Chương 53: Thẳng Thắn
Trong một khoảnh khắc đó, não Venus hoàn toàn trống rỗng.
Poseidon là Adonis.
Không có tin tức nào lố bịch hơn thế.
Mối tình đầu Adonis cậu thích khi còn trẻ, dịu dàng thiện lương, làm sao có thể có quan hệ với bạo chúa biến thái Poseidon này?
Nhưng bằng cách này, rất nhiều nghi ngờ có thể được giải quyết.
Thân Adonis là "thanh niên con người" mà nhan sắc lại có thể 150 năm không thay đổi, sau khi chết linh hồn cũng không đi tới Minh Giới. Bởi vì anh là một vị Thần biển, căn bản anh không chết.
Cả Adonis và Poseidon đều thích kể cho cậu nghe những câu chuyện cổ xưa và hiện đại của Trung Quốc với nước ngoài. Trước khi Adonis qua đời, câu chuyện cuối cùng chưa đọc xong là "Nàng Tiên Cá", từ đó anh ám chỉ rằng cuối cùng Venus sẽ trở lại biển.
Khi Poseidon biến thành Ares, anh biết sự tồn tại của Adonis, còn thi triển thuật cấm dục với Ares trong ba trăm năm. Venus vẫn không biết Poseidon và Ares có thù hận gì, nhưng nếu Ares biến thành một con lợn rừng và giết Adonis là hiện thân của Poseidon, có thể giải thích tại sao Poseidon lại trả thù Ares.
Tất cả mọi thứ, tất cả đều có dấu vết làm sáng tỏ.
Tình yêu mà cậu gặp, từ đầu đến cuối là một.
Cậu có hạnh phúc không?
Chắc chắn Venus rất hạnh phúc. Cái chết của Adonis luôn là nỗi đau và tiếc nuối trong lòng cậu, niềm vui mất đi tìm lại được khiến cậu vui mừng khôn xiết.
Cậu có tha thứ không?
...... Tha cho cái búa.
Thậm chí Venus còn tức giận hơn.
Rất, rất, rất tức giận.
Cậu không thể tin được nhìn Poseidon, dùng giọng điệu phẫn nộ: "Cho nên, ngay cả việc trở thành Adonis để yêu đương với em cũng là anh sắp đặt! Sau khi em sinh ra, anh đã định em là Hải Hậu của anh, em gặp được Adonis ở Síp cũng là anh vẽ ra từ đầu. Em luôn nằm trong tầm kiểm soát của anh. Anh giả chết lừa gạt em, nhìn bộ dáng em vì anh đau lòng rơi lệ có phải rất đắc ý hay không? Nó có thỏa mãn đáng kể mong muốn kiểm soát của anh không? Thà rằng Adonis đã thực sự chết!"
Ít nhất, tình cảm của Adonis dành cho cậu vẫn chân thành. Nhưng bây giờ đột nhiên Venus không chắc chắn, Poseidon là Adonis, điều này không phải là bằng chứng cho thấy Poseidon đã lừa dối cậu ư? Đó có phải tình yêu không? Poseidon là tận hưởng cảm giác đùa giỡn với cậu trong lòng bàn tay sao?
Cái cậu gọi là tình yêu tự dưng thấy nực cười. Cậu đã thua hai lần ở một kẻ lừa đảo đáng giận như vậy.
Cảm xúc của Venus kích động, Poseidon cũng không làm cho cậu bình tĩnh, hiển nhiên lúc này anh khuyên một hai câu Venus cũng không nghe vào. Ban đầu anh coi Venus là tình nhân hoàn hảo để thỏa mãn chấp niệm là sự thật, anh giả chết lừa dối Venus cũng là sự thật, cái này không thể chối cãi, anh cũng không có ý định biện minh cho chính mình.
Cho nên, Poseidon chỉ đơn giản là thừa nhận: "Thật sự anh có ý tưởng là tìm một tình nhân hoàn hảo. Em sinh ra đã hoàn hảo nên anh trao cho em vương miện Hải Hậu. Anh không cho phép Hải Hậu của anh rơi vào tình yêu với Thần Olympus, vì vậy anh bắt đầu trở thành Adonis để gặp em."
Giọng nói của anh vẫn bình tĩnh như mọi khi.
Trong thoáng chốc, Venus giống như bị nhấn phím cách âm.
Lúc cậu tố cáo nói không ngớt rất kích động muốn Poseidon đưa ra lời giải thích, nhưng thật sự khi Poseidon sảng khoái thừa nhận như vậy, đột nhiên cậu không nói nên lời.
Chính là trong lòng có chút trống rỗng.
Bất kể làm nũng hay khóc lóc om sòm, đều phải đối với người yêu mình mới có ý nghĩa. Nếu căn bản đối phương không yêu cậu, không quan tâm đến cậu, cậu lại đi náo loạn thì rất buồn cười.
"...... Anh thật thẳng thắn." Venus muốn học những nhân vật chính phóng khoáng trong tiểu thuyết giả vờ không quan tâm, nước mắt lại lộp bộp rơi, tủi thân đến mức bị ép khóc nức nở, "Ngay cả nói dối lừa gạt em cũng không muốn."
Cậu không muốn khóc, nhưng cậu tủi thân chết đi. Thần tình yêu đã ngã xuống hai lần trong tình yêu, rơi cùng một cái hố, đây là thất bại thảm hại!
"Đừng khóc, Venus." Poseidon muốn ôm cậu an ủi, lau nước mắt cho cậu, "Nước mắt rất quý giá."
Venus quay đầu, tránh sự đụng chạm của Poseidon: "Anh còn giả vờ gì nữa? Không phải anh làm em khóc à? Khi em khóc vì cái chết của Adonis, anh có trốn ở một bên để nhìn không?"
Thật xấu hổ! Venus càng nghĩ càng tức giận.
Poseidon buông tay, bình tĩnh mở miệng: "Venus, từ nay về sau anh sẽ không lừa gạt em nữa, tất cả mọi chuyện trước kia anh cũng sẽ thẳng thắn chấp nhận, dù tốt hay xấu."
"Thần tính của anh tràn đầy ham muốn kiểm soát, cũng giống như thần tính của em đầy tình yêu. Anh sẽ bởi vì ngẫu nhiên mà sinh ra ý niệm đưa vào hành động, ý niệm trong đầu không được thỏa mãn sẽ hóa thành chấp niệm mãnh liệt, vì hoàn thành chấp niệm mà không từ thủ đoạn. Anh không cho phép những gì anh muốn mà lại không nhận được trên thế giới này."
"Cuộc sống dưới đáy biển dài đằng đẵng không thú vị, một ngày đột nhiên anh muốn có được một tình nhân hoàn mỹ, thuộc hạ đã tập hợp rất nhiều mỹ nhân cho anh, nuôi dưỡng trong cung điện, bên ngoài cho rằng đó đều là tình nhân của anh. Nhưng thực tế, anh chỉ nhìn thấy họ một lần, anh cũng chưa từng chạm vào họ, bởi vì anh nghĩ rằng họ không đủ hoàn hảo cho đến khi em được sinh ra."
Venus run rẩy.
Poseidon nói rằng những tình nhân kia... Một ngón tay anh cũng không chạm vào.
Điều này làm cho Venus có tâm trạng tốt hơn một chút, nhưng lại nhanh chóng chìm xuống. Đây đã không còn là trọng điểm, Poseidon thừa nhận chỉ coi cậu là công cụ thỏa mãn chấp niệm chứ không phải thật lòng yêu cậu, cậu lại đi so đo rốt cuộc Poseidon có tình nhân khác hay không thì còn quan trọng ư? Thế mà chỉ có chuyện này đã vui vẻ... Thật là không cứu được!
Cậu muốn hỏi Poseidon là vì sao phải trăm phương ngàn kế tiếp cận cậu, lừa gạt cậu, Poseidon đã đưa ra đáp án rồi, cậu cũng không cần phải hỏi nữa.
Hai chữ "thần tính" đủ để giải thích tất cả.
Căn bản không cần lý do, chỉ cần bốn chữ, bởi vì thần tính, như vậy là đủ rồi.
Làm sao lại có Thần đi ngược với thần tính? Thần sẽ không cho là tuân theo bản tính là sai, thần tính bắt nguồn từ thần cách, thần cách là trời cao ban cho, trời thì có gì là sai?
Venus chỉ có thể tận hưởng tình dục với Poseidon là do kết quả của việc Poseidon đã dành hàng trăm năm dạy dỗ cẩn thận. Trước đó, cậu cũng đã làm tổn thương trái tim của Hephaistos vì thần tính mà không nhận ra sai lầm của mình.
Bây giờ Poseidon vì thần tính mà làm tổn thương trái tim cậu, cậu có tư cách gì để chỉ trích chứ?
Venus ở phương Đông một thời gian, từ Hắc Bạch Vô Thường nghe được một từ gọi là nhân quả báo ứng, có lẽ đây chính là báo ứng của cậu.
Poseidon nói tiếp: "Con người có một câu nói không sai, cái gọi là vừa gặp đã yêu, thấy sắc nảy lòng tham. Venus, anh xin lỗi, trước khi ở chung với em, anh chỉ coi em là vị thần phù hợp với trí tưởng tượng hoàn hảo của anh, do đó cố tình tiếp cận em."
Anh dừng lại: "Nhưng điều đó không có nghĩa là sau khi ở bên em, anh gặp dịp thì chơi."
"Cuộc sống ở biển khơi là liên miên bất tận, rất khó để có một cái gì đó làm cho tâm trạng anh khuấy động. Anh hóa thân thành Adonis và gặp em ở Síp, em ngây thơ, đáng yêu và hoạt bát, hoàn toàn khác với những vị thần thất tình lục dục ở Olympus, anh rất ngạc nhiên khi em không bị nhiễm bẩn bởi nơi chuyên cất giấu bụi của núi Thánh, em thật sự vứt bỏ mọi thứ để quan tâm anh. Tất cả mọi thứ đều nhàm chán, chỉ có em là thú vị. Vô thức mỗi ngày cùng em săn bắn trong núi, xem em khiêu vũ, kể chuyện với em, đã trở thành điều anh mong đợi nhất mỗi ngày. Hàng ngày ở dưới đáy biển anh đều nghĩ về em, nhớ đến là tâm trạng lại mênh mông, đầy ngọt ngào, luôn luôn mong đợi em thổi ốc biển, anh muốn gặp em. Khi đó anh không biết đây gọi là tình yêu, chỉ cảm thấy từ bề ngoài đến tính cách của em đều phù hợp với sự hoàn mỹ trong lòng anh, cho nên anh mới không tìm ra điểm không đáng yêu của em."
Hiếm khi Poseidon nói một đoạn dài như vậy để giãi bày cõi lòng. Venus hơi cắn môi. Cậu không quên hương vị ban đầu của Adonis là ngọt ngào như mật ong. Hương vị không thể lừa dối cậu, Adonis - là Poseidon khi đó, thật sự có một tình yêu ngọt ngào cho cậu.
Chỉ với chấp niệm thì sẽ không sinh ra tình yêu dịu dàng mật ý.
Nghe Poseidon tỏ tình, trong lòng Venus cũng không thể kiềm chế sinh ra một chút ngọt ngào. Ngay cả khi Poseidon đã làm rất nhiều điều đáng ghét, nhưng một khi biết Poseidon là tình yêu đích thực với cậu, trong nháy mắt Venus liền cảm thấy những thứ khác không quan trọng.
Cậu ở đây là chỉ muốn nghe cái này, duy nhất cái này.
Miễn tình yêu là có thật, cậu sẽ không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa.
Nước mắt Venus đã ngừng lại, cậu dùng ngón tay lau nước mắt, mượn cơ hội dùng mu bàn tay che môi, miễn cho Poseidon phát hiện cậu cong khóe miệng.
Không thể tha thứ nhanh như vậy, nếu không cậu sẽ không còn mặt mũi.
"Vậy chuyện anh lừa gạt em thì phải giải thích như thế nào?" Venus điều chỉnh biểu hiện trên khuôn mặt của mình rồi đặt tay xuống hỏi.
"Không có gì để giải thích, chính là muốn chiếm hữu em." Poseidon không che giấu.
"Vốn anh định chờ lúc em hai trăm tuổi trưởng thành thì đón về Hải Giới, còn nhớ ngày em trưởng thành anh phái sứ giả tặng một trăm xe lễ vật không? Đáng lẽ đó là sính lễ cưới em. Nhưng cũng trong khoảng thời gian đó đại nạn Bắc Âu ảnh hưởng đến khu vực biển Hy Lạp, anh không có cách nào rời khỏi Hải Giới, phải mấy trăm năm không được gặp em. Anh biết lấy thần tính của em, tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn chờ anh mấy trăm năm, nhất định sẽ cùng các thần khác hưởng thụ dục vọng, đây là chuyện thần tính của anh không thể chịu đựng được. Thậm chí anh đã nghĩ đến việc thi triển thuật cấm dục, để em giữ sự hoàn hảo chỉ thuộc về anh."
Một câu nói của Poseidon lại khiến Venus vừa bình phục lại tức giận: "Anh muốn áp dụng thuật cấm dục với một vị Thần tình yêu? Em sẽ chết vì khó chịu!"
Thần tình yêu không thể tách rời khỏi dục vọng yêu thương, cho dù bây giờ nhìn rất một lòng, cũng là bởi vì có một Poseidon làm cho tình dục của Venus phóng thích triệt để, mà không phải làm cho cậu hoàn toàn không thể phóng thích. Venus và Poseidon ở bên nhau không bao giờ thiếu thốn thân mật.
Poseidon khẽ thở dài: "Đúng vậy, vì thế nên anh không muốn."
Vốn anh không nên để cho người tình hoàn mỹ được chấp nhận bị người khác nhúng chàm, không nên để Venus thoát khỏi sự khống chế của anh, hẳn là anh phải toàn lực chiếm hữu Venus mà không suy nghĩ đến cảm thụ của cậu.
Nhưng từ lúc yêu Venus, anh đã mất khống chế.
Venus giật mình, trong mắt có gợn sóng lấp lánh.
Đột nhiên cậu nhận ra rằng Poseidon đã vi phạm thần tính của anh một lần.
Cậu biết dục vọng chiếm hữu của Poseidon có bao nhiêu biến thái đáng sợ, cậu ở dưới đáy biển nhìn thêm bất kỳ sinh vật giống đực nào một cái sẽ làm anh mất hứng, chính là cái loại đáng sợ này.
Nhưng biến thái như vậy, lại ngầm đồng ý để cậu với đàn ông khác lên giường hàng mấy trăm năm, chỉ vì... Không để cho cậu khó chịu.
Nếu đổi thành đạo đức của con người hiện đại, thậm chí là Thần phương Đông Hắc Bạch Vô Thường nghe được chuyện này cũng sẽ không thể tưởng tượng nổi nói: "Hắn không hại cậu không phải đạo lý hiển nhiên sao? Sao cậu phải cảm động?"
Nhưng các vị Thần Hy Lạp không có đạo đức của con người. Theo đạo đức con người, kết hôn không ngoại tình là một điều hiển nhiên, nhưng trước đây Venus không có khái niệm này. Cậu hiểu được đạo lý này, vẫn là sau khi yêu Poseidon không thầy tự hiểu.
Toàn bộ hệ Thần Hy Lạp biết tình yêu đích thực là quá ít, gần như chỉ có ham muốn, không có tình yêu, không có khái niệm như con người sau này.
Poseidon có thể kiềm chế thần tính, đã là một loại kỳ tích. Để Poseidon cho phép người yêu tìm kiếm một niềm vui mới khó khăn hơn là để cho Venus tập trung vào việc chỉ ăn một món ăn.
Kỳ diệu chính là, hiện tại hai người bọn họ, thế mà đều làm được.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cũng coi như trời sinh một đôi.
Hơn nữa, lúc trước Poseidon rời khỏi cậu, là đi bảo vệ toàn bộ Hy Lạp.
Từ trước đến nay Venus rất hâm mộ anh hùng bảo vệ thế giới, cậu không có khả năng vì thế mà trách cứ cái gì. Thân là Thần tình yêu, cậu tin tình yêu là tối cao, nhưng nếu không có anh hùng bảo vệ hòa bình, sinh mệnh chết hết thì làm sao có tình yêu.
Chỉ là một chút cũng không hài lòng với cách Poseidon rời đi.
"Rõ ràng có thể lựa chọn không cần chết rời khỏi em..." Venus thấp giọng oán giận, "Nhất định phải làm cho em đau lòng một hồi."
"Anh vẫn có tâm tư, để cho em có quan hệ thân thể với người khác là nhượng bộ lớn nhất của anh. Trái tim của em chỉ có thể nhớ anh, và không có gì khắc cốt ghi tâm hơn cái chết." Về điều này, Poseidon cũng thẳng thắn, "Anh xin lỗi, Venus, nhưng nếu có một lần nữa, anh vẫn sẽ không cho người khác cơ hội để đi vào trái tim em."
Thần tính của anh có thể nhượng bộ Venus, nhưng nó không thể biến mất hoàn toàn. Anh sẽ không bao giờ mất niềm ham muốn độc chiếm của mình với Venus, giống như Venus sẽ không bao giờ thanh tâm quả dục. Bọn họ mâu thuẫn, rồi lại tự mài giũa cho nhau, mới có trạng thái phù hợp nhất như bây giờ.
Vì vậy, mới có Adonis chết.
Nhưng trong lúc đó vẫn không nhịn được, lại biến thành Ares lên núi, hái hoa hồng một lần.
Đợi đến khi Poseidon đưa Venus từ núi Thánh trở về đáy biển, hoa hồng trắng lúc trước thánh khiết thuần túy chỉ thuộc về anh đã nở rộ thành hoa hồng đỏ rực rỡ chói mắt được các vị thần ưu ái.
Hoa hồng đỏ lây nhiễm hơi thở của người khác, trên người còn mang theo gai, thích cùng anh đấu võ mồm đảo ngược mọi thứ, so với tưởng tượng hoàn mỹ ban đầu của anh quả thật khắp nơi đều sai, cần sửa chữa từng cái một.
Nhưng Poseidon cũng không thực hiện một sự thay đổi toàn diện cho hoa hồng đỏ, biến cậu thành những gì ban đầu anh muốn.
Những gì Poseidon muốn bây giờ không giống như những gì anh tưởng tượng ban đầu.
Trong khi thay đổi hoa hồng, anh cũng thay đổi chính mình.
Venus im lặng.
Cơn tức giận của cậu đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Poseidon giả chết hại cậu đau lòng, chuyện này chính là rất đáng ghét.
Nhưng nghe Poseidon nói nhiều như vậy, điểm ghét kia lại không thể che đậy được tình yêu với Poseidon. Mối tình đầu của cậu, tình yêu chân thành của cậu, người nắm giữ ham muốn của cậu, người có được tình yêu của cậu, nửa kia trong hôn nhân của cậu, đều là vị Thần tóc xanh mắt xanh trước mắt.
Thích đến mức muốn lập tức lên giường với anh.
Thật sự không phải cậu bị t*ng trùng lên não... Ừm, được rồi, cậu là vậy, vậy thì sao? Cậu là Thần tình yêu, chẳng lẽ còn không cho phép cậu sung sướng à??
"Được rồi, khụ khụ! Anh nói nhiều như vậy không mệt hả?" Điều Venus quan tâm nhất đã được trả lời, cậu bắt đầu không thể kiềm chế bản năng, "Có việc cần phải làm. Với cả anh nói đó, không được trừng phạt."
Mấy ngày nay không có tình dục tưới nước, cậu sắp khô quắt queo. Cũng không được tìm đàn ông hoang dã, chỉ có thể dựa vào chính mình giải quyết, Venus cảm thấy cậu thật sự vì Poseidon mà trả giá quá nhiều.
Vì tình yêu mà đè nén tình dục, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Poseidon nghe Venus đột nhiên chuyển đề tài, hơi mỉm cười: "Được."
"Em cùng người khác từng có quan hệ, lại luôn đối nghịch với anh, mỗi cái đều khiêu chiến dục vọng khống chế của anh, còn phù hợp với tiêu chuẩn hoàn mỹ trong lòng anh sao?" Cuối cùng sau mấy ngày khô cạn cũng được thoải mái, Venus đột nhiên hoàn hồn trong căn phòng ấm áp, mắt xanh nghi ngờ nhìn chằm chằm Poseidon, "Em có phải là tình nhân hoàn mỹ của anh không?"
Poseidon trả lời: "Đúng là không."
Venus ra vẻ muốn đánh anh.
Poseidon ôm lấy cậu, ghé sát vào tai cậu: "Em là người yêu hoàn hảo của anh."
Poseidon đã từng đặt ra tiêu chuẩn kén vợ kén chồng - Vẻ đẹp có một không hai, tài năng không gì không thể, tính cách nói gì nghe nấy, hoàn toàn chịu sự khống chế của anh, thể xác và tinh thần độc quyền thuộc về anh.
Điều này mới phù hợp với định nghĩa hoàn hảo trong trái tim anh.
Venus không đủ bất cứ điều gì ngoại trừ vẻ đẹp.
Nhưng tình yêu là một cái gì đó rất vô lý. Khi Venus xuất hiện trong thế giới của anh, cái gọi là tiêu chuẩn đã dần thay đổi.
Tiêu chuẩn hoàn hảo bây giờ của Poseidon là Venus.
Bộ dáng hoàn mỹ trong lòng anh chính là bộ dáng của Venus.
Venus nghe xong tâm trạng thoải mái, vui vẻ hôn Poseidon một cái: "Anh cũng là người yêu hoàn hảo của em."
Cả đời chỉ một lần, một lần tình yêu là cả đời chủ yếu xuất hiện trong truyện cổ tích. Thực tế thường không hoàn hảo như vậy, cơ hội tìm thấy một người yêu phù hợp với tất cả các khía cạnh là xa vời. Có lẽ sẽ trải qua một đoạn lại một đoạn tình cảm, lưu luyến một cái giường này đến cái giường khác, duyệt hết ngàn năm cũng không tìm được bến cảng tránh gió thích hợp cho mình.
Nhưng có phải tình yêu nào cũng nhất định dựa vào bến cảng tránh gió đâu? Mặc dù ấm áp và an toàn đấy, nhưng có lẽ không có chiếc thuyền nào thích hợp cho cậu. Mặc kệ chân đạp mấy chiếc thuyền, những chiếc thuyền nhỏ kia tinh xảo cỡ nào, không thích hợp chính là không thích hợp, thần minh sinh ra trong sóng biển cũng chỉ làm lật thuyền mà thôi.
Cậu nhảy xuống biển lạnh và nguy hiểm, trong vòng tay của đại dương, gặt hái tình yêu hoàn hảo nhất.
Biển là nơi sóng đến và trở về.
Poseidon là Adonis.
Không có tin tức nào lố bịch hơn thế.
Mối tình đầu Adonis cậu thích khi còn trẻ, dịu dàng thiện lương, làm sao có thể có quan hệ với bạo chúa biến thái Poseidon này?
Nhưng bằng cách này, rất nhiều nghi ngờ có thể được giải quyết.
Thân Adonis là "thanh niên con người" mà nhan sắc lại có thể 150 năm không thay đổi, sau khi chết linh hồn cũng không đi tới Minh Giới. Bởi vì anh là một vị Thần biển, căn bản anh không chết.
Cả Adonis và Poseidon đều thích kể cho cậu nghe những câu chuyện cổ xưa và hiện đại của Trung Quốc với nước ngoài. Trước khi Adonis qua đời, câu chuyện cuối cùng chưa đọc xong là "Nàng Tiên Cá", từ đó anh ám chỉ rằng cuối cùng Venus sẽ trở lại biển.
Khi Poseidon biến thành Ares, anh biết sự tồn tại của Adonis, còn thi triển thuật cấm dục với Ares trong ba trăm năm. Venus vẫn không biết Poseidon và Ares có thù hận gì, nhưng nếu Ares biến thành một con lợn rừng và giết Adonis là hiện thân của Poseidon, có thể giải thích tại sao Poseidon lại trả thù Ares.
Tất cả mọi thứ, tất cả đều có dấu vết làm sáng tỏ.
Tình yêu mà cậu gặp, từ đầu đến cuối là một.
Cậu có hạnh phúc không?
Chắc chắn Venus rất hạnh phúc. Cái chết của Adonis luôn là nỗi đau và tiếc nuối trong lòng cậu, niềm vui mất đi tìm lại được khiến cậu vui mừng khôn xiết.
Cậu có tha thứ không?
...... Tha cho cái búa.
Thậm chí Venus còn tức giận hơn.
Rất, rất, rất tức giận.
Cậu không thể tin được nhìn Poseidon, dùng giọng điệu phẫn nộ: "Cho nên, ngay cả việc trở thành Adonis để yêu đương với em cũng là anh sắp đặt! Sau khi em sinh ra, anh đã định em là Hải Hậu của anh, em gặp được Adonis ở Síp cũng là anh vẽ ra từ đầu. Em luôn nằm trong tầm kiểm soát của anh. Anh giả chết lừa gạt em, nhìn bộ dáng em vì anh đau lòng rơi lệ có phải rất đắc ý hay không? Nó có thỏa mãn đáng kể mong muốn kiểm soát của anh không? Thà rằng Adonis đã thực sự chết!"
Ít nhất, tình cảm của Adonis dành cho cậu vẫn chân thành. Nhưng bây giờ đột nhiên Venus không chắc chắn, Poseidon là Adonis, điều này không phải là bằng chứng cho thấy Poseidon đã lừa dối cậu ư? Đó có phải tình yêu không? Poseidon là tận hưởng cảm giác đùa giỡn với cậu trong lòng bàn tay sao?
Cái cậu gọi là tình yêu tự dưng thấy nực cười. Cậu đã thua hai lần ở một kẻ lừa đảo đáng giận như vậy.
Cảm xúc của Venus kích động, Poseidon cũng không làm cho cậu bình tĩnh, hiển nhiên lúc này anh khuyên một hai câu Venus cũng không nghe vào. Ban đầu anh coi Venus là tình nhân hoàn hảo để thỏa mãn chấp niệm là sự thật, anh giả chết lừa dối Venus cũng là sự thật, cái này không thể chối cãi, anh cũng không có ý định biện minh cho chính mình.
Cho nên, Poseidon chỉ đơn giản là thừa nhận: "Thật sự anh có ý tưởng là tìm một tình nhân hoàn hảo. Em sinh ra đã hoàn hảo nên anh trao cho em vương miện Hải Hậu. Anh không cho phép Hải Hậu của anh rơi vào tình yêu với Thần Olympus, vì vậy anh bắt đầu trở thành Adonis để gặp em."
Giọng nói của anh vẫn bình tĩnh như mọi khi.
Trong thoáng chốc, Venus giống như bị nhấn phím cách âm.
Lúc cậu tố cáo nói không ngớt rất kích động muốn Poseidon đưa ra lời giải thích, nhưng thật sự khi Poseidon sảng khoái thừa nhận như vậy, đột nhiên cậu không nói nên lời.
Chính là trong lòng có chút trống rỗng.
Bất kể làm nũng hay khóc lóc om sòm, đều phải đối với người yêu mình mới có ý nghĩa. Nếu căn bản đối phương không yêu cậu, không quan tâm đến cậu, cậu lại đi náo loạn thì rất buồn cười.
"...... Anh thật thẳng thắn." Venus muốn học những nhân vật chính phóng khoáng trong tiểu thuyết giả vờ không quan tâm, nước mắt lại lộp bộp rơi, tủi thân đến mức bị ép khóc nức nở, "Ngay cả nói dối lừa gạt em cũng không muốn."
Cậu không muốn khóc, nhưng cậu tủi thân chết đi. Thần tình yêu đã ngã xuống hai lần trong tình yêu, rơi cùng một cái hố, đây là thất bại thảm hại!
"Đừng khóc, Venus." Poseidon muốn ôm cậu an ủi, lau nước mắt cho cậu, "Nước mắt rất quý giá."
Venus quay đầu, tránh sự đụng chạm của Poseidon: "Anh còn giả vờ gì nữa? Không phải anh làm em khóc à? Khi em khóc vì cái chết của Adonis, anh có trốn ở một bên để nhìn không?"
Thật xấu hổ! Venus càng nghĩ càng tức giận.
Poseidon buông tay, bình tĩnh mở miệng: "Venus, từ nay về sau anh sẽ không lừa gạt em nữa, tất cả mọi chuyện trước kia anh cũng sẽ thẳng thắn chấp nhận, dù tốt hay xấu."
"Thần tính của anh tràn đầy ham muốn kiểm soát, cũng giống như thần tính của em đầy tình yêu. Anh sẽ bởi vì ngẫu nhiên mà sinh ra ý niệm đưa vào hành động, ý niệm trong đầu không được thỏa mãn sẽ hóa thành chấp niệm mãnh liệt, vì hoàn thành chấp niệm mà không từ thủ đoạn. Anh không cho phép những gì anh muốn mà lại không nhận được trên thế giới này."
"Cuộc sống dưới đáy biển dài đằng đẵng không thú vị, một ngày đột nhiên anh muốn có được một tình nhân hoàn mỹ, thuộc hạ đã tập hợp rất nhiều mỹ nhân cho anh, nuôi dưỡng trong cung điện, bên ngoài cho rằng đó đều là tình nhân của anh. Nhưng thực tế, anh chỉ nhìn thấy họ một lần, anh cũng chưa từng chạm vào họ, bởi vì anh nghĩ rằng họ không đủ hoàn hảo cho đến khi em được sinh ra."
Venus run rẩy.
Poseidon nói rằng những tình nhân kia... Một ngón tay anh cũng không chạm vào.
Điều này làm cho Venus có tâm trạng tốt hơn một chút, nhưng lại nhanh chóng chìm xuống. Đây đã không còn là trọng điểm, Poseidon thừa nhận chỉ coi cậu là công cụ thỏa mãn chấp niệm chứ không phải thật lòng yêu cậu, cậu lại đi so đo rốt cuộc Poseidon có tình nhân khác hay không thì còn quan trọng ư? Thế mà chỉ có chuyện này đã vui vẻ... Thật là không cứu được!
Cậu muốn hỏi Poseidon là vì sao phải trăm phương ngàn kế tiếp cận cậu, lừa gạt cậu, Poseidon đã đưa ra đáp án rồi, cậu cũng không cần phải hỏi nữa.
Hai chữ "thần tính" đủ để giải thích tất cả.
Căn bản không cần lý do, chỉ cần bốn chữ, bởi vì thần tính, như vậy là đủ rồi.
Làm sao lại có Thần đi ngược với thần tính? Thần sẽ không cho là tuân theo bản tính là sai, thần tính bắt nguồn từ thần cách, thần cách là trời cao ban cho, trời thì có gì là sai?
Venus chỉ có thể tận hưởng tình dục với Poseidon là do kết quả của việc Poseidon đã dành hàng trăm năm dạy dỗ cẩn thận. Trước đó, cậu cũng đã làm tổn thương trái tim của Hephaistos vì thần tính mà không nhận ra sai lầm của mình.
Bây giờ Poseidon vì thần tính mà làm tổn thương trái tim cậu, cậu có tư cách gì để chỉ trích chứ?
Venus ở phương Đông một thời gian, từ Hắc Bạch Vô Thường nghe được một từ gọi là nhân quả báo ứng, có lẽ đây chính là báo ứng của cậu.
Poseidon nói tiếp: "Con người có một câu nói không sai, cái gọi là vừa gặp đã yêu, thấy sắc nảy lòng tham. Venus, anh xin lỗi, trước khi ở chung với em, anh chỉ coi em là vị thần phù hợp với trí tưởng tượng hoàn hảo của anh, do đó cố tình tiếp cận em."
Anh dừng lại: "Nhưng điều đó không có nghĩa là sau khi ở bên em, anh gặp dịp thì chơi."
"Cuộc sống ở biển khơi là liên miên bất tận, rất khó để có một cái gì đó làm cho tâm trạng anh khuấy động. Anh hóa thân thành Adonis và gặp em ở Síp, em ngây thơ, đáng yêu và hoạt bát, hoàn toàn khác với những vị thần thất tình lục dục ở Olympus, anh rất ngạc nhiên khi em không bị nhiễm bẩn bởi nơi chuyên cất giấu bụi của núi Thánh, em thật sự vứt bỏ mọi thứ để quan tâm anh. Tất cả mọi thứ đều nhàm chán, chỉ có em là thú vị. Vô thức mỗi ngày cùng em săn bắn trong núi, xem em khiêu vũ, kể chuyện với em, đã trở thành điều anh mong đợi nhất mỗi ngày. Hàng ngày ở dưới đáy biển anh đều nghĩ về em, nhớ đến là tâm trạng lại mênh mông, đầy ngọt ngào, luôn luôn mong đợi em thổi ốc biển, anh muốn gặp em. Khi đó anh không biết đây gọi là tình yêu, chỉ cảm thấy từ bề ngoài đến tính cách của em đều phù hợp với sự hoàn mỹ trong lòng anh, cho nên anh mới không tìm ra điểm không đáng yêu của em."
Hiếm khi Poseidon nói một đoạn dài như vậy để giãi bày cõi lòng. Venus hơi cắn môi. Cậu không quên hương vị ban đầu của Adonis là ngọt ngào như mật ong. Hương vị không thể lừa dối cậu, Adonis - là Poseidon khi đó, thật sự có một tình yêu ngọt ngào cho cậu.
Chỉ với chấp niệm thì sẽ không sinh ra tình yêu dịu dàng mật ý.
Nghe Poseidon tỏ tình, trong lòng Venus cũng không thể kiềm chế sinh ra một chút ngọt ngào. Ngay cả khi Poseidon đã làm rất nhiều điều đáng ghét, nhưng một khi biết Poseidon là tình yêu đích thực với cậu, trong nháy mắt Venus liền cảm thấy những thứ khác không quan trọng.
Cậu ở đây là chỉ muốn nghe cái này, duy nhất cái này.
Miễn tình yêu là có thật, cậu sẽ không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa.
Nước mắt Venus đã ngừng lại, cậu dùng ngón tay lau nước mắt, mượn cơ hội dùng mu bàn tay che môi, miễn cho Poseidon phát hiện cậu cong khóe miệng.
Không thể tha thứ nhanh như vậy, nếu không cậu sẽ không còn mặt mũi.
"Vậy chuyện anh lừa gạt em thì phải giải thích như thế nào?" Venus điều chỉnh biểu hiện trên khuôn mặt của mình rồi đặt tay xuống hỏi.
"Không có gì để giải thích, chính là muốn chiếm hữu em." Poseidon không che giấu.
"Vốn anh định chờ lúc em hai trăm tuổi trưởng thành thì đón về Hải Giới, còn nhớ ngày em trưởng thành anh phái sứ giả tặng một trăm xe lễ vật không? Đáng lẽ đó là sính lễ cưới em. Nhưng cũng trong khoảng thời gian đó đại nạn Bắc Âu ảnh hưởng đến khu vực biển Hy Lạp, anh không có cách nào rời khỏi Hải Giới, phải mấy trăm năm không được gặp em. Anh biết lấy thần tính của em, tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn chờ anh mấy trăm năm, nhất định sẽ cùng các thần khác hưởng thụ dục vọng, đây là chuyện thần tính của anh không thể chịu đựng được. Thậm chí anh đã nghĩ đến việc thi triển thuật cấm dục, để em giữ sự hoàn hảo chỉ thuộc về anh."
Một câu nói của Poseidon lại khiến Venus vừa bình phục lại tức giận: "Anh muốn áp dụng thuật cấm dục với một vị Thần tình yêu? Em sẽ chết vì khó chịu!"
Thần tình yêu không thể tách rời khỏi dục vọng yêu thương, cho dù bây giờ nhìn rất một lòng, cũng là bởi vì có một Poseidon làm cho tình dục của Venus phóng thích triệt để, mà không phải làm cho cậu hoàn toàn không thể phóng thích. Venus và Poseidon ở bên nhau không bao giờ thiếu thốn thân mật.
Poseidon khẽ thở dài: "Đúng vậy, vì thế nên anh không muốn."
Vốn anh không nên để cho người tình hoàn mỹ được chấp nhận bị người khác nhúng chàm, không nên để Venus thoát khỏi sự khống chế của anh, hẳn là anh phải toàn lực chiếm hữu Venus mà không suy nghĩ đến cảm thụ của cậu.
Nhưng từ lúc yêu Venus, anh đã mất khống chế.
Venus giật mình, trong mắt có gợn sóng lấp lánh.
Đột nhiên cậu nhận ra rằng Poseidon đã vi phạm thần tính của anh một lần.
Cậu biết dục vọng chiếm hữu của Poseidon có bao nhiêu biến thái đáng sợ, cậu ở dưới đáy biển nhìn thêm bất kỳ sinh vật giống đực nào một cái sẽ làm anh mất hứng, chính là cái loại đáng sợ này.
Nhưng biến thái như vậy, lại ngầm đồng ý để cậu với đàn ông khác lên giường hàng mấy trăm năm, chỉ vì... Không để cho cậu khó chịu.
Nếu đổi thành đạo đức của con người hiện đại, thậm chí là Thần phương Đông Hắc Bạch Vô Thường nghe được chuyện này cũng sẽ không thể tưởng tượng nổi nói: "Hắn không hại cậu không phải đạo lý hiển nhiên sao? Sao cậu phải cảm động?"
Nhưng các vị Thần Hy Lạp không có đạo đức của con người. Theo đạo đức con người, kết hôn không ngoại tình là một điều hiển nhiên, nhưng trước đây Venus không có khái niệm này. Cậu hiểu được đạo lý này, vẫn là sau khi yêu Poseidon không thầy tự hiểu.
Toàn bộ hệ Thần Hy Lạp biết tình yêu đích thực là quá ít, gần như chỉ có ham muốn, không có tình yêu, không có khái niệm như con người sau này.
Poseidon có thể kiềm chế thần tính, đã là một loại kỳ tích. Để Poseidon cho phép người yêu tìm kiếm một niềm vui mới khó khăn hơn là để cho Venus tập trung vào việc chỉ ăn một món ăn.
Kỳ diệu chính là, hiện tại hai người bọn họ, thế mà đều làm được.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cũng coi như trời sinh một đôi.
Hơn nữa, lúc trước Poseidon rời khỏi cậu, là đi bảo vệ toàn bộ Hy Lạp.
Từ trước đến nay Venus rất hâm mộ anh hùng bảo vệ thế giới, cậu không có khả năng vì thế mà trách cứ cái gì. Thân là Thần tình yêu, cậu tin tình yêu là tối cao, nhưng nếu không có anh hùng bảo vệ hòa bình, sinh mệnh chết hết thì làm sao có tình yêu.
Chỉ là một chút cũng không hài lòng với cách Poseidon rời đi.
"Rõ ràng có thể lựa chọn không cần chết rời khỏi em..." Venus thấp giọng oán giận, "Nhất định phải làm cho em đau lòng một hồi."
"Anh vẫn có tâm tư, để cho em có quan hệ thân thể với người khác là nhượng bộ lớn nhất của anh. Trái tim của em chỉ có thể nhớ anh, và không có gì khắc cốt ghi tâm hơn cái chết." Về điều này, Poseidon cũng thẳng thắn, "Anh xin lỗi, Venus, nhưng nếu có một lần nữa, anh vẫn sẽ không cho người khác cơ hội để đi vào trái tim em."
Thần tính của anh có thể nhượng bộ Venus, nhưng nó không thể biến mất hoàn toàn. Anh sẽ không bao giờ mất niềm ham muốn độc chiếm của mình với Venus, giống như Venus sẽ không bao giờ thanh tâm quả dục. Bọn họ mâu thuẫn, rồi lại tự mài giũa cho nhau, mới có trạng thái phù hợp nhất như bây giờ.
Vì vậy, mới có Adonis chết.
Nhưng trong lúc đó vẫn không nhịn được, lại biến thành Ares lên núi, hái hoa hồng một lần.
Đợi đến khi Poseidon đưa Venus từ núi Thánh trở về đáy biển, hoa hồng trắng lúc trước thánh khiết thuần túy chỉ thuộc về anh đã nở rộ thành hoa hồng đỏ rực rỡ chói mắt được các vị thần ưu ái.
Hoa hồng đỏ lây nhiễm hơi thở của người khác, trên người còn mang theo gai, thích cùng anh đấu võ mồm đảo ngược mọi thứ, so với tưởng tượng hoàn mỹ ban đầu của anh quả thật khắp nơi đều sai, cần sửa chữa từng cái một.
Nhưng Poseidon cũng không thực hiện một sự thay đổi toàn diện cho hoa hồng đỏ, biến cậu thành những gì ban đầu anh muốn.
Những gì Poseidon muốn bây giờ không giống như những gì anh tưởng tượng ban đầu.
Trong khi thay đổi hoa hồng, anh cũng thay đổi chính mình.
Venus im lặng.
Cơn tức giận của cậu đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Poseidon giả chết hại cậu đau lòng, chuyện này chính là rất đáng ghét.
Nhưng nghe Poseidon nói nhiều như vậy, điểm ghét kia lại không thể che đậy được tình yêu với Poseidon. Mối tình đầu của cậu, tình yêu chân thành của cậu, người nắm giữ ham muốn của cậu, người có được tình yêu của cậu, nửa kia trong hôn nhân của cậu, đều là vị Thần tóc xanh mắt xanh trước mắt.
Thích đến mức muốn lập tức lên giường với anh.
Thật sự không phải cậu bị t*ng trùng lên não... Ừm, được rồi, cậu là vậy, vậy thì sao? Cậu là Thần tình yêu, chẳng lẽ còn không cho phép cậu sung sướng à??
"Được rồi, khụ khụ! Anh nói nhiều như vậy không mệt hả?" Điều Venus quan tâm nhất đã được trả lời, cậu bắt đầu không thể kiềm chế bản năng, "Có việc cần phải làm. Với cả anh nói đó, không được trừng phạt."
Mấy ngày nay không có tình dục tưới nước, cậu sắp khô quắt queo. Cũng không được tìm đàn ông hoang dã, chỉ có thể dựa vào chính mình giải quyết, Venus cảm thấy cậu thật sự vì Poseidon mà trả giá quá nhiều.
Vì tình yêu mà đè nén tình dục, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Poseidon nghe Venus đột nhiên chuyển đề tài, hơi mỉm cười: "Được."
"Em cùng người khác từng có quan hệ, lại luôn đối nghịch với anh, mỗi cái đều khiêu chiến dục vọng khống chế của anh, còn phù hợp với tiêu chuẩn hoàn mỹ trong lòng anh sao?" Cuối cùng sau mấy ngày khô cạn cũng được thoải mái, Venus đột nhiên hoàn hồn trong căn phòng ấm áp, mắt xanh nghi ngờ nhìn chằm chằm Poseidon, "Em có phải là tình nhân hoàn mỹ của anh không?"
Poseidon trả lời: "Đúng là không."
Venus ra vẻ muốn đánh anh.
Poseidon ôm lấy cậu, ghé sát vào tai cậu: "Em là người yêu hoàn hảo của anh."
Poseidon đã từng đặt ra tiêu chuẩn kén vợ kén chồng - Vẻ đẹp có một không hai, tài năng không gì không thể, tính cách nói gì nghe nấy, hoàn toàn chịu sự khống chế của anh, thể xác và tinh thần độc quyền thuộc về anh.
Điều này mới phù hợp với định nghĩa hoàn hảo trong trái tim anh.
Venus không đủ bất cứ điều gì ngoại trừ vẻ đẹp.
Nhưng tình yêu là một cái gì đó rất vô lý. Khi Venus xuất hiện trong thế giới của anh, cái gọi là tiêu chuẩn đã dần thay đổi.
Tiêu chuẩn hoàn hảo bây giờ của Poseidon là Venus.
Bộ dáng hoàn mỹ trong lòng anh chính là bộ dáng của Venus.
Venus nghe xong tâm trạng thoải mái, vui vẻ hôn Poseidon một cái: "Anh cũng là người yêu hoàn hảo của em."
Cả đời chỉ một lần, một lần tình yêu là cả đời chủ yếu xuất hiện trong truyện cổ tích. Thực tế thường không hoàn hảo như vậy, cơ hội tìm thấy một người yêu phù hợp với tất cả các khía cạnh là xa vời. Có lẽ sẽ trải qua một đoạn lại một đoạn tình cảm, lưu luyến một cái giường này đến cái giường khác, duyệt hết ngàn năm cũng không tìm được bến cảng tránh gió thích hợp cho mình.
Nhưng có phải tình yêu nào cũng nhất định dựa vào bến cảng tránh gió đâu? Mặc dù ấm áp và an toàn đấy, nhưng có lẽ không có chiếc thuyền nào thích hợp cho cậu. Mặc kệ chân đạp mấy chiếc thuyền, những chiếc thuyền nhỏ kia tinh xảo cỡ nào, không thích hợp chính là không thích hợp, thần minh sinh ra trong sóng biển cũng chỉ làm lật thuyền mà thôi.
Cậu nhảy xuống biển lạnh và nguy hiểm, trong vòng tay của đại dương, gặt hái tình yêu hoàn hảo nhất.
Biển là nơi sóng đến và trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất