Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 141: Trận Chiến Cấp Bậc Đại Tôn

Trước Sau
Kỳ thật, mục đích thật sự của Ma Tâm điện chính phương pháp luyện chế thiên bảo linh dịch, còn tin đồn Thiên Bảo cung đạt được bảo tàng của cổ thánh nhân chỉ là Trần Nguyên Thủy cố ý lan truyền tin đồn mà thôi, mục đích của hắn là muốn mượn các thế lực hắc ám khác đi thăm dò thực lực của Thiên Bảo cung, mà hắn sẽ ở phía sau dựa theo tình huống mà mà hành động.

Trần Nguyên Thủy là một người làm việc ác độc nhưng rất cận thận, không để lộ bất cứ sơ hở nào.

Cho dù là Tịch Thiên Dạ cũng không ngờ tới, thiên bảo linh dịch lại gây nên sự chú ý của không ít thế lực lớn ở bên trong thế giới Hắc Ám, nào là thoát thai hoán cốt, tẩy tủy phạt mao, hiệu quả sánh ngang với địa mạch huyết tuyền, thật sự là thần được có thể bồi dưỡng thật nhiều con cháu đời sau có thiên phú xuất chúng.

Hơn nữa, Thiên Bảo cung có thể đưa rất nhiều thiên bảo linh dịch ra thị trường, như vậy có thể thấy được phương pháp luyện chế thiên bảo linh dịch cũng không khó khăn gì, bởi vì các thế lực lớn ở trong thế giới Hắc Ám không tin một Thiên Bảo cung không chút danh tiếng lại có được một vị Dược Tôn.

Mà nếu như thiên bảo linh dịch rất dễ luyện chế ra, như vậy giá trị của thiên bảo linh dịch càng không tâm thường, cho dù là mấy vị Thánh giả cũng sẽ động tâm.

Ở bên ngoài đại điện, ma hải cuồn cuộn, hàng loạt Ma binh Ma tướng xếp thành hàng như là quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh, đứng quanh Ma Hải Thiên cung, liếc nhìn lại, quả thật là vô cùng vô tận, rung động lòng người.

Mà theo thời gian trôi qua, không ngừng có ma quân xuyên qua ma hải, tiến vào trong thành Trường thương, một trận chém giết máu tanh cũng được bắt đầu.

Lúc này, trong thành Trường thương đã loạn thành một đống, hàng loạt kiến trúc bị hủy hoại bởi chiến tranh, tám tòa nội thành đã thủng trăm ngàn lỗ, từng đường phố phồn hoa hóa thành phế tích, vô số dân chúng gặp. nạn, chết dưới đao của tà ma, máu chảy thành sông, oán khí ngút trời.

Không chỉ có dân chúng bình thường, tu sĩ trong nội thành cũng thương vong thảm trọng, đã bốn năm trăm năm rồi, thành Trường thương chưa từng xảy ra tai họa lớn như thế.

Nội thành cũng đã bắt đầu xảy ra chiến đấu cấp độ Tôn Giả, gần một trăm vị Tôn Giả chiến đấu cùng một chỗ, lực lượng bạo phát ra chung quanh như muốn hủy thiên diệt địa.

Tất cả nguyên lão Tôn Giả của học viện Trường thương đều đã dốc toàn bộ lực lượng chém giết với những Tôn giả đến từ thế giới Hắc Ám.

Những thế lực lớn ở nội thành cũng liều mạng chống cự, tỷ như Nguyên thiên phái, Hỏa Cực tông, kể cả hai đại tôn thế gia là Thịnh gia cùng Lâm gia... mặc dù có rất nhiều tông môn cùng gia tộc đang liều chết chống cự, nhưng vẫn bị trận Ma kiếp này phá hủy.

Các học viên nội viện của học viện Trường thương cũng được điều động đi khắp các ngõ ngách trong thành trợ chiến. Đáng tiếc, sau khi họ đi ra ngoài cũng không trở về nữa.

Giờ phút này, chiến đấu dưới cấp bậc đại tôn đã toàn diện khai hỏa.

Trên Thiên bảo sơn xuất hiện từng vòng cực quang đang điên cưồng khuếch tán, tự nhiên dẫn tới các thế lực ở nội thành chú ý, ai nấy đều khiếp sợ vô cùng, đồn dập ghé mắt nhìn xem.

"Đó là lực lượng đại tôn a, thật mạnh! Không biết là vị tuyệt thế đại tôn nào xuất thế".



Nguyên Thiên phái là một tông phái có Đại tôn tọa trấn, lão tổ tông cũng là một vị Đại Tôn giả, lúc này ánh mắt hắn nhìn về phía thiên bảo sơn hiện vẻ khiếp sợ, cho dù là hắn cũng có chút kiêng ky cỗ lực lượng kia.

Đó là Thiên Bảo cung! quả nhiên Thiên bao cung cũng có Đại Tôn giả tọa trấn, thật sự là khó lường a."

"Ha ha, như thế càng tốt, thành Trường thương chúng ta lại thêm một vị Đại Tôn, cũng sẽ nhiều hơn một tia hi vọng."

Đại Tôn giả của Hỏa Cực tông cùng Thịnh gia cùng thốt lên, nội thành cũng chỉ có vài vị đại tôn mà thôi, đột nhiên có thêm một người, bọn họ tự nhiên là vui vẻ vô cùng.

Đừng nói là các tông phái cùng gia tộc ở nội thành, rất nhiều người của học viện Trường thương cũng hơi kinh ngạc.

"Thiên Bảo cung?"

Lâm Trường Phong tỏ vẻ nghỉ hoặc, hắn chưa từng nghe nói trong thành Trường thương có thế lực như vậy, nhưng nếu có một thế lực có đại tôn tọa trấn, chắc chắn không đơn giản.

"Thiên Bảo cung là thế lực mới thành lập, xuất hiện không lâu, ta cũng là vừa biết được." Vu Ứng Hải nói.

Trong thành Trường thương đột nhiên nhiều thêm một vị đại tôn giả, nếu đổi thành lúc bình thường, tuyệt đối là chuyện lớn, cho dù học viện cũng phải phái người tự mình tiến đến chào hỏi, rồi thăm dò kỹ càng nội tình cùng mục đích của Thiên Bảo cung. Dù sao bất luận một vị Đại Tôn nào cũng là lực lượng mang tính chiến lược, toàn bộ Lan Lăng quốc cũng chỉ có mấy vị mà thôi.

Học viện Trường thương đương nhiên sẽ không cho phép một vị đại tôn có lai lịch không rõ ở lại trong thành Trường thương.

"Không tốt, có bốn vị Đại Tôn đến từ thế giới hắc ám đang chạy đến Thiên Bảo cung." Đột nhiên, Lâm Trường

Phong biến sắc, ánh mắt trở nên ngưng trọng vô cùng.

Vu Ứng Hải nghe vậy cũng là cả người chấn động, Thiên Bảo cung đến cùng đã làm cái gì, thế mà để thế giới Hắc Ám phái ra bốn vị Đại Tôn đến vây giết. cho dù ở trong thế giới Hắc Ám thì Đại tôn cũng là nhân vật đứng đầu, bất kỳ một người nào đều có địa vị tôn sùng cao quý. Mà Ma Tâm điện cường thế bá đạo như vậy, thống ngự thế lực ngầm vài quốc gia chung quanh, nhưng cho dù là vậy thì trong tông cũng không vượt quá năm vị Đại Tôn.

"Trong bốn vị Đại Tôn giả, có một người tên là Chu Tinh." Lâm Trường Phong mắt híp lại nói.

"Cái gì!"

Vu Ứng Hải nghe vậy lần nữa giật mình, trong mắt bắn ra tinh quang, một cỗ khí mạnh mẽ không bị khống chế bộc phát ra khỏi cơ thể. Chu Tinh chính là nhân vật tuyệt thế được xếp vào Đại lục Tôn bảng danh tiếng lẫy lừng, hắn tự nhiên biết.

"Chu Tỉnh đến thành Trường thương, lại không đi đối phó học viện chúng ta trước, ngược lại đi đối phó Thiên Bảo cung, xem ra Thiên Bảo cung cũng không đơn giản như vẻ ngoài, nói không chừng có ẩn tình trong này. Không được, ta nhất định phải nhìn xem."



Lâm Trường Phong cau mày, đột nhiên hóa thành một đường ánh sáng hồng bản lên trời, chỉ trong nháy mắt đã bay ra khỏi Thánh sơn, bay về phía Thiên Bảo cung.

Trên bầu trời có bốn thân ảnh tuyệt thế xông ra ma hải, một đường tiến về Thiên Bảo cung, trên người họ tản mát ra khí thế kinh khủng vô cùng, vô số tông môn cùng gia tộc trong thành đều bị hấp dẫn, dồn dập ghé mắt nhìn.

"Bốn vị Đại Tôn cùng ra tay, ai có thể cản? Thật đáng sợ"

"Thiên Bảo cung rốt cuộc là thần thánh phương nào, thế mà để cho thế giới Hắc Ám phải trịnh trọng như vậy."

"Không ngờ trận chiến cấp độ Đại Tôn đầu tiên, vậy mà không phải ở học viện Trường thương, mà là ở Thiên Bảo cung."

Những Tôn giả trong nội thành đều rung động trong lòng, xem ra những vị Đại Tôn tuyệt thế kia đã không nhịn được muốn ra tay sao?

Cuộc chiến của đại tôn giả, tôn giả tâm thường như bọn họ đương nhiên không có tư cách tham dự vào.

Đừng nói là những tôn giả tầm thường như bọn họ, trong nội thành có không ít Đại Tôn cũng rung động vô cùng, bởi vì có không ít người đã nhận ra, trong bốn vị Đại Tôn kia thì có một người tên là Chu Tỉnh, chính là nhân vật tuyệt thế có mặt trên Đại lục Tôn bảng.

Đại lục Tôn bảng là danh sách 500 vị Tôn Giả tuyệt thế đứng đầu toàn bộ đại lục Nam Man, mà Lan Lăng quốc bọn hắn lại không có một vị Đại Tôn nào trong đó. Nếu nói có, vậy cũng chỉ có thể là viện trưởng tiền nhiệm của học viện Trường thương, Lâm Trường Phong, chẳng qua nghe đồn Lâm Trường Phong đã chết, cho nên bài danh của hắn trên Đại lục Tôn bảng đã bị hủy bỏ, tất cả đã là quá khứ.

"Lâm Trường Phong, đối thủ của ngươi ở đây, cần gì phải đi xen vào chuyện của người khác."

Lâm Trường Phong vừa bay ra khỏi Thánh sơn

không bao lâu, liền bị một đường hào quang màu tím ngăn lại, một lão giả mặc áo bào tím xuất hiện ở trước mặt Lâm Trường Phong, ngăn không để hắn đi Thiên Bảo cung.

"Mao Nguyên!"

Con ngươi Lâm Trường Phong co rụt lại, đáy mắt lóe lên một vệt tinh quang, thản nhiên nói.

"Lâm Trường Phong, ngươi thật đúng là mạng lớn a, thế mà còn không chết. Nhưng mà như vậy cũng rất tốt, †a có thể miễn phí tiễn đưa ngươi một đoạn đường, để ngươi biết, lực lượng thật sự của Chuẩn Thánh không phải một Đại Tôn như ngươi có thể chống đỡ." ánh mắt lão giả mặc áo bào tím đột nhiên trở nên sâm nhiên.

Chuẩn Thánh lại không làm gì được Đại Tôn, hắn cảm thấy đây là một sự sỉ nhục. Cho nên hắn té ngã ở chỗ nào, thì phải từ chỗ đó đứng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau