Tử Thần Gõ Cửa Diêm Vương

Chương 89: Succubus

Trước Sau
Lucifinil rũ mắt ngồi thật lâu trong biển tri thức không nói gì.

Lucifer biết trong lòng Lucifinil cũng không bình tĩnh, cảm thụ trực giác nhất chính là sức mạnh của Lucifer lần thứ hai lớn hơn —— Điều này có nghĩa Lucifinil lại sinh ra cảm xúc tiêu cực mãnh liệt. Sức mạnh sở hữu của cùng một cơ thể là không thay đổi, chúng sẽ giảm dần và tan chảy, những cảm xúc tiêu cực của Lucifinil đều sẽ được Lucifer thừa nhận, cũng chuyển hóa thành sức mạnh của Lucifer, đồng thời Lucifinil cũng sẽ bị suy yếu. Nếu như cậu sinh ra nhiều cảm xúc chính diện, lập tức có thể áp chế Lucifer.

Đáng tiếc trong khoảng thời gian này, Lucifinil đều trải qua tiêu cực, ánh sáng trong biển tri thức xa xa đều không bằng bóng tối.

Nếu như tâm tình Lucifinil tiêu cực nhiều đến trình độ nhất định, tâm như tro tàn, mất đi ý chí, thậm chí sẽ tự nguyện biến mất, để cho thân thể triệt để chỉ để lại Lucifer.

Nhưng Lucifer không cho phép Lucifinil biến mất.

Lucifer muốn giữ lại ánh sáng của Lucifinil.

Đây cũng là nguyên nhân rõ ràng anh đoán được động cơ của Thượng Đế, nhưng vẫn chậm chạp không đề cập tới chuyện này, chỉ sợ chân tướng sẽ làm Lucifinil sinh ra quá nhiều cảm xúc tiêu cực. Anh đã quen cũng rất thích trạng thái cùng tồn tại với Lucifinil, cũng không muốn độc chiếm thân thể.

Anh vì bảo vệ Lucifinil mà sinh ra, nếu Lucifinil biến mất, anh tồn tại không còn ý nghĩa.

Nhưng anh không thể giấu giếm vĩnh viễn, sớm muộn gì Lucifinil cũng phải biết. Anh tin ý chí của Lucifinil sẽ không dễ đánh bại.

Đúng là Lucifinil rất khó chịu.

Lucifer có thể cảm nhận được sự phẫn nộ ngập trời, thất vọng với khổ sở, mãnh liệt lay động linh hồn. Anh nhắm mắt lại, tiến vào trong biển tri thức, đi tìm Lucifinil.

Lucifinil nhẹ giọng nỉ non: "Không có khả năng... Làm sao Thượng Đế có thể làm điều đó..."

Lucifer xuất hiện trước mặt cậu, cầm tay cậu: "Lucifinil, bình tĩnh một chút."

Lucifinil run rẩy, ngước mắt nhìn anh, giọng khàn khàn: "Những lời anh nói cũng chỉ là suy đoán."

"...... Không nhất định là sự thật."

"Thượng Đế sẽ không làm điều đó... Thật khó tưởng tượng..."

"Lucifinil." Lucifer trầm giọng mở miệng, "Em và anh là cùng một linh hồn, anh cũng không thông minh hơn em, chuyện anh có thể nghĩ đến, em cũng có thể nghĩ đến."

"Chỉ là em không muốn tin tưởng."

"Em luôn luôn nghĩ quá tốt về con người, còn nghĩ Thượng Đế là hoàn hảo không khuyết điểm. Nhưng đó chỉ là trí tưởng tượng tuyệt vời của em, bởi vì em tốt nên em nghĩ họ cũng tốt như em."

"Nhưng mà, ma không có nghĩa là ác, thần cũng không nhất định đại diện cho cái tốt."

"Em nghĩ thần tính của hắn là thần yêu thế giới, nhưng thần tính của Jehovah là ích kỷ và lạnh lẽo."

Lucifinil nhắm mắt lại.

...... Tín ngưỡng cậu từng tin tưởng sụp đổ.

Từ khi sinh ra cậu đã ở trái phải của Thượng Đế và phục vụ Thượng Đế bằng tất cả trái tim của mình.

Thượng Đế nói các Thiên Thần nên tuân theo bảy đức tính tốt. Cho nên cậu cố chấp phải làm được, trở thành phó Vua vương quốc mấy vạn năm, không có một chút sai lầm.

Thượng Đế nói lòng tốt nên áp đảo cái ác, thần nên yêu thương thế giới. Vì vậy, cậu đã đi đến thế giới để loại bỏ cái ác, truyền giáo và ca ngợi Thượng Đế.

Từ tận đáy lòng, cậu coi việc tin vào Thượng Đế là vinh quang, bởi cậu đã đi theo Chủ Thần rất vĩ đại và biết đau buồn cho tất cả chúng sinh.

Sau đó, Thượng Đế đã bỏ cậu.

Lucifinil có oán, có uất ức, không cam lòng, không chịu tha thứ cho Thượng Đế. Nhưng cậu cũng không muốn trả thù. Dù sao, Thượng Đế đã tạo ra cậu và ban cho cậu sự sống. Cho dù Thượng Đế muốn hủy cậu, đó cũng là thanh toán ân oán xong, cậu không nên lấy oán trả ơn.

Thượng Đế chỉ từ bỏ cậu, nhưng không từ bỏ thế gian. Miễn là Thượng Đế vẫn là Thần công bằng, có lòng thương người, thương xót thế gian, chỉ là không tốt với cậu, Lucifinil cũng cảm thấy ngay cả khi niềm tin của mình sụp đổ, Thượng Đế vẫn xứng đáng được chúng sinh tin tưởng.

Thậm chí Lucifinil nghĩ tới, có phải Thượng Đế suy diễn ra số phận định sẵn trong cuộc đời cần cậu sa ngã, nếu không thế giới sẽ chết trong một trận nạn lớn. Hy sinh một người để cứu thế giới, cậu đã đọc rất nhiều trong sách.

Cậu đồng ý. Nếu sự thật là như vậy, cậu ngay cả hận cũng không có.

Lucifinil luôn đứng về phía ánh sáng, công lý và lòng tốt.

Nhưng sự thật lại buồn cười nhất.

Sự cưng chiều của Thượng Đế với Lucifinil không phải là giả mạo, nhưng đó là sự cưng chiều của một tạo vật, giống như chủ nhân nuông chiều thú cưng của mình. Chủ nhân ở trong nhà nuôi rất nhiều sủng vật, Lucifinil là một trong những con xinh đẹp nhất, khiến ông ta vui lòng nhất, nhưng cũng không có gì hơn, vĩnh viễn không có khả năng ngang hàng.

Nếu thú cưng này cũng có khả năng trở thành chủ nhân, để giành quyền kiểm soát ngôi nhà - Mặc dù vật nuôi không có ý tưởng này, chủ nhân vẫn hoảng loạn đuổi vật nuôi ra khỏi nhà, gạt bỏ ý thức định làm con người.

Cũng chính là đánh nát thần cách chưa thành hình của Lucifinil.

Căn bản Thượng Đế lo lắng không phải đại cục thế giới gì đó, chỉ là bởi vì Lucifinil có được thần tính chân chính thương xót thế gian, ngưng tụ ra nửa mảnh thần cách ban đầu, uy hiếp đến địa vị cao duy nhất của Thượng Đế, cho nên mới bị hủy diệt. Thượng Đế cũng không yêu thế gian, đó chẳng qua chỉ là đồ chơi ông ta tiện tay sáng tạo ra, không nghĩ là chúng sinh nhỏ bé như con kiến hôi lại tụ tập thành tín ngưỡng, còn có thể làm cho Lucifinil hy vọng thành Thần. Vì thế Thượng Đế không tiếc để cho người ta lâm vào đau khổ, trước tiên để cho chúng sinh ở trong nước sôi lửa bỏng, sau đó lấy thân phận vị cứu thế ngồi ở trên cao đạt được tín ngưỡng.

Đây không phải là người chủ mà Lucifinil muốn đi theo.

Quy củ của Thiên Đàng nghiêm ngặt, yêu cầu của Lucifinil đối với các Thiên Thần cũng rất nghiêm khắc, nhưng không có một Thiên Thần nào oán giận không phục, là bởi vì bản thân Lucifinil cũng làm tốt gương mẫu hoàn mỹ.

Nhưng Thượng Đế là vì cái gì? Ông đã thiết lập tất cả các loại đức tính tốt, nhưng bản thân ông lại cư xử đê hèn. Ông tuyên bố Thượng Đế yêu thương thế giới nhưng lại phá hủy nó đầu tiên.

Đột nhiên Lucifinil không biết mình thờ phụng cái gì.

Lần này, tín ngưỡng của cậu đã thật sự bị phá vỡ.



Lucifer thấy tâm trạng Lucifinil chấn động quá lớn, xúc động đến linh hồn còn chưa hoàn toàn khép lại miệng vết thương, ánh sáng trên người ảm đạm yên tĩnh cực nhanh, anh nhướn mày, cưỡng chế để cho Lucifinil lâm vào ngủ say trong biển tri thức.

Anh ôm tinh thần thể của Thiên Thần, nhẹ nhàng phát ra một tiếng thở dài, chọc chọc trán Lucifinil.

"Linh hồn phân liệt thì đúng là không tốt, em luôn không chấp nhận được những gì anh thấy qua. Anh dùng ý xấu suy đoán mọi sự vật, em dùng ý tốt đối xử với thế gian. Quá cứng dễ gãy, quá sáng dễ diệt, có đôi khi thật muốn cho em nhìn thế gian hiểm ác, để em đừng luôn nghĩ dùng ánh sáng Thiên Thần này chiếu rọi chúng sinh.

Lucifinil bị chọc đến nhíu mày.

Tiêu hoá xong tâm tình tiêu cực của Lucifinil, Lucifer xoa xoa lông mày nhíu chặt của cậu, lại cảm thấy mềm lòng, thấp kém nói.

"Nhưng vốn là anh muốn duy trì ánh sáng bất diệt cho em."

Lucifer đi ra từ biển tri thức, gọi mấy con ác ma tới, giao một đống đất đai với rất nhiều hạt giống cho bọn họ trồng, còn phân phát rất nhiều hoa quả mới lạ.

Đó là anh thuận tiện đào từ vườn Eden về. Đất đai địa ngục cằn cỗi, không có một ngọn cỏ, muốn ăn hoa quả chỉ có thể phái thuộc hạ ác ma đến trần gian hái, rất phiền toái, còn chỉ có ác ma cao cấp mới đủ tiền ăn. Đất đai màu mỡ của vườn Eden có thể cải thiện môi trường địa ngục, trồng trái cây cũng có thể mang lại lợi ích cho toàn bộ địa ngục, để ma quỷ thấp cũng có thể ăn trái cây.

Vốn Lucifer không lo lắng cái này, nhưng Lucifinil nhắc nhở anh. Lucifer nghe vậy có chút thú vị: "Em bảo anh đi trộm hả?"

Điều này không phù hợp với tính cách minh bạch rõ ràng của trưởng Luyến Thần.

Lucifinil ngượng ngùng nhưng lại kiên định: "Ác ma tầng dưới cùng cũng phải sớm được tự do ăn trái cây."

Lucifer cười, cướp hơn nửa vườn Eden.

Về sau, địa ngục cũng có hoa tươi và cây xanh, toàn bộ ác ma được tự do ăn hoa quả cảm động đến nước mắt rưng rưng, tín ngưỡng cuồn cuộn không ngừng truyền đến Ma Vương bệ hạ của bọn họ.

Một hạt giống sinh ra trong bóng tối cũng có thể phát triển một niềm tin của ánh sáng.

......

Lucifinil ngủ say trong biển tri thức mấy ngày đêm, mới rốt cuộc thức tỉnh.

Tỉnh lại cảm thấy đầu óc mơ màng, nhưng lại tỉnh táo ngay. Cậu vẫn còn nhớ tất cả cuộc trò chuyện với Lucifer trước khi đi ngủ, nhưng lúc đó cậu không thể cảm thấy sự tức giận.

Lucifinil ngượng ngùng mở miệng: "Anh lại hấp thụ cảm xúc tiêu cực của em?"

Lucifer lạnh lùng trả lời: "Ừ."

Lucifinil đại diện cho cảm xúc tích cực, Lucifer đại diện cho cảm xúc tiêu cực. Lucifer là nhân cách thứ hai, anh vĩnh viễn sẽ thừa nhận mặt tối của Lucifinil, cũng sẽ không có cảm xúc tốt đẹp.

Anh là tà ác, ích kỷ, lạnh lùng, thô bạo.

Anh sẽ không bao giờ yêu thương thế gian, yêu mến Thượng Đế, anh sẽ chỉ yêu thương chính anh.

Nhưng một nhân cách khác của anh lại yêu thế gian. Nó thực sự làm cho anh đau đầu.

Lucifinil nhận thấy Lucifer không vui, nghĩ đến lần trước mình kích động nên chạm miệng vết thương, hẳn là chọc giận Lucifer. Nhưng ngẫm lại cậu vẫn lo lắng, dùng giọng điệu khẩn cầu nói: "Lucifer, anh không nên mang tai nạn cho thế gian nữa, được không? Như anh nói, mọi người càng trải qua tồi tệ thì họ càng cầu nguyện cho Thượng Đế, vậy là cung cấp tín ngưỡng không công cho Thượng Đế."

Giọng điệu Lucifinil thong thả lại nghiêm túc: "Chúng ta phát triển vương quốc địa ngục thật tốt, ác ma trong địa ngục cũng rất tín ngưỡng chúng ta. Đều là lực tín ngưỡng, không có ai cao quý hơn ai."

Sắc mặt Lucifer càng lạnh. Chuyện đầu tiên Lucifinil tỉnh lại vẫn là người khác.

Khi nào em có thể nghĩ về bản thân mình.

...... Quên đi, Lucifinil chính là vị tha, Lucifer hắn là ích kỷ.

"Tội, chết, bệnh tật đã lan truyền khắp nhân gian, không thể thu hồi lại, chỉ có thể nghĩ biện pháp ngăn chặn." Lucifer tức giận, "Nhưng nhân tính nguồn gốc tội lỗi của con người là không thể kiểm soát, sinh lão bệnh tử là không thể tránh khỏi, chỉ có bệnh tật mới có thể chữa trị hết."

Lucifinil lập tức nói: "Cứu một người thì là một người, chúng ta có thể mở chuỗi bệnh viện ở trần gian."

"Ác ma chỉ biết sát thương, sẽ không chữa trị được." Lucifer thản nhiên nói, "Anh không có năng lực chữa trị."

"Em có." Lucifinil không chút do dự nói, "Bây giờ chúng ta đến trần gian."

Lucifer cười lạnh: "Vết thương của em tốt rồi hay sao mà đòi đi trần gian?"

Chính mình cũng chưa khỏi hẳn, đã muốn đi cứu người khác.

Điều này làm cho Lucifer nhớ tới trước kia khi cậu còn là trưởng Luyến Thần Lucifinil tham gia chiến đấu, vĩnh viễn sẽ tăng trị liệu cho đồng bạn Thiên Thần trước, cho dù trên người mình có vết thương chồng chất cũng phải chăm sóc Thiên Thần khác.

Khi đó Lucifer hận không thể đi ra quản lý thân thể, thế nhưng không ra được, đã sớm ôm oán hận thật lớn với việc này.

Lucifinil: "..."

Vốn sắp tốt rồi, lần trước kích động, lại nứt ra.

Lucifinil dịu dàng nói: "Không có gì đáng ngại, Lucifer, người khác quan trọng hơn..."

"Không ai quan trọng hơn em." Lucifer không thể nghi ngờ nói "Muốn đi trần gian thì mau dưỡng thương thật tốt."

".....A." Cậu biết đây là nhượng bộ lớn nhất Lucifer có thể làm ra, trên thực tế căn bản Lucifer không muốn quản sống chết của con người, Lucifinil thì được một tấc tiến một thước.

Vì muốn nhanh chóng dưỡng thương nên Lucifinil cắt đứt liên hệ tinh thần với Lucifer, quyết định chuyên tâm ngủ say trong biển tri thức thêm vài ngày nữa.



Trong đầu không có giọng của Lucifinil nên Lucifer lại cảm thấy cuộc sống nhàm chán. Anh sinh ra bởi vì Lucifinil, Lucifinil không có ở đây, chuyện gì cũng không nhấc nổi hứng thú của anh.

Trong đầu anh đều là Lucifinil.

Nhưng trong đầu Lucifinil đều nghĩ đến con người với thế gian.

Đột nhiên Lucifer bắt đầu ghen tuông. Sự ích kỷ của anh nhất định do anh chỉ yêu Lucifinil, nhưng người đầu tiên Lucifinil cân nhắc vĩnh viễn không bao giờ là anh.

Điều này không ngang nhau. Thân là nhân cách thứ hai, anh cũng không nên yêu cầu ngang hàng với nhân cách chủ.

Nhưng anh không hài lòng. Anh không có đức tính khoan dung. Trong bảy tội lỗi anh đều chiếm hết, ngoại trừ Lucifinil ai cũng chướng mắt là kiêu ngạo, không có Lucifinil đốc thúc tuyệt đối không làm việc là lười biếng, muốn độc chiếm Lucifinil là tham lam, nghĩ đến Lucifinil bị thương sẽ phẫn nộ, luôn ăn rất nhiều đồ ngon muốn chia sẻ cho Lucifinil là tham ăn, Lucifinil để ý người khác anh sẽ đố kỵ...

Nghĩ như vậy, tất cả tội của anh đều xuất phát từ Lucifinil.

Điều này cũng đúng. Lucifer là một hình mẫu của bảy đức tính tốt, và chắc chắn sẽ có một phản ứng tiêu cực sâu sắc đối với nguồn gốc tội lỗi mà Lucifer phải gánh chịu.

Ngoại trừ ham muốn sắc dục.

Thật sự Lucifinil không có mặt dục vọng này, thậm chí không có khái niệm về mặt này, cậu cũng không cảm thấy cấm dục là một chuyện đè nén khó chịu. Cho nên tương ứng, Lucifer cũng không có tội danh sắc dục.

Hơn nữa Lucifer cũng không có khái niệm về vấn đề này.

Sau khi tất cả mọi thứ bên ngoài mà Lucifer biết không thể thu hút sự quan tâm của Lucifer thì anh quyết định mở rộng khu vực kiến thức đui mù của mình.

Anh triệu tập Asmodeus, một ma nữ đại diện cho ham muốn sắc dục, hỏi với một giọng điệu đầy kiến thức: "Tôi muốn tìm hiểu về ham muốn sắc dục, vì cái gì mà nó làm cho cô cảm thấy kích thích?"

Asmodeus giật mình nói: "Ngài có chắc là ngài muốn biết không?"

Phải biết rằng ác ma tự đề cử mình vào gối của Lucifer bệ hạ trong địa ngục có thể xếp hàng đến Thiên Đàng. Lucifer bệ hạ quyền cao chức trọng thực lực lớn mạnh dung nhan tuấn mỹ, ai không muốn ngủ? Cô ta cũng muốn. Nhưng Lucifer bệ hạ tội gì cũng có, duy chỉ không dính sắc dục.

Rốt cuộc đây là thông suốt?

Vậy đơn giản là địa ngục có thể tổ chức một lễ hội để kỷ niệm!

Lucifer gật đầu.

Asmodeus lên tinh thần ngay: "Ngài nghĩ tôi thế nào?"

Lucifer: "Cái gì thế nào?"

Asmodeus quăng một cái liếc quyến rũ: "Ngài thấy tôi đẹp không?" Đủ điều kiện lên giường chưa?

Thân là ma nữ sắc dục, Asmodeus được xưng là "Gương mặt Thiên Thần, dáng người ma quỷ", là mỹ nữ tuyệt sắc, được ca ngợi là ác ma đẹp nhất địa ngục ngoại trừ Lucifer bệ hạ.

Lucifer đánh giá vài lần: "Kém tôi." Càng kém xa Lucifinil.

Asmodeus hít một hơi thật sâu và quyết định thay đổi câu hỏi: "Ngài thích loại nào?"

Lucifer: "Trông đẹp như tôi."

Asmodeus không thể tưởng tượng nổi nói: "... Cả địa ngục cũng không có dung mạo hơn ngài, Lucifer bệ hạ."

Khó trách độc thân đến nay, yêu cầu này không có ác ma nào có thể đạt được!

Lucifer càng không thể tưởng tượng nổi: "Bộ dạng không bằng tôi mà cũng đòi xứng với tôi?"

Asmodeus: "..."

Căn bản Lucifer bệ hạ không phải là muốn hiểu rõ sắc dục, chỉ là muốn biểu hiện ra kiêu ngạo với cô đi!!!

Lucifer chán nản nói: "Quên đi, cô miêu tả bằng miệng một chút, vì sao dục vọng lại mới mẻ kích thích?"

Asmodeus mỉm cười: "Lucifer bệ hạ, loại chuyện này không thể miêu tả bằng miệng, ngài phải trải nghiệm mới biết được."

Lucifer hoàn toàn mất đi ham muốn thế tục: "Tôi sẽ không hạ thấp tiêu chuẩn, cô có thể rời đi."

Lucifer biểu hiện kiêu ngạo vô cùng nhuần nhuyễn, anh chướng mắt bất kỳ sinh vật nào lớn lên không đẹp bằng anh.

Asmodeus: "..."

Asmodeus rời khỏi Điện Ma Vương cũng không chịu bỏ cuộc. Ma Vương bệ hạ mà toàn địa ngục đều muốn ngủ thật vất vả mới có ý định thoát khỏi thanh tâm quả dục, làm sao có thể thất bại trong gang tấc! Lucifer bệ hạ còn chưa nếm qua hương vị tình dục nên không biết căn bản khuôn mặt không phải trọng điểm!!

Cô lập tức đi sắp xếp một người thông suốt cho Lucifer bệ hạ!

Đêm khuya, Lucifer về phòng ngủ, vén chăn lên thì nhìn thấy một vị Succubus xinh đẹp không mặc quần áo, cả người tản ra hơi thở mị hoặc.

Ánh mắt Lucifer lạnh lẽo, phản ứng đầu tiên chính là lòng bàn tay ngưng tụ một luồng sát khí, chuẩn bị giết chết Succubus không hiểu sao xuất hiện trên giường anh.

Đúng lúc này, Lucifinil đã ngủ say mấy ngày trong biển tri thức đột nhiên phát ra một giọng nói dịu dàng: "Vết thương của em tốt rồi."

Động tác của Lucifer dừng lại, cùng lúc đó, chàng trai Succubus trên giường vừa kích động vừa thẹn thùng nói: "Lucifer bệ hạ, em đây phụng mệnh đến thị tẩm cho ngài."

Có một khoảnh khắc cả thế giới im lặng.

Lucifinil: "Có vẻ như tôi thức dậy không đúng lúc lắm."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau