Tui Bảo Bạn Cùng Bàn Đánh Cậu!
Chương 8: Tiểu nam tử
EDITOR: LAM
Cửa hàng trà sữa mà Triển Minh làm thêm nằm ở một khu phố buôn bán sầm uất gần khu vực Thất Trung, có trung tâm mua sắm lẫn rạp chiếu phim, buổi tối vô cùng náo nhiệt.
Đêm nay Triển Minh vẫn như cũ làm từ sáu giờ đến mười giờ, bên ngoài cửa tiệm vẫn luôn có người xếp hàng, lợi nhuận rất tốt.
Sau mười giờ hắn mới rảnh tay mà dùng di động. Triển Minh ngồi trên xe điện, đem tin nhắn chưa đọc mở ra nhìn. Nhóm chat “Anh Triển và đàn em của anh ấy” bình thường đều được hắn để chế độ im lặng, bởi vì Lâm Tiểu Bân tám quá nhiều. Ngoài ý muốn chính là Cố Kỳ Nam nhắn cho hắn những mười mấy tin.
Wechat của Cố Kỳ Nam vốn chẳng có nick name lẫn avatar, Lâm Tiểu Bân phán tài khoản của cậu trông cứ vô hồn kiểu gì ấy. Ngày hôm nay Cố Kỳ Nam cuối cùng cũng thay ảnh đại diện sẵn tiện sửa luôn biệt danh, vấn đề ở chỗ nick name lại đặt là Đàn Em 3.
Triển Minh hạn hán lời.
Avatar này Triển Minh nhìn thấy quen quen, phóng to lên nhìn kĩ thì mới biết đó là ảnh chụp hắn giành chiến thắng ở trong PUBG, tay cầm súng bắn tỉa nhắm thẳng vào màn hình.
Cố Kỳ Nam làm gì vậy trời? Ảnh đại diện không lấy hình của mình lại dùng ảnh trong game của hắn để làm chi?
Triển Minh lướt đọc từng tin một.
Cố Kỳ Nam nhắn cho hắn từ lúc năm giờ chiều đến giờ.
Đàn Em 3: Quần áo giặt xong rồi, em về nhà đây, anh Triển.
Đàn Em 3: Giặt sạch lắm luôn, Lâm Tiểu Bân không lấy tiền của em, làm sao bây giờ?
Đàn Em 3: Em về tới nhà rồi, anh Triển.
Đàn Em 3: Anh chắc là bận lắm nhỉ? Hông cần trả lời lại em đâu.
Đàn Em 3: Anh Triển, ngày mai em mang áo khoác lên trường trả lại anh nhé.
Đàn Em 3: Anh Triển, áo của anh lớn quá, anh làm cách nào cao được như thế?
Đàn Em 3: Anh Triển, sao anh lại lợi hại quá vậy? Anh có luyện qua Taekwondo, Tán Thủ (*) hay Quyền Anh gì không?
(*) Tán Thủ: Tán Thủ là võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở Trung Quốc chú trọng vào các dạng chiến đấu tự do thực tế, đòi hỏi sự thành thạo các kỹ thuật võ thuật Trung Hoa. Bản thân môn Tán Thủ lại được phân chia ra 3 dạng: Tán Thủ Thể Thao, Tán Thủ Dân Sự, Tán Thủ Quân Sự (Theo Wiki).
Đàn Em 3: Em có báo danh vào một lớp học Taekwondo, học được 10 buổi nhưng sao chẳng có tác dụng gì.
Đàn Em 3: Anh Triển, buổi tối gió nhiều, anh có lạnh không?
Đàn Em 3: Anh Triển, anh làm thêm về trễ vậy bài tập phải làm sao?
Triển Minh phát hiện chính mình cũng nhận không ra hai chữ “Anh Triển” này nữa rồi.
Đêm khuya gió lớn thổi vù vù, Triển Minh chỉ mặc mỗi cái áo thun chữ T màu đen, lái xe điện quả thực có hơi lạnh. Nhưng hắn làm sao nói ra? Còn phải ra dáng một ông anh cả đây này.
Dao A Dao: Không luyện.
Dao A Dao: Không lạnh.
Dao A Dao: Không làm.
Dao A Dao: Cậu sửa lại cái nick của cậu cho tôi.
Lúc về đến nhà trong phòng khách đã chẳng còn ai. Chú thím của hắn đi làm mệt nhọc nên ngủ rất sớm. Nhưng mà phòng của chị em họ Triển Minh vẫn còn sáng đèn, khi hắn bước vào vừa khéo đụng phải đứa em họ đi ra rót nước.
Em họ liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói, “Nhớ khóa trái cửa.”
Triển Minh lập tức khóa lại.
Đứa em họ mỉa mai, “Thật hâm mộ quá mà, không cần thi đại học, sách cũng chẳng cần xem.”
Triển Minh và Triển Nhuệ cùng học Thất Trung, hắn ban Tự Nhiên còn nó ban Xã Hội, cách nhau cả tám con phố, nước sông không phạm nước giếng. Triển Nhuệ sợ người khác biết mình và đầu gấu Triển Minh là họ hàng nên chưa bao giờ chủ động nhắc tới hắn.
Triển Nhuệ thành tích không tốt, sang năm thi đại học có thể đậu được chính quy hay không vẫn còn là một vấn đề. Bản thân gã áp lực rất lớn, mỗi ngày đều thức khuya học bài. Ngủ không ngon nên nhìn ai cũng thấy ngứa mắt.
Triển Minh mặc kệ nó, trở về phòng lấy quần áo tắm rửa.
Lúc đang tắm Triển Nhuệ lại tới gõ cửa, hắn vặn nhỏ lại vòi nước liền nghe tiếng càm ràm, “Ngày nào cũng nửa đêm mới tắm, ồn chết mất! Không để người ta học à?”
Triển Minh không thèm trả lời, hắn đoán thằng nhãi này bài tập làm chưa xong nên mới giận cá chém thớt. Rửa mặt xong Triển Minh trở về phòng, leo lên giường nghịch di động.
3: Em sửa lại rồi nè.
Triển Minh câm nín, hắn nhấn vào danh mục biệt danh của Cố Kỳ Nam, suy nghĩ một chút, đổi thành Tiểu Nam Tử.
Giữa cả bầy đàn em, một mình Lâm Tiểu Bân tự biên tự diễn tới mấy chục cái tin. Hắn kéo Cố Kỳ Nam vào nhóm rồi ép cậu ấy phải đổi nick thành Đàn Em 3. Sau đó Lâm Tiểu Bân liên tục spam muốn Cố Kỳ Nam chụp bài tập Hóa gửi lên nhóm để hắn chép. Qua mấy chục tin như thế Cố Kỳ Nam mới chụp gửi lên.
Tiểu Nam Tử: Bài tập phải tự mình làm mới tốt, có thể củng cố thêm nền tảng kiến thức.
Tiểu Nam Tử: Nếu cảm thấy bài tập khó quá thì chuyển sang làm những câu đơn giản trước.
Đàn Em 1:Mi đừng nói nữa, ngay cả câu dễ nhất anh mày còn không biết làm đây này! Tặng mi
Cửa hàng trà sữa mà Triển Minh làm thêm nằm ở một khu phố buôn bán sầm uất gần khu vực Thất Trung, có trung tâm mua sắm lẫn rạp chiếu phim, buổi tối vô cùng náo nhiệt.
Đêm nay Triển Minh vẫn như cũ làm từ sáu giờ đến mười giờ, bên ngoài cửa tiệm vẫn luôn có người xếp hàng, lợi nhuận rất tốt.
Sau mười giờ hắn mới rảnh tay mà dùng di động. Triển Minh ngồi trên xe điện, đem tin nhắn chưa đọc mở ra nhìn. Nhóm chat “Anh Triển và đàn em của anh ấy” bình thường đều được hắn để chế độ im lặng, bởi vì Lâm Tiểu Bân tám quá nhiều. Ngoài ý muốn chính là Cố Kỳ Nam nhắn cho hắn những mười mấy tin.
Wechat của Cố Kỳ Nam vốn chẳng có nick name lẫn avatar, Lâm Tiểu Bân phán tài khoản của cậu trông cứ vô hồn kiểu gì ấy. Ngày hôm nay Cố Kỳ Nam cuối cùng cũng thay ảnh đại diện sẵn tiện sửa luôn biệt danh, vấn đề ở chỗ nick name lại đặt là Đàn Em 3.
Triển Minh hạn hán lời.
Avatar này Triển Minh nhìn thấy quen quen, phóng to lên nhìn kĩ thì mới biết đó là ảnh chụp hắn giành chiến thắng ở trong PUBG, tay cầm súng bắn tỉa nhắm thẳng vào màn hình.
Cố Kỳ Nam làm gì vậy trời? Ảnh đại diện không lấy hình của mình lại dùng ảnh trong game của hắn để làm chi?
Triển Minh lướt đọc từng tin một.
Cố Kỳ Nam nhắn cho hắn từ lúc năm giờ chiều đến giờ.
Đàn Em 3: Quần áo giặt xong rồi, em về nhà đây, anh Triển.
Đàn Em 3: Giặt sạch lắm luôn, Lâm Tiểu Bân không lấy tiền của em, làm sao bây giờ?
Đàn Em 3: Em về tới nhà rồi, anh Triển.
Đàn Em 3: Anh chắc là bận lắm nhỉ? Hông cần trả lời lại em đâu.
Đàn Em 3: Anh Triển, ngày mai em mang áo khoác lên trường trả lại anh nhé.
Đàn Em 3: Anh Triển, áo của anh lớn quá, anh làm cách nào cao được như thế?
Đàn Em 3: Anh Triển, sao anh lại lợi hại quá vậy? Anh có luyện qua Taekwondo, Tán Thủ (*) hay Quyền Anh gì không?
(*) Tán Thủ: Tán Thủ là võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở Trung Quốc chú trọng vào các dạng chiến đấu tự do thực tế, đòi hỏi sự thành thạo các kỹ thuật võ thuật Trung Hoa. Bản thân môn Tán Thủ lại được phân chia ra 3 dạng: Tán Thủ Thể Thao, Tán Thủ Dân Sự, Tán Thủ Quân Sự (Theo Wiki).
Đàn Em 3: Em có báo danh vào một lớp học Taekwondo, học được 10 buổi nhưng sao chẳng có tác dụng gì.
Đàn Em 3: Anh Triển, buổi tối gió nhiều, anh có lạnh không?
Đàn Em 3: Anh Triển, anh làm thêm về trễ vậy bài tập phải làm sao?
Triển Minh phát hiện chính mình cũng nhận không ra hai chữ “Anh Triển” này nữa rồi.
Đêm khuya gió lớn thổi vù vù, Triển Minh chỉ mặc mỗi cái áo thun chữ T màu đen, lái xe điện quả thực có hơi lạnh. Nhưng hắn làm sao nói ra? Còn phải ra dáng một ông anh cả đây này.
Dao A Dao: Không luyện.
Dao A Dao: Không lạnh.
Dao A Dao: Không làm.
Dao A Dao: Cậu sửa lại cái nick của cậu cho tôi.
Lúc về đến nhà trong phòng khách đã chẳng còn ai. Chú thím của hắn đi làm mệt nhọc nên ngủ rất sớm. Nhưng mà phòng của chị em họ Triển Minh vẫn còn sáng đèn, khi hắn bước vào vừa khéo đụng phải đứa em họ đi ra rót nước.
Em họ liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói, “Nhớ khóa trái cửa.”
Triển Minh lập tức khóa lại.
Đứa em họ mỉa mai, “Thật hâm mộ quá mà, không cần thi đại học, sách cũng chẳng cần xem.”
Triển Minh và Triển Nhuệ cùng học Thất Trung, hắn ban Tự Nhiên còn nó ban Xã Hội, cách nhau cả tám con phố, nước sông không phạm nước giếng. Triển Nhuệ sợ người khác biết mình và đầu gấu Triển Minh là họ hàng nên chưa bao giờ chủ động nhắc tới hắn.
Triển Nhuệ thành tích không tốt, sang năm thi đại học có thể đậu được chính quy hay không vẫn còn là một vấn đề. Bản thân gã áp lực rất lớn, mỗi ngày đều thức khuya học bài. Ngủ không ngon nên nhìn ai cũng thấy ngứa mắt.
Triển Minh mặc kệ nó, trở về phòng lấy quần áo tắm rửa.
Lúc đang tắm Triển Nhuệ lại tới gõ cửa, hắn vặn nhỏ lại vòi nước liền nghe tiếng càm ràm, “Ngày nào cũng nửa đêm mới tắm, ồn chết mất! Không để người ta học à?”
Triển Minh không thèm trả lời, hắn đoán thằng nhãi này bài tập làm chưa xong nên mới giận cá chém thớt. Rửa mặt xong Triển Minh trở về phòng, leo lên giường nghịch di động.
3: Em sửa lại rồi nè.
Triển Minh câm nín, hắn nhấn vào danh mục biệt danh của Cố Kỳ Nam, suy nghĩ một chút, đổi thành Tiểu Nam Tử.
Giữa cả bầy đàn em, một mình Lâm Tiểu Bân tự biên tự diễn tới mấy chục cái tin. Hắn kéo Cố Kỳ Nam vào nhóm rồi ép cậu ấy phải đổi nick thành Đàn Em 3. Sau đó Lâm Tiểu Bân liên tục spam muốn Cố Kỳ Nam chụp bài tập Hóa gửi lên nhóm để hắn chép. Qua mấy chục tin như thế Cố Kỳ Nam mới chụp gửi lên.
Tiểu Nam Tử: Bài tập phải tự mình làm mới tốt, có thể củng cố thêm nền tảng kiến thức.
Tiểu Nam Tử: Nếu cảm thấy bài tập khó quá thì chuyển sang làm những câu đơn giản trước.
Đàn Em 1:Mi đừng nói nữa, ngay cả câu dễ nhất anh mày còn không biết làm đây này! Tặng mi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất