Chương 49
Hạ Tiểu Húc lại muốn mở họp.
Hắn muốn triệu tập mọi người lại để thảo luận, có nên sắp xếp chức vị gì đó trong HOG cho kẻ nhàn rỗi ngoài biên chế là Kỳ Túy không.
“Miễn để cậu ta rảnh quá xong đi gây chuyện khắp nơi!” Hạ Tiểu Húc muốn quỳ rồi, “Diễn đàn cùng weibo toàn đang thảo luận về cậu ta! Cậu ta có bệnh hả!!! Vừa nãy quản lý Đoàn kỵ sĩ gọi điện thoại cho tôi cáo trạng! Nói! Cậu ta! Kỳ Túy! Muốn bắt Đoàn kỵ sĩ phải tạm dừng huấn luyện! Tụ tập lại một chỗ! Nghe cậu ta kể chuyện về Youth và mình! Có phải cậu ta điên rồi không?!”
“Đừng kích động đừng kích động, giấy phép lái xe của tôi mới lấy được không bao lâu đâu, ngài ồn ào quá làm tôi run tay.” Người duy nhất là Tân Ba không uống rượu đang căng thẳng lau mồ hôi, đỡ tay lái, “Chắc Kỳ đội quen với bận rộn rồi? Đột nhiên nghỉ ngơi, nên không quen…”
“Cậu ta đang trả thù tôi đúng không?” Hạ Tiểu Húc tức giận dùng sức đập bắp đùi Bốc Na Na, “Chỉ vì tôi không cho cậu ta làm huấn luyện viên đội 1, nên cậu ta trả thù tôi? Cậu ta thử tới Hồng Khẩu[1] hỏi xem! Hạ nương nương ta đây dễ trêu lắm sao?!”
[1]Hồng Khẩu là một quận của thành phố trực thuộc trung ương Thượng Hải, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Đây là một quận nội thành của Thượng Hải.
“Không dễ trêu không dễ trêu, xin bớt giận xin bớt giận…” Bốc Na Na bị Hạ Tiểu Húc đập chân tới phát đau, cắn răng nhẫn nhịn, “Cậu ấy muốn làm huấn luyện viên đội 1?”
“Đúng vậy, nói trắng ra! Chính là muốn dạy riêng cho Youth!” Hạ Tiểu Húc lườm một cái, “Tôi còn không biết cậu ta à? Giờ danh không chính ngôn không thuận, bình thường lâu lâu dạy bảo Vu Dương có thể xem như đề điểm hậu bối, nhưng làm huấn luyện viên thì khác.”
Bốc Na Na gian nan cứu cái chân mập của mình về, đau lòng xoa xoa bắp đùi, tiếp lời, “Nguyện, nguyện nghe tường tận.”
Hạ Tiểu Húc cười gằn: “Cậu ấy vẫn không tán thành chuyện Youth huấn luyện nhiều giờ mỗi ngày như vậy, vẫn muốn Lão Lại cắt bớt giờ huấn luyện cho Youth, nhưng Lão Lại cùng Youth đều không đồng ý, liền gác lại, chờ cậu ta làm huấn luyện viên, chuyện này còn cần xử lý?”
Lão Khải nghe vậy thì xấu hổ: “Youth ở sever Hàn tuyết lớn đầy trời cày điểm, còn mình thì ở hội sở diễm dương uống rượu ca hát…”
“Câm miệng!” Hạ Tiểu Húc còn chưa nói hết, “Cái này thì thôi, vậy chẳng may xử phạt gì đó thì sao? Youth hiện giờ lúc luyện tập gặp sai lầm phạm sai lầm đều bị Lão Lạo quát vài câu, chờ để Kỳ Túy làm huấn luyện viên thì sẽ thế nào?! Phòng huấn luyện lầu ba rồi sẽ biến thành phòng dạy bảo avi? Sau mỗi trận tập luyện kết thúc, Kỳ Túy sẽ ở bên cạnh nhớ các sai lầm của Youth chứ? Màn xem lại sau trận đấu tôi đã nghĩ thay cậu ta luôn rồi! Ghìm súng không được hôn một cái, chọn điểm nhảy sai lầm hôn lưỡi một lần, đối súng thất bại sờ sờ ngực một lần…”
[*] Kiểu dạy bảo trực tiếp nhưng thực ra kiểu show ân ái:)), ‘Xem lại sau trận đấu’ là replay lại trận vừa chơi nhé, sợ mn không hiểu.
Bốc Na Na thẹn thùng che mặt, nhẹ nhàng đẩy Hạ Tiểu Húc một cái, suýt nữa đẩy hắn luôn xuống xe.
Hạ Tiểu Húc càng nghĩ càng thấy Kỳ Túy là đang trả thù hắn, bởi vì có uống chú rượu, nên hắn càng cảm thấy bi thương, thê thê thảm thảm nói, “Sao mệnh tôi khổ thế nè trời? Youth thật là cây rụng tiền tốt, còn chưa xây dựng lên quân đoàn thái thái, đã bị Kỳ Túy chà đạp, trước đây tôi còn cho rằng, nửa đời đầu ăn Kỳ Túy, nửa đời sau ăn Vu Dương, cả đời vinh hoa phú quý áo cơm vô lo…”
[*] Cái thứ nước thái thái tâm khẩu gì gì của mấy chương trước.
Dọc theo đường đi, Hạ Tiểu Húc cảm thán thế sự vô thường vật đổi sao dời thương hải tang điền, sau khi trở lại căn cứ, mí mắt cũng không nhấc lên nổi, bị Lại Hoa ôm vào phòng.
Trước khi vào phòng, còn gặp phải Thiên sát Kỳ Túy.
Kỳ Túy huýt sáo một tiếng, “Hai người cũng muốn công khai sao?”
“Cút!” Lại Hoa thẳng nam thẳng như sắt thép, khuôn mặt tức giận lúc đỏ lúc đen, “Cậu ấy mắng cả một đường, mệt nên ngủ!”
Kỳ Túy tự biết đuối lý, nhịn cười: “Tôi cũng đâu nhàn rỗi, vừa nãy lúc ăn cơm tối, sửa sang lại tư liệu đào tạo trẻ cho các cậu, cũng hướng dẫn luôn cho từng người.”
Lại Hoa phẫn nộ: “Vẫn còn tí lương tâm.”
“Các cậu đều uống rượu, chắc là sáng mai dậy không nổi, vậy nghỉ thêm luôn nửa ngày đi.” Kỳ Túy rất dễ nói chuyện, “Hoạt động ngày mai đừng để Hạ Tiểu Húc đi theo, tôi đi là được.”
Lại Hoa không để bụng nhiều chuyện như vậy, chỉ cảm thấy rất thích hợp, gật đầu: “Được, vậy ngày mai không gọi Hạ Tiểu Húc rời giường, để hắn ngủ, cậu đi cùng Youth đi.”
Kỳ Túy cười thoả mãn.
Sáng sớm tám giờ hôm sau, đồng hồ báo thức vang lên, Vu Dương mau chóng tỉnh dậy, rửa mặt sấy khô tóc, tết lên, đổi qua đồng phục mới, lấy balo đựng thiết bị bỏ vào các nhu phẩm cần thiết, ra ngoài lên xe.
Tài xế đến chờ từ sớm, thấy Vu Dương ra thì lên tiếng chào hỏi.
Vu Dương nhìn hai bên: “Hạ quản lý đâu?”
“Không biết nữa.” Tài xế cũng thấy rất kỳ quái, “Ngày hôm qua còn bảo tôi, tám giờ hôm nay chuẩn bị xe đến đón, đưa hai ngươi đi làm hoạt động, giờ sắp tám giờ rưỡi rồi, mà không thấy cậu ấy đâu…Bình thường cậu ấy sẽ không đến muộn thế đâu.”
Vu Dương đang muốn gọi điện cho Hạ Tiểu Húc, thì cửa lớn căn cứ mở ra.
Vu Dương sửng sốt.
Kỳ Túy mặc bộ vest Fendi mốt mới ra, chân đeo giày da Gucci loại mới, đang vừa đi vừa sửa sang lại khuy áo.
Kỳ Túy lên xe, “Đi thôi.”
Vu Dương nuốt nước miếng, “Hạ quản lý…”
“À, hôm qua cậu ta uống hơi nhiều, nhờ anh đi thay.” Kỳ Túy bình thản ung dung, “Anh làm tạm quản lý một ngày, dẫn em đi làm hoạt động… Sao vậy? Không được sao?”
“Không có!” Vu Dương vội vàng lắc đầu, “Rất tốt.”
Kỳ Túy rất ít khi mặc đồ nhã nhặn như thế, Vu Dương không nhịn được lâu lâu thỉnh thoảng nghiêng đầu liếc anh, trong lòng thì nghĩ, đoàn thái thái Kỳ Túy khổng lồ hơn người khác nhiều, không phải không có đạo lý.
Anh ấy… Sao lại bảnh trai đến vậy?
Vu Dương không muốn phạm vào tội mê gái(trai), hắng giọng một cái rồi nói: “Kịch bản em được xem, chỉ nói rõ thời gian địa điểm, những cái khác thì không tỉ mỉ giới thiệu cho lắm, hôm nay… Là hoạt động gì?”
Kỳ Túy sửng sốt một chút, anh cũng không biết.
Kỳ Túy mỉm cười: “Bí mật, bất ngờ.”
Sau khi đến hội trường theo thường lệ là phân đoạn trang điểm, Vu Dương Kỳ Túy từ chối chuyên gia trang điểm, chờ ở một bên.
Các team khác cũng đang lục tục đến, TGC, Đoàn kỵ sĩ, Wolves, FIRE, Lioness…
Đều là các team trước đây tham gia Châu Á Invitational.
Mọi người thấy Kỳ Túy thì đều bất ngờ, ngoại trừ Hoa Lạc từ chối không muốn đến gần Kỳ Túy, thì những người khác đều đi tới đánh tiếng chào hỏi.
Nghiệp Hỏa cười cười với Vu Dương: “He, tiểu đội trưởng… Trước cậu thì tôi là tiểu đội trưởng nhỏ nhất, giang sơn đời nào cũng có nhân tài xuất hiện nhờ, 19 tuổi… Đáng sợ.”
Vu Dương cùng Nghiệp Hỏa đối quyền, lạnh nhạt nói: “Khách khí.”
Quản lí Nghiệp Hỏa dẫn hắn đi trang điểm, người khác cũng lục tục bị chính quản lí nhà mình gọi đi hết, Chu Phong mới một mình đi tới.
“Xin quan tâm nhiều hơn.” Kỳ Túy cười với Chu Phong, “Đây là tân đội trưởng chúng tôi, Youth.”
Chu câm gật đầu, xem như là chào hỏi.
Chu Phong nhìn Kỳ Túy, thoáng chần chờ, lại nhìn Vu Dương, muốn nói lại thôi.
Kỳ Túy nở nụ cười: “Có chuyện cứ nói.”
“Nếu như tôi nhớ không lầm…” Chu Phong trầm giọng nói, “Apollo là một trong các nhà tài trợ của team cậu đúng chứ?”
Kỳ Túy gật đầu.
Apollo, là một nhãn hàng hiệu thiết bị linh kiện trong nước, liên tục tài trợ HOG ba năm, xem như là nhà tài trợ chủ yếu.
Chu Phong nói rất bình tĩnh: “Nếu là nhà tài trợ của các cậu, cũng đã có giao kèo, thế sao lại đột nhiên liên hệ team chúng tôi cơ chứ?”
Con mắt Vu Dương co rụt lại, quay qua nhìn Chu Phong.
Kỳ Túy hơi khựng lại, mỉm cười: “Bình thường, anh nên thấy vui chứ, nhà tài trợ cảm thấy TGC càng có tương lai.”
“Tôi không nói đùa với cậu làm gì, tôi mặc kệ mấy cái tài trợ, mà cũng không có hứng thú.” Chu Phong lạnh nhạt nói, “Nói trước một tiếng, đi đây.”
Kỳ Túy vỗ vỗ vai Chu Phong, mỉm cười: “Hôm nào cùng uống rượu.”
Chu Phong đi xa, nụ cười trên mặt Kỳ Túy dần dần nhạt đi.
Vu Dương yên tĩnh một lát, nói: “Do nhà tài trợ cảm thấy em kém anh quá nhiều phải không?”
“Nói linh tinh gì vậy.” Kỳ Túy cười, “Tân tinh ESports, đánh vỡ kỷ lục mười chín tuổi, em nói em mà không được?”
Vu Dương lắc đầu: “Ở Châu Á Invitational… Anh Solo đứng top 1, Chu Phong top 3, em top 4.”
Kỳ Túy bật cười: “Mới chỉ một lần thi đấu, mà chỉ cần là thi đấu thì có sẽ tính ngẫu nhiên, thì đại biểu được cái gì?”
“Nhưng thực lực của chúng ta là cần tới thi đấu để biểu hiện.” Vu Dương cụp mắt, “Em kém anh quá nhiều… Cũng không sánh được TGC Chu Phong.”
Không chờ Kỳ Túy an ủi, Vu Dương lại hỏi: “Trong đội có mấy nhà tài trợ, Apollo chiếm bao nhiêu phần trăm?”
Kỳ Túy yên lặng, trầm mặc giây lát mới nói: “50%.”
Vu Dương nghiêng đầu nhìn trên vai trai có thêu thêm logo Apollo, một lát vẫn chưa nói gì.
Một nửa tài trợ, sẽ lập tức không còn.
Bên ngoài rất nhiều người gọi HOG là đoàn thiếu gia, không chỉ là vì Kỳ Túy cùng Bốc Na Na có tiền cam lòng xài tiền, cũng không phải do Hạ Tiểu Húc trời sinh tán tài.
Phúc lợi của team tốt như vậy, đó là vì thần tay phải từng đời dùng chiến tích đổi lấy, là các nhà tài trợ đổ xô tới dùng tiền đập vào.
Team HOG hiện giờ đang thêu sáu cái logo nhà tài trợ, không bao lâu nữa, sẽ bị bỏ đi một cái.
Mà mấy cái khác… Vu Dương cũng không lạc quan.
Kỳ Túy đã giải nghệ, đây chỉ là cái bắt đầu.
Không còn Drunk HOG, đã không còn được người ta xem trọng.
Vu Dương hít sâu một hơi, trước đây cậu cũng từng nghe đám Kỳ Túy trêu ghẹo team Đoàn kỵ sĩ gì đó, hiện giờ trong team HOG cũng thường thường đùa giỡn, HOG và Đoàn kỵ sĩ cùng tay trong tay héo tàn, nhưng đùa chỉ là đùa, Vu Dương cũng không để ý, mà giờ nhà tài trợ chủ yếu sẽ ngay sau đó chống đỡ các team khác, sự héo tàn mới thật sự đặt ngay trước mặt.
Nguyên bản khắp mọi mặt đều là HOG đứng nhất, dĩ nhiên cũng bị TGC thay thế vào được.
“Những cái này anh và Hạ Tiểu Húc cùng cấp cao sẽ cân nhắc, không liên quan gì tới em, em chỉ cần cố gắng huấn luyện là được.” Kỳ Túy giơ tay ngả ngớn chọt mặt Vu Dương, nở nụ cười, “Đội trưởng, trách nhiệm của em là dẫn dắt chiến đội, đề cao thành tích… Chớ cho mình áp lực không đáng có.”
Tâm Vu Dương nặng nề, chuyện Hứa Đại Vĩ lớn như vậy cậu còn có thể giấu kín như bưng, nên Kỳ Túy không yên lòng với cậu được, lại nói: “Nhà tài trợ có thay đổi cũng là chuyện bình thường, chớ xem thường Hạ Tiểu Húc, cậu ấy sẽ tìm được mọi cách, không còn Apollo, còn có thể có nhãn khác…”
“Lúc Lại huấn luyện viên lùi giới…” Vu Dương ngước mắt nhìn Kỳ Túy, “Cũng có nhà tài trợ hủy hợp đồng sao?”
Kỳ Túy trầm mặc.
Kỳ Túy không thể nói dối, lặng im một lát thì lắc đầu: “Không có, lúc đó anh đã là minh tinh tuyển thủ chuyên nghiệp, giá trị thương mại đủ để chống đỡ vận doanh toàn bộ cho team.”
Vu Dương đã hiểu, Kỳ Túy năm đó có thể, nhưng cậu hiện giờ lại không được.
Kỳ Túy tận lực thả cho giọng nói nhẹ nhàng hết mức, “Nhưng lúc đó anh lớn hơn em, xuất đạo cũng sớm, anh…”
“Em sẽ cố gắng.”
Kỳ Túy sững sờ.
“Apollo không tài trợ thì thôi, mấy nhãn khác…” Vu Dương nhìn logo trên người mình, trầm giọng nói, “Muốn đi cũng chẳng sao cả…”
“Đồng phục team không gắn logo nhà tài trợ cũng được.”
“Chênh lệch phúc lợi trong team cũng chẳng sao, em có thể chịu được cực khổ.”
“Em sẽ cố gắng… Dẫn Bốc Na Na, dẫn Lão Khải, dẫn Tân Ba…và ngay cả đào tạo trẻ đang nhìn chằm chằm.”
Vu Dương ngốc ngốc vụng về an ủi Kỳ Túy: “Em sẽ không để cho HOG thật sự héo tàn, lúc đó anh vượt qua thế nào, thì em cũng cố gắng vượt qua thế đó.”
Kỳ Túy không thể tin tưởng nhìn Vu Dương.
Vu Dương đây là… An ủi ngược lại anh sao?
“Dù cho sau này lúc thi đấu, team chúng ta không có một hãng tài trợ nào, cũng chẳng sao, chỉ cần trên người còn huy hiệu team cùng quốc kỳ của chúng ta, là em có thể chiến đấu.”
Hắn muốn triệu tập mọi người lại để thảo luận, có nên sắp xếp chức vị gì đó trong HOG cho kẻ nhàn rỗi ngoài biên chế là Kỳ Túy không.
“Miễn để cậu ta rảnh quá xong đi gây chuyện khắp nơi!” Hạ Tiểu Húc muốn quỳ rồi, “Diễn đàn cùng weibo toàn đang thảo luận về cậu ta! Cậu ta có bệnh hả!!! Vừa nãy quản lý Đoàn kỵ sĩ gọi điện thoại cho tôi cáo trạng! Nói! Cậu ta! Kỳ Túy! Muốn bắt Đoàn kỵ sĩ phải tạm dừng huấn luyện! Tụ tập lại một chỗ! Nghe cậu ta kể chuyện về Youth và mình! Có phải cậu ta điên rồi không?!”
“Đừng kích động đừng kích động, giấy phép lái xe của tôi mới lấy được không bao lâu đâu, ngài ồn ào quá làm tôi run tay.” Người duy nhất là Tân Ba không uống rượu đang căng thẳng lau mồ hôi, đỡ tay lái, “Chắc Kỳ đội quen với bận rộn rồi? Đột nhiên nghỉ ngơi, nên không quen…”
“Cậu ta đang trả thù tôi đúng không?” Hạ Tiểu Húc tức giận dùng sức đập bắp đùi Bốc Na Na, “Chỉ vì tôi không cho cậu ta làm huấn luyện viên đội 1, nên cậu ta trả thù tôi? Cậu ta thử tới Hồng Khẩu[1] hỏi xem! Hạ nương nương ta đây dễ trêu lắm sao?!”
[1]Hồng Khẩu là một quận của thành phố trực thuộc trung ương Thượng Hải, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Đây là một quận nội thành của Thượng Hải.
“Không dễ trêu không dễ trêu, xin bớt giận xin bớt giận…” Bốc Na Na bị Hạ Tiểu Húc đập chân tới phát đau, cắn răng nhẫn nhịn, “Cậu ấy muốn làm huấn luyện viên đội 1?”
“Đúng vậy, nói trắng ra! Chính là muốn dạy riêng cho Youth!” Hạ Tiểu Húc lườm một cái, “Tôi còn không biết cậu ta à? Giờ danh không chính ngôn không thuận, bình thường lâu lâu dạy bảo Vu Dương có thể xem như đề điểm hậu bối, nhưng làm huấn luyện viên thì khác.”
Bốc Na Na gian nan cứu cái chân mập của mình về, đau lòng xoa xoa bắp đùi, tiếp lời, “Nguyện, nguyện nghe tường tận.”
Hạ Tiểu Húc cười gằn: “Cậu ấy vẫn không tán thành chuyện Youth huấn luyện nhiều giờ mỗi ngày như vậy, vẫn muốn Lão Lại cắt bớt giờ huấn luyện cho Youth, nhưng Lão Lại cùng Youth đều không đồng ý, liền gác lại, chờ cậu ta làm huấn luyện viên, chuyện này còn cần xử lý?”
Lão Khải nghe vậy thì xấu hổ: “Youth ở sever Hàn tuyết lớn đầy trời cày điểm, còn mình thì ở hội sở diễm dương uống rượu ca hát…”
“Câm miệng!” Hạ Tiểu Húc còn chưa nói hết, “Cái này thì thôi, vậy chẳng may xử phạt gì đó thì sao? Youth hiện giờ lúc luyện tập gặp sai lầm phạm sai lầm đều bị Lão Lạo quát vài câu, chờ để Kỳ Túy làm huấn luyện viên thì sẽ thế nào?! Phòng huấn luyện lầu ba rồi sẽ biến thành phòng dạy bảo avi? Sau mỗi trận tập luyện kết thúc, Kỳ Túy sẽ ở bên cạnh nhớ các sai lầm của Youth chứ? Màn xem lại sau trận đấu tôi đã nghĩ thay cậu ta luôn rồi! Ghìm súng không được hôn một cái, chọn điểm nhảy sai lầm hôn lưỡi một lần, đối súng thất bại sờ sờ ngực một lần…”
[*] Kiểu dạy bảo trực tiếp nhưng thực ra kiểu show ân ái:)), ‘Xem lại sau trận đấu’ là replay lại trận vừa chơi nhé, sợ mn không hiểu.
Bốc Na Na thẹn thùng che mặt, nhẹ nhàng đẩy Hạ Tiểu Húc một cái, suýt nữa đẩy hắn luôn xuống xe.
Hạ Tiểu Húc càng nghĩ càng thấy Kỳ Túy là đang trả thù hắn, bởi vì có uống chú rượu, nên hắn càng cảm thấy bi thương, thê thê thảm thảm nói, “Sao mệnh tôi khổ thế nè trời? Youth thật là cây rụng tiền tốt, còn chưa xây dựng lên quân đoàn thái thái, đã bị Kỳ Túy chà đạp, trước đây tôi còn cho rằng, nửa đời đầu ăn Kỳ Túy, nửa đời sau ăn Vu Dương, cả đời vinh hoa phú quý áo cơm vô lo…”
[*] Cái thứ nước thái thái tâm khẩu gì gì của mấy chương trước.
Dọc theo đường đi, Hạ Tiểu Húc cảm thán thế sự vô thường vật đổi sao dời thương hải tang điền, sau khi trở lại căn cứ, mí mắt cũng không nhấc lên nổi, bị Lại Hoa ôm vào phòng.
Trước khi vào phòng, còn gặp phải Thiên sát Kỳ Túy.
Kỳ Túy huýt sáo một tiếng, “Hai người cũng muốn công khai sao?”
“Cút!” Lại Hoa thẳng nam thẳng như sắt thép, khuôn mặt tức giận lúc đỏ lúc đen, “Cậu ấy mắng cả một đường, mệt nên ngủ!”
Kỳ Túy tự biết đuối lý, nhịn cười: “Tôi cũng đâu nhàn rỗi, vừa nãy lúc ăn cơm tối, sửa sang lại tư liệu đào tạo trẻ cho các cậu, cũng hướng dẫn luôn cho từng người.”
Lại Hoa phẫn nộ: “Vẫn còn tí lương tâm.”
“Các cậu đều uống rượu, chắc là sáng mai dậy không nổi, vậy nghỉ thêm luôn nửa ngày đi.” Kỳ Túy rất dễ nói chuyện, “Hoạt động ngày mai đừng để Hạ Tiểu Húc đi theo, tôi đi là được.”
Lại Hoa không để bụng nhiều chuyện như vậy, chỉ cảm thấy rất thích hợp, gật đầu: “Được, vậy ngày mai không gọi Hạ Tiểu Húc rời giường, để hắn ngủ, cậu đi cùng Youth đi.”
Kỳ Túy cười thoả mãn.
Sáng sớm tám giờ hôm sau, đồng hồ báo thức vang lên, Vu Dương mau chóng tỉnh dậy, rửa mặt sấy khô tóc, tết lên, đổi qua đồng phục mới, lấy balo đựng thiết bị bỏ vào các nhu phẩm cần thiết, ra ngoài lên xe.
Tài xế đến chờ từ sớm, thấy Vu Dương ra thì lên tiếng chào hỏi.
Vu Dương nhìn hai bên: “Hạ quản lý đâu?”
“Không biết nữa.” Tài xế cũng thấy rất kỳ quái, “Ngày hôm qua còn bảo tôi, tám giờ hôm nay chuẩn bị xe đến đón, đưa hai ngươi đi làm hoạt động, giờ sắp tám giờ rưỡi rồi, mà không thấy cậu ấy đâu…Bình thường cậu ấy sẽ không đến muộn thế đâu.”
Vu Dương đang muốn gọi điện cho Hạ Tiểu Húc, thì cửa lớn căn cứ mở ra.
Vu Dương sửng sốt.
Kỳ Túy mặc bộ vest Fendi mốt mới ra, chân đeo giày da Gucci loại mới, đang vừa đi vừa sửa sang lại khuy áo.
Kỳ Túy lên xe, “Đi thôi.”
Vu Dương nuốt nước miếng, “Hạ quản lý…”
“À, hôm qua cậu ta uống hơi nhiều, nhờ anh đi thay.” Kỳ Túy bình thản ung dung, “Anh làm tạm quản lý một ngày, dẫn em đi làm hoạt động… Sao vậy? Không được sao?”
“Không có!” Vu Dương vội vàng lắc đầu, “Rất tốt.”
Kỳ Túy rất ít khi mặc đồ nhã nhặn như thế, Vu Dương không nhịn được lâu lâu thỉnh thoảng nghiêng đầu liếc anh, trong lòng thì nghĩ, đoàn thái thái Kỳ Túy khổng lồ hơn người khác nhiều, không phải không có đạo lý.
Anh ấy… Sao lại bảnh trai đến vậy?
Vu Dương không muốn phạm vào tội mê gái(trai), hắng giọng một cái rồi nói: “Kịch bản em được xem, chỉ nói rõ thời gian địa điểm, những cái khác thì không tỉ mỉ giới thiệu cho lắm, hôm nay… Là hoạt động gì?”
Kỳ Túy sửng sốt một chút, anh cũng không biết.
Kỳ Túy mỉm cười: “Bí mật, bất ngờ.”
Sau khi đến hội trường theo thường lệ là phân đoạn trang điểm, Vu Dương Kỳ Túy từ chối chuyên gia trang điểm, chờ ở một bên.
Các team khác cũng đang lục tục đến, TGC, Đoàn kỵ sĩ, Wolves, FIRE, Lioness…
Đều là các team trước đây tham gia Châu Á Invitational.
Mọi người thấy Kỳ Túy thì đều bất ngờ, ngoại trừ Hoa Lạc từ chối không muốn đến gần Kỳ Túy, thì những người khác đều đi tới đánh tiếng chào hỏi.
Nghiệp Hỏa cười cười với Vu Dương: “He, tiểu đội trưởng… Trước cậu thì tôi là tiểu đội trưởng nhỏ nhất, giang sơn đời nào cũng có nhân tài xuất hiện nhờ, 19 tuổi… Đáng sợ.”
Vu Dương cùng Nghiệp Hỏa đối quyền, lạnh nhạt nói: “Khách khí.”
Quản lí Nghiệp Hỏa dẫn hắn đi trang điểm, người khác cũng lục tục bị chính quản lí nhà mình gọi đi hết, Chu Phong mới một mình đi tới.
“Xin quan tâm nhiều hơn.” Kỳ Túy cười với Chu Phong, “Đây là tân đội trưởng chúng tôi, Youth.”
Chu câm gật đầu, xem như là chào hỏi.
Chu Phong nhìn Kỳ Túy, thoáng chần chờ, lại nhìn Vu Dương, muốn nói lại thôi.
Kỳ Túy nở nụ cười: “Có chuyện cứ nói.”
“Nếu như tôi nhớ không lầm…” Chu Phong trầm giọng nói, “Apollo là một trong các nhà tài trợ của team cậu đúng chứ?”
Kỳ Túy gật đầu.
Apollo, là một nhãn hàng hiệu thiết bị linh kiện trong nước, liên tục tài trợ HOG ba năm, xem như là nhà tài trợ chủ yếu.
Chu Phong nói rất bình tĩnh: “Nếu là nhà tài trợ của các cậu, cũng đã có giao kèo, thế sao lại đột nhiên liên hệ team chúng tôi cơ chứ?”
Con mắt Vu Dương co rụt lại, quay qua nhìn Chu Phong.
Kỳ Túy hơi khựng lại, mỉm cười: “Bình thường, anh nên thấy vui chứ, nhà tài trợ cảm thấy TGC càng có tương lai.”
“Tôi không nói đùa với cậu làm gì, tôi mặc kệ mấy cái tài trợ, mà cũng không có hứng thú.” Chu Phong lạnh nhạt nói, “Nói trước một tiếng, đi đây.”
Kỳ Túy vỗ vỗ vai Chu Phong, mỉm cười: “Hôm nào cùng uống rượu.”
Chu Phong đi xa, nụ cười trên mặt Kỳ Túy dần dần nhạt đi.
Vu Dương yên tĩnh một lát, nói: “Do nhà tài trợ cảm thấy em kém anh quá nhiều phải không?”
“Nói linh tinh gì vậy.” Kỳ Túy cười, “Tân tinh ESports, đánh vỡ kỷ lục mười chín tuổi, em nói em mà không được?”
Vu Dương lắc đầu: “Ở Châu Á Invitational… Anh Solo đứng top 1, Chu Phong top 3, em top 4.”
Kỳ Túy bật cười: “Mới chỉ một lần thi đấu, mà chỉ cần là thi đấu thì có sẽ tính ngẫu nhiên, thì đại biểu được cái gì?”
“Nhưng thực lực của chúng ta là cần tới thi đấu để biểu hiện.” Vu Dương cụp mắt, “Em kém anh quá nhiều… Cũng không sánh được TGC Chu Phong.”
Không chờ Kỳ Túy an ủi, Vu Dương lại hỏi: “Trong đội có mấy nhà tài trợ, Apollo chiếm bao nhiêu phần trăm?”
Kỳ Túy yên lặng, trầm mặc giây lát mới nói: “50%.”
Vu Dương nghiêng đầu nhìn trên vai trai có thêu thêm logo Apollo, một lát vẫn chưa nói gì.
Một nửa tài trợ, sẽ lập tức không còn.
Bên ngoài rất nhiều người gọi HOG là đoàn thiếu gia, không chỉ là vì Kỳ Túy cùng Bốc Na Na có tiền cam lòng xài tiền, cũng không phải do Hạ Tiểu Húc trời sinh tán tài.
Phúc lợi của team tốt như vậy, đó là vì thần tay phải từng đời dùng chiến tích đổi lấy, là các nhà tài trợ đổ xô tới dùng tiền đập vào.
Team HOG hiện giờ đang thêu sáu cái logo nhà tài trợ, không bao lâu nữa, sẽ bị bỏ đi một cái.
Mà mấy cái khác… Vu Dương cũng không lạc quan.
Kỳ Túy đã giải nghệ, đây chỉ là cái bắt đầu.
Không còn Drunk HOG, đã không còn được người ta xem trọng.
Vu Dương hít sâu một hơi, trước đây cậu cũng từng nghe đám Kỳ Túy trêu ghẹo team Đoàn kỵ sĩ gì đó, hiện giờ trong team HOG cũng thường thường đùa giỡn, HOG và Đoàn kỵ sĩ cùng tay trong tay héo tàn, nhưng đùa chỉ là đùa, Vu Dương cũng không để ý, mà giờ nhà tài trợ chủ yếu sẽ ngay sau đó chống đỡ các team khác, sự héo tàn mới thật sự đặt ngay trước mặt.
Nguyên bản khắp mọi mặt đều là HOG đứng nhất, dĩ nhiên cũng bị TGC thay thế vào được.
“Những cái này anh và Hạ Tiểu Húc cùng cấp cao sẽ cân nhắc, không liên quan gì tới em, em chỉ cần cố gắng huấn luyện là được.” Kỳ Túy giơ tay ngả ngớn chọt mặt Vu Dương, nở nụ cười, “Đội trưởng, trách nhiệm của em là dẫn dắt chiến đội, đề cao thành tích… Chớ cho mình áp lực không đáng có.”
Tâm Vu Dương nặng nề, chuyện Hứa Đại Vĩ lớn như vậy cậu còn có thể giấu kín như bưng, nên Kỳ Túy không yên lòng với cậu được, lại nói: “Nhà tài trợ có thay đổi cũng là chuyện bình thường, chớ xem thường Hạ Tiểu Húc, cậu ấy sẽ tìm được mọi cách, không còn Apollo, còn có thể có nhãn khác…”
“Lúc Lại huấn luyện viên lùi giới…” Vu Dương ngước mắt nhìn Kỳ Túy, “Cũng có nhà tài trợ hủy hợp đồng sao?”
Kỳ Túy trầm mặc.
Kỳ Túy không thể nói dối, lặng im một lát thì lắc đầu: “Không có, lúc đó anh đã là minh tinh tuyển thủ chuyên nghiệp, giá trị thương mại đủ để chống đỡ vận doanh toàn bộ cho team.”
Vu Dương đã hiểu, Kỳ Túy năm đó có thể, nhưng cậu hiện giờ lại không được.
Kỳ Túy tận lực thả cho giọng nói nhẹ nhàng hết mức, “Nhưng lúc đó anh lớn hơn em, xuất đạo cũng sớm, anh…”
“Em sẽ cố gắng.”
Kỳ Túy sững sờ.
“Apollo không tài trợ thì thôi, mấy nhãn khác…” Vu Dương nhìn logo trên người mình, trầm giọng nói, “Muốn đi cũng chẳng sao cả…”
“Đồng phục team không gắn logo nhà tài trợ cũng được.”
“Chênh lệch phúc lợi trong team cũng chẳng sao, em có thể chịu được cực khổ.”
“Em sẽ cố gắng… Dẫn Bốc Na Na, dẫn Lão Khải, dẫn Tân Ba…và ngay cả đào tạo trẻ đang nhìn chằm chằm.”
Vu Dương ngốc ngốc vụng về an ủi Kỳ Túy: “Em sẽ không để cho HOG thật sự héo tàn, lúc đó anh vượt qua thế nào, thì em cũng cố gắng vượt qua thế đó.”
Kỳ Túy không thể tin tưởng nhìn Vu Dương.
Vu Dương đây là… An ủi ngược lại anh sao?
“Dù cho sau này lúc thi đấu, team chúng ta không có một hãng tài trợ nào, cũng chẳng sao, chỉ cần trên người còn huy hiệu team cùng quốc kỳ của chúng ta, là em có thể chiến đấu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất