Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 353: Hoang Ngôn?

Trước Sau
Tịch Thiên Dạ quan sát Thiên Lan lệnh trong tay, hắn cũng không ngờ rằng bia đá lại nhận định hắn là thiên phú tối cao, chỉ là hân không muốn phiền phức cũng không muốn lãng phí thời gian nên mới trực tiếp một kiếm đánh tan đạo kiếm ý truyền thừa kia thôi

“Tịch Thiên Dạ, ngươi gặp phải cái gì trong tấm bia truyền công kia?” Cố Khinh Yên đi lên phía trước, ánh mắt đầy vẻ rung động.

Rất nhiều người đều quay sang Tịch Thiên Dạ, bọn hẳn cũng rất hiếu kì vì sao hồn niệm của Tịch Thiên Dạ ở trong đó một khoảng thời gian ngắn như thế mà lại đạt được cấp bậc đánh giá cao nhất?

Cấp chín! Đây chính là cấp bậc trong truyền thuyết.

Thậm chí rất nhiều người đang nghỉ ngờ rằng liệu Tịch Thiên Dạ có sử dụng thủ đoạn gì để gian lận trong quá trình khảo hạch hay không hay là bia đá đã xuất hiện trục trặc.

Mặc dù tình huống đó rất khó có khả năng xảy ra, truyền thừa của thần tông sao có thể xuất hiện sai Iắm, nhưng nếu nói Tịch Thiên Dạ có thiên phú cấp chín thì khó có thể tin được.

Một thiên tài đi ra từ một tiểu quốc man hoang thì mạnh được cỡ nào?

Đám người nghĩ thế nào cũng không thể tưởng tượng được Tịch Thiên Dạ là loại thiên kiều trong truyền thuyết kia, ở đây chắc hẳn có điều không muốn người khác biết.

Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nhìn sang Cố Khinh Yên, thản nhiên nói: 'Không có gì, chỉ là sử dụng một kiếm của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật đánh tan kiếm ý truyền công mà thôi.”

Cái gì!

Lời này vừa nói ra đã làm cho tất cả mọi người phải ngạc nhiên!

Đánh tan kiếm ý truyền công?

Mà lại dùng Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật?

“Không có khả năng!”

“Việc này hắn làm sao có thể làm được, quả thực không thể xảy ra.”

“Kiếm ý truyền công chính là lực lượng do đại năng thời thiên cổ của Thiên Lan thần tông lưu lại há lại để cho hẳn đánh nát, sợ rằng kiếm thánh cường đại nhất trên đại lục này cũng không làm được đi, quả thực là buồn cười:

“Nói láo! Lời bịa đặt như thế ngươi cũng dám nói ra, coi chúng ta là đồ đần sao?”

Tất cả mọi người đều không tin Tịch Thiên Dạ bởi vì sự tình đó không thể xảy ra, từ xưa đến nay cũng chưa có ai làm được.



Bởi vì bọn hắn tiến vào bia đá chỉ bằng một tia hồn niệm mà thôi cũng không phải là bản thể cho nên lực lượng bọn họ có thể sử dụng trong không gian đó có hạn, chỉ dùng được một chút lực lượng của hồn lực thôi cho dù là Đại Thánh đến thử nghiệm cũng như vậy, tất cả mọi người đều giống nhau.

Trong không gian đó muốn dùng hồn niệm để đánh tan kiếm ý truyền công căn bản không thể sử dụng lực lượng thông thường mà phải dùng kiếm ý.

Một kiếm đã đánh tan kiếm ý truyền công chẳng phải đang nói rằng tạo nghệ kiếm thuật của ngươi còn cao hơn cả đại năng kiếm thuật của Thiên Lan thần tông kia?

Nằm mơ đi!

Đừng nói một tên Tịch Thiên Dạ, cho dù là Kiếm Thánh cường đại nhất đại lục cũng không thể làm được điều này.

“Bịa đặt” Mĩ mắt Vân Tương Quân khẽ nhíu lại, hiển nhiên không tin rằng Tịch Thiên Dạ đang nói thật.

“Nhất định là hẳn đang che giấu bí mật gì đấy.” Ánh mắt Công Tôn Vô Qúa khẽ nhảy, băng lãnh nhìn về. phía Tịch Thiên Dạ.

Thanh niên đầu trọc, thanh niên yêu tà, thư sinh áo xanh,... tất cả đều không tin Tịch Thiên Dạ, cho răng hắn đang giấu bí mật gì đó mà không muốn nói ra

Chí có Cố Khinh Yên cùng Cố Vân tin tưởng Tịch Thiên Dạ đã dùng một kiếm đánh tan kiếm ý truyền công của Thiên Lan thần tông, bởi vì các nàng đã thấy quá nhiều kỳ tích không thể tưởng tượng nổi trên người Tịch Thiên Dạ rồi.

“Tịch Thiên Dạ, dừng lại!”

Một thanh âm lạnh nhạt kèm theo chút kiêu ngạo bỗng nhiên vang lên, Công Tôn Vô Qúa mặc một bộ áo trắng nhẹ nhàng bay qua đám người, đi đến trước mặt Tịch Thiên Dạ, ánh mắt như nhìn từ trên cao xuống.

“Chớ cản đường” Lông mày Tịch Thiên Dạ hơi nhíu lên.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi đem truyền thừa của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật cho ta, từ nay về sau ta sẽ không gây khó dễ cho ngươi nữa mà bản công tử còn có thể cho ngươi vinh hoa phú quý.”

Công Tôn Vô Qúa nhàn nhạt nhìn Tịch Thiên Dạ, khoanh tay, ra dáng một tuyệt thế cao nhân.

Những người xung quanh đều nhìn sang bên đây bằng ánh mắt nghiền ngẫm, Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật chính là một trong một trăm lẻ tám thánh thuật chí cao, Tịch Thiên Dạ sẽ đễ dàng đưa cho Công Tôn Vô Qúa sao? Dù là bất kỳ ai cũng không nguyện ý đi.

Dù sao một trăm linh tám thánh thuật chí cao của Thiên Lan thần tông là bảo bối có một không hai, bất kỳ bộ phận nào của Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật được truyền ra ngoài cũng gây ra một hồi gió tanh mưa máu.

Phúc Hải thánh quốc đã thu thập Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật nhiều năm như vậy sợ rằng ghép lại cũng chưa đủ một phần trăm.

Bản truyền thừa trong tay của Tịch Thiên Dạ tất nhiên sẽ khác biệt so với những bản trước đó của Phúc Hải thánh quốc, khó trách Công Tôn Vô Qúa lại không chịu được mà xuống ngăn cản hắn.



Bất quá liệu Tịch Thiên Dạ có đưa không?

Phúc Hải thánh quốc là quái vật khổng lồ, là chí cao vô thượng tại Nam Vực, dù người nào đang sinh hoạt ở Nam Vực cũng phải để ý đến sắc mặt của họ, một Lan Lăng quốc trong mắt Phúc Hải thánh quốc sợ rằng còn không bằng một hạt bụi.

Không cho thì sẽ đắc tội với Công Tôn Vô Qúa, triệt để đắc tội với Phúc Hải thánh quốc mà dẫn tới hoạt sát thân.

Trong lịch sử của đại lục từng có tuyệt thế thiên tài thông qua khảo hạch của Thương Lan Thiên Tâm kiếm, đạt được một bộ phận truyền thừa khiến cho tất cả mọi người đều biết đến.

Nhưng ác mộng của hắn cũng bắt đầu từ đó, tuyệt đại thiên tài kia không có bất cứ bối cảnh gì, lúc đạt được trọng bảo làm sao có thể giữ được?

Phúc Hải thánh quốc đã xem Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật thành truyền thừa chí cao của bọn hắn, đã muốn độc chiếm lấy nó, há có thể để người khác động vào?

Vị tuyệt thế thiên tài kia không có đi ra được Thiên Lan di tích mà phải bỏ mình bên trong, Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật trên người hẳn cũng bị cường giả của Phúc Hải thánh quốc mang đi, trở thành một phần nội tình của chúng.

Nhớ năm đó vị tuyệt thế thiên tài kia cũng xuất thân từ một tiểu quốc nên rất nhiều người nhìn sang Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt cổ quái

Tịch Thiên Dạ chẳng những vượt qua khảo hạch mà còn được thẩm định là thiên tài cấp chín, vậy Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật của hẳn khá bất phàm thậm chí còn có thể đạt được toàn bộ truyền thừa cũng nên.

Bởi vì trong Thiên Lan thần tông, đệ thử được xét cấp bậc càng cao thì đạt được càng nhiều truyền thừa.

Trong lịch sử có một thiên tài của hoàng tộc Phúc. Hải thánh quốc khi xông qua Thương Lan Thiên Tâm kiếm thuật đạt được cấp bốn mà truyền thừa của hắn đạt được còn nhiều hơn tất cả những bản trước đó Phúc Hải thánh quốc đạt được cộng lại

Thiên tài cấp chín!

Có trời mới biết Tịch Thiên Dạ đạt được bao nhiêu phần truyền thừa của Thương Lan Thiên Lan kiếm thuật.

Ánh mắt rất nhiều người nhìn Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt thương hại, có chút đáng tiếc, có chút bất đắc đĩ,..đồ vật này đạt được đến tay thì mà là họa.

Phúc Hải thánh quốc tất nhiên sẽ không bỏ qua cho Tịch Thiên Dạ, thậm chí hắn còn thảm hại hơn cả vị thiên tài trước đó kia.

Bởi vì không có ai biết Tịch Thiên Dạ đạt được bao nhiêu phần truyền thừa của Thương Lan Thiên Tâm kiếm.

Thiên tài cấp chín quá đáng sợ.

“Tịch Thiên Dạ, ngươi chỉ có một cơ hội, bản điện hạ là hoàng tử của Phúc Hải thánh quốc, nếu ngươi nguyện ý quy thuật ta nhất định sẽ trở thành đại nhân vật của Phúc Hải thánh quốc, ngươi sẽ có thể thoải mái tự do ở trong Nam Vực này.” Công Tôn Vô Qúa thản nhiên nói

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau