Chương 1
Kết thúc giờ học, Hạ Tử Thần tạm biệt bạn cùng lớp, lưng đeo ba lô đi tới khu ký túc xá, không theo đám học sinh đi căng tin ăn cơm. Thời tiết tháng mười có chút lạnh, trời lúc này còn chưa hoàn toàn tối, trời chiều màu cam mờ ảo chiếu sáng con đường, đèn đường còn chưa được bật, âm thầm biểu thị đang là lúc chuyển giao giữa ban ngày và ban đêm.
Lúc này, trên đường có không ít học sinh, tụm năm tụm ba cười nói, khiến cho không khí trong vườn trường có vẻ càng thêm sinh động. Hạ Tử Thần kéo lại áo khoác, bước đi nhanh hơn, cũng không để ý ánh mắt các nữ sinh đang đặt trên người cậu.
Đẩy ra cánh cửa phòng, có ba người đang ngồi trước máy tính chăm chú nhìn màn hình, ngón tay linh hoạt gõ bàn phím. Loa máy tính của Đường Huy đang mở, âm nhạc quen thuộc của trò chơi vang khắp phòng.
“Tiểu Thần Thần đã trở lại?” Nghe thấy có người vào cửa, An Cảnh tháo tai nghe, tươi cười sáng lạn.
“Vâng.” Hạ Tử Thần đáp lời, đóng cửa lại, đem ba lô ném lên bàn, cởi áo khoác.
“Buổi tối trời nổi gió phải không? Cậu mặc như vậy mà không thấy lạnh?” Đường Huy cũng bớt thời giờ nhìn cách ăn mặc có chút phong phanh của Hạ Tử Thần. “Ngày mai mặc thêm quần áo vào.”
“Vâng.” Hạ Tử Thần gật gật đầu, đi rửa tay, ” Các anh đang làm phụ bản hàng ngày?”
“Liên Phi Nhi nửa giờ trước mới mãn cấp, hôm nay mang cô ấy đi hàng ngày.” Ngồi ở phía sau giường ngủ của Hạ Tử Thần, Thẩm Dịch Thành ít lời giải thích, cũng mỉm cười thúc giục, nói: “Mau ăn cơm, không lát nữa sẽ bị nguội.”
Người mới trong bang hội được giúp đỡ xem như là truyền thống, gần như bang phái nào cũng làm như vậy, nếu không người mới sẽ rất khó tìm được đội ngũ để làm hàng ngày. Dù sao cho dù là trò chơi, cũng không ai thích lãng phí thời gian xoắn xuýt bên cạnh người mới. Hạ Tử Thần cũng không để ý nhiều.
“Tiểu Thần Thần, Dịch ca của cậu xếp hàng nửa giờ để mua cơm gà nướng cho cậu, mau ăn nhân lúc còn nóng.” An Cảnh chú ý vào máy tính không quên nhân cơ hội trêu chọc một chút.
“Cám ơn.” Hạ Tử Thần có chút ngượng ngùng nói cảm ơn, tuy rằng trên mặt như trước không có biểu tình gì, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ.
Tuy mọi người học chuyên ngành không giống nhau, nhưng từ khi mới vào học, Hạ Tử Thần, Trầm Dịch Thành, Đường Huy và An Cảnh đã được bố trí cùng một phòng, hơn nữa theo quy định của đại học A, chỉ cần không ai đề nghị đổi phòng ngủ, như vậy bốn người bọn họ sẽ ở cũng một chỗ đủ bốn năm đại học.
Giữa bốn người, Hạ Tử Thần nhỏ tuổi nhất. Bởi vì thành tích xuất sắc cùng trí óc thông minh, Hạ Tử Thần mười bảy tuổi liền vào đại học. Tuy đã học năm thứ hai, nhưng vẫn là sinh viên ít tuổi nhất, cho nên mọi người trong phòng đều có chút chăm sóc cậu, An Cảnh cũng thích gọi cậu là “Tiểu Thần Thần”.
Hạ Tử Thần ngồi trước bàn, vừa ăn cơm vừa mở máy tính, đăng nhập trò chơi. Hình ảnh hiện lên, một cô gái mặc quần áo màu vàng nhạt xuất hiện ở trên quảng trường, làn váy theo gió hơi hơi tung bay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt tóc trước trán, giữa sự lạnh lùng lộ ra chút đáng yêu. Hạ Tử Thần thao tác dẫn cô gái nhỏ tên “Thẩm Khê” chạy đến biên giới chủ thành.
Nơi đó là NPC tiếp nhận nhiệm vụ hàng ngày.
‘Kiếm Hồn’ là kiểu trò chơi thuần võ hiệp hồi đầu năm An Cảnh đề nghị cùng nhau chơi, lúc ấy bốn người ngoại trừ việc học cũng không làm chuyện gì khác, Trầm Dịch Thành trước đó cũng đã chơi chán một trò chơi rồi. Vì thế bốn người cùng trao đổi, tất cả đều tham gia đội ngũ chơi ‘Kiếm Hồn’.
Lúc lựa chọn chức nghiệp Hạ Tử Thần cũng không có chủ định gì, cho rằng mỗi cái đều gần như nhau. Chờ cậu đi một vòng đem từng chức nghiệp đều hiểu rõ, lại bị ba vị anh em tốt kia cho biết, bốn người cần gấp một nhân vật trị liệu, bởi vì ba người bọn họ chọn chức nghiệp toàn là DPS (Damage per second: là một thuật ngữ sử dụng trong trò chơi trên máy tính mô tả tỷ lệ sát thương trung bình theo thời gian) phát ra công kích là chính, vì vậy nhiệm vụ gian khổ liền rơi xuống người Hạ Tử Thần.
Chức nghiệp trị liệu bị gọi là vú em. Mười đại chức nghiệp của ‘Kiếm Hồn’ chỉ có hai môn phái trị liệu, một là Thánh Tiên Cốc, một là Tĩnh Ngưng Đường.
Thánh Tiên Cốc lấy việc trị liệu theo nhóm là chủ yếu, kỹ năng trị liệu đơn lẻ, thao tác đơn giản, rất thích hợp với nữ sinh hoặc là người chơi mới, quét hàng loạt hiệu quả cũng rất lớn. Nhưng khuyết điểm là hiệu quả của trị liệu nhóm chỉ trong phạm vi nhỏ, nếu vượt qua phạm vi này thì sẽ không được cấp máu, nhỡ trị liệu đơn cũng không dùng được, như vậy người đang tụt máu xa xa kia tám chín phần mười là treo.
Mà thao tác trị liệu của Tĩnh Ngưng Đường khác với Thánh Tiên Cốc một chút, nó có sáu mức độ trị liệu đơn khác nhau cùng ba trị liệu nhóm. Lượng trị liệu đơn rất cao, nhưng khả năng trị liệu diện rộng không bằng Thánh Tiên Cốc, vẫn có ưu thế là khoảng cách trị liệu rất xa. Những vị trí mà Thánh Tiên Cốc gia tăng không đến với Tĩnh Ngưng Đường mà nói căn bản không phải vấn đề.
Hai bên so sánh với nhau, hiển nhiên Tĩnh Ngưng Đường càng hợp ý Hạ Tử Thần hơn. Nhưng lúc này lại có vấn đề, Tĩnh Ngưng Đường tất cả đều là nữ đệ tử, không nhận nam giới. Cho nên Hạ Tử Thần nếu muốn chơi, chỉ có thể chơi nhân vật nữ…..
Mới đầu nhìn môn phái nữ tính thuần một sắc, Hạ Tử Thần có chút do dự. Nhưng một câu của An Cảnh “Cậu chơi nhân vật nữ cũng tốt, còn có thể giúp các anh chặn hoa đào”, khiến Hạ Tử Thần cuối cùng lập nhân vật nữ Tĩnh Ngưng Đường. Không phải vì người khác, chỉ là vì chắn hoa đào cho Thẩm Dịch Thành.
Bọn họ cũng không phải lần đầu tiên chơi trò chơi, cho nên lên cấp rất nhanh. Cứ như vậy, sau mấy tháng chơi, bốn người tạo lập bang hội tên là ‘Chiến Minh điện’, Thẩm Dịch Thành là bang chủ, tuyển không ít bang chúng, trong cái khu hỗn loạn này cũng có chút danh tiếng.
“Ta thao, lại bị diệt một lần nữa. Rốt cuộc là muốn náo loạn như thế nào nữa a?” Đã là lần thứ ba An Cảnh kêu gào trong đêm nay.
Hạ Tử Thần cơm nước dọn dẹp xong, thuận tiện nhìn thoáng qua màn hình của An Cảnh, lại một lần diệt toàn nhóm. Một cái phụ bản hàng ngày rối loạn thành như vậy, cũng là khó thấy.
‘Kiếm Hồn’ có phụ bản loại nhỏ từ năm đến mười người, từng phụ bản nhỏ có bốn Boss. Mỗi ngày làm nhiệm vụ phụ bản hàng ngày , phần thưởng cũng rất khá, hầu hết người chơi mỗi ngày đều chạy đi làm nhiệm vụ này. Đương nhiên, phụ bản đó đối với tay lão luyện cũng chỉ như lái xe đường quen, nhưng với người mới chơi thì vẫn có chút khó nhằn, nhất là chức nghiệp trị liệu.
“Phi Nhi là người chơi mới, chịu khó một chút đi.” Thẩm Dịch Thành không có chút biểu hiện mất kiên nhẫn nào. Trong bốn người, tính tình Thẩm Dịch Thành xem như tốt nhất, thường không bộc phát quá đáng, nhưng sâu trong xương cốt hắn là chủ nghĩ nam tử rất lớn, rất sĩ diện.
“Cô ta là một vú em của Thánh Tiên Cốc, Boss chỉ đuổi theo cô ta, cho dù có tăng máu cũng không dậy nổi, đều cùng một nhóm không thêm máu nổi đâu”. An Cảnh thở dài. Nghĩ đến một cái phụ bản giải quyết 15 phút lại kéo dài đến 40 phút còn chưa qua, thật đau đầu.
“Kiên trì thêm một chút nữa, đều đã đánh tới Boss thứ ba.” Đường Huy cầm lon Coca trong tay một hơi uống hết, “Về sau còn dẫn theo cô ta thì thêm ít công chiến thôi, cho thêm trị liệu đi.”
“Ừ.” Thẩm Dịch Thành lên tiếng, đồng ý với đề nghị của Đường Huy. Dù sao rắc rối này, cho dù hắn là bang chủ, cũng không muốn phải chịu.
Hạ Tử Thần nhìn bọn họ tiếp tục rối loạn, cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp đi thẳng đến cửa phụ bản hàng ngày, chuẩn bị tùy tiện tổ đội một nhóm làm nhiệm vụ.
Là một vú em có trang bị không tồi, Hạ Tử Thần muốn tổ đội cũng không khó, hơn nữa Trầm Khê lại là nhân vật nữ, rất nhanh liền có đội nhóm, nhưng nhìn kỹ thì lại làm cho cậu có chút tiến thoái lưỡng nan – cậu cư nhiên lại vào tổ đội của bang hội đối địch ‘Thiên Phong Nhã Các’.
Xếp hạng trong trò chơi dựa vào các đại bang hội trước do bất đồng trong trận doanh, song phương đối lập. Thời điểm nghỉ hè, Chiến Minh Điện cùng Tiêu Phong Nhã Các còn trải qua một lần bang chiến, chẳng qua lúc ấy Hạ Tử Thần đang cùng cha đi du lịch ở thành phố X, cho nên không tham gia. Mà vài vị chủ lực cao thủ của đối phương cũng không có ở đó, hai bên miễn cưỡng đánh chiến bất phân thắng bại. Sau đó, ngoại trừ trên chiến trường, hai bang hội cũng không cùng xuất hiện một chỗ.
Vốn đã chuẩn bị tinh thần bị đá ra khỏi đội ngũ, nhưng đợi trong chốc lát, lại không có động tĩnh gì.
[Đội ngũ] Kiếm Lang: Thẩm Khê chờ hai phút, còn một DPS đang login.
[Đội ngũ] Thẩm Khê: ok.
Thấy đối phương cũng không có thái độ đối địch gì, Hạ Tử Thần ngoài ý muốn hiểu được tố chất những người trong đội cũng không tệ, lập tức hướng tới bản đồ Boss. Kỳ thật Hạ Tử Thần không tham gia trận doanh, không tham dự bang chiến, đối với sự hiểu biết về Thiên Phong Nhã Các cũng chỉ là một cái tên mà thôi. Cậu cũng không rảnh rỗi đi xem bảng xếp hạng, những chuyện bát quái của đối phương cũng đều là do An Cảnh nói cho cậu.
Chạy đến bên cạnh Boss 1 đứng đợi một lúc, một DPS gia nhập đội ngũ. Một người rất được, thân ảnh màu trắng trên lưng đeo thanh kiếm khinh trọng, phi thân nhảy đến bên cạnh Thẩm Khê.
Hạ Tử Thần gặp không ít đệ tử Đoạn Uyên Môn đeo hai thanh kiếm khinh trọng, nhưng không hiểu sao nhìn người này liền cảm thấy thân ảnh màu trắng này cực kỳ phoáng khoáng tự nhiên. Lại nhìn sang lượng huyết, đều đã vượt qua T (tank): Tank/Tanker: chỉ class có máu trâu, dai, sức thủ cũng trâu, chuyên làm nhiệm vụ đỡ đòn cho party khi chiến đấu) huyết dày phòng cao, thực làm cho Hạ tử Thần nghẹn lời, nghĩ đến toàn bộ khu này hẳn là không có mấy DPS có lượng huyết như thế.
[Đội ngũ] Kiếm Lang: mở
Thấy đã đủ người, Kiếm Lang là một T khiên thịt phụ trách giữ quái nói một câu, liền xông đến giữ chặt Boss.
Hạ Tử Thần cũng không nhìn thêm thân ảnh màu trắng kia nữa, chạy đến phía sau Boss bắt đầu thêm huyết.
Cái gì kêu sắc bén? Cái gì kêu bạo lực? Lần này Hạ tử Thần đã được biết đến. Mỗi người trong đội đều tính chuẩn vị trí chạy, Hạ Tử Thần cũng không như trước chạy trốn truy kích của Boss, chung quanh DPS thêm huyết hỗn loạn. Điều này làm cho vú em Thẩm Khê càng dễ dàng di chuyển qua những người cần thêm huyết.
Bạch y nhân luân phiên vung thanh kiếm khinh trọng trên tay, ánh sáng trắng bạc tràn ngập màn hình, thao tác hoa lệ luôn luôn hấp dẫn ánh mắt Hạ Tử Thần, làm cho cậu đột nhiên có ý tưởng muốn luyện một nhân vật Đoạn Uyên Môn, nhưng trước mắt thì chỉ có thể nghĩ mà thôi.
Mọi ngày cần điểm tên năm lần mới có thể đánh ngã được Boss, hôm nay chỉ điểm có hai lần liền ngã, phát ra sức mạnh như thế khiến Hạ Tử Thần vô cùng thoải mái. Tuy rằng Thẩm Dịch Thành bọn họ cũng là DPS không tồi, nhưng so sánh với đội ngũ này thì vẫn thấy được sự chênh lệch.
Cứ như vậy đánh hạ bốn Boss, không đến mười phút đã giải quyết xong. Nhìn lại kỹ năng trở về thành của nhân vật còn 20 phút làm lạnh, Hạ Tử Thần đơn giản ngồi chờ ở phụ bản. Đội ngũ tan, bốn người kia lục tục rời đi, lúc này Hạ Tử Thần mới phát hiện ngay cả tên của đệ tử áo trắng Đoạn Uyên Môn kia cũng chưa nhớ kỹ…..
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: bang chủ phu nhân, phụ bản hàng ngày cầu cứu giúp, cầu vú em tại tọa độ ba trăm sáu mươi!
[Bang Hội] Thiểm Lam Quyến Rũ: phốc, Hồng nương, phu nhân là vú em cố định của bang chủ, cô cầu không được.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: bang chủ hôm nay đánh phụ bản không dẫn theo bang chủ phu nhân nha ╮(╯_╰)╭
[Bang hội] Thiển Lam Quyến Rũ: ế? Này không khoa học a! Bang chủ, ngài sao lại có thể vứt bỏ bang chủ phu nhân!
[Bang hội] Vô Tình Huyết: dẫn người mới.
Thẩm Dịch Thành giải thích, giúp người mới đều là bang chủ dẫn theo, cũng không là việc mới mẻ gì.
[Bang hội] Tiềm Hành Đêm Khuya: tiểu Thẩm Thẩm, thật sự là được đánh đến đau nhức rồi.
An Cảnh trong trò chơi như trước có thói quen gọi hắn là ‘Tiểu Thẩm Thẩm’, chỉ là thay đổi chữ mà thôi.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: quả nhiên vẫn là cần vú em cố định. Bang chủ phu nhân, cầu vú em, cầu được chôn trong ngực.
[Bang Hội] Trầm Khê: …..Tôi đã đánh xong…..
Hạ Tử Thần không biết bắt đầu từ lúc nào, mọi người đều thích gọi cậu là bang chủ phu nhân. Tựa hồ cứ như vậy tạo nên chuyện tình hợp lý, cậu vẫn cùng An Cảnh bọn họ cùng nhau làm nhiệm vụ. Thẩm Dịch Thành trong trò chơi cũng chiếu cố cậu như ở ngoài đời thực, lâu liền dễ dàng bị hiểu lầm. Hả Tử Thần không nói nhiều, không xem nhiều, hơn nữa An Cảnh bọn họ cũng tận lực giấu diếm, cho nên không ai biết cậu là nam.
Đối với việc này, Thẩm Dịch Thành không phản đối, Hạ Tử Thần cũng tự nhiên sẽ không đi giải thích.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: bang chủ phu nhân, ngài sao lại có thể vứt bỏ tôi? Người ta khó khăn lắm mới có cơ hội một lần thấy ngài bất hòa với bang chủ.
[Bang Hội] Trầm Khê: lần sau vậy.
Hồng Nương Hủ Gia gửi tới một cái biểu tình khóc lớn.
[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: Hồng nương tỷ tỷ, vị trí của bang chủ phu nhân đã thay đổi rồi. ^_^
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: gì? Cô nói bừa cái gì đấy?
[Bang hội] Tiểu Quai Tối Quai: chị còn chưa biết sao? Hiện tại Phi Nhi mới là bang chủ phu nhân nha.
[Bang hội] Thiểm Lam Quyến Rũ: không phải chứ? Chuyện khi nào?
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: ta thao, không phải chứ? Bang chủ, anh bội tình bạc nghĩa?!
[Bang Hội] Tiềm Hành Đêm Khuya: ta thao, ai nói?
[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: tiểu quai nói chính là sự thật! Buổi chiều hôm nay, lúc mấy người còn chưa login, bang chủ tặng cho phi nhi 999 hoa hồng, còn bắn pháo hoa.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: choáng, bang chủ anh thật thối tha! Bản cô nương hận nhất kẻ tiểu nhân!
[Bang hội] Cúc Hoa Cô Nương: xếp hàng hóng chuyện!
[Bang hội] Thiển Lam Quyến rũ: xếp hàng hóng chuyện + 10086
…..
Nhìn thấy lời nói của Bảo Bối Khuynh Thành, Hạ Tử Thần quay đầu nhìn Thẩm Dịch Thành. Cùng lúc, An Cảnh nhìn thấy lời nói trong bang và Đường Huy cũng quay đầu, chờ Thẩm Dịch Thành giải thích rõ ràng.
Hạ Tử Thần tuy vẫn chưa nói rõ, nhưng tâm tư của cậu đối với Thẩm Dịch Thành mọi người trong ký túc xá đều biết, nhưng là chưa có ai nói toạc ra, kể cả bản thân Thẩm Dịch Thành.
Thẩm Dịch Thành bất đắc dĩ cười nói: “Đừng nhìn tôi như vậy. Lần trước thời điểm hoạt động đánh Boss đêm thất tịch có đánh được, vẫn ném trong kho hàng. Phi Nhi không dễ dàng được mãn cấp, muốn chúc mừng một chút. Tôi để lại cho cô ấy.”
Giải thích này nghe có vẻ chấp nhận được, nhưng chỉ có Hạ Tử Thần biết Thẩm Dịch Thành đang nói dối. Tháng trước cậu vào nhân vật Vô Tình Huyết, muốn đem đá trong kho hàng gửi đến nhân vật chính của cậu để tinh luyện trang bị, cũng không thấy hoa hồng và pháo hoa. Mà nhiệm vụ đêm thất tịch là hoạt động tháng tám.
[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: tình tay ba cái gì a, bang chủ còn không có kết hôn cùng Thẩm Khê.
[Bang hội] Tiểu Quai Tối Quai: đúng vậy, Phi Nhi mới không phải người thứ ba, giữa ba người ai không có tình yêu mới là người thứ ba.
[Bang hội] Hồng Nương Hủ Gia: ha ha, nói cho cùng, chúc cô vĩnh viễn là người thứ ba.
[Bang hội] Tiểu Quai Tối Quai: chị nói gì vậy? Tuy rằng tôi, Phi Nhi và Bảo Bối là người biết ít về bang, chị cũng không thể bắt nạt chúng ta như vậy.
[Bang hội] Thiển Lam Quyến Rũ: này rốt cuộc là ai bắt nạt ai? Bản nương hôm nay xem như được nhìn thấy chuyện đặc sắc.
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: +1 Thẩm Khê, chúng ta vĩnh viễn đứng bên cậu.
[Bang hội] Bảo Bối Khuynh Thành: bang chủ, anh nhìn xem, mấy người đó bắt nạt chúng ta và Phi Nhi a.
[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: ta thao, gọi bang chủ là có ý gì? Bắt nạt tôi lúc chồng tôi không có ở đây a? Nói cho cô, Thâm Lam không ở đây lão nương cũng có thể giẫm chết các người mấy lần.
[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: hừ, các người ức hiếp người khác như vậy, mặc kệ các người thế nào, hiện tại bang chủ càng thích Phi Nhi. Lại nói, Phi Nhi xinh đẹp như vậy, thật xứng với bang chủ.
[Bang hội] Bảo Bối Khuynh Thành: đúng đúng, Thẩm Khê khẳng định không đẹp bằng Phi Nhi, Phi Nhi mới là đại mỹ nữ.
Nhìn mấy người đó nói, Hạ Tử Thần không nói lời nào lúc này mới nhớ lại, hai tuần trước Liên Phi Nhi ở diễn đàn đăng lên ảnh chụp. Trong ảnh chụp là cô gái có đôi mắt thật to nhìn rất khá, tuy không tính là kinh diễm, nhưng cũng coi là đẹp. Lúc đó cũng khơi dậy không ít sự reo hò cùng theo đuổi của nam giới.
[Bang Hội] Ám Sát Hoàng Hôn: đàn ông coi trọng một cô gái chỉ bởi vì có mặt mũi, bởi vì có dáng người, chính là nghĩ muốn thượng cô ta.
Đường Huy nãy giờ vẫn không nói chuyện lại nói đúng trọng điểm.
[Bang Hội] Tiềm Hành Đêm Khuya: chính xác, không sợ nói thật, tiểu Thẩm Thẩm nhà tôi so với Liên Phi Nhi còn đẹp hơn.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: oa, phó bang chủ Hoàng Hôn nói rất hay! Đêm Khuya phó bang chủ tối cao!
An Cảnh nói cũng không phải vì ai, chính là đang nói sự thật.
Bộ dạng Hạ Tử Thần trong trường học công nhận là nhìn rất vừa mắt, cằm đẹp, mắt hoa đào xinh xắn, mũi cao thẳng cùng với làn da trắng phơi nắng không đen, cao 178 cm, tỉ lệ dáng người tương xứng, chỉ là có chút gầy.
Nhưng đó cũng không phải điểm nổi trội nhất của Hạ Tử Thần, hấp dẫn người nhất chính là giọng của cậu. Giọng nói của Hạ Tử Thần rất dễ nghe, âm sắc trung tính mềm mại mang theo vài phần lạnh lùng, nhưng không có nửa phần nữ tính. Nhất là khi thấp giọng nói chuyện, cảm giác giống như là chọc vào lòng người ta mà bắt mà cấu, cào một phen, ngứa ngáy lại thoải mái.
An Cảnh từng dùng từ ‘gợi cảm’ để hình dung giọng của Hạ Tử Thần, còn trêu nói buổi tối nghe tiểu Thần Thần nói chuyện so với xem phim còn tốt hơn liền bị Hạ Tử Thần đập cho một cú bằng quyển từ điển tiếng Anh, bầu trời quay quanh trên đầu.
Cho nên dù Hạ tử Thần có thói quen cả ngày nghiêm mặt lạnh lùng, một bộ dáng đừng tới gần, nhưng chỉ cần mở miệng, lạnh lùng gì cũng đều sụp đổ. Bản thân Hạ Tử Thần cũng biết điểm đó, cho nên càng ngày càng nói ít, nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt của nữ sinh cùng lớp cười tủm tỉm nhìn cậu.
[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: thiết~ rốt cuộc ai xinh đẹp hơn phải để bang chủ nói mới được tính.
[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: đúng a, bang chủ chọn đi.
[Bang Hội] Liên Phi Nhi: ai nha, các cậu đừng như vậy…..
Người thứ ba hiện thân, bang hội ngược lại thật im lặng, Hồng Nương Hủ Gia các cô tựa hồ không nghĩ đáp lời cô ta, mà nhóm thân hữu của Liên Phi Nhi đều chờ Vô Tình Huyết trả lời.
Không biết qua bao lâu, có lẽ là thấy không khí quá mức xấu hổ, Thẩm Dịch Thành mới trở về bang hội nói.
[Bang Hội] Vô Tình Huyết: đều đừng náo loạn, đều là trong một bang, phải hòa hợp ở chung, tự mình chơi đi.
Lời nói ba phải cái nào cũng được như thế tuy nhìn qua là chưa chọn ai, hết thảy chỉ là vui đùa, nhưng trong lòng Hạ Tử Thần hiểu được, kỳ thật Thẩm Dịch Thành đã lựa chọn rồi.
Cùng lúc đó, không khí trong phòng ngủ cũng có chút trầm xuống.
Thẩm Dịch Thành xoa xoa trán, nói: “Không cần so đo với mấy cô bé.”
“Cô bé? Các cô ấy so với tiểu Thần Thần còn lớn hơn một tuổi.” An Cảnh hừ lạnh một tiếng, đóng kênh bang hội, đi chiến trường.
Hạ Tử Thần từ đầu đến cuối chưa nói cái gì, nhưng trong đầu lại rầu rĩ khó chịu. Cậu thoát trò chơi, đóng máy tính, lấy áo khoác để bên cạnh đi ra ngoài.
“Đi đâu vậy?” Đường Huy gọi lại Hạ tử Thần đang định đi ra ngoài.
“Mua mấy thứ, các anh cứ chơi trước đi.” Hạ Tử Thần hời hợt nói, xoay người đi ra khỏi phòng ngủ.
Buổi tối trời nổi gió, người đi bộ trên đường cũng không có nhiều.
Hạ Tử Thần đến quán cà phê góc đường, trong quán ấm áp cùng âm nhạc ôn hòa, đối lập với hình ảnh vắng vẻ bên ngoài.
“Chào mừng quý khách.” Nhân viên cửa hàng nhiệt tình chào. Lúc này khách trong quá cà phê cũng không nhiều, Hạ Tử Thần cũng không chú ý nhóm tình lữ hẹn hò.
“Cho tôi một cốc cacao nóng.” Kỳ thật Hạ Tử Thần cũng không phải quá thích hương vị cacao nóng, nhưng cha cậu từ khi cậu còn nhỏ đã nói, khi tâm tình không tốt uống một cốc cacao nóng sẽ thoải mái rất nhiều, sau đó dần dần cũng biến thành thói quen của Hạ Tử Thần.
“Thật xin lỗi, cốc cacao cuối cùng đã bị người khách này mua rồi…..” Thu ngân sau quầy cười xin lỗi, chỉ vị khách bên cạnh cậu.
“Vậy cho tôi một cốc Mocha đi.” Không nhìn vị kia ‘đoạt’ của cậu cốc cacao, miễn cưỡng thay thế bằng Mocha, dù sao cũng có chocolate vụn. Chỉ có vạt áo khoác trắng của đối phương nằm trong tầm mắt cậu.
“Được, mời cậu ngồi chờ, một lát sau sẽ mang ra cho cậu.”
Hạ Tử Thần thanh toán tiền, ngồi vào ghế đơn trước cửa sổ chờ. Tâm tình buồn bực, người đi đường qua lại cũng trở thành phong cảnh, cậu chỉ là ngồi ngẩn người ở đó mà thôi.
Bỗng nhiên, một cái cốc giấy ấm áp được đặt tới trong tay cậu. Hạ Tử Thần phục hồi lại tinh thần, đang muốn xoay người nói cảm ơn, nhưng không nhìn thấy nhân viên cửa hàng cà phê, chỉ có thân ảnh màu trắng lặng yên đi ra khỏi quán cà phê.
Nghi hoặc mở ra nắp cốc, hương vị cacao nóng nồng đậm bay ra. Hạ Tử Thần bất ngờ, ngẩng đầu, bóng dáng kia đã biến mất ở ngã tư đường ngoài cửa sổ…..
Lúc này, trên đường có không ít học sinh, tụm năm tụm ba cười nói, khiến cho không khí trong vườn trường có vẻ càng thêm sinh động. Hạ Tử Thần kéo lại áo khoác, bước đi nhanh hơn, cũng không để ý ánh mắt các nữ sinh đang đặt trên người cậu.
Đẩy ra cánh cửa phòng, có ba người đang ngồi trước máy tính chăm chú nhìn màn hình, ngón tay linh hoạt gõ bàn phím. Loa máy tính của Đường Huy đang mở, âm nhạc quen thuộc của trò chơi vang khắp phòng.
“Tiểu Thần Thần đã trở lại?” Nghe thấy có người vào cửa, An Cảnh tháo tai nghe, tươi cười sáng lạn.
“Vâng.” Hạ Tử Thần đáp lời, đóng cửa lại, đem ba lô ném lên bàn, cởi áo khoác.
“Buổi tối trời nổi gió phải không? Cậu mặc như vậy mà không thấy lạnh?” Đường Huy cũng bớt thời giờ nhìn cách ăn mặc có chút phong phanh của Hạ Tử Thần. “Ngày mai mặc thêm quần áo vào.”
“Vâng.” Hạ Tử Thần gật gật đầu, đi rửa tay, ” Các anh đang làm phụ bản hàng ngày?”
“Liên Phi Nhi nửa giờ trước mới mãn cấp, hôm nay mang cô ấy đi hàng ngày.” Ngồi ở phía sau giường ngủ của Hạ Tử Thần, Thẩm Dịch Thành ít lời giải thích, cũng mỉm cười thúc giục, nói: “Mau ăn cơm, không lát nữa sẽ bị nguội.”
Người mới trong bang hội được giúp đỡ xem như là truyền thống, gần như bang phái nào cũng làm như vậy, nếu không người mới sẽ rất khó tìm được đội ngũ để làm hàng ngày. Dù sao cho dù là trò chơi, cũng không ai thích lãng phí thời gian xoắn xuýt bên cạnh người mới. Hạ Tử Thần cũng không để ý nhiều.
“Tiểu Thần Thần, Dịch ca của cậu xếp hàng nửa giờ để mua cơm gà nướng cho cậu, mau ăn nhân lúc còn nóng.” An Cảnh chú ý vào máy tính không quên nhân cơ hội trêu chọc một chút.
“Cám ơn.” Hạ Tử Thần có chút ngượng ngùng nói cảm ơn, tuy rằng trên mặt như trước không có biểu tình gì, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ.
Tuy mọi người học chuyên ngành không giống nhau, nhưng từ khi mới vào học, Hạ Tử Thần, Trầm Dịch Thành, Đường Huy và An Cảnh đã được bố trí cùng một phòng, hơn nữa theo quy định của đại học A, chỉ cần không ai đề nghị đổi phòng ngủ, như vậy bốn người bọn họ sẽ ở cũng một chỗ đủ bốn năm đại học.
Giữa bốn người, Hạ Tử Thần nhỏ tuổi nhất. Bởi vì thành tích xuất sắc cùng trí óc thông minh, Hạ Tử Thần mười bảy tuổi liền vào đại học. Tuy đã học năm thứ hai, nhưng vẫn là sinh viên ít tuổi nhất, cho nên mọi người trong phòng đều có chút chăm sóc cậu, An Cảnh cũng thích gọi cậu là “Tiểu Thần Thần”.
Hạ Tử Thần ngồi trước bàn, vừa ăn cơm vừa mở máy tính, đăng nhập trò chơi. Hình ảnh hiện lên, một cô gái mặc quần áo màu vàng nhạt xuất hiện ở trên quảng trường, làn váy theo gió hơi hơi tung bay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt tóc trước trán, giữa sự lạnh lùng lộ ra chút đáng yêu. Hạ Tử Thần thao tác dẫn cô gái nhỏ tên “Thẩm Khê” chạy đến biên giới chủ thành.
Nơi đó là NPC tiếp nhận nhiệm vụ hàng ngày.
‘Kiếm Hồn’ là kiểu trò chơi thuần võ hiệp hồi đầu năm An Cảnh đề nghị cùng nhau chơi, lúc ấy bốn người ngoại trừ việc học cũng không làm chuyện gì khác, Trầm Dịch Thành trước đó cũng đã chơi chán một trò chơi rồi. Vì thế bốn người cùng trao đổi, tất cả đều tham gia đội ngũ chơi ‘Kiếm Hồn’.
Lúc lựa chọn chức nghiệp Hạ Tử Thần cũng không có chủ định gì, cho rằng mỗi cái đều gần như nhau. Chờ cậu đi một vòng đem từng chức nghiệp đều hiểu rõ, lại bị ba vị anh em tốt kia cho biết, bốn người cần gấp một nhân vật trị liệu, bởi vì ba người bọn họ chọn chức nghiệp toàn là DPS (Damage per second: là một thuật ngữ sử dụng trong trò chơi trên máy tính mô tả tỷ lệ sát thương trung bình theo thời gian) phát ra công kích là chính, vì vậy nhiệm vụ gian khổ liền rơi xuống người Hạ Tử Thần.
Chức nghiệp trị liệu bị gọi là vú em. Mười đại chức nghiệp của ‘Kiếm Hồn’ chỉ có hai môn phái trị liệu, một là Thánh Tiên Cốc, một là Tĩnh Ngưng Đường.
Thánh Tiên Cốc lấy việc trị liệu theo nhóm là chủ yếu, kỹ năng trị liệu đơn lẻ, thao tác đơn giản, rất thích hợp với nữ sinh hoặc là người chơi mới, quét hàng loạt hiệu quả cũng rất lớn. Nhưng khuyết điểm là hiệu quả của trị liệu nhóm chỉ trong phạm vi nhỏ, nếu vượt qua phạm vi này thì sẽ không được cấp máu, nhỡ trị liệu đơn cũng không dùng được, như vậy người đang tụt máu xa xa kia tám chín phần mười là treo.
Mà thao tác trị liệu của Tĩnh Ngưng Đường khác với Thánh Tiên Cốc một chút, nó có sáu mức độ trị liệu đơn khác nhau cùng ba trị liệu nhóm. Lượng trị liệu đơn rất cao, nhưng khả năng trị liệu diện rộng không bằng Thánh Tiên Cốc, vẫn có ưu thế là khoảng cách trị liệu rất xa. Những vị trí mà Thánh Tiên Cốc gia tăng không đến với Tĩnh Ngưng Đường mà nói căn bản không phải vấn đề.
Hai bên so sánh với nhau, hiển nhiên Tĩnh Ngưng Đường càng hợp ý Hạ Tử Thần hơn. Nhưng lúc này lại có vấn đề, Tĩnh Ngưng Đường tất cả đều là nữ đệ tử, không nhận nam giới. Cho nên Hạ Tử Thần nếu muốn chơi, chỉ có thể chơi nhân vật nữ…..
Mới đầu nhìn môn phái nữ tính thuần một sắc, Hạ Tử Thần có chút do dự. Nhưng một câu của An Cảnh “Cậu chơi nhân vật nữ cũng tốt, còn có thể giúp các anh chặn hoa đào”, khiến Hạ Tử Thần cuối cùng lập nhân vật nữ Tĩnh Ngưng Đường. Không phải vì người khác, chỉ là vì chắn hoa đào cho Thẩm Dịch Thành.
Bọn họ cũng không phải lần đầu tiên chơi trò chơi, cho nên lên cấp rất nhanh. Cứ như vậy, sau mấy tháng chơi, bốn người tạo lập bang hội tên là ‘Chiến Minh điện’, Thẩm Dịch Thành là bang chủ, tuyển không ít bang chúng, trong cái khu hỗn loạn này cũng có chút danh tiếng.
“Ta thao, lại bị diệt một lần nữa. Rốt cuộc là muốn náo loạn như thế nào nữa a?” Đã là lần thứ ba An Cảnh kêu gào trong đêm nay.
Hạ Tử Thần cơm nước dọn dẹp xong, thuận tiện nhìn thoáng qua màn hình của An Cảnh, lại một lần diệt toàn nhóm. Một cái phụ bản hàng ngày rối loạn thành như vậy, cũng là khó thấy.
‘Kiếm Hồn’ có phụ bản loại nhỏ từ năm đến mười người, từng phụ bản nhỏ có bốn Boss. Mỗi ngày làm nhiệm vụ phụ bản hàng ngày , phần thưởng cũng rất khá, hầu hết người chơi mỗi ngày đều chạy đi làm nhiệm vụ này. Đương nhiên, phụ bản đó đối với tay lão luyện cũng chỉ như lái xe đường quen, nhưng với người mới chơi thì vẫn có chút khó nhằn, nhất là chức nghiệp trị liệu.
“Phi Nhi là người chơi mới, chịu khó một chút đi.” Thẩm Dịch Thành không có chút biểu hiện mất kiên nhẫn nào. Trong bốn người, tính tình Thẩm Dịch Thành xem như tốt nhất, thường không bộc phát quá đáng, nhưng sâu trong xương cốt hắn là chủ nghĩ nam tử rất lớn, rất sĩ diện.
“Cô ta là một vú em của Thánh Tiên Cốc, Boss chỉ đuổi theo cô ta, cho dù có tăng máu cũng không dậy nổi, đều cùng một nhóm không thêm máu nổi đâu”. An Cảnh thở dài. Nghĩ đến một cái phụ bản giải quyết 15 phút lại kéo dài đến 40 phút còn chưa qua, thật đau đầu.
“Kiên trì thêm một chút nữa, đều đã đánh tới Boss thứ ba.” Đường Huy cầm lon Coca trong tay một hơi uống hết, “Về sau còn dẫn theo cô ta thì thêm ít công chiến thôi, cho thêm trị liệu đi.”
“Ừ.” Thẩm Dịch Thành lên tiếng, đồng ý với đề nghị của Đường Huy. Dù sao rắc rối này, cho dù hắn là bang chủ, cũng không muốn phải chịu.
Hạ Tử Thần nhìn bọn họ tiếp tục rối loạn, cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp đi thẳng đến cửa phụ bản hàng ngày, chuẩn bị tùy tiện tổ đội một nhóm làm nhiệm vụ.
Là một vú em có trang bị không tồi, Hạ Tử Thần muốn tổ đội cũng không khó, hơn nữa Trầm Khê lại là nhân vật nữ, rất nhanh liền có đội nhóm, nhưng nhìn kỹ thì lại làm cho cậu có chút tiến thoái lưỡng nan – cậu cư nhiên lại vào tổ đội của bang hội đối địch ‘Thiên Phong Nhã Các’.
Xếp hạng trong trò chơi dựa vào các đại bang hội trước do bất đồng trong trận doanh, song phương đối lập. Thời điểm nghỉ hè, Chiến Minh Điện cùng Tiêu Phong Nhã Các còn trải qua một lần bang chiến, chẳng qua lúc ấy Hạ Tử Thần đang cùng cha đi du lịch ở thành phố X, cho nên không tham gia. Mà vài vị chủ lực cao thủ của đối phương cũng không có ở đó, hai bên miễn cưỡng đánh chiến bất phân thắng bại. Sau đó, ngoại trừ trên chiến trường, hai bang hội cũng không cùng xuất hiện một chỗ.
Vốn đã chuẩn bị tinh thần bị đá ra khỏi đội ngũ, nhưng đợi trong chốc lát, lại không có động tĩnh gì.
[Đội ngũ] Kiếm Lang: Thẩm Khê chờ hai phút, còn một DPS đang login.
[Đội ngũ] Thẩm Khê: ok.
Thấy đối phương cũng không có thái độ đối địch gì, Hạ Tử Thần ngoài ý muốn hiểu được tố chất những người trong đội cũng không tệ, lập tức hướng tới bản đồ Boss. Kỳ thật Hạ Tử Thần không tham gia trận doanh, không tham dự bang chiến, đối với sự hiểu biết về Thiên Phong Nhã Các cũng chỉ là một cái tên mà thôi. Cậu cũng không rảnh rỗi đi xem bảng xếp hạng, những chuyện bát quái của đối phương cũng đều là do An Cảnh nói cho cậu.
Chạy đến bên cạnh Boss 1 đứng đợi một lúc, một DPS gia nhập đội ngũ. Một người rất được, thân ảnh màu trắng trên lưng đeo thanh kiếm khinh trọng, phi thân nhảy đến bên cạnh Thẩm Khê.
Hạ Tử Thần gặp không ít đệ tử Đoạn Uyên Môn đeo hai thanh kiếm khinh trọng, nhưng không hiểu sao nhìn người này liền cảm thấy thân ảnh màu trắng này cực kỳ phoáng khoáng tự nhiên. Lại nhìn sang lượng huyết, đều đã vượt qua T (tank): Tank/Tanker: chỉ class có máu trâu, dai, sức thủ cũng trâu, chuyên làm nhiệm vụ đỡ đòn cho party khi chiến đấu) huyết dày phòng cao, thực làm cho Hạ tử Thần nghẹn lời, nghĩ đến toàn bộ khu này hẳn là không có mấy DPS có lượng huyết như thế.
[Đội ngũ] Kiếm Lang: mở
Thấy đã đủ người, Kiếm Lang là một T khiên thịt phụ trách giữ quái nói một câu, liền xông đến giữ chặt Boss.
Hạ Tử Thần cũng không nhìn thêm thân ảnh màu trắng kia nữa, chạy đến phía sau Boss bắt đầu thêm huyết.
Cái gì kêu sắc bén? Cái gì kêu bạo lực? Lần này Hạ tử Thần đã được biết đến. Mỗi người trong đội đều tính chuẩn vị trí chạy, Hạ Tử Thần cũng không như trước chạy trốn truy kích của Boss, chung quanh DPS thêm huyết hỗn loạn. Điều này làm cho vú em Thẩm Khê càng dễ dàng di chuyển qua những người cần thêm huyết.
Bạch y nhân luân phiên vung thanh kiếm khinh trọng trên tay, ánh sáng trắng bạc tràn ngập màn hình, thao tác hoa lệ luôn luôn hấp dẫn ánh mắt Hạ Tử Thần, làm cho cậu đột nhiên có ý tưởng muốn luyện một nhân vật Đoạn Uyên Môn, nhưng trước mắt thì chỉ có thể nghĩ mà thôi.
Mọi ngày cần điểm tên năm lần mới có thể đánh ngã được Boss, hôm nay chỉ điểm có hai lần liền ngã, phát ra sức mạnh như thế khiến Hạ Tử Thần vô cùng thoải mái. Tuy rằng Thẩm Dịch Thành bọn họ cũng là DPS không tồi, nhưng so sánh với đội ngũ này thì vẫn thấy được sự chênh lệch.
Cứ như vậy đánh hạ bốn Boss, không đến mười phút đã giải quyết xong. Nhìn lại kỹ năng trở về thành của nhân vật còn 20 phút làm lạnh, Hạ Tử Thần đơn giản ngồi chờ ở phụ bản. Đội ngũ tan, bốn người kia lục tục rời đi, lúc này Hạ Tử Thần mới phát hiện ngay cả tên của đệ tử áo trắng Đoạn Uyên Môn kia cũng chưa nhớ kỹ…..
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: bang chủ phu nhân, phụ bản hàng ngày cầu cứu giúp, cầu vú em tại tọa độ ba trăm sáu mươi!
[Bang Hội] Thiểm Lam Quyến Rũ: phốc, Hồng nương, phu nhân là vú em cố định của bang chủ, cô cầu không được.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: bang chủ hôm nay đánh phụ bản không dẫn theo bang chủ phu nhân nha ╮(╯_╰)╭
[Bang hội] Thiển Lam Quyến Rũ: ế? Này không khoa học a! Bang chủ, ngài sao lại có thể vứt bỏ bang chủ phu nhân!
[Bang hội] Vô Tình Huyết: dẫn người mới.
Thẩm Dịch Thành giải thích, giúp người mới đều là bang chủ dẫn theo, cũng không là việc mới mẻ gì.
[Bang hội] Tiềm Hành Đêm Khuya: tiểu Thẩm Thẩm, thật sự là được đánh đến đau nhức rồi.
An Cảnh trong trò chơi như trước có thói quen gọi hắn là ‘Tiểu Thẩm Thẩm’, chỉ là thay đổi chữ mà thôi.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: quả nhiên vẫn là cần vú em cố định. Bang chủ phu nhân, cầu vú em, cầu được chôn trong ngực.
[Bang Hội] Trầm Khê: …..Tôi đã đánh xong…..
Hạ Tử Thần không biết bắt đầu từ lúc nào, mọi người đều thích gọi cậu là bang chủ phu nhân. Tựa hồ cứ như vậy tạo nên chuyện tình hợp lý, cậu vẫn cùng An Cảnh bọn họ cùng nhau làm nhiệm vụ. Thẩm Dịch Thành trong trò chơi cũng chiếu cố cậu như ở ngoài đời thực, lâu liền dễ dàng bị hiểu lầm. Hả Tử Thần không nói nhiều, không xem nhiều, hơn nữa An Cảnh bọn họ cũng tận lực giấu diếm, cho nên không ai biết cậu là nam.
Đối với việc này, Thẩm Dịch Thành không phản đối, Hạ Tử Thần cũng tự nhiên sẽ không đi giải thích.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: bang chủ phu nhân, ngài sao lại có thể vứt bỏ tôi? Người ta khó khăn lắm mới có cơ hội một lần thấy ngài bất hòa với bang chủ.
[Bang Hội] Trầm Khê: lần sau vậy.
Hồng Nương Hủ Gia gửi tới một cái biểu tình khóc lớn.
[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: Hồng nương tỷ tỷ, vị trí của bang chủ phu nhân đã thay đổi rồi. ^_^
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: gì? Cô nói bừa cái gì đấy?
[Bang hội] Tiểu Quai Tối Quai: chị còn chưa biết sao? Hiện tại Phi Nhi mới là bang chủ phu nhân nha.
[Bang hội] Thiểm Lam Quyến Rũ: không phải chứ? Chuyện khi nào?
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: ta thao, không phải chứ? Bang chủ, anh bội tình bạc nghĩa?!
[Bang Hội] Tiềm Hành Đêm Khuya: ta thao, ai nói?
[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: tiểu quai nói chính là sự thật! Buổi chiều hôm nay, lúc mấy người còn chưa login, bang chủ tặng cho phi nhi 999 hoa hồng, còn bắn pháo hoa.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: choáng, bang chủ anh thật thối tha! Bản cô nương hận nhất kẻ tiểu nhân!
[Bang hội] Cúc Hoa Cô Nương: xếp hàng hóng chuyện!
[Bang hội] Thiển Lam Quyến rũ: xếp hàng hóng chuyện + 10086
…..
Nhìn thấy lời nói của Bảo Bối Khuynh Thành, Hạ Tử Thần quay đầu nhìn Thẩm Dịch Thành. Cùng lúc, An Cảnh nhìn thấy lời nói trong bang và Đường Huy cũng quay đầu, chờ Thẩm Dịch Thành giải thích rõ ràng.
Hạ Tử Thần tuy vẫn chưa nói rõ, nhưng tâm tư của cậu đối với Thẩm Dịch Thành mọi người trong ký túc xá đều biết, nhưng là chưa có ai nói toạc ra, kể cả bản thân Thẩm Dịch Thành.
Thẩm Dịch Thành bất đắc dĩ cười nói: “Đừng nhìn tôi như vậy. Lần trước thời điểm hoạt động đánh Boss đêm thất tịch có đánh được, vẫn ném trong kho hàng. Phi Nhi không dễ dàng được mãn cấp, muốn chúc mừng một chút. Tôi để lại cho cô ấy.”
Giải thích này nghe có vẻ chấp nhận được, nhưng chỉ có Hạ Tử Thần biết Thẩm Dịch Thành đang nói dối. Tháng trước cậu vào nhân vật Vô Tình Huyết, muốn đem đá trong kho hàng gửi đến nhân vật chính của cậu để tinh luyện trang bị, cũng không thấy hoa hồng và pháo hoa. Mà nhiệm vụ đêm thất tịch là hoạt động tháng tám.
[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: tình tay ba cái gì a, bang chủ còn không có kết hôn cùng Thẩm Khê.
[Bang hội] Tiểu Quai Tối Quai: đúng vậy, Phi Nhi mới không phải người thứ ba, giữa ba người ai không có tình yêu mới là người thứ ba.
[Bang hội] Hồng Nương Hủ Gia: ha ha, nói cho cùng, chúc cô vĩnh viễn là người thứ ba.
[Bang hội] Tiểu Quai Tối Quai: chị nói gì vậy? Tuy rằng tôi, Phi Nhi và Bảo Bối là người biết ít về bang, chị cũng không thể bắt nạt chúng ta như vậy.
[Bang hội] Thiển Lam Quyến Rũ: này rốt cuộc là ai bắt nạt ai? Bản nương hôm nay xem như được nhìn thấy chuyện đặc sắc.
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: +1 Thẩm Khê, chúng ta vĩnh viễn đứng bên cậu.
[Bang hội] Bảo Bối Khuynh Thành: bang chủ, anh nhìn xem, mấy người đó bắt nạt chúng ta và Phi Nhi a.
[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: ta thao, gọi bang chủ là có ý gì? Bắt nạt tôi lúc chồng tôi không có ở đây a? Nói cho cô, Thâm Lam không ở đây lão nương cũng có thể giẫm chết các người mấy lần.
[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: hừ, các người ức hiếp người khác như vậy, mặc kệ các người thế nào, hiện tại bang chủ càng thích Phi Nhi. Lại nói, Phi Nhi xinh đẹp như vậy, thật xứng với bang chủ.
[Bang hội] Bảo Bối Khuynh Thành: đúng đúng, Thẩm Khê khẳng định không đẹp bằng Phi Nhi, Phi Nhi mới là đại mỹ nữ.
Nhìn mấy người đó nói, Hạ Tử Thần không nói lời nào lúc này mới nhớ lại, hai tuần trước Liên Phi Nhi ở diễn đàn đăng lên ảnh chụp. Trong ảnh chụp là cô gái có đôi mắt thật to nhìn rất khá, tuy không tính là kinh diễm, nhưng cũng coi là đẹp. Lúc đó cũng khơi dậy không ít sự reo hò cùng theo đuổi của nam giới.
[Bang Hội] Ám Sát Hoàng Hôn: đàn ông coi trọng một cô gái chỉ bởi vì có mặt mũi, bởi vì có dáng người, chính là nghĩ muốn thượng cô ta.
Đường Huy nãy giờ vẫn không nói chuyện lại nói đúng trọng điểm.
[Bang Hội] Tiềm Hành Đêm Khuya: chính xác, không sợ nói thật, tiểu Thẩm Thẩm nhà tôi so với Liên Phi Nhi còn đẹp hơn.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: oa, phó bang chủ Hoàng Hôn nói rất hay! Đêm Khuya phó bang chủ tối cao!
An Cảnh nói cũng không phải vì ai, chính là đang nói sự thật.
Bộ dạng Hạ Tử Thần trong trường học công nhận là nhìn rất vừa mắt, cằm đẹp, mắt hoa đào xinh xắn, mũi cao thẳng cùng với làn da trắng phơi nắng không đen, cao 178 cm, tỉ lệ dáng người tương xứng, chỉ là có chút gầy.
Nhưng đó cũng không phải điểm nổi trội nhất của Hạ Tử Thần, hấp dẫn người nhất chính là giọng của cậu. Giọng nói của Hạ Tử Thần rất dễ nghe, âm sắc trung tính mềm mại mang theo vài phần lạnh lùng, nhưng không có nửa phần nữ tính. Nhất là khi thấp giọng nói chuyện, cảm giác giống như là chọc vào lòng người ta mà bắt mà cấu, cào một phen, ngứa ngáy lại thoải mái.
An Cảnh từng dùng từ ‘gợi cảm’ để hình dung giọng của Hạ Tử Thần, còn trêu nói buổi tối nghe tiểu Thần Thần nói chuyện so với xem phim còn tốt hơn liền bị Hạ Tử Thần đập cho một cú bằng quyển từ điển tiếng Anh, bầu trời quay quanh trên đầu.
Cho nên dù Hạ tử Thần có thói quen cả ngày nghiêm mặt lạnh lùng, một bộ dáng đừng tới gần, nhưng chỉ cần mở miệng, lạnh lùng gì cũng đều sụp đổ. Bản thân Hạ Tử Thần cũng biết điểm đó, cho nên càng ngày càng nói ít, nhưng vẫn không ngăn được ánh mắt của nữ sinh cùng lớp cười tủm tỉm nhìn cậu.
[Bang Hội] Bảo Bối Khuynh Thành: thiết~ rốt cuộc ai xinh đẹp hơn phải để bang chủ nói mới được tính.
[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: đúng a, bang chủ chọn đi.
[Bang Hội] Liên Phi Nhi: ai nha, các cậu đừng như vậy…..
Người thứ ba hiện thân, bang hội ngược lại thật im lặng, Hồng Nương Hủ Gia các cô tựa hồ không nghĩ đáp lời cô ta, mà nhóm thân hữu của Liên Phi Nhi đều chờ Vô Tình Huyết trả lời.
Không biết qua bao lâu, có lẽ là thấy không khí quá mức xấu hổ, Thẩm Dịch Thành mới trở về bang hội nói.
[Bang Hội] Vô Tình Huyết: đều đừng náo loạn, đều là trong một bang, phải hòa hợp ở chung, tự mình chơi đi.
Lời nói ba phải cái nào cũng được như thế tuy nhìn qua là chưa chọn ai, hết thảy chỉ là vui đùa, nhưng trong lòng Hạ Tử Thần hiểu được, kỳ thật Thẩm Dịch Thành đã lựa chọn rồi.
Cùng lúc đó, không khí trong phòng ngủ cũng có chút trầm xuống.
Thẩm Dịch Thành xoa xoa trán, nói: “Không cần so đo với mấy cô bé.”
“Cô bé? Các cô ấy so với tiểu Thần Thần còn lớn hơn một tuổi.” An Cảnh hừ lạnh một tiếng, đóng kênh bang hội, đi chiến trường.
Hạ Tử Thần từ đầu đến cuối chưa nói cái gì, nhưng trong đầu lại rầu rĩ khó chịu. Cậu thoát trò chơi, đóng máy tính, lấy áo khoác để bên cạnh đi ra ngoài.
“Đi đâu vậy?” Đường Huy gọi lại Hạ tử Thần đang định đi ra ngoài.
“Mua mấy thứ, các anh cứ chơi trước đi.” Hạ Tử Thần hời hợt nói, xoay người đi ra khỏi phòng ngủ.
Buổi tối trời nổi gió, người đi bộ trên đường cũng không có nhiều.
Hạ Tử Thần đến quán cà phê góc đường, trong quán ấm áp cùng âm nhạc ôn hòa, đối lập với hình ảnh vắng vẻ bên ngoài.
“Chào mừng quý khách.” Nhân viên cửa hàng nhiệt tình chào. Lúc này khách trong quá cà phê cũng không nhiều, Hạ Tử Thần cũng không chú ý nhóm tình lữ hẹn hò.
“Cho tôi một cốc cacao nóng.” Kỳ thật Hạ Tử Thần cũng không phải quá thích hương vị cacao nóng, nhưng cha cậu từ khi cậu còn nhỏ đã nói, khi tâm tình không tốt uống một cốc cacao nóng sẽ thoải mái rất nhiều, sau đó dần dần cũng biến thành thói quen của Hạ Tử Thần.
“Thật xin lỗi, cốc cacao cuối cùng đã bị người khách này mua rồi…..” Thu ngân sau quầy cười xin lỗi, chỉ vị khách bên cạnh cậu.
“Vậy cho tôi một cốc Mocha đi.” Không nhìn vị kia ‘đoạt’ của cậu cốc cacao, miễn cưỡng thay thế bằng Mocha, dù sao cũng có chocolate vụn. Chỉ có vạt áo khoác trắng của đối phương nằm trong tầm mắt cậu.
“Được, mời cậu ngồi chờ, một lát sau sẽ mang ra cho cậu.”
Hạ Tử Thần thanh toán tiền, ngồi vào ghế đơn trước cửa sổ chờ. Tâm tình buồn bực, người đi đường qua lại cũng trở thành phong cảnh, cậu chỉ là ngồi ngẩn người ở đó mà thôi.
Bỗng nhiên, một cái cốc giấy ấm áp được đặt tới trong tay cậu. Hạ Tử Thần phục hồi lại tinh thần, đang muốn xoay người nói cảm ơn, nhưng không nhìn thấy nhân viên cửa hàng cà phê, chỉ có thân ảnh màu trắng lặng yên đi ra khỏi quán cà phê.
Nghi hoặc mở ra nắp cốc, hương vị cacao nóng nồng đậm bay ra. Hạ Tử Thần bất ngờ, ngẩng đầu, bóng dáng kia đã biến mất ở ngã tư đường ngoài cửa sổ…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất