Từ Scandal Trở Thành Sự Thật

Chương 66: Ảnh đế & tổng giám đốc

Trước Sau
Người vạch trần không nói gì chỉ vung ra một tấm hình.

Trong tấm ảnh, Lâm Giác cúi người, cùng một người đàn ông khoảng bốn mươi năm mươi tuổi ôm nhau ở sân bay.

Ảnh chụp vừa tung ra, Weibo lập tức sôi trào.

【  Sao Giang thần lại già thế??? 】

【? Ánh mắt của lầu trên kiểu gì thế, rõ ràng không phải Giang thần mà. Người này nhìn khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, đủ làm cha Giang thần rồi! 】

[Sữa: Cha vợ =)))]

【  Cho nên Giang thần đây là… Bị cắm sừng rồi? 】

【  Nhìn thân mật như vậy khẳng định có gì đó 】

【  Có, đau lòng Giang thần, vừa tú ân ái xong, quay lưng liền bị đội nón xanh 】

【  Muốn sinh hoạt không trở ngại, trên đầu cũng nên thêm chút xanh [ đầu chó]】

【  Có 1 nói 1, có Giang thần ở đây, sao Lâm Giác lại coi trọng ông ta chứ? 】

【  Người yêu xe đến rồi nè, chiếc Ferrari phía sau bọn họ chính là bản F60America số lượng có hạn, giá thị trường hai ngàn vạn* 】

[*: 68 tỉ VNĐ]

【  Hóa ra là được bao nuôi? 】



Weibo vừa tung ra, Vu Hướng Dương liền phát hiện dị thường, liên tục gọi điện thoại.

Máy bận, chờ đợi hắn cứ luôn là một tràng âm thanh máy bận.

Nghe trong loa truyền đến giọng nữ máy móc, Vu Hướng Dương hung hăng nện xuống bàn: “Sao hết lần này tới lần khác cứ là lúc này.”

Hắn đi theo Lâm Giác cũng có thời gian một năm, Lâm Giác như thế nào làm người hắn không có khả năng không rõ ràng.

Hắn nhìn thấy rất rõ tình cảm của Lâm Giác dành cho Giang Du Sâm, thế nhưng là… Cái này đột nhiên xuất hiện tên đàn ông là sao đây?

Dư luận vẫn đang không ngừng lên men, lực lượng dân mạng là vô tận, rất nhanh đã đào ra thân phận của người đàn ông kia.

【 Đệt??? Cái này hình như là chủ tịch của công ty chúng ta??? 】

【  Tôi cũng cảm thấy giống… 】

【  Lâu trên là tập đoàn Thịnh Sâm sao? 】

【  Kiến thức nóng: Lâm Giác là nghệ sĩ dưới trướng công ty Thịnh Sâm】

【? Cho nên thật sự là bao nuôi??? 】

【  Kinh tởm quá đi】

【 u1s1*, cậu trai này cũng trâu bò ghê, chơi vị ảnh đế và tổng giám đốc này đến xoay vòng vòng】

[* u1s1: viết tắt của có 1 nói 1 (Yǒu Yī Shuō Yī)]



Vu Hướng Dương không ngừng chú ý dư luận cũng chấn kinh.

Cái mẹ gì thế này? Lão già đột nhiên xuất hiện này thế mà lại là ông chủ lớn của mình?

Nhớ đến chuyện lúc trước mình đùa hỏi Lâm Giác có phải cậu là chim hoàng yến của ông chủ nào không, nhất thời Vu Hướng Dương không biết nên nói cái gì.

Từng giây từng phút trôi qua, hai người trong cuộc đều không ý lên tiếng làm bình luận phía dưới càng thêm chắc như đinh đóng cột.

【  Đây coi như là chấp nhận sao? 】

【  Nếu là lời đồn thì đã sớm giải thích ròi, còn cần chờ lâu như vậy làm gì? 】

【  Nói không chừng người ta còn đang làm việc đó! 】

【  Khoan nói chuyện khác đi, liệu Lâm Giác có thể dạy tôi làm thế nào để câu được đàn ông cấp bậc như thế này không, tôi cũng muốn 】

Có cư dân mạng mượn cái đề tài này để cà khịa, tiêu đề là “Ảnh đế và tổng giám đốc bạn sẽ chọn cái nào?” Chủ đề cũng dần dần bò lên thanh tìm kiếm.

Dân mạng nhao nhao bình luận: Trẻ con mới lựa chọn, người trưởng thành đều chọn hết.

Một bên khác, Lâm Thịnh Sâm trở lại công ty, thư ký liền chạy chậm đến báo cáo khẩn cấp.

Nhìn những tin tức dày đặc trên Weibo, Lâm Thịnh Sâm chau mày.



Thư ký chú ý cẩn thận mở miệng: “Lâm tổng, có cần… Mời bộ phận PR đến làm sáng tỏ cho ngài không?”

Thư ký đã đi theo mấy năm Lâm Thịnh Sâm, thường xuyên nhìn thấy Lâm Thịnh Sâm và Mâu Nhất Cẩn nói cười vui vẻ, trêu ghẹo lẫn nhau. Vốn cho là tình cảm vợ chồng của bọn họ rất tốt, không ngờ có một ngày sẽ bị tuôn ra chuyện như vậy.

Nhưng chuyện này dù sao cũng liên quan đến thanh danh công ty thanh danh, cô cũng chỉ có thể xuất phát đại cục, giúp Lâm Thịnh Sâm giấu diếm quá khứ, tiện thể đau lòng một chút cho Mâu Nhất Cẩn.

“Không cần, ” Lâm Thịnh Sâm ấn huyệt Thái Dương, thanh âm trầm thấp, “Không cần bộ phận PR, tôi tự làm sáng tỏ.”

Năm phút sau, một tài khoản tên là @ Chủ tịch tập đoàn Thịnh Sâm đăng một bài Weibo.

【@ Lâm Giác, con trai ruột. [ ảnh chụp ] 】

Ánh chụp bổ sung là một một nhà bốn người chụp ảnh chung.

Trong tấm ảnh đứa bé nhỏ nhất khoảng mười tuổi, trên mặt còn chút mữm mĩm, chưa hết sự ngây thơ của thiếu niên, nhưng khí chất trên mặt và đôi mắt lấp lánh lại không lừa được người.

Cho dù là người qua đường cũng có thể nhận ra, đây đúng là Lâm Giác.

Cư dân mạng:???

【  Cái này mẹ nó là ai thế? Một bài Weibo cũng không có mà dám giả mạo chủ tịch của chúng ta? 】

【 Đợi chút, hình như không phải giả mạo? 】

【 Đệt? Sau tên của hắn còn có chứng nhận của Weibo kìa??? 】

【… Rung động mất tôi rồi】

【  Sinh thời!!! 】

Thư ký đứng một bên cũng chấn kinh, hỏi dò: “Lâm tổng… Lâm Giác là con trai của ngài?”

Thư ký biết Lâm Thịnh Sâm có một đứa con trai út, nhưng đứa bé này vẫn luôn được Lâm Thịnh Sâm bảo hộ rất tốt, chưa từng xuất hiện ở công ty.

Dù thế nào cô cũng không ngờ được, Lâm Giác đang nổi tiếng bây giờ chính là con trai út của Lâm Thịnh Sâm?

“Làm sao? Không được à?”

Lâm Thịnh Sâm liếc cô một cái, có chút bất mãn nói, “Nhìn con trai tôi không giống tôi à?”

“Đương nhiên giống!!! Con trai của ngài đẹp trai giống ngài vậy.”

Thư ký không ngừng đáp, chỉ cảm thấy hôm nay thật sự là một ngày kỳ diệu.

Lâm Thịnh Sâm khẽ hừ một tiếng, lúc này mới hài lòng hơn một chút, phất phất tay nói với thư ký: “Mấy tên paparazzi này, càng ngày càng ngang ngược coi trời bằng vung, lại dám đụng đến người của Lâm gia chúng ta, điều tra xem đứng sau tài khoản này là ai, chuẩn bị khởi tố bọn họ.”

Thư ký lưu loát gật đầu: “Vâng thưa Lâm tổng.”

Sau khi Lâm Thịnh Sâm lên tiếng, tập đoàn Thịnh Sâm official cũng lập tức đăng tuyên bố, chứng thực Lâm Giác đúng là con trai của chủ tịch công ty.

Dư luận rất nhanh đã đảo ngược.

【  Không ngờ Lâm Giác là đứa trẻ ngậm thìa vàng】

【  Trước đó còn có người nói Lâm Giác thấp hèn, nói anh ấy không xứng với Giang thần. Vậy cái thân thế này có được coi là môn đăng hộ đối không! 】

【  Cha là tổng giám đốc, chồng là ảnh đế, đây đúng là thủ khoa ngành đầu thai mà 】

【  Rõ ràng có tiền có địa vị, nhưng vẫn dựa vào thực lực 】

【  Hâm mộ quá đi, tôi biến thành viên kẹo chanh rồi. 】

Một bên khác, Vu Hướng Dương thấy toàn bộ quá trình càng là chó ngốc trừng mắt.

“…Dm, ” Vu Hướng Dương tự nhủ, “Trước đó mình còn nói để Tiểu Lâm gả vào hào môn, hóa ra em ấy chính là hào môn!!!”

Đợi đến khi máy bay của Lâm Giác tiếp đất, dư luận đã hoàn toàn đảo ngược.

Lúc mở ra điện thoại, nhìn thấy tin tức chồng như núi, Lâm Giác có chút trố mắt.

Cậu mở tin nhắn của Vu Hướng Dương trước.

[ Tiểu Lâm!!! Anh sai rồi!!! Em đại nhân đại lượng, đừng so đo! với anh!! ]

[ Anh thật sự không biết em trâu bò như vậy!!! ]

[ Quá trâu bò, thế mà anh cũng quen biết hào môn thế gia chân chính!!! ]

Lâm Giác:?

Dạo một vòng trên Weibo, lúc này Lâm Giác mới hiểu rõ đến cùng đã xảy ra chuyện gì. Cùng lúc đó, Lâm Thịnh Sâm cũng gọi tới, rõ ràng là canh thời gian.

“Mộc Mộc? Tới rồi sao?”



Giọng Lâm Thịnh Sâm coi như bình tĩnh.

“Đến rồi ạ, vừa lên xe.” Lâm Giác lôi kéo hành lý ngồi lên xe của đoàn làm phim, tài xế hàng trước quăng ánh mắt tò mò cho cậu, rõ ràng là đã ăn quả dưa này..

Thanh âm Lâm Thịnh Sâm dừng một chút, hỏi dò: “Tin tức trên Weibo… Con thấy chưa?”

“Ừm, vừa mới nhìn thấy.”

Lâm Giác thành thật thừa nhận.

Lâm Thịnh Sâm do dự nói: “Thật xin lỗi, Mộc Mộc, lúc ấy tình huống khẩn cấp, chưa kịp thương lượng với con.”

Ông biết Lâm Giác vẫn luôn yên lặng cố gắng, dựa vào chính mình để đi cao hơn xa hơn. Nhưng quản lý một công ty giải trí, không ai rõ hơn ông lực sát thương của dư luận lớn bao nhiêu, ông không thể tùy ý để dư luận lên men như vậy.

“Cha, cái này không trách cha.”

Lâm Giác vội vàng an ủi ông.

Thật ra sau khi hòa giải với Lâm Thịnh Sâm xong, Lâm Giác cũng không muốn tận lực giấu diếm thân thế của mình nữa, chẳng qua là cảm thấy đây là việc tư, không cần thiết phải công khai.

Mặc dù không thèm để ý, nhưng chuyện này vẫn khiến cậu cảm thấy có chút kỳ quái.

Rõ ràng lúc ấy bên cạnh cậu còn Giang Du Sâm đang đứng lấy, thân là ảnh đế đỏ thấu nửa bầu trời showbiz, bất kỳ cái gì tin tức chỉ cần dính đến anh, nhiệt độ liền có thể tăng lên gấp bội, mà bài Weibo kia một chữ cũng không thèm nhắc.

So với paparazzi bình thường chụp ảnh đăng tin để tranh thủ nhiệt độ, bài vạch trần này, hình như càng có khuynh hướng khiến cậu thân bại danh liệt hơn.

Sợ Lâm Thịnh Sâm lo lắng, Lâm Giác tạm thời không nói suy đoán của chính mình cho ông biết. Mà sau khi cúp điện thoại, tin nhắn của Giang Du Sâm cũng gửi tới.

[ Sâm: Mộc Mộc, xuống máy bay chưa? ]

Lâm Giác thở sâu, gọi điện thoại cho Giang Du Sâm.

Cũng giống như Lâm Giác, Giang Du Sâm cũng nghĩ, có người muốn bôi đen Lâm Giác.

Giọng Giang Du Sâm trầm ổn, an ủi Lâm Giác: “Yên tâm, Mộc Mộc, có anh ở đây.”

Một câu, liền khiến nội tâm đang lo nghĩ của Lâm Giác tiêu tán.

Cậu mím môi, khóe miệng rốt cục lộ ra ý cười nhàn nhạt, “Giang ca, ta không sợ.”

Lúc trở lại studio, đám người hiển nhiên cũng đã ăn quả dưa, thấy Lâm Giác trở về, liền “Phần phật”  xông tới.

“Tiểu Lâm, cậu thật sự là con trai của Lâm đổng sao?”

“Cậu thật sự quá trâu bò!”

“Bội phục cậu luôn, thật đó!”



Ngay cả Trình Tu MInh cũng lấy làm kinh hãi: “Tôi cũng coi như là hơi quen với các cậu, thế mà nửa tin cũng không biết.”

Mặc dù mọi người đều thích ăn dưa, nhưng ngữ khí rõ ràng là thiện ý, Lâm Giác cũng giải thích rõ ràng với bọn họ.

Thái độ của đám người  với Lâm Giác càng nhiều thêm mấy phần kính nể, thân là con em nhà giàu, mà vẫn có thể hòa đồng với những người như bọn họ, bị trêu chọc cũng không tức giận, thái độ này cực kỳ đáng khâm phục.

Sau một loạt nghi vấn, tiến độ của đoàn làm phim cũng phải  tiếp tục, dưới sự thúc giục của Trình Tu MInh thúc giục, đám người cũng trở về đến vị trí của mình.

Thời gian nhoáng một cái đã đến ban đêm, sau khi về phòng tắm rửa, Lâm Giác nói một tiếng ngủ ngon với Giang Du Sâm.

Cậu đang nằm ở trên giường lướt Weibo theo thường lệ, thì đột nhiên nhìn thấy một chủ đề mới lại leo lên thanh tìm kiếm.

Vẫn là liên quan tới cậu.

Nội tâm Lâm Giác trầm xuống, vội vàng ấn mở hotsearch

Tiến vào trang thì nhìn thấy một tấm ảnh chụp ở sân bay. Nhưng nhìn cách ăn mặc thì rõ ràng không phải là ảnh hai người bị chụp ở sân bay.

Trong tấm ảnh, Lâm Giác đeo một mũ lưỡi trai màu vàng nhạt, đang tập trung tinh thần mà nhìn nơi nào đó.

Ảnh chụp từ phía sườn mặt, lông mi dài mảnh của Lâm Giác hơi  rủ xuống, trong mắt sáng lấp lánh giống như là rải đầy sao trời.

Mà thuận theo ánh mắt của cậu nhìn sang, nơi xa xa, là một thân ảnh vai rộng eo hẹp, thanh đạm cấm dục.

Là Giang Du Sâm.

Hô hấp Lâm Giác không khỏi cứng lại.

Đây là lần cậu ngẫu nhiên gặp được Giang Du Sâm trước khi ghi hình « Hí Cốt».

Chủ blog tuôn ra ảnh chụp là fan lớn của Giang Du Sâm.

【@ Giang thần Giang thần mắt đầy sao trời: Hôm nay dọn album ảnh điện thoại thì phát hiện ra tấm hình này, chắc chụp nửa năm trước. Khi đó còn không biết Lâm Giác, chỉ cảm thấy anh trai nhỏ này rất đẹp mắt. Nhìn ánh mắt này là biết anh ấy nhất định rất yêu Giang thần, không thể ít hơn chúng ta. Thân là fan hâm mộ của Giang thần, xin chúc phúc bằng tất cả tình cảm chân thành tha thiết nhất. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau