Chương 386: Tế Khí Chi Pháp
Mà một thế giới sinh ra Hàn Phách cực quang chỉ có giới hạn thôi, nếu như bị thu thập hết vậy sẽ không còn xuất hiện nữa.
Thứ Tịch Thiên Dạ nhìn trúng không phải là Đại Thánh khí mà là Cực Quang Hàn Phách, đây chính là thiên tài địa bảo chân chính mà không thể tái tạo được, là tỉnh hoa của cả một thế giới.
Luyện khí sư luyện ra Đại Thánh Khí thực ra cũng chỉ ra được tàn phẩm mà thôi, căn bản không có dung nhập Cực Quang Hàn Phách để luyện chế, nếu không thứ xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ bây giờ căn bản không phia là một Đại Thánh Khí mà rất có thể là Thăn khí chân chính.
Mà vũ khí tàn phẩm vẫn có được lực lượng cấp Đại Thánh như vậy thì rất khó để khống chế, sơ sẩy một cái là làm bị thương bản thân mình trước, cũng vì vậy nên Tịch Thiên Dạ mới có thể thấy được Cực Quang Hàn Phách được giấu trong không gian của binh hồn.
Kỳ thật ngẫm lại cũng là bình thường, Cực Quang Hàn Phách chính là vật liệu cực hạn trên thế gian, một luyện khí sư bình thường làm sao có thể luyện chế.
được?
Trong một lần đi du lịch ở Tu Tiên giới, Tịch Thiên Dạ đã gặp được một kiện Cực Quang Hàn Phách tráo được làm từ Cực Phách Hàn Phách, nó có năng lực che đậy khiến hẳn lúc ấy cũng phải kinh ngạc, uy lực cực mạnh, thậm chí còn mạnh hơn tiên khí bình thường, một khi sử dụng có thể đông cứng cả một mảng tỉnh không.
Trong một Tu Tiên giới bậc thấp mà thấy được. một pháp bảo uy lực như thế thì vô cùng hiếm
Tịch Thiên Dạ lắc đầu, luyện khí sư của Thiên Lan thần tông kia không biết từ đâu mà đạt được một chút Cực Quang Hàn Phách, sau khi luyện chế hỏng thì lại tùy tiện ném ở đây, quả thực là phung phí của trời
Hàn khí hoàng hành tứ phương trong thiên địa, tất cả thánh khí trong không gian bình hồn đều bị Cực Quang Hàn Phách kia uy hiếp, cá đám đều an phận vô cũng.
Các Đại Thánh khí trong Binh Hồn Sơn cũng không dám phóng xuất ra bất kỳ khí tức gì mà yên phận ở trong ngọn núi, không có bất cứ một thanh âm nào phát ra.
Sưu!
Cực Quang Hàn Phách tráo bỗng nhiên kéo theo vô tận hàn khí đánh về phía Tịch Thiên Dạ, phẳng phất như muốn đánh nát sinh vật không để ý cảnh cáo, miệt thị uy nghiêm của nó.
Ánh mắt Lam Mị co rút lại, chăm chú nhìn vào Cực Quang hàn Phách tráo kia, trong mắt xuất hiện một vẻ kiêng kị cùng ngưng trọng rồng đậm.
Kiện Đại Thánh khí kia cực kỳ bất phàm, có khác biệt rất lớn với những cái khác, nó là binh khí cường đại nhất trong toàn bộ Binh Hön sơn này, dù nàng có gặp được cũng phải chạy trối chết, không dám hứng chịu phong mang.
Luận uy lực, Cực Quang Hàn Phách tráo kia có thể so với thánh nhân viên mãn, một kích tùy ý cũng có thể làm cho trời long đất lở, những Đại Thánh khí khác mặc dù cũng vô cùng cường đại nhưng bởi vì có pháp tắc của binh hồn không gian nên có chênh lệch rất lớn với Thánh nhân đại viên mãn, căng nhất cũng chỉ mạnh hơn Thánh nhân thượng kỳ một chút mà thôi.
Cũng chính vì vậy mà những Đại Thánh khí khác nàng có thể dùng tu vi Thiên Tôn cảnh cùng với nội tình chuyển thế trùng sinh mới miễn cưỡng tranh đấu với nó một hai.
Nhưng Cực Quang Hàn Phách tráo này nàng căn bản còn không dám chạm vào.
Mà Tịch Thiên Dạ chỉ có tu vi Thiên tôn mà thôi, chưa chắc đã mạnh hơn nàng bao nhiêu lại dám đi trêu chọc cái Cực Quang Hàn Phách tráo kia, quả thực gan quá lớn.
Tịch Thiên Dạ khoang tay, ánh mắt đạm mạc, phảng phất không có để kiện Đại Thánh khí kinh khủng kia vào mắt.
Nếu như thực sự là Thánh nhân đại viên mãn đến đây hẳn tự nhiên không phải đối thủ nhưng chỉ vẻn vẹn một thanh Đại Thánh khí mà thôi, hẳn dư sức có thể áp chế.
Vô cùng vô tận hàn khí quét sạch thiên địa, đoàn hàn quang kia cơ hồ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, muốn đánh thẳng vào người hắn.
Nhưng một màn mà Lam Mị căn bản không thể ngờ tới đã phát sinh, chỉ thấy Tịch Thiên Dạ đứng tại chỗ, chỉ duỗi tay ra, chộp về phía trước một cái, cánh tay trắng nõn, thon dài kia vượt qua hư không, chụp quang đoàn Cực Quang Hàn Phách tráo kia vào lòng bàn tay.
Cực Quang Hàn Phách tráo kia vẫn tắn ra vô cùng vô tận hàn khí cùng với uy áp kinh thiên mà lại bị Tịch Thiên Dạ nắm trong lòng bàn tay.
Ánh mắt Lam Mị ngạc nhiên, có chút không hiểu Tình huống thế nào?
'Đoàn Cực Quang Hàn Phách tráo kia tựa hồ cũng rất kinh ngạc, nó toàn lực va chạm, chẳng những không thể làm tổn thương địch nhân mà lại bị địch nhân vào trong bàn tay.
Cực Quang Hàn Phách tráo yên lặng một lát, bỗng nhiên phát ra một lực lượng kinh thiên động địa, toàn bộ Binh Hồn Sơn như cùng run chuyển theo nó, rong không gian binh hồn bị một cỗ uy áp kinh khủng bao phủ. Cực Quang Hàn Phách tráo có ý đồ muốn thoát ra khỏi bàn tay của Tịch thiên Dạ, đánh nát kẻ dám khinh nhờn nó này.
Nhưng mặc kệ nó giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay của Tịch Thiên Dạ, chỉ thấy lòng bàn tay của hẳn không ngừng phát ra những phù văn huyền diệu, những phù văn đó như được đúc bằng kim loại, nặng nề mà trầm ổn.
Được sự bao phủ của phù văn cổ lão đó, Cực Quang Hàn Phách tráo không thể ảnh hưởng gì đến Tịch Thiên Dạ cả, phảng phất tất cả lực lượng của nó đều bị những phù văn kiên cố kia khống chế lại.
Mà không những thế, những phù văn đó còn không ngừng bay ra, lần lượt chui vào trong Cực Quang Hàn Phách tráo. Bị những Cực Quang Hàn Phách tráo kia không ngừng xâm lấn, quang mang của nó càng ngày càng ảm đạm, hàn khí phát ra cũng ngày càng ít đi, tất cả khí tức cùng lực lượng như bị giam cầm lại, căn bản không có cách nào phóng xuất ra để gây uy hiếp.
Cực Quang Hàn Phách tráo không ngừng giãy dụa, ý đồ muốn thoát khỏi khống chế Tịch Thiên Dạ, nhưng tất cả đều phí công.
Cuối cùng, tất cả quang mang đều biến mất, hàn Ý giữa thiên địa cũng tiêu tán mà chỉ còn lại một chút băng sương lập lờ trong không gian binh hồn chứng tỏ hàn khí kia đã từng tồn tại.
Trong tay Tịch Thiên Dạ xuất hiện một viên châu màu xanh đậm, viên châu kia to bằng nắm đấm trẻ con, tản ra hàn ý lạnh buốt.
Chính là Đại Thánh Khí Cực Quang Hàn Phách tráo!
Trong mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên một ý cười, hắn nhìn trúng chính là tài liệu của Cực Quang Hàn Phách tráo này, hẳn cũng không ngờ rằng lại gặp được thiên địa chí bảo trân quý như thế ở không gian binh hồn này. Đám Cực Quang Hàn Phách tráo này chính là bảo vật trân quý nhất hẳn đạt được từ khi bước vào Thái Hoang thế giới.
“Tịch Thiên Dạ, làm sao ngươi làm được?”
Phía sau Tịch Thiên Dạ vang lên một thanh âm kinh hãi không gì sánh nổi, ánh mắt Lam Mị đầy vẻ kinh hãi.
Uy lực của Cực Quang Hàn Phách tráo kia nàng cực kỳ rõ ràng, bởi vì nàng đã tự mình trải nghiệm qua, chỉ cần nó tùy ý va chạm vào đã có thể đánh tan Bảo Lam Tỉnh thể làm cho nàng trọng thương.
Không tu thành Chí Tôn cảnh gần như không có cơ hội thu phục được Cực Quang Hàn Phách tráo kia.
Nhưng Tịch Thiên Dạ lại làm được, mà quá trình thu phục Cực Quang Hàn Phách tráo lại đơn giản cùng quỷ dị vô cùng, chỉ vẻn vẹn bằng một trảo đã làm cho nó không có bất kỳ sức phản kháng nào.
“Rất đơn giản, chỉ cần tu luyện một môn tế luyện, bất kỳ một thánh khí không chủ nhân nào cũng có thể tùy ý thu phục. Vũ khí dù sao cũng chỉ là vũ khí, khi bọn hắn không có linh hồn thì cũng chỉ là tử vật, khác biệt rất nhiều với thánh nhân.
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, cái gọi là tế khí chỉ pháp kỳ thật là môn pháp thuật bình thường, chỉ cần người hiểu một chút thuật luyện khí hoặc tu tiên giả tu vi cao thâm một chút sẽ biết.
Thứ Tịch Thiên Dạ nhìn trúng không phải là Đại Thánh khí mà là Cực Quang Hàn Phách, đây chính là thiên tài địa bảo chân chính mà không thể tái tạo được, là tỉnh hoa của cả một thế giới.
Luyện khí sư luyện ra Đại Thánh Khí thực ra cũng chỉ ra được tàn phẩm mà thôi, căn bản không có dung nhập Cực Quang Hàn Phách để luyện chế, nếu không thứ xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ bây giờ căn bản không phia là một Đại Thánh Khí mà rất có thể là Thăn khí chân chính.
Mà vũ khí tàn phẩm vẫn có được lực lượng cấp Đại Thánh như vậy thì rất khó để khống chế, sơ sẩy một cái là làm bị thương bản thân mình trước, cũng vì vậy nên Tịch Thiên Dạ mới có thể thấy được Cực Quang Hàn Phách được giấu trong không gian của binh hồn.
Kỳ thật ngẫm lại cũng là bình thường, Cực Quang Hàn Phách chính là vật liệu cực hạn trên thế gian, một luyện khí sư bình thường làm sao có thể luyện chế.
được?
Trong một lần đi du lịch ở Tu Tiên giới, Tịch Thiên Dạ đã gặp được một kiện Cực Quang Hàn Phách tráo được làm từ Cực Phách Hàn Phách, nó có năng lực che đậy khiến hẳn lúc ấy cũng phải kinh ngạc, uy lực cực mạnh, thậm chí còn mạnh hơn tiên khí bình thường, một khi sử dụng có thể đông cứng cả một mảng tỉnh không.
Trong một Tu Tiên giới bậc thấp mà thấy được. một pháp bảo uy lực như thế thì vô cùng hiếm
Tịch Thiên Dạ lắc đầu, luyện khí sư của Thiên Lan thần tông kia không biết từ đâu mà đạt được một chút Cực Quang Hàn Phách, sau khi luyện chế hỏng thì lại tùy tiện ném ở đây, quả thực là phung phí của trời
Hàn khí hoàng hành tứ phương trong thiên địa, tất cả thánh khí trong không gian bình hồn đều bị Cực Quang Hàn Phách kia uy hiếp, cá đám đều an phận vô cũng.
Các Đại Thánh khí trong Binh Hồn Sơn cũng không dám phóng xuất ra bất kỳ khí tức gì mà yên phận ở trong ngọn núi, không có bất cứ một thanh âm nào phát ra.
Sưu!
Cực Quang Hàn Phách tráo bỗng nhiên kéo theo vô tận hàn khí đánh về phía Tịch Thiên Dạ, phẳng phất như muốn đánh nát sinh vật không để ý cảnh cáo, miệt thị uy nghiêm của nó.
Ánh mắt Lam Mị co rút lại, chăm chú nhìn vào Cực Quang hàn Phách tráo kia, trong mắt xuất hiện một vẻ kiêng kị cùng ngưng trọng rồng đậm.
Kiện Đại Thánh khí kia cực kỳ bất phàm, có khác biệt rất lớn với những cái khác, nó là binh khí cường đại nhất trong toàn bộ Binh Hön sơn này, dù nàng có gặp được cũng phải chạy trối chết, không dám hứng chịu phong mang.
Luận uy lực, Cực Quang Hàn Phách tráo kia có thể so với thánh nhân viên mãn, một kích tùy ý cũng có thể làm cho trời long đất lở, những Đại Thánh khí khác mặc dù cũng vô cùng cường đại nhưng bởi vì có pháp tắc của binh hồn không gian nên có chênh lệch rất lớn với Thánh nhân đại viên mãn, căng nhất cũng chỉ mạnh hơn Thánh nhân thượng kỳ một chút mà thôi.
Cũng chính vì vậy mà những Đại Thánh khí khác nàng có thể dùng tu vi Thiên Tôn cảnh cùng với nội tình chuyển thế trùng sinh mới miễn cưỡng tranh đấu với nó một hai.
Nhưng Cực Quang Hàn Phách tráo này nàng căn bản còn không dám chạm vào.
Mà Tịch Thiên Dạ chỉ có tu vi Thiên tôn mà thôi, chưa chắc đã mạnh hơn nàng bao nhiêu lại dám đi trêu chọc cái Cực Quang Hàn Phách tráo kia, quả thực gan quá lớn.
Tịch Thiên Dạ khoang tay, ánh mắt đạm mạc, phảng phất không có để kiện Đại Thánh khí kinh khủng kia vào mắt.
Nếu như thực sự là Thánh nhân đại viên mãn đến đây hẳn tự nhiên không phải đối thủ nhưng chỉ vẻn vẹn một thanh Đại Thánh khí mà thôi, hẳn dư sức có thể áp chế.
Vô cùng vô tận hàn khí quét sạch thiên địa, đoàn hàn quang kia cơ hồ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Tịch Thiên Dạ, muốn đánh thẳng vào người hắn.
Nhưng một màn mà Lam Mị căn bản không thể ngờ tới đã phát sinh, chỉ thấy Tịch Thiên Dạ đứng tại chỗ, chỉ duỗi tay ra, chộp về phía trước một cái, cánh tay trắng nõn, thon dài kia vượt qua hư không, chụp quang đoàn Cực Quang Hàn Phách tráo kia vào lòng bàn tay.
Cực Quang Hàn Phách tráo kia vẫn tắn ra vô cùng vô tận hàn khí cùng với uy áp kinh thiên mà lại bị Tịch Thiên Dạ nắm trong lòng bàn tay.
Ánh mắt Lam Mị ngạc nhiên, có chút không hiểu Tình huống thế nào?
'Đoàn Cực Quang Hàn Phách tráo kia tựa hồ cũng rất kinh ngạc, nó toàn lực va chạm, chẳng những không thể làm tổn thương địch nhân mà lại bị địch nhân vào trong bàn tay.
Cực Quang Hàn Phách tráo yên lặng một lát, bỗng nhiên phát ra một lực lượng kinh thiên động địa, toàn bộ Binh Hồn Sơn như cùng run chuyển theo nó, rong không gian binh hồn bị một cỗ uy áp kinh khủng bao phủ. Cực Quang Hàn Phách tráo có ý đồ muốn thoát ra khỏi bàn tay của Tịch thiên Dạ, đánh nát kẻ dám khinh nhờn nó này.
Nhưng mặc kệ nó giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay của Tịch Thiên Dạ, chỉ thấy lòng bàn tay của hẳn không ngừng phát ra những phù văn huyền diệu, những phù văn đó như được đúc bằng kim loại, nặng nề mà trầm ổn.
Được sự bao phủ của phù văn cổ lão đó, Cực Quang Hàn Phách tráo không thể ảnh hưởng gì đến Tịch Thiên Dạ cả, phảng phất tất cả lực lượng của nó đều bị những phù văn kiên cố kia khống chế lại.
Mà không những thế, những phù văn đó còn không ngừng bay ra, lần lượt chui vào trong Cực Quang Hàn Phách tráo. Bị những Cực Quang Hàn Phách tráo kia không ngừng xâm lấn, quang mang của nó càng ngày càng ảm đạm, hàn khí phát ra cũng ngày càng ít đi, tất cả khí tức cùng lực lượng như bị giam cầm lại, căn bản không có cách nào phóng xuất ra để gây uy hiếp.
Cực Quang Hàn Phách tráo không ngừng giãy dụa, ý đồ muốn thoát khỏi khống chế Tịch Thiên Dạ, nhưng tất cả đều phí công.
Cuối cùng, tất cả quang mang đều biến mất, hàn Ý giữa thiên địa cũng tiêu tán mà chỉ còn lại một chút băng sương lập lờ trong không gian binh hồn chứng tỏ hàn khí kia đã từng tồn tại.
Trong tay Tịch Thiên Dạ xuất hiện một viên châu màu xanh đậm, viên châu kia to bằng nắm đấm trẻ con, tản ra hàn ý lạnh buốt.
Chính là Đại Thánh Khí Cực Quang Hàn Phách tráo!
Trong mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên một ý cười, hắn nhìn trúng chính là tài liệu của Cực Quang Hàn Phách tráo này, hẳn cũng không ngờ rằng lại gặp được thiên địa chí bảo trân quý như thế ở không gian binh hồn này. Đám Cực Quang Hàn Phách tráo này chính là bảo vật trân quý nhất hẳn đạt được từ khi bước vào Thái Hoang thế giới.
“Tịch Thiên Dạ, làm sao ngươi làm được?”
Phía sau Tịch Thiên Dạ vang lên một thanh âm kinh hãi không gì sánh nổi, ánh mắt Lam Mị đầy vẻ kinh hãi.
Uy lực của Cực Quang Hàn Phách tráo kia nàng cực kỳ rõ ràng, bởi vì nàng đã tự mình trải nghiệm qua, chỉ cần nó tùy ý va chạm vào đã có thể đánh tan Bảo Lam Tỉnh thể làm cho nàng trọng thương.
Không tu thành Chí Tôn cảnh gần như không có cơ hội thu phục được Cực Quang Hàn Phách tráo kia.
Nhưng Tịch Thiên Dạ lại làm được, mà quá trình thu phục Cực Quang Hàn Phách tráo lại đơn giản cùng quỷ dị vô cùng, chỉ vẻn vẹn bằng một trảo đã làm cho nó không có bất kỳ sức phản kháng nào.
“Rất đơn giản, chỉ cần tu luyện một môn tế luyện, bất kỳ một thánh khí không chủ nhân nào cũng có thể tùy ý thu phục. Vũ khí dù sao cũng chỉ là vũ khí, khi bọn hắn không có linh hồn thì cũng chỉ là tử vật, khác biệt rất nhiều với thánh nhân.
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, cái gọi là tế khí chỉ pháp kỳ thật là môn pháp thuật bình thường, chỉ cần người hiểu một chút thuật luyện khí hoặc tu tiên giả tu vi cao thâm một chút sẽ biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất