Vài Ba Chuyện Thường Ngày Của Tôi Và Sếp

Chương 30

Trước Sau
Lời nói dâm đãng cứ văng vẳng bên tai, bên dưới là dục vọng bùng cháy bị ngăn cách bởi lớp vải.

Tất cả những cảm xúc đều gợi ý về những gì Bách Vũ muốn làm.

Tôi có thể cảm thấy chỗ đó của mình đang cương cứng, có phần ngại ngùng nhưng thật sự không kiểm soát được.

Tôi vô thức muốn vươn tay đẩy Bách Vũ ra, nhưng toàn thân không còn chút sức lực nào.

Không cho tôi bất kỳ khả năng kháng cự nào, Bách Vũ hơi cúi xuống, tay đặt trên eo tôi siết chặt hơn, tay còn lại nâng bắp đùi của tôi đặt trên hông anh.

Cùng lúc đó, giọng nói mang theo nụ cười của Bách Vũ vang lên bên tai tôi: "Ôm chặt anh."

Trong nháy mắt hai chân tôi rời khỏi mặt đất, theo phản xạ hai tay tôi ôm chặt vai Bách Vũ.

Bách Vũ ôm tôi đi thẳng vào phòng ngủ, vẫn giữ nguyên tư thế đè tôi xuống giường.

Không cho tôi cơ hội phản ứng, Bách Vũ mãnh liệt hôn xuống, lần này nụ hôn rất bá đạo, hung hăng.

Lưỡi bị Bách Vũ mút mạnh, đầu lưỡi tê dại vì động tác của anh, nước miếng không kịp nuốt xuống chảy dọc xuống khóe môi.

Bên dưới là chiếc giường êm ái ấm áp, ánh sáng trong phòng chiếu xuống giống như một lớp ánh sáng đẹp bao phủ khiến con người ta ý loạn mê tình.

Nhịp tim của tôi đập dồn dập, hô hấp ngày càng rối loạn bởi nụ hôn cuồng vọng và độc chiếm của Bạch Vũ, đầu óc tôi lúc này vô cùng choáng váng và trống rỗng.

Tôi sắp không thở nổi thì cuối cùng Bách Vũ cũng rời khỏi môi tôi, đưa tay lên lau vệt nước trên khóe miệng tôi.

Tôi thở hổn hển, yếu ớt mở đôi môi ướt át của mình, mắt tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà, tôi vẫn chưa thể phục hồi lại ý thức trong lúc này.

Khi ý thức dần trở lại, tôi ngây người chớp mắt hai cái nhìn Bách Vũ, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của anh, mặt tôi lại đỏ bừng.

Ánh sáng chiếu vào người anh nên dễ dàng nhìn thấy trên người Bách Vũ như bùng lên ngọn lửa, rất rõ ràng và chói sáng.

Bách Vũ khóe miệng khẽ nhếch, cười đến ngây ngốc, cúi đầu hôn nhẹ lên chóp mũi của tôi, sau đó di chuyển đến dái tai của tôi, giọng nói trầm thấp khàn khàn, dung túng mà kiềm chế: "Tiếp theo cần phải làm chuyện nên làm, nếu em cảm thấy khó chịu thì có thể nói anh dừng lại."

Dứt lời, Bách Vũ nắm lấy dái tai của tôi, mơ hồ nói: "Em nghe thấy không?"

"Vâng..." Tôi mím chặt môi, hai mắt đảo qua lại, ngượng ngùng thận trọng nói.

Sau khi nhận được câu trả lời của tôi, Bách Vũ hôn lên tai tôi, sau đó hôn dọc xuống cổ nhích tới cắn nhẹ vào yết hầu củ tôi.

Tôi theo bản năng ngẩng đầu lên, lập tức "a" một tiếng.

Hơi thở của Bách Vũ lập tức trở nên nóng bỏng hơn, anh dùng đầu lưỡi liếm yết hầu đang chuyển động của tôi, anh luồn tay vào trong áo tôi rồi xoa lên eo tôi.

Lòng bàn tay như mang điện, cảm giác tê dại cứ thế lưu lại những nơi đã chạm qua, rồi từ từ lan ra khắp thân thể từng chút một.



Quần áo nhanh chóng bị Bách Vũ dễ dàng cởi ra.

Không còn quần áo che trên người, tôi dường như cảm thấy bên trong lồng ngực có thứ gì đó đang mãnh liệt muốn xông ra.

Đại não không ngừng kêu lên đã đến lúc phải dừng lại, ngay khi tôi mở mắt ra thì Bách Vũ đã cúi đầu, giữ lấy môi tôi, biến điều tôi muốn nói thành một nụ hôn mãnh liệt và rực lửa.

Nóng quá... Ngọn lửa bên trong vẫn không ngừng bùng cháy dữ dội.

Tôi khó thở vì nụ hôn của Bách Vũ, vì thế tôi cẩn thận đưa tay ra kéo góc áo của Bách Vũ, cố gắng ra hiệu cho anh ấy chậm lại.

Bách Vũ dừng lại, sau đó khẽ dời ra, chóp mũi áp vào chóp mũi của tôi, anh cười, giọng nói khàn khàn: "Có thích anh hôn không?"

Tôi cắn môi cảm thấy có chút xấu hổ, khẽ ậm ừ: "Chậm một chút."

"Ra vậy." Bách Vũ cọ vào chóp mũi của tôi, nói: "Giúp anh cởi quần có được không?"

Giọng anh trầm khàn, mang theo âm điệu trêu chọc đầy cám dỗ và quyến rũ, rõ ràng đó là câu hỏi bình thường nhưng lại chứa đựng sự khiêu gợi.

Tôi nhìn Bách Vũ, mím môi ngoan ngoãn gật đầu, mặc dù tôi chẳng còn sức mà giơ tay nữa.

"Ngoan như vậy?" Bách Vũ vừa nói vừa thẳng người, một tay cởi cúc áo sơ mi.

Bách Vũ nhanh chóng cởi áo để lộ ngực gầy cùng cơ bụng mập mờ ở dưới. Sau đó, anh cúi đầu xuống nhanh chóng tháo thắt lưng, tùy tiện để bên cạnh giường. Anh ngẩng đầu lên, thoáng cười, nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi nhìn cơ bụng Bách Vũ, theo bản năng lấy tay sờ vào cơ bụng của mình, mặc dù không có tí mỡ thừa nào nhưng không có cơ bụng, tôi bĩu môi, kéo chăn che bụng lại.

Nhìn thấy động tác của tôi, Bách Vũ nghiêng đầu nhếch khóe miệng cười, ý cười trầm thấp nhưng mang đến cảm giác vô cùng gợi cảm.

Sau đó Bách Vũ cúi xuống dời chăn ra, tôi còn chưa kịp phản ứng thì anh bất ngờ hôn xuống, nụ hôn lần này rất nhẹ nhàng, đầu lưỡi trơn ướt của anh chậm chậm liếm quanh bên trong miệng tôi.

Tôi chậm rãi nhắm mắt lại, đặt tay lên vai Bách Vũ và nhịp thở của tôi dần hòa vào nhịp thở của anh.

Ngay sau khi nụ hôn kết thúc, tôi cảm thấy Bách Vũ lại hôn dọc trên trên cổ tôi, đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng liếm trên xương vai xanh của tôi, cho đến khi đôi môi ấm áp của anh liếm đến núm vú bên phải của tôi khiến tôi lập tức mở mắt ra. Cơ thể không ngừng run rẩy, phía lưng cũng cảm thấy cứng đờ.

"Sếp Bách..." Tôi nhanh chóng dùng tay đẩy vai anh ra.

Nhưng Bách Vũ mắt điếc tai ngơ, giữ núm vú của tôi, cắn, liếm một cách đầy khiêu khích, tay anh duy chuyển từ phần eo sang đầu v* bên trái, sau đó dùng tay nhẹ nhàng xoa nắn.

Hơi thở nóng rực phun lên lồng ngực, khoái cảm chân thật đến tê dại, theo bản năng ngẩng cổ lên, hé môi thở hổn hển, hai mắt mất tập trung ngơ ngác nhìn vào một chỗ nào đó, đầu ngón tay bấu chặt vai lấy Bạch Vũ.

"Bách Vũ...... ah......" Tôi thở hổn hển, khẽ phát ra tiếng rên rỉ.

Cho đến khi đầu v* sưng đỏ, trên đó dính đầy vệt tình, Bách Vũ mới ngẩng đầu lên, giọng nói trầm thấp đầy quyến rũ gợi tình: "Thoải mái không?"

Kích thích vừa rồi vẫn còn lưu lại trong lồng ngực, hơi thở Bách Vũ phả ra tựa lông cọ vào cơ thể khiến toàn thân ngứa ngáy khiến tôi càng muốn nhiều hơn.

Thân thể lúc này không còn thuộc về tôi nữa, chỉ có thể ngây người nghe theo từng cử động của Bách Vũ, tôi thở hổn hển nhìn Bách Vũ, cắn chặt môi dưới, ngượng ngùng gật đầu.



Bách Vũ yên lặng nhìn tôi, nhướng mày cười tủm tỉm nói: "Em có muốn làm bên kia không?"

Ý muốn lấp đầy tâm trí tôi, đáp lại nụ cười Bách Vũ, tôi mím môi cười, giọng nói nhỏ nhẹ: "Nhẹ một chút"

Ánh mắt Bách Vũ tối sầm lại, trong lòng vui vẻ, nhẹ giọng nói: "Anh biết rồi."

Dứt lời, khuôn miệng ấm áp của Bách Vũ ngậm lấy ngực bên trái của tôi, hàm răng gặm đầu v*, khe hở nhỏ trên núm vú được Bách Vũ dùng lưỡi liếm quanh, ngực bên phải được bàn tay anh xoa nắn rất nhịp nhàng.

"Hừ..a..." Hai tay tôi vô thức nắm chặt tóc Bách Vũ, ngẩng đầu ưỡn ngực, sương mù như đọng trên viền mắt, cổ họng không kiềm chế được mà phát ra tiếng rên rỉ.

Tôi không chịu nổi kích thích mà Bách Vũ mang đến, tôi vặn eo, giọng nói khẽ run lên, như cầu xin: "Đừng... Sếp Bách... Bách Vũ!... Anh ơi, hức hức.... đừng mà."

Bách Vũ ngậm đầu v* của tôi một trận, dùng tay chống đỡ thân thể, hôn lên chóp mũi của tôi, nói: "Tiếp tục."

Tôi từ trong hỗn loạn tỉnh lại, liếm môi, ngơ ngác nhìn Bạch Vũ, tiếp tục chuyện gì?

Đôi mắt thâm thúy của Bách Vũ chậm rãi nheo lại, hờ hững nói: "Gọi anh ơi."

Tôi chớp chớp đôi mắt ướt át, nhận ra mình vừa gọi anh như vậy, hai má bắt đầu nóng một cách lạ thường, theo đó dái tai, cổ, ngực cũng nóng bừng lên.

Chăm chú nhìn nhau rất lâu, tôi cọ má vào vai anh, giọng nói của tôi nhẹ nhàng thỏ thẽ: "Anh ơi~~~."

Nghe thấy tiếng gọi kéo dài mang theo ý tứ làm nũng của tôi, hơi thở của Bách Vũ trở nên trầm hơn, anh tiếp tục hôn xuống môi, nói: "Em thật ngoan."

Đang hôn môi, Bách Vũ đột nhiên di chuyển xuống, vươn tay từ ngăn kéo đầu giường lấy ra một lọ nhỏ.

Tôi ngây người nhìn chằm chằm vào nó. Mặc dù tôi không biết nhiều về khía cạnh này, vẫn luôn là Bách Vũ khiêu khích, nhưng tôi biết nó là cái gì, tôi lo lắng nuốt nước bọt, giọng nói run lên: "... Anh... khi nào... chuẩn bị thứ này?"

Bách Vũ mỉm cười, mơ hồ nói: "Lần trước." Dứt lời, anh bật người dậy, dùng tay cởi bỏ quần lót trên người tôi xuống.

Tôi ngây người nhìn vào hạ thể đang trần nhộng của mình, nơi đó tiết ra thứ màu trắng đục, thứ đó cứ như thế mà rỉ ra, anh dùng tay má sát phía trên khiến cho nơi đó không khống chế được mà bắn ra.

Tôi không còn đủ sức lực để suy nghĩ thử lần trước mà Bách Vũ nói là lúc nào, động tác của Bách Vũ khiến tôi run rẩy và tê liệt. Tôi ngượng ngùng giơ tay ra và nắm lấy cánh tay Bách Vũ, nói: "Đừng.... Đừng..." Âm cuối run rẩy phát ra.

Bách Vũ khẽ cong môi, ý cười trầm thấp, mơ hồ nói: "Còn không mau buông ra? Hửm?"

Vừa nói Bách Vũ vừa cởi bỏ chiếc quần lỏng lẻo trên eo xuống, giống như một thước phim qua chậm, mỗi hành động của Bách Vũ đều phóng đại trước mắt tôi. Tôi nhìn anh cuối đầu nhẹ nhàng cởi bỏ quần lót, dương v*t căng cứng thoát ra khỏi lớp vải hiện ra trước mắt tôi.

Tôi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, mắt dán chặt vào ngọn đèn sáng và dịu êm trên đầu, Bách Vũ cúi xuống, che khuất ánh sáng trước mắt khiến cho không gian trở nên mờ ảo và vô cùng gợi tình.

Bách Vũ nghiêng đầu sang, ngậm lấy dái tai tôi, dùng răng cắn nhẹ và múc liếm quanh tai tôi, ngón tay theo vòng eo của tôi vào xương cụt, từ từ chuyển sang hông, lòng bàn tay nhào nặn mông của tôi, vỗ nhẹ lên đó.

Tôi cố hết sức mở to mắt, hơi thở nóng bỏng của Bách Vũ phun vào tai tôi, thân thể tôi khẽ run lên, căng thẳng vươn tay ra, sờ sờ cánh tay của Bách Vũ đang đặt trên cánh mông tôi, cảm thấy cánh tay của Bách Vũ nhẹ nhàng di chuyển xuống, dừng lại một lúc, giọng nói dịu dàng trầm thấp của Bách Vũ vang lên bên tai tôi: "Có muốn chịch anh không?"

Tôi hoang mang chớp mắt nhìn anh, khuôn mặt đỏ bừng trực tiếp đối diện với anh,tôi còn chưa kịp nói lời nào Bách Vũ nhìn tôi mỉm cười, đôi mắt đen càng trở nên sâu thẳm hơn: "Hôn anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau