Vai Chính Công Thụ Sao Lại Đánh Nhau Vì Mình
Chương 16: Tôi cá một bao lạt cả hai alpha đều thích omega đó!
Chương trình phát sóng trực tiếp khóa huấn luyện quân sự của tân sinh viên Học viện Quân sự Liên bang phù hợp với mọi lứa tuổi, được đông đảo khán giả yêu thích và lực người hâm mộ nồng nhiệt.
Không chỉ các ông chủ quân đội có thể tìm thấy những hạt giống yêu thích của họ trong 7 ngày phát sóng trực tiếp này, mà cư dân mạng sa điêu* cũng có thể lựa chọn các học viên quân đội cho bản thân mình. Tiểu ca ca tuấn mỹ mặc đồng phục không thơm sao?
(*sa điêu沙雕: nghĩa đen là điêu khắc tượng cát, ngoài ra nó còn đồng âm với từ ngu ngốc. Nhưng ngày nay, nó dùng để chỉ những người thú vị và những người vui tính, nghĩa của từ này trung tính hơn, và mối quan hệ giữa hai bên quyết định sự khen ngợi và phủ nhận.
**không thơm sao不香吗: đó là một câu nói rất châm biếm, với giọng điệu khoa trương)
Nếu không thích tiểu alpha ca ca cũng không sao, Học viện Lễ nghi bên cạnh sẽ cử các omega có giá trị nhan sắc siêu cao làm thành viên đội cổ động đó nha~ Mau đến chọn tiểu ca ca yêu thích của bạn trong chương trình phát sóng trực tiếp khóa huấn luyện quân sự của tân sinh viên Học viện Quân sự Liên bang ~
Đúng đúng đúng, chỉ có chảy nước miếng qua màn hình, sau này họ trở thành sếp hay vợ của sếp, muốn mlem cũng không tìm được cách để ngắm họ.
【Ooooooooooooo cuối cùng cũng bắt đầu phát sóng! Để mình giới thiệu với các bạn mới những điểm nổi bật nhé, phương trận của mỗi khoa đều là người đẹp trai nhất! Đặc biệt là phương trận của khoa Cơ khí, mỗi giáo thảo của trường cơ bản đều được chọn từ khoa Cơ khí~ Kế tiếp, bạn có thể bỏ qua phần phát biểu của lãnh đạo trường, không có gì để xem, thừa dịp lúc này có thể đi vệ sinh, sau đó là đội cổ vũ omega xinh đẹp tiến vào!!! Tuyệt đối đừng bỏ lỡ phần này! 】
【Lầu trên vừa nhìn đã biết là người hâm mộ cũ [đầu chó mỉm cười.jpg]】
【Tôi cũng sẽ chia sẻ kinh nghiệm của mình với các bạn mới tới. Khi tìm được một anh chàng đẹp trai, anh em đưa em ấy lên màn hình công khai (gạch bỏ) cho thật nghiêm túc. Mọi người đều có thể chụp màn hình, chia sẻ ảnh đẹp cho nhau, nhưng tốt nhất không nên gửi ảnh của omega trong đội cổ vũ, đừng có chơi bóng có cạnh màu, chú ý nghi thức phụ đề phần bình luận mở màn】
【Phương trận đầu tiên vào sân là sinh viên năm nhất khoa cơ khí của chúng tôi. Tốc độ của bọn họ đồng đều, họ đang đi đến chỗ chúng ta. Chăm chỉ nghiên cứu, đưa ra những ý tưởng mới là thái độ học tập của họ. Đó là sự cạnh tranh dù nhỏ nhất, một bước cũng không nhường là sự cạnh tranh của họ trong trận đấu này. Hãy cùng chúc cho nhóm cơ giới gia tương lai này đạt được kết quả lý tưởng! 】
Phụ đề bình luận dày đặc gần như che khuất quảng trường phương trận của khoa cơ khí trong phòng phát sóng trực tiếp, ông nội Đường cầm quân cờ thuận tay tắt phụ đề bình luận, hạ một quân cờ trên bàn cờ.
"Thời gian trôi nhanh quá. Hơn một trăm năm trước, lão Đường ông và tôi tham gia lễ huấn luyện quân sự. Không ngờ hiện tại cháu trai của chúng ta cũng tham gia." Cố thượng tướng cảm khái hai câu, bỗng nhiên thay đổi giọng điệu, ra vẻ nói: "Hơn nữa cháu trai của tôi vẫn là người dẫn đầu của phương trận khoa cơ giáp. Nó mang phong độ năm đó của tôi."
Ông và ông nội Đường so đo cả đời, không phân cao thấp, cuối cùng vẫn là trong chuyện có cháu trai alpha tìm được cảm giác thành tựu.
Ông nội Đường khịt mũi, "Này có là gì, Đường Đường nhà tôi vẫn là đội trưởng đội cổ vũ."
"Không phải tôi không nói ông, lão Đường à, tại sao ông không thúc giục con trai mình sinh một đứa nhỏ alpha? Bây giờ họ Đường của ông có một dòng độc đinh omega.” Cố thượng tướng mạnh mẽ vang dội hạ quân cờ trắng, nhìn quân cờ đen trên bàn cờ đã có dấu hiệu suy tàn, ông ta đều cảm nhận được cảm giác ưu việt,"Con dâu của ông không thể sinh con, vậy để con trai ông tìm omega khác, ông đừng để cái gốc của Đường gia lão tổ bị Đường Bạch chặt đứt. ”
Ông nội Đường cau mày nhìn chằm chằm bàn cờ.
"Omega gả ra ngoài như bát nước đổ đi, tôi chỉ muốn tốt cho ông thôi lão Đường, nếu Đường Đường của ông gả cho cháu trai tôi, gia nghiệp mà ông cực khổ vất vả cả đời để gây dựng không phải tất cả đều có một nửa mang họ là Cố...” Ông ta chưa kịp nói xong thì nghe thấy một tiếng nổ lớn.
Ông nội Đường mặt vô biểu tình vỗ vỗ bàn cờ: "Ai nói Đường Đường nhà tôi sẽ gả cho cháu trai ông! Cháu trai họ Cố của ông có phải còn chưa nói cho ông biết nó đã làm gì sao!"
Cố thượng tướng: "?"
Ông nội Đường thổi râu, trừng mắt nói: "Ông có biết bạn cùng phòng của cháu trai ông bịa đặt Đường Đường nhà chúng tôi thế nào không? Lời nói khó nghe đến tôi cũng không nguyện ý nói, sợ làm bẩn miệng! Từ thái độ bạn cùng phòng của cháu trai ông cho thấy cháu trai ông đối với Đường Đường cũng không tốt, mà vẫn muốn kết hôn với Đường Đường, còn muốn Đường gia đổi họ thành họ Cố, đi mà mơ giấc mộng xuân thu của ông đi!"
Cố thượng tướng:"??? "
Cố thượng tướng trong nháy mắt bị mắng như cháu trai, ông nội Đường đúng lý hợp tình lật bàn cờ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra xem phát sóng trực tiếp. Lúc này phương trận đã sang khoa cơ giáp rồi. Đều là kẻ tay rộng, eo hẹp, chân dài. Tư thế oai hùng hiên ngang suất khí bức người, đi tuốt đằng trước là hai vị dẫn đầu với khí thế kinh người.
Bên trái là Cố Đồ Nam, bên phải là Tạ Như Hành, một người anh tuấn chính khí, một người tuấn mỹ tùy tiện. Cho dù không ở hiện trường, nhìn thấy biểu cảm cứng rắn và dữ tợn của một nhóm nhãi alpha sau lưng chúng, đã biết uy áp hai alpha trẻ tuổi trước mặt họ phát ra mạnh mẽ như thế nào.
Thế nhưng nghĩ rằng hai thằng nhóc alpha này cùng Đường gia lão tử là lợn con và bắp cải*, ông liền ghét bỏ mở phụ đề bình luận, ý đồ dùng phụ đề bình luận che mặt.
(*lợn con và bắp cải: giống bông hoa nhài cắm bãi phân trâu íiiii)
【a a a a a a a a a a a 】
【Hai người đều là đồ ăn của tui, Thái Bình Dương là do nước dãi của tui khi nhìn thấy soái ca để lại đó】
(khoái khoái, chảy nước miếng chảy nước miếng)
【Người bên phải lớn lên quá đẹp, thế nhưng có chút xấu xa, là cái loại khi ghen sẽ đem bạn bỏ dưới tầng hầm làm hư người [chảy nước miếng.jpg]】
(xấu xa là kiểu badboiz, còn cái kia là làm acbxyz đến hư người í hả)
【Cho tôi biết địa chỉ của alpha dẫn đầu ở bên phải, tối nay tôi sẽ trèo lên ống dẫn nước, sử dụng chiếc bao tải quý giá của mình để trộm anh ta!】
【Con tôi bay ra rồi, gọi người dẫn đầu bên phải là ba đi con】
(má, liêm sỉ còn đúng cái nịt)
【Phổ cập khoa học một chút, alpha dẫn đầu bên phải tên Tạ Như Hành, alpha song cấp S, lập điểm cao nhất trong lịch sử của bài kiểm tra thể chất đầu vào trường quân sự liên bang, độc thân có thể theo đuổi!!!】
Vẻ mặt Ông nội Đường giống như ông cụ xem điện thoại trong tàu điện ngầm, cái này là cái gì và cái gì đây?
*
Tạ Như Hành đang đi phía trước phương trận, vô số ánh mắt dừng trên người hắn. Phương trận của các khoa đã đứng sẵn, người chủ trì đứng trên đài lãnh đạo, hàng triệu người xem sau khi phát sóng trực tiếp...
Ánh nắng sáng mặt trời sáng rực rơi trên người hắn, sáng đến nỗi hắn không mở được mắt.
Hắn nghĩ hắn hẳn không quá quen với những dịp như vậy, bởi vì hắn chưa từng trải qua loại này...loại này...
Nên miêu tả như thế nào đây?
Giữa ban ngày ban mặt bị mọi người nhìn chằm chằm?
Từ nhỏ hắn đã quen với cuộc sống của lũ chuột hôi hám trong cống ngầm, thiếu niên thì đã quen với bản chất "đẹp đẽ mỹ miều" của dã thú trong đấu trường, thế cho nên hắn hiện tại không quen với cuộc sống đứng dưới ánh mặt trời.
Có thể ánh nắng quá chói mắt, hoặc có thể ánh mắt đang nhìn anh quá háo sắc, như có vô số kính lúp tập trung trên người, khiến Tạ Như Hành có chút khó chịu.
—— “Chỉ có những con chuột đào bới trong đống rác mới không ghét bỏ cơm huấn luyện trong nhà ăn quân đội liên bang.”
—— “Súc sinh chính là súc sinh, cho dù được khoác lên mình bộ da người, mặc lên mình bộ quần áo mới, vẫn chảy trong người dòng máu ti tiện bẩn thiểu."
——"Giòi bò lúc nhúc trong khu ổ chuột không thể lên được mặt bàn, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể biết được ai là dân đen."
Nghĩ rằng sẽ không để ý, trong lòng không để tâm những lời bàn tán, lải nhải làm lòng hắn buồn bực, lệ khí cuồn cuộc.
"Wow ~~~"
Liên tiếp những tiếng kinh hô theo giữa phương trận các khoa truyền tới, một đội đặc biệt tiến vào cổng thao trường. Họ mặc đồng phục trắng tinh, màu trắng làm nổi bật những đường nét cơ thể mềm mại và mảnh mai của omega. Trong tay cầm một bó hoa hồng đỏ, hai màu đỏ và trắng tương phản rõ ràng.
Omega nhỏ nhắn dẫn đầu môi hồng răng trắng, khí chất trong sáng giống như không rành thế sự, ánh mặt trời xuyên qua mây ôm lấy thân thể thiếu niên, làm cho cậu chói mắt như vật phát sáng.
Mang theo một lẵng hoa đầy cánh hồng, cậu hướng về phía phương trận khoa cơ giáp đi tới, cười tươi như hoa, sau đó nắm lấy một nắm cánh hoa hồng tung lên không trung!
Mùi hương ngào ngạt nồng đậm vẫn không che giấu được nhân vật nhỏ nhắn tươi tắn, hương hoa đậm đặc tràn ngập trong không khí. Dưới làn mưa cánh hoa, Đường Bạch lông mi cong cong nhìn Tạ Như Hành, khi ánh mắt chạm nhau, Tạ Như Hành lại nhìn thấy sự mềm mại trong đôi mắt màu hổ phách sáng ngời ấy.
Thật sự rất kỳ diệu, mỗi lần nhìn thấy ánh mắt như thế này của Đường Bạch, trái tim hắn như ngâm trong nước đường ngọt ngào, cơn tức giận không tên có lớn đến đâu cũng sẽ bị dập tắt.
Tạ Như Hành nhìn Đường Bạch, mắt phượng đến chính mình cũng không phát hiện có một tia dịu dàng.
Phụ đề bình luận lúc này đã trở nên điên cuồng:
【Không phải đâu sếp à, thật sự có người lớn lên đáng yêu như vậy à [rơi lệ]】
【Omega này là ai vậy? Ngọt ngào quá! 】
【Mưa hoa hồng, cùng nhau đi trên con đường hoa, tôi gục rồi!!! [Khóc không thành tiếng][Khóc không thành tiếng][Khóc không thành tiếng]】
【A a a a mọi người có để ý biểu cảm của hai vị dẫn đầu thay đổi rồi không?! Tôi cá một bao lạt cả hai alpha đều thích omega đó!!! 】
【Là thật đó! Sau khi omega đó xuất hiện! Ánh mắt của hai vị dẫn đầu hoàn toàn khác nhau! 】
【Thực ra, ánh mắt hai vị dẫn đầu không giống với ánh mắt nhìn thẳng của đội alpha phía sau...】
Đường Bạch ngẩng đầu ưỡn ngực vào ghế dành riêng cho đội cổ vũ. Dưới đài có rất nhiều alpha lén lút nhìn về phía cậu, cậu không chỉ không có chút nào sợ hãi, không những không nói gì mà còn tươi cười với họ.
Đó là một nụ cười phóng khoáng, tự tin và quyến rũ, đôi mắt màu hổ phách trong veo, hai lúm đồng tiền nhỏ say đắm lòng người, cả người như toát ra mị lực, như đang thầm nói: "Hoan nghênh mọi người đến thưởng thức vẻ đẹp của tôi."
So với đám omega xinh đẹp nhưng xấu hổ, đôi mắt Đường Bạch sáng ngời khiến người ta không thể rời mắt khỏi cậu.
Các omega thường dân không dám tự mặc quần áo cho mình, không mặc quá ít và không mặc quá rực rỡ, bởi vì những điều này có thể dẫn đến vận rủi, còn các omega quý tộc thì vô cùng dè dặt, họ giống như bông hoa quý chờ người khác hái.
Trong thời đại omega bị kìm hãm này, hiếm khi thấy một omega nào hào phóng, tự tin, không rụt rè làm vẻ ta đây, lại toát lên vẻ quyến rũ của riêng mình.
"Mấy thằng nhóc thối của khoa cơ khí đang chảy nước miếng, nếu muốn xem thì thoải mái thưởng thức đi. Đừng ngượng ngùng niết nắm tay như một tiểu omega." Hiệu trưởng cầm micrô đứng trên đài lãnh đạo: "Đúng rồi, đang nói cậu đó, đỏ mặt cái gì?"
Phương trận của các khoa dưới sân khấu cười phá lên, họ không chịu thua kém nhìn omega trên khán đài, giống ánh mắt giống như một bầy sói đói.
Nhiều omega sợ hãi núp sau đội trưởng, không dám đối diện với nhiều alpha như vậy.
Omega xinh đẹp nhất cũng không thèm nhìn các alpha dưới sân khấu, cởi chiếc loa nhỏ đính kim cương trên eo xuống, ngọt ngào hô: "Cái gì gọi là ngượng ngùng niết nắm tay giống tiểu omega, thưa ngài Hiệu trưởng, ngài thấy tôi ngượng ngùng niết nắm tay* sao?"
(*dùng ngón tay cái và một ngón tay khác, mấy bà gặp crush là hiểu được động tác này nè)
Hiệu trưởng đã nhiều năm không bị người khác chống đối: "..."
Ông nhìn omega nhỏ bé không muốn chịu thua thiệt của Đường gia, cười sằng sặc nói: "Không phải, em không có ngượng ngùng niết nắm tay, là do tôi dùng từ không đúng. Tôi xin nhận lỗi với bạn học Đường Bạch tại đây."
Sau khi nhận lỗi, vẻ mặt của thầy hiệu trưởng trở nên nghiêm túc, ông nhìn phần lớn alpha lơ đểnh dưới khán đài, trầm giọng nói: "Một trong những bạn học của chúng ta đã xúc phạm omega, bản chất là xấu xa, nhưng em ấy đã nhận ra sai lầm của mình, hôm nay nguyện ý ở trước mặt mọi người kiểm điểm và xin lỗi."
"Bạn học Tần Tuấn, bạn có thể lên đây."
Vừa dứt lời, toàn trường ồ lên.
Trong buổi phát sóng trực tiếp huấn luyện quân sự chưa từng có ai nhắc tới chuyện không liên quan đến huấn luyện, phải biết rằng buổi phát sóng trực tiếp này không chỉ có giáo viên và học sinh trong trường, mà còn vô số ánh mắt đều đổ dồn về buổi phát sóng trực tiếp này.
Vào một dịp trang trọng như vậy, alpha có tên Tần Tuấn đã lên sân khấu xin lỗi, điều này đồng nghĩa với việc Tần Tuấn đã để lại ắt cảm trong lòng tất cả những ông lớn đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp, này không còn là vấn đề xấu hổ nữa rồi...
Các khoa khác kinh ngạc trước việc alpha xin lỗi, khoa cơ giáp kinh ngạc là vì người đến xin lỗi là “Tần Tuấn”.
"Tần Tuấn? Có phải là Tần Tuấn mà tôi đang nghĩ không?! Không có khả năng đi?"
"Nhưng Tần Tuấn hình như thực sự không ở trong phương trận..."
"Tần Tuấn biết hai chữ xin lỗi viết như thế nào sao? Ngày đầu tiên đi học đã đánh Tiểu Thích, cũng không có xin lỗi! Cuối cùng, Tiểu Thích bị đuổi học!”
”Trong trường có thể có alpha cùng tên cùng họ với Tần Tuấn.”
“Năm nhất không có ai cùng tên cùng họ với Tần Tuấn....”
Khi mọi người đang tranh cãi, Tạ Như Hành ngẩng đầu nhìn chỗ Đường Bạch ngồi.
Đường Bạch nằm úp sấp trên lan can, một tay chống cằm, tựa như đang xem một vở kịch hay, dường như cảm nhận được ánh mắt của Tạ Như Hành, từ xa nhìn lại Tạ Như Hành.
Khi ánh mắt chạm nhau, đôi mắt màu hổ phách sáng rực lên, mang theo cảm giác sáng ngời tràn đầy ánh mặt trời, xinh đẹp nháy mắt với Tạ Như Hành, giữa hai lông mày lộ ra vẻ kiêu ngạo như mèo.
Không chỉ các ông chủ quân đội có thể tìm thấy những hạt giống yêu thích của họ trong 7 ngày phát sóng trực tiếp này, mà cư dân mạng sa điêu* cũng có thể lựa chọn các học viên quân đội cho bản thân mình. Tiểu ca ca tuấn mỹ mặc đồng phục không thơm sao?
(*sa điêu沙雕: nghĩa đen là điêu khắc tượng cát, ngoài ra nó còn đồng âm với từ ngu ngốc. Nhưng ngày nay, nó dùng để chỉ những người thú vị và những người vui tính, nghĩa của từ này trung tính hơn, và mối quan hệ giữa hai bên quyết định sự khen ngợi và phủ nhận.
**không thơm sao不香吗: đó là một câu nói rất châm biếm, với giọng điệu khoa trương)
Nếu không thích tiểu alpha ca ca cũng không sao, Học viện Lễ nghi bên cạnh sẽ cử các omega có giá trị nhan sắc siêu cao làm thành viên đội cổ động đó nha~ Mau đến chọn tiểu ca ca yêu thích của bạn trong chương trình phát sóng trực tiếp khóa huấn luyện quân sự của tân sinh viên Học viện Quân sự Liên bang ~
Đúng đúng đúng, chỉ có chảy nước miếng qua màn hình, sau này họ trở thành sếp hay vợ của sếp, muốn mlem cũng không tìm được cách để ngắm họ.
【Ooooooooooooo cuối cùng cũng bắt đầu phát sóng! Để mình giới thiệu với các bạn mới những điểm nổi bật nhé, phương trận của mỗi khoa đều là người đẹp trai nhất! Đặc biệt là phương trận của khoa Cơ khí, mỗi giáo thảo của trường cơ bản đều được chọn từ khoa Cơ khí~ Kế tiếp, bạn có thể bỏ qua phần phát biểu của lãnh đạo trường, không có gì để xem, thừa dịp lúc này có thể đi vệ sinh, sau đó là đội cổ vũ omega xinh đẹp tiến vào!!! Tuyệt đối đừng bỏ lỡ phần này! 】
【Lầu trên vừa nhìn đã biết là người hâm mộ cũ [đầu chó mỉm cười.jpg]】
【Tôi cũng sẽ chia sẻ kinh nghiệm của mình với các bạn mới tới. Khi tìm được một anh chàng đẹp trai, anh em đưa em ấy lên màn hình công khai (gạch bỏ) cho thật nghiêm túc. Mọi người đều có thể chụp màn hình, chia sẻ ảnh đẹp cho nhau, nhưng tốt nhất không nên gửi ảnh của omega trong đội cổ vũ, đừng có chơi bóng có cạnh màu, chú ý nghi thức phụ đề phần bình luận mở màn】
【Phương trận đầu tiên vào sân là sinh viên năm nhất khoa cơ khí của chúng tôi. Tốc độ của bọn họ đồng đều, họ đang đi đến chỗ chúng ta. Chăm chỉ nghiên cứu, đưa ra những ý tưởng mới là thái độ học tập của họ. Đó là sự cạnh tranh dù nhỏ nhất, một bước cũng không nhường là sự cạnh tranh của họ trong trận đấu này. Hãy cùng chúc cho nhóm cơ giới gia tương lai này đạt được kết quả lý tưởng! 】
Phụ đề bình luận dày đặc gần như che khuất quảng trường phương trận của khoa cơ khí trong phòng phát sóng trực tiếp, ông nội Đường cầm quân cờ thuận tay tắt phụ đề bình luận, hạ một quân cờ trên bàn cờ.
"Thời gian trôi nhanh quá. Hơn một trăm năm trước, lão Đường ông và tôi tham gia lễ huấn luyện quân sự. Không ngờ hiện tại cháu trai của chúng ta cũng tham gia." Cố thượng tướng cảm khái hai câu, bỗng nhiên thay đổi giọng điệu, ra vẻ nói: "Hơn nữa cháu trai của tôi vẫn là người dẫn đầu của phương trận khoa cơ giáp. Nó mang phong độ năm đó của tôi."
Ông và ông nội Đường so đo cả đời, không phân cao thấp, cuối cùng vẫn là trong chuyện có cháu trai alpha tìm được cảm giác thành tựu.
Ông nội Đường khịt mũi, "Này có là gì, Đường Đường nhà tôi vẫn là đội trưởng đội cổ vũ."
"Không phải tôi không nói ông, lão Đường à, tại sao ông không thúc giục con trai mình sinh một đứa nhỏ alpha? Bây giờ họ Đường của ông có một dòng độc đinh omega.” Cố thượng tướng mạnh mẽ vang dội hạ quân cờ trắng, nhìn quân cờ đen trên bàn cờ đã có dấu hiệu suy tàn, ông ta đều cảm nhận được cảm giác ưu việt,"Con dâu của ông không thể sinh con, vậy để con trai ông tìm omega khác, ông đừng để cái gốc của Đường gia lão tổ bị Đường Bạch chặt đứt. ”
Ông nội Đường cau mày nhìn chằm chằm bàn cờ.
"Omega gả ra ngoài như bát nước đổ đi, tôi chỉ muốn tốt cho ông thôi lão Đường, nếu Đường Đường của ông gả cho cháu trai tôi, gia nghiệp mà ông cực khổ vất vả cả đời để gây dựng không phải tất cả đều có một nửa mang họ là Cố...” Ông ta chưa kịp nói xong thì nghe thấy một tiếng nổ lớn.
Ông nội Đường mặt vô biểu tình vỗ vỗ bàn cờ: "Ai nói Đường Đường nhà tôi sẽ gả cho cháu trai ông! Cháu trai họ Cố của ông có phải còn chưa nói cho ông biết nó đã làm gì sao!"
Cố thượng tướng: "?"
Ông nội Đường thổi râu, trừng mắt nói: "Ông có biết bạn cùng phòng của cháu trai ông bịa đặt Đường Đường nhà chúng tôi thế nào không? Lời nói khó nghe đến tôi cũng không nguyện ý nói, sợ làm bẩn miệng! Từ thái độ bạn cùng phòng của cháu trai ông cho thấy cháu trai ông đối với Đường Đường cũng không tốt, mà vẫn muốn kết hôn với Đường Đường, còn muốn Đường gia đổi họ thành họ Cố, đi mà mơ giấc mộng xuân thu của ông đi!"
Cố thượng tướng:"??? "
Cố thượng tướng trong nháy mắt bị mắng như cháu trai, ông nội Đường đúng lý hợp tình lật bàn cờ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra xem phát sóng trực tiếp. Lúc này phương trận đã sang khoa cơ giáp rồi. Đều là kẻ tay rộng, eo hẹp, chân dài. Tư thế oai hùng hiên ngang suất khí bức người, đi tuốt đằng trước là hai vị dẫn đầu với khí thế kinh người.
Bên trái là Cố Đồ Nam, bên phải là Tạ Như Hành, một người anh tuấn chính khí, một người tuấn mỹ tùy tiện. Cho dù không ở hiện trường, nhìn thấy biểu cảm cứng rắn và dữ tợn của một nhóm nhãi alpha sau lưng chúng, đã biết uy áp hai alpha trẻ tuổi trước mặt họ phát ra mạnh mẽ như thế nào.
Thế nhưng nghĩ rằng hai thằng nhóc alpha này cùng Đường gia lão tử là lợn con và bắp cải*, ông liền ghét bỏ mở phụ đề bình luận, ý đồ dùng phụ đề bình luận che mặt.
(*lợn con và bắp cải: giống bông hoa nhài cắm bãi phân trâu íiiii)
【a a a a a a a a a a a 】
【Hai người đều là đồ ăn của tui, Thái Bình Dương là do nước dãi của tui khi nhìn thấy soái ca để lại đó】
(khoái khoái, chảy nước miếng chảy nước miếng)
【Người bên phải lớn lên quá đẹp, thế nhưng có chút xấu xa, là cái loại khi ghen sẽ đem bạn bỏ dưới tầng hầm làm hư người [chảy nước miếng.jpg]】
(xấu xa là kiểu badboiz, còn cái kia là làm acbxyz đến hư người í hả)
【Cho tôi biết địa chỉ của alpha dẫn đầu ở bên phải, tối nay tôi sẽ trèo lên ống dẫn nước, sử dụng chiếc bao tải quý giá của mình để trộm anh ta!】
【Con tôi bay ra rồi, gọi người dẫn đầu bên phải là ba đi con】
(má, liêm sỉ còn đúng cái nịt)
【Phổ cập khoa học một chút, alpha dẫn đầu bên phải tên Tạ Như Hành, alpha song cấp S, lập điểm cao nhất trong lịch sử của bài kiểm tra thể chất đầu vào trường quân sự liên bang, độc thân có thể theo đuổi!!!】
Vẻ mặt Ông nội Đường giống như ông cụ xem điện thoại trong tàu điện ngầm, cái này là cái gì và cái gì đây?
*
Tạ Như Hành đang đi phía trước phương trận, vô số ánh mắt dừng trên người hắn. Phương trận của các khoa đã đứng sẵn, người chủ trì đứng trên đài lãnh đạo, hàng triệu người xem sau khi phát sóng trực tiếp...
Ánh nắng sáng mặt trời sáng rực rơi trên người hắn, sáng đến nỗi hắn không mở được mắt.
Hắn nghĩ hắn hẳn không quá quen với những dịp như vậy, bởi vì hắn chưa từng trải qua loại này...loại này...
Nên miêu tả như thế nào đây?
Giữa ban ngày ban mặt bị mọi người nhìn chằm chằm?
Từ nhỏ hắn đã quen với cuộc sống của lũ chuột hôi hám trong cống ngầm, thiếu niên thì đã quen với bản chất "đẹp đẽ mỹ miều" của dã thú trong đấu trường, thế cho nên hắn hiện tại không quen với cuộc sống đứng dưới ánh mặt trời.
Có thể ánh nắng quá chói mắt, hoặc có thể ánh mắt đang nhìn anh quá háo sắc, như có vô số kính lúp tập trung trên người, khiến Tạ Như Hành có chút khó chịu.
—— “Chỉ có những con chuột đào bới trong đống rác mới không ghét bỏ cơm huấn luyện trong nhà ăn quân đội liên bang.”
—— “Súc sinh chính là súc sinh, cho dù được khoác lên mình bộ da người, mặc lên mình bộ quần áo mới, vẫn chảy trong người dòng máu ti tiện bẩn thiểu."
——"Giòi bò lúc nhúc trong khu ổ chuột không thể lên được mặt bàn, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể biết được ai là dân đen."
Nghĩ rằng sẽ không để ý, trong lòng không để tâm những lời bàn tán, lải nhải làm lòng hắn buồn bực, lệ khí cuồn cuộc.
"Wow ~~~"
Liên tiếp những tiếng kinh hô theo giữa phương trận các khoa truyền tới, một đội đặc biệt tiến vào cổng thao trường. Họ mặc đồng phục trắng tinh, màu trắng làm nổi bật những đường nét cơ thể mềm mại và mảnh mai của omega. Trong tay cầm một bó hoa hồng đỏ, hai màu đỏ và trắng tương phản rõ ràng.
Omega nhỏ nhắn dẫn đầu môi hồng răng trắng, khí chất trong sáng giống như không rành thế sự, ánh mặt trời xuyên qua mây ôm lấy thân thể thiếu niên, làm cho cậu chói mắt như vật phát sáng.
Mang theo một lẵng hoa đầy cánh hồng, cậu hướng về phía phương trận khoa cơ giáp đi tới, cười tươi như hoa, sau đó nắm lấy một nắm cánh hoa hồng tung lên không trung!
Mùi hương ngào ngạt nồng đậm vẫn không che giấu được nhân vật nhỏ nhắn tươi tắn, hương hoa đậm đặc tràn ngập trong không khí. Dưới làn mưa cánh hoa, Đường Bạch lông mi cong cong nhìn Tạ Như Hành, khi ánh mắt chạm nhau, Tạ Như Hành lại nhìn thấy sự mềm mại trong đôi mắt màu hổ phách sáng ngời ấy.
Thật sự rất kỳ diệu, mỗi lần nhìn thấy ánh mắt như thế này của Đường Bạch, trái tim hắn như ngâm trong nước đường ngọt ngào, cơn tức giận không tên có lớn đến đâu cũng sẽ bị dập tắt.
Tạ Như Hành nhìn Đường Bạch, mắt phượng đến chính mình cũng không phát hiện có một tia dịu dàng.
Phụ đề bình luận lúc này đã trở nên điên cuồng:
【Không phải đâu sếp à, thật sự có người lớn lên đáng yêu như vậy à [rơi lệ]】
【Omega này là ai vậy? Ngọt ngào quá! 】
【Mưa hoa hồng, cùng nhau đi trên con đường hoa, tôi gục rồi!!! [Khóc không thành tiếng][Khóc không thành tiếng][Khóc không thành tiếng]】
【A a a a mọi người có để ý biểu cảm của hai vị dẫn đầu thay đổi rồi không?! Tôi cá một bao lạt cả hai alpha đều thích omega đó!!! 】
【Là thật đó! Sau khi omega đó xuất hiện! Ánh mắt của hai vị dẫn đầu hoàn toàn khác nhau! 】
【Thực ra, ánh mắt hai vị dẫn đầu không giống với ánh mắt nhìn thẳng của đội alpha phía sau...】
Đường Bạch ngẩng đầu ưỡn ngực vào ghế dành riêng cho đội cổ vũ. Dưới đài có rất nhiều alpha lén lút nhìn về phía cậu, cậu không chỉ không có chút nào sợ hãi, không những không nói gì mà còn tươi cười với họ.
Đó là một nụ cười phóng khoáng, tự tin và quyến rũ, đôi mắt màu hổ phách trong veo, hai lúm đồng tiền nhỏ say đắm lòng người, cả người như toát ra mị lực, như đang thầm nói: "Hoan nghênh mọi người đến thưởng thức vẻ đẹp của tôi."
So với đám omega xinh đẹp nhưng xấu hổ, đôi mắt Đường Bạch sáng ngời khiến người ta không thể rời mắt khỏi cậu.
Các omega thường dân không dám tự mặc quần áo cho mình, không mặc quá ít và không mặc quá rực rỡ, bởi vì những điều này có thể dẫn đến vận rủi, còn các omega quý tộc thì vô cùng dè dặt, họ giống như bông hoa quý chờ người khác hái.
Trong thời đại omega bị kìm hãm này, hiếm khi thấy một omega nào hào phóng, tự tin, không rụt rè làm vẻ ta đây, lại toát lên vẻ quyến rũ của riêng mình.
"Mấy thằng nhóc thối của khoa cơ khí đang chảy nước miếng, nếu muốn xem thì thoải mái thưởng thức đi. Đừng ngượng ngùng niết nắm tay như một tiểu omega." Hiệu trưởng cầm micrô đứng trên đài lãnh đạo: "Đúng rồi, đang nói cậu đó, đỏ mặt cái gì?"
Phương trận của các khoa dưới sân khấu cười phá lên, họ không chịu thua kém nhìn omega trên khán đài, giống ánh mắt giống như một bầy sói đói.
Nhiều omega sợ hãi núp sau đội trưởng, không dám đối diện với nhiều alpha như vậy.
Omega xinh đẹp nhất cũng không thèm nhìn các alpha dưới sân khấu, cởi chiếc loa nhỏ đính kim cương trên eo xuống, ngọt ngào hô: "Cái gì gọi là ngượng ngùng niết nắm tay giống tiểu omega, thưa ngài Hiệu trưởng, ngài thấy tôi ngượng ngùng niết nắm tay* sao?"
(*dùng ngón tay cái và một ngón tay khác, mấy bà gặp crush là hiểu được động tác này nè)
Hiệu trưởng đã nhiều năm không bị người khác chống đối: "..."
Ông nhìn omega nhỏ bé không muốn chịu thua thiệt của Đường gia, cười sằng sặc nói: "Không phải, em không có ngượng ngùng niết nắm tay, là do tôi dùng từ không đúng. Tôi xin nhận lỗi với bạn học Đường Bạch tại đây."
Sau khi nhận lỗi, vẻ mặt của thầy hiệu trưởng trở nên nghiêm túc, ông nhìn phần lớn alpha lơ đểnh dưới khán đài, trầm giọng nói: "Một trong những bạn học của chúng ta đã xúc phạm omega, bản chất là xấu xa, nhưng em ấy đã nhận ra sai lầm của mình, hôm nay nguyện ý ở trước mặt mọi người kiểm điểm và xin lỗi."
"Bạn học Tần Tuấn, bạn có thể lên đây."
Vừa dứt lời, toàn trường ồ lên.
Trong buổi phát sóng trực tiếp huấn luyện quân sự chưa từng có ai nhắc tới chuyện không liên quan đến huấn luyện, phải biết rằng buổi phát sóng trực tiếp này không chỉ có giáo viên và học sinh trong trường, mà còn vô số ánh mắt đều đổ dồn về buổi phát sóng trực tiếp này.
Vào một dịp trang trọng như vậy, alpha có tên Tần Tuấn đã lên sân khấu xin lỗi, điều này đồng nghĩa với việc Tần Tuấn đã để lại ắt cảm trong lòng tất cả những ông lớn đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp, này không còn là vấn đề xấu hổ nữa rồi...
Các khoa khác kinh ngạc trước việc alpha xin lỗi, khoa cơ giáp kinh ngạc là vì người đến xin lỗi là “Tần Tuấn”.
"Tần Tuấn? Có phải là Tần Tuấn mà tôi đang nghĩ không?! Không có khả năng đi?"
"Nhưng Tần Tuấn hình như thực sự không ở trong phương trận..."
"Tần Tuấn biết hai chữ xin lỗi viết như thế nào sao? Ngày đầu tiên đi học đã đánh Tiểu Thích, cũng không có xin lỗi! Cuối cùng, Tiểu Thích bị đuổi học!”
”Trong trường có thể có alpha cùng tên cùng họ với Tần Tuấn.”
“Năm nhất không có ai cùng tên cùng họ với Tần Tuấn....”
Khi mọi người đang tranh cãi, Tạ Như Hành ngẩng đầu nhìn chỗ Đường Bạch ngồi.
Đường Bạch nằm úp sấp trên lan can, một tay chống cằm, tựa như đang xem một vở kịch hay, dường như cảm nhận được ánh mắt của Tạ Như Hành, từ xa nhìn lại Tạ Như Hành.
Khi ánh mắt chạm nhau, đôi mắt màu hổ phách sáng rực lên, mang theo cảm giác sáng ngời tràn đầy ánh mặt trời, xinh đẹp nháy mắt với Tạ Như Hành, giữa hai lông mày lộ ra vẻ kiêu ngạo như mèo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất