Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 69: Nước Phục Hồi

Trước Sau
Trời tối người yên, ánh trăng lấp lánh soi tỏ mặt giếng, phản chiếu những tia sáng lung linh lên bề mặt nước trong veo, bên cạnh vài bụi cỏ tiếng côn trùng rả rích vang lên không ngừng.

Hai thân ảnh nhìn không rõ mặt lúc này từ trong tui lấy ra hai lọ dược tề.

“ Đổ đi nhanh lên, đừng cho người khác phát hiện “

Hai người lúc này mở nắp dược tề ra đổ xuống giếng một loại dung dịch màu trắng.

“ Xong rồi đi đến địa điểm tiếp theo “

Một tên đứng bên phải nói, người bên trái thì gật gật đầu, sau đó bọn họ nhanh chóng thoát đi, thân ảnh từ từ biến mất trong bóng đêm, khắp thành trì cũng có nhiều nhóm người như thế.

Lâu Đài, trong thư phòng

Bevis thân thể đứng thẳng, tay xoa cầm nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ còn Maxwell thì đang thưởng thức tách trà, bọn họ giống như đang đợi cái gì đó.

Lúc này cửa phòng vang lên “cọc cọc “

“ Vào đi”

Hai người bí ấn lúc nãy mở cửa đi vào đứng nghiêm

“ Đại nhân nhiệm vụ hoàn thành “

Bevis nở ra nụ cười nhàn nhạt nói

“ Rất tốt đi đến trong kho lấy một ít thịt yêu thú chia cho các huynh đệ đi, các ngươi vất vã rồi “

“ Đa tạ đại nhân”

Hai người nghe thấy vui mừng rời đi, Bevis lúc này nhìn về phía Maxwell gật gật đầu

“ Ngươi có chắc cách này khả thi hay không, dù sao trong giếng có rất nhiều nước, pha loãng quá ta sợ nó không có tác dụng “

Maxwell thản thiên trả lời

“ Dù có pha loãng tới mức nào tác dụng cũng sẽ không mất đi, nước sinh hoạt ngày nào bọn hắn cũng sử dụng, uống nhiều kiểu gì cũng có tác dụng thôi nên ngươi cứ yên tâm “

Hai người lúc này đang nói chuyện về nước phục hồi, Maxwell cũng đã điều chế đầy đủ cung cấp cho người toàn thành

Hai người suy nghĩ hồi lâu Maxwell nghĩ ra cách đó là bỏ dược tề vào trong nước giếng để cho lãnh dân uống, từ từ phục hồi tổn thương tiềm ẩn của bọn họ.

“ Nếu đả xong rồi ta đi về nghỉ ngơi trước đây, ngủ ngon Bevis “

“ Ngủ ngon “

Maxwell đi ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại mình hắn, hai mắt hắn lúc này lộ ra vẻ mệt mỏi, thân thể oẻ oải nằm xuống ghế sofa.

Đây là lần đầu tiên từ khi hắn trở thành Thanh Đồng Kỵ Sĩ đến nay cảm giác mệt mỏi như vậy.



Sáng sớm vừa mới trở về nghỉ ngơi được một lát phải đi giải quyết công việc gấp, buổi trưa lại phải triệu tập mấy cái đám ở thị trấn trở về trách phạt, đám người này chỉ mới ngày đầu làm việc mà đả gây cho hắn một đống phiền phức.

Tuy chắc trách tội thì trách tội nhưng hắn biết vừa mới bắt đầu sẽ có rất nhiều sai lầm, tương lai bọn họ học hỏi từ những sai sót đó chắc chắn sẽ tốt hơn, cũng may những việc này cũng là việc nhỏ lặt vặt không ảnh hưởng gì lớn.

Hắn lúc này nằm nó suy nghĩ một hồi lại nghĩ tới Laelia, ting thần cũng không cảm thấy mệt mỏi nữa, trêu chọc cô nàng này cũng không biết từ khi nào đã trở thành thú vui của hắn rồi.

Nhanh chóng bật dậy trở về phòng ngủ, vừa mới mở cửa vào đả thấy Laelia lúc này xếp bằng trên giường, thân thể hướng ra ngoài cửa sổ, làn da như được phủ lên một lớp ánh sáng bạc, mềm mại và mờ ảo.

Mỗi đường nét trên cơ thể được làm nổi bật, tạo ra sự tương phản nhẹ nhàng với bóng tối xung quanh.

Bevis không lên tiếng mà đứng đó quan sát

“ Đây là…đang tu luyện sao “

Nguyên lực ngưng tụ vào đôi mắt làm hắn có thể thấy được từng hạt từng hạt nguyên tố màu trắng bạc đang không ngừng chui vào cơ thể của Laelia.

Những hạt nguyên tố này rất kỳ lạ, bình thường tu luyện cũng chưa bao giờ thấy những nguyên tố này, hắn tự nhủ

“ Có thể đây là phương pháp tu luyện của tộc Elf đi “

Bevis đi đến cái ghế ngồi xuống, cứ như thế mà ngồi nhìn Laelia tu luyện, bất tri bất giác hắn đã thiếp đi bao giờ không hay.

Không biết bao lâu trôi qua, Bevis lúc này cảm nhận được cổ của mình có chút lành lạnh, đột nhiên hắn mở mắt ra hai mắt lúc này va chạm với hai mắt của Laelia.

Cô lúc này dùng thanh toán kiếm lúc trước mà Bevis trả lại kề sát cổ hắn, lạnh lùng chất vấn.

“ Tại sao ngươi ở trong phòng của ta, tới đây có ý đồ gì?”

Sắc mặt hắn không sợ hãi, búng tay một cái thanh đoạn kiếm văng rơi trên mặt đất vang leng keng, Laelia lui ra sau chỉ thẳng mặt Bevis.

“ Ngươi… ngươi… ngươi”

“ Ngươi cái gì mà ngươi, phòng của người cái gì, đây là phòng của ta mới đúng “

Laelia vội vàng phản bác

“ Nhưng rõ ràng ngươi nói đây là phòng của ta “

Bevis bỉ ổi giải thích

“Thì đúng rồi đây là phòng của ngươi nhưng nó cũng chính là phòng của ta, ngươi là thân vệ của ta không ở chung với ta thì ngươi ở đâu, lỡ như có thích khách ám hại ta thì ta phải làm sao đây, ngươi thấy đúng không”

Laelia nổi giận đùng đùng mắng

“ Đúng cái đầu ngươi, tên đê tiện, đại lừa đảo “

Nói xong cô nhanh chóng mở cửa phòng đi ra ngoài, Bevis lập tức theo sao

“Này ngươi đi đâu đó”

Trên hành lang, Laelia đang nói chuyện với vài người hầu



“ Cái gì lâu đài lớn như vậy mà không có nổi một cái phòng sau “

“ Thân vệ đại nhân ngài thông cảm, lâu đài chúng ta vẫn chưa được tu sửa tạm thời phòng trống đã hết rồi “

Laelia vẫn không chịu từ bỏ nói

“ Vậy các ngươi có thể cho ta ở chung được không dù sao chúng ta đều là phụ nữ với nhau “

Nử hầu xua tay xin lỗi nói

“ Đại nhân cái này không thể, thân phận của chúng ta khác biệt, huống chi chúng ta phải dậy sớm để dọn dẹp lâu đài nếu ngài ở chung chúng ta sẽ ảnh hưởng tới tới việc tu luyện của ngài “

Laelia nghe tới đây không cam lòng cắn cắn môi, cô bực bội rời đi, đám người hầu lúc này nhìn thấy Bevis đứng đằng xa, cuối đầu lộ vẽ kế hoạch thành công.

Cô lúc này đến khu vườn sau lâu đài, mặt mũi phiền não ngồi xuống, Bevis lúc này cũng từ đằng sau đi đến ngồi xuống bên cạnh Laelia, cô thấy thế xích ra xa

“ Tránh xa ta ra “

Bevis cười cười nói

“ Đừng như thế chứ, cô là thân vệ của ta không ở chung với ta thì ở đâu, với lại lúc trước ta cũng đã nói rõ thân vệ sẽ luôn đi theo ta mà, ta cũng đâu có lừa gạt gì cô, đúng không? “

Laelia không trả lời mà rơi vào suy nghĩ, hình như hắn nói cũng có chút đạo lý

“ Nhưng mà…”

Bevis lộ ra vẽ mặt trang nghiêm, nói với giọng điệu ta hiểu ngươi

“ Ta biết cô đang lo lắng vấn đề gì, yên tâm đi ta sẽ cho người thêm một cái giường nữa, lúc đó ta một cái ngươi một cái

Với lại ta lấy danh dự kỵ sĩ ra thề, sẽ không làm cái gì ngươi cả nếu không có sự đồng ý của ngươi”

Laelia không tin nói

“ Ngươi có chắc không làm gì không?”

Bevis nghiêm trang gật gật đầu

“Vậy thì ta sẽ ở chung phòng với người “

Bevis nghe thấy thế vui mừng cười lớn, cánh tay lúc này tự động vỗ nhẹ bả vai của Laelia.

“ Đừng động vào ta “

Cô lúc này lại lộ ra vẻ mặt khinh bỉ xít ra xa, Bevis cười cười xấu hổ

“ AHahah xin lỗi”

Hết Chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau