Chương 87: Điểm Yếu
Lucifinil với Lucifer cùng nhau trao đổi xây dựng phát triển địa ngục, Lucifer ban lệnh xuống, làm cho địa ngục rất nhiều việc đang chờ hoàn thành dần dần phồn hoa hưng thịnh, ngũ tạng đều đầy đủ.
Suy nghĩ của họ tương thông, nhưng hành vi trọng điểm khác nhau. Tính ác ma trời sinh hiếu chiến, lúc trước địa ngục vẫn ở trong hỗn loạn buồn chán dài dằng dặc. Hai ác ma ngẫu nhiên gặp nhau không vừa mắt là có thể đánh nhau ngay tại chỗ, mặc kệ sống chết, cũng không có pháp luật trừng phạt loại hành vi này, cục diện một lần rất hỗn loạn, còn dễ ngộ thương ma đi đường, dọa đến trẻ nhỏ.
Lucifer đã thiết lập trật tự cho địa ngục. Anh hiểu được hiếu chiến trong xương của ma quỷ, không ép buộc tất cả mọi người trở thành Thiên Thần hòa bình. Anh mở một đấu trường ở địa phủ, cần nộp một ngân tệ làm vé vào cửa. Phàm là có ân oán đều lôi lên đài đánh một trận, không màng sống chết. Ngoài ra còn có thi đấu thủ lôi*, tất cả ác ma đều có thể khiêu chiến trên đấu trường, người chiến thắng có nhiều thủ lôi nhất còn có thể nhận được kim tệ. Đánh nhau bị cấm bên ngoài đấu trường.
(*) Ở trong thi đấu, bạn thắng một trận, ván sau có người khác đến khiêu chiến, bạn muốn bảo vệ vị trí thứ nhất của mình, thì gọi là thủ lôi, còn người khiêu chiến với bạn gọi là công lôi.
Cứ như vậy, tinh lực mà đám ác ma muốn chiến đấu đều sẽ phát tiết trên đấu trường, cuộc sống hàng ngày sẽ không bao giờ xảy ra tình huống đột nhiên đánh nhau đập phá cửa hàng ven đường, an ninh trật tự của địa ngục tăng lên rất nhiều.
Lucifinil lại tiến hành hoàn thiện với việc này, cậu đề nghị xây bệnh viện cạnh đấu trường, đồng thời tự nghiên cứu chế tạo ra thuốc thích hợp cho thể chất của ác ma, chữa thương cho chúng. Trước kia ác ma không có khái niệm chữa khỏi, bị thương thì chờ tự lành, không chịu nổi thì chờ chết, tỷ lệ sinh tồn cực thấp. Lucifer cảm thấy khôn sống ngu chết, kẻ mạnh sống là đạo lý hiển nhiên, Lucifinil thì lại không nhìn nổi, cảm thấy phải cứu đỡ những người bị thương.
Tất nhiên, chi phí y tế vẫn phải trả. Không có tiền thì ít đánh nhau lại.
Lucifer sa ngã, Thiên Thần sa ngã đi theo anh đương nhiên là trung thành và tận tâm với anh, nhưng yêu tinh trong địa ngục cũng không phục hẳn. Chúng nó coi trời bằng vung đã quen, làm sao cam tâm nghe lệnh một vị Vua từ trên trời rơi xuống. Về sau Lucifer bày ra thực lực lớn mạnh làm cho đám ác ma sợ hãi phục tùng, mà Lucifinil đưa ra đủ loại chính sách lợi dân lại làm cho ác ma tâm phục khẩu phục, phát ra từ nội tâm cảm kích yêu mến vị Ma Vương bệ hạ mới nhậm chức này.
Đầu tiên, bệnh viện là một khái niệm hoàn toàn mới với ma quỷ. Cho tới bây giờ chúng nó cũng không biết, thì ra chúng bị thương, cũng có thể được quan tâm, được chăm sóc, không cần cuộn mình trong góc tối chờ chết.
Mặc dù phải thu tiền... Nhưng điều đó không quan trọng chút nào! Tình yêu tinh thần của họ và trái tim đầy cảm động, không phải là tiền bạc có thể đo đạc!
Chỉ sau một đêm, giọng điệu của ác ma đối với Ma Vương đã thay đổi. Từ một vị Vua thô bạo trở thành một vị Vua sáng chói như Thánh.
Trong cung điện, Lucifer ngồi gần cửa sổ, nghe ác ma trên đường phố cực kỳ tán dương Ma Vương, chống cằm bất đắc dĩ cười nói: "Anh làm Ma Vương là muốn làm Vua bạo lực và Vua ngu đần, em lại chỉnh thành Vua anh minh cho anh. Thanh danh tốt như vậy, anh cũng ngại làm hỏng em."
Lucifinil ở vương quốc Thiên Đàng đã được Thiên Thần sùng bái yêu mến, đến địa ngục lại dễ dàng thu hoạch được ưa thích của ác ma.
Cho dù là ác ma thì cũng thích cho họ thiện ý.
Lucifer cảm thấy vì một cái hư danh đè nén bản thân là không cần thiết, anh đến địa ngục là muốn thả mình làm Vua bạo lực, thanh danh có tiếng xấu thì sao? Miễn là anh hạnh phúc.
Ai ngờ Lucifinil vừa ra tay, lại trong nháy mắt kiếm về vô số hương thơm.
Giọng của Lucifinil nghe có vẻ hơi lo lắng: "Có phải em nhúng tay quá nhiều không?"
"Đương nhiên không, đây cũng là vương quốc của em." Lucifer cúi đầu, gõ quân đen lên bàn cờ, "Chiếu tướng."
Lucifinil lập tức trả lời, báo tọa độ trong đầu: "Em hạ ở đây."
Họ đang chơi cờ vua.
Lucifer ghét công việc, đống công văn kia bị anh làm ra vẻ phê duyệt mấy ngày lấy ra làm đệm chân. Dù sao địa ngục đã đi vào quỹ đạo, anh cần gì phải bận rộn như vậy.
Lucifinil quá mức nhàm chán, lại tạm thời không thể hiện thân, Lucifer liền tìm chút việc cho cậu giết thời gian. Chơi cờ vua rất tốt, nghỉ ngơi giải trí, não bộ thông thái.
Nhưng mà Lucifer chơi cờ với Lucifinil thì hậu quả chính là ai cũng không thắng được. Bước tiếp theo của Lucifer đều có thể bị Lucifinil dự đoán được, Lucifer lại dự đoán Lucifinil, Lucifinil lại dự đoán Lucifer...
Quá mức biết người biết ta, không thể bách chiến bách thắng, chỉ có thể không phân thắng bại.
Bọn họ đã chơi 17 ván, mỗi một ván đều về đường cùng, biến thành ván hoà. Ai cũng không có cách hạ gục vua của đối phương, toàn bộ thành ván vứt đi.
Sau trận hòa thứ 18, Lucifer nói: "Trên bàn cờ nên có hai vua, không ai có thể ăn của đối phương."
Lucifinil cảm thấy lời này của Lucifer là một câu hai nghĩa.
Cậu chưa từng nghĩ tới linh hồn mình sẽ chia làm hai nửa ánh sáng và bóng tối, nếu như ở trên Thiên Đàng cậu phát hiện loại chuyện này, cậu sẽ làm như thế nào đây?
Khi đó cậu còn tin vào Thượng Đế như vậy, tôn sùng lời của Thượng Đế như tiên tri —— Cũng đúng là lời tiên tri.
Thượng Đế thích ánh sáng và cảm thấy không thể chịu đựng được bóng tối vì trong hỗn độn Thượng Đế đã quá chán nản với sự cô đơn của bóng tối. Vậy cho nên câu đầu tiên ông nói vào ngày đầu sáng tạo là: "Phải có ánh sáng."
Sau khi Thượng Đế sáng tạo, những yêu tinh sinh ra trong bóng tối cũng không được ông yêu mến. Chúng không được Thượng Đế ban phước, đấu tranh trong địa ngục để tồn tại, Thượng Đế nói chúng là ác, cho nên chúng được gọi là ma quỷ.
Một số ác ma không thể chịu đựng được hoàn cảnh khắc nghiệt của địa ngục nên thoát khỏi cửa quỷ gây họa cho trần gian. Chúng ghen tị với các sinh vật được Thượng Đế ban phước cho hạnh phúc trên thế gian. Cùng là cuộc sống, tại sao chúng lại bị Thượng Đế bỏ rơi. Kể từ khi Thượng Đế từ bỏ chúng, chúng sẽ không sùng bái thần minh một lần nào nữa.
Thân Lucifinil là được Thượng Đế sáng tạo, cũng không thích bóng tối, không thích ma quỷ.
Cậu được Thượng Đế gửi đến trần gian để giết ma quỷ, đóng cửa quỷ, để yêu tinh không thể chạy trốn đến trần gian. Lucifinil hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo.
Nhưng cậu lại không liếc mắt nhìn địa ngục.
Ác ma tuyệt vọng trơ mắt nhìn cửa quỷ địa ngục đóng chặt, cắt đứt cơ hội sống của chúng. Luyến Thần dịu dàng đi xa, đôi cánh với hào quang trắng tinh biến mất trong khe hở, vĩnh viễn nhốt chúng vào bóng tối.
Cho tới bây giờ ánh sáng không chiếu tới địa ngục, sẽ không bố thí một nửa cho ác ma.
Thẳng đến khi Ma Vương rơi vào địa ngục, toàn thân đầy lông đen, đã cho ác ma nhìn thấy ánh sáng.
......
Nếu như khi đó cậu phát hiện thế mà mình bị phân liệt ra một linh hồn bóng tối, chỉ sợ sẽ tự ti xấu hổ, tự giác có tội, tự làm lễ tẩy rửa đi.
Mặc dù đến từ cùng một linh hồn nhưng có những ý thức và tính cách khác nhau sau khi phân liệt.
Cậu có thành kiến với bóng tối, chắc chắn đầu tiên sẽ cho rằng nhân cách bóng tối muốn cắn nuốt ý thức và chiếm đoạt thân thể cậu. Cậu không muốn linh thể thánh khiết bị bóng tối ăn mòn, cũng không tiếc công sức cắn nuốt một nhân cách khác.
Họ là kẻ thù của nhau, tự ghét bản thân, chỉ có thể để lại một.
Nhưng bây giờ, cậu lại trở thành bạn bè với Lucifer.
Sau khi sa ngã, Lucifinil không còn mù quáng tin tưởng Thượng Đế nữa, tự xem qua địa ngục một lần, cũng dần dần buông bỏ thành kiến với bóng tối. Tuy ác ma trong địa ngục không dịu dàng lương thiện như Thiên Thần, nhưng tài nguyên cằn cỗi của địa ngục cũng nhất định không để cho chúng sống bình an như Thiên Thần, chỉ có hung tàn ác độc mới có thể sống sót.
Đứa nhỏ ác ma sẽ vì có công viên giải trí mà vui vẻ, còn dâng kẹo cảm ơn, ác ma người lớn cũng sẽ bởi vì có một bệnh viện mà cảm động khóc, còn cười nói thật lòng khen ngợi.
Lucifer mang tất cả những ác niệm đen tối nói với cậu: "Anh không hy vọng có thể áp chế em, anh chỉ hy vọng em sống đơn giản dễ dàng, không buồn không lo, cả đời anh không ra ngoài cũng được."
Những cảm xúc thiện chí này giống như các Thiên Thần.
Lòng tốt không phải là độc quyền của một chủng tộc nào đó, và cái ác cũng không nên là nhãn hiệu của một chủng tộc.
Ma quỷ không có nghĩa là cái ác.
Dù thế nào đi chăng nữa, dùng ác ý phỏng đoán ánh sáng của đối phương là càng thêm hèn hạ.
Lucifinil muốn tiếp tục cùng tồn tại với Lucifer.
Cả đời không dung hợp cũng được.
Trên bàn cờ nên có hai vị vua, không ai có thể ăn mất đối phương.
"Lucifer bệ hạ." Ác ma Mammon đại điện cho tham lam đi vào cung điện, "Việc lần trước ngài sai tôi điều tra đã có kết quả."
Lucifer quay đầu lại: "Nói."
Mammon báo cáo ngay: "Chính quyền của vương quốc Thiên Đàng đã được giao cho Luyến Thần Michael, và Adam không được Thiên Chúa trọng dụng, sống với Eva trong vườn Eden mà không cần phải màng chuyện thế gian."
Tin tức của Thiên Đàng đến địa ngục không phải chuyện dễ dàng, không cẩn thận bị Luyến Thần và Thượng Đế phát hiện thì gặp rắc rối. Mammon cũng cẩn thận tìm hiểu thật lâu mới nghe được tin tức.
Lucifer rất thù hận, anh và Thượng Đế công khai đối nghịch, Adam anh cũng sẽ không buông tha.
Lucifer hỏi: "Eve là ai?"
Mammon trả lời: "Chính Thượng Đế đã lấy một xương sườn của Adam để tạo ra người phụ nữ, vợ của Adam."
"Vợ?" Lucifer cười lạnh, "Ông ta định ra quy củ cấm dục cho Thiên Thần, làm sao người phàm lại không cần tuân thủ thế?"
Mammon không dám đối mặt với lửa giận của Ma Vương, sau khi báo cáo xong thì nhanh chóng chuồn đi.
Lucifinil lẩm bẩm nói: "Trưởng Luyến Thần mới là Michael... Cho nên Adam đã không thay thế vị trí của em?"
"Đừng nghĩ Jehovah mềm lòng, điều đó chỉ có thể chứng minh mục đích chính của Jehovah không phải đề bạt Adam, mà là làm nhục em." Lucifer sợ Lucifinil làm chuyện dại dột. Anh rõ như ban ngày nhân cách khác của mình có bao nhiêu sùng bái Thượng Đế, sợ Lucifinil nhen nhóm hy vọng với Thượng Đế, cảm thấy cần phải làm cho cậu tỉnh táo một chút.
Lucifinil mím môi, mặt mày rũ xuống.
"Tại sao Thượng Đế lại làm điều đó?"
Cậu không bao giờ nghĩ ra.
"Cái này thì em phải hỏi ông ta." Trong lòng Lucifer có một phỏng đoán, nhưng hiện tại cũng không có ý định nói cho Lucifinil.
Phỏng đoán kia quá ác ý, căn bản không phải người một lòng minh bạch rõ ràng trưởng Luyến Thần có thể nghĩ đến. Lucifinil luôn duy trì tâm địa lương thiện, nếu mà không phải tận mắt chứng kiến, chỉ sợ khó có thể tiếp nhận, cũng sẽ không tin tưởng.
Anh vẫn cần thời gian để xác nhận.
Sắc mặt Lucifinil ảm đạm.
Cậu không thể nhìn thấy Thượng Đế, và không biết làm sao để đối mặt với tín ngưỡng trong quá khứ.
Lucifer nói, "Chúng ta lên Thiên Đàng."
Lucifinil sửng sốt: "Thật sự anh có ý định đến trước mặt Thượng Đế hỏi ư?"
Vậy có gì khác với việc tìm cái chết.
"Đương nhiên là không." Lucifer bình tĩnh nói, "Hôm nay là chủ nhật, Thượng Đế sẽ nghỉ ngơi ở chín tầng trời, chúng ta lén lút đi thì không dễ bị phát hiện."
Lucifinil hỏi, "Anh định làm gì?"
"Đi đến vườn Eden." Đôi mắt đỏ của Lucifer lạnh lùng, "Việc Adam này không thể cứ như vậy quên đi."
Lucifinil không đồng ý, "Anh muốn giết hắn?"
Nếu mà Lucifer có ý niệm này trong đầu, nhất định Lucifinil sẽ ngăn cản.
Adam không phạm tội phải chết.
Quá phận là Thượng Đế. Adam chỉ là một công cụ tốt nhất.
Đúng là Lucifer nghĩ như vậy, nhưng cũng biết ý nghĩ này sẽ không được Lucifinil cho phép.
"Không giết hắn." Lucifer dịu dàng nói, "Có một cây thiện và ác trong vườn Eden, Jehovah không cho phép bất cứ ai ăn quả trên cây, và ông ta đã ra lệnh như vậy cho Adam."
"Trước kia người canh gác Eden là Michael, gần đây hắn mới nhậm chức trưởng Luyến Thần, chắc là không có thời gian trông coi nữa. Anh chỉ đi dụ dỗ hắn ăn trái cấm."
"Nếu hắn phản bội Jehovah, Jehovah sẽ trừng phạt hắn."
Cái này có ý nghĩa rất châm chọc. Thượng Đế vì Adam mà ép Lucifinil phản bội, cuối cùng Adam lại phản bội Thượng Đế.
"Nếu hắn không phản bội thì sao?" Lucifinil cảm thấy việc này rất không quang minh chính đại, không có sức mạnh lắm, "Adam rất nghe lời Thượng Đế."
Mặc kệ kẻ nào nghe được mệnh lệnh bắt Luyến Thần Lucifinil quỳ xuống trước mình cũng đều sợ hãi kinh hoàng, không dám chấp nhận. Ngày đó cũng cây ngay chết đứng, chỉ vì đây là lệnh của Thượng Đế, Thượng Đế là chân lý.
Lucifer bình tĩnh nói: "Vậy thì xem hắn nghe lời Thượng Đế hơn hay là nghe lời vợ nhiều hơn."
Từ cách Adam có thể thoải mái chấp nhận việc Lucifinil quỳ xuống thì có thể thấy hắn tuân theo mệnh lệnh của Thượng Đế như thế nào. Lucifer không có ý định bắt đầu từ hắn.
Eva là điểm yếu của Adam, và rất khó để Adam từ chối Eva.
Lucifer tự mình suy nghĩ, giữa Thượng Đế và vợ, nhất định anh không chút do dự nghe lời vợ.
Nhưng mà anh không có vợ, không có cảm giác nhập vai, vậy thay thế một chút, vợ = điểm yếu = muốn bảo vệ = Lucifinil, giữa Thượng Đế với Lucifinil, nhất định anh không chút do dự nghe lời Lucifinil nói.
Cảm giác nhập vai như này rất mạnh. Lucifer cảm thấy kế hoạch này chắc chắn sẽ thành công. Sẽ không có người nỡ từ chối Lucifinil!
Suy nghĩ của họ tương thông, nhưng hành vi trọng điểm khác nhau. Tính ác ma trời sinh hiếu chiến, lúc trước địa ngục vẫn ở trong hỗn loạn buồn chán dài dằng dặc. Hai ác ma ngẫu nhiên gặp nhau không vừa mắt là có thể đánh nhau ngay tại chỗ, mặc kệ sống chết, cũng không có pháp luật trừng phạt loại hành vi này, cục diện một lần rất hỗn loạn, còn dễ ngộ thương ma đi đường, dọa đến trẻ nhỏ.
Lucifer đã thiết lập trật tự cho địa ngục. Anh hiểu được hiếu chiến trong xương của ma quỷ, không ép buộc tất cả mọi người trở thành Thiên Thần hòa bình. Anh mở một đấu trường ở địa phủ, cần nộp một ngân tệ làm vé vào cửa. Phàm là có ân oán đều lôi lên đài đánh một trận, không màng sống chết. Ngoài ra còn có thi đấu thủ lôi*, tất cả ác ma đều có thể khiêu chiến trên đấu trường, người chiến thắng có nhiều thủ lôi nhất còn có thể nhận được kim tệ. Đánh nhau bị cấm bên ngoài đấu trường.
(*) Ở trong thi đấu, bạn thắng một trận, ván sau có người khác đến khiêu chiến, bạn muốn bảo vệ vị trí thứ nhất của mình, thì gọi là thủ lôi, còn người khiêu chiến với bạn gọi là công lôi.
Cứ như vậy, tinh lực mà đám ác ma muốn chiến đấu đều sẽ phát tiết trên đấu trường, cuộc sống hàng ngày sẽ không bao giờ xảy ra tình huống đột nhiên đánh nhau đập phá cửa hàng ven đường, an ninh trật tự của địa ngục tăng lên rất nhiều.
Lucifinil lại tiến hành hoàn thiện với việc này, cậu đề nghị xây bệnh viện cạnh đấu trường, đồng thời tự nghiên cứu chế tạo ra thuốc thích hợp cho thể chất của ác ma, chữa thương cho chúng. Trước kia ác ma không có khái niệm chữa khỏi, bị thương thì chờ tự lành, không chịu nổi thì chờ chết, tỷ lệ sinh tồn cực thấp. Lucifer cảm thấy khôn sống ngu chết, kẻ mạnh sống là đạo lý hiển nhiên, Lucifinil thì lại không nhìn nổi, cảm thấy phải cứu đỡ những người bị thương.
Tất nhiên, chi phí y tế vẫn phải trả. Không có tiền thì ít đánh nhau lại.
Lucifer sa ngã, Thiên Thần sa ngã đi theo anh đương nhiên là trung thành và tận tâm với anh, nhưng yêu tinh trong địa ngục cũng không phục hẳn. Chúng nó coi trời bằng vung đã quen, làm sao cam tâm nghe lệnh một vị Vua từ trên trời rơi xuống. Về sau Lucifer bày ra thực lực lớn mạnh làm cho đám ác ma sợ hãi phục tùng, mà Lucifinil đưa ra đủ loại chính sách lợi dân lại làm cho ác ma tâm phục khẩu phục, phát ra từ nội tâm cảm kích yêu mến vị Ma Vương bệ hạ mới nhậm chức này.
Đầu tiên, bệnh viện là một khái niệm hoàn toàn mới với ma quỷ. Cho tới bây giờ chúng nó cũng không biết, thì ra chúng bị thương, cũng có thể được quan tâm, được chăm sóc, không cần cuộn mình trong góc tối chờ chết.
Mặc dù phải thu tiền... Nhưng điều đó không quan trọng chút nào! Tình yêu tinh thần của họ và trái tim đầy cảm động, không phải là tiền bạc có thể đo đạc!
Chỉ sau một đêm, giọng điệu của ác ma đối với Ma Vương đã thay đổi. Từ một vị Vua thô bạo trở thành một vị Vua sáng chói như Thánh.
Trong cung điện, Lucifer ngồi gần cửa sổ, nghe ác ma trên đường phố cực kỳ tán dương Ma Vương, chống cằm bất đắc dĩ cười nói: "Anh làm Ma Vương là muốn làm Vua bạo lực và Vua ngu đần, em lại chỉnh thành Vua anh minh cho anh. Thanh danh tốt như vậy, anh cũng ngại làm hỏng em."
Lucifinil ở vương quốc Thiên Đàng đã được Thiên Thần sùng bái yêu mến, đến địa ngục lại dễ dàng thu hoạch được ưa thích của ác ma.
Cho dù là ác ma thì cũng thích cho họ thiện ý.
Lucifer cảm thấy vì một cái hư danh đè nén bản thân là không cần thiết, anh đến địa ngục là muốn thả mình làm Vua bạo lực, thanh danh có tiếng xấu thì sao? Miễn là anh hạnh phúc.
Ai ngờ Lucifinil vừa ra tay, lại trong nháy mắt kiếm về vô số hương thơm.
Giọng của Lucifinil nghe có vẻ hơi lo lắng: "Có phải em nhúng tay quá nhiều không?"
"Đương nhiên không, đây cũng là vương quốc của em." Lucifer cúi đầu, gõ quân đen lên bàn cờ, "Chiếu tướng."
Lucifinil lập tức trả lời, báo tọa độ trong đầu: "Em hạ ở đây."
Họ đang chơi cờ vua.
Lucifer ghét công việc, đống công văn kia bị anh làm ra vẻ phê duyệt mấy ngày lấy ra làm đệm chân. Dù sao địa ngục đã đi vào quỹ đạo, anh cần gì phải bận rộn như vậy.
Lucifinil quá mức nhàm chán, lại tạm thời không thể hiện thân, Lucifer liền tìm chút việc cho cậu giết thời gian. Chơi cờ vua rất tốt, nghỉ ngơi giải trí, não bộ thông thái.
Nhưng mà Lucifer chơi cờ với Lucifinil thì hậu quả chính là ai cũng không thắng được. Bước tiếp theo của Lucifer đều có thể bị Lucifinil dự đoán được, Lucifer lại dự đoán Lucifinil, Lucifinil lại dự đoán Lucifer...
Quá mức biết người biết ta, không thể bách chiến bách thắng, chỉ có thể không phân thắng bại.
Bọn họ đã chơi 17 ván, mỗi một ván đều về đường cùng, biến thành ván hoà. Ai cũng không có cách hạ gục vua của đối phương, toàn bộ thành ván vứt đi.
Sau trận hòa thứ 18, Lucifer nói: "Trên bàn cờ nên có hai vua, không ai có thể ăn của đối phương."
Lucifinil cảm thấy lời này của Lucifer là một câu hai nghĩa.
Cậu chưa từng nghĩ tới linh hồn mình sẽ chia làm hai nửa ánh sáng và bóng tối, nếu như ở trên Thiên Đàng cậu phát hiện loại chuyện này, cậu sẽ làm như thế nào đây?
Khi đó cậu còn tin vào Thượng Đế như vậy, tôn sùng lời của Thượng Đế như tiên tri —— Cũng đúng là lời tiên tri.
Thượng Đế thích ánh sáng và cảm thấy không thể chịu đựng được bóng tối vì trong hỗn độn Thượng Đế đã quá chán nản với sự cô đơn của bóng tối. Vậy cho nên câu đầu tiên ông nói vào ngày đầu sáng tạo là: "Phải có ánh sáng."
Sau khi Thượng Đế sáng tạo, những yêu tinh sinh ra trong bóng tối cũng không được ông yêu mến. Chúng không được Thượng Đế ban phước, đấu tranh trong địa ngục để tồn tại, Thượng Đế nói chúng là ác, cho nên chúng được gọi là ma quỷ.
Một số ác ma không thể chịu đựng được hoàn cảnh khắc nghiệt của địa ngục nên thoát khỏi cửa quỷ gây họa cho trần gian. Chúng ghen tị với các sinh vật được Thượng Đế ban phước cho hạnh phúc trên thế gian. Cùng là cuộc sống, tại sao chúng lại bị Thượng Đế bỏ rơi. Kể từ khi Thượng Đế từ bỏ chúng, chúng sẽ không sùng bái thần minh một lần nào nữa.
Thân Lucifinil là được Thượng Đế sáng tạo, cũng không thích bóng tối, không thích ma quỷ.
Cậu được Thượng Đế gửi đến trần gian để giết ma quỷ, đóng cửa quỷ, để yêu tinh không thể chạy trốn đến trần gian. Lucifinil hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo.
Nhưng cậu lại không liếc mắt nhìn địa ngục.
Ác ma tuyệt vọng trơ mắt nhìn cửa quỷ địa ngục đóng chặt, cắt đứt cơ hội sống của chúng. Luyến Thần dịu dàng đi xa, đôi cánh với hào quang trắng tinh biến mất trong khe hở, vĩnh viễn nhốt chúng vào bóng tối.
Cho tới bây giờ ánh sáng không chiếu tới địa ngục, sẽ không bố thí một nửa cho ác ma.
Thẳng đến khi Ma Vương rơi vào địa ngục, toàn thân đầy lông đen, đã cho ác ma nhìn thấy ánh sáng.
......
Nếu như khi đó cậu phát hiện thế mà mình bị phân liệt ra một linh hồn bóng tối, chỉ sợ sẽ tự ti xấu hổ, tự giác có tội, tự làm lễ tẩy rửa đi.
Mặc dù đến từ cùng một linh hồn nhưng có những ý thức và tính cách khác nhau sau khi phân liệt.
Cậu có thành kiến với bóng tối, chắc chắn đầu tiên sẽ cho rằng nhân cách bóng tối muốn cắn nuốt ý thức và chiếm đoạt thân thể cậu. Cậu không muốn linh thể thánh khiết bị bóng tối ăn mòn, cũng không tiếc công sức cắn nuốt một nhân cách khác.
Họ là kẻ thù của nhau, tự ghét bản thân, chỉ có thể để lại một.
Nhưng bây giờ, cậu lại trở thành bạn bè với Lucifer.
Sau khi sa ngã, Lucifinil không còn mù quáng tin tưởng Thượng Đế nữa, tự xem qua địa ngục một lần, cũng dần dần buông bỏ thành kiến với bóng tối. Tuy ác ma trong địa ngục không dịu dàng lương thiện như Thiên Thần, nhưng tài nguyên cằn cỗi của địa ngục cũng nhất định không để cho chúng sống bình an như Thiên Thần, chỉ có hung tàn ác độc mới có thể sống sót.
Đứa nhỏ ác ma sẽ vì có công viên giải trí mà vui vẻ, còn dâng kẹo cảm ơn, ác ma người lớn cũng sẽ bởi vì có một bệnh viện mà cảm động khóc, còn cười nói thật lòng khen ngợi.
Lucifer mang tất cả những ác niệm đen tối nói với cậu: "Anh không hy vọng có thể áp chế em, anh chỉ hy vọng em sống đơn giản dễ dàng, không buồn không lo, cả đời anh không ra ngoài cũng được."
Những cảm xúc thiện chí này giống như các Thiên Thần.
Lòng tốt không phải là độc quyền của một chủng tộc nào đó, và cái ác cũng không nên là nhãn hiệu của một chủng tộc.
Ma quỷ không có nghĩa là cái ác.
Dù thế nào đi chăng nữa, dùng ác ý phỏng đoán ánh sáng của đối phương là càng thêm hèn hạ.
Lucifinil muốn tiếp tục cùng tồn tại với Lucifer.
Cả đời không dung hợp cũng được.
Trên bàn cờ nên có hai vị vua, không ai có thể ăn mất đối phương.
"Lucifer bệ hạ." Ác ma Mammon đại điện cho tham lam đi vào cung điện, "Việc lần trước ngài sai tôi điều tra đã có kết quả."
Lucifer quay đầu lại: "Nói."
Mammon báo cáo ngay: "Chính quyền của vương quốc Thiên Đàng đã được giao cho Luyến Thần Michael, và Adam không được Thiên Chúa trọng dụng, sống với Eva trong vườn Eden mà không cần phải màng chuyện thế gian."
Tin tức của Thiên Đàng đến địa ngục không phải chuyện dễ dàng, không cẩn thận bị Luyến Thần và Thượng Đế phát hiện thì gặp rắc rối. Mammon cũng cẩn thận tìm hiểu thật lâu mới nghe được tin tức.
Lucifer rất thù hận, anh và Thượng Đế công khai đối nghịch, Adam anh cũng sẽ không buông tha.
Lucifer hỏi: "Eve là ai?"
Mammon trả lời: "Chính Thượng Đế đã lấy một xương sườn của Adam để tạo ra người phụ nữ, vợ của Adam."
"Vợ?" Lucifer cười lạnh, "Ông ta định ra quy củ cấm dục cho Thiên Thần, làm sao người phàm lại không cần tuân thủ thế?"
Mammon không dám đối mặt với lửa giận của Ma Vương, sau khi báo cáo xong thì nhanh chóng chuồn đi.
Lucifinil lẩm bẩm nói: "Trưởng Luyến Thần mới là Michael... Cho nên Adam đã không thay thế vị trí của em?"
"Đừng nghĩ Jehovah mềm lòng, điều đó chỉ có thể chứng minh mục đích chính của Jehovah không phải đề bạt Adam, mà là làm nhục em." Lucifer sợ Lucifinil làm chuyện dại dột. Anh rõ như ban ngày nhân cách khác của mình có bao nhiêu sùng bái Thượng Đế, sợ Lucifinil nhen nhóm hy vọng với Thượng Đế, cảm thấy cần phải làm cho cậu tỉnh táo một chút.
Lucifinil mím môi, mặt mày rũ xuống.
"Tại sao Thượng Đế lại làm điều đó?"
Cậu không bao giờ nghĩ ra.
"Cái này thì em phải hỏi ông ta." Trong lòng Lucifer có một phỏng đoán, nhưng hiện tại cũng không có ý định nói cho Lucifinil.
Phỏng đoán kia quá ác ý, căn bản không phải người một lòng minh bạch rõ ràng trưởng Luyến Thần có thể nghĩ đến. Lucifinil luôn duy trì tâm địa lương thiện, nếu mà không phải tận mắt chứng kiến, chỉ sợ khó có thể tiếp nhận, cũng sẽ không tin tưởng.
Anh vẫn cần thời gian để xác nhận.
Sắc mặt Lucifinil ảm đạm.
Cậu không thể nhìn thấy Thượng Đế, và không biết làm sao để đối mặt với tín ngưỡng trong quá khứ.
Lucifer nói, "Chúng ta lên Thiên Đàng."
Lucifinil sửng sốt: "Thật sự anh có ý định đến trước mặt Thượng Đế hỏi ư?"
Vậy có gì khác với việc tìm cái chết.
"Đương nhiên là không." Lucifer bình tĩnh nói, "Hôm nay là chủ nhật, Thượng Đế sẽ nghỉ ngơi ở chín tầng trời, chúng ta lén lút đi thì không dễ bị phát hiện."
Lucifinil hỏi, "Anh định làm gì?"
"Đi đến vườn Eden." Đôi mắt đỏ của Lucifer lạnh lùng, "Việc Adam này không thể cứ như vậy quên đi."
Lucifinil không đồng ý, "Anh muốn giết hắn?"
Nếu mà Lucifer có ý niệm này trong đầu, nhất định Lucifinil sẽ ngăn cản.
Adam không phạm tội phải chết.
Quá phận là Thượng Đế. Adam chỉ là một công cụ tốt nhất.
Đúng là Lucifer nghĩ như vậy, nhưng cũng biết ý nghĩ này sẽ không được Lucifinil cho phép.
"Không giết hắn." Lucifer dịu dàng nói, "Có một cây thiện và ác trong vườn Eden, Jehovah không cho phép bất cứ ai ăn quả trên cây, và ông ta đã ra lệnh như vậy cho Adam."
"Trước kia người canh gác Eden là Michael, gần đây hắn mới nhậm chức trưởng Luyến Thần, chắc là không có thời gian trông coi nữa. Anh chỉ đi dụ dỗ hắn ăn trái cấm."
"Nếu hắn phản bội Jehovah, Jehovah sẽ trừng phạt hắn."
Cái này có ý nghĩa rất châm chọc. Thượng Đế vì Adam mà ép Lucifinil phản bội, cuối cùng Adam lại phản bội Thượng Đế.
"Nếu hắn không phản bội thì sao?" Lucifinil cảm thấy việc này rất không quang minh chính đại, không có sức mạnh lắm, "Adam rất nghe lời Thượng Đế."
Mặc kệ kẻ nào nghe được mệnh lệnh bắt Luyến Thần Lucifinil quỳ xuống trước mình cũng đều sợ hãi kinh hoàng, không dám chấp nhận. Ngày đó cũng cây ngay chết đứng, chỉ vì đây là lệnh của Thượng Đế, Thượng Đế là chân lý.
Lucifer bình tĩnh nói: "Vậy thì xem hắn nghe lời Thượng Đế hơn hay là nghe lời vợ nhiều hơn."
Từ cách Adam có thể thoải mái chấp nhận việc Lucifinil quỳ xuống thì có thể thấy hắn tuân theo mệnh lệnh của Thượng Đế như thế nào. Lucifer không có ý định bắt đầu từ hắn.
Eva là điểm yếu của Adam, và rất khó để Adam từ chối Eva.
Lucifer tự mình suy nghĩ, giữa Thượng Đế và vợ, nhất định anh không chút do dự nghe lời vợ.
Nhưng mà anh không có vợ, không có cảm giác nhập vai, vậy thay thế một chút, vợ = điểm yếu = muốn bảo vệ = Lucifinil, giữa Thượng Đế với Lucifinil, nhất định anh không chút do dự nghe lời Lucifinil nói.
Cảm giác nhập vai như này rất mạnh. Lucifer cảm thấy kế hoạch này chắc chắn sẽ thành công. Sẽ không có người nỡ từ chối Lucifinil!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất