Chương 50: Mua Quặng Sắt
Trong một khu rừng nhỏ dưới chân núi, một đội gồm ba chiếc xe ngựa đang thông hành trên những con đường gập ghền, xe ngựa không ngừng lắc tới lắc lui, tiếng bánh xe vang lên “kẹt kẹt“.
Xe ngựa cứ như thế tiến về phía trước, không lâu sau bọn họ tiến ra khỏi khu rừng, cảnh tượng trước mắt là một khu đồng ruộng bao la, phía xa xa có một tòa thành rộng lớn.
Toà thành này có tên gọi Aaron Thành, thuộc gia tộc Aaron và chủ của nó chính là Clinton Nam Tước như mọi người đả biết, toà thành nằm cạnh với một tòa núi lớn trong này chính là khu mỏ quặng.
10 năm trước Clinton Nam Tước vận khí bạo rạp, phát hiện được một khu mỏ quặng ngay cạnh tòa thành của mình, làm cho mọi người ai cũng đỏ mắt hâm mộ.
Tuy nhiên các quý tộc khác cũng không có ai dám tới cướp vì đã có Bá Tước ở phía trên giữ gìn trật tự.
Cũng từ đây Aaron Nam Tước Lĩnh từ một nơi khỉ hô cò gáy chỉ có núi và núi trở thành một nơi giàu có nhờ mỏ quặng sắt.
Trên con đường nối thẳng đến tòa thành, 3 chiếc xe ngựa vẫn tiếp tục tiến lên, ngồi trên xe ngựa đi trước nhất có hai người, một người là người đánh xe người còn lại chính là Lão Finn.
Nghe theo mệnh lệnh của Bevis hắn tiến hành đi đến Clinton Nam tước lĩnh để thu mua quặng sắt.
Từ lúc xuất phát đến bây giờ cũng đã trôi qua hai ngày, đi xuyên qua lãnh địa của Oliver Nam Tước cuối cùng bọn họ cũng đã tới nơi.
Bọn họ đi đến cửa thành tiến hành xếp hàng phía trước bọn họ có vài đội xe ngựa, bên cạnh thì có người dân đi tới đi lui ra vào.
Đợi một lúc cuối cùng cũng tới bọn hắn, một bên binh sĩ được trang bị đầy đủ tiến lên hỏi.
“ Các ngươi là ai, đến Aron Thành có việc gì”
Lão Finn bước xuống ngựa lấy trong ngực ra một cái huy hiệu, trên huy hiệu có hình một cái khiên trắng bạc cùng một số hoa văn, bên trên còn có ghi chữ Norwood, đây chính là huy hiệu của Bevis đích thân hắn tự tay thiết kế.
“Ta là người của Bevis Nam Tước, đến đây là muốn thu mua quặng sắt “.
Tên binh sĩ nghe Lão Finn nói thu mua quặng sắt hắn cũng không tỏ ra bất ngờ gì.
Dù sao cũng có thường xuyên các lĩnh chúa khác cử người tới đây mua quặng sắt, riết hắn cũng đã thành quen.
Tên binh sĩ lại hỏi một số vấn đề cơ bản, sau đó thu phí vào thành của đám người rồi cho bọn họ vào.
Đi vào trong thành khung cảnh hai bên cũng có người đi đường và một số xe ngựa ra vào, xung quanh thì có những căn nhà dân rách nát.
Nhưng càng đi vào bên trong dòng người càng nhiều, càng tấp nập tiếng rao hàng của các tiểu thương từ đằng xa vang lên.
Hướng Lão Finn đi chính là khu chợ, càng tiến gần hai bên các tiểu thương rao hàng thanh âm vang lên, bọn họ bán chủ yếu là táo, nho, vãi lụa,…
Một số người còn bán bánh mì đen, mặt hàng chỉ có vài thứ đó cũng không được phong phú.
Đằng trước thì có vài cái cửa hàng bán lương thực hoặc là quán rựu.
Những người đi tới đi lui trên đường một số là Thợ Săn Yêu Thú, một số là thương nhân, binh sĩ và dân tự do.
Còn nông nô thì rất ít đa số họ cũng không có tiền, những mặt hàng này cũng chỉ dành cho dân tự do mà thôi.
Lão Finn ra lệnh cho những người khác tìm chỗ để xe ngựa, còn hắn và một tên thợ rèn vạm vỡ cũng chính là nô lệ mà Bevis đả mua đi, 2 người dạo xung quanh thành trì.
Hắn đem theo tên này vì đơn giản hắn cũng chả hiểu gì về quặng sắt, mang theo chủ yếu là hắn sợ bị lừa hoặc là bị đối phương bán cho hàng giả.
Hai người vừa đi dạo vừa hỏi thăm nơi bán quặng sắt, cuối cùng cũng đã tìm ra được địa điểm.
Đi đến một cửa hàng trung tâm thành trì, đây là cửa hàng do Clinton Nam trước mở, bọn họ đi vào.
Bên trong cửa tiệm có vài người đi tới đi lui chắc là nhân viên cửa tiệm, một vài số người ăn mặc sang trọng nhìn qua thì không phú thì quý, trong này còn có vài tên thương nhân.
Lão Finn đi đến quầy tiếp tân nói với một tên nhân viên.
“ Xin Chào, ta muốn mua quặng sắt “
Tên này đứng trước quầy thằng sắc chán nản, nghe được tiếng gọi của Lão Finn sau hắn quay sang, trên mặt cũng có chút bực bội chỉ về một căn phòng, giọng vang lên có chút không nhịn được.
“ Muốn mua Quặng Sắt thì vào trong căn phòng này, bên trong sẽ có người tiếp đón ngươi “.
Lão Finn thấy thái độ của tên nhân viên này cũng có chút không vui nhưng hắn cũng không muốn để ý.
Dù sao ở trên lãnh địa của người khác tốt nhất là không nên gây sự tránh gây phiền phức không đáng có, hắn để tên thợ rèn ở bên ngoài còn hắn thì mở cửa đi vào trong phòng.
Bên trong có một tên Lão già, trên bàn thì có vài ly trà cùng một bình trà, bản thân tên lão già thì đang ngồi thoải mái nhâm nhi cốc trà trong tay.
Thấy Lão Finn đi đến sắc mặt lão già mỉm cười, thái độ tốt hơn rất nhiều tên nhân viên lúc nãy, hắn lên tiếng mời Lão Finn ngồi xuống.
“ Mời ngồi, không biết ngài cần gì?”
Tên lão già thừa biết Lão Finn tới đây mua Quặng Sắt nhưng vẫn lên tiếng hỏi.
“ Ta đến đây là muốn mua Quặng Sắt, không biết giá cả bao nhiêu “
Lão Finn cũng không dài dòng trực tiếp đi vào vấn đề, lão già thì vẫn mỉm cười hồi đáp.
“ Trong 1 kg Quặng Sắt có tỉ lệ sắt 30 - 40 % bên trong, nếu ngài mua Sắt chưa qua rèn luyện giá sẽ là 200 tiền đồng/tấn, nhưng nếu ngài mua quặng sắt đã qua rèn luyện thì giá sẽ cao hơn, 1 tiền vàng / tấn, không biết ý ngài như thế nào “
Lão Finn lúc này cũng không lập tức trả lời hắn lưu vào trầm tư suy nghĩ, tên lão già bên cạnh cũng nhàn nhã nâng lên tách trà tiếp tục nhâm nhi chờ đợi Lão Finn đưa ra quyết định.
Trước khi đi Bevis cũng đã dặn dò là chỉ mua Quặng Sắt vì thế hắn không cần mất quá nhiều thời gian suy nghĩ thì Lão Finn cũng đưa ra câu trả lời.
“ Ta muốn mua 60 tấn sắt chưa qua rèn luyện “
Lão già nghe thế báo giá
“ Được rồi, của ngài tổng cộng hết 10 đồng tiền vàng, ngài mai ngài có thể trở lại đây sẽ có người dẫn ngày đi lấy quặng sắt, bây giờ ngài cần đặt cọc trước 5 đồng tiền vàng”
Hắn cũng không cò kè mặc cả cái gì, đây cũng không phải là mua bán với thương nhân mà là mua bán với quý tộc, giá cả đã được định sẵn không thể thay đổi được, trừ khi là Quý Tộc thỏa thuận với nhau.
Lão Finn không nói hai lời móc ra năm đồng tiền vàng đặt trên bàn sau đó nói với lão già một tiếng cáo từ rồi đi ra khỏi phòng.
Lý do hắn mua ít như vậy là vì đơn giản bí Bevis bây giờ cũng không còn quá nhiều tiền, không chỉ quặng sắt Bevis cần phải lo rất nhiều thứ, chẳng hạn như còn phải tiếp tục đi thu mua ngựa, sau đó còn phải chuẩn bị vật liệu làm giáp da cho binh sĩ nữa.
Đóng quặng sắt này cũng chỉ có thể đủ rèn luyện cho mỗi người một thanh kiếm thôi.
Lão Finn hai người đi trở về tụ họp với mọi người, bọn họ thuê vài căn phòng đám người vào trong đó nghỉ ngơi, 2 ngày đi đường cũng làm đám người có chút mệt mõi.
Hết Chương.
1000 tiền đồng= 1 tiền vàng
Xe ngựa cứ như thế tiến về phía trước, không lâu sau bọn họ tiến ra khỏi khu rừng, cảnh tượng trước mắt là một khu đồng ruộng bao la, phía xa xa có một tòa thành rộng lớn.
Toà thành này có tên gọi Aaron Thành, thuộc gia tộc Aaron và chủ của nó chính là Clinton Nam Tước như mọi người đả biết, toà thành nằm cạnh với một tòa núi lớn trong này chính là khu mỏ quặng.
10 năm trước Clinton Nam Tước vận khí bạo rạp, phát hiện được một khu mỏ quặng ngay cạnh tòa thành của mình, làm cho mọi người ai cũng đỏ mắt hâm mộ.
Tuy nhiên các quý tộc khác cũng không có ai dám tới cướp vì đã có Bá Tước ở phía trên giữ gìn trật tự.
Cũng từ đây Aaron Nam Tước Lĩnh từ một nơi khỉ hô cò gáy chỉ có núi và núi trở thành một nơi giàu có nhờ mỏ quặng sắt.
Trên con đường nối thẳng đến tòa thành, 3 chiếc xe ngựa vẫn tiếp tục tiến lên, ngồi trên xe ngựa đi trước nhất có hai người, một người là người đánh xe người còn lại chính là Lão Finn.
Nghe theo mệnh lệnh của Bevis hắn tiến hành đi đến Clinton Nam tước lĩnh để thu mua quặng sắt.
Từ lúc xuất phát đến bây giờ cũng đã trôi qua hai ngày, đi xuyên qua lãnh địa của Oliver Nam Tước cuối cùng bọn họ cũng đã tới nơi.
Bọn họ đi đến cửa thành tiến hành xếp hàng phía trước bọn họ có vài đội xe ngựa, bên cạnh thì có người dân đi tới đi lui ra vào.
Đợi một lúc cuối cùng cũng tới bọn hắn, một bên binh sĩ được trang bị đầy đủ tiến lên hỏi.
“ Các ngươi là ai, đến Aron Thành có việc gì”
Lão Finn bước xuống ngựa lấy trong ngực ra một cái huy hiệu, trên huy hiệu có hình một cái khiên trắng bạc cùng một số hoa văn, bên trên còn có ghi chữ Norwood, đây chính là huy hiệu của Bevis đích thân hắn tự tay thiết kế.
“Ta là người của Bevis Nam Tước, đến đây là muốn thu mua quặng sắt “.
Tên binh sĩ nghe Lão Finn nói thu mua quặng sắt hắn cũng không tỏ ra bất ngờ gì.
Dù sao cũng có thường xuyên các lĩnh chúa khác cử người tới đây mua quặng sắt, riết hắn cũng đã thành quen.
Tên binh sĩ lại hỏi một số vấn đề cơ bản, sau đó thu phí vào thành của đám người rồi cho bọn họ vào.
Đi vào trong thành khung cảnh hai bên cũng có người đi đường và một số xe ngựa ra vào, xung quanh thì có những căn nhà dân rách nát.
Nhưng càng đi vào bên trong dòng người càng nhiều, càng tấp nập tiếng rao hàng của các tiểu thương từ đằng xa vang lên.
Hướng Lão Finn đi chính là khu chợ, càng tiến gần hai bên các tiểu thương rao hàng thanh âm vang lên, bọn họ bán chủ yếu là táo, nho, vãi lụa,…
Một số người còn bán bánh mì đen, mặt hàng chỉ có vài thứ đó cũng không được phong phú.
Đằng trước thì có vài cái cửa hàng bán lương thực hoặc là quán rựu.
Những người đi tới đi lui trên đường một số là Thợ Săn Yêu Thú, một số là thương nhân, binh sĩ và dân tự do.
Còn nông nô thì rất ít đa số họ cũng không có tiền, những mặt hàng này cũng chỉ dành cho dân tự do mà thôi.
Lão Finn ra lệnh cho những người khác tìm chỗ để xe ngựa, còn hắn và một tên thợ rèn vạm vỡ cũng chính là nô lệ mà Bevis đả mua đi, 2 người dạo xung quanh thành trì.
Hắn đem theo tên này vì đơn giản hắn cũng chả hiểu gì về quặng sắt, mang theo chủ yếu là hắn sợ bị lừa hoặc là bị đối phương bán cho hàng giả.
Hai người vừa đi dạo vừa hỏi thăm nơi bán quặng sắt, cuối cùng cũng đã tìm ra được địa điểm.
Đi đến một cửa hàng trung tâm thành trì, đây là cửa hàng do Clinton Nam trước mở, bọn họ đi vào.
Bên trong cửa tiệm có vài người đi tới đi lui chắc là nhân viên cửa tiệm, một vài số người ăn mặc sang trọng nhìn qua thì không phú thì quý, trong này còn có vài tên thương nhân.
Lão Finn đi đến quầy tiếp tân nói với một tên nhân viên.
“ Xin Chào, ta muốn mua quặng sắt “
Tên này đứng trước quầy thằng sắc chán nản, nghe được tiếng gọi của Lão Finn sau hắn quay sang, trên mặt cũng có chút bực bội chỉ về một căn phòng, giọng vang lên có chút không nhịn được.
“ Muốn mua Quặng Sắt thì vào trong căn phòng này, bên trong sẽ có người tiếp đón ngươi “.
Lão Finn thấy thái độ của tên nhân viên này cũng có chút không vui nhưng hắn cũng không muốn để ý.
Dù sao ở trên lãnh địa của người khác tốt nhất là không nên gây sự tránh gây phiền phức không đáng có, hắn để tên thợ rèn ở bên ngoài còn hắn thì mở cửa đi vào trong phòng.
Bên trong có một tên Lão già, trên bàn thì có vài ly trà cùng một bình trà, bản thân tên lão già thì đang ngồi thoải mái nhâm nhi cốc trà trong tay.
Thấy Lão Finn đi đến sắc mặt lão già mỉm cười, thái độ tốt hơn rất nhiều tên nhân viên lúc nãy, hắn lên tiếng mời Lão Finn ngồi xuống.
“ Mời ngồi, không biết ngài cần gì?”
Tên lão già thừa biết Lão Finn tới đây mua Quặng Sắt nhưng vẫn lên tiếng hỏi.
“ Ta đến đây là muốn mua Quặng Sắt, không biết giá cả bao nhiêu “
Lão Finn cũng không dài dòng trực tiếp đi vào vấn đề, lão già thì vẫn mỉm cười hồi đáp.
“ Trong 1 kg Quặng Sắt có tỉ lệ sắt 30 - 40 % bên trong, nếu ngài mua Sắt chưa qua rèn luyện giá sẽ là 200 tiền đồng/tấn, nhưng nếu ngài mua quặng sắt đã qua rèn luyện thì giá sẽ cao hơn, 1 tiền vàng / tấn, không biết ý ngài như thế nào “
Lão Finn lúc này cũng không lập tức trả lời hắn lưu vào trầm tư suy nghĩ, tên lão già bên cạnh cũng nhàn nhã nâng lên tách trà tiếp tục nhâm nhi chờ đợi Lão Finn đưa ra quyết định.
Trước khi đi Bevis cũng đã dặn dò là chỉ mua Quặng Sắt vì thế hắn không cần mất quá nhiều thời gian suy nghĩ thì Lão Finn cũng đưa ra câu trả lời.
“ Ta muốn mua 60 tấn sắt chưa qua rèn luyện “
Lão già nghe thế báo giá
“ Được rồi, của ngài tổng cộng hết 10 đồng tiền vàng, ngài mai ngài có thể trở lại đây sẽ có người dẫn ngày đi lấy quặng sắt, bây giờ ngài cần đặt cọc trước 5 đồng tiền vàng”
Hắn cũng không cò kè mặc cả cái gì, đây cũng không phải là mua bán với thương nhân mà là mua bán với quý tộc, giá cả đã được định sẵn không thể thay đổi được, trừ khi là Quý Tộc thỏa thuận với nhau.
Lão Finn không nói hai lời móc ra năm đồng tiền vàng đặt trên bàn sau đó nói với lão già một tiếng cáo từ rồi đi ra khỏi phòng.
Lý do hắn mua ít như vậy là vì đơn giản bí Bevis bây giờ cũng không còn quá nhiều tiền, không chỉ quặng sắt Bevis cần phải lo rất nhiều thứ, chẳng hạn như còn phải tiếp tục đi thu mua ngựa, sau đó còn phải chuẩn bị vật liệu làm giáp da cho binh sĩ nữa.
Đóng quặng sắt này cũng chỉ có thể đủ rèn luyện cho mỗi người một thanh kiếm thôi.
Lão Finn hai người đi trở về tụ họp với mọi người, bọn họ thuê vài căn phòng đám người vào trong đó nghỉ ngơi, 2 ngày đi đường cũng làm đám người có chút mệt mõi.
Hết Chương.
1000 tiền đồng= 1 tiền vàng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất