Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 265: Hạt Giống Hỗn Độn

Trước Sau
Thành Lô Hề, trong góc, ngỏ hẻm, trong trạch viện, trong tửu lâu khắp nơi vang lên từng âm thanh rất nhỏ.

“Tiên thiên thánh mầm? Có chút thú vị”

“Rất mạnh a! Lan Lăng quốc này cũng chỉ là một vùng hoang dã thôi, vậy mà cũng có tuyệt thế kỳ tài xuất thế”

“Qua trận chiến này, đại lục tôn bảng lại muốn đổi mới.”

“Hừ, cũng bình thường thôi!

“Cho dù hắn có thể đi vào đại lục tôn bảng, đoàn chừng cũng chỉ có thể xếp hạng cuối cùng, không có. tính uy hiếp gì”

Một ít âm thanh thần bí không ngừng vang lên ở các ngỏ ngách, nhưng mà không ai có thể nghe thấy. Dường như bọn họ là những u linh trong đêm tối, tồn tại trong thế giới của chính mình, rất ít khi bị người đời biết.

Tịch Thiên Dạ mang theo Hà Tú Nương trở lại Tịch phủ, dọc theo đường đi đều là ánh mắt kính nể cùng ngưỡng mộ.

“Chu Khánh Diêm, khoảng thời gian này, ngươi phụ trách bảo vệ phu nhân” Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nói.

“Vâng!”

Chu Khánh Diêm nghe vậy hơi khom người nói.

Uyển Thù lâu đang được xây lại nhanh chóng, Hà Tú Nương cũng phải quản lý việc ở tửu lâu, không thể một mực ở nhà.

Mà hắn, thì chuẩn bị bế quan một quãng thời gian,

Tịch phủ, trong mật thất dưới lòng đất, Tịch Thiên Dạ khoanh chân ngõi ở trên bồ đoàn, hẳn đã ngõi ở đây ba ngày.

Ba ngày qua, hẳn muốn tăng tu vi mình tăng lên tới thiên cảnh chí cảnh.

Nhưng nhưng thủy chung không cách nào bướ ra một bước cuối cùng, đột phá đến kim đan cảnh.

Bởi vì hẳn muốn thành kim đan, không phải phổ thông kim đan, mà là hỗn độn hồng mông kim đan.

“Chuyển thế trùng tu, vẫn không thể hoàn toàn hòa ngươi vào trong cơ thể”

Trong tay Tịch Thiên Dạ nắm một hạt châu, hạt châu này có tính chất đặc thù, có lúc thể rần, có lúc thể lỏng, cũng có lúc như sương mù, tỏa ra từng tia sáng hỗn độn.

Từ khi hắn chào đời, vật này đã treo ở trên cổ Tịch Thiên Dạ.



Năm đó mẹ ruột Tịch Thiên Dạ nhìn thấy con mình vừa sinh ra liền mang theo vật ấy, trời sinh đã có, lúc ấy nàng khiếp sợ vô cùng, trong lòng biết vật này không đơn giản, liền thay Tịch Thiên Dạ giữ gìn cận thận.

Kết quả, sau khi Tịch Chấn Thiên chết, hạt châu này kể cả di vật của hắn cũng bị đám người Thủ phú cướp đi, đến bây giờ mới tìm lại.

Trên thực tế, mặc kệ Tịch Thiên Dạ đi tới nơi nào, hạt châu này cũng vĩnh viễn không bị mất.

Bởi vì nó đã cùng Tịch Thiên Dạ tính mạng liên kết, dung hợp làm một thể.

Lúc trước chuyển sinh đến Trái Đất, vật này cũng theo Tịch Thiên Dạ đi tới Trái Đất.

Bây giờ đi tới thế giới Thái Hoang, vật này cũng theo hắn đi tới thế giới Thái Hoang.

Nếu lúc này có người nhìn thấy vật này tất nhiên sẽ khiếp sợ không thôi.

Đương nhiên, đừng nói người bình thường, cho dù tiên nhân trên chín tầng trời cũng chưa chắc nhận thức vật này. Chỉ có tu thành tiên đế, đứng vào hàng ngũ hỗn nguyên Đạo Tổ, mới có thể hiểu được ý nghĩa tồn tại của nó.

Tên của nó là —— hạt giống hỗn độn!

Có thể nói nó chính là hình thức ban đầu của vũ trụ, là khởi nguồn của thời không, là căn nguyên của sinh mệnh, là mẹ của vạn vật!

Trong truyền thuyết một hạt giống hỗn độn chính là hình thức ban đầu của một hồng mông đại vũ trụ, tương lai có thể triệt để diễn hóa thành một đại thế giới.

Đây là một vật vô cùng nghịch thiên, là vô thượng chí bảo, vốn không có khả năng tồn tại trên thế gian.

Một hạt giống hỗn độn chính là một đại thế giới, nhưng mà người ở trong đại thế giới, thì làm sao có thể tìm tới một hạt giống hỗn độn?

Chỉ có siêu thoát thiên đạo, thoát khỏi lõng chim, đi ra bên ngoài đại thế giới, trong hư không hỗn độn, mới có thể tìm được hạt giống hỗn độn.

Năm đó Tịch Thiên Dạ cũng khá may mắn, mới tìm được một hạt giống hồn độn, cũng chính bởi vì hạt giống hỗn độn này, năm đó hẳn uy chấn cửu thiên thập địa, chư thiên thần phật thấy hẳn đều run rẩy không thôi.

Năm đó hắn dung hòa hạt giống hỗn độn vào thân thể của chính mình, ý đồ diễn hóa ra một hồng mông vũ trụ ở trong cơ thể, từ đó siêu thoát khỏi vạn vật, tiêu dao cửu thiên, không bị thiên đạo ràng buộc. Mà chính hắn trở thành tồn tại cao hơn cả thiên đạo, hắn chính là đại thế giới, chính là chủ của vạn vật.

Nhưng mà, cuối cùng hẳn vẫn thất bại.

“Hạt giống hỗn độn trăm vạn năm khó tìm, có thể nói gần như không tồn tại, bây giờ rơi vào trong tay ta, sao có thể để ngươi mãi chỉ là một hạt giống mà thôi? Một ngày nào đó, ta sẽ để ngươi trở thành là một hồng mông vũ trụ.”

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ lấp lóe, tuy rằng đời trước thất bại, nhưng cũng vì thế hắn càng hiểu rõ, muốn diễn hóa hạt giống hỗn độn thành hồng mông vũ trụ, tuyệt đối là bước cuối cùng của đại đạo, hơn nữa so. với những con đường khác càng sáng tỏ, càng dễ đi hơn.

Đời này trọng sinh, Tịch Thiên Dạ sẽ không bỏ qua con đường này.



Quá khó để Siêu thoát hết thảy, nhiều một con đường cũng là nhiều một chút hy vọng.

“sức mạnh của hạt giống hỗn độn quá đặc thù, trong thời gian ngắn rất khó để dung hợp hoàn mỹ.”

Tịch Thiên Dạ khẽ cau mày, hẳn muốn luyện hạt giống hỗn độn trở thành nội phủ kim đan, tự mình tẩm bố, hy vọng tương lai có thế diễn hóa theo hướng hồng mông vũ trụ.

Chỉ là, sau khi hẳn trọng sinh, thân thể đã có biến hóa, thiếu đi một ít khí tức hỗn độn, vì thế muốn dung hợp luyện hóa, còn cần một đoạn thời gian rất dài.

“Hay là, trước đi tìm những nơi có hoàn cảnh đặc thù để tu luyện, cũng có thể đẩy nhanh tốc độ dung hợp một chút.”

Tịch Thiên Dạ suy tư, thể chất không đủ, tốc độ luyện hóa sẽ rất chậm, nhưng nếu có thể mượn sức mạnh thiên địa để luyện hóa, vậy dĩ nhiên không giống.

Chỉ là hắn cũng không biết địa phương nào mới có hoàn cảnh đặc thù có thể trợ giúp hẳn.

Nếu như không có tình báo chuẩn xác, hẳn đành phải tự mình đi tìm.

“Thôi, cứ từ từ đi”

Tịch Thiên Dạ than nhẹ, nếu như trong thời gian ngắn không thể dung hợp hạt giống hỗn độn, như vậy hẳn cũng không thể tu thành kim đan cảnh.

Nếu như vận may kém, không tìm được địa phương thích hợp, như vậy hẳn chỉ có thể tự mình luyện hóa, nước chảy đá mòn, trải qua hơn trăm năm mới có thể triệt để dung hợp,

“Cho dù thật sự tiêu tốn thời gian trăm năm để luyện hóa hạt giống hỗn độn, ta cũng sẽ không vội kết đan.”

Tịch Thiên Dạ lắc đầu một cái, kim đan chính là đạo cơ của một tu sĩ, ngưng tụ kim đan cấp bậc càng cao, đạo cơ càng vững chắc, thành tựu trong tương lai cũng càng cao. Nếu lúc đầu không đúc xuống đạo cơ tốt nhất, tương lai tu vi cao, lại muốn bù đắp, thì khó như lên trời, vĩnh viễn không thể viên mãn.

Cũng có tiên nhân chuyển thế, họ sẽ ngưng tụ tiên đan, luyện thành tiên thể tiên hồn.

Tịch Thiên Dạ là tiên đế chuyển thế, hắn đương nhiên không thỏa mãn tiên đan tiên thể, hắn muốn ngưng tụ hỗn độn hồng mông kim đan, đúc thành vô thượng đạo cơ.

Một đời trước, cuối cùng hắn vẫn thua thiên đạo, ôm hận mà chết, tuy rằng còn có một ít nguyên nhân khác. Nhưng không thể bỏ qua chính là, đạo cơ của hắn không đủ vững chắc.

Đời này trọng sinh, hắn tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ, sẽ không lưu lại bất kỳ sơ hở nào.

Cho dù ngưng tụ kim đan cần thời gian trăm năm hẳn cũng sẽ không tiếc.

“Đi ra ngoài cho khuây khỏa một chút”

Tịch Thiên Dạ đứng dậy đi ra mật thất, thần hồn, thể phách, chân nguyên của hẳn cũng đã tu luyện tới thiên cảnh chí cảnh, chịu hạn chế bởi quy tắc của thế giới Thái Hoang, tiếp tục tu luyện cũng rất khó tiến bô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau