Chương 11: Chuẩn bị hôn lễ
Hôm nay là đông chí, người nhà nông rất nhàn rỗi, ngoại trừ người làm việc vặt trong gia đình giàu có trên trấn thì mọi người đều không có vướng bận. Thời điểm như vậy, trong thôn có thị phi gì đều truyền đi rất nhanh, rốt cuộc thì các phu lang trong thôn chỉ có thể nói chuyện phiếm để giết thời gian. Gần đây chuyện náo nhiệt nhất là chuyện hôn sự của Mạnh Đại Xuyên. Nghe nói phu lang Mạnh Đại Xuyên sinh đjep, toàn thân khí chất hơn hẳn các ca nhi nhà nông. Người này được Hạnh a sao mua bằng mười lượng bạc, dù sao cũng chả phải loại đàng hoàng gì, mười lượng đã là quý lắm rồi.
Nhưng chuyện đó chẳng liên quan gì tới Mạnh Võ và Hạ Hòa, có chăng thì là Mạnh Võ và Hạ Hòa cũng chuẩn bị làm hôn lễ trong mùa đông này. Mạnh Võ nghĩ, hắn và Hạ Hòa đã là quan hệ phu phu được đăng kí trong danh sách của quan phủ, nhưng thiếu đi hôn lễ lại là danh không chính ngôn không thuận. Hắn cũng không muốn vì mình và Hạ Hòa không có hôn lễ mà y bị người ta nói ngắn nói dài. Hạ Hòa là bạn lữ cả hai đời của hắn, cũng là người hắn muốn chung sống cả đời, hắn làm sao có thể ủy khuất y? Cũng như nữ nhân ở thế giới trước, ca nhi nơi đây cũng hi vọng mình có môt hôn lễ hạnh phúc, mười mấy năm trước cuộc sống của Hạ Hòa chỉ có đau khổ, bây giờ hắn dã là phu quân y, Mạnh Võ tự nhiên muốn cho y thứ tốt nhất.
Tói hôm nay, hai người gói sủi cảo ăn, còn cho Lý lão sao một ít, lý lão sao vui cười hớn hở nhận lấy. Tay nghề làm sủi cảo của Hạ Hòa rất tốt, Mạnh Võ ăn hai mâm lớn rồi mà vẫn chưa đã thèm.
Tới giờ nghỉ ngơi, Hạ Hòa đã nằm trên giường, Mạnh Võ còn đang tắm rửa. không giống như Hạ Hòa thân thể yếu ớt phải tắm nước ấm, Mạnh Võ vẫn tắm nước lạnh theo thói quen kể cả trong mùa đông rét mướt. Khi Mạnh Võ mang theo hơi lạnh chui vào ở chăn, ổ chăn đã được Hạ Hòa nằm ấm áp. Mạnh Võ than một tiếng thỏa mãn, ôm Hạ Hòa vào lồng ngực, Hạ Hòa bị nhiệt độ cơ thể của Mạnh Võ kích thích cho run run, hai người cũng không nói chuyện, đợi đến khi nhiệt độ cơ thể ấp áp lên,: "Tiểu Hòa, ngưới nói hôn lễ vào ngày nào là tốt nhất?" Hạ Hòa lập tức bừng tỉnh, y không tin vào những gì mình vừa nghe trong lúc mơ màng, "Cái gì?" Mạnh Võ cảm thấy mình có thể tưởng tượng ra dáng vẻ ngạc nhiên trừng lớn mắt của Hạ Hòa, nghiêng người đè Hạ Hòa dưới thân,nương theo ánh trăng mờ nhìn thẳng Hạ Hòa nói: "Ta nói, chúng ta đại hôn vào ngày nào ngươi thích, nha~"
Hạ Hòa lúc này hoàn toàn ngốc, nửa ngày phản ứng không kịp, "Mạnh đại ca nói làm hôn lễ bù, Mạnh đại ca nói làm hôn lễ bù......" Mạnh Võ buồn cười mà chờ phu lang hoàn hồn, qua một hồi lâu, Hạ Hòa đột nhiên nâng tay ôm cổ Mạnh Võ, nghẹn ngào ra tiếng, Mạnh Võ ôm dưới thân người, cười khổ không được "Ha, sức lực còn rất lớn". Sợ đè nặng Hạ Hòa, Mạnh Võ ôm Hạ Hòa nghiêng người làm Hạ Hòa nằm sấp ở trên người mình, kéo chăn, nhẹ vỗ về phu lang đang khóc hu hu trong lòng mình: "Không muốn cùng ta tổ chức hôn lễ sao? Khóc lớn như vậy." Hạ Hòa nghe xong vừa nấc cụt vừa nói: " Làm sao mà không – hức – là ta quá cao hứng -- cảm, cảm ơn." Mạnh Võ trở lại: "Chúng ta là phu phu, ngươi là phu lang ta, cảm ơn cái gì, vui vẻ thì cười, không khóc."
Vì thế hai người quyết định tổ chức đại hôn vào ngày mười chín tháng chạp, hôm đó là một ngày lành nhưng không quá vội vàng, có hơn một tháng để chuẩn bị, lại không xung khắc với bát tự Hạ Hòa.
Cổ nhân kết hôn chú ý lục lễ, nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp chinh, thỉnh kỳ, thân nghênh, những lễ này vô cùng quan trọng, trang nghiêm, Mạnh Võ thật ra không sợ rườm rà, điều duy nhất làm hắn không cao hứng là không thể nhìn thấy Hạ Hòa, Hạ Hòa trước đó đã nhận Lý a sao làm cha, tới ngày hôn lễ hắn sẽ đến nhà Lý a sao đón người về, vì vậy cũng sẽ mở hôn lễ ở nhà Lý a sao. Lý a sao vốn rất thích Hòa ca nhi, Hạ Hòa tuy làm người ta phải đau lòng vì số phận khắc nghiệt, nhưng rất thành thật, cứng cỏi, Hòa ca nhi xuất giá ông cho rất nhiều của hồi môn, quan hệ hai nhà càng thân thiết, mà trong thôn rất nhiều ca nhi ghen tỵ với số hồi môn đó.
Bận rộn hơn một tháng, cuối cùng cũng chuẩn bị xong hôn lễ, Hạ Hòa thậm chí còn làm xong bộ áo cưới, Mạnh Võ sợ y đau mắt, không cho y thêu y cũng không chịu. Hạ Hòa cố chấp hắn cũng không có biện pháp, nhưng Mạnh Võ vẫn bắt Hạ Hòa uống thuốc bổ mắt, còn để Lý a sao trông cpoi y, không cho y làm quá khuya. Vì để giảm lượng công việc của Hạ Hòa, Mạnh Võ chuyên môn mua các loại mặt hàng thêu khác, chỉ cho y làm khăn dội đầu và giày hoa, sẽ không quá mệt mỏi. Hạ Hòa cũng hiểu Mạnh đại ca quan tâm chính mình nên vâng lời, y chỉ tiếc không thể tự làm lễ phục cho hai người.
Chuyện Mạnh Võ Hạ Hòa định tổ chức hôm lễ làm người trong thôn kinh ngạc không thôi. Mọi người đều nghĩ hắn không thích phu lang bất đắc dĩ này, không đánh không măng đã tốt lắm rồi, không ngờ còn làm hôn lễ bù cho y. Nhìn thái độ kia, cũng không phải bộ dáng phật lòng, mà là rất yêu thích nha! Thái độ đó chính là đồ vật Mạnh Võ mua đều tốt, còn mời kiệu hoa và gánh hát đươc hoan nghênh nhất ở trấn trên, bàn tiệc tám món, thịt rượu đủ đầy, rượu cũng là rượu ngon, so với tiệc rượu có lệ của Mạnh Đại xuyên thân sự là một trên trời một dưới đất.
Nhưng chuyện đó chẳng liên quan gì tới Mạnh Võ và Hạ Hòa, có chăng thì là Mạnh Võ và Hạ Hòa cũng chuẩn bị làm hôn lễ trong mùa đông này. Mạnh Võ nghĩ, hắn và Hạ Hòa đã là quan hệ phu phu được đăng kí trong danh sách của quan phủ, nhưng thiếu đi hôn lễ lại là danh không chính ngôn không thuận. Hắn cũng không muốn vì mình và Hạ Hòa không có hôn lễ mà y bị người ta nói ngắn nói dài. Hạ Hòa là bạn lữ cả hai đời của hắn, cũng là người hắn muốn chung sống cả đời, hắn làm sao có thể ủy khuất y? Cũng như nữ nhân ở thế giới trước, ca nhi nơi đây cũng hi vọng mình có môt hôn lễ hạnh phúc, mười mấy năm trước cuộc sống của Hạ Hòa chỉ có đau khổ, bây giờ hắn dã là phu quân y, Mạnh Võ tự nhiên muốn cho y thứ tốt nhất.
Tói hôm nay, hai người gói sủi cảo ăn, còn cho Lý lão sao một ít, lý lão sao vui cười hớn hở nhận lấy. Tay nghề làm sủi cảo của Hạ Hòa rất tốt, Mạnh Võ ăn hai mâm lớn rồi mà vẫn chưa đã thèm.
Tới giờ nghỉ ngơi, Hạ Hòa đã nằm trên giường, Mạnh Võ còn đang tắm rửa. không giống như Hạ Hòa thân thể yếu ớt phải tắm nước ấm, Mạnh Võ vẫn tắm nước lạnh theo thói quen kể cả trong mùa đông rét mướt. Khi Mạnh Võ mang theo hơi lạnh chui vào ở chăn, ổ chăn đã được Hạ Hòa nằm ấm áp. Mạnh Võ than một tiếng thỏa mãn, ôm Hạ Hòa vào lồng ngực, Hạ Hòa bị nhiệt độ cơ thể của Mạnh Võ kích thích cho run run, hai người cũng không nói chuyện, đợi đến khi nhiệt độ cơ thể ấp áp lên,: "Tiểu Hòa, ngưới nói hôn lễ vào ngày nào là tốt nhất?" Hạ Hòa lập tức bừng tỉnh, y không tin vào những gì mình vừa nghe trong lúc mơ màng, "Cái gì?" Mạnh Võ cảm thấy mình có thể tưởng tượng ra dáng vẻ ngạc nhiên trừng lớn mắt của Hạ Hòa, nghiêng người đè Hạ Hòa dưới thân,nương theo ánh trăng mờ nhìn thẳng Hạ Hòa nói: "Ta nói, chúng ta đại hôn vào ngày nào ngươi thích, nha~"
Hạ Hòa lúc này hoàn toàn ngốc, nửa ngày phản ứng không kịp, "Mạnh đại ca nói làm hôn lễ bù, Mạnh đại ca nói làm hôn lễ bù......" Mạnh Võ buồn cười mà chờ phu lang hoàn hồn, qua một hồi lâu, Hạ Hòa đột nhiên nâng tay ôm cổ Mạnh Võ, nghẹn ngào ra tiếng, Mạnh Võ ôm dưới thân người, cười khổ không được "Ha, sức lực còn rất lớn". Sợ đè nặng Hạ Hòa, Mạnh Võ ôm Hạ Hòa nghiêng người làm Hạ Hòa nằm sấp ở trên người mình, kéo chăn, nhẹ vỗ về phu lang đang khóc hu hu trong lòng mình: "Không muốn cùng ta tổ chức hôn lễ sao? Khóc lớn như vậy." Hạ Hòa nghe xong vừa nấc cụt vừa nói: " Làm sao mà không – hức – là ta quá cao hứng -- cảm, cảm ơn." Mạnh Võ trở lại: "Chúng ta là phu phu, ngươi là phu lang ta, cảm ơn cái gì, vui vẻ thì cười, không khóc."
Vì thế hai người quyết định tổ chức đại hôn vào ngày mười chín tháng chạp, hôm đó là một ngày lành nhưng không quá vội vàng, có hơn một tháng để chuẩn bị, lại không xung khắc với bát tự Hạ Hòa.
Cổ nhân kết hôn chú ý lục lễ, nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp chinh, thỉnh kỳ, thân nghênh, những lễ này vô cùng quan trọng, trang nghiêm, Mạnh Võ thật ra không sợ rườm rà, điều duy nhất làm hắn không cao hứng là không thể nhìn thấy Hạ Hòa, Hạ Hòa trước đó đã nhận Lý a sao làm cha, tới ngày hôn lễ hắn sẽ đến nhà Lý a sao đón người về, vì vậy cũng sẽ mở hôn lễ ở nhà Lý a sao. Lý a sao vốn rất thích Hòa ca nhi, Hạ Hòa tuy làm người ta phải đau lòng vì số phận khắc nghiệt, nhưng rất thành thật, cứng cỏi, Hòa ca nhi xuất giá ông cho rất nhiều của hồi môn, quan hệ hai nhà càng thân thiết, mà trong thôn rất nhiều ca nhi ghen tỵ với số hồi môn đó.
Bận rộn hơn một tháng, cuối cùng cũng chuẩn bị xong hôn lễ, Hạ Hòa thậm chí còn làm xong bộ áo cưới, Mạnh Võ sợ y đau mắt, không cho y thêu y cũng không chịu. Hạ Hòa cố chấp hắn cũng không có biện pháp, nhưng Mạnh Võ vẫn bắt Hạ Hòa uống thuốc bổ mắt, còn để Lý a sao trông cpoi y, không cho y làm quá khuya. Vì để giảm lượng công việc của Hạ Hòa, Mạnh Võ chuyên môn mua các loại mặt hàng thêu khác, chỉ cho y làm khăn dội đầu và giày hoa, sẽ không quá mệt mỏi. Hạ Hòa cũng hiểu Mạnh đại ca quan tâm chính mình nên vâng lời, y chỉ tiếc không thể tự làm lễ phục cho hai người.
Chuyện Mạnh Võ Hạ Hòa định tổ chức hôm lễ làm người trong thôn kinh ngạc không thôi. Mọi người đều nghĩ hắn không thích phu lang bất đắc dĩ này, không đánh không măng đã tốt lắm rồi, không ngờ còn làm hôn lễ bù cho y. Nhìn thái độ kia, cũng không phải bộ dáng phật lòng, mà là rất yêu thích nha! Thái độ đó chính là đồ vật Mạnh Võ mua đều tốt, còn mời kiệu hoa và gánh hát đươc hoan nghênh nhất ở trấn trên, bàn tiệc tám món, thịt rượu đủ đầy, rượu cũng là rượu ngon, so với tiệc rượu có lệ của Mạnh Đại xuyên thân sự là một trên trời một dưới đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất