Chương 168
Giáo dục của “Yêu”, hoặc là nói sức mạnh của quả đấm thật sự là quá lớn vượt qua tưởng tượng của Nguyên Tu Vân. Thật tình y không nghĩ tới vấn đề quấy nhiễu y thời gian dài như vậy, sau đó được hai vị gia trưởng nam nữ phối hợp đánh đôi một phen này giải quyết rồi?
Đương nhiên, mặc dù không giải quyết hoàn toàn, trên người của Dịch Nhiên vẫn bốc lên ma khí, nhưng ít ra ánh mắt của hắn đã khôi phục bình thường. Nhưng như thế cũng khiến cho Nguyên Tu Vân cảm thấy đây không khoa học.
Đến lúc Dịch phu đem phương pháp giải quyết nói cho Nguyên Tu Vân: “Thật ra thì trong cơ thể của tu giả có huyết thống Ma tộc cũng sẽ trải qua một lần như thế, coi như là trưởng thành đi? Hoặc là nói khi bản tính giải phóng chọc thủng hẹp hòi cũng sẽ như thế, thông thường loại thức tỉnh này đối với Ma tộc thuần chủng mà nói là một chuyện tốt, bởi vì cơ hội này sẽ tăng thực lực của bọn họ, đồng thời khiến bọn họ trở nên càng thêm tàn bạo thích giết chóc, đối với Ma tộc thuần huyết, đây có lợi khiến bọn họ trở thành Ma vương. Chẳng qua nếu như là hỗn huyết tất nhiên không thể nào tỉnh tâm, thức tỉnh của hỗn huyết sẽ nhìn huyết mạch trong cơ thể của cái nào nặng hơn, thông thường huyết mạch nào nặng hơn sẽ chiến thắng, có điều là mặc dù chiến thắng rồi ít nhiều cũng sẽ mang một chút một nửa đặc tính của huyết mạch, nhưng chủng tộc cũng xác định rồi.”
Lúc này Dịch nương đã mang theo nhi tử của mình, mang theo đạo lữ của mình và Nguyên Tu Vân đi tới trong tổ trạch của Dịch gia đã phong bế nhiều năm, sau khi cởi bỏ một mảnh trận pháp ẩn nấp, Nguyên Tu Vân thấy được một mảnh hào trạch* tựa núi gần nước. [Khu nhà cấp cao]
“Đi vào nói đi, tên nhóc này còn phải cần một khoảng thời gian mới có thể khôi phục đấy. Trong thời gian này con có thể đánh nó tùy ý, yên tâm, ta và mẫu thân nó tuyệt đối sẽ không nói gì! Như con đây, tức phụ tốt vậy đơn giản là đốt đèn lồng cũng khó tìm đó, chúng ta hết sức đứng ở sau lưng con!”
Nguyên Tu Vân giật giật khóe miệng: “Ngài vẫn nên nói tiếp tình huống của hắn đi.”
Dịch phụ khụ một tiếng: “Huyết thống của Dịch Nhiên có chút phức tạp.”
Nguyên Tu Vân ở trong lòng ha ha một tiếng, nào chỉ là có chút phức tạp á, đơn giản là một món thập cẩm.
“Gia gia [Ông nội] nó là Đại ma vương, nãi nãi [Bà nội] là huyết mạch thần thú Kim Ô, ngoại công là kiếm thể trời sinh, ngoại bà là bói toán chi linh. Ừm, cho nên, nó chính là bốn loại hỗn huyết.” Dịch phụ khụ một tiếng: “Thật ra thì cũng không tệ lắm đúng không? Dù sao bốn loại này loại nào cũng rất lợi hại.”
Nguyên Tu Vân im lặng mà gật đầu, đơn giản là huyết thống chuẩn bị cho nhân vật chính mà. “Sau đó hắn thành kiếm tu có huyết mạch ma vương, Kim Ô? Tiện thể còn là một miệng quạ đen sao?”
Dịch phụ trực tiếp bị nghẹn triệt để rồi, luôn cảm thấy con dâu đang giễu cợt nhi tử.
“Thực ra ban đầu Dịch Nhiên có thể khống chế ma huyết trong cơ thể nó rất tốt, chẳng qua đại khái bởi vì bị người ám hại trước đó mà kích phát ma huyết, sau đó lại báo thù thành công thả ra áp lực. Ma huyết của nó trong nháy mắt áp chế không được nữa, mới sẽ trực tiếp nhập ma. Cũng may con dùng đá Ninh Tâm bảo vệ tâm mạch của nó, không thì cho dù chúng ta tới cũng không cách nào khiến nó khôi phục. Nhập ma cũng không thể nói không tốt, chính là lời nói và hành động sẽ biến thành có hơi kỳ quái, hơn nữa thích lạm giết tranh đấu, đây tuyệt đối là vi phạm phong lưu phóng khoáng của ta giáo dục! Thế nào cũng không thể lỗ mãng như phụ thân ta vậy!”
Dịch phụ giận dữ quơ nắm tay, như là nghĩ tới chuyện gì khiến người ta mất hứng.
Nguyên Tu Vân nhìn động tác mở ra hợp lại của ông, nghĩ thầm ngài ngoại trừ bề ngoài, dáng dấp một chút cũng không thô lỗ ra, tính cách này tuyệt đối rất giống thân sinh, phụ thân ngài rồi.
“Đối với tình huống này của hắn phải làm sao đây? Giờ chắc là hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục đi?”
Lúc này Dịch nương bưng một bàn ăn thật lớn, đúng rất lớn, cùng với bàn ăn lớn bằng mặt bàn, mặt trên bày đầy một bàn thức ăn, đi sang đây.
Bịch một tiếng, đem một bàn đồ ăn đều đặt ở trên bàn, sau đó cười híp mắt nhìn Nguyên Tu Vân: “Đến đến đến, con bị đuổi theo thời gian dài như vậy, nhất định không nghỉ ngơi thật tốt và ăn cơm đúng không? Chúng ta tới rồi con an tâm đi! Tới đây ăn gì trước đi. Tình huống này của Dịch Nhiên thật ra thì khống chế rất tốt, chỉ cần để lòng nó thời thời khắc khắc bảo trì thanh tỉnh, đến khi trôi qua một tháng sau nó cũng có thể nắm trong tay ma huyết chi lực cường hóa trong cơ thể mình. Đến lúc đó lại là một kiếm tu tốt sạch sạch sẽ sẽ! Con cứ yên tâm đi!”
Nguyên Tu Vân nhìn một bàn thức ăn cũng phải nhịn không được cầm đũa lên, sau đó có chút thắc mắc nhạc mẫu [mẹ vợ] đại nhân, đúng chính là nhạc mẫu, không phải là bà bà [mẹ chồng]! Rốt cuộc phải dùng cách gì để bảo đảm Dịch Nhiên thời thời khắc khắc đều bảo trì thanh tỉnh? Y còn chưa kịp hỏi vấn đề này đâu, bỗng nhiên Dịch Nhiên bên kia ma khí đã tăng vọt chạy bên này chém sang đây, Nguyên Tu Vân nhảy dựng lên theo phản xạ có điều kiện muốn ném Tiểu Sỏa Đản ra, chẳng qua y phát hiện y chậm hơn nhiều rồi ——
Ở trong nháy mắt Dịch Nhiên xông tới, Dịch nương ngồi ở ngay phía trước Dịch Nhiên ngay cả đầu cũng không xoay qua mà trực tiếp hung hăng đạp một cước về phía sau, mặc dù động tác của bà thoạt nhìn rất nhẹ, nhưng Nguyên Tu Vân vẫn cho rằng đó là một cước rất nặng, nghe thấy tiếng thôi cũng biết, Dịch Nhiên bị trực tiếp đạp vào trong tường rồi. Đúng, đạp vào rồi.
Sau đó y giật khóe miệng thấy ma khí trên người người này tản ra một chút, ánh mắt lại khôi phục thanh minh.
Nguyên Tu Vân: “…” Nếu như chủng tộc có ma huyết đều là như thế này nhất định sẽ bị ngược, vậy y cảm thấy mình và Dịch Nhiên có thể không cần có đời sau rồi. Quá thảm.
Dịch đại kiếm tu hiển nhiên cũng cảm thấy vận mạng của mình nhiều sai trái, chẳng qua lúc này hắn lười và thời gian tới phụ mẫu phải đánh hắn một tháng không nói, ngược lại là nghiêm nghiêm túc túc nhìn về phía Nguyên Tu Vân, hồi lâu nặn ra một câu: “… Xin lỗi.”
Nguyên Tu Vân nghe được hai chữ này, oán khí bị đuổi theo thật nhiều ngày trong nháy mắt cũng không còn nữa. Ngay cả chính y cũng có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn Dịch Nhiên: “Bỏ đi, nghĩ tới sau này ngươi có thể thảm hại hơn ta, thì ta không tức giận nữa.”
Dịch Nhiên giật giật khóe miệng, chẳng qua vẫn là an lòng rồi. Tuy rằng hắn một đường chưa từng hạ sát thủ với Nguyên Tu Vân, nhưng loại chuyện này đặt vào trên người của ai, cũng nhất định rất khiến người ta sốt ruột. Đáng được ăn mừng duy nhất chính là, đạo lữ nhà mình không thực sự đem lời nói tức giận trước đây thực hành với hắn.
“Chậc chậc chậc, tức phụ nha, vậy con cũng quá tiện nghi cho nó rồi nha. Phạm sai lầm làm sao có thể không quỳ kiếm bản chứ? Ở chỗ ta có cất giấu kiếm bản của Dịch gia đó, làm lễ gặp mặt liền tặng cho con vậy! Con cũng chớ xem thường kiếm bản này! Đây chính là quỳ bản do hai mươi tám lưỡi thanh kiếm tạo thành, quỳ lên cảm giác như quỳ lên núi đao vậy, mũi kiếm còn có thêm thuộc tính khác nhau nữa, bất kể là lửa đốt hay là đóng băng đều có thể tùy tâm tình con nha. Còn có thể tùy ý phóng to thu nhỏ, đơn giản là bảo bối chuẩn bị cho cư gia lữ hành* á! Cho con đó!” [ở nhà, du lịch]
Nguyên Tu Vân giật giật khoé miệng tiếp nhận “Mũi kiếm bản tha y bản [1]” của Dịch phụ ném vào trong tay y như ném củ khoai lang bỏng tay vậy, cảm thấy bất kể đi tới nơi nào, các nam nhân vẫn đều có quỳ …
Sau đó, Dịch nương ở một bên thờ ơ lạnh nhạt cười lạnh hừ một tiếng: “Vừa vặn á, ta lại làm một cái mới, cũ thì cho tức phụ đi. Mới của chàng cất tốt.”
Nguyên Tu Vân ở trong vòng một giây thấy biểu tình của Dịch phụ từ dữ tợn biến thành phiền muộn sau đó lại đến tái nhợt căm phẫn cuối cùng quy về cười khổ nhận mệnh, vậy thật sự khiến người ta nhìn cũng cảm thấy thương tâm đó. Lúc này Dịch Nhiên ở trong tường bật cười một tiếng: “Đáng đời.” Từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy người từ trong tay mẫu thân lật được cành hoa đấy.
Vì vậy Dịch Nhiên nhận được một đá từ lòng yêu thương của phụ thân hắn. Trực tiếp vùi vào trong tường rồi.
“À … Vừa rồi hình như nó nhập ma nữa, thật khiến người ta lo lắng á.”
Nguyên Tu Vân: “…” Không biết nên thổ tào thế nào với một nhà này!
Lúc này Dịch nương cười kéo tay của Nguyên Tu Vân: “Được rồi, chúng ta cũng đã trở về, con cũng không cần lo gì nữa. Cho dù là Hỗn Độn Ngũ linh căn cũng không sao, có chúng ta che chở con, con có thể cùng Nhiên nhi trải qua cuộc sống của mình rồi. Đương nhiên, thật ra thì các con đã rất lợi hại rồi. Sau này chỉ cần các con vui vẻ trôi qua, chúng ta cũng liền vui vẻ rồi.”
Nguyên Tu Vân nhìn vị nhạc mẫu này, từ từ nâng lên khóe miệng, gật đầu. Mặc dù thời gian vừa mới bắt đầu đi tới thế giới này đã trải qua rất nhiều, nhưng kết cục, chung quy vui vẻ. Y thoả mãn rồi.
“À, có điều là, ta nghe nói ở trong thế giới Âm Dương có dựng dục quả đó, hai con không nghĩ đi vào trong đó du ngoạn một phen thuận tiện dựng dục một đứa nhỏ sao? Ta già rồi, định ôm tôn tử nhá!”
Nguyên Tu Vân: “…” Chỗ nào đó không đúng!
Dịch Nhiên: “Được. Chúng con một tháng sau tổ chức xong đại điển đạo lữ sẽ đi.”
Chỗ nào cũng không đúng!!
Toàn truyện hoàn.
——
[1] Tha y bản: đồ chà quần áo cho sạch, hồi xưa người ta hay dùng.
Bonus:
———
Cảm nghĩ của editer:
Khi edit tới đây, cảm nhận của mình là “ủa kết thúc rồi hả???!!”:)))))
Chời móa, bà tác giả làm biếng viết phiên ngoại nên mới thế đó:)
Sao mình dính toàn “Cốt truyện thì hay nhưng kết thúc vội vả” không nhỉ:)
Thôi coi như xong truyện dài nhất thứ 2 của mình vậy:))))
Đương nhiên, mặc dù không giải quyết hoàn toàn, trên người của Dịch Nhiên vẫn bốc lên ma khí, nhưng ít ra ánh mắt của hắn đã khôi phục bình thường. Nhưng như thế cũng khiến cho Nguyên Tu Vân cảm thấy đây không khoa học.
Đến lúc Dịch phu đem phương pháp giải quyết nói cho Nguyên Tu Vân: “Thật ra thì trong cơ thể của tu giả có huyết thống Ma tộc cũng sẽ trải qua một lần như thế, coi như là trưởng thành đi? Hoặc là nói khi bản tính giải phóng chọc thủng hẹp hòi cũng sẽ như thế, thông thường loại thức tỉnh này đối với Ma tộc thuần chủng mà nói là một chuyện tốt, bởi vì cơ hội này sẽ tăng thực lực của bọn họ, đồng thời khiến bọn họ trở nên càng thêm tàn bạo thích giết chóc, đối với Ma tộc thuần huyết, đây có lợi khiến bọn họ trở thành Ma vương. Chẳng qua nếu như là hỗn huyết tất nhiên không thể nào tỉnh tâm, thức tỉnh của hỗn huyết sẽ nhìn huyết mạch trong cơ thể của cái nào nặng hơn, thông thường huyết mạch nào nặng hơn sẽ chiến thắng, có điều là mặc dù chiến thắng rồi ít nhiều cũng sẽ mang một chút một nửa đặc tính của huyết mạch, nhưng chủng tộc cũng xác định rồi.”
Lúc này Dịch nương đã mang theo nhi tử của mình, mang theo đạo lữ của mình và Nguyên Tu Vân đi tới trong tổ trạch của Dịch gia đã phong bế nhiều năm, sau khi cởi bỏ một mảnh trận pháp ẩn nấp, Nguyên Tu Vân thấy được một mảnh hào trạch* tựa núi gần nước. [Khu nhà cấp cao]
“Đi vào nói đi, tên nhóc này còn phải cần một khoảng thời gian mới có thể khôi phục đấy. Trong thời gian này con có thể đánh nó tùy ý, yên tâm, ta và mẫu thân nó tuyệt đối sẽ không nói gì! Như con đây, tức phụ tốt vậy đơn giản là đốt đèn lồng cũng khó tìm đó, chúng ta hết sức đứng ở sau lưng con!”
Nguyên Tu Vân giật giật khóe miệng: “Ngài vẫn nên nói tiếp tình huống của hắn đi.”
Dịch phụ khụ một tiếng: “Huyết thống của Dịch Nhiên có chút phức tạp.”
Nguyên Tu Vân ở trong lòng ha ha một tiếng, nào chỉ là có chút phức tạp á, đơn giản là một món thập cẩm.
“Gia gia [Ông nội] nó là Đại ma vương, nãi nãi [Bà nội] là huyết mạch thần thú Kim Ô, ngoại công là kiếm thể trời sinh, ngoại bà là bói toán chi linh. Ừm, cho nên, nó chính là bốn loại hỗn huyết.” Dịch phụ khụ một tiếng: “Thật ra thì cũng không tệ lắm đúng không? Dù sao bốn loại này loại nào cũng rất lợi hại.”
Nguyên Tu Vân im lặng mà gật đầu, đơn giản là huyết thống chuẩn bị cho nhân vật chính mà. “Sau đó hắn thành kiếm tu có huyết mạch ma vương, Kim Ô? Tiện thể còn là một miệng quạ đen sao?”
Dịch phụ trực tiếp bị nghẹn triệt để rồi, luôn cảm thấy con dâu đang giễu cợt nhi tử.
“Thực ra ban đầu Dịch Nhiên có thể khống chế ma huyết trong cơ thể nó rất tốt, chẳng qua đại khái bởi vì bị người ám hại trước đó mà kích phát ma huyết, sau đó lại báo thù thành công thả ra áp lực. Ma huyết của nó trong nháy mắt áp chế không được nữa, mới sẽ trực tiếp nhập ma. Cũng may con dùng đá Ninh Tâm bảo vệ tâm mạch của nó, không thì cho dù chúng ta tới cũng không cách nào khiến nó khôi phục. Nhập ma cũng không thể nói không tốt, chính là lời nói và hành động sẽ biến thành có hơi kỳ quái, hơn nữa thích lạm giết tranh đấu, đây tuyệt đối là vi phạm phong lưu phóng khoáng của ta giáo dục! Thế nào cũng không thể lỗ mãng như phụ thân ta vậy!”
Dịch phụ giận dữ quơ nắm tay, như là nghĩ tới chuyện gì khiến người ta mất hứng.
Nguyên Tu Vân nhìn động tác mở ra hợp lại của ông, nghĩ thầm ngài ngoại trừ bề ngoài, dáng dấp một chút cũng không thô lỗ ra, tính cách này tuyệt đối rất giống thân sinh, phụ thân ngài rồi.
“Đối với tình huống này của hắn phải làm sao đây? Giờ chắc là hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục đi?”
Lúc này Dịch nương bưng một bàn ăn thật lớn, đúng rất lớn, cùng với bàn ăn lớn bằng mặt bàn, mặt trên bày đầy một bàn thức ăn, đi sang đây.
Bịch một tiếng, đem một bàn đồ ăn đều đặt ở trên bàn, sau đó cười híp mắt nhìn Nguyên Tu Vân: “Đến đến đến, con bị đuổi theo thời gian dài như vậy, nhất định không nghỉ ngơi thật tốt và ăn cơm đúng không? Chúng ta tới rồi con an tâm đi! Tới đây ăn gì trước đi. Tình huống này của Dịch Nhiên thật ra thì khống chế rất tốt, chỉ cần để lòng nó thời thời khắc khắc bảo trì thanh tỉnh, đến khi trôi qua một tháng sau nó cũng có thể nắm trong tay ma huyết chi lực cường hóa trong cơ thể mình. Đến lúc đó lại là một kiếm tu tốt sạch sạch sẽ sẽ! Con cứ yên tâm đi!”
Nguyên Tu Vân nhìn một bàn thức ăn cũng phải nhịn không được cầm đũa lên, sau đó có chút thắc mắc nhạc mẫu [mẹ vợ] đại nhân, đúng chính là nhạc mẫu, không phải là bà bà [mẹ chồng]! Rốt cuộc phải dùng cách gì để bảo đảm Dịch Nhiên thời thời khắc khắc đều bảo trì thanh tỉnh? Y còn chưa kịp hỏi vấn đề này đâu, bỗng nhiên Dịch Nhiên bên kia ma khí đã tăng vọt chạy bên này chém sang đây, Nguyên Tu Vân nhảy dựng lên theo phản xạ có điều kiện muốn ném Tiểu Sỏa Đản ra, chẳng qua y phát hiện y chậm hơn nhiều rồi ——
Ở trong nháy mắt Dịch Nhiên xông tới, Dịch nương ngồi ở ngay phía trước Dịch Nhiên ngay cả đầu cũng không xoay qua mà trực tiếp hung hăng đạp một cước về phía sau, mặc dù động tác của bà thoạt nhìn rất nhẹ, nhưng Nguyên Tu Vân vẫn cho rằng đó là một cước rất nặng, nghe thấy tiếng thôi cũng biết, Dịch Nhiên bị trực tiếp đạp vào trong tường rồi. Đúng, đạp vào rồi.
Sau đó y giật khóe miệng thấy ma khí trên người người này tản ra một chút, ánh mắt lại khôi phục thanh minh.
Nguyên Tu Vân: “…” Nếu như chủng tộc có ma huyết đều là như thế này nhất định sẽ bị ngược, vậy y cảm thấy mình và Dịch Nhiên có thể không cần có đời sau rồi. Quá thảm.
Dịch đại kiếm tu hiển nhiên cũng cảm thấy vận mạng của mình nhiều sai trái, chẳng qua lúc này hắn lười và thời gian tới phụ mẫu phải đánh hắn một tháng không nói, ngược lại là nghiêm nghiêm túc túc nhìn về phía Nguyên Tu Vân, hồi lâu nặn ra một câu: “… Xin lỗi.”
Nguyên Tu Vân nghe được hai chữ này, oán khí bị đuổi theo thật nhiều ngày trong nháy mắt cũng không còn nữa. Ngay cả chính y cũng có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn Dịch Nhiên: “Bỏ đi, nghĩ tới sau này ngươi có thể thảm hại hơn ta, thì ta không tức giận nữa.”
Dịch Nhiên giật giật khóe miệng, chẳng qua vẫn là an lòng rồi. Tuy rằng hắn một đường chưa từng hạ sát thủ với Nguyên Tu Vân, nhưng loại chuyện này đặt vào trên người của ai, cũng nhất định rất khiến người ta sốt ruột. Đáng được ăn mừng duy nhất chính là, đạo lữ nhà mình không thực sự đem lời nói tức giận trước đây thực hành với hắn.
“Chậc chậc chậc, tức phụ nha, vậy con cũng quá tiện nghi cho nó rồi nha. Phạm sai lầm làm sao có thể không quỳ kiếm bản chứ? Ở chỗ ta có cất giấu kiếm bản của Dịch gia đó, làm lễ gặp mặt liền tặng cho con vậy! Con cũng chớ xem thường kiếm bản này! Đây chính là quỳ bản do hai mươi tám lưỡi thanh kiếm tạo thành, quỳ lên cảm giác như quỳ lên núi đao vậy, mũi kiếm còn có thêm thuộc tính khác nhau nữa, bất kể là lửa đốt hay là đóng băng đều có thể tùy tâm tình con nha. Còn có thể tùy ý phóng to thu nhỏ, đơn giản là bảo bối chuẩn bị cho cư gia lữ hành* á! Cho con đó!” [ở nhà, du lịch]
Nguyên Tu Vân giật giật khoé miệng tiếp nhận “Mũi kiếm bản tha y bản [1]” của Dịch phụ ném vào trong tay y như ném củ khoai lang bỏng tay vậy, cảm thấy bất kể đi tới nơi nào, các nam nhân vẫn đều có quỳ …
Sau đó, Dịch nương ở một bên thờ ơ lạnh nhạt cười lạnh hừ một tiếng: “Vừa vặn á, ta lại làm một cái mới, cũ thì cho tức phụ đi. Mới của chàng cất tốt.”
Nguyên Tu Vân ở trong vòng một giây thấy biểu tình của Dịch phụ từ dữ tợn biến thành phiền muộn sau đó lại đến tái nhợt căm phẫn cuối cùng quy về cười khổ nhận mệnh, vậy thật sự khiến người ta nhìn cũng cảm thấy thương tâm đó. Lúc này Dịch Nhiên ở trong tường bật cười một tiếng: “Đáng đời.” Từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy người từ trong tay mẫu thân lật được cành hoa đấy.
Vì vậy Dịch Nhiên nhận được một đá từ lòng yêu thương của phụ thân hắn. Trực tiếp vùi vào trong tường rồi.
“À … Vừa rồi hình như nó nhập ma nữa, thật khiến người ta lo lắng á.”
Nguyên Tu Vân: “…” Không biết nên thổ tào thế nào với một nhà này!
Lúc này Dịch nương cười kéo tay của Nguyên Tu Vân: “Được rồi, chúng ta cũng đã trở về, con cũng không cần lo gì nữa. Cho dù là Hỗn Độn Ngũ linh căn cũng không sao, có chúng ta che chở con, con có thể cùng Nhiên nhi trải qua cuộc sống của mình rồi. Đương nhiên, thật ra thì các con đã rất lợi hại rồi. Sau này chỉ cần các con vui vẻ trôi qua, chúng ta cũng liền vui vẻ rồi.”
Nguyên Tu Vân nhìn vị nhạc mẫu này, từ từ nâng lên khóe miệng, gật đầu. Mặc dù thời gian vừa mới bắt đầu đi tới thế giới này đã trải qua rất nhiều, nhưng kết cục, chung quy vui vẻ. Y thoả mãn rồi.
“À, có điều là, ta nghe nói ở trong thế giới Âm Dương có dựng dục quả đó, hai con không nghĩ đi vào trong đó du ngoạn một phen thuận tiện dựng dục một đứa nhỏ sao? Ta già rồi, định ôm tôn tử nhá!”
Nguyên Tu Vân: “…” Chỗ nào đó không đúng!
Dịch Nhiên: “Được. Chúng con một tháng sau tổ chức xong đại điển đạo lữ sẽ đi.”
Chỗ nào cũng không đúng!!
Toàn truyện hoàn.
——
[1] Tha y bản: đồ chà quần áo cho sạch, hồi xưa người ta hay dùng.
Bonus:
———
Cảm nghĩ của editer:
Khi edit tới đây, cảm nhận của mình là “ủa kết thúc rồi hả???!!”:)))))
Chời móa, bà tác giả làm biếng viết phiên ngoại nên mới thế đó:)
Sao mình dính toàn “Cốt truyện thì hay nhưng kết thúc vội vả” không nhỉ:)
Thôi coi như xong truyện dài nhất thứ 2 của mình vậy:))))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất