Chương 266: Chuẩn Thánh Giáng Lâm
Thời gian ba ngày thoáng một cái đã qua, tin tức liên quan đến trận chiến ở thủ phủ đã truyền đi khắp cả nước, thậm chí truyền sang cả quốc gia khác.
Những thế lực đỉnh tiêm kia nghe đến việc này đều kinh sợ vô cùng, hơn trăm Tôn giả vẫn lạc ở Lô Hề Quận Thành, cái giá quá thảm trọng a! Nhất là Đế Sư Gia Tộc, cả người thừa kế cũng chết trong tay Tịch Thiên Dạ.
Đông Phương Hoàn là thiên tài trắm năm hiểm thấy của Đế Sư Gia tộc, tương lai có cơ hội thành thánh. Tộc trưởng cùng đám trưởng lão thậm chí còn chỉ định hắn là người thừa kế tộc trưởng đời kế tiếp.
Bây giờ hẳn bị giết đưa tới hậu quả nghiêm trọng có thể nghĩ.
Nghe nói, tộc trưởng của Đế Sư Gia Tộc biết tin Đông Phương Hoàn bị giết dưới cơn thịnh nộ đã làm sụp đổ một mảng lớn trạch viện của Đế Sư Gia Tộc.
“Giết hi vọng tương lai của tộc ta! Tịch Thiên Dạ, Đế Sư Gia Tộc không đội trời chung với ngươi.” Tộc trưởng Đế Sư Gia Tộc ngửa mặt lên trời gào thét.
Chuyện như vậy cũng phát sinh ở hoàng thất, hoàng thất mặc dù nội bộ phức tạp, liên quan đến việc tranh giành hoàng quyền nhưng người có tiếng nói nhất cũng không phải hoàng đế mà là những lão tổ có tu vi thâm hậu kia, cho nên cao tăng hoàng thất có nhiều lúc cũng có ý kiến rất thống nhất.
Vũ Vương chết, đối với hoàng thất mà nói là thuộc về chấn động ngập trời.
Bời vì Vũ Vương chính là tộc nhân có thiên phú nhất trăm năm qua của hoàng thất, là một vị lão tổ trấn tộc trong tương lai.
Thậm chí, tương lai thành thánh cũng có hi vọng.
Tộc nhân phong hoa tuyệt đại như thế lại bị Tịch Thiên Dạ giết chết, tổn thất cùng phẫn nộ của hoàng thất có thể nghĩ.
“Kỳ hạn mười ngày, đến hoàng tộc ta quỳ xuống thỉnh tội, thật to gan, uy phong thật lớn, thật cuồng vọng”
“Tịch Thiên Dạ hẳn coi mình thành chủ nhân của Lan Lăng Quốc không bằng, quả thực là muốn chết”
“Tịch Thiên Dạ không thể lưu, lưu hắn lại tất thành mầm họa tương lai của hoàng tộc.”
“Tịch Thiên Dạ phải chết, hiện tại có một Thiên Bảo Cung ép trên đầu chúng ta cũng thôi đi, tương lai thêm một tên ngang ngược hung tàn như Tịch Thiên Dạ thì hoàng thất Lan Lăng Quốc vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu nổi.”
Nội bộ của hoàng thất hiếm thấy thống nhất như vậy, toàn bộ đều đồng ý bóp chết Tịch Thiên Dạ từ trong nước.
Bời vì thiên phú mà Tịch Thiên Dạ thể hiện ra đã khiến hoàng tộc thấy sợ hãi.
Mà Tịch Thiên Dạ khác biệt với chủ nhân của Thiên Bảo Cung, chủ nhân của Thiên Bảo Cung không màng danh lợi, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không trêu chọc hẳn thì căn bản không căn lo cái gì.
Nhưng Tịch Thiên Dạ lại khác, hung tàn, có thù tất báo, một khi để hẳn thành thánh, hoàng thất bọn hẳn phân nửa không có kết cục gì tốt
Không chỉ có hoàng thất mà những thế lực Chuẩn Thánh khác cũng kinh sợ vô cùng.
Bọn hắn đã truyền thừa được ngàn năm, từng xuất hiện vô thượng thánh nhân, bây giờ Chuẩn Thánh của bọn họ đã đến Lô Hề Quận Thành bắt Tịch Thiên Dạ quỳ xuống thỉnh tội.
Khinh người quá đáng, quả thực khinh người quá đáng.
Trong lúc nhất thời, những lão tổ Chuẩn Thánh của thế lực kia đều bị kinh động đi ra. Mấy trăm năm qua không có người nào dám khiêu khích bọn hẳn như thế mà người khiêu khích lại chỉ là thiếu niên.
Lô Hề Quận Thành vô cùng an tĩnh, từ khi Tịch Thiên Dạ đồ sát thủ phủ quận, không người nào dám sinh sự trong thành, khắp nơi đều an bình.
Bời vì đại bộ phận hoàng thất đã đi vào Lô Hề Quận Thành, chỉ thấy ngự lâm quân, hoàng gia cận vệ đội, ngự tiền thị vệ,....Quân sĩ trùng trùng điệp điệp đi vào đường phố, từng người anh khí bừng bừng, nét mặt trang nghiêm, sát khí dày đặc, sự uy nghiêm của hoàng tộc đã không thiếu điểm nào.
Toàn bộ Lô Hề Quận Thành đều chấn động bởi vì hoàng tộc đến, dân chúng trong thành đầy kinh sợ, kính cẩn nghe theo.
Dù sao từ xưa tới nay, trong lòng dân chúng hoàng tộc đại biểu cho uy nghiêm chí cao vô thượng mà lăn này đội ngũ hoàng tộc đến đây thực sự quá kinh người.
Không chỉ có mười vạn Ngự Lâm quân bao quanh Lô Hề Quận Thành vô cùng chặt chẽ mà Ngự Tiền Thị Vệ của hoàng đế đều đến toàn bộ. Đây chính là một đội ngũ kinh khủng được lập từ tu sĩ Tôn giả cảnh.
“Ta nghe nói, lần này hoàng tộc dẫn cả Chuẩn Thánh lão tổ mấy trăm năm chưa xuất thế đến đây.”
“Chuẩn Thánh đến, thánh uy như trời. Chỉ là Tịch Thiên Dạ...”
Có người nói đến Tịch Thiên Dạ, rất nhiều người ở Lô Hề Quận Thành đều trăm mặc, nhịn không được mà thở dài.
Hoàng thất vào thành cao điệu như thế, vũ khí như rừng, uy nghỉ như thế, còn có cả Chuẩn Thánh đến, hiển nhiên là không tốt lành gì.
Hoàng thất hiển nhiên không vì muốn quỳ mà đến, mà giống như đến đây để thị uy
Trong lòng mọi người đều rõ ràng, kỳ hạn mười ngày cùng tuyên ngôn muốn quỳ xuống xin tha thứ của Tịch Thiên Dạ, sẽ chỉ chọc giận hoàng tộc.
Hoàng tộc mới đến không lâu thì Đế Sư Gia Tộc cũng đến theo.
Bọn hẳn cũng cao điệu vô cùng, diễu võ giương oai mà vào thành, người đi theo đều có khí tức cường đại, khí tức hơi tiết ra bên ngoài cũng làm sắc mặt cư dân trong thành trắng bệch. Ngày thứ sáu. Truy Phong tông, Nam Hải Tân gia, Bắc Nguyên Lầm gia, Tây Lĩnh Vương gia, Long Nha Tông cũng nhao nhao chạy đến.
Đội hình cũng vô cùng cường đại, hiển thị rố uy nghiêm của thế lực đỉnh tiêm.
Nghe nói lần này các đại tông môn của Lan Lăng Quốc đều có cấp độ Chuẩn Thánh tự mình đến đây.
“Tịch Thiên Dạ mạnh hơn nữa cũng không thể mạnh hơn Chuẩn Thành a. Nhiều Chuẩn Thánh như: vậy đồng thời giá lâm, ta cảm giác như có đại sự xảy ra vậy”
“Nhiều Chuẩn Thánh đến Lô Hề Quận Thành như vậy chỉ sợ không phải vì mỗi Tịch Thiên Dạ”
“Cho dù mục đích chủ yếu của họ không phải Tịch Thiên Dạ nhưng Tịch Thiên Dạ khiêu khích vậy hẳn cũng phải chết không thể nghĩ ngờ
“Là thánh mầm, nếu tương lai hẳn thành thánh thì căn bản không sợ thế lực nào. Chỉ là hẳn giờ như cánh chim không gió lại hống hách như thế, trong lòng tức giận là bộc phát ra, không chịu ẩn nhẫn, không biết tiến thối ắt gặp tử kiếp. Thật là đáng tiếc...”
Dân chúng trong thành Lô Hề đều sầu lo, vì Tịch Thiên Dạ mà lo lắng.
Dù sao, Tịch Thiên Dạ chính là người Lô Hề Quận Thành, là thiên kiêu chỉ tử của bọn hắn nên trong nội tâm vẫn đứng ở phe hẳn.
Mà mọi người đều biết không phải Tịch Thiên Dạ sai lầm mà những thế lực Chuẩn Thánh kia lòng dạ khó lường, bởi vì ghen ghét, kiêng kị nên mới hợp lại tấn công, ý đồ muốn giết trứng từ trong nước.
Hành vi như thế vô sỉ, hèn hạ tới cực điểm.
Tịch Thiên Dạ không có giết sạch toàn bộ thế lực tham dự vây công ở thủ phủ Trần gia đã là nhân từ lắm. rồi.
“Tình hình khó khăn như vậy có thể làm thế nào?”
Không ít người đều thở dài trong lòng, rất nhiều Chuẩn Thánh tông môn cùng gia tộc hung hãng vào thành như vậy thì Tịch Thiên Dạ căn bản không có nửa điểm cơ hội
Bây giờ cường thế không phải là Tịch Thiên Dạ mà là những thế lực Chuẩn Thánh kia a.
Bọn hắn hi vọng đến mức nào, hi vọng Tịch Thiên Dạ có thể thuận lợi trưởng thành, cuối cùng trở thành Thánh Nhân mà từ trước đến giờ Lô Hề Quận Thành bọn họ chưa từng có.
Nếu có một khắc này, hẳn sẽ được ghi khắc vào lịch sử của Lô Hề Quân Thành vĩnh viễn.
Những thế lực đỉnh tiêm kia nghe đến việc này đều kinh sợ vô cùng, hơn trăm Tôn giả vẫn lạc ở Lô Hề Quận Thành, cái giá quá thảm trọng a! Nhất là Đế Sư Gia Tộc, cả người thừa kế cũng chết trong tay Tịch Thiên Dạ.
Đông Phương Hoàn là thiên tài trắm năm hiểm thấy của Đế Sư Gia tộc, tương lai có cơ hội thành thánh. Tộc trưởng cùng đám trưởng lão thậm chí còn chỉ định hắn là người thừa kế tộc trưởng đời kế tiếp.
Bây giờ hẳn bị giết đưa tới hậu quả nghiêm trọng có thể nghĩ.
Nghe nói, tộc trưởng của Đế Sư Gia Tộc biết tin Đông Phương Hoàn bị giết dưới cơn thịnh nộ đã làm sụp đổ một mảng lớn trạch viện của Đế Sư Gia Tộc.
“Giết hi vọng tương lai của tộc ta! Tịch Thiên Dạ, Đế Sư Gia Tộc không đội trời chung với ngươi.” Tộc trưởng Đế Sư Gia Tộc ngửa mặt lên trời gào thét.
Chuyện như vậy cũng phát sinh ở hoàng thất, hoàng thất mặc dù nội bộ phức tạp, liên quan đến việc tranh giành hoàng quyền nhưng người có tiếng nói nhất cũng không phải hoàng đế mà là những lão tổ có tu vi thâm hậu kia, cho nên cao tăng hoàng thất có nhiều lúc cũng có ý kiến rất thống nhất.
Vũ Vương chết, đối với hoàng thất mà nói là thuộc về chấn động ngập trời.
Bời vì Vũ Vương chính là tộc nhân có thiên phú nhất trăm năm qua của hoàng thất, là một vị lão tổ trấn tộc trong tương lai.
Thậm chí, tương lai thành thánh cũng có hi vọng.
Tộc nhân phong hoa tuyệt đại như thế lại bị Tịch Thiên Dạ giết chết, tổn thất cùng phẫn nộ của hoàng thất có thể nghĩ.
“Kỳ hạn mười ngày, đến hoàng tộc ta quỳ xuống thỉnh tội, thật to gan, uy phong thật lớn, thật cuồng vọng”
“Tịch Thiên Dạ hẳn coi mình thành chủ nhân của Lan Lăng Quốc không bằng, quả thực là muốn chết”
“Tịch Thiên Dạ không thể lưu, lưu hắn lại tất thành mầm họa tương lai của hoàng tộc.”
“Tịch Thiên Dạ phải chết, hiện tại có một Thiên Bảo Cung ép trên đầu chúng ta cũng thôi đi, tương lai thêm một tên ngang ngược hung tàn như Tịch Thiên Dạ thì hoàng thất Lan Lăng Quốc vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu nổi.”
Nội bộ của hoàng thất hiếm thấy thống nhất như vậy, toàn bộ đều đồng ý bóp chết Tịch Thiên Dạ từ trong nước.
Bời vì thiên phú mà Tịch Thiên Dạ thể hiện ra đã khiến hoàng tộc thấy sợ hãi.
Mà Tịch Thiên Dạ khác biệt với chủ nhân của Thiên Bảo Cung, chủ nhân của Thiên Bảo Cung không màng danh lợi, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không trêu chọc hẳn thì căn bản không căn lo cái gì.
Nhưng Tịch Thiên Dạ lại khác, hung tàn, có thù tất báo, một khi để hẳn thành thánh, hoàng thất bọn hẳn phân nửa không có kết cục gì tốt
Không chỉ có hoàng thất mà những thế lực Chuẩn Thánh khác cũng kinh sợ vô cùng.
Bọn hắn đã truyền thừa được ngàn năm, từng xuất hiện vô thượng thánh nhân, bây giờ Chuẩn Thánh của bọn họ đã đến Lô Hề Quận Thành bắt Tịch Thiên Dạ quỳ xuống thỉnh tội.
Khinh người quá đáng, quả thực khinh người quá đáng.
Trong lúc nhất thời, những lão tổ Chuẩn Thánh của thế lực kia đều bị kinh động đi ra. Mấy trăm năm qua không có người nào dám khiêu khích bọn hẳn như thế mà người khiêu khích lại chỉ là thiếu niên.
Lô Hề Quận Thành vô cùng an tĩnh, từ khi Tịch Thiên Dạ đồ sát thủ phủ quận, không người nào dám sinh sự trong thành, khắp nơi đều an bình.
Bời vì đại bộ phận hoàng thất đã đi vào Lô Hề Quận Thành, chỉ thấy ngự lâm quân, hoàng gia cận vệ đội, ngự tiền thị vệ,....Quân sĩ trùng trùng điệp điệp đi vào đường phố, từng người anh khí bừng bừng, nét mặt trang nghiêm, sát khí dày đặc, sự uy nghiêm của hoàng tộc đã không thiếu điểm nào.
Toàn bộ Lô Hề Quận Thành đều chấn động bởi vì hoàng tộc đến, dân chúng trong thành đầy kinh sợ, kính cẩn nghe theo.
Dù sao từ xưa tới nay, trong lòng dân chúng hoàng tộc đại biểu cho uy nghiêm chí cao vô thượng mà lăn này đội ngũ hoàng tộc đến đây thực sự quá kinh người.
Không chỉ có mười vạn Ngự Lâm quân bao quanh Lô Hề Quận Thành vô cùng chặt chẽ mà Ngự Tiền Thị Vệ của hoàng đế đều đến toàn bộ. Đây chính là một đội ngũ kinh khủng được lập từ tu sĩ Tôn giả cảnh.
“Ta nghe nói, lần này hoàng tộc dẫn cả Chuẩn Thánh lão tổ mấy trăm năm chưa xuất thế đến đây.”
“Chuẩn Thánh đến, thánh uy như trời. Chỉ là Tịch Thiên Dạ...”
Có người nói đến Tịch Thiên Dạ, rất nhiều người ở Lô Hề Quận Thành đều trăm mặc, nhịn không được mà thở dài.
Hoàng thất vào thành cao điệu như thế, vũ khí như rừng, uy nghỉ như thế, còn có cả Chuẩn Thánh đến, hiển nhiên là không tốt lành gì.
Hoàng thất hiển nhiên không vì muốn quỳ mà đến, mà giống như đến đây để thị uy
Trong lòng mọi người đều rõ ràng, kỳ hạn mười ngày cùng tuyên ngôn muốn quỳ xuống xin tha thứ của Tịch Thiên Dạ, sẽ chỉ chọc giận hoàng tộc.
Hoàng tộc mới đến không lâu thì Đế Sư Gia Tộc cũng đến theo.
Bọn hẳn cũng cao điệu vô cùng, diễu võ giương oai mà vào thành, người đi theo đều có khí tức cường đại, khí tức hơi tiết ra bên ngoài cũng làm sắc mặt cư dân trong thành trắng bệch. Ngày thứ sáu. Truy Phong tông, Nam Hải Tân gia, Bắc Nguyên Lầm gia, Tây Lĩnh Vương gia, Long Nha Tông cũng nhao nhao chạy đến.
Đội hình cũng vô cùng cường đại, hiển thị rố uy nghiêm của thế lực đỉnh tiêm.
Nghe nói lần này các đại tông môn của Lan Lăng Quốc đều có cấp độ Chuẩn Thánh tự mình đến đây.
“Tịch Thiên Dạ mạnh hơn nữa cũng không thể mạnh hơn Chuẩn Thành a. Nhiều Chuẩn Thánh như: vậy đồng thời giá lâm, ta cảm giác như có đại sự xảy ra vậy”
“Nhiều Chuẩn Thánh đến Lô Hề Quận Thành như vậy chỉ sợ không phải vì mỗi Tịch Thiên Dạ”
“Cho dù mục đích chủ yếu của họ không phải Tịch Thiên Dạ nhưng Tịch Thiên Dạ khiêu khích vậy hẳn cũng phải chết không thể nghĩ ngờ
“Là thánh mầm, nếu tương lai hẳn thành thánh thì căn bản không sợ thế lực nào. Chỉ là hẳn giờ như cánh chim không gió lại hống hách như thế, trong lòng tức giận là bộc phát ra, không chịu ẩn nhẫn, không biết tiến thối ắt gặp tử kiếp. Thật là đáng tiếc...”
Dân chúng trong thành Lô Hề đều sầu lo, vì Tịch Thiên Dạ mà lo lắng.
Dù sao, Tịch Thiên Dạ chính là người Lô Hề Quận Thành, là thiên kiêu chỉ tử của bọn hắn nên trong nội tâm vẫn đứng ở phe hẳn.
Mà mọi người đều biết không phải Tịch Thiên Dạ sai lầm mà những thế lực Chuẩn Thánh kia lòng dạ khó lường, bởi vì ghen ghét, kiêng kị nên mới hợp lại tấn công, ý đồ muốn giết trứng từ trong nước.
Hành vi như thế vô sỉ, hèn hạ tới cực điểm.
Tịch Thiên Dạ không có giết sạch toàn bộ thế lực tham dự vây công ở thủ phủ Trần gia đã là nhân từ lắm. rồi.
“Tình hình khó khăn như vậy có thể làm thế nào?”
Không ít người đều thở dài trong lòng, rất nhiều Chuẩn Thánh tông môn cùng gia tộc hung hãng vào thành như vậy thì Tịch Thiên Dạ căn bản không có nửa điểm cơ hội
Bây giờ cường thế không phải là Tịch Thiên Dạ mà là những thế lực Chuẩn Thánh kia a.
Bọn hắn hi vọng đến mức nào, hi vọng Tịch Thiên Dạ có thể thuận lợi trưởng thành, cuối cùng trở thành Thánh Nhân mà từ trước đến giờ Lô Hề Quận Thành bọn họ chưa từng có.
Nếu có một khắc này, hẳn sẽ được ghi khắc vào lịch sử của Lô Hề Quân Thành vĩnh viễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất