Vẫn Chờ Người Online – Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
Chương 33: Mũ giáp thực tế ảo
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Mọi người nín thở chờ đợi, chỉ nghe MC dừng lại một chút rồi nói: “Sau khi bản thực tế ảo được tung ra, 『 Thần Ma 』 sẽ mở rộng toàn bộ các loại đấu trường, khuyến khích người chơi thành lập bang hội, xây dựng chiến đội, đồng thời tổ chức những giải đối chiến đoàn đội định kỳ với số tiền thưởng kếch xù. Bắt đầu từ tám giờ tối mai, Thần Ma sẽ khai thông hệ thống báo danh chiến đội, vào Chủ nhật, ngày XX tháng 2 năm sau, tức hai tháng nữa, trang web chính thức của Thần Ma sẽ chính thức mang tới cho mọi người những trận chiến gay cấn trên đấu trường game thực tế ảo, chúng ta hãy cùng chờ đợi nào!… Tin tức chi tiết của vụ việc này cùng với những thông tin chính thức của game sẽ được công bố rộng rãi trên mạng sau hai tiếng nữa, cám ơn tất cả khán thính giả và những người chơi vẫn luôn ủng hộ Thần Ma, cũng xin cám ơn các vị khách quý đã có mặt trong buổi phỏng vấn ngày hôm nay, Thương Hỏa Vô Tình, Thệ Thủy,…”
Thông tin chấn động bên trên vừa được nói ra, toàn bộ thế giới Thần Ma đều sôi sục!
Trong lúc nhất thời, vô số người chơi onl game, off game, hoặc lội diễn đàn đều đang bàn tán về đấu trường mà Thần Ma vừa truyền bá. Dù sao thì trong quá khứ 『 Thần Ma 』 cũng là một game lấy hình thức chơi online làm chủ đạo, kể cả có đấu trường thì cũng chỉ là hoạt động riêng tư của một vài cá nhân, hoặc những đại thần như Thương Hỏa Vô Tình vào chơi để quay video hướng dẫn chiến thuật PK mà thôi. Hiện nay, công ty game chính thức tổ chức đầu trường định kỳ, hiển nhiên tính chất sự việc liền hoàn toàn khác biệt — 『 Thần Ma 』 không chỉ là một sân chơi nữa, mà nó sẽ mở ra rất nhiều con đường cũng như phương hướng phát triển cho người mê game!
Trang web chính thức của Thần Ma đúng hẹn công bố tin tức đấu trường, tiền thưởng của một giải đấu thế nhưng cao tới 50 vạn!
Ở thời đại đấu trường game trải rộng khắp mạng internet này, tiền thưởng 50 vạn có lẽ cũng không phải là quá lớn, nhưng đối với một sinh viên không có bất cứ thu nhập nào như Hà Tấn đây, kia chính là một con số khổng lồ!
Hà Tấn không khỏi cảm khái một phen, thế nhưng, mặc kệ giải đấu này có vang dội tới mức nào, cậu cũng cảm thấy nó chả liên quan gì tới mình cả, song, hẳn là Thương Hỏa sẽ tham gia đúng không?
Buổi tối online game, Hà Tấn liền tán gẫu với Thương Hỏa về chương trình phỏng vấn: “Hôm nay tôi đã xem cái tiết mục kia, cậu sẽ tham gia giải đấu chứ?”
Thương Hỏa: “Ừ, công ty game đã phát giấy mời cho anh, lần này kéo bọn anh tới phỏng vấn chủ yếu là để tuyên bố chuyện đấu trường, nhân tiện quảng cáo cho bản thực tế ảo của Thần Ma.”
Hà Tấn nghĩ cũng đúng, người chơi Thần Ma có tới mấy vạn mới có được mấy đại thần, hiển nhiên sức kêu gọi của bọn họ không thể tầm thường được.
Tiểu tiên A Tấn: “Cố lên!”
Thương Hỏa: “Em cũng phải cố lên.”
Hà Tấn sửng sốt, có ý tứ gì?
Thương Hỏa: “Anh muốn xây dựng một chiến đội, đến lúc đó em cũng tham gia đi.”
Hà Tấn sợ hãi nhảy dựng lên, nhanh chóng trả lời: “Không được! Tôi mới chơi có bao lâu đâu!”
Nửa tháng này, mỗi lần online Thương Hỏa sẽ dẫn cậu đi thăng cấp, cho dù Hà Tấn không lên mạng, Thương Hỏa cũng sẽ bớt chút thời gian log acc giúp cậu. Vì lẽ đó, acc Linh sủng của Hà Tấn đã cấp 9, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của cậu gần như bằng không, chung quy cũng chỉ có một lần đi theo bọn Thệ Thủy đánh phó bản trừ ma, đã thế còn lấy thân phận của một con sâu lười… Nếu cậu tham gia chắc chắn sẽ trở thành gánh nặng cho người khác!
Mà mấu chốt nhất chính là, hiện tại ngay cả cái mũ giáp thực tế ảo cậu cũng không mua nổi – Ban ngày sau khi xem chương trình phỏng vấn xong, cậu đã thấy video thông báo giá cả của mũ thực tế ảo, hiện nay công ty game dự định bán ra với giá 8880 đồng, mà sau khi bản toàn tức tung ra sẽ lên đến 10880 đồng!
Hơn chục năm nay vật giá tăng cao, chi tiêu của Hà Tấn ở Hoa đại ước chừng hai – ba ngàn đồng một tháng, ngoại trừ những khoản chi phải báo cáo với mẹ hàng tháng ra, cậu cũng chỉ có hơn một ngàn… Mà sơ yếu lý lịch xin thực tập Hà Tấn gửi đi lúc trước, quả nhiên đã bị loại bỏ, cho dù thành tích tốt, điểm thi cao, song chuyên nghiệp không phù hợp thì cũng chả có cách nào, mà ngành cậu đang theo học nếu chưa tốt nghiệp thì rất khó tìm được việc làm.
Hà Tấn không muốn nói chuyện ngoài đời với Thương Hỏa, chỉ lấy cớ bảo: “Tôi chơi một cái acc Linh sủng, có thể làm gì cơ chứ?”
Thương Hỏa: “Thông qua người quen anh đã tìm hiểu được một chút tin tức cụ thể về giải đấu, nghe nói có một hạng mục đối kháng dành cho Linh sủng, còn có một hạng mục của chủ thuần dưỡng cùng sủng vật nữa, PK 2v2, có lẽ sẽ được công bố trong mấy ngày sắp tới.”
Hà Tấn: “…” Đối kháng dành cho Linh, Linh sủng? Trò chơi này còn có lễ tiết không vậy! (=口=)
Thương Hỏa bắt đầu chuyển sang chiến thuật ôn nhu: “Anh hy vọng em có thể theo giúp anh.”
Nghe giọng nói nhẹ nhàng lại mang theo một phần mong đợi của đối phương, Hà Tấn đột nhiên cảm thấy… căn bản là không cách nào cự tuyệt! Orz…
Thấy Hà Tấn không trả lời, Thương Hỏa thở dài, có chút cô đơn nói: “Em cũng đừng vội vã từ chối, cứ suy nghĩ thêm đi, đến tháng sau mới hết hạn báo danh cơ mà.”
Tiểu tiên A Tấn: “Ừm…”
Sợ nói ra chuyện mũ giáp Thương Hỏa sẽ đòi mua cho mình, nên Hà Tấn tuyệt nhiên bảo trì trầm mặc, chờ sau khi out game mới âu sầu ủ rũ một mình.
Mũ giáp mũ giáp mũ giáp, tiền tiền tiền! Ầy, Hà Tấn buồn bực nghĩ, tại sao lúc trước mình không tiết kiệm thêm nhiều tiền riêng một chút chứ?
Nhớ hồi năm nhất, Hà Tấn chạy ra ngoài làm gia sư tiếng Anh cho học sinh trung học, nửa năm kiếm được bốn – năm nghìn, rồi lại ngu ngốc mà gửi vào tài khoản để cho mẹ biết. Kế đó, cậu còn chưa kịp kiêu ngạo vì bản thân có thể tự lập, mẹ đã cắt luôn sinh hoạt phí hai tháng sau của cậu rồi. Lại có một lần, Hà Tấn thấy người ta nhảy hip hop trên đường phố, cảm thấy rất hay, muốn bỏ ra hai ngàn để đi học, nhưng khi nói với mẹ thì mẹ dứt khoát gạt bỏ ngay — “Nhảy hip hop cái gì? Chắc chắn là hành vi không đứng đắn! Con ngoan ngoãn mà học tập đi, đừng có suy nghĩ đến mấy cái linh tinh vớ vẩn nữa!”
Hà Tấn nhớ khi mẹ không đồng ý, cậu đã cảm thấy rất không cam lòng, cũng vô cùng khó chịu, còn nghĩ, nếu khoản tiền đi dạy gia sư kia không bị mẹ phát hiện, có lẽ cậu đã có thể lén lút đi học nhảy rồi.
Hiện tại, loại cảm giác này càng thêm rõ nét hơn, không cần gọi điện thoại hỏi, Hà Tấn cũng biết mẹ mình chắc chắn sẽ không đồng ý — Kinh tế không độc lập, vĩnh viễn cậu cũng không có biện pháp được tự do.
Hà Tấn trằn trọc vì chuyện mũ giáp thực tế ảo mất mấy hôm, đến khi chỉ còn một ngày nữa là phiên bản game mới được tung ra, tưởng như đã hết đường xoay xở thì cậu lại nhận được cuộc điện thoại.
“Xin chào, tôi là nhân viên của công ty game 『 Thần Ma 』, xin hỏi có phải là Hà Tấn tiên sinh không ạ?” Bên kia đầu dây điện thoại truyền đến một giọng nam vô cùng lễ độ.
Hà Tấn ngẩn ra: “Đúng rồi.”
Nhân viên nọ: “Xin hỏi có phải một tháng trước anh đã tham gia chương trình rút thăm trúng thưởng mũ giáp thực tế ảo Thần Ma không?”
Hà Tấn: “Đúng…”
Nghe đến đây, trong đầu Hà Tấn đã có một đàn “thảo nê mã(*)” vùn vụt chạy qua, nói tóm lại thì chính là, “Đậu má”, “Không phải thực sự may mắn như vậy đấy chứ”. Ở bên kia đầu dây điện thoại, nhân viên kia tiếp tục nói: “Chúc mừng anh đã trở thành một trong những người may mắn trúng thưởng, anh được tặng miễn phí một cái mũ giáp thực tế ảo của hệ thống game 『 Thần Ma 』. Hiện tại, tôi cần xác minh một số thông tin cá nhân cũng như địa chỉ nhận thưởng của anh…”
(*) Thảo nê mã: đồng âm với “Mother fuck”, hẳn là mọi người cũng quen rồi
Hà Tấn cứng cả người, tin tức này so với cú điện thoại báo cậu đỗ vào Hoa đại hơn hai năm trước còn khiến cậu khiếp sợ hơn gấp bội!
Báo địa chỉ cùng số chứng minh thư xong, Hà Tấn vẫn chưa thể khôi phục tinh thần, cảm giác cứ như đang nằm mơ vậy – cậu sao có thể may mắn trúng thưởng mũ giáp rồi!
Tối hôm đó Thương Hỏa phải làm trực tuyến, Hà Tấn không online, ngày kế, nhân viên chuyển phát nhanh gọi điện thoại bảo cậu đi xuống dưới lầu ký túc xá nhận bưu kiện. Hà Tấn bình bịch chạy xuống lầu, đến khi nhận được một cái bao to cỡ quả bóng từ trong tay nhân viên chuyển phát, cảm giác thấp thỏm trong lòng cậu mới mới chậm rãi tiêu tan, thay vào đó là niềm vui sướng khi ngẫu nhiên trúng thưởng!
Hà Tấn vội vàng chạy về ký túc xá, giống như dâng báu vật mà giơ bọc bưu kiện cho Hầu Đông Ngạn xem: “Hầu Tử, xem này!”
Phản ứng của Hầu Đông Ngạn thế nhưng còn khoa trương hơn cả Hà Tấn, cậu ta ôm lấy cái bọc đựng mũ gầm gừ: “Quào quào quào ~ Thế mà rút trúng! Mày đây là cái vận cứt chó gì cơ chứ!”
Hai người cẩn thận mở lớp bao mềm chống sốc ở bên ngoài, một chiếc mũ bằng titan màu bạc chói sáng đến mù cả mắt người nhanh chóng lộ ra, bên trên còn in hai chữ thật to theo thể thư pháp ‘cuồng thảo’ – “Thần Ma”, ở góc dưới bên phải còn có một dòng chữ nhỏ – “Mũ giáp thực tế ảo – bản tặng thưởng”…
Hầu Đông Ngạn cầm mũ giáp xoay qua xoay lại nhiều lần, lại giúp Hà Tấn xem sách hướng dẫn. Xong đâu đấy, Hà Tấn mới cẩn thận đội mũ lên. Vật kia rất nhẹ, phần vỏ ngoài có hình dạng cố định, nhưng chẳng biết bên trong được làm bằng chất liệu gì mà sau khi đội lên liền căn cứ kích thước đầu người sử dụng để điều chỉnh lại một lần, trên lớp lót mềm ở chỗ trán có rất nhiều miếng kim loại nhỏ như cái nút áo, thời điểm vừa mới đội lên, Hà Tấn cảm giác mát mát lạnh lạnh, nhưng rất nhanh sau đó liền thích ứng được.
Hầu Đông Ngạn đứng ở bên cạnh hiếu kỳ hỏi: “Cảm giác thế nào?”
“Rất thoải mái, giống như đội mũ bình thường thôi,” Hà Tấn ôm cái đầu đã đội mũ của mình, sờ sờ một chút, lại hỏi Hầu Đông Ngạn, “Giờ phải kết nối máy tính à?”
“Không cần, cái mũ giáp chính là một máy vi tính loại nhỏ, phần mềm game đã được trang bị ở bên trong rồi, còn chả cần đến mạng luôn ấy chứ, nghe nói hệ thống phát sóng để truy cập internet đấy, chỉ cần đội mũ lên là có thể bước vào thế giới Thần Ma… Quả thực là thứ khoa học kỹ thuật thần cmn kỳ mà!” Hầu Đông Ngạn lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, đỏ mắt khát khao, “Tao hận, tao cũng muốn, hu hu, tối nay tao liền lên mạng đặt mua một cái!”
“Ha ha ha, để tao dùng thử xem sao đã, nếu ổn mày hãy mua!” Hà Tấn ngồi xuống, vươn tay với đến cái chụp mắt ở trên đầu, vừa kéo xuống tầm mắt đã hoàn toàn bị che khuất.
Trong phút chốc, Hà Tấn cảm thấy một dòng điện chui tọt vào não bộ, tuy đang nhắm mắt, nhưng cảnh tượng trước mặt lại sống động hệt như phim điện ảnh 3D, cực kỳ rộng lớn và sắc nét!
Giữa không gian mông lung mịt mờ đầy tiên khí, núi xanh nước biếc chậm rãi hiện lên, ngay sau đó, hai chữ “Thần Ma” to tướng màu vàng chói lọi từ hai bên trái phải bay thẳng vào tầm mắt, “Uỳnh” một tiếng mà đụng vào nhau, như đất rung núi lở, kéo theo một trận chấn động như tiếng boom rền!
Theo sự ổn định chậm chạp của khi hai chữ tên game, một khung đăng nhập gần như trong suốt bất ngờ xuất hiện —
〖 Xin hãy hình dung ID đăng nhập: __________〗
Hà Tấn thầm nghĩ: thần kỳ như thế, chỉ cần hình dung trong đầu là được rồi sao?
Chỉ thấy một mảnh sương mù trắng đục xung quanh bắt đầu dao động, theo suy nghĩ trong đầu Hà Tấn mà hóa thành một đống chữ màu trắng, bay vào khung login game —
〖Xin hãy hình dung ID đăng nhập: thần kỳ như thế chỉ cần hình dung trong đầu là được rồi sao 〗
Hà Tấn: “…” Ôi, khoa học kỹ thuật thần kỳ! QAQ
〖Xin hãy hình dung ID đăng nhập: Ôi khoa học kỹ thuật thần kỳ〗
Hà Tấn: “… …”
Hà Tấn: không đúng, không đúng, xóa!
Những ký tự màu trắng nháy mắt hóa thành sương mù rồi tiêu tán…
〖Xin hãy hình dung ID đăng nhập: __________〗
Hà Tấn phải lặp lại nhiều lần mới nắm được phương thức hình dung liên tưởng mà thành công điền ID game vào khung đăng nhập.
〖 ID game của bạn là: ht2000〗Xác Nhận hay Thay Đổi?
〖 Nhắc nhở quan trọng 〗 Phiên bản thực tế ảo của Thần Ma áp dụng quy chế một mũ giáp – một người chơi. Tức là một mũ giáp chỉ có thể buộc định cho một game thủ chân chính, nếu muốn thay đổi, cần phải mang tới công ty xóa sạch toàn bộ số liệu cũ. Tất cả người chơi chỉ có thể thiết lập các thông số vào lần đăng nhập đầu tiên, về sau không cần phải đăng ký và khởi tạo lại nữa.
Nói như vậy, từ nay trở đi chỉ mình mình có thể sử dụng cái mũ này?
Hà Tấn do dự hai giây, mới nói: “Xác nhận.”
Khung đăng nhập gần như trong suốt bỗng chốc biến đậm, ngay sau đó liền biến mất. Trước mắt Hà Tấn hiện lên một dòng chữ chào mừng cực kỳ ngắn gọn —
–『 Tiểu tiên A Tấn 』thân mến, hoan nghênh bạn trở lại thế giới 『 Thần Ma 』–
*****
Mọi người nín thở chờ đợi, chỉ nghe MC dừng lại một chút rồi nói: “Sau khi bản thực tế ảo được tung ra, 『 Thần Ma 』 sẽ mở rộng toàn bộ các loại đấu trường, khuyến khích người chơi thành lập bang hội, xây dựng chiến đội, đồng thời tổ chức những giải đối chiến đoàn đội định kỳ với số tiền thưởng kếch xù. Bắt đầu từ tám giờ tối mai, Thần Ma sẽ khai thông hệ thống báo danh chiến đội, vào Chủ nhật, ngày XX tháng 2 năm sau, tức hai tháng nữa, trang web chính thức của Thần Ma sẽ chính thức mang tới cho mọi người những trận chiến gay cấn trên đấu trường game thực tế ảo, chúng ta hãy cùng chờ đợi nào!… Tin tức chi tiết của vụ việc này cùng với những thông tin chính thức của game sẽ được công bố rộng rãi trên mạng sau hai tiếng nữa, cám ơn tất cả khán thính giả và những người chơi vẫn luôn ủng hộ Thần Ma, cũng xin cám ơn các vị khách quý đã có mặt trong buổi phỏng vấn ngày hôm nay, Thương Hỏa Vô Tình, Thệ Thủy,…”
Thông tin chấn động bên trên vừa được nói ra, toàn bộ thế giới Thần Ma đều sôi sục!
Trong lúc nhất thời, vô số người chơi onl game, off game, hoặc lội diễn đàn đều đang bàn tán về đấu trường mà Thần Ma vừa truyền bá. Dù sao thì trong quá khứ 『 Thần Ma 』 cũng là một game lấy hình thức chơi online làm chủ đạo, kể cả có đấu trường thì cũng chỉ là hoạt động riêng tư của một vài cá nhân, hoặc những đại thần như Thương Hỏa Vô Tình vào chơi để quay video hướng dẫn chiến thuật PK mà thôi. Hiện nay, công ty game chính thức tổ chức đầu trường định kỳ, hiển nhiên tính chất sự việc liền hoàn toàn khác biệt — 『 Thần Ma 』 không chỉ là một sân chơi nữa, mà nó sẽ mở ra rất nhiều con đường cũng như phương hướng phát triển cho người mê game!
Trang web chính thức của Thần Ma đúng hẹn công bố tin tức đấu trường, tiền thưởng của một giải đấu thế nhưng cao tới 50 vạn!
Ở thời đại đấu trường game trải rộng khắp mạng internet này, tiền thưởng 50 vạn có lẽ cũng không phải là quá lớn, nhưng đối với một sinh viên không có bất cứ thu nhập nào như Hà Tấn đây, kia chính là một con số khổng lồ!
Hà Tấn không khỏi cảm khái một phen, thế nhưng, mặc kệ giải đấu này có vang dội tới mức nào, cậu cũng cảm thấy nó chả liên quan gì tới mình cả, song, hẳn là Thương Hỏa sẽ tham gia đúng không?
Buổi tối online game, Hà Tấn liền tán gẫu với Thương Hỏa về chương trình phỏng vấn: “Hôm nay tôi đã xem cái tiết mục kia, cậu sẽ tham gia giải đấu chứ?”
Thương Hỏa: “Ừ, công ty game đã phát giấy mời cho anh, lần này kéo bọn anh tới phỏng vấn chủ yếu là để tuyên bố chuyện đấu trường, nhân tiện quảng cáo cho bản thực tế ảo của Thần Ma.”
Hà Tấn nghĩ cũng đúng, người chơi Thần Ma có tới mấy vạn mới có được mấy đại thần, hiển nhiên sức kêu gọi của bọn họ không thể tầm thường được.
Tiểu tiên A Tấn: “Cố lên!”
Thương Hỏa: “Em cũng phải cố lên.”
Hà Tấn sửng sốt, có ý tứ gì?
Thương Hỏa: “Anh muốn xây dựng một chiến đội, đến lúc đó em cũng tham gia đi.”
Hà Tấn sợ hãi nhảy dựng lên, nhanh chóng trả lời: “Không được! Tôi mới chơi có bao lâu đâu!”
Nửa tháng này, mỗi lần online Thương Hỏa sẽ dẫn cậu đi thăng cấp, cho dù Hà Tấn không lên mạng, Thương Hỏa cũng sẽ bớt chút thời gian log acc giúp cậu. Vì lẽ đó, acc Linh sủng của Hà Tấn đã cấp 9, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của cậu gần như bằng không, chung quy cũng chỉ có một lần đi theo bọn Thệ Thủy đánh phó bản trừ ma, đã thế còn lấy thân phận của một con sâu lười… Nếu cậu tham gia chắc chắn sẽ trở thành gánh nặng cho người khác!
Mà mấu chốt nhất chính là, hiện tại ngay cả cái mũ giáp thực tế ảo cậu cũng không mua nổi – Ban ngày sau khi xem chương trình phỏng vấn xong, cậu đã thấy video thông báo giá cả của mũ thực tế ảo, hiện nay công ty game dự định bán ra với giá 8880 đồng, mà sau khi bản toàn tức tung ra sẽ lên đến 10880 đồng!
Hơn chục năm nay vật giá tăng cao, chi tiêu của Hà Tấn ở Hoa đại ước chừng hai – ba ngàn đồng một tháng, ngoại trừ những khoản chi phải báo cáo với mẹ hàng tháng ra, cậu cũng chỉ có hơn một ngàn… Mà sơ yếu lý lịch xin thực tập Hà Tấn gửi đi lúc trước, quả nhiên đã bị loại bỏ, cho dù thành tích tốt, điểm thi cao, song chuyên nghiệp không phù hợp thì cũng chả có cách nào, mà ngành cậu đang theo học nếu chưa tốt nghiệp thì rất khó tìm được việc làm.
Hà Tấn không muốn nói chuyện ngoài đời với Thương Hỏa, chỉ lấy cớ bảo: “Tôi chơi một cái acc Linh sủng, có thể làm gì cơ chứ?”
Thương Hỏa: “Thông qua người quen anh đã tìm hiểu được một chút tin tức cụ thể về giải đấu, nghe nói có một hạng mục đối kháng dành cho Linh sủng, còn có một hạng mục của chủ thuần dưỡng cùng sủng vật nữa, PK 2v2, có lẽ sẽ được công bố trong mấy ngày sắp tới.”
Hà Tấn: “…” Đối kháng dành cho Linh, Linh sủng? Trò chơi này còn có lễ tiết không vậy! (=口=)
Thương Hỏa bắt đầu chuyển sang chiến thuật ôn nhu: “Anh hy vọng em có thể theo giúp anh.”
Nghe giọng nói nhẹ nhàng lại mang theo một phần mong đợi của đối phương, Hà Tấn đột nhiên cảm thấy… căn bản là không cách nào cự tuyệt! Orz…
Thấy Hà Tấn không trả lời, Thương Hỏa thở dài, có chút cô đơn nói: “Em cũng đừng vội vã từ chối, cứ suy nghĩ thêm đi, đến tháng sau mới hết hạn báo danh cơ mà.”
Tiểu tiên A Tấn: “Ừm…”
Sợ nói ra chuyện mũ giáp Thương Hỏa sẽ đòi mua cho mình, nên Hà Tấn tuyệt nhiên bảo trì trầm mặc, chờ sau khi out game mới âu sầu ủ rũ một mình.
Mũ giáp mũ giáp mũ giáp, tiền tiền tiền! Ầy, Hà Tấn buồn bực nghĩ, tại sao lúc trước mình không tiết kiệm thêm nhiều tiền riêng một chút chứ?
Nhớ hồi năm nhất, Hà Tấn chạy ra ngoài làm gia sư tiếng Anh cho học sinh trung học, nửa năm kiếm được bốn – năm nghìn, rồi lại ngu ngốc mà gửi vào tài khoản để cho mẹ biết. Kế đó, cậu còn chưa kịp kiêu ngạo vì bản thân có thể tự lập, mẹ đã cắt luôn sinh hoạt phí hai tháng sau của cậu rồi. Lại có một lần, Hà Tấn thấy người ta nhảy hip hop trên đường phố, cảm thấy rất hay, muốn bỏ ra hai ngàn để đi học, nhưng khi nói với mẹ thì mẹ dứt khoát gạt bỏ ngay — “Nhảy hip hop cái gì? Chắc chắn là hành vi không đứng đắn! Con ngoan ngoãn mà học tập đi, đừng có suy nghĩ đến mấy cái linh tinh vớ vẩn nữa!”
Hà Tấn nhớ khi mẹ không đồng ý, cậu đã cảm thấy rất không cam lòng, cũng vô cùng khó chịu, còn nghĩ, nếu khoản tiền đi dạy gia sư kia không bị mẹ phát hiện, có lẽ cậu đã có thể lén lút đi học nhảy rồi.
Hiện tại, loại cảm giác này càng thêm rõ nét hơn, không cần gọi điện thoại hỏi, Hà Tấn cũng biết mẹ mình chắc chắn sẽ không đồng ý — Kinh tế không độc lập, vĩnh viễn cậu cũng không có biện pháp được tự do.
Hà Tấn trằn trọc vì chuyện mũ giáp thực tế ảo mất mấy hôm, đến khi chỉ còn một ngày nữa là phiên bản game mới được tung ra, tưởng như đã hết đường xoay xở thì cậu lại nhận được cuộc điện thoại.
“Xin chào, tôi là nhân viên của công ty game 『 Thần Ma 』, xin hỏi có phải là Hà Tấn tiên sinh không ạ?” Bên kia đầu dây điện thoại truyền đến một giọng nam vô cùng lễ độ.
Hà Tấn ngẩn ra: “Đúng rồi.”
Nhân viên nọ: “Xin hỏi có phải một tháng trước anh đã tham gia chương trình rút thăm trúng thưởng mũ giáp thực tế ảo Thần Ma không?”
Hà Tấn: “Đúng…”
Nghe đến đây, trong đầu Hà Tấn đã có một đàn “thảo nê mã(*)” vùn vụt chạy qua, nói tóm lại thì chính là, “Đậu má”, “Không phải thực sự may mắn như vậy đấy chứ”. Ở bên kia đầu dây điện thoại, nhân viên kia tiếp tục nói: “Chúc mừng anh đã trở thành một trong những người may mắn trúng thưởng, anh được tặng miễn phí một cái mũ giáp thực tế ảo của hệ thống game 『 Thần Ma 』. Hiện tại, tôi cần xác minh một số thông tin cá nhân cũng như địa chỉ nhận thưởng của anh…”
(*) Thảo nê mã: đồng âm với “Mother fuck”, hẳn là mọi người cũng quen rồi
Hà Tấn cứng cả người, tin tức này so với cú điện thoại báo cậu đỗ vào Hoa đại hơn hai năm trước còn khiến cậu khiếp sợ hơn gấp bội!
Báo địa chỉ cùng số chứng minh thư xong, Hà Tấn vẫn chưa thể khôi phục tinh thần, cảm giác cứ như đang nằm mơ vậy – cậu sao có thể may mắn trúng thưởng mũ giáp rồi!
Tối hôm đó Thương Hỏa phải làm trực tuyến, Hà Tấn không online, ngày kế, nhân viên chuyển phát nhanh gọi điện thoại bảo cậu đi xuống dưới lầu ký túc xá nhận bưu kiện. Hà Tấn bình bịch chạy xuống lầu, đến khi nhận được một cái bao to cỡ quả bóng từ trong tay nhân viên chuyển phát, cảm giác thấp thỏm trong lòng cậu mới mới chậm rãi tiêu tan, thay vào đó là niềm vui sướng khi ngẫu nhiên trúng thưởng!
Hà Tấn vội vàng chạy về ký túc xá, giống như dâng báu vật mà giơ bọc bưu kiện cho Hầu Đông Ngạn xem: “Hầu Tử, xem này!”
Phản ứng của Hầu Đông Ngạn thế nhưng còn khoa trương hơn cả Hà Tấn, cậu ta ôm lấy cái bọc đựng mũ gầm gừ: “Quào quào quào ~ Thế mà rút trúng! Mày đây là cái vận cứt chó gì cơ chứ!”
Hai người cẩn thận mở lớp bao mềm chống sốc ở bên ngoài, một chiếc mũ bằng titan màu bạc chói sáng đến mù cả mắt người nhanh chóng lộ ra, bên trên còn in hai chữ thật to theo thể thư pháp ‘cuồng thảo’ – “Thần Ma”, ở góc dưới bên phải còn có một dòng chữ nhỏ – “Mũ giáp thực tế ảo – bản tặng thưởng”…
Hầu Đông Ngạn cầm mũ giáp xoay qua xoay lại nhiều lần, lại giúp Hà Tấn xem sách hướng dẫn. Xong đâu đấy, Hà Tấn mới cẩn thận đội mũ lên. Vật kia rất nhẹ, phần vỏ ngoài có hình dạng cố định, nhưng chẳng biết bên trong được làm bằng chất liệu gì mà sau khi đội lên liền căn cứ kích thước đầu người sử dụng để điều chỉnh lại một lần, trên lớp lót mềm ở chỗ trán có rất nhiều miếng kim loại nhỏ như cái nút áo, thời điểm vừa mới đội lên, Hà Tấn cảm giác mát mát lạnh lạnh, nhưng rất nhanh sau đó liền thích ứng được.
Hầu Đông Ngạn đứng ở bên cạnh hiếu kỳ hỏi: “Cảm giác thế nào?”
“Rất thoải mái, giống như đội mũ bình thường thôi,” Hà Tấn ôm cái đầu đã đội mũ của mình, sờ sờ một chút, lại hỏi Hầu Đông Ngạn, “Giờ phải kết nối máy tính à?”
“Không cần, cái mũ giáp chính là một máy vi tính loại nhỏ, phần mềm game đã được trang bị ở bên trong rồi, còn chả cần đến mạng luôn ấy chứ, nghe nói hệ thống phát sóng để truy cập internet đấy, chỉ cần đội mũ lên là có thể bước vào thế giới Thần Ma… Quả thực là thứ khoa học kỹ thuật thần cmn kỳ mà!” Hầu Đông Ngạn lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, đỏ mắt khát khao, “Tao hận, tao cũng muốn, hu hu, tối nay tao liền lên mạng đặt mua một cái!”
“Ha ha ha, để tao dùng thử xem sao đã, nếu ổn mày hãy mua!” Hà Tấn ngồi xuống, vươn tay với đến cái chụp mắt ở trên đầu, vừa kéo xuống tầm mắt đã hoàn toàn bị che khuất.
Trong phút chốc, Hà Tấn cảm thấy một dòng điện chui tọt vào não bộ, tuy đang nhắm mắt, nhưng cảnh tượng trước mặt lại sống động hệt như phim điện ảnh 3D, cực kỳ rộng lớn và sắc nét!
Giữa không gian mông lung mịt mờ đầy tiên khí, núi xanh nước biếc chậm rãi hiện lên, ngay sau đó, hai chữ “Thần Ma” to tướng màu vàng chói lọi từ hai bên trái phải bay thẳng vào tầm mắt, “Uỳnh” một tiếng mà đụng vào nhau, như đất rung núi lở, kéo theo một trận chấn động như tiếng boom rền!
Theo sự ổn định chậm chạp của khi hai chữ tên game, một khung đăng nhập gần như trong suốt bất ngờ xuất hiện —
〖 Xin hãy hình dung ID đăng nhập: __________〗
Hà Tấn thầm nghĩ: thần kỳ như thế, chỉ cần hình dung trong đầu là được rồi sao?
Chỉ thấy một mảnh sương mù trắng đục xung quanh bắt đầu dao động, theo suy nghĩ trong đầu Hà Tấn mà hóa thành một đống chữ màu trắng, bay vào khung login game —
〖Xin hãy hình dung ID đăng nhập: thần kỳ như thế chỉ cần hình dung trong đầu là được rồi sao 〗
Hà Tấn: “…” Ôi, khoa học kỹ thuật thần kỳ! QAQ
〖Xin hãy hình dung ID đăng nhập: Ôi khoa học kỹ thuật thần kỳ〗
Hà Tấn: “… …”
Hà Tấn: không đúng, không đúng, xóa!
Những ký tự màu trắng nháy mắt hóa thành sương mù rồi tiêu tán…
〖Xin hãy hình dung ID đăng nhập: __________〗
Hà Tấn phải lặp lại nhiều lần mới nắm được phương thức hình dung liên tưởng mà thành công điền ID game vào khung đăng nhập.
〖 ID game của bạn là: ht2000〗Xác Nhận hay Thay Đổi?
〖 Nhắc nhở quan trọng 〗 Phiên bản thực tế ảo của Thần Ma áp dụng quy chế một mũ giáp – một người chơi. Tức là một mũ giáp chỉ có thể buộc định cho một game thủ chân chính, nếu muốn thay đổi, cần phải mang tới công ty xóa sạch toàn bộ số liệu cũ. Tất cả người chơi chỉ có thể thiết lập các thông số vào lần đăng nhập đầu tiên, về sau không cần phải đăng ký và khởi tạo lại nữa.
Nói như vậy, từ nay trở đi chỉ mình mình có thể sử dụng cái mũ này?
Hà Tấn do dự hai giây, mới nói: “Xác nhận.”
Khung đăng nhập gần như trong suốt bỗng chốc biến đậm, ngay sau đó liền biến mất. Trước mắt Hà Tấn hiện lên một dòng chữ chào mừng cực kỳ ngắn gọn —
–『 Tiểu tiên A Tấn 』thân mến, hoan nghênh bạn trở lại thế giới 『 Thần Ma 』–
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất