Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 379: Chí Tôn Khí

Trước Sau
Đám người đứng cùng với Công Tôn Vô Võng vây công Tịch Thiên Dạ vừa rồi bị một cỗ lực lượng không thể choống cự bao phủ.

Phanh phanh phanh!

Trong khoảng khảc, tất cả bọn người đều bạo thể. mà chết, hóa thành từng đoàn huyết vụ.

Một cước giẫm xuống đất khiến hơn hai mươi thiên kiêu trẻ tuổi tử vong mà tu vi thấp nhất trong bọn hắn cũng là Tôn giả, thậm chí còn có bảy tám người Đại Tôn.

Nhưng dù vậy cũng không thể ngăn cản lực lượng một chân của Tịch Thiên Dạ.

Mùi máu tươi tràn ngập không khí, tất cả mọi người yên tĩnh như ve mùa đông, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ như nhìn ma quý.

Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nhìn tất cả mọi người xung quanh quảng trường, ánh mắt ẩn chưa sự uy. nghiêm không thể làm trái, không ai dám đối mắt với hắn, hắn nhìn đến đâu, bọn hắn lần lượt cúi đầu tráng né đến đấy, từng tên nơm nớp lo sợ.

“Hi vọng trong thời gian tiếp theo, chư vị cho ta yên tĩnh một chút, đừng làm phiền đến ta.”

Thanh âm băng lãnh quanh quẩn trên quảng trường, không ai dám trả lời, không người nào dám không phục. Tất cả mọi người đều bị Tịch Thiên Dạ chấn trụ, nên hân cũng không để ý nữa, từ từ đi đến những thạch tháp trước mắt, nghiên cứu nội dung khảo hạch đệ tử nội môn của Thiên Lan Thăn Tông.

Cửa chiêu sinh của Thiên Lan thần tông này có cơ duyên tạo hóa không nhỏ, nếu như có thể đạt được nhiều Thần tàng khí hơn trong vòng kế tiếp thì sợ rằng Tịch Thiên Dạ sẽ rất nhanh xung kích chí tôn cảnh.

Một khi thành chí tôn thì lực lượng của hẳn sẽ ở một cấp độ khác, sẽ cách biệt với Thiên Tôn như trời với đất, chênh lệch sẽkhông thể nào so sánh được.

Cảnh giới chí tôn trong tu tiên giới chính là Kim Đan cảnh đại viên mãn, mà cảnh giới này dù ở tu tiên giới cũng cực kỳ hiếm thấy, chỉ có tuyệt thế thiên tài mới có thể tu được.

Người Kim Đan đại viên mãn có thể tiện tay giết chết Nguyên Anh.

Không phải là Thánh nhân trong Thái Hoang thế giới mà là tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong tu tiên giới.

Bởi vậy có thể thấy được Kim Đan đại viên mãn bất phàm đến cỡ nào.

Tất cả mọi người nhìn sang Tịch Thiên Dạ, nhao nhao dạt sang hai bên, tránh đường cho hẳn, khi hẳn xuất hiện trước thạch tháp thì toàn bộ những người khác đều rời đi, không ai dám khảo hạch với hắn.

“Ca ca, có phải hắn đã tu thành Chí Tôn cảnh trong truyền thuyết hay không.”



Vân Tương Quân đứng phía sau Vân Phong Dật, thanh âm run rẩy, ánh mắt nhìn về phía Tịch Thiên Dạ như nhìn thấy thần linh.

Chí Tôn cảnh...! Là cảnh giới từ trước tới nay vẫn chưa có ai đạt được, chưa từng xuất hiện, chỉ có trong truyền thuyết thời thượng cố mới nhắc đến đôi chút

Luận về độ tôn quý thì dù là Đại Thánh cũng không thể sáng bằng với Chí Tôn được bởi vì Chí Tôn từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện, danh từ chí cao của đại lục từ trước đến giờ.

Trong truyền thuyết từ thời xa xưa, chỉ cần bước vào Chí Tôn cảnh là có thể tu thành đế giả, chân chính quân lâm thiên hạ, làm đế quân vô địch...

Trên người Tịch Thiên Dạ không có khí tức của

Thánh Nhân cùng thánh đạo nhưng hắn lại cường đại như thế thì thật không thể tin nổi, nếu không phải là Chí Tôn cảnh trong truyền thuyết thì sao có thể mạnh như vậy? Việc này căn bản không có cách giải thích được a!

“Hắn không phải Chí Tôn cảnh.”

Khuôn mặt Vân Phong căng cứng, con ngươi co rút lại, đứng trên quảng trường không nhúc nhích, phảng phất bị đính trụ ởtrên đó, chỉ là tấm lưng hắn vẫn luôn thẳng tắp, ngông nghênh bây giờ lại có chút xiêu vẹo.

Hắn thở sâu, lấy lại cảm xúc bình thường, hồi lâu mới tiếp tục nói: “Ta đã từng đọc qua một bản điển tịch trước cả thời thượng cổ là khi tu thành Chí Tôn sẽ có Chí Tôn khí sinh ra mà trên người hắn không có Chí Tôn khí thì căn bản không phải Chí Tôn, chỉ là Thiên Tôn thôi nhưng khẳng định rằng hắn cũng không phải là Thiên Tôn bình thường nếu không cũng chẳng cường đại như vậy.”

“Thiên Tôn bình thường nhiều nhất cũng chỉ có thể so được với thánh nhân mà thôi, thậm chí ở một số điểm nào đó căn bản không bằng, chỉ có dựa vào thánh khí với có thể chống lại với Thánh nhân.

Tịch Thiên Dạ tùy tiện là đã giết chết được Công -Tôn Vô Võng thì căn bản khó tin được, mà Công Tôn Vô Võng cũng không phải là thánh nhân bình thường mà là tồn tại đứng đầu trong lớp Thánh nhân sơ kỳ.

- Trong lịch sử của đại lục không phải chưa từng sinh ra Thiên Tôn nên lực lượng của Thiên Tôn thế nào hầu như mọi người đều biết được.

Cho nên Tịch Thiên Dạ không chỉ đơn giản là Thiên Tôn. Nếu không phải không thấy bất cứ Thiên Tôn khí nào trên người hẳn thì Vân Phong Dật cũng không có bất kỳ hoài nghỉ nào.

“Chí Tôn khí như thế nào?” Vân Tương Quân nghe vậy sững sờ, hiển nhiên không hiểu Chí Tôn khí là cái gì.

Những người khác xung quanh nghe vậy cũng quăng ánh mắt nhìn sang.

Việc liên quan đến Chí Tôn vẫn là một truyền thuyết hư vô mờ mịt trên đại lục thôi, bình thường thì tất cả mọi người đều nghĩ rằng nó không tồn tại bởi vì từ trước đến nay không ai có thể tu thành Chí Tôn, đây là nhận thức chung của mọi người, chính là kinh nghiệm mấy vạn năm lịch sử.



Chí Tôn là cực hạn của thiên địa, phàm nhân không thể nào đạt được.

“Ta cũng không rõ nữa.”

Vân Phong Dật nghe vậy khẽ lắc đầu thở dài nói:

“Ở trên đại lục này chưa từng xuất hiện Chí Tôn nên chưa ai được thấy được Chí Tôn Khí. Chỉ là trong bản điển tịch thượng cổ đó có ghi chép rằng Chí Tôn khí là lực lượng cực hạn của thiên địa, Chí Tôn khí là chí cao trong một cảnh giới, là cấp bậc mạnh nhất rong cảnh giới đó, không còn lực lượng nào do thiên địa sinh ra mà mạnh hơn nó. Các ngươi phải hiểu rằng Chí Tôn chính là lực lượng cực hạn, là cảnh giới chí cao chí thượng trong Tôn giả.”

“Truyền thuyết, một khi Chí Tôn khí xuất hiện thì thiên địa pháp tắc cũng cộng minh theo, mọi quy tắc cũng sẽ biến đổi theo nó. Trước mặt Chí Tôn, lực lượng pháp tắc của Thánh nhân căn bản không phát huy được hiệu quả. Cũng vì vậy nên Chí Tôn trong truyền thuyết có thể đồ thánh như đồ gà.”

Khí tức mà Tịch Thiên Dạ phát ra mặc dù cũng kinh thiên động địa, khủng bố vô biên nhưng không có hiện tượng như Chí Tôn hiện ra như thiên địa pháp tắc cũng cộng minh.

Không có thiên địa pháp tắc tán thành thì sợ rằng cũng không phải chí tôn đi.

Những người khác nghe vậy thì như tỉnh ngộ, gật đầu lia lịa, ánh mắt đầy vẻ mong đợi.

Thiên Địa Chí Tôn trong truyền thuyết a!

Đấy là cấp bậc được thiên địa tán thành, được thiên địa sắc phong, còn tôn quý hơn cả thánh nhân. Thiên địa pháp tắc trước mặt Chí Tôn còn bị vô hiệu, nghe theo sự sai khiển.

Vân Tương Quân khẽ gật đầu, đôi mắt lập lòe tinh quang. Tịch Thiên Dạ có lẽ cũng không phải Chí Tôn, ở trong Thiên Lan di tích hẳn có thể đơn giản giết chết Công Tôn Vô Võng nhưng bên ngoài có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy. Bởi vì điểm mạnh nhất của thánh nhân chính là pháp tắc, dưới hoàn cảnh không có pháp tắc thì lực lượng của thánh nhân sẽ bị giảm xuống rất nhiều, vậy nên mới dễ chết như thế.

Ở bên ngoài có pháp tắc trợ giúp thì thánh nhân sẽ không tử vong đơn giản như vậy.

Chỉ có Chí Tôn mới có thể khắc chế được lực lượng pháp tắc của Thánh Nhân nên mới có thể tùy ý giết.

“Lòng dạ đàn bà, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra tất cả mọi người trên quảng trường đều có ý đồ với người? Đổi thành ta thì bọn hẳn đã chết rồi.”

Bên người Tịch Thiên Dạ chẳng biết từ bao giờ xuất hiện một đạo u ảnh có hắc vụ vờn quanh, thanh âm của Lam Mị vẫn băng lãnh như trước, nếu người khác mà nghe được thanh âm này của nàng sẽ cảm nhận được một khí tức lạnh thấu xương.

Tịch Thiên Dạ khẽ lườm Lam Mị một chút, cười như không cười nói: “Khi không căn thiết thì việc gì phải gây nhiều sát nghiệt đây? Tất cả sinh linh trên thế gian đều có quyền sinh tồn, bản thân ta lại không thích tùy ý sát sinh.”

“Vậy nên mới nói ngươi lòng dạ đàn bà, những loại sinh vật thấp kém kia có cái gì tốt mà phải quý trọng vậy, trong thiên địa cóđến ức ức vạn, ngoài thiên địa kia cũng nhiều vô cùng vô tận, trong khắp tính hà trải vô cùng ấy ngày nào chả có không ít loài thấp kém như vậy sinh ra, đếm mãi không hết, ngươi giết thếnào cũng không bao giờ hết đươc.” Lam Mi thản nhiên nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau