Chương 502: Cho dù nhà quê có lợi hại như thế nào thì cũng vẫn là nhà quê
Phan Hiểu Hiểu nắm tay Giang Nguyên, cầm chai bia cô nàng tiếp viên đưa tới, cụng với Miêu Miêu và La Lệ, sau đó nhìn ba chiếc xe xuất hiện trên màn hình thứ hai, ánh mắt hiện lên sự hưng phấn. Bị cấm túc nửa tháng không được ra ngoài. Mặc dù hôm nay không có đánh cược, nhưng quả thật vẫn rất hưng phấn.
Bên tai mọi người vang lên tiếng MC bình luận:
- Bây giờ Bạch Lang đang tạm thời chiếm giữ vị trí đầu tiên, nhưng không nên vội. Chim Xanh đang theo sát đăng sau. Hồng Hồ cũng chỉ thua có nửa thân xe.
- Hồng Hồ cố lên, cố lên. - Bạch Lang cố lên.
Nghe tiếng bình luận viên, rồi nhìn hình ảnh chợt lóe lên trên màn hình, đám thanh niên hưng phấn vô cùng, không chỉ có nam mà ngay cả nữ cũng bắt đầu quơ tay hét lên.
Nhìn cảnh tượng này, hai mắt Giang Nguyên bắt đầu có chút mông lung. Một cảnh tượng quen thuộc đang hiện lên trước mắt.
Ở vùng ngoại ô Lazio, cũng trước màn hình lớn như thế này, nhìn những chiếc xe chợt lóe qua màn hình, mọi người tay cầm chai bia, lớn tiếng cổ vũ.
Đội trưởng đang ngồi trên mui xe, cùng với đội trưởng của Gấu Bắc Cực liều mạng uống Vodka, xem ai ngã trước.
Hết thảy đều diễn ra ngay trước mắt, như gần như xa.
Trong lúc Giang Nguyên đang thất thần, La Lệ bên cạnh liền vui mừng kêu lên, rất nhanh làm cho hẳn tỉnh lại.
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Phan Hiểu Hiểu, Giang Nguyên nhẹ nhàng giơ chai bia về phía màn hình một chút rồi chậm rãi uống một ngụm.
Đường núi Tây Sơn vừa cong lại vừa dài, nhưng chưa đầy hai mươi phút sau, trên màn hình đã hiện lên hình ảnh của một chiếc xe. Cuối con đường cũng có một cô gái đang cầm cờ hoa, chuẩn bị phất lên.
Chim Xanh đang dẫn đầu, theo sau là Bạch Lang và Hồng Hồ.
Viên Nhất Chương vô cùng hưng phấn, giơ chai bia lên cao, đang định chúc mừng.
Rất nhanh, ba chiếc xe mang theo thanh âm động cơ rất lớn, như trận cuồng phong ào ào vượt qua phạm vi lá cờ.
- Bạch Lang dẫn trước nửa thân xe, chiến thẳng.
Tiếng hoan hô vang lên, Viên Nhất Chương tức giận ngửa đầu uống cạn chai bia, hừ lạnh một tiếng. Y vừa mới thua mất hai trăm vạn.
Còn Miêu Miêu và La Lệ thì vô cùng vui mừng. Bởi vì các cô cũng cược Bạch Lang thắng.
Nhìn động tác của Miêu Miêu và La Lệ, Giang Nguyên cầm chai bia cụng với hai cô. Mặc dù hắn không đặt cược, nhưng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn cũng rất vui vẻ.
- La Lệ, hôm nay cậu phải mời ăn khuya đấy nhé. Phan Hiểu Hiểu cao hứng kêu lên.
- Được, được, chúng ta sẽ có bữa cơm no. Để tớ mời khách, haha.
La Lệ hưng phấn chạm bia với Giang Nguyên, sau đó uống một ngụm lớn.
Lúc này, ba chiếc xe cũng chậm rãi chạy đến. Cả ba tài xế đều rất trẻ, có người vui mừng, có người cúi đầu ủ rũ.
Viên Nhất Chương ngửa đầu uống tiếp một ngụm bia, khẽ hừ một tiếng, sau đó ném chai bia sang một bên, nhìn ba cô gái đang vây quanh Giang Nguyên, sắc mặt không khỏi lạnh lại vài phần. Náo nhiệt y tạo ra chẳng những không thành mà còn thua mất hai trăm vạn.
Liếc mắt nhìn thấy ba chiếc xe, ánh mắt liền ngưng lại, sau đó quay sang nhìn Giang Nguyên, cảm giác hôm nay nhất định phải đem tên nhà quê này ra xả giận, liền lớn tiếng nói:
- Giang Nguyên, nếu anh đã nói không muốn dựa vào vận khí, vậy đánh cuộc với tôi được không?
Nghe tiếng kêu của Viên Nhất Chương, tất cả đều yên tĩnh, kinh ngạc quay sang nhìn y.
'Thấy không khí đột nhiên im lặng, Giang Nguyên khế cau mày, nhìn sang Viên Nhất Chương đang nở nụ cười đắc ý:
- Tôi nói, nếu anh không muốn dựa vào vận khí, vậy hai chúng ta thi đấu với nhau, như thế nào?
- Ơ?
Giang Nguyên sửng sốt, không rõ ý tứ của Viên Nhất Chương:
- Thế nào? Có gan chơi hay không? Vừa rồi anh mới nói không thích mấy thứ trò chơi chỉ dựa vào vận khí đấy.
Viên Nhất Chương chỉ vào ba chiếc xe đang đậu ven đường, nói:
- Vậy chúng ta tự mình chơi, như vậy sẽ không tính là dựa vào vận khí chứ?
Viên Nhất Chương vừa nói xong, tất cả đều rõ ràng. Gương mặt mọi người vừa hiện lên sự hưng phấn lẫn chờ mong nhìn Giang Nguyên, muốn nhìn xem hắn có đồng ý hay không đồng ý.
Nếu không đồng ý với lời khiêu khích của Viên Nhất Chương, vậy thì cho dù nhà quê có lợi hại như thế nào thì cũng vẫn là nhà quê.
Bên tai mọi người vang lên tiếng MC bình luận:
- Bây giờ Bạch Lang đang tạm thời chiếm giữ vị trí đầu tiên, nhưng không nên vội. Chim Xanh đang theo sát đăng sau. Hồng Hồ cũng chỉ thua có nửa thân xe.
- Hồng Hồ cố lên, cố lên. - Bạch Lang cố lên.
Nghe tiếng bình luận viên, rồi nhìn hình ảnh chợt lóe lên trên màn hình, đám thanh niên hưng phấn vô cùng, không chỉ có nam mà ngay cả nữ cũng bắt đầu quơ tay hét lên.
Nhìn cảnh tượng này, hai mắt Giang Nguyên bắt đầu có chút mông lung. Một cảnh tượng quen thuộc đang hiện lên trước mắt.
Ở vùng ngoại ô Lazio, cũng trước màn hình lớn như thế này, nhìn những chiếc xe chợt lóe qua màn hình, mọi người tay cầm chai bia, lớn tiếng cổ vũ.
Đội trưởng đang ngồi trên mui xe, cùng với đội trưởng của Gấu Bắc Cực liều mạng uống Vodka, xem ai ngã trước.
Hết thảy đều diễn ra ngay trước mắt, như gần như xa.
Trong lúc Giang Nguyên đang thất thần, La Lệ bên cạnh liền vui mừng kêu lên, rất nhanh làm cho hẳn tỉnh lại.
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Phan Hiểu Hiểu, Giang Nguyên nhẹ nhàng giơ chai bia về phía màn hình một chút rồi chậm rãi uống một ngụm.
Đường núi Tây Sơn vừa cong lại vừa dài, nhưng chưa đầy hai mươi phút sau, trên màn hình đã hiện lên hình ảnh của một chiếc xe. Cuối con đường cũng có một cô gái đang cầm cờ hoa, chuẩn bị phất lên.
Chim Xanh đang dẫn đầu, theo sau là Bạch Lang và Hồng Hồ.
Viên Nhất Chương vô cùng hưng phấn, giơ chai bia lên cao, đang định chúc mừng.
Rất nhanh, ba chiếc xe mang theo thanh âm động cơ rất lớn, như trận cuồng phong ào ào vượt qua phạm vi lá cờ.
- Bạch Lang dẫn trước nửa thân xe, chiến thẳng.
Tiếng hoan hô vang lên, Viên Nhất Chương tức giận ngửa đầu uống cạn chai bia, hừ lạnh một tiếng. Y vừa mới thua mất hai trăm vạn.
Còn Miêu Miêu và La Lệ thì vô cùng vui mừng. Bởi vì các cô cũng cược Bạch Lang thắng.
Nhìn động tác của Miêu Miêu và La Lệ, Giang Nguyên cầm chai bia cụng với hai cô. Mặc dù hắn không đặt cược, nhưng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn cũng rất vui vẻ.
- La Lệ, hôm nay cậu phải mời ăn khuya đấy nhé. Phan Hiểu Hiểu cao hứng kêu lên.
- Được, được, chúng ta sẽ có bữa cơm no. Để tớ mời khách, haha.
La Lệ hưng phấn chạm bia với Giang Nguyên, sau đó uống một ngụm lớn.
Lúc này, ba chiếc xe cũng chậm rãi chạy đến. Cả ba tài xế đều rất trẻ, có người vui mừng, có người cúi đầu ủ rũ.
Viên Nhất Chương ngửa đầu uống tiếp một ngụm bia, khẽ hừ một tiếng, sau đó ném chai bia sang một bên, nhìn ba cô gái đang vây quanh Giang Nguyên, sắc mặt không khỏi lạnh lại vài phần. Náo nhiệt y tạo ra chẳng những không thành mà còn thua mất hai trăm vạn.
Liếc mắt nhìn thấy ba chiếc xe, ánh mắt liền ngưng lại, sau đó quay sang nhìn Giang Nguyên, cảm giác hôm nay nhất định phải đem tên nhà quê này ra xả giận, liền lớn tiếng nói:
- Giang Nguyên, nếu anh đã nói không muốn dựa vào vận khí, vậy đánh cuộc với tôi được không?
Nghe tiếng kêu của Viên Nhất Chương, tất cả đều yên tĩnh, kinh ngạc quay sang nhìn y.
'Thấy không khí đột nhiên im lặng, Giang Nguyên khế cau mày, nhìn sang Viên Nhất Chương đang nở nụ cười đắc ý:
- Tôi nói, nếu anh không muốn dựa vào vận khí, vậy hai chúng ta thi đấu với nhau, như thế nào?
- Ơ?
Giang Nguyên sửng sốt, không rõ ý tứ của Viên Nhất Chương:
- Thế nào? Có gan chơi hay không? Vừa rồi anh mới nói không thích mấy thứ trò chơi chỉ dựa vào vận khí đấy.
Viên Nhất Chương chỉ vào ba chiếc xe đang đậu ven đường, nói:
- Vậy chúng ta tự mình chơi, như vậy sẽ không tính là dựa vào vận khí chứ?
Viên Nhất Chương vừa nói xong, tất cả đều rõ ràng. Gương mặt mọi người vừa hiện lên sự hưng phấn lẫn chờ mong nhìn Giang Nguyên, muốn nhìn xem hắn có đồng ý hay không đồng ý.
Nếu không đồng ý với lời khiêu khích của Viên Nhất Chương, vậy thì cho dù nhà quê có lợi hại như thế nào thì cũng vẫn là nhà quê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất