[Tuấn Triết] Xin Người Gieo Tương Tư Ba Đồng Phụ Trách
Chương 6
6.
Trương Triết Hạn cảm thấy "oan ức" một cách sâu sắc.
Fans only của anh và Cung Tuấn, bao gồm cả bên thứ ba mới gia nhập là fans CP, đa phần đều có khuynh hướng đổ cho anh là người chủ động, nước là do anh đưa còn gì, các fans đều gào, Xem kìa xem kìa, Trương Triết Hạn bắt đầu rồi.
Nếu xuất phát từ yêu thích anh và Cung Tuấn thì cũng không nói làm gì.
Đằng này có số ít trong đó là hắc tử của Cung Tuấn, sau khi hai người hợp tác với nhau thì lại giận chó đánh mèo lên người anh, gán cho anh cái danh đen ngòm là ông vua xào CP, mượn cơ hội này đăng một loạt bài hắc, nói nhiệt độ siêu thoại là "kiệt tác" của anh, Trương Triết Hạn cố ý bán hủ.
"Xài chung cốc còn uống chung chỗ." Chị Cát thở dài đứng chống nạnh, "Trước đây cậu mà làm như thế với diễn viên nữ, thì coi như không phải xào CP, mà là đang yêu đương cái chắc luôn đó."
"Cho nên mới nói, đóng phim với đàn ông tiện hơn với phụ nữ nhỉ. Kịch võ trò văn, tứ chi tiếp xúc, ngôn từ tán tỉnh, sẽ không cảm thấy là người này quấy rối hay lợi dụng người kia." Trương Triết Hạn thấy bọn hắc tử kia quả thực chỉ là bọn thùng rỗng kêu to, "Đàn ông con trai với nhau dùng chung cốc thì làm sao, thì coi như em chỉ thơm Cung Tuấn một cái, dính chút nước bọt trên mặt hắn thôi, cũng rất bình thường mà."
?? Chị Cát nhìn Trương Triết Hạn như thằng đần: "Hai đứa chỉ là đàn ông con trai bình thường với nhau à? Hai đứa đóng phim đam cải, là một cặp đó có biết không!"
Ặc, Trương Triết Hạn nhất thời cứng họng.
"Phim ngôn tình, hai đứa nam chính nam phụ, ngủ cùng nhau luôn cũng chỉ coi là anh em thân thiết." Chị Cát phân tích, "Phim đam cải, cậu với Cung Tuấn chỉ cần diễn dư ra một cái ánh mắt thôi, là thành tình yêu da diết đó."
"Hở?" Nghiêm trọng vậy luôn. Tình yêu á?
Chị Cát gần đây phát hiện CP của Trương Triết Hạn và Cung Tuấn có tiềm lực nổi, dự đoán rằng sau khi phim chiếu khả năng cao sẽ rất hot, có lợi có hại, cô phải nói rõ trước cho Trương Triết Hạn biết, sớm tính toán phòng hờ: "Cậu không thể tiếp tục xem Cung Tuấn là đồng nghiệp đơn thuần được đâu. Tuy hai đứa đều là đàn ông, không có chuyện lợi dụng hay giữ khoảng cách, nhưng ở trong mắt người khác, bản chất của hai đứa không khác gì vai nam nữ chính đâu biết không."
"Nam nam chính!" Trương Triết Hạn kịch liệt sửa lời chị Cát! Nữ cái gì mà nữ! Anh không phải nữ!
"Được được được!" Phụt! Chị Cát cười run cả người, giữ lấy bả vai của Trương Triết Hạn: "Làm khó cậu rồi." Nam chính anh tuấn tiêu sái mới hôm nào giờ đi đóng phim đam cải, đóng vai bị đè......
Trương Triết Hạn ngay từ đầu cũng không rõ lắm, chụp ảnh tạo hình, đạo diễn liên tục bảo anh phải cười dịu dàng một chút, dáng người tựa sát vào Cung Tuấn phải mềm mại một chút.
Chẳng phải đều là hai thằng đàn ông à? Khí chất của anh không thể yếu thế hơn Cung Tuấn được! Song A không được hả?
Đạo diễn túm lấy Trương Triết Hạn giải thích cảm xúc nhân vật: "Tiểu Triết ơi, bên ngoài cậu hiên ngang thế nào cũng được, nhưng ở trước mặt người yêu, thì phải cầm lòng không đậu mà trở nên ôn nhu. Hai người cùng nhau chiến đấu, lúc đấy muốn ngầu thế nào thì ngầu, nhưng lúc hai người đóng cửa tắt đèn, khụ khụ, thì luôn phải có một bên 'thừa nhận' chứ......"
Đóng cửa! Tắt đèn! Bên thừa nhận...... Trương Triết Hạn nhìn mấy gương mặt tươi cười háo sắc của các chị gái trên phim trường cũng ngầm hiểu được, anh, anh cũng đã sớm phụ đạo bản thân rồi: "Hỗ công không được sao!"
Mấy chị gái trên phim trường cười điên luôn, Trương Triết Hạn nói chuyện còn thẳng thừng hơn cả đạo diễn nữa. Meo meo, dễ thương ghê, bé mèo Tiểu Triết giành làm 1 không thành, nhượng bộ làm 0.5 vậy.
Cung Tuấn không nhịn được nhếch miệng, lòng bàn tay xoa xoa huyệt thái dương, thở dài tham gia cuộc trò chuyện, hỏi đạo diễn: "Đạo diễn Thành, bọn em còn có cảnh giường chiếu nữa hả?"
Giường cái gì chiếu? Lỗ tai mèo của Trương Triết Hạn giật đùng đùng, liếc bản mặt cười tươi rói của Cung Tuấn, người trông ôn nhuận nho nhã vậy, sao mở mồm ra là hỏi cảnh giường chiếu! Muốn hỏi thì cũng phải để anh hỏi chớ!
"Tới đây thôi tới đây thôi, quay xong cũng không chiếu được!" Đạo diễn Thành cười khúc khích, tay ôm lấy một nam chính, bất thình lình dùng sức đè cổ hai người, để ấn sát mặt hai người gần nhau.
Trương Triết Hạn vốn mạnh đến mức người bình thường có đẩy cũng không xê dịch, không sợ trời không sợ đất mà ngửa cái mặt nhỏ ngầu đét lên nhìn Cung Tuấn, không ngờ Cung Tuấn to như con voi mà nửa thân dưới không vững một chút nào, đạo diễn mới đẩy một cái nhẹ thôi mà cả người liền ngã nhào về phía anh rồi, anh đang ngửa mặt, Cung Tuấn tình cờ đang cúi đầu, khoảng cách chiều cao tạo thành góc độ môi chạm môi siêu tuyệt vời......
Gương mặt điển trai tiến càng lúc càng gần, trái tim Trương Triết Hạn đập thật mạnh, ánh mắt đen láy của Cung Tuấn sáng cực kỳ, chóp mũi khẽ cọ qua chóp mũi, hơi thở nóng bỏng phả lên làn môi của đối phương. Lúc này Cung Tuấn mới trụ lại một chân, lui về đứng thẳng người.
Trương Triết Hạn trợn tròn mắt, tim treo ở cổ họng, suýt tý nữa là hôn trúng rồi!
"À há, Triết Hạn giữ yên cái cảm
xúc này nhé!" Đạo diễn Thành hài lòng kết luận, "Cung Tuấn chủ động nhiều chút, bám tới mức A Nhứ ngại luôn ha."
Vãi cớt! Trương Triết Hạn trong một giây liền chuyển sang vẻ mặt của tên lang thang sõi đời rành chuyện tình trường, không chịu thua nói: "A Nhứ thì có cái gì chưa từng trải qua, sao có thể ngại ngùng, đường đường là thủ lĩnh Thiên Song, đầy kinh nghiệm phong phú luôn."
"Ừm ừ!" Cung Tuấn tươi cười lịch sự nho nhã, giọng nói đầy cưng chiều, cất giấu chút lãng tử, "Tôi không có vấn đề, đằng nào cảnh giường chiếu cũng không có quay chi tiết, A Nhứ muốn ở trên thì cứ ở trên đi."
Khà khà khà khà! Đạo diễn cười triều mến, bộ phim mới đang chuẩn bị quay này, ông rất có lòng tin. Nhường lại sàn diễn cho hai nam chính, ông lùi về phía sau xem máy quay.
Trương Triết Hạn híp mắt, Ủa là sao, lỡ có quay chi tiết thật thì anh không thể ở trên hả.
Cung Tuấn tay chống hông, nghiêng đầu nhìn anh, chân mày khẽ nhướng.
"Chu Nhứ là tên ngốc! Nhưng tôi không có ngốc!" Trương Triết Hạn đưa ngón tay vuốt cổ áo, làm ra vẻ ông đây từng trải, "Lão Ôn hay khóc lóc thì làm 1 có giống anh hùng hảo hán chút nào đâu, với cả ở trên không có nghĩa là 1, ít vuốt mông ngựa đi, anh nổ cho ai nghe."
"Ơ?" Cung Tuấn cường điệu vẻ mặt kinh ngạc, Trương Triết Hạn biết cũng nhiều đấy chứ, hắn thong thả nói, "Chu Nhứ ngốc, cậu thông minh, Triết Hạn có thấy tôi kết luận đúng không?"
"Ấu trĩ!" Trương Triết Hạn bực dọc xua xua tay, ầy kệ đi, thuộc tính công thụ chủ yếu chỉ thể hiện vị trí tư thế thôi, tranh 1-0 làm gì. Chỉ cần anh tự hiểu trong lòng chính mình sẽ không khuất thân phía dưới Cung Tuấn là được, bậy nhầm! Là khuất thân phía dưới Ôn Khách Hành chứ!
"Đừng mà, ta nghiêm túc đó." Cung Tuấn hơi nghiêm mặt, ngước lên nhìn người đối diện, ánh mắt ngấn lệ, "A Nhứ, bảo vệ ta đi, huynh vốn dĩ mạnh hơn ta kia mà, bảo vệ ta thật kỹ nhé."
Cả thể xác lẫn tinh thần của Trương Triết Hạn đều cực kỳ thoả mãn, khẽ đấm một phát vào ngực Cung Tuấn, cố ý meo meo quào Cung Tuấn: "Biết ta là sư huynh là tốt rồi."
Cung Tuấn dịu dàng mỉm cười đầy chân thành, cũng không để bụng, cả người tràn ngập cảm giác rất dễ bị ăn hiếp.
Trương Triết Hạn thông qua buổi chụp ảnh tạo hình, cảm thấy có thể thân hơn với đồng nghiệp Cung Tuấn thêm chút nữa. Đàn ông con trai với nhau, nếu có thể không kiêng nể mà đùa bậy, thì mức độ quen biết sẽ khác đi liền.
Mối quan hệ càng thân thiết thì càng có lợi cho việc đóng phim. Trương Triết Hạn ngưỡng mộ những người trầm tĩnh khiêm tốn, nhưng nếu nói đến đồng nghiệp, anh lại càng thích đồng nghiệp biết làm trò, chịu đùa. Cung Tuấn vẻ ngoài trông cao sang, kiểu suy nghĩ 'tà răm' mà con trai hay có cũng không hề mang vẻ đạo đức giả, Trương Triết Hạn có lời khen ngợi.
Có vẻ là Cung Tuấn mang khí chất trong sạch mặt mũi anh tuấn, nên dù có đùa bậy đùa bạ thì vẫn cảm thấy phong lưu chứ không hạ lưu.
Trương Triết Hạn có ấn tượng vô cùng tốt với Cung Tuấn, hai người ở phim trường cứ đấu võ mồm ầm ĩ, không hề thấy hành vi này có gì sai, cảm giác an toàn tuyệt đối.
Trương Triết Hạn trên đường đến phòng hoá trang, nhận được tin nhắn từ Nhan Nhan, nữ chính cùng hợp tác trong bộ cổ trang đại bạo vừa rồi.
[Anh Triết Hạn, em đến đoàn phim ở Hoành Điếm để thăm ban chị em tốt, hay là sẵn tiện ghé thăm anh nha?]
Sao có thể từ chối lời mời của mỹ nữ được, Trương Triết Hạn vui vẻ gửi voice chat: [Được, anh mời em ăn cơm, em đợi anh quay xong nhé.]
Ra ngoài ăn cơm, lỡ bị chụp được thì lại dính thêm cái scandal 'mối quan hệ tốt đẹp giữa đồng nghiệp với nhau'. Trương Triết Hạn nhìn vào gương trong phòng hoá trang, đặc biệt chú ý tình trạng da dẻ hơn mọi khi. Lên hình đồ, lên hot search đồ, phải có hình tượng chớ.
Cung Tuấn cười hỏi: "Hôm nay là ngày cuối cùng mang tạo hình ăn mày nên không nỡ hả?"
Trương Triết Hạn ngồi xuống ghế, nhấc chân bắt chước ông già, ra vẻ một thiên nhai lãng khách với dáng vẻ tục tằng: "Không phải vì ngươi cứ đòi thấy gương mặt thật của ta sao."
"Chẳng lẽ không phải A Nhứ muốn cho ta thấy gương mặt thật của mình sao." Cung Tuấn một tay chống cằm, ánh mắt thưởng thức gương mặt vẫn chưa trang điểm thành xấu xí của Trương Triết Hạn, khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú lại có phần kiêu ngạo, vô cùng khác biệt.
Trương Triết Hạn có hơi ngạc nhiên, Cung Tuấn đã phân tích luôn tâm lý tính cách nhân vật của anh rồi à? Cho nên cảnh hôm nay phải diễn, Chu Nhứ làm nũng với Lão Ôn, cố ý dùng mỹ nhân kế để sai khiến Lão Ôn làm việc, Cung Tuấn biết hết rồi.
Đạo diễn cầm kịch bản đi tới, chỉ đạo diễn xuất: "Hai cậu quay xong cảnh đánh nhau với dược nhân ở nghĩa trang, Triết Hạn phải chuẩn bị tiến vào giai đoạn tình cảm thứ hai này đấy."
"Vâng ạ!" Trương Triết Hạn gật đầu tỏ ý hiểu.
Đêm nay mở ra cao trào đầu tiên của cả bộ phim, Lão Ôn dùng miệng giúp A Nhứ hút máu độc.
Trong kịch bản viết phải dùng miệng hút thật.
"Cung Tuấn cậu được không." Đạo diễn giải thích, "Đoạn này ngắn thôi, có thể qua hậu kỳ cũng không được duyệt, nhưng có lợi cho hai cậu nhập vai, cảm xúc đặt đúng chỗ. Máy quay sẽ đặc tả vẻ mặt thay đổi của Triết Hạn, Triết Hạn OK không?"
Trương Triết Hạn cầm kịch bản làm quạt, ngồi trên thân cây gỗ nghiêm túc gật đầu, anh nuôi cảm xúc cả buổi rồi. Giai đoạn đầu của cốt truyện rất dễ diễn, cứ ghét bỏ Lão Ôn là được, diễn như bản thân, kiểu không có cảm xúc đối với người đồng giới thôi. Nhưng lần đầu tiên 'tiếp xúc da thịt' với Lão Ôn, cảm xúc đột nhiên có sự thay đổi. Đối với một người đàn ông, chợt nảy sinh một loại tình cảm không tên.
Trương Triết Hạn lấy một hơi thật sâu, trong lòng có hơi mông lung. Hy vọng cảnh quay thuận lợi, đừng NG nhiều quá.
Cung Tuấn đứng một bên, hiếm khi không trêu Trương Triết Hạn, phát hiện Trương Triết Hạn đang căng thẳng, hẳn là lo lắng bản thân xử lý không tốt.
Gương mặt đậm lớp trang điểm kiểu ăn mày, nhưng ánh mắt lại sống động đến mức vô cùng xinh đẹp có hồn, chính là kiểu cho dù khoác giẻ lau trên người, thì dáng vẻ vẫn đẹp hoàn mỹ. Lúc này anh đang nhíu mày, môi mím chặt, như thể bản thân đang chịu uỷ khuất thế nào đó.
Cung Tuấn không khỏi nhếch miệng. Nhớ đến lời Trương Triết Hạn từng nói với hắn trước đây, đổi thành anh diễn vai Lão Ôn, trong vòng một giây có thể trêu cho cả trường quay mặt đỏ tai hồng luôn, còn vai Chu Nhứ khó diễn biết bao nhiêu, thân phận thay đổi, tâm lý cũng thay đổi!
Lão Ôn là kiểu nhân vật mà diễn viên nam có thể dùng sắc thái riêng để nhập vai được, không giống như anh......
Cung Tuấn cười dỗ dành Trương Triết Hạn, Cho nên mới cần cậu diễn đấy, kỹ năng diễn xuất của thầy Trương tinh tế quá chừng.
Trương Triết Hạn gậy ông đập lưng ông mất tiêu rồi, còn phản pháo gì được nữa! Liếc nhẹ Cung Tuấn một cái, bày ra vẻ mặt nghịch ngợm nhận lấy lời khen ngợi của Cung Tuấn.
"Cắt!" Đạo diễn kêu tạm dừng, "A Nhứ! Ánh mắt, cứng nhắc quá!"
"Cắt! A Nhứ chân mày giãn ra chút."
"Cắt, mắt Triết Hạn phải hơi cụp xuống, rồi mới ngước lên...... Kiểu phải khiến người ta chấn động toàn thân ấy! Tinh tế chút!"
"Nghỉ một lát đi."
Trương Triết Hạn nắm chặt hai tay, có hơi ngại ngùng, không phải đối với Lão Ôn Cung Tuấn, mà là đối với đạo diễn và đoàn phim, "Xin lỗi, tôi nghiên cứu thêm chút."
Cung Tuấn ngồi xuống cạnh cậu, cười cười: "Cậu quá thân với tôi rồi."
Hả? Trương Triết Hạn hỏng hiểu gì hết.
Trong phim, lúc Lão Ôn vén y phục của y, sắc mặt của A Nhứ liền mất tự nhiên, cảnh quay kết thúc ngay trước khi áo bị cởi ra.
Ngay lúc này bờ vai của Trương Triết Hạn đang ở trước mặt hắn, có lẽ vì thích mát mẻ cho nên cũng lười chỉnh lại cổ áo luôn.
Ánh mắt của Cung Tuấn trầm hẳn, Trương Triết Hạn đối với hắn, không có cảm giác thẹn thùng.
Chưa từng động lòng, làm sao có thể thẹn thùng.
Tiết trời mùa hè, thay đổi thất thường, nói mưa liền mưa, hơn nữa cũng không có vẻ chỉ kéo dài một lúc.
Đạo diễn chỉ đơn giản bảo kết thúc công việc, tối mai lại quay tiếp.
Trương Triết Hạn thở phào nhẹ nhõm, lè lưỡi với Cung Tuấn, cười cười xin lỗi: "Cảm xúc đêm nay không đúng cho lắm, tôi sẽ xem xét thêm, ngày mai nhất định vào đúng trạng thái!" Trương Triết Hạn không phải chỉ mạnh mồm, kỹ năng diễn xuất của anh đã có tác phẩm chứng thực, không cần phải nghi ngờ, chỉ là do lần đầu tiên đóng đam cải, chuyện động lòng đối với đàn ông, anh vẫn chưa hiểu thấu.
Cung Tuấn vừa định đáp không sao, hôm nay còn sớm, tôi qua chỗ cậu giúp cậu.
Trương Triết Hạn lại lấy điện thoại ra gọi Nhan Nhan, bây giờ thực sự muốn thỉnh giáo con gái người ta, lần đầu nảy sinh cảm xúc khác thường với nam chính thì cần phải biểu lộ như thế nào.
Cung Tuấn liền nhíu mày: "Cậu định ra ngoài à."
"Ừ ừ, nữ chính phim trước của tôi đến Hoành Điếm, vừa hay nghỉ quay sớm, tôi định mời em ấy ăn khuya." Trương Triết Hạn nghiêng nửa người, vừa định bỏ của chạy lại lấy người, đột nhiên lại cảm giác...... Cung Tuấn không hề động đậy, anh thử nhìn sang, liền chạm phải ánh mắt của Cung Tuấn, ờm, lễ phép mời lơi, "Anh đói chưa, đi cùng không."
Cung Tuấn bày ra vẻ mặt tươi cười, sảng khoái đồng ý: "Được thôi."
??? Trương Triết Hạn chớp chớp mắt, anh chỉ hỏi khách sao thôi mà, Cung Tuấn cũng đồng ý luôn á?
Cung Tuấn xoa xoa bụng: "Vừa hay tôi hơi đói bụng, đi thôi."
Ặc, đói cũng trùng hợp ghê ha, OK luôn. Trương Triết Hạn cũng không phải không trả nổi tiền cơm, với lại vạ lây Cung Tuấn NG cả đêm cũng cảm thấy có lỗi với Cung Tuấn, anh nên mời Cung Tuấn một bữa, có điều anh vốn có ý định học trộm Nhan Nhan cách diễn, làm trò trước mặt Cung Tuấn, bảo anh làm sao dám mở miệng hỏi. Thôi kệ nó, đổi thành hỏi qua di động vậy.
"Ờm thì, lát nữa đừng nói chuyện tôi NG trước mặt Nhan Nhan nha." Trên mặt Trương Triết Hạn rốt cuộc cũng có chút biểu cảm ngượng ngùng.
Vẻ mặt của Cung Tuấn trông có vẻ cũng không vui cho anh: "Phải, tôi sẽ ráng giúp cậu giữ hình tượng mạnh mẽ lợi hại trước mặt phụ nữ."
"Cái gì mà ráng giữ! Tôi vốn lợi hại thật mà." Trương Triết Hạn khẽ giậm chân, xoa xoa tay nghĩ đến sắp được ra ngoài ăn một bữa ngon lành rồi.
Cung Tuấn thấy rõ dáng vẻ vui mừng mong ngóng đi gặp Nhan Nhan của anh, ánh mắt trầm xuống, không đáp lời.
Chị Cát nghe tin Cung Tuấn theo Trương Triết Hạn đến chỗ hẹn dùng bữa, liền chắp tay trước ngực cảm tạ trời đất.
Trương Triết Hạn nghi hoặc, thắc mắc nghiêng đầu nhìn chị Cát, hỏi Vụ gì vậy.
Chị Cát đáp lại bằng khẩu hình, Trở về chị xử lý cậu.
Cung Tuấn đọc được hết biểu cảm trên mặt người đại diện của Trương Triết Hạn, cười cười bảo chị yên tâm.
Hai người vừa ra ngoài, Trương Triết Hạn liền hỏi Cung Tuấn: "Hai người bí mật cái gì vậy?"
"Nhan Nhan là bạn gái mới của cậu à?"
Trương Triết Hạn liền đấm hắn một cái: "Bạn diễn phim trước! Mã tỷ ngay ngày đầu tiên đã hỏi tình trạng yêu đương của bọn mình rồi mà, đều bảo độc thân cả."
"Fan CP của cậu và cô ta rất đông." Khoé miệng Cung Tuấn khẽ giật, nhưng ánh mắt lại không hề có ý cười.
Xàm ngôn! "Giai đoạn chiêu thương cho bộ phim trước của tôi vừa mới kết thúc chưa được bao lâu mà, là anh em thì đừng trêu tôi chứ, tôi với nữ chính của mọi phim đều...... có quan hệ khá tốt." Trương Triết Hạn cười hề hề, giống như con bướm hoa, đập cánh một phát là dính thêm một cái scandal CP.
"Cậu biết là cậu nhập đoàn mới rồi không?"
"Hở?" Trương Triết Hạn ngẩn ra, trong một khoảnh khắc xẹt điện liền hiểu được ánh mắt kia của chị Cát. Trong tiềm thức của anh, không hề có bạn gái tin đồn nào mới cả, gặp gỡ với CP trước đây vẫn còn có thể tiếp tục thoải mái giữ liên lạc. Đệt, anh quên mất tiêu Cung Tuấn, CP phim mới của anh.
CP mới của anh là đàn ông. Cho nên Trương Triết Hạn quên sạch sành sanh.
"Á, xin lỗi xin lỗi! Tuấn Tuấn." Trương Triết Hạn lần đầu tiên cảm thấy luống cuống tay chân, bèn ôm lấy cánh tay của Cung Tuấn, ánh mắt lộ vẻ áy náy như sắp khóc tới nơi. Anh đi ăn riêng với Nhan Nhan, nếu bị truyền thông chụp được đưa tin ra ngoài, sẽ gây ra ảnh hưởng xấu đối với đoàn phim , đối với cả anh lẫn Cung Tuấn. Là do anh hồ đồ!
Cung Tuấn khẽ hạ vai xuống, để Trương Triết Hạn ôm thuận tay hơn, khoé miệng cũng hoà nhã trấn an: "Không sao, tôi đi ăn cùng cậu."
Trương Triết Hạn tiếp tục giải thích: "Anh yên tâm, tôi với Nhan Nhan là 'anh em tốt', em ấy đàn ông lắm, tính cách cũng sang sảng, trước đây xây dựng hình tượng CP là do không muốn khiến fan phim thích chúng tôi tổn thương thôi. Bây giờ tôi có muốn xào CP, thì cũng là xào với anh chứ đúng không."
Cung Tuấn bày ra vẻ mặt tươi cười: "Ừ, tôi phối hợp với cậu, chúng ta cùng nhau xào CP. Trương lão sư, nhắc mới nhớ nhập đoàn cả tuần rồi, cậu vẫn chưa dạy tôi đấy."
Trương Triết Hạn rút tay về, rất tự nhiên giả ngầu mà đút tay vào túi quần, lên lớp Cung Tuấn: "Nói là xào CP, thực chất chỉ cần bộc lộ chân tình một cách tự nhiên thôi. Anh xem quan hệ trên phim trường của chúng ta rất tốt, trạm tỷ chụp ảnh đăng lên, fans hít rất sung luôn. Không cần phải cố tình làm gì cả, quan hệ tốt là quan trọng nhất rồi. Cho nên, không cần phải chỉ dạy cái gì đâu."
"Đã hiểu! Triết Hạn, sau này tôi sẽ đối xử với cậu tốt hơn nữa." Cung Tuấn đi trước một bước thay Trương Triết Hạn đẩy cửa vào phòng trà, tinh mắt nhìn thấy một cô gái đã cải trang cẩn thận đứng lên, một cánh tay của Cung Tuấn rất thản nhiên mà đặt trên vai Trương Triết Hạn.
Quả nhiên, nụ cười trên nét mặt vốn tràn đầy chờ mong của cô gái chợt hơi đông cứng lại: "Anh Triết Hạn."
"Ha ha, bất ngờ không! Cung lão sư ở ngoài đời còn đẹp trai hơn trên TV nhiều có phải không!" Trương Triết Hạn chạy tới nhanh chóng giới thiệu với Nhan Nhan, "Ấy ấy ấy em đừng căng thẳng, Cung lão sư rất bình dị thân thiện đó!"
"Chào Cung lão sư!" Nhan Nhan đứng thẳng tắp lự, do dự không biết có nên chìa tay ra không.
"Xin chào, thời gian hơi muộn, nên tôi theo Triết Hạn đến đây." Cung Tuấn lễ phép gật đầu, ôm lấy Trương Triết Hạn cùng ngồi xuống.
"À, em, em cũng thấy hơi muộn, đang định bảo anh Triết Hạn khỏi đến cũng được." Nhan Nhan cũng ngồi theo, căng thẳng muốn chết, trước đây từng có cơ may cùng Cung Tuấn tham gia quay một bộ phóng sự, cả quá trình Cung Tuấn đều nghiêm túc tập trung làm việc, không hề để lọt ra một ánh mắt hay lời nói dư thừa nào với ai xa lạ cả, cô cũng không thấy Cung Tuấn bình dị thân thiện gì hết trơn á. Cung lão sư đang trách cô đã muộn rồi còn rủ Trương Triết Hạn ra ngoài ăn khuya đấy à.
"Sao nào, Nhan Nhan đáng yêu hơn nhiều so với trên TV có đúng không? Trương Triết Hạn nghiêng mặt cười với Cung Tuấn, kiêu ngạo giới thiệu bạn diễn phim trước cho hắn.
"Cậu là đáng yêu nhất, được rồi, gọi món trước đã." Cung Tuấn tự nhiên khen người ta xong liền gọi phục vụ đến gọi món.
Trương Triết Hạn câm nín nuốt nước bọt, cái gì vậy ở trước mặt con gái người ta mà lại khen anh đáng yêu, tuy là đúng thiệt, há há há. Trương Triết Hạn đã một thời gian không gặp Nhan Nhan, liền bắt chuyện hỏi thăm tình hình dạo này, rồi cái túi to to phía sau lưng cô là gì: "Em mới vừa đi dạo phố à."
"Đến thăm anh mà, đương nhiên phải mang quà cho anh chứ." Nhan Nhan đặt túi lên bàn, "Trong này có táo tươi, sợ đoàn của anh không mua được loại ngon."
"Trời, em hiểu anh quá đấy Nhan Nhan, cảm ơn em!" Trương Triết Hạn vừa định nhận, Cung Tuấn đã nhanh chóng đưa tay lấy giúp.
"Để tôi cầm cho, táo nặng lắm." Cung Tuấn nhẹ nhàng đặt túi sang bên cạnh mình, để mặt in hình trái tim quay úp ngược vào trong luôn.
"Ây da, quan hệ giữa bọn mình thì anh còn khách sáo với em chi nữa." Nhan Nhan buột miệng thốt ra, đột nhiên bắt gặp ánh mắt đen nhánh của Cung Tuấn, trong lòng run sợ.
"Hai người có quan hệ gì?" Cung Tuấn hỏi cô.
Trương Triết Hạn và Nhan Nhan cùng giật mình, Trương Triết Hạn lấy khuỷu tay chọt chọt Cung Tuấn, hỏi xàm cái gì vậy, chẳng phải đã bảo anh......
Chuyện dò hỏi quan hệ, Nhan Nhan đã nghe quá nhiều rồi, rốt cuộc giữa cô và Trương Triết Hạn chính là quan hệ CP đó. Nhan Nhan đoán lời của Cung Tuấn thật sự có hàm ý bên trong, cô nhìn vào mắt Trương Triết Hạn, nói đầy chân tình: "Bạn bè đồng nghiệp, rất nhiều quan hệ! Hẳn là đều có hết, em rất biết ơn anh Triết Hạn, đã giúp đỡ em rất nhiều."
Trương Triết Hạn đập đùi sang Cung Tuấn: "Đừng có hỏi con gái người ta ngượng kìa, chuyện với Nhan Nhan đều là vì tính chất công việc thôi có biết không."
Tính chất công việc. Tia sáng trong mắt Nhan Nhan chợt ảm đạm đi vài phần, gục đầu xuống nhỏ giọng phụ hoạ: "Đúng vậy ạ, bọn em không có kiểu quan hệ như mọi người nghĩ đâu."
"Xin lỗi, tôi hỏi hơi thẳng, hoá ra là hiểu lâm. Thế Nhan tiểu thư, xin hỏi công việc cho phim trước của cô đã kết thúc chưa." Ánh mắt Cung Tuấn mang theo ý cười nhìn Nhan Nhan, có điều sau khi hỏi xong, liền cởi bỏ gương mặt hồ hởi, ánh mắt đột nhiên lạnh lùng trầm xuống, tàn nhẫn nhìn về đám phóng viên đang chụp lén ngồi cách họ hai bàn.
- TBC-
Trương Triết Hạn cảm thấy "oan ức" một cách sâu sắc.
Fans only của anh và Cung Tuấn, bao gồm cả bên thứ ba mới gia nhập là fans CP, đa phần đều có khuynh hướng đổ cho anh là người chủ động, nước là do anh đưa còn gì, các fans đều gào, Xem kìa xem kìa, Trương Triết Hạn bắt đầu rồi.
Nếu xuất phát từ yêu thích anh và Cung Tuấn thì cũng không nói làm gì.
Đằng này có số ít trong đó là hắc tử của Cung Tuấn, sau khi hai người hợp tác với nhau thì lại giận chó đánh mèo lên người anh, gán cho anh cái danh đen ngòm là ông vua xào CP, mượn cơ hội này đăng một loạt bài hắc, nói nhiệt độ siêu thoại là "kiệt tác" của anh, Trương Triết Hạn cố ý bán hủ.
"Xài chung cốc còn uống chung chỗ." Chị Cát thở dài đứng chống nạnh, "Trước đây cậu mà làm như thế với diễn viên nữ, thì coi như không phải xào CP, mà là đang yêu đương cái chắc luôn đó."
"Cho nên mới nói, đóng phim với đàn ông tiện hơn với phụ nữ nhỉ. Kịch võ trò văn, tứ chi tiếp xúc, ngôn từ tán tỉnh, sẽ không cảm thấy là người này quấy rối hay lợi dụng người kia." Trương Triết Hạn thấy bọn hắc tử kia quả thực chỉ là bọn thùng rỗng kêu to, "Đàn ông con trai với nhau dùng chung cốc thì làm sao, thì coi như em chỉ thơm Cung Tuấn một cái, dính chút nước bọt trên mặt hắn thôi, cũng rất bình thường mà."
?? Chị Cát nhìn Trương Triết Hạn như thằng đần: "Hai đứa chỉ là đàn ông con trai bình thường với nhau à? Hai đứa đóng phim đam cải, là một cặp đó có biết không!"
Ặc, Trương Triết Hạn nhất thời cứng họng.
"Phim ngôn tình, hai đứa nam chính nam phụ, ngủ cùng nhau luôn cũng chỉ coi là anh em thân thiết." Chị Cát phân tích, "Phim đam cải, cậu với Cung Tuấn chỉ cần diễn dư ra một cái ánh mắt thôi, là thành tình yêu da diết đó."
"Hở?" Nghiêm trọng vậy luôn. Tình yêu á?
Chị Cát gần đây phát hiện CP của Trương Triết Hạn và Cung Tuấn có tiềm lực nổi, dự đoán rằng sau khi phim chiếu khả năng cao sẽ rất hot, có lợi có hại, cô phải nói rõ trước cho Trương Triết Hạn biết, sớm tính toán phòng hờ: "Cậu không thể tiếp tục xem Cung Tuấn là đồng nghiệp đơn thuần được đâu. Tuy hai đứa đều là đàn ông, không có chuyện lợi dụng hay giữ khoảng cách, nhưng ở trong mắt người khác, bản chất của hai đứa không khác gì vai nam nữ chính đâu biết không."
"Nam nam chính!" Trương Triết Hạn kịch liệt sửa lời chị Cát! Nữ cái gì mà nữ! Anh không phải nữ!
"Được được được!" Phụt! Chị Cát cười run cả người, giữ lấy bả vai của Trương Triết Hạn: "Làm khó cậu rồi." Nam chính anh tuấn tiêu sái mới hôm nào giờ đi đóng phim đam cải, đóng vai bị đè......
Trương Triết Hạn ngay từ đầu cũng không rõ lắm, chụp ảnh tạo hình, đạo diễn liên tục bảo anh phải cười dịu dàng một chút, dáng người tựa sát vào Cung Tuấn phải mềm mại một chút.
Chẳng phải đều là hai thằng đàn ông à? Khí chất của anh không thể yếu thế hơn Cung Tuấn được! Song A không được hả?
Đạo diễn túm lấy Trương Triết Hạn giải thích cảm xúc nhân vật: "Tiểu Triết ơi, bên ngoài cậu hiên ngang thế nào cũng được, nhưng ở trước mặt người yêu, thì phải cầm lòng không đậu mà trở nên ôn nhu. Hai người cùng nhau chiến đấu, lúc đấy muốn ngầu thế nào thì ngầu, nhưng lúc hai người đóng cửa tắt đèn, khụ khụ, thì luôn phải có một bên 'thừa nhận' chứ......"
Đóng cửa! Tắt đèn! Bên thừa nhận...... Trương Triết Hạn nhìn mấy gương mặt tươi cười háo sắc của các chị gái trên phim trường cũng ngầm hiểu được, anh, anh cũng đã sớm phụ đạo bản thân rồi: "Hỗ công không được sao!"
Mấy chị gái trên phim trường cười điên luôn, Trương Triết Hạn nói chuyện còn thẳng thừng hơn cả đạo diễn nữa. Meo meo, dễ thương ghê, bé mèo Tiểu Triết giành làm 1 không thành, nhượng bộ làm 0.5 vậy.
Cung Tuấn không nhịn được nhếch miệng, lòng bàn tay xoa xoa huyệt thái dương, thở dài tham gia cuộc trò chuyện, hỏi đạo diễn: "Đạo diễn Thành, bọn em còn có cảnh giường chiếu nữa hả?"
Giường cái gì chiếu? Lỗ tai mèo của Trương Triết Hạn giật đùng đùng, liếc bản mặt cười tươi rói của Cung Tuấn, người trông ôn nhuận nho nhã vậy, sao mở mồm ra là hỏi cảnh giường chiếu! Muốn hỏi thì cũng phải để anh hỏi chớ!
"Tới đây thôi tới đây thôi, quay xong cũng không chiếu được!" Đạo diễn Thành cười khúc khích, tay ôm lấy một nam chính, bất thình lình dùng sức đè cổ hai người, để ấn sát mặt hai người gần nhau.
Trương Triết Hạn vốn mạnh đến mức người bình thường có đẩy cũng không xê dịch, không sợ trời không sợ đất mà ngửa cái mặt nhỏ ngầu đét lên nhìn Cung Tuấn, không ngờ Cung Tuấn to như con voi mà nửa thân dưới không vững một chút nào, đạo diễn mới đẩy một cái nhẹ thôi mà cả người liền ngã nhào về phía anh rồi, anh đang ngửa mặt, Cung Tuấn tình cờ đang cúi đầu, khoảng cách chiều cao tạo thành góc độ môi chạm môi siêu tuyệt vời......
Gương mặt điển trai tiến càng lúc càng gần, trái tim Trương Triết Hạn đập thật mạnh, ánh mắt đen láy của Cung Tuấn sáng cực kỳ, chóp mũi khẽ cọ qua chóp mũi, hơi thở nóng bỏng phả lên làn môi của đối phương. Lúc này Cung Tuấn mới trụ lại một chân, lui về đứng thẳng người.
Trương Triết Hạn trợn tròn mắt, tim treo ở cổ họng, suýt tý nữa là hôn trúng rồi!
"À há, Triết Hạn giữ yên cái cảm
xúc này nhé!" Đạo diễn Thành hài lòng kết luận, "Cung Tuấn chủ động nhiều chút, bám tới mức A Nhứ ngại luôn ha."
Vãi cớt! Trương Triết Hạn trong một giây liền chuyển sang vẻ mặt của tên lang thang sõi đời rành chuyện tình trường, không chịu thua nói: "A Nhứ thì có cái gì chưa từng trải qua, sao có thể ngại ngùng, đường đường là thủ lĩnh Thiên Song, đầy kinh nghiệm phong phú luôn."
"Ừm ừ!" Cung Tuấn tươi cười lịch sự nho nhã, giọng nói đầy cưng chiều, cất giấu chút lãng tử, "Tôi không có vấn đề, đằng nào cảnh giường chiếu cũng không có quay chi tiết, A Nhứ muốn ở trên thì cứ ở trên đi."
Khà khà khà khà! Đạo diễn cười triều mến, bộ phim mới đang chuẩn bị quay này, ông rất có lòng tin. Nhường lại sàn diễn cho hai nam chính, ông lùi về phía sau xem máy quay.
Trương Triết Hạn híp mắt, Ủa là sao, lỡ có quay chi tiết thật thì anh không thể ở trên hả.
Cung Tuấn tay chống hông, nghiêng đầu nhìn anh, chân mày khẽ nhướng.
"Chu Nhứ là tên ngốc! Nhưng tôi không có ngốc!" Trương Triết Hạn đưa ngón tay vuốt cổ áo, làm ra vẻ ông đây từng trải, "Lão Ôn hay khóc lóc thì làm 1 có giống anh hùng hảo hán chút nào đâu, với cả ở trên không có nghĩa là 1, ít vuốt mông ngựa đi, anh nổ cho ai nghe."
"Ơ?" Cung Tuấn cường điệu vẻ mặt kinh ngạc, Trương Triết Hạn biết cũng nhiều đấy chứ, hắn thong thả nói, "Chu Nhứ ngốc, cậu thông minh, Triết Hạn có thấy tôi kết luận đúng không?"
"Ấu trĩ!" Trương Triết Hạn bực dọc xua xua tay, ầy kệ đi, thuộc tính công thụ chủ yếu chỉ thể hiện vị trí tư thế thôi, tranh 1-0 làm gì. Chỉ cần anh tự hiểu trong lòng chính mình sẽ không khuất thân phía dưới Cung Tuấn là được, bậy nhầm! Là khuất thân phía dưới Ôn Khách Hành chứ!
"Đừng mà, ta nghiêm túc đó." Cung Tuấn hơi nghiêm mặt, ngước lên nhìn người đối diện, ánh mắt ngấn lệ, "A Nhứ, bảo vệ ta đi, huynh vốn dĩ mạnh hơn ta kia mà, bảo vệ ta thật kỹ nhé."
Cả thể xác lẫn tinh thần của Trương Triết Hạn đều cực kỳ thoả mãn, khẽ đấm một phát vào ngực Cung Tuấn, cố ý meo meo quào Cung Tuấn: "Biết ta là sư huynh là tốt rồi."
Cung Tuấn dịu dàng mỉm cười đầy chân thành, cũng không để bụng, cả người tràn ngập cảm giác rất dễ bị ăn hiếp.
Trương Triết Hạn thông qua buổi chụp ảnh tạo hình, cảm thấy có thể thân hơn với đồng nghiệp Cung Tuấn thêm chút nữa. Đàn ông con trai với nhau, nếu có thể không kiêng nể mà đùa bậy, thì mức độ quen biết sẽ khác đi liền.
Mối quan hệ càng thân thiết thì càng có lợi cho việc đóng phim. Trương Triết Hạn ngưỡng mộ những người trầm tĩnh khiêm tốn, nhưng nếu nói đến đồng nghiệp, anh lại càng thích đồng nghiệp biết làm trò, chịu đùa. Cung Tuấn vẻ ngoài trông cao sang, kiểu suy nghĩ 'tà răm' mà con trai hay có cũng không hề mang vẻ đạo đức giả, Trương Triết Hạn có lời khen ngợi.
Có vẻ là Cung Tuấn mang khí chất trong sạch mặt mũi anh tuấn, nên dù có đùa bậy đùa bạ thì vẫn cảm thấy phong lưu chứ không hạ lưu.
Trương Triết Hạn có ấn tượng vô cùng tốt với Cung Tuấn, hai người ở phim trường cứ đấu võ mồm ầm ĩ, không hề thấy hành vi này có gì sai, cảm giác an toàn tuyệt đối.
Trương Triết Hạn trên đường đến phòng hoá trang, nhận được tin nhắn từ Nhan Nhan, nữ chính cùng hợp tác trong bộ cổ trang đại bạo vừa rồi.
[Anh Triết Hạn, em đến đoàn phim ở Hoành Điếm để thăm ban chị em tốt, hay là sẵn tiện ghé thăm anh nha?]
Sao có thể từ chối lời mời của mỹ nữ được, Trương Triết Hạn vui vẻ gửi voice chat: [Được, anh mời em ăn cơm, em đợi anh quay xong nhé.]
Ra ngoài ăn cơm, lỡ bị chụp được thì lại dính thêm cái scandal 'mối quan hệ tốt đẹp giữa đồng nghiệp với nhau'. Trương Triết Hạn nhìn vào gương trong phòng hoá trang, đặc biệt chú ý tình trạng da dẻ hơn mọi khi. Lên hình đồ, lên hot search đồ, phải có hình tượng chớ.
Cung Tuấn cười hỏi: "Hôm nay là ngày cuối cùng mang tạo hình ăn mày nên không nỡ hả?"
Trương Triết Hạn ngồi xuống ghế, nhấc chân bắt chước ông già, ra vẻ một thiên nhai lãng khách với dáng vẻ tục tằng: "Không phải vì ngươi cứ đòi thấy gương mặt thật của ta sao."
"Chẳng lẽ không phải A Nhứ muốn cho ta thấy gương mặt thật của mình sao." Cung Tuấn một tay chống cằm, ánh mắt thưởng thức gương mặt vẫn chưa trang điểm thành xấu xí của Trương Triết Hạn, khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú lại có phần kiêu ngạo, vô cùng khác biệt.
Trương Triết Hạn có hơi ngạc nhiên, Cung Tuấn đã phân tích luôn tâm lý tính cách nhân vật của anh rồi à? Cho nên cảnh hôm nay phải diễn, Chu Nhứ làm nũng với Lão Ôn, cố ý dùng mỹ nhân kế để sai khiến Lão Ôn làm việc, Cung Tuấn biết hết rồi.
Đạo diễn cầm kịch bản đi tới, chỉ đạo diễn xuất: "Hai cậu quay xong cảnh đánh nhau với dược nhân ở nghĩa trang, Triết Hạn phải chuẩn bị tiến vào giai đoạn tình cảm thứ hai này đấy."
"Vâng ạ!" Trương Triết Hạn gật đầu tỏ ý hiểu.
Đêm nay mở ra cao trào đầu tiên của cả bộ phim, Lão Ôn dùng miệng giúp A Nhứ hút máu độc.
Trong kịch bản viết phải dùng miệng hút thật.
"Cung Tuấn cậu được không." Đạo diễn giải thích, "Đoạn này ngắn thôi, có thể qua hậu kỳ cũng không được duyệt, nhưng có lợi cho hai cậu nhập vai, cảm xúc đặt đúng chỗ. Máy quay sẽ đặc tả vẻ mặt thay đổi của Triết Hạn, Triết Hạn OK không?"
Trương Triết Hạn cầm kịch bản làm quạt, ngồi trên thân cây gỗ nghiêm túc gật đầu, anh nuôi cảm xúc cả buổi rồi. Giai đoạn đầu của cốt truyện rất dễ diễn, cứ ghét bỏ Lão Ôn là được, diễn như bản thân, kiểu không có cảm xúc đối với người đồng giới thôi. Nhưng lần đầu tiên 'tiếp xúc da thịt' với Lão Ôn, cảm xúc đột nhiên có sự thay đổi. Đối với một người đàn ông, chợt nảy sinh một loại tình cảm không tên.
Trương Triết Hạn lấy một hơi thật sâu, trong lòng có hơi mông lung. Hy vọng cảnh quay thuận lợi, đừng NG nhiều quá.
Cung Tuấn đứng một bên, hiếm khi không trêu Trương Triết Hạn, phát hiện Trương Triết Hạn đang căng thẳng, hẳn là lo lắng bản thân xử lý không tốt.
Gương mặt đậm lớp trang điểm kiểu ăn mày, nhưng ánh mắt lại sống động đến mức vô cùng xinh đẹp có hồn, chính là kiểu cho dù khoác giẻ lau trên người, thì dáng vẻ vẫn đẹp hoàn mỹ. Lúc này anh đang nhíu mày, môi mím chặt, như thể bản thân đang chịu uỷ khuất thế nào đó.
Cung Tuấn không khỏi nhếch miệng. Nhớ đến lời Trương Triết Hạn từng nói với hắn trước đây, đổi thành anh diễn vai Lão Ôn, trong vòng một giây có thể trêu cho cả trường quay mặt đỏ tai hồng luôn, còn vai Chu Nhứ khó diễn biết bao nhiêu, thân phận thay đổi, tâm lý cũng thay đổi!
Lão Ôn là kiểu nhân vật mà diễn viên nam có thể dùng sắc thái riêng để nhập vai được, không giống như anh......
Cung Tuấn cười dỗ dành Trương Triết Hạn, Cho nên mới cần cậu diễn đấy, kỹ năng diễn xuất của thầy Trương tinh tế quá chừng.
Trương Triết Hạn gậy ông đập lưng ông mất tiêu rồi, còn phản pháo gì được nữa! Liếc nhẹ Cung Tuấn một cái, bày ra vẻ mặt nghịch ngợm nhận lấy lời khen ngợi của Cung Tuấn.
"Cắt!" Đạo diễn kêu tạm dừng, "A Nhứ! Ánh mắt, cứng nhắc quá!"
"Cắt! A Nhứ chân mày giãn ra chút."
"Cắt, mắt Triết Hạn phải hơi cụp xuống, rồi mới ngước lên...... Kiểu phải khiến người ta chấn động toàn thân ấy! Tinh tế chút!"
"Nghỉ một lát đi."
Trương Triết Hạn nắm chặt hai tay, có hơi ngại ngùng, không phải đối với Lão Ôn Cung Tuấn, mà là đối với đạo diễn và đoàn phim, "Xin lỗi, tôi nghiên cứu thêm chút."
Cung Tuấn ngồi xuống cạnh cậu, cười cười: "Cậu quá thân với tôi rồi."
Hả? Trương Triết Hạn hỏng hiểu gì hết.
Trong phim, lúc Lão Ôn vén y phục của y, sắc mặt của A Nhứ liền mất tự nhiên, cảnh quay kết thúc ngay trước khi áo bị cởi ra.
Ngay lúc này bờ vai của Trương Triết Hạn đang ở trước mặt hắn, có lẽ vì thích mát mẻ cho nên cũng lười chỉnh lại cổ áo luôn.
Ánh mắt của Cung Tuấn trầm hẳn, Trương Triết Hạn đối với hắn, không có cảm giác thẹn thùng.
Chưa từng động lòng, làm sao có thể thẹn thùng.
Tiết trời mùa hè, thay đổi thất thường, nói mưa liền mưa, hơn nữa cũng không có vẻ chỉ kéo dài một lúc.
Đạo diễn chỉ đơn giản bảo kết thúc công việc, tối mai lại quay tiếp.
Trương Triết Hạn thở phào nhẹ nhõm, lè lưỡi với Cung Tuấn, cười cười xin lỗi: "Cảm xúc đêm nay không đúng cho lắm, tôi sẽ xem xét thêm, ngày mai nhất định vào đúng trạng thái!" Trương Triết Hạn không phải chỉ mạnh mồm, kỹ năng diễn xuất của anh đã có tác phẩm chứng thực, không cần phải nghi ngờ, chỉ là do lần đầu tiên đóng đam cải, chuyện động lòng đối với đàn ông, anh vẫn chưa hiểu thấu.
Cung Tuấn vừa định đáp không sao, hôm nay còn sớm, tôi qua chỗ cậu giúp cậu.
Trương Triết Hạn lại lấy điện thoại ra gọi Nhan Nhan, bây giờ thực sự muốn thỉnh giáo con gái người ta, lần đầu nảy sinh cảm xúc khác thường với nam chính thì cần phải biểu lộ như thế nào.
Cung Tuấn liền nhíu mày: "Cậu định ra ngoài à."
"Ừ ừ, nữ chính phim trước của tôi đến Hoành Điếm, vừa hay nghỉ quay sớm, tôi định mời em ấy ăn khuya." Trương Triết Hạn nghiêng nửa người, vừa định bỏ của chạy lại lấy người, đột nhiên lại cảm giác...... Cung Tuấn không hề động đậy, anh thử nhìn sang, liền chạm phải ánh mắt của Cung Tuấn, ờm, lễ phép mời lơi, "Anh đói chưa, đi cùng không."
Cung Tuấn bày ra vẻ mặt tươi cười, sảng khoái đồng ý: "Được thôi."
??? Trương Triết Hạn chớp chớp mắt, anh chỉ hỏi khách sao thôi mà, Cung Tuấn cũng đồng ý luôn á?
Cung Tuấn xoa xoa bụng: "Vừa hay tôi hơi đói bụng, đi thôi."
Ặc, đói cũng trùng hợp ghê ha, OK luôn. Trương Triết Hạn cũng không phải không trả nổi tiền cơm, với lại vạ lây Cung Tuấn NG cả đêm cũng cảm thấy có lỗi với Cung Tuấn, anh nên mời Cung Tuấn một bữa, có điều anh vốn có ý định học trộm Nhan Nhan cách diễn, làm trò trước mặt Cung Tuấn, bảo anh làm sao dám mở miệng hỏi. Thôi kệ nó, đổi thành hỏi qua di động vậy.
"Ờm thì, lát nữa đừng nói chuyện tôi NG trước mặt Nhan Nhan nha." Trên mặt Trương Triết Hạn rốt cuộc cũng có chút biểu cảm ngượng ngùng.
Vẻ mặt của Cung Tuấn trông có vẻ cũng không vui cho anh: "Phải, tôi sẽ ráng giúp cậu giữ hình tượng mạnh mẽ lợi hại trước mặt phụ nữ."
"Cái gì mà ráng giữ! Tôi vốn lợi hại thật mà." Trương Triết Hạn khẽ giậm chân, xoa xoa tay nghĩ đến sắp được ra ngoài ăn một bữa ngon lành rồi.
Cung Tuấn thấy rõ dáng vẻ vui mừng mong ngóng đi gặp Nhan Nhan của anh, ánh mắt trầm xuống, không đáp lời.
Chị Cát nghe tin Cung Tuấn theo Trương Triết Hạn đến chỗ hẹn dùng bữa, liền chắp tay trước ngực cảm tạ trời đất.
Trương Triết Hạn nghi hoặc, thắc mắc nghiêng đầu nhìn chị Cát, hỏi Vụ gì vậy.
Chị Cát đáp lại bằng khẩu hình, Trở về chị xử lý cậu.
Cung Tuấn đọc được hết biểu cảm trên mặt người đại diện của Trương Triết Hạn, cười cười bảo chị yên tâm.
Hai người vừa ra ngoài, Trương Triết Hạn liền hỏi Cung Tuấn: "Hai người bí mật cái gì vậy?"
"Nhan Nhan là bạn gái mới của cậu à?"
Trương Triết Hạn liền đấm hắn một cái: "Bạn diễn phim trước! Mã tỷ ngay ngày đầu tiên đã hỏi tình trạng yêu đương của bọn mình rồi mà, đều bảo độc thân cả."
"Fan CP của cậu và cô ta rất đông." Khoé miệng Cung Tuấn khẽ giật, nhưng ánh mắt lại không hề có ý cười.
Xàm ngôn! "Giai đoạn chiêu thương cho bộ phim trước của tôi vừa mới kết thúc chưa được bao lâu mà, là anh em thì đừng trêu tôi chứ, tôi với nữ chính của mọi phim đều...... có quan hệ khá tốt." Trương Triết Hạn cười hề hề, giống như con bướm hoa, đập cánh một phát là dính thêm một cái scandal CP.
"Cậu biết là cậu nhập đoàn mới rồi không?"
"Hở?" Trương Triết Hạn ngẩn ra, trong một khoảnh khắc xẹt điện liền hiểu được ánh mắt kia của chị Cát. Trong tiềm thức của anh, không hề có bạn gái tin đồn nào mới cả, gặp gỡ với CP trước đây vẫn còn có thể tiếp tục thoải mái giữ liên lạc. Đệt, anh quên mất tiêu Cung Tuấn, CP phim mới của anh.
CP mới của anh là đàn ông. Cho nên Trương Triết Hạn quên sạch sành sanh.
"Á, xin lỗi xin lỗi! Tuấn Tuấn." Trương Triết Hạn lần đầu tiên cảm thấy luống cuống tay chân, bèn ôm lấy cánh tay của Cung Tuấn, ánh mắt lộ vẻ áy náy như sắp khóc tới nơi. Anh đi ăn riêng với Nhan Nhan, nếu bị truyền thông chụp được đưa tin ra ngoài, sẽ gây ra ảnh hưởng xấu đối với đoàn phim , đối với cả anh lẫn Cung Tuấn. Là do anh hồ đồ!
Cung Tuấn khẽ hạ vai xuống, để Trương Triết Hạn ôm thuận tay hơn, khoé miệng cũng hoà nhã trấn an: "Không sao, tôi đi ăn cùng cậu."
Trương Triết Hạn tiếp tục giải thích: "Anh yên tâm, tôi với Nhan Nhan là 'anh em tốt', em ấy đàn ông lắm, tính cách cũng sang sảng, trước đây xây dựng hình tượng CP là do không muốn khiến fan phim thích chúng tôi tổn thương thôi. Bây giờ tôi có muốn xào CP, thì cũng là xào với anh chứ đúng không."
Cung Tuấn bày ra vẻ mặt tươi cười: "Ừ, tôi phối hợp với cậu, chúng ta cùng nhau xào CP. Trương lão sư, nhắc mới nhớ nhập đoàn cả tuần rồi, cậu vẫn chưa dạy tôi đấy."
Trương Triết Hạn rút tay về, rất tự nhiên giả ngầu mà đút tay vào túi quần, lên lớp Cung Tuấn: "Nói là xào CP, thực chất chỉ cần bộc lộ chân tình một cách tự nhiên thôi. Anh xem quan hệ trên phim trường của chúng ta rất tốt, trạm tỷ chụp ảnh đăng lên, fans hít rất sung luôn. Không cần phải cố tình làm gì cả, quan hệ tốt là quan trọng nhất rồi. Cho nên, không cần phải chỉ dạy cái gì đâu."
"Đã hiểu! Triết Hạn, sau này tôi sẽ đối xử với cậu tốt hơn nữa." Cung Tuấn đi trước một bước thay Trương Triết Hạn đẩy cửa vào phòng trà, tinh mắt nhìn thấy một cô gái đã cải trang cẩn thận đứng lên, một cánh tay của Cung Tuấn rất thản nhiên mà đặt trên vai Trương Triết Hạn.
Quả nhiên, nụ cười trên nét mặt vốn tràn đầy chờ mong của cô gái chợt hơi đông cứng lại: "Anh Triết Hạn."
"Ha ha, bất ngờ không! Cung lão sư ở ngoài đời còn đẹp trai hơn trên TV nhiều có phải không!" Trương Triết Hạn chạy tới nhanh chóng giới thiệu với Nhan Nhan, "Ấy ấy ấy em đừng căng thẳng, Cung lão sư rất bình dị thân thiện đó!"
"Chào Cung lão sư!" Nhan Nhan đứng thẳng tắp lự, do dự không biết có nên chìa tay ra không.
"Xin chào, thời gian hơi muộn, nên tôi theo Triết Hạn đến đây." Cung Tuấn lễ phép gật đầu, ôm lấy Trương Triết Hạn cùng ngồi xuống.
"À, em, em cũng thấy hơi muộn, đang định bảo anh Triết Hạn khỏi đến cũng được." Nhan Nhan cũng ngồi theo, căng thẳng muốn chết, trước đây từng có cơ may cùng Cung Tuấn tham gia quay một bộ phóng sự, cả quá trình Cung Tuấn đều nghiêm túc tập trung làm việc, không hề để lọt ra một ánh mắt hay lời nói dư thừa nào với ai xa lạ cả, cô cũng không thấy Cung Tuấn bình dị thân thiện gì hết trơn á. Cung lão sư đang trách cô đã muộn rồi còn rủ Trương Triết Hạn ra ngoài ăn khuya đấy à.
"Sao nào, Nhan Nhan đáng yêu hơn nhiều so với trên TV có đúng không? Trương Triết Hạn nghiêng mặt cười với Cung Tuấn, kiêu ngạo giới thiệu bạn diễn phim trước cho hắn.
"Cậu là đáng yêu nhất, được rồi, gọi món trước đã." Cung Tuấn tự nhiên khen người ta xong liền gọi phục vụ đến gọi món.
Trương Triết Hạn câm nín nuốt nước bọt, cái gì vậy ở trước mặt con gái người ta mà lại khen anh đáng yêu, tuy là đúng thiệt, há há há. Trương Triết Hạn đã một thời gian không gặp Nhan Nhan, liền bắt chuyện hỏi thăm tình hình dạo này, rồi cái túi to to phía sau lưng cô là gì: "Em mới vừa đi dạo phố à."
"Đến thăm anh mà, đương nhiên phải mang quà cho anh chứ." Nhan Nhan đặt túi lên bàn, "Trong này có táo tươi, sợ đoàn của anh không mua được loại ngon."
"Trời, em hiểu anh quá đấy Nhan Nhan, cảm ơn em!" Trương Triết Hạn vừa định nhận, Cung Tuấn đã nhanh chóng đưa tay lấy giúp.
"Để tôi cầm cho, táo nặng lắm." Cung Tuấn nhẹ nhàng đặt túi sang bên cạnh mình, để mặt in hình trái tim quay úp ngược vào trong luôn.
"Ây da, quan hệ giữa bọn mình thì anh còn khách sáo với em chi nữa." Nhan Nhan buột miệng thốt ra, đột nhiên bắt gặp ánh mắt đen nhánh của Cung Tuấn, trong lòng run sợ.
"Hai người có quan hệ gì?" Cung Tuấn hỏi cô.
Trương Triết Hạn và Nhan Nhan cùng giật mình, Trương Triết Hạn lấy khuỷu tay chọt chọt Cung Tuấn, hỏi xàm cái gì vậy, chẳng phải đã bảo anh......
Chuyện dò hỏi quan hệ, Nhan Nhan đã nghe quá nhiều rồi, rốt cuộc giữa cô và Trương Triết Hạn chính là quan hệ CP đó. Nhan Nhan đoán lời của Cung Tuấn thật sự có hàm ý bên trong, cô nhìn vào mắt Trương Triết Hạn, nói đầy chân tình: "Bạn bè đồng nghiệp, rất nhiều quan hệ! Hẳn là đều có hết, em rất biết ơn anh Triết Hạn, đã giúp đỡ em rất nhiều."
Trương Triết Hạn đập đùi sang Cung Tuấn: "Đừng có hỏi con gái người ta ngượng kìa, chuyện với Nhan Nhan đều là vì tính chất công việc thôi có biết không."
Tính chất công việc. Tia sáng trong mắt Nhan Nhan chợt ảm đạm đi vài phần, gục đầu xuống nhỏ giọng phụ hoạ: "Đúng vậy ạ, bọn em không có kiểu quan hệ như mọi người nghĩ đâu."
"Xin lỗi, tôi hỏi hơi thẳng, hoá ra là hiểu lâm. Thế Nhan tiểu thư, xin hỏi công việc cho phim trước của cô đã kết thúc chưa." Ánh mắt Cung Tuấn mang theo ý cười nhìn Nhan Nhan, có điều sau khi hỏi xong, liền cởi bỏ gương mặt hồ hởi, ánh mắt đột nhiên lạnh lùng trầm xuống, tàn nhẫn nhìn về đám phóng viên đang chụp lén ngồi cách họ hai bàn.
- TBC-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất