Chương 12: Trở Thành Kỵ Sĩ Hi Vọng
Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Chương 12: Trở Thành Kỵ Sĩ Hi Vọng
Qua trận chiến lần này cũng đã có rất nhiều người bị thương, tiểu đội cũng có 6 người bị thương tính cả hai người bọn hắn và 1 người chết.
Đây cũng mới là trận chiến nhỏ nên thương vong và khá ít, hắn hiểu rõ càng về sau chiến tranh sẽ càng ác liệt, thương vong cũng sẽ càng nhiều hơn.
Thành trì này không hổ là của Tử tước lĩnh, nó lớn hơn hầu như gấp đôi nơi của hắn ở, trong thành cũng không một bóng người, chỉ còn những ngôi nhà trống không.
Có thể là bị thú nhân bắt làm nô lệ, hoặc cũng có thể là chạy nạn hết, không còn ở đây.
Khả năng cao là cái thứ hai bởi vì thú nhân cũng không cần quá nhiều nô lệ, ở đại lục này có một quy định bất thành văn tất cả chủng tộc không được tàn sát bừa bãi người của bên kia, bởi vì tới mức đó đã là sinh tử đại chiến rồi không còn ở mức độ chiến tranh giành tài nguyên nửa.
Bọn hắn tìm đại nhà dân vào trong đó bắt đầu thu xếp, Finn thúc cùng những người bị thương thì được đưa đến trạm xá, do vết thương của hắn cũng là ổn định với lại trạm xá lúc này chắc cũng đông nghịch người, hắn bị thương cũng không nặng, đến đó cũng phải chờ chi bằng một chút nữa tới muộn cũng không sao, hắn thu xếp xong mới đi đến.
Nói là trạm xá thực chất là bọn họ dựng lều ở một khu đất trống thôi, vừa tới gần bên trong tiếng kêu rên đau đớn phát ra không ngừng, cục tay, cục chân, bể đầu, rách bụng, rách chân, rách đùi, rách mông tùm lum hết, có người còn bị cuốn băn gạt hắn bao trùm hết người hắn còn tưởng là xác sống đâu, làm hắn giật hết mình.
Tìm kiếm một hồi hắn cũng thấy được Finn thúc, hắn đang nằm trên đất, bên dưới lót một miếng vải, một tên y sư đang băng bó phần bụng cho hắn.
Hắn đi tới y sư cũng vừa băng bó xong, thấy hắn định đi Bevis nhanh chóng gọi lại.
" Lão gia gia ngươi xem vết thương của ta với, khoan hảy đi".
Tên y sư quay đầu lại "Gia gia cái đầu ngươi ta năm nay mới 30 tuổi ".
Hắn lúc này gỡ khăn trùm đầu ra, Bevis mới nhìn rõ hơn khuôn mặt hắn, làn da có chút nhăn nheo, thân hình nhỏ con, khuôn mặt có chút năm tháng vết tích, nhưng nhìn kỷ lại vẫn là một người mới bước vào tuổi trung niên bộ dáng.
" A a xin lỗi" hắn tưởng y sư nào cũng già đâu, có chút lúng túng gãi gãi đầu.
"Lão ca ngươi tên gì ta gọi Bevis".
"Maxwell " hắn ngắn gọn trả lời sau đó ra hiệu muốn xem vết thương.
Bevis kéo quần lên vết thương được băng bó rất kỹ càng, dù sao kỹ năng sơ cứu học ở kiếp trước hắn cũng phải có.
Maxwell nhìn thấy có chút kinh ngạc hỏi " Người trong nghề " vừa nói hắn vừa chỉ chỉ chỗ băng bó.
"Không có, từ một người bạn học được " Bevis nói dối.
"Làm rất tốt, như vậy vết thương mới tránh được nhiễm trùng ".
Bevis mắt cũng kinh ngạc nhìn người này, "tay nghề tên này không tầm thường a " hắn thầm nghĩ.
Lúc trước khi vừa mới xuyên qua hắn bị thương, nên tìm đến Y sư, y sư chỉ băng bó qua loa rồi cho hắn về còn thu của hắn không ít tiền, hắn cảm giác trình độ y học ở đây cũng không ra gì, nhưng nghe khẩu khí của tên này chắc là cũng không phải dạng vừa.
Maxwell mở ra miếng vãi, bên trong là một vết thương khá sâu, hắn lấy từ trong túi lấy ra một cái lọ rải ra trong đó một ít bột lên vết thương, vết thương truyền đến cảm giác đau rát, Bevis nhe răng trợn mắt, sau đó hắn cẩn thận băng bó trở lại.
"Được rồi vết thương của người cũng không quá nghiêm trọng nghỉ ngơi một hai tuần là có thể khỏi hẳn ".
"Đa tạ "
Maxwell rời đi, đi trị thương cho người khác đi.
Hỏi thăm một phe, hắn ở lại nói chuyện một lát sau hắn rời đi.
Vừa đi trong lòng hắn vừa suy nghĩ chuyện lúc nãy.
"Ngài có cần ta đi nộp quân công dùm ngài không "
Lão Finn gật đầu "Ta đi lại không tiện người làm dùm ta đi, ngươi lấy hết quân công đi ta không cần".
Nói xong hắn ném cho Bevis một cái túi, Bevis cầm lấy nghi hoặc không hiểu.
"Là sao, ta không hiểu ý ngài"
"Ngươi là người ra sức nhiều nhất lẽ ra nên được nhiều mới phải, với lại ngươi cũng đã giúp ta rất nhiều ta muốn dồn công huân cho ngươi, để ngươi có thể tấn chức thành tiểu độ trưởng, lúc đó cũng có thể bảo kê cho ta." nói xong hắn cười hihi.
"Không được sao ta có thể làm như thế được "
"Không nhưng nhị gì hết đi đi". Finn thúc sắc mặt nghiêm túc nói.
Bevis cảm động lệ rơi đầy mặt ôm chầm lấy lão Fins, nhưng lực đạo lớn quá đụng đến vết thương lão Finn kêu.
"á, á đau đau đau nhẹ thôi, nhẹ thôi"
Hắn lúc này trở về, đi đến tiểu đội trưởng phòng.
" Cộc cộc cộc" tiếng gõ cửa vang lê.
"Vào đi "
Bevis mở cửa bước vào, tiểu đội trưởng đang ghi chép một ít gì đó.
"Đến đây làm gì "
"Báo cáo, ta muốn nộp quân công ".
"Được rồi, ngươi lấy thành quả ra đây để ta ghi chép ", hắn từ bên cạnh mở ra một quyển sổ, bên trên lít nha lít chữ nhưng hắn cũng không nhận ra, dù sao chữ viết của thế giới này với thế giới trước kia rất khác biệt.
Quân công này cũng không phải là Nam tước quy định, mà là cả đế quốc cùng nhau thống nhất đặt ra, ra đến chiến trường nếu còn tham ô quân công của thuộc hạ thì ai mà còn đi chiến đấu nửa chứ, cái này bọn hắn rất hiểu.
Hắn từ bên hông lấy ra một cái túi, mở ra trong đó có tất cả 6 cái lỗ tai, Paul đội trưởng tiến lên quan sát một hồi, hắn bất ngờ kinh ngạc nhìn Bevis.
Nhìn những thứ này, trong đó vậy có vậy mà có một con tiểu đội trưởng cấp thú Nhân, lý do tại sao mà hắn biết được cũng đơn giản thôi bởi vì mỗi thú nhân đặt đến cấp độ thực tập kỵ sĩ thân thể mỗi bộ phận sẽ được cường hóa.
Bản thân hắn cũng là thực tập kỵ sĩ nên nhìn những thứ này rất quen thuộc.
Người làm sao làm được.
"May mắn, May mắn " Bevis cười hì hì.
Hắn cũng không hỏi nhiều "Được rồi của người tổng cộng 400 công huân" vừa nói hắn vừa ghi chép vào cuốn sổ, vì trong quân đội rất ít người biết chữ, bản thân cũng nhận biết vài chữ nên được phân công chuyện này.
"Đại nhân cần bao nhiêu điểm mới có thể thăng chức"
"Ngươi cần 1000 công huân mới có thể thăng chức làm Tiểu Đội Trưởng, 5000 điểm mới có thể thăng chức làm lại Đại Đội Trưởng còn phía sau quá xa vời ngươi, nếu người có thể thăng cấp làm là đại đội đội trưởng thì tới lúc đó ngươi sẽ biết.
Với lại nếu ngươi muốn trở thành một tiểu đội trưởng, ngươi trước tiên cần phải hối đoái kỵ sĩ hô hấp pháp, vì Tiểu Đội Trưởng không chỉ cần quân công mà cần phải có thực lực."
"Như vậy ta cần bao nhiêu công huân mới có thể hô hấp kị sĩ hô hấp khác ", hắn ra đến đây có chút hưng phấn trực tiếp hỏi, dù sao kỵ sĩ có được thần kỳ lực lượng, hắn cũng muốn trở thành một tên Kỵ Sĩ.
" 500 công huân, nếu một ngày ngươi có thể góp đầy đủ công huân có thể đến gặp ta, ta sẽ hướng dẫn ngươi như thế nào tu luyện" hắn nhận thấy khả năng cao nếu Bevis không chết yểu, sẽ là một tên kỵ sĩ tương lai, hắn chủ động tạo mối quan hệ, cho đối phương một chút ân tình tương lai sẽ có chỗ tốt cực lớn.
"Đa tạ, Paul tiểu đội trưởng "
"Được rồi nếu không có việc gì khác người đi đi ".
" Vâng ". Bevis đi ra ngoài, đóng cửa lại cảm giác tương lai mình đều có hi vọng hơn, trong lòng tràn đầy vui sướng chỉ muốn nhanh chóng chia sẻ tin vui này cho lão Finn
Hết Chương.
Chương 12: Trở Thành Kỵ Sĩ Hi Vọng
Qua trận chiến lần này cũng đã có rất nhiều người bị thương, tiểu đội cũng có 6 người bị thương tính cả hai người bọn hắn và 1 người chết.
Đây cũng mới là trận chiến nhỏ nên thương vong và khá ít, hắn hiểu rõ càng về sau chiến tranh sẽ càng ác liệt, thương vong cũng sẽ càng nhiều hơn.
Thành trì này không hổ là của Tử tước lĩnh, nó lớn hơn hầu như gấp đôi nơi của hắn ở, trong thành cũng không một bóng người, chỉ còn những ngôi nhà trống không.
Có thể là bị thú nhân bắt làm nô lệ, hoặc cũng có thể là chạy nạn hết, không còn ở đây.
Khả năng cao là cái thứ hai bởi vì thú nhân cũng không cần quá nhiều nô lệ, ở đại lục này có một quy định bất thành văn tất cả chủng tộc không được tàn sát bừa bãi người của bên kia, bởi vì tới mức đó đã là sinh tử đại chiến rồi không còn ở mức độ chiến tranh giành tài nguyên nửa.
Bọn hắn tìm đại nhà dân vào trong đó bắt đầu thu xếp, Finn thúc cùng những người bị thương thì được đưa đến trạm xá, do vết thương của hắn cũng là ổn định với lại trạm xá lúc này chắc cũng đông nghịch người, hắn bị thương cũng không nặng, đến đó cũng phải chờ chi bằng một chút nữa tới muộn cũng không sao, hắn thu xếp xong mới đi đến.
Nói là trạm xá thực chất là bọn họ dựng lều ở một khu đất trống thôi, vừa tới gần bên trong tiếng kêu rên đau đớn phát ra không ngừng, cục tay, cục chân, bể đầu, rách bụng, rách chân, rách đùi, rách mông tùm lum hết, có người còn bị cuốn băn gạt hắn bao trùm hết người hắn còn tưởng là xác sống đâu, làm hắn giật hết mình.
Tìm kiếm một hồi hắn cũng thấy được Finn thúc, hắn đang nằm trên đất, bên dưới lót một miếng vải, một tên y sư đang băng bó phần bụng cho hắn.
Hắn đi tới y sư cũng vừa băng bó xong, thấy hắn định đi Bevis nhanh chóng gọi lại.
" Lão gia gia ngươi xem vết thương của ta với, khoan hảy đi".
Tên y sư quay đầu lại "Gia gia cái đầu ngươi ta năm nay mới 30 tuổi ".
Hắn lúc này gỡ khăn trùm đầu ra, Bevis mới nhìn rõ hơn khuôn mặt hắn, làn da có chút nhăn nheo, thân hình nhỏ con, khuôn mặt có chút năm tháng vết tích, nhưng nhìn kỷ lại vẫn là một người mới bước vào tuổi trung niên bộ dáng.
" A a xin lỗi" hắn tưởng y sư nào cũng già đâu, có chút lúng túng gãi gãi đầu.
"Lão ca ngươi tên gì ta gọi Bevis".
"Maxwell " hắn ngắn gọn trả lời sau đó ra hiệu muốn xem vết thương.
Bevis kéo quần lên vết thương được băng bó rất kỹ càng, dù sao kỹ năng sơ cứu học ở kiếp trước hắn cũng phải có.
Maxwell nhìn thấy có chút kinh ngạc hỏi " Người trong nghề " vừa nói hắn vừa chỉ chỉ chỗ băng bó.
"Không có, từ một người bạn học được " Bevis nói dối.
"Làm rất tốt, như vậy vết thương mới tránh được nhiễm trùng ".
Bevis mắt cũng kinh ngạc nhìn người này, "tay nghề tên này không tầm thường a " hắn thầm nghĩ.
Lúc trước khi vừa mới xuyên qua hắn bị thương, nên tìm đến Y sư, y sư chỉ băng bó qua loa rồi cho hắn về còn thu của hắn không ít tiền, hắn cảm giác trình độ y học ở đây cũng không ra gì, nhưng nghe khẩu khí của tên này chắc là cũng không phải dạng vừa.
Maxwell mở ra miếng vãi, bên trong là một vết thương khá sâu, hắn lấy từ trong túi lấy ra một cái lọ rải ra trong đó một ít bột lên vết thương, vết thương truyền đến cảm giác đau rát, Bevis nhe răng trợn mắt, sau đó hắn cẩn thận băng bó trở lại.
"Được rồi vết thương của người cũng không quá nghiêm trọng nghỉ ngơi một hai tuần là có thể khỏi hẳn ".
"Đa tạ "
Maxwell rời đi, đi trị thương cho người khác đi.
Hỏi thăm một phe, hắn ở lại nói chuyện một lát sau hắn rời đi.
Vừa đi trong lòng hắn vừa suy nghĩ chuyện lúc nãy.
"Ngài có cần ta đi nộp quân công dùm ngài không "
Lão Finn gật đầu "Ta đi lại không tiện người làm dùm ta đi, ngươi lấy hết quân công đi ta không cần".
Nói xong hắn ném cho Bevis một cái túi, Bevis cầm lấy nghi hoặc không hiểu.
"Là sao, ta không hiểu ý ngài"
"Ngươi là người ra sức nhiều nhất lẽ ra nên được nhiều mới phải, với lại ngươi cũng đã giúp ta rất nhiều ta muốn dồn công huân cho ngươi, để ngươi có thể tấn chức thành tiểu độ trưởng, lúc đó cũng có thể bảo kê cho ta." nói xong hắn cười hihi.
"Không được sao ta có thể làm như thế được "
"Không nhưng nhị gì hết đi đi". Finn thúc sắc mặt nghiêm túc nói.
Bevis cảm động lệ rơi đầy mặt ôm chầm lấy lão Fins, nhưng lực đạo lớn quá đụng đến vết thương lão Finn kêu.
"á, á đau đau đau nhẹ thôi, nhẹ thôi"
Hắn lúc này trở về, đi đến tiểu đội trưởng phòng.
" Cộc cộc cộc" tiếng gõ cửa vang lê.
"Vào đi "
Bevis mở cửa bước vào, tiểu đội trưởng đang ghi chép một ít gì đó.
"Đến đây làm gì "
"Báo cáo, ta muốn nộp quân công ".
"Được rồi, ngươi lấy thành quả ra đây để ta ghi chép ", hắn từ bên cạnh mở ra một quyển sổ, bên trên lít nha lít chữ nhưng hắn cũng không nhận ra, dù sao chữ viết của thế giới này với thế giới trước kia rất khác biệt.
Quân công này cũng không phải là Nam tước quy định, mà là cả đế quốc cùng nhau thống nhất đặt ra, ra đến chiến trường nếu còn tham ô quân công của thuộc hạ thì ai mà còn đi chiến đấu nửa chứ, cái này bọn hắn rất hiểu.
Hắn từ bên hông lấy ra một cái túi, mở ra trong đó có tất cả 6 cái lỗ tai, Paul đội trưởng tiến lên quan sát một hồi, hắn bất ngờ kinh ngạc nhìn Bevis.
Nhìn những thứ này, trong đó vậy có vậy mà có một con tiểu đội trưởng cấp thú Nhân, lý do tại sao mà hắn biết được cũng đơn giản thôi bởi vì mỗi thú nhân đặt đến cấp độ thực tập kỵ sĩ thân thể mỗi bộ phận sẽ được cường hóa.
Bản thân hắn cũng là thực tập kỵ sĩ nên nhìn những thứ này rất quen thuộc.
Người làm sao làm được.
"May mắn, May mắn " Bevis cười hì hì.
Hắn cũng không hỏi nhiều "Được rồi của người tổng cộng 400 công huân" vừa nói hắn vừa ghi chép vào cuốn sổ, vì trong quân đội rất ít người biết chữ, bản thân cũng nhận biết vài chữ nên được phân công chuyện này.
"Đại nhân cần bao nhiêu điểm mới có thể thăng chức"
"Ngươi cần 1000 công huân mới có thể thăng chức làm Tiểu Đội Trưởng, 5000 điểm mới có thể thăng chức làm lại Đại Đội Trưởng còn phía sau quá xa vời ngươi, nếu người có thể thăng cấp làm là đại đội đội trưởng thì tới lúc đó ngươi sẽ biết.
Với lại nếu ngươi muốn trở thành một tiểu đội trưởng, ngươi trước tiên cần phải hối đoái kỵ sĩ hô hấp pháp, vì Tiểu Đội Trưởng không chỉ cần quân công mà cần phải có thực lực."
"Như vậy ta cần bao nhiêu công huân mới có thể hô hấp kị sĩ hô hấp khác ", hắn ra đến đây có chút hưng phấn trực tiếp hỏi, dù sao kỵ sĩ có được thần kỳ lực lượng, hắn cũng muốn trở thành một tên Kỵ Sĩ.
" 500 công huân, nếu một ngày ngươi có thể góp đầy đủ công huân có thể đến gặp ta, ta sẽ hướng dẫn ngươi như thế nào tu luyện" hắn nhận thấy khả năng cao nếu Bevis không chết yểu, sẽ là một tên kỵ sĩ tương lai, hắn chủ động tạo mối quan hệ, cho đối phương một chút ân tình tương lai sẽ có chỗ tốt cực lớn.
"Đa tạ, Paul tiểu đội trưởng "
"Được rồi nếu không có việc gì khác người đi đi ".
" Vâng ". Bevis đi ra ngoài, đóng cửa lại cảm giác tương lai mình đều có hi vọng hơn, trong lòng tràn đầy vui sướng chỉ muốn nhanh chóng chia sẻ tin vui này cho lão Finn
Hết Chương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất