Chương 69
Địa ngục trống rỗng, Kỳ Túy ở nhân gian.
Nhờ phúc anh Hoa, Kỳ Túy lén lừa gạt sau lưng cho Vu Dương được hơn mười vạn tiền quà.
"Một phương gặp nạn, tám phương trợ giúp, nhân gian khắp nơi vui mừng, nhân gian khắp nơi có tình yêu chân thành..." Kỳ Túy chuẩn bị post một bài trên weibo nhằm biểu đạt cảm động sâu tự đáy lòng, "Kỳ Túy tôi đây, tại dịch tám năm, của cải to lớn nhất chính là gặp được đám anh em này..."
Cuối cùng nếu không phải có Hạ Tiểu Húc kề đao lên cổ, thì có lẽ Kỳ Túy còn muốn vơ vét thêm tí nữa.
Vì lúc đó Kỳ Túy còn đang gọi cho ông mình, muốn dạy ông cách xem Trực tiếp trên nền tảng làm sao.
Hạ Tiểu Húc trợn mắt nghiến răng, kéo tai nghe của Vu Dương qua tiến hành uy hiếp tử vong: "Kỳ Túy...Tuần sau bọn tôi phải chạm mặt đánh vòng loại, cậu không biết xấu hổ, ok, nhưng bọn tôi thì có, hiểu chứ?"
Kỳ Túy cúp điện thoại với ông mình, nhìn trong màn hình Trực tiếp đột nhiên hiện thêm Hạ Tiểu Húc, "Sao lại không biết xấu hổ, đều là anh em đồng đội..."
Hạ Tiểu Húc tức giận tới không thở nổi, nghẹt thở nói: "Cậu bảo bọn họ gọi anh xưng em, cậu xem có ai đồng ý không?"
Vu Dương: "..."
Vu Dương xoa xoa mi tâm, chần chờ nói, "Ừm mà... Trực tiếp của tôi còn chưa tắt..."
Hạ Tiểu Húc sửng sốt, theo bản năng nhìn vào camera, các fan đang spam bình luận chào hỏi với Hạ Tiểu Húc, Hạ Tiểu Húc thẹn quá thành giận, "Tắt!"
Hạ Tiểu Húc tự mình ra tay tắt micro cho Vu Dương, các fan không nghe được âm thanh, đành phải điên cuồng spam bình luận.
"Cảm giác mình vừa chứng kiến lịch sử, sau này ai mà dám nói các team trong nước không hòa hợp thì tui sẽ là người thứ nhất đứng ra xử đẹp!"
"Một tiếng anh em, cả đời anh em, không nói nhiều, các người đều là của cải của Kỳ thần nhà tui!"
"HOG cùng Đoàn kỵ sĩ hữu nghị trường tồn!"
"HOG cùng TGC hữu nghị trường tồn!"
"HOG cùng FIRE hữu nghị trường tồn!"
"Tui có một kiến nghị lớn mật, sau này nếu có ai tới xem Dương thần Trực tiếp, mặc kệ có cho quà hay là không, chúng ta cứ cảm ơn mọi người thấy thế nào?"
"Siêu cấp quản lý đến cũng phải cảm ơn?"
"Phải, siêu cấp quản lý thì làm sao? Ông chủ nền tảng đến cũng phải vậy!"
"Tui cười muốn điên rùi van cầu các người đừng chém..."
Thật sự Vu Dương thấy hơi áy náy trong lòng, muốn trả lại, lại bị Hạ Tiểu Húc ngăn cản.
"Trả cái gì mà trả, trước đây Kỳ Túy cũng khen tặng bọn họ, có đi có lại, bọn họ không để ý đến mấy cái đấy...Hơn nữa chúng ta cũng không thiếu chút tiền đó." Vu Dương chỉ tiếc mài sắt không thành kim nhìn Vu Dương, "Còn chưa nhìn ra? Là Kỳ Túy cố ý, dỗ cậu chơi đó! Huấn luyện đi!"
Vu Dương sửng sốt, khô khan nói: "Thật... Thật sao?"
Trong tai nghe Vu Dương vẳng lại tiếng cười khẽ của Kỳ Túy, nhưng anh không lên tiếng.
Hạ Tiểu Húc nhìn không nổi, phát điên bỏ đi, trước khi ra ngoài còn cảnh cáo Kỳ Túy thêm một tiếng, không cho anh gây thêm chuyện.
Kỳ Túy miễn cưỡng đáp ứng, không đáp ứng cũng không được.
Vòng loại sắp bắt đầu rồi, nên Kỳ Túy cũng không dám làm lỡ thời gian của Vu Dương nữa.
Trình độ đội 1 HOG bây giờ tra sao Kỳ Túy rõ ràng hơn Hạ Tiểu Húc, anh không muốn gây áp lực quá lớn cho Vu Dương, mỗi lần nói chuyện với cậu chỉ nói cố gắng hết sức là được.
Vòng loại trong nước áp sát từng ngày, Vu Dương bị Kỳ Túy bắt ép giảm đi thời gian huấn luyện giờ được phóng thích, anh không khuyên cậu ngủ sớm, buổi tối cũng ít thông micro đi, nhưng chỉ cần Vu Dương mở Trực tiếp, nhất định Kỳ Túy sẽ xem. Tài khoản Drunk bị vô số Trực tiếp kéo đen, những ngày qua trước sau như một treo ở trong Trực tiếp của Vu Dương.
Bên phía New York, Kỳ Túy đang tiến hành kiểm tra quá nhiều thứ, lại bị sắp xếp huấn luyện cổ tay một tuần trước khi làm phẫu thuật, chạy tới chạy lui, ca phẫu thuật của Kỳ Túy lại cùng một ngày với cuộc thi vòng loại trong nước.
Không chỉ cùng một ngày, mà ngay cả thời gian cũng trùng hợp —— buổi sáng tám giờ Kỳ Túy bắt đầu chuẩn bị phẫu thuật, trong nước lúc đó là tám giờ tối, Vu Dương cũng đang đánh tới trận Solo thứ hai.
Kỳ Túy sau khi biết thời gian thì không nhịn được mà cười, "Em nói xem vận may của hai chúng ta sao lại..."
Vu Dương cũng không thoải mái gì, an ủi ngược lại Kỳ Túy: "Anh làm tốt phẫu thuật đi ra...Là biết thành tích của chúng ta."
Kỳ Túy gật đầu, "Rất tốt."
Vu Dương muốn nói lại thôi, "Anh... Anh đừng sợ đau."
Kỳ Túy mỉm cười.
"Vu Dương." Kỳ Túy nhìn người trong video, đột nhiên nói, "Nếu như thi đấu thua..."
Vu Dương không chút nghĩ ngợi nói, "Không bao giờ."
"Đừng tự gây áp lực cho mình, ngay cả đám Chu câm hiện giờ còn không dám nói sẽ ra được biên giới mà phải không? Mọi việc đều có không may..." Kỳ Túy nói tiếp theo đề tài vừa rồi, "Nếu như thua... Em để Hạ Tiểu Húc dẫn em đi làm visa, anh đặt vé máy bay cho em nhé?"
Vu Dương ngẩn ra, "Đặt, đặt vé máy bay?"
"Qua bên anh." Kỳ Túy thoải mái mỉm cười với Vu Dương, "Dù sao cũng không chuẩn bị cho trận thế giới, tranh thủ thời gian, qua bên này, anh dẫn em đi chơi."
Vu Dương hiểu rõ.
Kỳ Túy sợ nếu cậu thua vòng loại mất đi tiêu chuẩn nhưng không chịu chấp nhận, muốn cho cậu ăn khối đường trước.
Ánh mắt Kỳ Túy dịu dàng, dụ dỗ, "Có muốn qua không? Tính ra anh rất thạo bên này, hướng dẫn viên du lịch còn không bằng anh... Chỉ trừ mỗi ngày phải đến bệnh viện hai, ba tiếng làm phục hồi, thì những thời gian khác đi chơi với em, đúng rồi, em có muốn đi Universal Studios không?[1] Chúng ta có thể đi một chuyến Orlando[2], anh mới chỉ tới Universal Studios Nhật Bản, chưa tham quan chỗ đó, vừa lúc cùng đi xem, nếu em thích, chúng ta sẽ chơi thêm mấy ngày ở đó..."
Kỳ Túy mỉm cười: "Lần xuất ngoại này, cũng không cần một người một cái phòng đâu nhỉ? Ở cùng một phòng với anh?"
Vu Dương trầm mặc giây lát, dùng nghị lực thật lớn rất là quyết tâm nói, "Không cần."
Kỳ Túy mỉm cười: "Ai đó nhỉ? Mới hôm qua trước khi ngủ, nhắn lại với anh là nhớ anh rồi?"
Gò má Vu Dương dần dần hồng, cậu nhẹ giọng nói: "Hôm qua huấn luyện quá mệt mỏi, đánh cũng không được thoả mãn lắm, cho nên..."
Cho nên càng nhớ Kỳ Túy.
Kỳ Túy tiếp tục dỗ cậu: "Nhớ anh rồi còn không muốn qua?"
Vu Dương cụp mắt, khẽ nói, "Trận thế giới... Ở ngay California nước Mỹ."
Kỳ Túy kinh ngạc.
"Em sẽ lấy được tiêu chuẩn tham dự." Vu Dương chậm rãi nói, "Sau khi thắng thi đấu, ban tổ chức sẽ đặt vé máy bay cho em, chờ một tháng nữa, là em có thể đi tìm anh."
Vu Dương nhìn Kỳ Túy, rất là quyết tâm, "Em không qua sớm được, anh chờ em một chút nha."
"Không cần thương hại em, cũng không cần nghĩ làm cách an ủi em, em nhất định sẽ dốc hết sức để thi đấu, em sẽ cố gắng thắng, nếu như thua... Vậy đó là tất cả vấn đề của em, em sẽ xin lỗi fan, vốn là chuyện em phải làm. "
Vu Dương nghĩ một hồi lại nói: "Hơn nữa em sẽ không thua, em không có thời gian nghỉ... Đến trận thế giới sẽ tìm cơ hội đi tìm anh."
Vu Dương cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Nói nhớ anh... Là thật."
Kỳ Túy một lát rồi vẫn không nói ra lời.
Vẫn là anh coi thường Vu Dương.
Làm sao mà Youth sẽ cần anh an ủi kiểu này sau trận đấu.
Kỳ Túy bỏ qua, gật đầu: "Được, anh sẽ cố khôi phục thật nhanh, hi vọng lần phẫu thuật lần đầu sẽ thành công luôn... Có thể đến trước khi em về nước."
Kỳ Túy mỉm cười: "Anh cũng nhớ em."
Vu Dương cúi đầu, mãi một lúc lâu khẽ nói: "Anh mới vừa nói... Hai ta nếu như ra ngoài sẽ không phải thuê hai phòng... Là thật?"
Kỳ Túy bật cười, "Anh nói nhiều như vậy, mà em chỉ nghe vào mỗi cái này?"
Vu Dương cúi đầu không nói lời nào, nhưng mặt lại thêm một chút đỏ.
Kỳ Túy muốn yêu chết Vu Dương, anh khẽ nói, "Là thật, chờ đến lúc gặp mặt thử xem?"
Vu Dương nhẹ nhàng gật đầu.
Kỳ Túy muộn chòng ghẹo Vu Dương qua mạng, lại nhìn đồng hồ đeo tay, nên không dám làm lỡ thời gian của Vu Dương nữa, nói hai ba câu rồi dỗ cậu ngủ.
Ngày mai, Kỳ Túy tiến hành phẫu thuật, Vu Dương dẫn team chinh chiến vòng loại.
_
Chương này ngắn ^_^, chương sau dài~~~
[1]Universal Studios Hollywood: Universal Studios Hollywood là một studio phim và công viên giải trí trong khu vực San Fernando Valley của Los Angeles County, California. Khoảng 70% của studio nằm trong hòn đảo hạt chưa hợp nhất được gọi là Universal City trong khi phần còn lại nằm trong giới hạn thành phố Los Angeles, California.
[2]Orlando: Orlando là một thành phố nằm ở trung tâm tiểu bang Florida, Hoa Kỳ. Đây là quận lỵ của Quận Cam và trung tâm của vùng đô thị Orlando. Với dân số 2.387.138 dựa theo số liệu năm 2016 của Cục Thống kê Dân số Hoa Kỳ, vùng đô thị Orlando là vùng đô thị lớn thứ 24 tại Hoa Kỳ, thứ sáu ở Nam Hoa Kỳ và thứ ba tại Florida.
Nhờ phúc anh Hoa, Kỳ Túy lén lừa gạt sau lưng cho Vu Dương được hơn mười vạn tiền quà.
"Một phương gặp nạn, tám phương trợ giúp, nhân gian khắp nơi vui mừng, nhân gian khắp nơi có tình yêu chân thành..." Kỳ Túy chuẩn bị post một bài trên weibo nhằm biểu đạt cảm động sâu tự đáy lòng, "Kỳ Túy tôi đây, tại dịch tám năm, của cải to lớn nhất chính là gặp được đám anh em này..."
Cuối cùng nếu không phải có Hạ Tiểu Húc kề đao lên cổ, thì có lẽ Kỳ Túy còn muốn vơ vét thêm tí nữa.
Vì lúc đó Kỳ Túy còn đang gọi cho ông mình, muốn dạy ông cách xem Trực tiếp trên nền tảng làm sao.
Hạ Tiểu Húc trợn mắt nghiến răng, kéo tai nghe của Vu Dương qua tiến hành uy hiếp tử vong: "Kỳ Túy...Tuần sau bọn tôi phải chạm mặt đánh vòng loại, cậu không biết xấu hổ, ok, nhưng bọn tôi thì có, hiểu chứ?"
Kỳ Túy cúp điện thoại với ông mình, nhìn trong màn hình Trực tiếp đột nhiên hiện thêm Hạ Tiểu Húc, "Sao lại không biết xấu hổ, đều là anh em đồng đội..."
Hạ Tiểu Húc tức giận tới không thở nổi, nghẹt thở nói: "Cậu bảo bọn họ gọi anh xưng em, cậu xem có ai đồng ý không?"
Vu Dương: "..."
Vu Dương xoa xoa mi tâm, chần chờ nói, "Ừm mà... Trực tiếp của tôi còn chưa tắt..."
Hạ Tiểu Húc sửng sốt, theo bản năng nhìn vào camera, các fan đang spam bình luận chào hỏi với Hạ Tiểu Húc, Hạ Tiểu Húc thẹn quá thành giận, "Tắt!"
Hạ Tiểu Húc tự mình ra tay tắt micro cho Vu Dương, các fan không nghe được âm thanh, đành phải điên cuồng spam bình luận.
"Cảm giác mình vừa chứng kiến lịch sử, sau này ai mà dám nói các team trong nước không hòa hợp thì tui sẽ là người thứ nhất đứng ra xử đẹp!"
"Một tiếng anh em, cả đời anh em, không nói nhiều, các người đều là của cải của Kỳ thần nhà tui!"
"HOG cùng Đoàn kỵ sĩ hữu nghị trường tồn!"
"HOG cùng TGC hữu nghị trường tồn!"
"HOG cùng FIRE hữu nghị trường tồn!"
"Tui có một kiến nghị lớn mật, sau này nếu có ai tới xem Dương thần Trực tiếp, mặc kệ có cho quà hay là không, chúng ta cứ cảm ơn mọi người thấy thế nào?"
"Siêu cấp quản lý đến cũng phải cảm ơn?"
"Phải, siêu cấp quản lý thì làm sao? Ông chủ nền tảng đến cũng phải vậy!"
"Tui cười muốn điên rùi van cầu các người đừng chém..."
Thật sự Vu Dương thấy hơi áy náy trong lòng, muốn trả lại, lại bị Hạ Tiểu Húc ngăn cản.
"Trả cái gì mà trả, trước đây Kỳ Túy cũng khen tặng bọn họ, có đi có lại, bọn họ không để ý đến mấy cái đấy...Hơn nữa chúng ta cũng không thiếu chút tiền đó." Vu Dương chỉ tiếc mài sắt không thành kim nhìn Vu Dương, "Còn chưa nhìn ra? Là Kỳ Túy cố ý, dỗ cậu chơi đó! Huấn luyện đi!"
Vu Dương sửng sốt, khô khan nói: "Thật... Thật sao?"
Trong tai nghe Vu Dương vẳng lại tiếng cười khẽ của Kỳ Túy, nhưng anh không lên tiếng.
Hạ Tiểu Húc nhìn không nổi, phát điên bỏ đi, trước khi ra ngoài còn cảnh cáo Kỳ Túy thêm một tiếng, không cho anh gây thêm chuyện.
Kỳ Túy miễn cưỡng đáp ứng, không đáp ứng cũng không được.
Vòng loại sắp bắt đầu rồi, nên Kỳ Túy cũng không dám làm lỡ thời gian của Vu Dương nữa.
Trình độ đội 1 HOG bây giờ tra sao Kỳ Túy rõ ràng hơn Hạ Tiểu Húc, anh không muốn gây áp lực quá lớn cho Vu Dương, mỗi lần nói chuyện với cậu chỉ nói cố gắng hết sức là được.
Vòng loại trong nước áp sát từng ngày, Vu Dương bị Kỳ Túy bắt ép giảm đi thời gian huấn luyện giờ được phóng thích, anh không khuyên cậu ngủ sớm, buổi tối cũng ít thông micro đi, nhưng chỉ cần Vu Dương mở Trực tiếp, nhất định Kỳ Túy sẽ xem. Tài khoản Drunk bị vô số Trực tiếp kéo đen, những ngày qua trước sau như một treo ở trong Trực tiếp của Vu Dương.
Bên phía New York, Kỳ Túy đang tiến hành kiểm tra quá nhiều thứ, lại bị sắp xếp huấn luyện cổ tay một tuần trước khi làm phẫu thuật, chạy tới chạy lui, ca phẫu thuật của Kỳ Túy lại cùng một ngày với cuộc thi vòng loại trong nước.
Không chỉ cùng một ngày, mà ngay cả thời gian cũng trùng hợp —— buổi sáng tám giờ Kỳ Túy bắt đầu chuẩn bị phẫu thuật, trong nước lúc đó là tám giờ tối, Vu Dương cũng đang đánh tới trận Solo thứ hai.
Kỳ Túy sau khi biết thời gian thì không nhịn được mà cười, "Em nói xem vận may của hai chúng ta sao lại..."
Vu Dương cũng không thoải mái gì, an ủi ngược lại Kỳ Túy: "Anh làm tốt phẫu thuật đi ra...Là biết thành tích của chúng ta."
Kỳ Túy gật đầu, "Rất tốt."
Vu Dương muốn nói lại thôi, "Anh... Anh đừng sợ đau."
Kỳ Túy mỉm cười.
"Vu Dương." Kỳ Túy nhìn người trong video, đột nhiên nói, "Nếu như thi đấu thua..."
Vu Dương không chút nghĩ ngợi nói, "Không bao giờ."
"Đừng tự gây áp lực cho mình, ngay cả đám Chu câm hiện giờ còn không dám nói sẽ ra được biên giới mà phải không? Mọi việc đều có không may..." Kỳ Túy nói tiếp theo đề tài vừa rồi, "Nếu như thua... Em để Hạ Tiểu Húc dẫn em đi làm visa, anh đặt vé máy bay cho em nhé?"
Vu Dương ngẩn ra, "Đặt, đặt vé máy bay?"
"Qua bên anh." Kỳ Túy thoải mái mỉm cười với Vu Dương, "Dù sao cũng không chuẩn bị cho trận thế giới, tranh thủ thời gian, qua bên này, anh dẫn em đi chơi."
Vu Dương hiểu rõ.
Kỳ Túy sợ nếu cậu thua vòng loại mất đi tiêu chuẩn nhưng không chịu chấp nhận, muốn cho cậu ăn khối đường trước.
Ánh mắt Kỳ Túy dịu dàng, dụ dỗ, "Có muốn qua không? Tính ra anh rất thạo bên này, hướng dẫn viên du lịch còn không bằng anh... Chỉ trừ mỗi ngày phải đến bệnh viện hai, ba tiếng làm phục hồi, thì những thời gian khác đi chơi với em, đúng rồi, em có muốn đi Universal Studios không?[1] Chúng ta có thể đi một chuyến Orlando[2], anh mới chỉ tới Universal Studios Nhật Bản, chưa tham quan chỗ đó, vừa lúc cùng đi xem, nếu em thích, chúng ta sẽ chơi thêm mấy ngày ở đó..."
Kỳ Túy mỉm cười: "Lần xuất ngoại này, cũng không cần một người một cái phòng đâu nhỉ? Ở cùng một phòng với anh?"
Vu Dương trầm mặc giây lát, dùng nghị lực thật lớn rất là quyết tâm nói, "Không cần."
Kỳ Túy mỉm cười: "Ai đó nhỉ? Mới hôm qua trước khi ngủ, nhắn lại với anh là nhớ anh rồi?"
Gò má Vu Dương dần dần hồng, cậu nhẹ giọng nói: "Hôm qua huấn luyện quá mệt mỏi, đánh cũng không được thoả mãn lắm, cho nên..."
Cho nên càng nhớ Kỳ Túy.
Kỳ Túy tiếp tục dỗ cậu: "Nhớ anh rồi còn không muốn qua?"
Vu Dương cụp mắt, khẽ nói, "Trận thế giới... Ở ngay California nước Mỹ."
Kỳ Túy kinh ngạc.
"Em sẽ lấy được tiêu chuẩn tham dự." Vu Dương chậm rãi nói, "Sau khi thắng thi đấu, ban tổ chức sẽ đặt vé máy bay cho em, chờ một tháng nữa, là em có thể đi tìm anh."
Vu Dương nhìn Kỳ Túy, rất là quyết tâm, "Em không qua sớm được, anh chờ em một chút nha."
"Không cần thương hại em, cũng không cần nghĩ làm cách an ủi em, em nhất định sẽ dốc hết sức để thi đấu, em sẽ cố gắng thắng, nếu như thua... Vậy đó là tất cả vấn đề của em, em sẽ xin lỗi fan, vốn là chuyện em phải làm. "
Vu Dương nghĩ một hồi lại nói: "Hơn nữa em sẽ không thua, em không có thời gian nghỉ... Đến trận thế giới sẽ tìm cơ hội đi tìm anh."
Vu Dương cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Nói nhớ anh... Là thật."
Kỳ Túy một lát rồi vẫn không nói ra lời.
Vẫn là anh coi thường Vu Dương.
Làm sao mà Youth sẽ cần anh an ủi kiểu này sau trận đấu.
Kỳ Túy bỏ qua, gật đầu: "Được, anh sẽ cố khôi phục thật nhanh, hi vọng lần phẫu thuật lần đầu sẽ thành công luôn... Có thể đến trước khi em về nước."
Kỳ Túy mỉm cười: "Anh cũng nhớ em."
Vu Dương cúi đầu, mãi một lúc lâu khẽ nói: "Anh mới vừa nói... Hai ta nếu như ra ngoài sẽ không phải thuê hai phòng... Là thật?"
Kỳ Túy bật cười, "Anh nói nhiều như vậy, mà em chỉ nghe vào mỗi cái này?"
Vu Dương cúi đầu không nói lời nào, nhưng mặt lại thêm một chút đỏ.
Kỳ Túy muốn yêu chết Vu Dương, anh khẽ nói, "Là thật, chờ đến lúc gặp mặt thử xem?"
Vu Dương nhẹ nhàng gật đầu.
Kỳ Túy muộn chòng ghẹo Vu Dương qua mạng, lại nhìn đồng hồ đeo tay, nên không dám làm lỡ thời gian của Vu Dương nữa, nói hai ba câu rồi dỗ cậu ngủ.
Ngày mai, Kỳ Túy tiến hành phẫu thuật, Vu Dương dẫn team chinh chiến vòng loại.
_
Chương này ngắn ^_^, chương sau dài~~~
[1]Universal Studios Hollywood: Universal Studios Hollywood là một studio phim và công viên giải trí trong khu vực San Fernando Valley của Los Angeles County, California. Khoảng 70% của studio nằm trong hòn đảo hạt chưa hợp nhất được gọi là Universal City trong khi phần còn lại nằm trong giới hạn thành phố Los Angeles, California.
[2]Orlando: Orlando là một thành phố nằm ở trung tâm tiểu bang Florida, Hoa Kỳ. Đây là quận lỵ của Quận Cam và trung tâm của vùng đô thị Orlando. Với dân số 2.387.138 dựa theo số liệu năm 2016 của Cục Thống kê Dân số Hoa Kỳ, vùng đô thị Orlando là vùng đô thị lớn thứ 24 tại Hoa Kỳ, thứ sáu ở Nam Hoa Kỳ và thứ ba tại Florida.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất