Chương 456: Nguyên Anh Thứ Hai
“Thất tỷ...”
Mấy thiếu niên nhìn về phía Linh Lan Nặc- người có địa vị cao nhất.
Linh Lan Nặc than nhẹ một tiếng, nàng nhìn Tịch
Thiên Dạ nói: “Thật xin lỗi, vừa rồi là chúng ta đường đột” Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, không nói gì nữa.
Cố Khinh Yên và Cố Vân cũng cho rằng giúp bọn hẳn một thoáng cũng không sao, ít nhất thì thù lao gấp năm lăn Thánh Long thảo cũng không tệ. Nhưng rất rõ ràng, chuyện mà Tịch Thiên Dạ đã quyết thì hết sức khó đổi.
Mấy thiếu niên muốn nói lại thôi, hiển nhiên họ vẫn có chút không cam tâm.
Linh Lan Nặc lắc đầu nói:
“Nếu Tịch huynh không nguyện ý, vậy chúng ta lại nghĩ biện pháp đi.”
Tịch Thiên Dạ vừa mới cứu bọn hắn, bọn hắn hắn là nên cảm ân trong lòng, tự nhiên không thể lại ép buộc.
Chỉ là trước đó hái được Thánh Long thảo tại đại điển thần nữ tế trời, kế hoạch luyện chế Thánh Long Thiên Linh đan sợ là đã ngâm nước nóng.
Trong lòng ít nhiều có chút tiếc nuối, dù sao bọn hắn trải qua tầng tăng khó khăn, một đường tốn rất nhiều thời gian mới tìm được một gốc Thánh Long thảo.
“Không sao, dù đại hội thần nữ tế trời kết thúc thì chúng ta vẫn có thể tặng quà cho thần nữ đại nhân.”
Linh Chí Tỳ vỗ võ bả vai an ủi một tên thiếu niên nhỏ tuổi.
“Không sai, trước đó tại tầng thứ sáu Cửu Tầng cốc chúng ta phát hiện Thánh Nhân quả, có thể tìm cường giả để bán. Mặc dù Thánh Nhân quả không có tác dụng gì đối với chúng ta, nhưng đối với nhân loại trên Nam Man đại lục thì lại là chí bảo có tiền cũng không mua được, bán cho bọn hắn nhất định có thể bán được giá trên trời.”
Một thiếu niên thần mạch nhân tộc khác an ủi.
Thánh Nhân quả!
Cố Khinh Yên nghe vậy thì thân thể khẽ run lên, trong mắt lóe lên một vệt run sợ.
Nếu như Thánh Nhân quả trong truyền thuyết thật sự xuất thế, vậy thì sẽ khiến cho các thế lực lớn trên Nam Man đại lục điên cuồng cướp đoạt.
Nàng không ngờ có thể từ trong miệng mấy thiếu niên này lại biết được tin tức Thánh Nhân quả.
Quả nhiên trong di tích Thiên Lan khắp nơi đều là bảo vật, nhiều tu sĩ trên Nam Man đại lục không để ý sinh tử chen chúc nhau mà đến như vậy quả nhiên không phải là không có đạo lý.
Không chỉ Cố Khinh Yên, trong mắt cả Cố Vân và Chanh Quang đều lóe lên một vệt kinh ngạc.
Thánh Nhân quả là Đại Thánh dược tại Thái Hoang thế giới, hơn nữa nếu so sánh với những Đại Thánh dược khác thì Thánh Nhân quả có những ưu thế mà những Đại Thánh dược khác không thể so sánh.
Đó chính là Thánh Nhân quả có thể trợ giúp Thánh Nhân viên mãn cảnh đột phá đến Đại Thánh cảnh.
Dù không luyện đan, chỉ cần nuốt sống Thánh Nhân quả, đều có thể giúp tu sĩ Thánh cảnh viên mãn đề cao hai thành tỷ lệ đột phá đến Đại Thánh cảnh.
Đại Thánh dược nghịch thiên như thế, giá trị của nó có thể nghĩ, một khi xuất hiện thì toàn bộ Nam Man đại lục đều sẽ bị chấn động.
Cố Khinh Yên cùng Cố Vân đều kinh ngạc, khiến Tịch Thiên Dạ thật sự có hứng thú.
“Thánh Nhân quả? Ngươi miêu tả bề ngoài cùng hình dạng của Thánh Nhân quả cho ta được không?”
Tịch Thiên Dạ nhìn về phía Linh Lan Nặc nói.
Mấy tên thần mạch nhân tộc nghe vậy đều hơi sững sờ, danh khí của Thánh Nhân quả tại Nam Man đại lục so với tại di tích Thiên Lan thì lớn hơn nhiều lắm, Tịch Thiên Dạ là tu sĩ Nam Man đại lục thế mà lại không biết?
Thế nhưng nếu Tịch Thiên Dạ đã hỏi, bọn hẳn tự nhiên nguyện ý miêu tả một phen.
Dưới sự kiên nhẫn miêu tả của Linh Lan Nặc, thì trong mắt Tịch Thiên Dạ đã lóe lên một vệt ý cười.
Quá nhiên! Thánh Nhân quả chính là đõ vật trong suy nghĩ của hẳn.
Thánh Nhân quả tại Tu Tiên giới không gọi là Thánh Nhân quả, mà gọi là Hóa Anh quả.
Hóa Anh quả có tác dụng trợ giúp tu sĩ đột phá Nguyên Anh kỳ, thế nhưng lại không có Tu Tiên giá nào chỉ dùng Hóa Anh quả để đột phá tu vị, bởi vì Hóa Anh quả chính là đỉnh tiêm tài liệu để luyện chế Nguyên Anh thứ hai, Hóa Anh quả ở Tu Tiên giới cũng là hàng hiếm có khó tìm.
“Nói cho ta biết vị trí cùng tin tức của Hóa Anh quả, ta có thể giúp các ngươi hái Thánh Long thảo.”
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Mấy người Linh Lan Nặc nghe vậy thì sững sờ, không ngờ Tịch Thiên Dạ đột nhiên lại thay đổi chủ ý, hơn nữa Hóa Anh quả... Đồ vật gì?
Thế nhưng mấy người cũng thông minh, lập tức liền đoán được Hóa Anh quả là Thánh Nhân quả.
Bề ngoài Thánh Nhân quả tựa như một đứa bé ngủ say.
Mấy thiếu niên thần mạch nhân tộc đều kinh hỉ đứng lên, đơn giản phong hồi lộ chuyển, vốn dĩ bọn hắn đều đã tuyệt vọng.
Cố Khinh Yên cổ quái nhìn Tịch Thiên Dạ,hỗn đản này thật là điển hình của không lợi không dậy sớm, trước đó còn thờ ơ, sau khi nghe được tin tức Thánh Nhân quả lập tức cải biến chủ ý.
Thế nhưng, một Thánh Nhân quả chính là chí bảo hiếm thấy trên đại lục, đổi là nàng cũng sẽ có chút xúc đông, Tịch Thiên Dạ phản ứng như vậy cũng rất bình thường.
Vẫn là Cố Vân hiểu rõ Tịch Thiên Dạ, Hóa Anh quả... Hoặc là nói Thánh Nhân quả, hiển nhiên đối với Tịch Thiên Dạ có tác dụng không nhỏ, bắng không hẳn chưa chắc sẽ tích cực như vậy.
Há lại chỉ có tác dụng không nhỏ, đơn giản liền là thiên đại chỗ dùng! Vừa vặn giải quyết khẩn cấp trước mắt của Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ tu thành hỗn độn Hồng Mông Kim Đan, có thể xưng là vạn cổ đệ nhất, đồng thời cũng dẫn đến quá trình phá đan Kết Anh của hẳn khá khó khăn, trong thời gian ngắn khó có khá năng tu thành Nguyên Anh kỳ. Mà Kim Đan cảnh hẳn đã tới cực hạn, càng đi về phía trước càng khó khăn.
Tại di tích Thiên Lan chỉ có tu vi Chí Tôn cảnh hiển nhiên là không đủ, tùy tiện một Thánh Nhân viên mãn cảnh cũng khó giết chết.
Hiển nhiên như vậy là không đủ để dừng chân tại di tích Thiên Lan.
Hóa Anh quả xuất hiện cũng cho Tịch Thiên Dạ một suy nghĩ khác, hẳn có khả năng luyện chế Hóa Anh quả thành Nguyên Anh tạm thời của chính mình, đi đường vòng để đột phá đến Nguyên Anh kỳ. Đến lúc không cần nữa, có thể tán Nguyên Anh luyện thành từ Hóa Anh quả đi, sau đó ngưng tụ Nguyên Anh chân chính.
Mặc dù Hóa Anh quả ngưng luyện Nguyên Anh. chỉ là Nguyên Anh kỳ phổ thông, nhưng so với Kim Đan kỳ thì vẫn mạnh hơn nhiều.
Cửu Tăng cốc ở đầu nam vực Hắc Bạch, cách đoàn người Tịch Thiên Dạ không phải rất xa, được mấy người Linh Lan Nặc dẫn đường, Tịch Thiên Dạ rất nhanh liền đến bên ngoài Cửu Tăng cốc.
Trong Cửu Tầng cốc có chín tầng sơn cốc, tầng sau sâu hơn tầng trước.
Bên ngoài ma vụ lượn lờ, quanh năm tản ra một cỗ khí tức sâm nhiên băng lãnh.
Trong vực Hắc Bạch có rất nhiều hiểm địa thần bí, có chút hiểm địa dù là thâm uyên Ma tộc hay Thiên Lan thần tộc đều không dám tủy tiện đi vào.
Mà mấy hiểm địa này, không thể nghỉ ngờ liền là căn cứ của thượng cổ ma thú cùng hoang thú.
Cửu Tăng cốc chính là một căn cứ ma thú, nghe nói bên trong tụ tập hơn vạn đầu ma thú mạnh mẽ, một khi bị ma thú vây quanh trong Cửu Tâng cốc, thì sẽ rất khó sống sót ra ngoài.
“Tất cả các ngươi ở ngoài chờ ta.”
Tịch Thiên Dạ đứng trên một cái hẻm núi, nhìn những người khác nói.
Cố Vân và Cố Khinh Yên nghe vậy khế gật đầu, không nói gì thêm. Với tu vi của các nàng mà theo chân Tịch Thiên Dạ chỉ sợ là sẽ liên lụy.
Mấy người Linh Lan Nặc muốn nói lại thôi, nhưng nhìn thấy ánh mắt Tịch Thiên Dạ lạnh như băng, toàn bộ đều yên lặng lưu lại tại chỗ chờ.
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, sau đó hóa thành một đạo bóng mờ biến mất, cả người hẳn gần như trong suốt, dung nhập vào không khí, hẳn rồ ràng bay rất nhanh nhưng lại không tạo ra chút tiếng gió nào.
Hắn đã biết được vị trí của Hóa Anh quả cùng Thánh Long thảo, chỉ cần len lén lẻn vào hái hai khỏa thánh được đi là được, một mình hắn hành động lại cực kỳ đơn giản. Căn bản không cần đối cứng với ma thú trong Cửu Tầng cốc.
Mấy thiếu niên nhìn về phía Linh Lan Nặc- người có địa vị cao nhất.
Linh Lan Nặc than nhẹ một tiếng, nàng nhìn Tịch
Thiên Dạ nói: “Thật xin lỗi, vừa rồi là chúng ta đường đột” Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, không nói gì nữa.
Cố Khinh Yên và Cố Vân cũng cho rằng giúp bọn hẳn một thoáng cũng không sao, ít nhất thì thù lao gấp năm lăn Thánh Long thảo cũng không tệ. Nhưng rất rõ ràng, chuyện mà Tịch Thiên Dạ đã quyết thì hết sức khó đổi.
Mấy thiếu niên muốn nói lại thôi, hiển nhiên họ vẫn có chút không cam tâm.
Linh Lan Nặc lắc đầu nói:
“Nếu Tịch huynh không nguyện ý, vậy chúng ta lại nghĩ biện pháp đi.”
Tịch Thiên Dạ vừa mới cứu bọn hắn, bọn hắn hắn là nên cảm ân trong lòng, tự nhiên không thể lại ép buộc.
Chỉ là trước đó hái được Thánh Long thảo tại đại điển thần nữ tế trời, kế hoạch luyện chế Thánh Long Thiên Linh đan sợ là đã ngâm nước nóng.
Trong lòng ít nhiều có chút tiếc nuối, dù sao bọn hắn trải qua tầng tăng khó khăn, một đường tốn rất nhiều thời gian mới tìm được một gốc Thánh Long thảo.
“Không sao, dù đại hội thần nữ tế trời kết thúc thì chúng ta vẫn có thể tặng quà cho thần nữ đại nhân.”
Linh Chí Tỳ vỗ võ bả vai an ủi một tên thiếu niên nhỏ tuổi.
“Không sai, trước đó tại tầng thứ sáu Cửu Tầng cốc chúng ta phát hiện Thánh Nhân quả, có thể tìm cường giả để bán. Mặc dù Thánh Nhân quả không có tác dụng gì đối với chúng ta, nhưng đối với nhân loại trên Nam Man đại lục thì lại là chí bảo có tiền cũng không mua được, bán cho bọn hắn nhất định có thể bán được giá trên trời.”
Một thiếu niên thần mạch nhân tộc khác an ủi.
Thánh Nhân quả!
Cố Khinh Yên nghe vậy thì thân thể khẽ run lên, trong mắt lóe lên một vệt run sợ.
Nếu như Thánh Nhân quả trong truyền thuyết thật sự xuất thế, vậy thì sẽ khiến cho các thế lực lớn trên Nam Man đại lục điên cuồng cướp đoạt.
Nàng không ngờ có thể từ trong miệng mấy thiếu niên này lại biết được tin tức Thánh Nhân quả.
Quả nhiên trong di tích Thiên Lan khắp nơi đều là bảo vật, nhiều tu sĩ trên Nam Man đại lục không để ý sinh tử chen chúc nhau mà đến như vậy quả nhiên không phải là không có đạo lý.
Không chỉ Cố Khinh Yên, trong mắt cả Cố Vân và Chanh Quang đều lóe lên một vệt kinh ngạc.
Thánh Nhân quả là Đại Thánh dược tại Thái Hoang thế giới, hơn nữa nếu so sánh với những Đại Thánh dược khác thì Thánh Nhân quả có những ưu thế mà những Đại Thánh dược khác không thể so sánh.
Đó chính là Thánh Nhân quả có thể trợ giúp Thánh Nhân viên mãn cảnh đột phá đến Đại Thánh cảnh.
Dù không luyện đan, chỉ cần nuốt sống Thánh Nhân quả, đều có thể giúp tu sĩ Thánh cảnh viên mãn đề cao hai thành tỷ lệ đột phá đến Đại Thánh cảnh.
Đại Thánh dược nghịch thiên như thế, giá trị của nó có thể nghĩ, một khi xuất hiện thì toàn bộ Nam Man đại lục đều sẽ bị chấn động.
Cố Khinh Yên cùng Cố Vân đều kinh ngạc, khiến Tịch Thiên Dạ thật sự có hứng thú.
“Thánh Nhân quả? Ngươi miêu tả bề ngoài cùng hình dạng của Thánh Nhân quả cho ta được không?”
Tịch Thiên Dạ nhìn về phía Linh Lan Nặc nói.
Mấy tên thần mạch nhân tộc nghe vậy đều hơi sững sờ, danh khí của Thánh Nhân quả tại Nam Man đại lục so với tại di tích Thiên Lan thì lớn hơn nhiều lắm, Tịch Thiên Dạ là tu sĩ Nam Man đại lục thế mà lại không biết?
Thế nhưng nếu Tịch Thiên Dạ đã hỏi, bọn hẳn tự nhiên nguyện ý miêu tả một phen.
Dưới sự kiên nhẫn miêu tả của Linh Lan Nặc, thì trong mắt Tịch Thiên Dạ đã lóe lên một vệt ý cười.
Quá nhiên! Thánh Nhân quả chính là đõ vật trong suy nghĩ của hẳn.
Thánh Nhân quả tại Tu Tiên giới không gọi là Thánh Nhân quả, mà gọi là Hóa Anh quả.
Hóa Anh quả có tác dụng trợ giúp tu sĩ đột phá Nguyên Anh kỳ, thế nhưng lại không có Tu Tiên giá nào chỉ dùng Hóa Anh quả để đột phá tu vị, bởi vì Hóa Anh quả chính là đỉnh tiêm tài liệu để luyện chế Nguyên Anh thứ hai, Hóa Anh quả ở Tu Tiên giới cũng là hàng hiếm có khó tìm.
“Nói cho ta biết vị trí cùng tin tức của Hóa Anh quả, ta có thể giúp các ngươi hái Thánh Long thảo.”
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Mấy người Linh Lan Nặc nghe vậy thì sững sờ, không ngờ Tịch Thiên Dạ đột nhiên lại thay đổi chủ ý, hơn nữa Hóa Anh quả... Đồ vật gì?
Thế nhưng mấy người cũng thông minh, lập tức liền đoán được Hóa Anh quả là Thánh Nhân quả.
Bề ngoài Thánh Nhân quả tựa như một đứa bé ngủ say.
Mấy thiếu niên thần mạch nhân tộc đều kinh hỉ đứng lên, đơn giản phong hồi lộ chuyển, vốn dĩ bọn hắn đều đã tuyệt vọng.
Cố Khinh Yên cổ quái nhìn Tịch Thiên Dạ,hỗn đản này thật là điển hình của không lợi không dậy sớm, trước đó còn thờ ơ, sau khi nghe được tin tức Thánh Nhân quả lập tức cải biến chủ ý.
Thế nhưng, một Thánh Nhân quả chính là chí bảo hiếm thấy trên đại lục, đổi là nàng cũng sẽ có chút xúc đông, Tịch Thiên Dạ phản ứng như vậy cũng rất bình thường.
Vẫn là Cố Vân hiểu rõ Tịch Thiên Dạ, Hóa Anh quả... Hoặc là nói Thánh Nhân quả, hiển nhiên đối với Tịch Thiên Dạ có tác dụng không nhỏ, bắng không hẳn chưa chắc sẽ tích cực như vậy.
Há lại chỉ có tác dụng không nhỏ, đơn giản liền là thiên đại chỗ dùng! Vừa vặn giải quyết khẩn cấp trước mắt của Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ tu thành hỗn độn Hồng Mông Kim Đan, có thể xưng là vạn cổ đệ nhất, đồng thời cũng dẫn đến quá trình phá đan Kết Anh của hẳn khá khó khăn, trong thời gian ngắn khó có khá năng tu thành Nguyên Anh kỳ. Mà Kim Đan cảnh hẳn đã tới cực hạn, càng đi về phía trước càng khó khăn.
Tại di tích Thiên Lan chỉ có tu vi Chí Tôn cảnh hiển nhiên là không đủ, tùy tiện một Thánh Nhân viên mãn cảnh cũng khó giết chết.
Hiển nhiên như vậy là không đủ để dừng chân tại di tích Thiên Lan.
Hóa Anh quả xuất hiện cũng cho Tịch Thiên Dạ một suy nghĩ khác, hẳn có khả năng luyện chế Hóa Anh quả thành Nguyên Anh tạm thời của chính mình, đi đường vòng để đột phá đến Nguyên Anh kỳ. Đến lúc không cần nữa, có thể tán Nguyên Anh luyện thành từ Hóa Anh quả đi, sau đó ngưng tụ Nguyên Anh chân chính.
Mặc dù Hóa Anh quả ngưng luyện Nguyên Anh. chỉ là Nguyên Anh kỳ phổ thông, nhưng so với Kim Đan kỳ thì vẫn mạnh hơn nhiều.
Cửu Tăng cốc ở đầu nam vực Hắc Bạch, cách đoàn người Tịch Thiên Dạ không phải rất xa, được mấy người Linh Lan Nặc dẫn đường, Tịch Thiên Dạ rất nhanh liền đến bên ngoài Cửu Tăng cốc.
Trong Cửu Tầng cốc có chín tầng sơn cốc, tầng sau sâu hơn tầng trước.
Bên ngoài ma vụ lượn lờ, quanh năm tản ra một cỗ khí tức sâm nhiên băng lãnh.
Trong vực Hắc Bạch có rất nhiều hiểm địa thần bí, có chút hiểm địa dù là thâm uyên Ma tộc hay Thiên Lan thần tộc đều không dám tủy tiện đi vào.
Mà mấy hiểm địa này, không thể nghỉ ngờ liền là căn cứ của thượng cổ ma thú cùng hoang thú.
Cửu Tăng cốc chính là một căn cứ ma thú, nghe nói bên trong tụ tập hơn vạn đầu ma thú mạnh mẽ, một khi bị ma thú vây quanh trong Cửu Tâng cốc, thì sẽ rất khó sống sót ra ngoài.
“Tất cả các ngươi ở ngoài chờ ta.”
Tịch Thiên Dạ đứng trên một cái hẻm núi, nhìn những người khác nói.
Cố Vân và Cố Khinh Yên nghe vậy khế gật đầu, không nói gì thêm. Với tu vi của các nàng mà theo chân Tịch Thiên Dạ chỉ sợ là sẽ liên lụy.
Mấy người Linh Lan Nặc muốn nói lại thôi, nhưng nhìn thấy ánh mắt Tịch Thiên Dạ lạnh như băng, toàn bộ đều yên lặng lưu lại tại chỗ chờ.
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, sau đó hóa thành một đạo bóng mờ biến mất, cả người hẳn gần như trong suốt, dung nhập vào không khí, hẳn rồ ràng bay rất nhanh nhưng lại không tạo ra chút tiếng gió nào.
Hắn đã biết được vị trí của Hóa Anh quả cùng Thánh Long thảo, chỉ cần len lén lẻn vào hái hai khỏa thánh được đi là được, một mình hắn hành động lại cực kỳ đơn giản. Căn bản không cần đối cứng với ma thú trong Cửu Tầng cốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất