Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 40: Biến Chất

Trước Sau
Hephaistos rèn sắt ở Điện Hỏa Thần, không nỡ để Venus bị khói lửa hun đúc cả ngày, lại sợ cậu cảm thấy nhàm chán, nên đã làm rất nhiều đồ chơi giết thời gian. Trong số đồ chơi được chế tạo bởi Thần lửa, xích đu trong vườn hoa hồng là đồ chơi yêu thích nhất của Venus gần đây.

Cậu mượn một luồng gió từ Thần gió, như vậy không cần người khác đẩy, cũng không cần chính mình lê chân, xích đu sẽ tự chuyển động.

Chắc chắn Venus là vị thần biết hưởng thụ nhất trên núi Thánh.

Trong khu vườn hoa hồng xen kẽ trắng đỏ, chàng trai tóc vàng dung nhan diễm lệ ngồi trên ghế xích đu, ngón tay thon dài nắm chặt hoa đằng. Gió thổi nhẹ nhàng, xích đu hơi rung lên. Cậu nhắm mắt lại, lông mi dưới ánh mặt trời dày đặc thon dài, đẹp như một bức tranh sơn dầu.

Lực xích đu càng ngày càng nhỏ, không biết gió đã ngừng khi nào.

Có lẽ là dùng hết gió mượn, lần sau cậu sẽ mượn nhiều hơn, có thể đung đưa thêm một chút. Venus lặng lẽ suy nghĩ. Tất nhiên, "Cho tôi mượn một cơn gió" cũng giống như "Cho tôi một chiếc khăn giấy", về cơ bản không có khả năng trả lại.

Ánh mặt trời buổi chiều vừa vặn, gió nhẹ thổi vào mặt, xích đu lắc lư nhẹ nhàng, Venus có chút buồn ngủ. Hiện tại gió ngừng, cậu cứ như vậy tựa vào lưng ghế, định nhắm mắt ngủ trưa một lát.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, cậu cảm thấy xích đu lại hơi lay động, giống như giấc mơ bị nhộn nhạo.

Có gió à? Nhưng cậu cũng không cảm thấy mát.

Venus mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, ngẩng đầu nhìn về phía sau, phát hiện Ares đứng sau cậu, vừa rồi chính là Ares đẩy xích đu cho cậu.

"Ares?" Venus tỉnh táo hẳn, "Sao anh lại im lặng thế?"

Điều này không phù hợp với tính cách của Ares.

Tính tình chiến Thần nóng nảy, theo lời tình nhân cũ của hắn nói thì phong cách trên giường của hắn rất thô lỗ. Trước khi trưởng thành, Venus ngửi thấy mùi rượu mạnh từ Ares, có nghĩa là tình yêu Ares dành cho cậu giống như một vò rượu mạnh. Thật sự cái này có chút phù hợp với sự háo sắc của Venus, và nếu Ares tiếp tục giữ hương vị này, Venus sẽ thích hắn.

Do hành vi cưỡng bức của Ares và nói xấu Hephaistos, Venus không thích Ares. Nhưng cậu coi Hephaistos là bạn cũng không ảnh hưởng đến việc quan hệ với Hephaistos, vì vậy cậu ghét Ares và cũng không liên quan đến việc chậm trễ lên giường với Ares. Venus sẽ không bao giờ liên kết niềm vui tình dục và tình yêu với nhau, cậu chỉ nhận hương vị, không nhận Thần.

Hương vị tốt thì nếm thử, hương vị kém thì không cần, đạo lý đơn giản như thế, mới không quan tâm đầu bếp là ai.

Khi trưởng thành, nhận thức của Venus về tình yêu tăng lên và phát hiện ra mùi rượu mạnh của Ares còn pha trộn với mùi tanh đục. Điều này có nghĩa là tình yêu đã bị nhiễm tội lỗi, bị chiếm đóng bởi ghen tị, tức giận, bị hận thù và nhiều cảm xúc tiêu cực khác chiếm đóng, hơn là bản chất tình yêu thật sự.

Món ăn lần này không phải là món ngon.

Cậu rất kén ăn, không phải món ăn gì mang đến cũng không từ chối. Mặc dù thời niên thiếu có quan hệ tốt với Ares, nhưng khi trưởng thành lại càng ngày càng xa cách. Lần cuối gặp mặt Ares, vẫn là lần tụ hội ở Điện Thần Vương.

Một thời gian không gặp, Venus phát hiện ra Ares có gì đó khang khác.

Hương vị trên người Ares đã thay đổi.

Không còn là rượu mạnh đục tanh hôi thối, có chút giống như gió biển dịu dàng yên tĩnh và sóng biển mãnh liệt đan xen với nhau, nhưng cũng không đối lập.

Bởi vì đây là hai trạng thái của biển.

Hiện tại thần tính của vị Hải Thần nào đó nghiêng về phía gió lốc, nhưng khuôn mặt vẫn yên tĩnh.

Venus được sinh ra từ bọt biển đại dương, bên trong thần chức có đi biển, trời sinh đã cảm thấy thân mật với biển. Nhưng cậu lớn lên ở núi Thánh, ngoại trừ trước kia lén xuống núi tìm Adonis sẽ băng qua sông qua biển, rất ít cơ hội tiếp xúc với đại dương.

Hương vị như vậy rất hấp dẫn với cậu.

Ares đổi tính à? Làm sao mà hương vị của tình yêu có thể thay đổi nhiều như vậy?

Venus cũng không thật sự quan tâm đến câu trả lời. Chỉ là hương vị này quá hợp khẩu vị của cậu, cậu khẩn cấp muốn nếm thử một chút.

Nếu Ares giữ được hương vị này vĩnh viễn, thậm chí cậu có thể so sánh với vị ngọt mật ong của Adonis.

Vì vậy, không đợi Ares mở miệng, Venus đã chủ động hỏi: "Lên giường à?"

Người được Venus đưa ra lời mời đương nhiên không phải là Ares, mà là Poseidon ngụy trang.

Mặc dù anh không đến Olympus nhiều, nhưng khi anh còn là Adonis, Venus thường nói với anh về tất cả các loại câu chuyện thú vị trên núi. Ngay từ lúc đó, Poseidon đã ung dung thản nhiên sờ thấu địa hình núi Thánh.

Anh đi một đường tới đây, không hề lộ ra chút nào, trên đường còn gặp phải vài vị Thần Olympus. Anh nói bóng nói gió rồi từ trong miệng bọn họ biết được một chút tin tức, chờ đến Điện Mỹ Thần, Poseidon đã nắm giữ tương đối đầy đủ tin tức.

Anh biết là Zeus hạ lệnh gán ghép Venus và Hephaistos thành một đôi, nghe nói còn là Venus chủ động đề nghị ban hôn. Đám cưới rất vội vàng, không tổ chức hôn lễ. Trong mắt Thần Olympus, hiện tại Venus chỉ gọi là có mối quan hệ với Hephaistos.

Thần tính của Venus nằm ở đó, và Poseidon không tin cậu sẽ tự nhảy vào lồng chim của hôn nhân. Venus đã từng nói về những người bạn trên núi Thánh của mình, tên Hephaistos xuất hiện rất thường xuyên, Venus nhắc tới hắn luôn nói: "Hôm nay Hephaistos đã cho em một món quà khác, thật sự hắn là một người bạn tuyệt vời!"

Poseidon nghe xong thì cái gì cũng hiểu. Venus đơn thuần còn tưởng rằng người ta coi cậu là bạn bè, rõ ràng Thần lửa có để ý. Nếu đã để ý, thì không có khả năng ngay cả hôn lễ cũng không làm, để cho qua loa như vậy.

Poseidon càng nghiêng về suy nghĩ là con ngựa giống Zeus này đã hoàn toàn quên đi hôn ước của anh và Venus, hoặc là nhớ cũng không thèm để ý, nên muốn đoạt vợ của anh trai. Hắn tán tỉnh bị từ chối thì thẹn quá hoá giận, cưỡng ép Venus gả cho Thần lửa nổi tiếng xấu xí, mới có thể ngay cả hôn lễ cũng không cho thời gian cử hành.

Anh biết quá rõ đức tính của anh em trai mình. Tính cách ba anh em bọn họ khác nhau, Hades là không chiếm được thì không chiếm được, Poseidon là không chiếm được thì không từ thủ đoạn lấy bằng được, Zeus là không chiếm được thì hủy diệt.

Kể từ khi trấn thủ biên giới biển, Poseidon hiểu Venus sẽ sớm tìm thấy một niềm vui mới. Không phải anh không để tâm, nhưng Venus là như vậy. Anh có việc phải làm, mấy trăm năm nay để Venus chơi đùa ở bên ngoài cũng không có gì, chỉ cần cuối cùng về nhà với anh là tốt rồi.

Zeus ban hôn, Poseidon cũng không để trong lòng. Cuộc hôn nhân của Hera, một vị thần bảo vệ hôn nhân cũng khắp đất lông gà* và hôn nhân của Thần Olympus cũng không được đảm bảo. Nói một cách tàn nhẫn thì toàn bộ núi Thánh đặt trách nhiệm hôn nhân vào trái tim, chỉ có Hera và Hephaistos.

(*) Đề cập đến một nhóm người lao vào tranh giành một thứ gì đó, nghĩ rằng có một cách để kiếm tiền, và cuối cùng phát hiện ra rằng họ không thể tạo ra lợi nhuận hoặc không thể duy trì nó, họ lần lượt bỏ đi, để lại một đống những thứ ít sử dụng.

Kết hôn hay không không quan trọng, chẳng qua là trong lòng Poseidon đã hung hăng ghi nợ hộ Zeus.

Lần này anh lên núi, vốn định nhìn Venus một cái rồi đi, dù sao anh cũng không thể rời chỗ kết giới đi quá lâu. Tuy rằng có Tử Thần chống đỡ, nhưng làm sao không biết xấu hổ làm phiền một viện trợ từ bên ngoài chứ.

Nhưng anh không nghĩ rằng Venus nhìn thấy anh câu đầu tiên nói là: "Lên giường à?"

Có một khoảnh khắc Poseidon đã im lặng.

Anh cũng không quên hiện tại mặt mình là của của Ares.

Đúng là Venus không kén chọn.

Lửa giận và u ám dâng lên từ đáy lòng, mắt Poseidon chảy qua ánh sáng xanh, Venus vẫn chưa chú ý.

Poseidon trầm giọng: "Đúng vậy."

Chỉ có thể làm phiền Tử Thần chống đỡ thêm một lát nữa.

Cái một lát, là từ buổi chiều cho đến khi ánh trăng treo đầu liễu.

Ánh trăng chiếu vào phòng ngủ của Điện Mỹ Thần, mọi thứ trong phòng đều đã kết thúc. hai tròng mắt Venus hơi ngơ ngác, còn có chút không thở nổi.

"Đúng là tình nhân của anh nói không sai, anh là tình nhân tuyệt vời." Venus nhắm mắt lười biếng nói.

Thật hoang dã, là kinh nghiệm trước đây cậu chưa từng trải.

Khó trách người dùng qua đều nói tốt.

Poseidon muốn chiếm hữu mãnh liệt, tính cách cũng chia làm hai mặt, sau khi biết được tin tức Venus kết hôn thì mặt ngoài không thèm để ý, sâu trong nội tâm đã bị âm u lặng lẽ chiếm cứ. Lần này anh hoàn toàn vứt bỏ sự dịu dàng thương tiếc của Adonis, cường ngạnh bá đạo muốn chết, như là muốn chứng minh quyền thuộc về Venus là của mình.

Nếu là thần khác thì sớm không chịu nổi, hết lần này tới lần khác sóng lớn Venus còn hoang dã hơn anh, vì thế một nhịp đã hợp, đúng là trời sinh một đôi.



Venus chỉ cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Lần đầu tiên tình dục của cậu được phóng thích, và cậu với Ares rất phù hợp trên giường.

Sớm biết Ares mỹ vị như vậy, lúc trước khi xông vào tẩm điện của cậu thì cậu đã trực tiếp cho.

Adonis, em xin lỗi, nhưng hắn có vị quá ngon và kỹ thuật cũng rất tuyệt. Tự dưng Venus cảm thấy tội lỗi.

"Thật không? Tốt hơn Adonis của em?" Người đàn ông cúi đầu hỏi.

"Cái này tôi phải trả lời như nào đây? Tôi thích Adonis hơn, nhưng lại thích phong cách trên giường của anh..." Người trước là tình yêu, người sau là tình dục, hai người đều là thần chức của Venus, thật sự cậu không dễ chọn.

"Chờ một chút..." Đột nhiên Venus phản ứng lại, thoáng cái mở mắt ra, "Làm sao anh biết Adonis?"

Sắc mặt Poseidon không thay đổi: "Em luôn chạy xuống chân núi, em nghĩ rằng có thể che giấu ai? Tôi cũng biết hắn là người em yêu nhất."

Venus kinh ngạc chớp mắt, lập tức ảm đạm nói: "Anh biết thật nhiều, đúng là tôi yêu anh ấy nhất."

Dù sao Adonis đã chết, linh hồn cũng không thể trở về, cậu không ngại công khai vị tình nhân đầu tiên này.

"Nếu yêu hắn nhất, tại sao lại kết hôn với Hephaistos, tại sao lại ngủ với tôi?"

"Nếu như anh nói là tình dục, thì tôi yêu anh ấy nhất, cũng không nói chỉ yêu mình anh ấy." Venus khổ sở nói, "Cuộc sống luôn phải trôi qua."

"Còn tình yêu thì sao?"

Venus nói, "Vậy thì anh ấy là có một không hai."

Câu trả lời này làm cho Poseidon cảm thấy bình tĩnh một lần nữa.

"Tôi phải đi." Poseidon nhìn thấy mặt trăng bên ngoài cửa sổ, anh đã rời đi đủ lâu.

Venus vội vàng hỏi: "Hẹn lần sau chứ?" Mỹ vị tốt như vậy, cậu cũng không muốn chỉ nếm một lần.

Poseidon cười khẽ: "Em có biết Adonis chết như thế nào không?"

Venus khó hiểu: "Cái gì?" Đương nhiên cậu biết là bị heo rừng giết chết, nhưng làm sao Ares có thể nhắc tới chuyện này?

"Con lợn rừng kia là tôi biến thành, là tôi giết chết hắn." Poseidon nói một câu, trực tiếp phế bỏ thiện cảm mà Ares mới tích góp được ở chỗ Venus.

Anh không muốn làm mai mối cho người khác.

Venus lộ vẻ kinh ngạc, một lúc lâu sau cũng chưa hoàn hồn.

......

"Ares! Anh cút cho tôi! Chúng ta không có lần sau!"

Poseidon liếc nhìn cậu thật sâu, khi đẩy cửa ra thì hơi nhếch khóe môi.

Ít nhất là vào thời điểm này, tình yêu của Venus dành cho Adonis đã vượt qua tình dục của cậu với "Ares".

Venus trở lại Điện Hỏa Thần, Hephaistos vẫn đang chăm chú rèn sắt, hoàn toàn không biết gì về những thứ hôm nay Venus đã trải qua.

Venus kiệt sức, đầu óc cũng rối loạn, nói chúc ngủ ngon với Hephaistos rồi trở về phòng ngủ. Hephaistos nhìn thoáng qua phòng ngủ, tiếng rèn nhẹ hơn không ít, cố gắng không quấy rầy Venus nghỉ ngơi.

Vào ban đêm khi Hephaistos hoàn thành công việc của mình, vào thì thấy Venus đã ngủ thiếp đi, hắn lặng lẽ đi ngủ ở phòng bên cạnh.

Họ luôn luôn như thế này, Venus muốn, Hephaistos sẽ đến phòng ngủ chính với cậu. Venus không đề cập đến, Hephaistos sẽ giữ khoảng cách bạn bè và không bao giờ chủ động ngủ chung giường với Venus.

Venus xuất phát từ thần tính, hắn xuất phát từ tâm tư. Cho nên loại tiếp xúc da thịt này, chưa bao giờ là Hephaistos mở miệng trước. Hắn rất rõ ràng vị trí của mình, bạn bè của Venus, và... Công cụ tình dục của Venus.

Chỉ có từng giây từng phút đánh mình tỉnh, mới không sinh ra càng nhiều tham lam, không bởi vì hy vọng xa vời sinh ra thất vọng, không bị ghen tị che mắt, không vì si tâm mà điên cuồng.

Vết xe đổ của mẹ Hera ở đây, làm sao hắn dám giẫm lại vết xe đổ.

Hắn sẽ không đổ lỗi cho Venus hay gì đó. Cha từng thề non hẹn biển với mẹ, nói hết lời ngon tiếng ngọt, cuối cùng vẫn phản bội mẹ. Venus vẫn luôn thẳng thắn đối xử với hắn, chưa từng lừa gạt bất cứ cảm xúc nào của hắn, chính hắn đã chìm sâu vào trong đó.

Tình yêu hai phía là điều quý giá nhất trên thế giới, phải biết rằng tình yêu đơn phương là tuyệt đại đa số, không phải tôi yêu anh ta mà nhất định anh ta phải đáp lại tôi. Hephaistos đã suy nghĩ rất rõ ràng.

Hắn có thể chấp nhận điều đó.

Hắn nghĩ rằng hắn có thể chấp nhận nó.

Vài lần ham muốn sau đó của Venus vẫn được giải quyết bởi Hephaistos, nhưng sau khi nếm thử hương vị của Ares, Venus luôn cảm thấy Hephaistos thiếu thiếu.

Hephaistos quá dịu dàng, đến nỗi cậu không thể tận hứng.

Venus đã thông báo cho Hephaistos về vấn đề này, và rất nghiêm túc đề nghị thời gian tới hắn hãy sử dụng sức mạnh.

Hephaistos luôn mặt đỏ tai hồng nói rằng hắn biết, lần sau càng khẩn trương hơn, ngược lại cẩn thận hơn, không dám làm tổn thương cậu.

Venus: "... Ài."

Tay nghề của đầu bếp này cứ như vậy, vẫn nên đổi đầu bếp thôi.

Lần trước cùng Ares làm cậu nhớ mãi không quên, rất khó tìm được hương vị như vậy. Nhưng vừa nghĩ đến Ares chính là hung thủ giết chết Adonis, Venus cũng chỉ còn lại oán hận, cho dù là món ăn ngon đến đâu cũng không có khẩu vị.

Và thậm chí cậu không thể trả thù cho Adonis. Ares là chiến Thần, là con trai mà Thần Vương Zeus và Thần Hậu Hera đều coi trọng, căn bản cậu không có cách nào lay động.

Đêm đó Venus tức giận, chỉ nói hai câu bảo hắn cút, hiện tại phục hồi tinh thần, lại muốn tự tìm tới cửa chất vấn.

Tại sao Ares lại làm thế? Chỉ vì cậu có tình cảm tốt với Adonis? Cái này cũng quá không nói lý lẽ rồi!

Cậu vừa đi tới cửa Điện Chiến Thần, còn chưa bước vào, đã nhìn thấy Ares kích động nghênh đón: "Venus, sao lại tới tìm tôi? Có phải tên Hephaistos kia không thỏa mãn được cậu hay không?"

Bản thân hắn không được, vì vậy hắn cũng ác ý suy đoán Hephaistos không được. Dùng cái này làm bàn cân.

Venus sợ hãi lùi lại một bước.

Làm sao mà hương vị của Ares đã trở lại?!

Biển khơi của cậu đâu? Cả một vùng biển bao la rộng lớn đâu? Hương vị đêm đó làm cậu nhớ nhung đâu?

Nghĩ đến nguyên nhân thực sự về cái chết của Adonis, Venus có thể hiểu được hương vị hiện tại của Ares.

Tình yêu của Ares đối với Venus là thấy sắc nảy lòng tham, sau đó lại xen lẫn ghen tị ganh đua với các nam thần khác, giết chết Adonis là tội ác, tình yêu vốn không thuần túy càng ngày càng biến chất.

Ghen tị và những cảm xúc tiêu cực khác cũng là gia vị của tình yêu, nhưng không quá mức để cho hận thù hơn tình yêu, điều đó sẽ làm cho hương vị xấu đi và hư hỏng.

Món ăn này không chỉ thiu mà còn rất nhiều dầu. Venus chỉ muốn bịt mũi và chạy trốn.

Venus dứt khoát quay lại: "Tôi đã đi nhầm."



Venus rất buồn bực chạy trốn khỏi Điện Chiến Thần.

Cậu không cần hỏi thêm động cơ Ares giết Adonis nữa, mùi vị ghê tởm kia đủ để chứng minh Ares xuất phát từ ghen tị.

Tình yêu sẽ thay đổi, vì vậy hương vị của tình yêu cũng sẽ thay đổi. Ares đã bị nhiễm tội lỗi vì ghen tị, và hương vị đã hoàn toàn xấu đi.

Hera cũng vì ghen tị mà giết chết không ít người yêu của Zeus, nhưng chưa bao giờ Venus nghĩ rằng chuyện này sẽ xảy ra với mình. Cậu nghĩ cậu có thể bảo vệ Adonis rất tốt, nhưng Adonis đã chết vì cậu.

Venus không hiểu cảm giác ghen tị là gì. không bao giờ cậu cảm thấy như vậy, nhưng Adonis đã chết vì sự ghen tị của Ares.

Mùi biển lần trước là xảy ra chuyện gì vậy? Dù Ares có thay đổi thế nào cũng không thể biến ra loại hương vị đó.

Có quá nhiều băn khoăn. Venus không yên lòng đi bộ, rồi chạm phải vị thần đang đi đến.

Cậu lảo đảo lui về phía sau một bước, cánh tay được đối phương đỡ lấy, ngẩng đầu phát hiện là Hermes.

"Venus, sao mặt mày ủ rũ thế?" Hermes giúp cậu đứng vững.

Venus hỏi, "Hermes, anh có biết ghen tị là cảm giác như nào không?"

Hermes nói: "Tất nhiên là biết. Khi cậu kết hôn với Hephaistos, hắn ta đã bị cả Olympus ghen tị, bao gồm cả tôi. Sao đột nhiên lại hỏi về chuyện này? Hắn ta tìm người yêu bên ngoài khiến cậu ghen à? Không thể nào, đến giờ mới mới kết hôn bao lâu..."

Vị Thần của tình yêu và vẻ đẹp sinh ra đã hoàn hảo, hoa hồng được sinh ra với cậu, gai trên hoa hồng là sự ghen tị của các vị thần đối với vẻ đẹp của cậu. Sau đó, tất cả các vị thần yêu cậu, vì vậy ghen tị với Thần lửa. Bản thân Venus không bao giờ biết hương vị của sự ghen tị.

Cậu chưa bao giờ trải qua những điều cậu muốn bởi kinh nghiệm của người khác, tình yêu duy nhất của cậu - Adonis, cậu yêu anh cho đến khi chết. Cậu sinh ra đã được số phận quan tâm, không cần ghen tị với người khác, cũng không hiểu loại cảm giác này vì sao có thể để cho Ares làm ra hành vi giết người gian ác.

Venus lắc đầu: "Không, hắn rất tử tế với tôi."

"Vậy có chuyện gì không vui?" Hermes nhướng mày, "Cậu nói đi, không chừng tôi có thể giúp cậu."

Venus không muốn nhắc lại chuyện đau lòng của Adonis nữa, cậu biết Hermes cũng không có cách với Ares. Hermes là con riêng không nơi nương tựa của Zeus, Ares lại là con trai trưởng được Thần Vương và Thần Hậu yêu thích, bản thân còn có sức lực cường đại.

Cậu thay đổi sự kiện kể khổ: "Chính là hắn tốt với tôi quá."

Mắt Hermes lộ ra mê man, lâm vào trạng thái mù tri thức: "Cái này không tốt à?"

"Rất tốt." Venus buồn rầu nói, "Nhưng tôi thích mạnh bạo hơn một chút ở trên giường. Tình yêu và Tình dục cần phải được giải phóng, nếu không tôi sẽ nghẹn rất khó chịu. Hermes, anh thông minh như vậy, anh có biện pháp giải quyết không?"

Hermes trầm mặc, căn bản là không nghĩ tới đột nhiên đề tài chuyển đến nửa đêm.

Vài giây sau, hắn dựng thẳng cơ thể, nghiêm túc đề cử tấm chiếu: "Tôi sẽ giúp cậu giải quyết."

Venus: "Làm sao để giải quyết?"

Hermes: "Tôi sẽ giúp cậu."

Lần này Venus hiểu: "Anh? Không, anh còn quá nhỏ."

"...... Nói chục nghìn lần rồi, tôi không nhỏ! Hơn nữa trẻ tuổi có chỗ tốt của trẻ tuổi, sức lực giới trẻ rất khoẻ mạnh cường tráng có biết hay không?" Hermes nói đến là hợp lý, "Hơn nữa, không thử làm sao cậu biết tôi không được?"

Bề ngoài hắn cũng không nhỏ, chàng trai mười bảy mười tám tuổi, tất cả những gì nên có đều có, còn cao hơn Venus một chút.

Venus vẫn do dự.

Hermes có hương vị tốt, cũng không phải không thể thử một lần.

"Hiện tại không nghĩ kỹ cũng không sao, chờ cậu nghĩ kỹ rồi lại tới tìm tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể phụng bồi." Hermes rất có ánh mắt đưa lên một bậc thang, "Tôi muốn trở về cung điện của tôi, cậu muốn đi cùng không?"

Đi cùng chính là đồng ý, ngược lại thì là từ chối.

Venus suy nghĩ kỹ về câu trả lời.

.......

Điện Tửu Thần, vườn nho.

Mỹ nam lười biếng nhẹ nhàng nghiêng người trên ghế mây, ngón tay thon dài chậm rãi lột vỏ nho.

"Mỗi ngày ở đây bóc nho, Venus cũng đã nổi danh hoa có chủ, gần đây cậu ấy cũng không tới tìm cậu chứ?" Chàng trai tóc đen sải bước vào vườn nho, không chút khách khí ngồi xuống, ăn nho Thần rượu bóc xong, trong lời nói có vài phần vui sướng khi người gặp hoạ.

"Hôm nay cậu ấy cũng sẽ không tới, nho này tôi sẽ thay cậu ấy ăn."

Hermes cố ý không mặc quần áo thật tốt, cổ áo mở rộng, vết xước trên ngực đặc biệt rõ ràng.

Dionysus lười biếng liếc hắn một cái: "Không phải chỉ phá một thân xử nam thôi à, vậy mà cũng đáng để rêu rao phô trương khắp nơi sao?"

Hermes nhét nho vào miệng: "Không thể so sánh với cậu có kinh nghiệm, nhưng người đầu tiên của tôi là Venus, chất lượng áp đảo số lượng."

"Cậu ấy là người đầu tiên của cậu, người đầu tiên của cậu ấy cũng không phải là cậu." Dionysus cười như không cười "Cậu ấy là Thần tình yêu và tình dục, cậu đừng hãm sâu vào."

Hermes tức giận nói, "Cần cậu nhắc nhở à?"

Chàng trai rũ mắt đen xuống, giọng điệu vẫn không quan tâm như vậy: "Cậu ấy là bạn của tôi."

Cũng chỉ có thể là bạn.

Hermes là vị Thần thông minh nhất ngoại trừ Nữ Thần trí tuệ Athena. Kết cục mà yêu thật lòng Thần tình yêu sẽ không tốt, cho dù hắn có tâm tư gì, cũng đều phải diệt sớm.

Chỉ là chút thiện cảm mà thôi, còn có thể rút lui kịp thời.

Hermes cau mày: "Sao nho của cậu lại chua như vậy?"

"Ăn xong cả đĩa mới bảo chua." Dionysus cười nhạo "Tôi nghĩ là trong lòng cậu chua."

Hermes: "..."

.....

Venus vô lực đẩy cửa Điện Hỏa Thần ra.

Đúng là tuổi trẻ rất có thể giày vò, cũng không biết nặng nhẹ. Hermes hơn Hephaistos ở chỗ dùng thêm sức lực, nhưng kỹ xảo không hề lưu loát, sức lực vô dụng cực kỳ, không có hàng li mít tựt Ares mùi biển đêm đó làm cho cậu nhớ vô cùng.

Không được, sao lại nhớ tới Ares, rõ ràng vị Thần này hỏng bét!

Càng nếm thử nhiều món ăn, thì càng cảm thấy món ăn đẹp lạ không thể thay thế. Có thể tìm được một người yêu phù hợp tất cả các phương diện thật sự là một chuyện không thể cầu được.

"Venus, cậu về rồi, tôi làm...", Hephaistos nghe thấy tiếng mở cửa thì đi tới, lời nói một nửa thì đột nhiên chìm trong cổ họng, nụ cười trên mặt cũng nhạt đi.

Hắn nhìn thấy một nụ hôn trên cổ của Venus.

Đó không phải do hắn để lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau