Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 126: Hắc Ám Náo Loạn

Trước Sau
Tịch Thiên Dạ kiến tạo một cái Hóa Linh Trì tại đây nhìn như có chút đại tài tiểu dụng, nhưng cũng không còn cách nào khác.

Hoang khí chiếm cứ chủ đạo trong thiên địa tại Thái Hoang Thế Giới, cùng các loại năng lượng cấp thấp kì quái chiếm cứ toàn bộ thiên địa năng lượng khiến cho. linh khí ngay cả mười vị trí đầu cũng không chen vào. được, vô cùng mỏng manh nên bị các năng lượng khác tách biệt cùng chiếm cứ.

Vì thế muốn hấp thu linh khí tại phiến thiên địa này là một chuyện rất phiên phức. Giống như việc bên trong một ruộng hoa màu khổng lồ rải mấy viên trân châu, sau đó muốn lựa trân châu ra thì phải lọc cả một ruộng mới có thể tìm được.

Tịch Thiên Dạ bày xuống Tụ Linh Trận cỡ lớn tại Thiên Bảo Sơn mục đích chính là không ngừng chất lọc linh khí thuần khiết trong thiên địa, đồng thời hấp thụ đại địa linh khí bên trong địa linh mạch.

Tuy nhiên linh khí mà Tụ Linh Trận chắt lọc được. cũng chỉ đủ để cung cấp cho Cửu Long Ngự Thiên Trận và vài trận pháp khác vận chuyển bình thường, vẫn không có cách nào trợ giúp cho việc tu luyện. Vì lẽ đó nên Tịch Thiên Dạ mới kiến tạo một cái Hóa Linh Trì, chuyên môn cung cấp linh khí thuần khiết cho bản thân hắn tu luyện.

Tuy nhiên Hóa Linh Trì là một cái lò phản ứng năng lượng nên cũng cần cung cấp năng lượng để vận chuyển, hơn nữa chỉ có thể dùng linh thạch làm ngưồn năng lượng cho nên dưới tình huống không có linh thạch, Tịch Thiên Dạ sẽ không có cách nào vận chuyển no.

'Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngồi bên trong Hóa Linh Trì, thiên địa linh khí thuần khiết không ngừng gột rửa cơ thể hắn, hòa vào bên trong kinh mạch toàn thân cùng các tế bào, hắn một lần tu luyện kéo dài đến một tháng không ăn uống bởi vì thiên địa linh khí là nguồn năng tốt nhất.

Hóa Linh trì không ngừng chuyển hóa từng nhóm hoang tỉnh thành thiên địa linh khí thuần khiết. Bên trong phạm vi Hóa Linh Trù lượn lờ linh vụ, linh khí dày đặc đến mức hóa thành từng giọt nhỏ xuống. Bên trong ao giờ đây tràn ngập linh dịch, mỗi giọt đều có giá trị liên thành, đủ cho một người bình thường sống sung túc cả đời.

Có vô tận linh khí tinh khiết từ Hóa Linh Trì, Tịch Thiên Dạ trong một tháng ngắn ngủi liền từ Tông cảnh tầng thứ hai tăng lên đến Tông cảnh tầng thứ bảy, khí †ức ngày càng mạnh mế, có thể bao phủ pham vi trăm trượng bằng những luồng khí tức đáng sợ, tạo thành một lĩnh vực năng lượng, chỉ cần là kẻ xâm nhập liền bị những kình khí năng lượng đáng sợ này xé thành từng mảnh.

Cho dù là một vị cường giả Thiên cảnh cũng không có khí thế đáng sợ như vậy, mà Tịch Thiên Dạ mới chỉ là 'Tông cảnh tầng thứ bảy đã xa xa vượt qua Thiền cảnh tu sĩ phổ thông.

Hơn nữa, Hậu Thổ Linh Thể của hắn sau khi hấp thụ lượng lớn địa mạch linh khí đã tiến thêm một bước, thân thể như tường đồng vách sắt, dù bị thiên giai hoang khí oanh kích cũng rất khó để lại dấu vết.

"Chủ nhân, Chu Khánh Diêm cầu kiến."

Chu Khánh Diêm cung cung kính kính đứng đợi ở trước cửa Điện, dùng thiên niệm truyền âm bẩm báo cho. Tịch Thiên Dạ biết.

"Vào đi."

Một âm thanh nhàn nhạn truyền ra từ Thiên Dạ Điện, âm thanh không lớn nhưng rất rõ ràng, lượn lờ hồi lâu mới tiêu tan.



"Tuân mệnh."

Chu Khánh Diêm khom mình hành lễ, trong lòng kính phục không gì sánh được, chủ nhân mới chỉ tu vi Tông cảnh đã có thể dùng thiên niệm truyền âm, hơn nữa ngưng tụ đến mức này, cách mười mấy dặm vẫn không tiêu tan.

Đừng nói là tu sĩ Tông cảnh, cho dù hắn cũng không làm được a, thiên niệm của hắn tuy rằng có thể truyền âm vượt qua mười mấy dặm, thế nhưng cũng rất miễn cưỡng. Niệm lực lúc vượt qua hư không sẽ bị tầng tầng suy yếu, vượt qua mười dặm sẽ vô cùng yếu ớt, miễn cưỡng chỉ có thể nói chuyện, sao có thể sánh được với chủ nhân Thiên niệm vượt qua mười mấy dặm vẫn rất dồi dào, dai dẳng giống như tơ lụa vậy.

"Có gì việc?" Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hắn đã phấn phó nếu không có chuyện quan trọng đừng đến quấy rầy hắn.

"Chủ nhân, thành Trường Thương sắp diễn ra việc lớn, không biết ngài có từng nghe đến Hắc Ám Náo Loạn chưa?" Chu Khánh Diêm cung kính nói.

"Hắc Ám Náo Loạn."

Tịch Thiên Dạ khế híp mắt thoáng suy nghĩ. Tại trong ký ức của hắn đúng là có thông tin về Hắc Ám Náo Loạn.

Cái gọi là Hắc Ám Náo Loạn, chính là việc các thế lực của Thế Giới Hắc Ám liên hợp với nhau phát động hắc ám tập kích đến một khu vực nào đó. Trong hôm đó sẽ quần ma loạn vũ, đám ma đầu ẩn sâu trong bóng tối không xuất thế cũng dồn đập hiện ra tàn sát thiên hạ.

Cho nên Hắc Ám Náo Loạn còn được gọi là Ngày Hắc Ám.

Ngày Hắc Ám xuất hiện không cố định, có lúc một năm lần, có lúc mấy năm một lần, có lúc xuất hiện nhiều lần trong một năm.

Hắc ám náo loạn quy cách cũng không giống, có lúc chỉ đối một cái thành thị phát động hắc ám náo loạn, có lúc thì đối một cái quốc gia, có lúc có thể sẽ đối một cái đại lục phát động hắc ám tập kích.

Trong kí ức của Tịch Thiên Dạ, điều kinh khủng nhất liên quan đến Hắc Ám Náo Loạn chính là Hắc Ám Thần Chiến( ở đây là trận chiến của thần) bao phủ cả Thái Hoang Thế Giới, thần linh trong bóng tối xuất thế tàn sát muôn dân, đi đến đâu người chết đến đó, máu tươi loang lỗ đây đất, thậm chí có một số Hắc Ám Thần Chiến cỡ lớn thường có cả thần linh ngã xuống, thần huyết vương vải đầy trời.

"Có vẻ Thiên Dạ thánh tổ có lẽ là chết trong một lân Hắc Ám Thần Chiến?"



Tịch Thiên Dạ âm thầm suy nghĩ nói.

Một đời Thiên Dạ thánh tổ hản tuy không trải qua nhưng linh hồn hòa vào nhay nên cũng là một đời của hắn.

Mà tại thời điểm Thiên Dạ thánh tổ ngã xuống chính là bên trong một lần Hắc Ám Thần Chiến, chiến trường Hắc Ám Náo Loạn không chỉ cuốn cả thế giới nhân loại vào mà còn những đại tộc Thái Hoang cũng đều tham dự.

Lần Hắc Ám Náo Loạn đó thánh giả qua đời đâu chỉ mấy trăm vạn, tại tranh chấp cấp độ tuyệt thế, mạng của Thánh giả chỉ như rơm rác, từng nhóm từng nhóm chết đi. Đừng nói thánh giả thấp kém, cho dù đỉnh cao như Tổ cảnh ở thế giới loài người đều chết đến hàng trăm mạng, thậm chí Thánh tổ cũng nằm xuống mấy người.

Thiên Dạ thánh tổ chính là một người trong đó!

"Thành Trường Thương sắp sửa xảy ra Hắc Ám Náo Loạn?" Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Đúng, hơn nữa chính là Thánh cấp Hắc Ám Náo Loạn hiếm thấy." Chu Khánh Diêm gật đầu nói.

Thánh cấp Hắc Ám Náo Loạn sẽ có Thánh giả hắc ám cự phách tham dự, lúc đó chắc chắn máu chảy thành sông.

Điều tốt nhất là lần Hắc Ám Náo Loạn này chỉ nên nhắm vào thành Trường Thương, nếu nhắm vào toàn bộ Lan Lăng Quốc sợ rằng hậu quả sẽ vô cùng đáng sợ.

Tịch Thiên Dạ gật gù, thế giới phồn hoa đều bị các tông phái lớn nắm giữ, những thế lực hắc ám núp trong bóng tối sao có thể cam tâm, tất nhiên sẽ thường phát động Hắc Ám Náo Loạn để cướp giật tài nguyên.

Thật ra cái gọi là Hắc Ám Náo Loạn chính là một đám kẻ thất bại tụ tập lại với nhau, ẩn giấu trong bóng tối đợi thời cơ ra tay, không cam lòng để thế giới bên ngoài bị các thế lực chiếm cứ.

Thế Giới Hắc Ám cũng rất đáng sợ bởi vì bọn họ không cấm ky điều gì, tới vô ảnh đi vô tung. Nói không đáng sợ kỳ thực cũng không đáng sợ, bởi vì chỉ có những kẻ thất bại mới gia nhập Thế Giới Hắc Ám.

Thật ra bất kì thời kì nào thì Quang Minh và Hắc Ám đều đối nghịch nhau.

"Chủ nhân, có một việc ta nhất định phải sớm nói cho ngươi, lần này Hắc Ám Náo Loạn, mục tiêu phụ của chúng chính là Thiên Bảo Cung chúng ta, đến lúc đó thế lực hắc ám nhất định ra tay với Thiên Bảo Cung, tin này †a có thể chắc chắn."

Chu Khánh Diêm sắc mặt ngưng trọng nói, trong con ngươi lóe qua một vệt lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau