Chương 1
Vô tâm không phế hi hi ha ha xuyên thư công x tàn nhẫn độc ác lãnh khốc thị huyết bản thổ vai ác mỹ nhân thụ
Vệ Lâm Tinh x Quý Nguyệt
Vệ Lâm Tinh xuyên thư xuyên thành phú nhị đại hảo huynh đệ của Long Ngạo Thiên là một nam chủ, này quá tốt rồi, này nhưng thật sự rất tốt a! Không những có tiền mà còn cùng phe với vai chính, nửa đời sau không cần lo lắng, ha ha ha!!
Bất quá tin tức xấu là quyển sách này hắn chỉ nhìn sơ nội dung phía trước sau đó liền chơi điện tử. Điều hắn không biết chính là, hậu kỳ nguyên chủ Long Hạo Thiên cùng với Boss vai ác Quý Nguyệt trong quyển sách này đồng quy vu tận, mà tác giả cũng bởi vì viết kết cục này nên đã bị fans đau khổ mắng chửi một đường tiến thẳng đến HOT search!
Cho đến hôm nay, Vệ Lâm Tinh ở trước cửa nhặt được một thân đại mỹ nhân rách nát trúng xuân dược. Người nọ nhìn dáng vẻ vô cùng thống khổ, một thân huyết ô cùng mồ hôi, nhưng những thứ này cungc không che được dung mạo xinh đẹp ban đầu của y. Vệ Lâm Tinh ngây ngốc còn hỏi tên y, ai mỹ nhân kia cả người là máu trực tiếp dung tay bóp cổ hắn hung tợn nói: "Bổn tọa là Quý Nguyệt, ngươi... Đến giúp bổn tọa giải độc." Nói xong liền không chút cấm kỵ đến bên Vệ Lâm Tinh trên người hắn mà làm một số việc không thể miêu tả được.
Vệ Tinh Lâm còn đang ngốc điểu suy nghĩ: Cái tên này cùng tên của ta rất xứng đôi a, vừa có ngôi sao vừa có ánh trăng. Hắn đem Quý Nguyệt thon dài trắng nõn từ trên cổ rời đi. Quý Nguyệt hiện tại trên người không biết trúng không biết bao nhiêu là kịch độc nguy hiểm hơn nữa còn có xuân dược, bàn tay trắng mềm như bông vô lực. Vệ Lâm Tinh đem Quý Nguyệt đang hung tợn trừng mắt ôm trở về phòng, chuẩn bị thay hắn giải xuân dược...
....
Thời gian cứ như vậy trôi đi, trong nháy mắt thời gian Vệ Lâm Tinh ở thế giới này đã hơn ba năm.
Ba năm này, hắn mỗi ngày đều sống vô cùng tiêu sái dễ chịu. Hắn trong xương cốt vẫn là người hiện đại, lúc mới bắt đầu mỗi buổi sáng thức dậy việc đầu tiên hắn làm là sờ điện thoại, tưởng niệm cơm hộp, còn có trò chơi điện tử... Về sau chậm rãi thích ứng với hoàn cảnh nơi này, hắn cũng tà tâm bất tử muốn tập võ, cầu hảo huynh đệ của chính mình là Long Ngạo Thiên dạy hắn. Nhưng Triệu Minh Võ từ lần trước hai người luyện kiếm dẫn đến hắn một thân thương tích đến về sau, liền càng thêm cẩn thận, lắc đầu nói không dạy, tuyệt đối không giáo.
Vệ Lâm Tinh buồn bực, nhưng hắn thật nhanh cũng thông suốt, ai, rốt cuộc chính mình xác thật là không cần luyện võ. Vẫn là cái phế vật công tử ca đi, sinh hoạt của phú nhị đại so với giang hồ suốt ngày đánh đánh giết giết vẫn là thú vị hơn nhiều!
Vệ Lâm Tinh mỗi ngày ngoài xem thoại bản ra thì là du sơn ngoại thủy, mỗi ngày đều ăn mỹ thực của những đầu bếp có tiếng, thời gian trôi cũng thật nhanh. Đáng giá nhất là nhà bọn họ có mời được đầu bếp tay nghề sánh ngang với ngự trù, mấy năm qua Vệ Lâm Tinh vóc dáng sinh trưởng rất tốt, dựa theo hiện đại kích cỡ cũng tầm 1M88. Hắn mỗi ngày rời giường đều tự luyến trước gương ngó trái ngó phải: Bổn thiếu gia như thế này thật là soái! Vừa soái vừa cao, còn có để người khác sống được sao, ha ha ha ha ha!!
Bất quá, Vệ Lâm Tinh hai mươi tuổi sau vài ngày thành niên đã xảy ra một chuyện lạ.
Hôm nay, hắn giống như thường ngày rời giường mặc quần áo, nha hoàn bên ngoài đang muốn tiến vào hầu hắn liền bị hắn khiển ra ngoài:"Ta chính mình tự làm." Vô luận chính mà xuyên thư bao lâu, vẫn là không quen có người hầu hạ bản thân rửa mặt mặc quần áo a... Hắn nghĩ lung tung, chuẩn bị tốt lúc sau liền đẩy cửa ra ngoài.
Mới vừa ra khỏi cửa, liền xa xa thấy một người nằm trên mặt đất, cả người ;à huyết.
Chỉ liếc mắt nhìn xa xa một cái, Vệ Lâm Tinh liền có thể phán đoán này tất nhiên là nhân vật trọng yếu của tiểu thuyết này! Bởi vì... Người này thật sự quá đẹp.
Này đại mỹ nhân một thân hắc y, tuy rằng đã rách tung tóe dính đầy huyết ô, nhưng vẫn có thể nhìn ra người này có dáng người vô cùng đẹp, mỹ nhân eo nhỏ nhìn qua có thể một tay ôm trọn, một bàn tay có thể ôm cả mỹ nhân vào lòng. Rõ ràng ăn mặc quần áo đều bị hoa lạn, nhưng vẫn có thể nhìn ra vải vóc kia thuộc loại xa xỉ quý giá, nói như vậy người này có thân phận vô cùng tôn quý. Từ những vết rách quần áo có thể loáng thoáng nhìn thấy người nọ làn da trắng nõn non mịn, thậm chí có thể nhìn thấy được một ít điểm nhỏ trước ngực đỏ tươi đầu v* kiều nộn.
Người này rõ ràng là ám toán không thành đi! Vệ Lâm Tinh tiếp tục trộm quan sát, dùng ánh mắt tò mò đem mỹ nhân kia lén nhìn lại một lần. Người nọ sắc mặt trắng bệch, trên môi còn vương chút máu tươi, nhìn qua vô cùng thê thảm. Cả gương mặt xinh đẹp có chút sống chết mạc biện cũng có dính chút huyết ô!
Tựa hồ phát hiện có người ở kia lén nhìn y, mỹ nhân xinh đẹp hắc y hung tợn mà trừng mắt nhìn Vệ Lâm Tinh liếc một cái, nhưng Vệ Tinh Lâm hắn một chút cũng không cảm thấy y đáng sợ, ngược lại như bị mèo nhỏ cào tâm có chút ngứa.
Hắn xuyên đến đây lâu như vậy, gặp qua không biết bao nhiêu là mỹ nhân, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp được người xinh đẹp như vậy!
Vệ Lâm Tinh đi qua ngồi xổm bên cạnh người nọ:" Ta là Vệ Lâm Tinh, ngươi ở đâu? Ngươi là ai a? Làm sao lại biến thành bộ dạng này." Hỏi xong lúc sau lại cảm thấy bản thân có hay không thật quá bình tĩnh, bằng không trước hết là nên gọi đại phu đi! Nói liền phải kêu người đến giúp.
Vệ Lâm Tinh x Quý Nguyệt
Vệ Lâm Tinh xuyên thư xuyên thành phú nhị đại hảo huynh đệ của Long Ngạo Thiên là một nam chủ, này quá tốt rồi, này nhưng thật sự rất tốt a! Không những có tiền mà còn cùng phe với vai chính, nửa đời sau không cần lo lắng, ha ha ha!!
Bất quá tin tức xấu là quyển sách này hắn chỉ nhìn sơ nội dung phía trước sau đó liền chơi điện tử. Điều hắn không biết chính là, hậu kỳ nguyên chủ Long Hạo Thiên cùng với Boss vai ác Quý Nguyệt trong quyển sách này đồng quy vu tận, mà tác giả cũng bởi vì viết kết cục này nên đã bị fans đau khổ mắng chửi một đường tiến thẳng đến HOT search!
Cho đến hôm nay, Vệ Lâm Tinh ở trước cửa nhặt được một thân đại mỹ nhân rách nát trúng xuân dược. Người nọ nhìn dáng vẻ vô cùng thống khổ, một thân huyết ô cùng mồ hôi, nhưng những thứ này cungc không che được dung mạo xinh đẹp ban đầu của y. Vệ Lâm Tinh ngây ngốc còn hỏi tên y, ai mỹ nhân kia cả người là máu trực tiếp dung tay bóp cổ hắn hung tợn nói: "Bổn tọa là Quý Nguyệt, ngươi... Đến giúp bổn tọa giải độc." Nói xong liền không chút cấm kỵ đến bên Vệ Lâm Tinh trên người hắn mà làm một số việc không thể miêu tả được.
Vệ Tinh Lâm còn đang ngốc điểu suy nghĩ: Cái tên này cùng tên của ta rất xứng đôi a, vừa có ngôi sao vừa có ánh trăng. Hắn đem Quý Nguyệt thon dài trắng nõn từ trên cổ rời đi. Quý Nguyệt hiện tại trên người không biết trúng không biết bao nhiêu là kịch độc nguy hiểm hơn nữa còn có xuân dược, bàn tay trắng mềm như bông vô lực. Vệ Lâm Tinh đem Quý Nguyệt đang hung tợn trừng mắt ôm trở về phòng, chuẩn bị thay hắn giải xuân dược...
....
Thời gian cứ như vậy trôi đi, trong nháy mắt thời gian Vệ Lâm Tinh ở thế giới này đã hơn ba năm.
Ba năm này, hắn mỗi ngày đều sống vô cùng tiêu sái dễ chịu. Hắn trong xương cốt vẫn là người hiện đại, lúc mới bắt đầu mỗi buổi sáng thức dậy việc đầu tiên hắn làm là sờ điện thoại, tưởng niệm cơm hộp, còn có trò chơi điện tử... Về sau chậm rãi thích ứng với hoàn cảnh nơi này, hắn cũng tà tâm bất tử muốn tập võ, cầu hảo huynh đệ của chính mình là Long Ngạo Thiên dạy hắn. Nhưng Triệu Minh Võ từ lần trước hai người luyện kiếm dẫn đến hắn một thân thương tích đến về sau, liền càng thêm cẩn thận, lắc đầu nói không dạy, tuyệt đối không giáo.
Vệ Lâm Tinh buồn bực, nhưng hắn thật nhanh cũng thông suốt, ai, rốt cuộc chính mình xác thật là không cần luyện võ. Vẫn là cái phế vật công tử ca đi, sinh hoạt của phú nhị đại so với giang hồ suốt ngày đánh đánh giết giết vẫn là thú vị hơn nhiều!
Vệ Lâm Tinh mỗi ngày ngoài xem thoại bản ra thì là du sơn ngoại thủy, mỗi ngày đều ăn mỹ thực của những đầu bếp có tiếng, thời gian trôi cũng thật nhanh. Đáng giá nhất là nhà bọn họ có mời được đầu bếp tay nghề sánh ngang với ngự trù, mấy năm qua Vệ Lâm Tinh vóc dáng sinh trưởng rất tốt, dựa theo hiện đại kích cỡ cũng tầm 1M88. Hắn mỗi ngày rời giường đều tự luyến trước gương ngó trái ngó phải: Bổn thiếu gia như thế này thật là soái! Vừa soái vừa cao, còn có để người khác sống được sao, ha ha ha ha ha!!
Bất quá, Vệ Lâm Tinh hai mươi tuổi sau vài ngày thành niên đã xảy ra một chuyện lạ.
Hôm nay, hắn giống như thường ngày rời giường mặc quần áo, nha hoàn bên ngoài đang muốn tiến vào hầu hắn liền bị hắn khiển ra ngoài:"Ta chính mình tự làm." Vô luận chính mà xuyên thư bao lâu, vẫn là không quen có người hầu hạ bản thân rửa mặt mặc quần áo a... Hắn nghĩ lung tung, chuẩn bị tốt lúc sau liền đẩy cửa ra ngoài.
Mới vừa ra khỏi cửa, liền xa xa thấy một người nằm trên mặt đất, cả người ;à huyết.
Chỉ liếc mắt nhìn xa xa một cái, Vệ Lâm Tinh liền có thể phán đoán này tất nhiên là nhân vật trọng yếu của tiểu thuyết này! Bởi vì... Người này thật sự quá đẹp.
Này đại mỹ nhân một thân hắc y, tuy rằng đã rách tung tóe dính đầy huyết ô, nhưng vẫn có thể nhìn ra người này có dáng người vô cùng đẹp, mỹ nhân eo nhỏ nhìn qua có thể một tay ôm trọn, một bàn tay có thể ôm cả mỹ nhân vào lòng. Rõ ràng ăn mặc quần áo đều bị hoa lạn, nhưng vẫn có thể nhìn ra vải vóc kia thuộc loại xa xỉ quý giá, nói như vậy người này có thân phận vô cùng tôn quý. Từ những vết rách quần áo có thể loáng thoáng nhìn thấy người nọ làn da trắng nõn non mịn, thậm chí có thể nhìn thấy được một ít điểm nhỏ trước ngực đỏ tươi đầu v* kiều nộn.
Người này rõ ràng là ám toán không thành đi! Vệ Lâm Tinh tiếp tục trộm quan sát, dùng ánh mắt tò mò đem mỹ nhân kia lén nhìn lại một lần. Người nọ sắc mặt trắng bệch, trên môi còn vương chút máu tươi, nhìn qua vô cùng thê thảm. Cả gương mặt xinh đẹp có chút sống chết mạc biện cũng có dính chút huyết ô!
Tựa hồ phát hiện có người ở kia lén nhìn y, mỹ nhân xinh đẹp hắc y hung tợn mà trừng mắt nhìn Vệ Lâm Tinh liếc một cái, nhưng Vệ Tinh Lâm hắn một chút cũng không cảm thấy y đáng sợ, ngược lại như bị mèo nhỏ cào tâm có chút ngứa.
Hắn xuyên đến đây lâu như vậy, gặp qua không biết bao nhiêu là mỹ nhân, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp được người xinh đẹp như vậy!
Vệ Lâm Tinh đi qua ngồi xổm bên cạnh người nọ:" Ta là Vệ Lâm Tinh, ngươi ở đâu? Ngươi là ai a? Làm sao lại biến thành bộ dạng này." Hỏi xong lúc sau lại cảm thấy bản thân có hay không thật quá bình tĩnh, bằng không trước hết là nên gọi đại phu đi! Nói liền phải kêu người đến giúp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất