũng thành trào lưu rồi.

Với lại ở thế giới trước kia, hắn cũng không còn người thân gì, bà hắn mới qua đời vào năm ngoái, cha mẹ cũng mất khi hắn còn nhỏ.

Lúc đầu hắn cũng muốn giống như các vị tiền bối Xuyên Việt, muốn thi triển thủ cước, làm một phen sự nghiệp, ở dị giới xưng vương, xưng bá đâu, nhưng một tháng qua bị hiện thực đánh đập dã man sao hắn mới phát hiện ra mơ đẹp lắm, cũng không thể trở thành hiện thực.

Ngày nào cũng như ngày nào sáng sớm ra làm việc chiều tối lại trở về, ăn cũng không đủ no, hắn cảm thấy rất mờ mịt về tương lai.

Hết Chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Sau