Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 20: Đêm Tối Dạ Tập

Trước Sau
Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 20: Đêm Tối Dạ Tập

5 ngày sau, đêm tối, ánh lửa phát ra chập chờn.

Lúc này tất cả người có chức vụ điều được triệu tập ngồi quay quanh đống lửa, trên thân ai cũng đầy rẩy vết máu sắc mặt lộ vẻ mệt mỏi cực độ.

Bevis lúc này ngồi cuối góc tối, hắn cũng ở bên trong đám người.

"Sao tiếp viện còn chưa tới nữa "

" Đúng đó ".

" Haiza "

Đám người lúc này giọng nói mệt mỏi, tiếng thở dài thanh âm vang lên khắc nơi.

Từ hai ngày trước, đám quý tộc đã cử người xông ra huy động tiếp viện từ lãnh địa của mình, nhưng giờ này vẫn chưa thấy tới, mọi người từ lúc đầu hi vọng dần trở nên tuyệt vọng.

Hầu tước là quân đội có thể cứu được bọn hắn, nhưng lại quá xa nơi này nếu muốn tới đây ít nhất phải cần có 10 ngày nữa tháng còn không tính tới thời gian huy động lực lượng và thời gian đi tới đó.

Đột nhiên giọng nói của William bá tước vang lên.

"Tiếp viện tới cũng vô ích thôi, các người nghĩ với cái đám tân binh chưa trải qua chiến trường đó có thể giúp gì được cho chúng ta ".

Không khí lúc này có im bặc xuống.

"Ai có ý kiến gì nói đại ra đi, bây giờ cũng không phải lúc nên giấu diếm, bất kể các người là ai chỉ cần kế hoạch thành công, ta sẽ xin công cho người đó Nam Tước Lĩnh"

Lúc đầu hắn rất tự tin chỉ nghĩ đây là một đám thú nhân bản mình có thể tự giải quyết được, nhưng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra như thế này, Đông Bắc Hành Tĩnh mà bị đánh chiếm hắn là người có tội lớn nhất.

Nếu thực sự tới lúc đó dù hắn có còn sống, đám hội đồng quý tộc cũng không cho hắn yên, khi đó Arrington gia tộc bị xóa sổ là cái chắc.

Đám người như Bevis đều hơi thở dồn dập, ngoại trừ quý tộc phản ứng cũng không quá kịch liệt, dù sao bọn họ cũng đả có lãnh đại rồi, có thêm nửa cũng tốt nhưng tới lúc đó cũng sẽ phát sinh ra rất nhiều vấn đề.

Bevis nghe thấy thế tinh thần tràn đầy đây là lúc hắn có thể thay đổi vận mệnh trèo lên cao hơn, đại não vận chuyển hết mức 12 đèn sách với 4 năm Đại học kiến thức lịch sử, phim ảnh cũng đc hắn cố gắng nhớ lại.

Một hồi sau "có rồi ".

Hắn không chần chờ giơ tay lên "Bá tước đại nhân ta có một cách này không biết được không?"

Mọi người lúc này đều hướng ánh mắt về hắn làm hắn có chút căng thẳng.

William lúc này không kịp chờ đợi, gấp rút hỏi " Có cách gì mau nói nhanh lên ".

" Ta nghĩ chúng ta có thể tấn cộng kho lương thực chắc chắn không còn bao nhiêu người, ta nghĩ chúng ta có thể đánh vào nơi, nếu thành công chỉ cần không có lương thực thú nhân kiểu gì cũng sẽ rút lui ".

Mọi người lúc này ánh mắt đều bừng sáng.



"Phải ha, sao ta không nghĩ đến " Bá tước vỗ tráng.

"Rất tốt, rất tốt ghi ngươi một công"

Mọi người lúc này bàn tán xôn xao sắc mặt ai cũng hồng hào, lộ ra nụ cười hi vọng.

Cũng không trách đám người, bọn họ bây giờ trong lòng ai cũng nghĩ quang minh chính đại đánh lùi Thú Nhân, hành động bom đểu kiểu này bọn hắn cũng thường xuyên dùng trong chính trị với nhau nhưng trong trận chiến thực tế lại rất ít, trong lịch sử nếu từng có chiến thuật kiểu này cũng không quý tộc nào dám ghi chép lại, rất tổn hao danh dự của bọn họ, không suy nghĩ tới cũng là chuyện bình thường.

Tình thế lúc này rất nguy cấp, bọn họ bây giờ cũng không quan tâm tới cái gì mặt mũi nữa, sống sót mới là điều quan trọng nhưng đột nhiên tất cả đều im lặng lại.

Mọi người hiện lên dòng suy nghĩ "ai sẽ là người đi"

Việc này là cực kỳ nguy hiểm ở trong thành thì còn cơ hội sống ra ngoài đó không biết chuyện gì xảy ra, nhiệm vụ này tuy có tính khả thi nhưng khả năng thất bại là rất cao.

Henry thống lĩnh ngồi một bên không lên tiếng, hắn cũng không dám nhận lấy công việc nguy hiểm này, tuy hắn là Bạch Ngân Kỵ Sĩ không giả nhưng cũng không phải là bất bại, Thú Nhân dùng số lượng hao tổn hắn cũng sẽ chết.

Phái kỵ binh ra cũng là điều không thể, nếu kỵ binh ra thành chắc chắn sẽ gây tiếng động rất lớn dễ bị phát hiện.

"Mọi người ai đồng ý ra trận " đám người im phăng phắc, không ai dám ho he một tiếng.

William thấy cảnh này cũng không thể làm gì thở dài một hơi.

"Nếu không ai đồng ý đi, vậy thì..." Hắn định đẩy Bevis ra dù gì kế hoạch này cũng là hắn đề xuất, hắn trong lòng thầm khen bản thân "mình thật là quá thông minh ".

Nhưng không đợi hắn gọi tên, Bevis cũng chủ động đứng ra.

"Đại nhân ta đồng ý đi " mọi người nghe thế lộ vẻ vui mừng nhìn Bevis, bản thân hắn đã nói ra đương nhiên hắn cũng chuẩn bị tinh thần.

"Tốt, tốt, tốt ngươi tên gì, dưới trướng ai?" William Gọi ba tiếng tốt.

" Thuộc hạ là Bevis, là người của Adam Nam tước".

William nhìn sang Adam " người biết cách dạy thuộc hạ a rất tốt, rất tốt ".

Adam lúc này trong bụng cười nở hoa, tuy không biết Bevis là ai nhưng bên ngoài vẫn khiêm tốn nói.

" Đại Nhân ngài quá lời, được phục vụ cho ngài là niềm vinh hạnh của hắn"

"Hahaha " William cười vui vẽ.

Tuy mọi người không biết nhiệm vụ này có hoàn thành hay không, nhưng dù gì cũng có một ít hy vọng.

Bá tước cũng không dài dòng bắt đầu ra chỉ thị "Được rồi Bevis ta giao cho người 200 binh sĩ, cho người toàn quyền chỉ huy kế hoạch lần này".

"Đa tạ Bá Tước tin tưởng ta sẽ cố gắng hết sức ".Bevis lúc này lĩnh mệnh

Những người khác thì tiếp tục trở lại trên thành trì tiếp tục phòng thủ, còn Bevis được chia 200 binh sĩ.

Vì không muốn kéo dài thời gian, hắn quyết định xuất phát ngay luôn đêm nay.

Quay trở lại chổ nghĩ ngơi cũng đã 10 giờ tối, hắn lúc này triệu tập tất cả tiểu đội của bọn hắn.



Quân số của bọn họ chỉ bây giờ chỉ còn lại 10 người, mọi người đứng vây quanh cái bàn ở bên trên có một cái bản đồ.

"Chuyện là như vậy đó ai đồng ý theo ta, không đồng ý cũng có thể rời đi ta không trách mọi người ".

Tất cả 10 người này đều là huynh đệ sinh tử, hắn cũng không muốn vì hắn mà lôi mọi người vào chổ chết.

Lão Finn không chần chờ lên tiếng đầu tiên " Ta theo ngươi".

Gunn " Ngươi nói gì vậy chứ, chúng ta đều là huynh đệ vào sinh ra tử sao có thể bỏ mặc người một mình được, ta theo người "

" Bevis đại ca ta cũng theo ngươi "

"Ta cũng vậy "

"Ta cũng vậy "

"..."

"Được, nếu mọi quyết định theo ta, Bevis này sẽ không bao giờ phụ lòng mọi người ".

Bevis bắt đầu phổ biến kế hoạch chi tiết một lúc sau, mọi người trở về nghỉ ngơi chuẩn bị cho nhiệm vụ.

Trong phòng chỉ còn lại Bevis và Lão Finn.

"Người cũng gan đấy, vậy mà dám nhận nhiệm vụ nguy hiểm này "

Bevis "Ha ha, gan không lớn sao có thể làm đại sự được ".

"Cũng đúng ha ha "

Bevis ngước đầu nhìn lên ngôi sao bên ngoài cửa sổ nói "Finn thúc cảm ơn ngươi "

"Cảm ơn cái gì chứ "

Hai người không tiếp tục nói chuyện, nhìn ra cửa sổ xa xa ánh sao đầy ngập khắp bầu trời.

12 giờ đêm, 200 binh sĩ lúc này đã tụ tập trước cổng thành.

William đứng trước mặt Bevis nói " Thần sẽ phù hộ ngươi, hào quan kỵ sĩ sẽ che chở cho ngươi".

"Vâng "

Cửa thành chầm chậm mở ra khe nhỏ, đoàn người lúc này xuất phát đi vào đêm tối.

Mọi người lúc này cũng rời đi, Husdon nói với người trong bóng tối

"Bằng mọi giá đừng cho hắn chết, giữ lại một hơi thở cũng được " Husdon trong lòng chửi Bevis cả trăm vạn lần, chỉ mong tên này không chết đi, nếu Bevis chết kế hoạch của hắn ít nhất phải trì hoảng thêm nhiều năm nữa.

Hết Chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau