Tui Hông Muốn Yêu Đương

Chương 2

Trước Sau
## 2

2.

Lần tiếp theo tôi nhìn thấy Đỗ Như Hiên là một tháng sau, nhìn qua cậu ta gầy đi không ít, cả người cũng rất tiều tụy, nhưng vẫn giữ nguyên khí chất cao ngạo, dáng vẻ người sống chớ gần.

Bên cạnh tôi không thiếu người, tiễn đi Đỗ Như Hiên xong, rất nhanh sẽ tìm người khác lên giường. Người này tên Phó Lâm, còn chưa được tính là tuyến 18 trong giới giải trí (1), gọi hotboy mạng là còn khen cậu này. Nhưng trộm vía rất biết điều và nghe lời, hiểu được tiến lùi, ở trên giường cũng biết cách lấy lòng tôi, vậy nên tôi giữ cậu ta bên người.

Đỗ Như Hiên nhìn thấy tôi, đáng lẽ cậu ta định đến tìm tôi nói chuyện, không biết một sinh viên như tên nhóc này làm sao mà lấy được thư mời tiệc tối nay, thấy cậu ta đi về phía tôi, tôi tức tốc ôm sát Phó Lâm vào lòng.

Sắc mặt Đỗ Như Hiên tái nhợt đi bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, cậu ta đứng im tại chỗ, tiến cũng không được mà lùi cũng không xong, vừa lúc bạn tới tìm, tôi ôm Phó Lâm tán gẫu cùng người khác.

Tôi cảm thấy cậu ta tới tìm tôi đơn giản là vì thấy hối hận rồi, muốn cùng tôi nối lại tình xưa, tôi không biết cậu ta tỏ tình với tôi là vì được đằng chân lên đằng đầu muốn khoá chặt tôi lại với cậu ta, biến tôi thành phiếu cơm dài hạn - một cây ATM di động hay là cậu ta thực sự yêu thích tôi, tôi cũng không thể để một quả bom hẹn giờ ở như vậy ở bên cạnh, hơn nữa tên nhóc này lại muốn cùng tôi yêu đương, quả thực là điên rồi!

Sau ngày đó, tôi không gặp Đỗ Như Hiên, cuộc sống của tôi khôi phục quỹ đạo như trước. Nhưng chưa kịp thoải mái, ba tôi gọi điện thoại tới. Trong lúc tôi nghe điện thoại, Phó Lâm nằm nhoài trước mặt tôi, nâng mông lên bị chịch, cậu ta không dám phát ra tiếng động. Tôi thấy thú vị, cố ý cọ xát, ai ngờ giây tiếp theo ta liền phá vỡ, đột nhiên dùng sức, Phó Lâm rên rỉ ra tiếng, tôi trực tiếp bắn ra,

Ba tôi để tôi trở lại làm việc ở công ty.

À không, nói chính xác là lão già bắt tôi phải quay về công ty làm việc.

Tôi hỏi anh trai tôi, anh ấy nói anh cũng hết cách rồi, hợp đồng này công ty chỉ định nhất định phải là tôi đi đàm phán. Hợp đồng rất quan trọng, ba tôi đương nhiên lựa chọn bắt tôi trở lại làm cu li.

Cuộc điện thoại này khiến tôi tê tái, tôi chợt nhận ra lần sau làm tình phải tắt máy, thật là khó chịu.

Vì thế ngày hôm sau không thể không tới công ty.



Dẫn đường cho tôi là thư ký của anh trai tôi, thư ký nói đã tìm cho tôi một trợ lý rồi, cái gì mà sinh viên tốt nghiệp trường Tài chính này rất trâu bò, chuyện hợp tác lần này sẽ do trợ lý hỗ trợ tôi.

Tôi ậm ừ cho có lệ, sống không còn gì luyến tiếc ngồi trong văn phòng làm việc.

Mà trợ lý này sáng sớm đã bị túm đi họp, đến công ty cũng không thấy ai, sau khi tôi lãng phí nửa ngày chả làm được cái mẹ gì ở văn phòng, vị thư ký huyền bí kia mới xuất hiện.

OMG ôi trời đất ơi.

Tôi nhìn Đỗ Như Hiên trên tay cầm theo hộp giữ nhiệt, trước nay chưa bao giờ cảm thấy mệt tim như vậy.

Tôi đen mặt hỏi cậu ta không phải là giáo thảo đại học Truyền thông X sao, tên nhóc đó nói mới tốt nghiệp trường Tài chính nửa năm trước, trường đại học Truyền thông X là do cậu ta kiên quyết nhờ người tìm quan hệ cố nhét mình vào.

Tôi lặng yên ăn sườn xào chua ngọt, hối hận lúc trước sao mình không điều tra Đỗ Như Hiên từ đầu đến đuôi.

Có cảm giác không tốt lắm, loại chuyện này nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi, cơm nước xong, tôi lạnh mặt đuổi Đỗ Như Hiên ra ngoài.

Bạn hỏi tôi sao lúc ăn cơm không đuổi tên nhóc đó ra ngoài? Cmn tôi không thể để mình chết đói.

Tôi kể cho anh trai tôi nghe chuyện này, anh ấy cười suýt chút nữa lăn từ ghế xuống đất, tôi tức giận đến mức đập vỡ ly rượu anh ấy thích nhất, lúc này mới xin lỗi tôi, nói sẽ thay tôi giải quyết chuyện này.

Bởi vì anh trai tôi đã cười nhạo tôi, ít nhiều tôi cảm thấy ông này không đáng tin cậy, vì thế tôi lại đi tìm thằng bạn chí cốt của tôi, quả nhiên, nó phấn khích gần chết khi nghe chuyện này, buổi tối hôm đó đã chuẩn bị kỹ càng tỉ mỉ cho tôi tài liệu liên quan đến thân phận bối cảnh Đỗ Như Hiên.

Chú thích:

1. Tuyến 18: nugu, kém nổi, là diễn viên thường chỉ đóng vai phụ, nói nôm na là "vô danh tiểu tốt"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau