Chương 142: Bọn Chuột Nhắt
'Thành Vân Sơn là một trong những thành phố cấp. quận có quan hệ hàng xóm láng giềng với thành trường thương, khoảng cách hai bên cũng không xa, khoảng chừng vạn dặm.
Bởi vì hắc ám náo loạn giáng lâm thành Trường thương, nên thành Vân Sơn cũng chịu ảnh hưởng, vì không muốn bị hắc ám náo loạn tai vạ tới mà trở thành cá trong chậu, nên rất nhiều tông môn cùng gia tộc đều tạm thời di chuyển ra bên ngoài, không dám tiếp tục ở lại thành Vân Sơn.
Lúc này, Thành Vân Sơn đã trống không, đã không còn phồn hoa như mọi khi, gần như không thấy người đi đường, tất cả dân chúng đều ở trong nhà, không bước chân ra khỏi cửa, đèn đuốc tắt, cửa sổ đóng chặt.
Nhưng mà cũng trong thời điểm đặc thù này, thành Vân Sơn lại nghênh đón một nhóm khách nhân không tâm thường.
Hoàng thất!
Gia tộc Đế sư!
Long Nha tông!
Tân gia ở Nam Hải!
Truy Phong tông!
Bất kỳ một ai trong đám người bọn họ đều thuộc về những tông môn đỉnh cao hoặc gia tộc lớn ở Lan Lăng quốc, nếu là ở thời điểm khác, bất kỳ thế lực nào trong đám người họ đi đến thành Vân Sơn, dù là thành chủ thành Vân Sơn đều phải ra ngoài thành cách mười dặm đường để tiếp đón, thể hiện sự tôn trọng của chủ nhà.
Nhưng lúc này, tất cả bọn họ lại lặng lẽ đến đây, nhân lúc màn đêm buông xuống mới vào thành, bộ dạng lén lén lút lút, căn bản không nói cho bất luận người nào.
"Hoàng thúc công, thành Trường thương sẽ bị hủy diệt thật sao? Tại sao Chúng ta không đi giúp đỡ?”
Ở Một tòa Lầu các hẻo lánh yên tĩnh, một vị nữ tử ăn mặc một bộ cung trang váy dài màu trắng tinh nghẹn giọng hỏi, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Xung quanh nàng có một nhóm người ngồi thành vòng tròn, nam nữ già trẻ đều có, bất luận ai trong số họ. đều là nhân vật được cả thế gian chú ý, bởi vì bọn họ đều là thành viên hoàng thất, mà người cầm đầu chính là hoàng thái thúc Hướng Thiên Cao.
Mà nữ tử mặc cung trang chính là tam công chúa của Lan Lăng quốc, đồng thời cũng là công chúa nhỏ tuổi nhất hiện nay trong hoàng thất, được hoàng đế sủng ái vô cùng.
Lần này bọn họ lặng lẽ đến thành Vân Sơn, vốn họ không định dẫn nàng đi theo, nhưng không nghĩ đến nàng lại chơi xấu, dùng mọi cách dây dưa, bất đắc dĩ, bọn họ đành phải mang theo nàng.
Trừ nàng ra, thập thất hoàng tử Hướng Nghị Tuần cũng ở trong lầu các.
Lúc này, trên một vách tường trong lầu các hiện lên màn sáng to lớn, trong màn sáng lại có hình ảnh liên tục lập lòe, chính là hình ảnh thế giới hắc ám đang xâm lược thành Trường thương.
Tuy rằng cách xa vạn dặm, thế nhưng thông qua 'Thần văn trận pháp Tinh Quang Truyền Đạo Trận truyền đến, vẫn có thể thu được một ít hình ảnh trong thành Trường thương.
Đương nhiên, nếu muốn truyền hình ảnh đến một nơi cách đó siêu xa thì cũng chỉ có một ít tuyệt thế tông môn mới làm được, những tông môn phổ thông cùng gia tộc nhỏ thì không có năng lực này. Hơn nữa, khoảng cách càng xa, thì càng khó sử dụng Tinh Quang Truyền Thuật. Cho dù hoàng thất, cũng phải đi tới thành Vân sơn, mới có thể thu được hình ảnh từ thành Trường thương.
"Hoàng muội, hắc ám náo loạn lần này đã đạt đến cấp bậc thánh cấp, cũng có nghĩa là sẽ xuất hiện tuyệt đại thánh giả, hoàng thất chúng ta đã nhiều năm không có thánh giả rồi, nếu chúng ta mạo muội tham dự trận chiến này tất nhiên sẽ bị tổn thất nặng nề, cho dù giành được thắng lợi, thì cũng là thắng thảm mà thôi."
Thập thất hoàng tử Hướng Nghị Tuần khẽ thở dài, trước đây không lâu hắn còn ý đồ tiếp cận Nguyễn Quân 'Trác, nhưng không ngờ bây giờ lại xảy ra biến cố lớn như thế, chỉ có thể nhanh chân trốn đi.
Cũng may hản là thành viên hoàng thất, có địa vị bất phàm, cũng may thế giới hắc ám không muốn hoàng thất cuốn vào trận chiến này, vì thế nên không có giết bọn họ, để họ thuận buồm xuôi gió trốn thoát.
"Nhưng nếu thành Trường thương bị hủy diệt, đối với Lan Lăng quốc chúng ta cũng là tổn thất a." Tam công chúa không hiểu nói.
Thành Trường thương là một trong ba tòa thành lớn nhất Lan Lăng quốc, là khu vực nắm giữ sức mạnh rất lớn ở nội quốc..
"Ha ha, tiểu Phỉ phỉ, thành Trường thương sẽ không dễ dàng bị phá hủy như vậy đâu, trừ khi lần này hắc ám thế giới xuất ra hai vị thánh giả, nếu chỉ có một vị thánh giả đến thì sợ là cũng không làm gì được học viện Trường thương."
Một đại hán có vóc dáng khôi ngô, ngũ quan thô lỗ, trên người mặc một bộ chiến y có thêu hình giao long, cười ha ha nói.
Đừng xem người này chỉ có dáng dấp trung niên, nhưng cũng là hoàng thúc của Hướng Phỉ Phi, địa vị rất không tầm thường, hắn tên là Hướng Chiến Sơn, chính là một vị tuyệt thế đại tôn của hoàng thất, tu vi cao thâm khó lường.
Không chỉ có hoàng thất, gia tộc Đế sư, Truy Phong tông, Long Nha tông, Tần gia Nam Hải.. Lúc này có rất nhiều thế lực trong thành Vân Sơn đang sử dụng Tỉnh Quang Truyền Thuật để dò xét tình hình trong thành
Trường thương, để quyết định bước kế tiếp họ nên làm gì.
Trên Thiên Bảo Sơn bộc phát sức mạnh kinh người, chiến đấu cấp bậc đại tôn đã hấp dẫn mọi ánh mắt trong thành Trường thương.
Hoa Nhất Nhiên liên tục triển khai bảy, tám lần công kích, sức mạnh bộc phát khiến Thiên Bảo Sơn không ngừng lay động, nhưng vẫn như cũ không cách nào đánh tan màn sáng do thánh ngọc phù tạo thành.
Trần Nguyên Thủy cùng hai vị tôn giả tỉnh cao của Ma tâm điện cũng trốn ra xa xa Thiên Bảo Sơn, bay về phía ma hải.
"ỒI bốn vị cảnh giới đại tôn!"
Hoa Nhất Nhiên đang chuẩn bị tiếp tục truy sát đám người Ma tâm điện, lại bỗng nhiên phát hiện trên màn sáng xuất hiện bốn lưồng khí tức cảnh giới đại tôn khóa chặt hắn lại.
Hoa Nhất Nhiên cau mày, đưa ánh mắt nhìn lên trên màn sáng, sắc mặt ngưng trọng nói: " khí tức đại tôn rất mạnh, không nghĩ đến thế giới hắc ám lại xuất động một vị tuyệt thế đại tôn giả."
Trong bốn vị đại tôn giả đến từ thế giới hắc ám, ba người kia cũng bình thường không có gì nổi bậc, thế nhưng trong đó có một người lại khiến hắn có chút kiêng ky.
Hắn đã tu hành hơn 500 năm, đã dừng chân tại cảnh giới đại tôn rất lâu, tự nhiên có thể nhìn ra được ai mạnh ai yếu. Hắn cảm nhận được nguy hiểm trên người kia.
"Là đại tôn giả đến từ thế giới hắc ám!"
Vẻ mặt Trần Nguyên Thủy tràn đầy vui mừng nhìn lên bầu trời, sắc mặt tái nhợt của hắn rốt cuộc hiện ra một chút hồng hào.
"Hẳn là Thánh quân cảm nhận được ta gặp nạn, nên phái đại tôn đến giúp đỡ ta."
Trần Nguyên Thủy hưng phấn vô cùng, giống như một người sắp chết lại tìm được đường sống vậy, hắn khua tay múa chân, kích động không thôi.
Bốn vị đại tôn a!
Thiên Bảo cung, để ta xem các ngươi còn dám hung hăng thế nào, ta muốn giết sạch toàn bộ các ngươi mới có thể hóa giải mối hận trong lòng ta.
Tổn thất một tấm thánh ngọc phù, Trần Nguyên Thủy đã hận thấu xương Thiên Bảo cung.
Một tấm thánh ngọc phù chính là một cái mạng a, đại tôn cũng không thể giết hắn, phù này còn quý giá hơn gấp trăm lần so với thiên giai hoang khí cửu phẩm.
"Thế giới hắc ám chúng ta thần uy cái thế, thiên hạ vô song!”
Hai vị tôn giả đỉnh cao của Ma tâm điện cũng vui vẻ kêu lên, tâm tình kích động vô cùng, thật giống như một đứa trẻ bị người khác ăn hiếp đột nhiên nhìn thấy người lớn chạy đến vậy.
"Trở về đi."
Trong Thiên Bảo cung đột nhiên truyền đến một âm thanh nhàn nhạt, âm thanh kia mờ ảo hư vô, nhưng lại nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Thiên Bảo Sơn.
Hoa Nhất Nhiên nghe vậy, hướng Thiên Bảo cung cúi người hành lễ, không thèm để ý bốn vị đại tôn đang chạy tới, hóa thành một đường ánh sáng lóng lánh nhanh chóng bay vào trong Thiên Bảo cung.
"Ha ha, bọn chuột nhắt nhát gan, các ngươi cho rằng chỉ cần trốn vào trong cung điện là có thể không chết sao, đà điểu cũng muốn rụt đầu, quả thực ngu xuẩn lại buồn cười. Lập tức đi ra cho ta, quỳ xuống đất đầu hàng, nói không chừng ta sẽ tha cho các ngươi một mạng."
Hoa Nhất Nhiên xoay người trở về trong Thiên Bảo cung, tự nhiên không tránh được cảm ứng của bốn vị tuyệt thế đại tôn, một người trong đó lập tức cười ha ha, tiếng nói vang vọng toàn bộ Thiên bảo cung.
"Bây giờ muốn chạy sao, vừa rồi truy sát ta không phải rất hung hăng sao? Đại tôn thì giỏi a, bọn chuột nhắt lấy lớn hiếp nhỏ mà thôi."
Trần Nguyên Thủy thấy Hoa Nhất Nhiên bỏ chạy, cả người như có thêm sức lực, cũng không tiếp tục bỏ chạy. nữa, mà là lơ lửng giữa không trung lớn tiếng trào phúng.
Bởi vì hắc ám náo loạn giáng lâm thành Trường thương, nên thành Vân Sơn cũng chịu ảnh hưởng, vì không muốn bị hắc ám náo loạn tai vạ tới mà trở thành cá trong chậu, nên rất nhiều tông môn cùng gia tộc đều tạm thời di chuyển ra bên ngoài, không dám tiếp tục ở lại thành Vân Sơn.
Lúc này, Thành Vân Sơn đã trống không, đã không còn phồn hoa như mọi khi, gần như không thấy người đi đường, tất cả dân chúng đều ở trong nhà, không bước chân ra khỏi cửa, đèn đuốc tắt, cửa sổ đóng chặt.
Nhưng mà cũng trong thời điểm đặc thù này, thành Vân Sơn lại nghênh đón một nhóm khách nhân không tâm thường.
Hoàng thất!
Gia tộc Đế sư!
Long Nha tông!
Tân gia ở Nam Hải!
Truy Phong tông!
Bất kỳ một ai trong đám người bọn họ đều thuộc về những tông môn đỉnh cao hoặc gia tộc lớn ở Lan Lăng quốc, nếu là ở thời điểm khác, bất kỳ thế lực nào trong đám người họ đi đến thành Vân Sơn, dù là thành chủ thành Vân Sơn đều phải ra ngoài thành cách mười dặm đường để tiếp đón, thể hiện sự tôn trọng của chủ nhà.
Nhưng lúc này, tất cả bọn họ lại lặng lẽ đến đây, nhân lúc màn đêm buông xuống mới vào thành, bộ dạng lén lén lút lút, căn bản không nói cho bất luận người nào.
"Hoàng thúc công, thành Trường thương sẽ bị hủy diệt thật sao? Tại sao Chúng ta không đi giúp đỡ?”
Ở Một tòa Lầu các hẻo lánh yên tĩnh, một vị nữ tử ăn mặc một bộ cung trang váy dài màu trắng tinh nghẹn giọng hỏi, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Xung quanh nàng có một nhóm người ngồi thành vòng tròn, nam nữ già trẻ đều có, bất luận ai trong số họ. đều là nhân vật được cả thế gian chú ý, bởi vì bọn họ đều là thành viên hoàng thất, mà người cầm đầu chính là hoàng thái thúc Hướng Thiên Cao.
Mà nữ tử mặc cung trang chính là tam công chúa của Lan Lăng quốc, đồng thời cũng là công chúa nhỏ tuổi nhất hiện nay trong hoàng thất, được hoàng đế sủng ái vô cùng.
Lần này bọn họ lặng lẽ đến thành Vân Sơn, vốn họ không định dẫn nàng đi theo, nhưng không nghĩ đến nàng lại chơi xấu, dùng mọi cách dây dưa, bất đắc dĩ, bọn họ đành phải mang theo nàng.
Trừ nàng ra, thập thất hoàng tử Hướng Nghị Tuần cũng ở trong lầu các.
Lúc này, trên một vách tường trong lầu các hiện lên màn sáng to lớn, trong màn sáng lại có hình ảnh liên tục lập lòe, chính là hình ảnh thế giới hắc ám đang xâm lược thành Trường thương.
Tuy rằng cách xa vạn dặm, thế nhưng thông qua 'Thần văn trận pháp Tinh Quang Truyền Đạo Trận truyền đến, vẫn có thể thu được một ít hình ảnh trong thành Trường thương.
Đương nhiên, nếu muốn truyền hình ảnh đến một nơi cách đó siêu xa thì cũng chỉ có một ít tuyệt thế tông môn mới làm được, những tông môn phổ thông cùng gia tộc nhỏ thì không có năng lực này. Hơn nữa, khoảng cách càng xa, thì càng khó sử dụng Tinh Quang Truyền Thuật. Cho dù hoàng thất, cũng phải đi tới thành Vân sơn, mới có thể thu được hình ảnh từ thành Trường thương.
"Hoàng muội, hắc ám náo loạn lần này đã đạt đến cấp bậc thánh cấp, cũng có nghĩa là sẽ xuất hiện tuyệt đại thánh giả, hoàng thất chúng ta đã nhiều năm không có thánh giả rồi, nếu chúng ta mạo muội tham dự trận chiến này tất nhiên sẽ bị tổn thất nặng nề, cho dù giành được thắng lợi, thì cũng là thắng thảm mà thôi."
Thập thất hoàng tử Hướng Nghị Tuần khẽ thở dài, trước đây không lâu hắn còn ý đồ tiếp cận Nguyễn Quân 'Trác, nhưng không ngờ bây giờ lại xảy ra biến cố lớn như thế, chỉ có thể nhanh chân trốn đi.
Cũng may hản là thành viên hoàng thất, có địa vị bất phàm, cũng may thế giới hắc ám không muốn hoàng thất cuốn vào trận chiến này, vì thế nên không có giết bọn họ, để họ thuận buồm xuôi gió trốn thoát.
"Nhưng nếu thành Trường thương bị hủy diệt, đối với Lan Lăng quốc chúng ta cũng là tổn thất a." Tam công chúa không hiểu nói.
Thành Trường thương là một trong ba tòa thành lớn nhất Lan Lăng quốc, là khu vực nắm giữ sức mạnh rất lớn ở nội quốc..
"Ha ha, tiểu Phỉ phỉ, thành Trường thương sẽ không dễ dàng bị phá hủy như vậy đâu, trừ khi lần này hắc ám thế giới xuất ra hai vị thánh giả, nếu chỉ có một vị thánh giả đến thì sợ là cũng không làm gì được học viện Trường thương."
Một đại hán có vóc dáng khôi ngô, ngũ quan thô lỗ, trên người mặc một bộ chiến y có thêu hình giao long, cười ha ha nói.
Đừng xem người này chỉ có dáng dấp trung niên, nhưng cũng là hoàng thúc của Hướng Phỉ Phi, địa vị rất không tầm thường, hắn tên là Hướng Chiến Sơn, chính là một vị tuyệt thế đại tôn của hoàng thất, tu vi cao thâm khó lường.
Không chỉ có hoàng thất, gia tộc Đế sư, Truy Phong tông, Long Nha tông, Tần gia Nam Hải.. Lúc này có rất nhiều thế lực trong thành Vân Sơn đang sử dụng Tỉnh Quang Truyền Thuật để dò xét tình hình trong thành
Trường thương, để quyết định bước kế tiếp họ nên làm gì.
Trên Thiên Bảo Sơn bộc phát sức mạnh kinh người, chiến đấu cấp bậc đại tôn đã hấp dẫn mọi ánh mắt trong thành Trường thương.
Hoa Nhất Nhiên liên tục triển khai bảy, tám lần công kích, sức mạnh bộc phát khiến Thiên Bảo Sơn không ngừng lay động, nhưng vẫn như cũ không cách nào đánh tan màn sáng do thánh ngọc phù tạo thành.
Trần Nguyên Thủy cùng hai vị tôn giả tỉnh cao của Ma tâm điện cũng trốn ra xa xa Thiên Bảo Sơn, bay về phía ma hải.
"ỒI bốn vị cảnh giới đại tôn!"
Hoa Nhất Nhiên đang chuẩn bị tiếp tục truy sát đám người Ma tâm điện, lại bỗng nhiên phát hiện trên màn sáng xuất hiện bốn lưồng khí tức cảnh giới đại tôn khóa chặt hắn lại.
Hoa Nhất Nhiên cau mày, đưa ánh mắt nhìn lên trên màn sáng, sắc mặt ngưng trọng nói: " khí tức đại tôn rất mạnh, không nghĩ đến thế giới hắc ám lại xuất động một vị tuyệt thế đại tôn giả."
Trong bốn vị đại tôn giả đến từ thế giới hắc ám, ba người kia cũng bình thường không có gì nổi bậc, thế nhưng trong đó có một người lại khiến hắn có chút kiêng ky.
Hắn đã tu hành hơn 500 năm, đã dừng chân tại cảnh giới đại tôn rất lâu, tự nhiên có thể nhìn ra được ai mạnh ai yếu. Hắn cảm nhận được nguy hiểm trên người kia.
"Là đại tôn giả đến từ thế giới hắc ám!"
Vẻ mặt Trần Nguyên Thủy tràn đầy vui mừng nhìn lên bầu trời, sắc mặt tái nhợt của hắn rốt cuộc hiện ra một chút hồng hào.
"Hẳn là Thánh quân cảm nhận được ta gặp nạn, nên phái đại tôn đến giúp đỡ ta."
Trần Nguyên Thủy hưng phấn vô cùng, giống như một người sắp chết lại tìm được đường sống vậy, hắn khua tay múa chân, kích động không thôi.
Bốn vị đại tôn a!
Thiên Bảo cung, để ta xem các ngươi còn dám hung hăng thế nào, ta muốn giết sạch toàn bộ các ngươi mới có thể hóa giải mối hận trong lòng ta.
Tổn thất một tấm thánh ngọc phù, Trần Nguyên Thủy đã hận thấu xương Thiên Bảo cung.
Một tấm thánh ngọc phù chính là một cái mạng a, đại tôn cũng không thể giết hắn, phù này còn quý giá hơn gấp trăm lần so với thiên giai hoang khí cửu phẩm.
"Thế giới hắc ám chúng ta thần uy cái thế, thiên hạ vô song!”
Hai vị tôn giả đỉnh cao của Ma tâm điện cũng vui vẻ kêu lên, tâm tình kích động vô cùng, thật giống như một đứa trẻ bị người khác ăn hiếp đột nhiên nhìn thấy người lớn chạy đến vậy.
"Trở về đi."
Trong Thiên Bảo cung đột nhiên truyền đến một âm thanh nhàn nhạt, âm thanh kia mờ ảo hư vô, nhưng lại nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Thiên Bảo Sơn.
Hoa Nhất Nhiên nghe vậy, hướng Thiên Bảo cung cúi người hành lễ, không thèm để ý bốn vị đại tôn đang chạy tới, hóa thành một đường ánh sáng lóng lánh nhanh chóng bay vào trong Thiên Bảo cung.
"Ha ha, bọn chuột nhắt nhát gan, các ngươi cho rằng chỉ cần trốn vào trong cung điện là có thể không chết sao, đà điểu cũng muốn rụt đầu, quả thực ngu xuẩn lại buồn cười. Lập tức đi ra cho ta, quỳ xuống đất đầu hàng, nói không chừng ta sẽ tha cho các ngươi một mạng."
Hoa Nhất Nhiên xoay người trở về trong Thiên Bảo cung, tự nhiên không tránh được cảm ứng của bốn vị tuyệt thế đại tôn, một người trong đó lập tức cười ha ha, tiếng nói vang vọng toàn bộ Thiên bảo cung.
"Bây giờ muốn chạy sao, vừa rồi truy sát ta không phải rất hung hăng sao? Đại tôn thì giỏi a, bọn chuột nhắt lấy lớn hiếp nhỏ mà thôi."
Trần Nguyên Thủy thấy Hoa Nhất Nhiên bỏ chạy, cả người như có thêm sức lực, cũng không tiếp tục bỏ chạy. nữa, mà là lơ lửng giữa không trung lớn tiếng trào phúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất