Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 387: Chí Tôn Cảnh

Trước Sau
Binh hồn trong không gian thánh khí này nhìn phía ngoài thì rất quỷ dị, phẳng phất có được linh hồn, có thể tự động công kích người nhưng tất cả điều này. đều là giả tượng. Thứ ảnh hưởng chân chính đến những thánh khí kia không phải bản thân nó mà là trận pháp bao phủ toàn bộ không gian binh hồn này.

Kỳ thật vũ khí cấp bậc thánh khí này làm sao có thể sinh ra được linh tính chứ đừng nói đến việc đản sinh ra linh hồn.

Thứ thao túng tất cả ở đây chính là trận pháp do. Thiên Lan thần tông bố trí ở đây, chỉ cần đem tất cả lực lượng binh hồn của trận pháp trên thánh khí xóa đi là nó sẽ biến thành một kiện tử vật.

Kỳ thật mục đích ban đầu thành lập không gian binh hồn là nơi để cất giữ binh khí, lợi dụng những đại trận luyện khí binh hồn nơi đây không ngừng duy trì linh tính cùng uy lực của binh khí, không vì cất giữ quá lâu mà bị xói mòn linh tính, hóa thành sắt thường.

'Vẽ phần khảo hạch đệ tử hắn là nhiệm vụ bên rong không gian binh hồn này.

“Tế khí chỉ pháp?” Ánh mắt Lam Mị hiện lên một vẻ nghỉ hoặc, hiển nhiên chưa từng nghe qua danh từ này.

Tịch Thiên Dạ mim cười, kỳ thật hắn đã sớm nhìn ra, mặc dù Lam Mị là người tái thế trùng tu nhưng không phải tu sĩ của tu tiên giới nên một số việc của giới tu tiên nàng không thể nào hiểu được.

Chỉ cần nhìn bí pháp cùng thăn thông trên người của nàng là có thể nhìn ra nó cùng loại với truyền thừa trên Thái Hoang thế giới, nói không chừng nàng chính là người bản địa của Thái Hoang thế giới hoặc là sinh linh của thế giới bên cạnh. Nàng không có bất cứ liên hệ gì với tu tiên giới.

“Tế khí chỉ pháp có thể cưỡng ép khống chế binh khí cùng pháp bảo. Sau khi tu luyện tế khí chỉ pháp, những bảo vật, thánh khí không có chủ nhân hoặc không có ý thức thì ngươi có thể khống chế.”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Lam Mị nghe vậy thất kinh trong lòng, thế gian lại có bí pháp thần kỳ như thế. Ánh mắt nàng nhìn sang Tịch Thiên Dạ có chút biển đổi, đột nhiên nàng xoay người đi chỗ khác, đưa lưng về phía Tịch Thiên Dạ, lạnh lùng nói: “Nói đi, ngươi có điều kiện gì?”

Tịch Thiên Dạ hiển nhiên đã bắt được tử huyệt của nàng, tế khí chí pháp kia có thể giúp cho Thiên Tôn cảnh như nàng thuần phục được Đại Thánh khí, như vậy nàng sẽ không phải xoắn xuýt ở đây nữa mà có thể dành thời gian đi đột phá lên Chí Tôn cảnh.

Mà dựa theo lệ cũ mà xét thì chỉ cần được thần tông bình phán là thiên tài cấp chín thì có thể nhận được ban thưởng cho thần tàng chỉ khí.

Nếu có được đại lượng thần tàng khí quán thể thì nàng căn bản không phải bế quan nửa năm nữa mà có thể trực tiếp đột phá lên Chí Tôn cảnh.

Tịch Thiên Dạ nghe vậy khẽ cười nói: “Truyền tế khí chỉ pháp cho ngươi thì ân oán của chúng ta coi như xóa bỏ, thế nào?”

“Không được!”

Lam Mị rất quả quyết, băng lãnh mà cực tuyệt, bóng lưng xinh đẹp đưa lưng về phía Tịch Thiên Dạ, trầm mặc hồi lâu mới lên tiếng nói: “Ngươi đổi một điều kiện khác đi.”



“Được rồi, cho ngươi luôn đi, dù sao ngươi cũng không có thứ gì có thể khiến ta cảm thấy hứng thú.”

Tịch Thiên Dạ lắc đầu, trực tiếp ném một khối ngọc giản cho Lam Mị.

Tế khí chỉ pháp phổ thông hiển nhiên không thể, thuần phục được Đại Thánh khí, vũ khí cấp độ càng cao thì càng khó khống chế, đương nhiên, tế khí chỉ pháp mà Tịch Thiên Dạ đưa cho rất bất phàm, chỉ là một cái Đại Thánh khí thì căn bản không đáng kể.

Lam Mị nghe thấy vậy trong người dâng lên một cỗ khó chịu, cái gì mà không có gì của ngươi làm ta hứng thú? Nàng lại không có giá trị như vậy sao?

Lam Mị hung hăng lườm Tịch Thiên Dạ, xúc động đến muốn đánh Tịch Thiên Dạ một trận nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống. Tu vi của Tịch Thiên Dạ không kém nàng bao nhiêu, giao thủ lần nữa thì không nhất định nàng có thể đánh được.

“Coi như ta thiếu ngươi một nhân tình.”

Lam Mị lạnh lùng bỏ lại một câu sau đó quay. người rời đi.

Ba ngày sau, Lam Mị đã tu thành tế khí chỉ pháp, cùng ngày đó cũng đã xông vào chỗ sâu trong Binh Hồn Sơn, tìm lại thanh Đại Thánh khí đã đánh cho nàng bị thương kia.

Rất nhanh thanh Đại Thánh khí kia đã bị nàng thu phục, có tế khí chỉ pháp, cộng thêm với tu vi Thiên Tôn thì tất cả Đại Thánh khí trong Binh Hồn sơn căn bản không phải là đối thủ của nàng.

Bất quá Tịch Thiên Dạ cùng Lam Mị cũng chỉ thu phục một kiện Đại Thánh khí thôi bởi vì trận pháp trong Binh Hồn sơn chỉ cho nàng mang đi một kiện.

Đại Thánh khí mà Lam Mị thu phục được là một thanh đồng cổ kính, thanh đồng cổ kính kia trong lớp Đại Thánh khí tương đối đặc thù, mặc dù không cách nào so với được Cực Quang Hàn Phách tráo nhưng cũng là Đại Thánh khí tương đối bất phàm.

Ngày thứ tư, Tịch Thiên Dạ cùng Lam Mị cùng đạp lên cửu thiên, từng bước một bước lên không trung.

Khảo hạch trong binh hồn không gian không chỉ là thu phục một thanh thánh khí là được, mà đấy chỉ là một bộ phận thôi, phần còn lại cần tự mình xông qua.

Trên không trung của Binh Hồn sơn có một cái lỗ đen u ám, phẳng phất như mặt trời màu đen lơ lửng trên bầu trời vậy.

Người tham gia khảo hạch nhất định phải đạp vào cửu thiên, bước qua cái hắc động kia mới có thể chân chính hoàn thành tất cả khảo hạch.

Đương nhiên, trên đường đến cái hắc động đó cũng không có đơn giản.

Bởi vì càng lên cao, thánh khí trên bầu trời càng nhiều hơn, bọn chúng sẽ công kích tất cả những sinh vật nào bước lên bầu trời.

Mà càng lên cao, cấp bậc thánh khí càng cao, đến khi tiếp cận với hắc động không gian kia thậm chí còn có thánh khí đại viên mãn cùng Đại Thánh khí thủ hộ.



Tịch Thiên Dạ đoán sơ lược, trên thiên lộ này chia làm chín tầng, chỉ có người đi ra khỏi tầng thứ chín mới được công nhận là thiên tài cấp chín.

Kỳ thật, đối với Tịch Thiên Dạ cùng Lam Mị thì cửa ải thu phục thánh khí chính là cửa ải khó khăn nhất bởi vì khi đó những Đại Thánh khí sẽ công kích bọn họ.

Vẽ phần cửa xông qua thiên lộ, đạp đến cửu thiên thì hai người đều có thể trực tiếp đạp đến không gian tầng thứ chín.

Đừng thấy thánh khí trên bầu trời nhiều như vậy, vô cùng vô tận như thế nhưng chưa chắc tất cả chúng đã công kích bọn hẳn.

Cái khảo hạch đạp thiên lộ này không phải khảo hạch lực lượng của tu sĩ mà khảo hạch năng lực phản ứng cùng độ nhanh nhẹn, chỉ căn có thể tránh thoát đường truy sát của đông đảo thánh khí là có thể đi ra khỏi lỗ đen không gian.

Tịch Thiên Dạ căn bản không cần tránh né bất cứ thánh khí nào, chỉ căn hắn phóng xuất khí tức Xích Kim linh thể ra thì những thánh khí phổ thông căn bản không dám tới, tất cả thánh khí trên đường đi đều thỉ nhau tránh né, chủ động nhường đường cho hai người đi.

Cửa ải khảo hạch đệ tử nội môn này lại là cửa ải nhẹ nhõm nhất.

Rất nhanh, hai người cùng đi đến không gian tầng thứ chín, đi ra khỏi lỗ đen không gian.

Một thanh âm to lớn vang lên, tuyên bố bọn hẳn đã xông qua cửa ải đệ tử nội môn, đạt được thành tích cấp chín.

Cùng lúc đó, hai đạo nguyệt quang trắng noãn giáng từ trên trời xuống, chiếu thẳng vào hai người.

Đấy không phải cái gì khác mà chính là thần tầng khí.

Xông qua khảo hạch được bình phán là cấp chín, quả nhiên có thần tàng chỉ khí giáng lâm, mà số lượng cũng rất nhiều.

Oanh!

Hai người được thần tàng khí quán thể, chỉ thấy thân thể của Lam Mị bỗng nhiên phát sinh biến đổi rất lớn, tựa hồ gặp phải bình cảnh gì đó, một cỗ khí tức đặc thù, cực hạn không ngừng bộc phát ra từ trên người nàng.

Trong nháy mắt đó, người nàng sáng chói, nhật nguyệt cũng không thể so sánh được, cả thiên địa đều phải âm đạm phai mờ. Pháp tắc của thế giới cũng phải hiển hiện ra trong hư không, sôi trào lên như trong chảo dầu.

Chí Tôn cảnh!

Đấy là khí tức của Chí Tôn cảnh, chỉ có Chí Tôn khí xuất hiện mới có thể giam căm thiên địa pháp tắc, làm bầu trời nóng như chảo dầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau