Chương 472: Gặp Lại Hướng Thiên Huân
Thải Thận Nhi đến Hắc Bạch Thăn Thành lâu như vậy cũng không phải không có chút kiến thức nào, theo nàng biết, trong Hắc Bạch Thần Thành có hai địa phương là kiếm lợi nhiều nhất, một là chiến trường, có thể điên cuồng cướp đoạt của cải của người khác, một cái khác chính là Đấu Chiến cung..
“Đấu Chiến cung?”
Cố Vân đưa mắt nhìn vẽ Thải Thận Nhị, trong đôi mắt hiện vẻ kinh ngạc.
Đây đã là lần thứ hai nàng đã nói đến Đấu Chiến cung, lần thứ nhất là trong lúc trò chuyện cùng Linh Lan Nặc, có vẻ như bọn họ dự định đi Đấu Chiến cung tham gia cuộc đấu chiến nào đó.
Đương nhiên, nàng kinh ngạc không phải vì ba chữ Đấu Chiến cung.
Mà là bởi vì, nàng đã từng nghe nói đến Đấu Chiến cung, cũng không phải sau khi đi vào Hắc Bạch Thần Thành mới biết đến.
Trên thực tế từ lúc nàng còn rất nhỏ, ở trong Nhân tộc Thiên Vực thường xuyên có người nói lên Đấu Chiến cung.
Nàng không ngờ bên trong Hắc Bạch Thần Thành cũng có Đấu Chiến cung, cũng không biết là nơi này có gì khác biệt so với Đấu Chiến cung ở thế giới Thái Hoang hay không,
Cũng có thể chỉ là trùng tên mà thôi.
“Đấu Chiến Cung có thể kiếm rất nhiều tiền?” Cố Khinh Yên nhìn Thải Thận Nhi nói.
Cái nàng quan tâm tự nhiên không phải là lai lịch của Đấu Chiến cung, tâm tư của nàng đang đặt ở vấn đề có thể kiếm tiền hay không.
“Đương nhiên có thể”
'Thải Thận Nhi hé miệng cười một tiếng:
“Đấu Chiến cung chính là địa phương lưu thông tiền tài xếp hạng số một ở Hắc Bạch Thần Thành, có thể khiến người ta một đêm phất nhanh, đương nhiên cũng có thể khiến người ta trong một đêm táng gia bại sản”
“Đánh bạc sao?” con ngươi Cố Khinh Yên hơi co rụt lại.
Thải Thận Nhi nhẹ nhàng gật đầu:
“Đấu Chiến Cung nổi danh nhất là hội đấu chiến cùng đánh bạc, bên trong xây hắn một thương hội cỡ lớn, có rất nhiều đoàn đội buôn bán, khắp nơi lục đục với nhau, một cái sơ sẩy rất có thể khiến nhiều người một đêm thua sạch, ngay cả quần áo mặc trên người cũng không còn.”
Cố Khinh Yên hơi khẽ cau mày, đánh bạc thường dính líu đến hai chữ vận khí, vận khí kém thì đừng nói kiếm tiền, thậm chí thua luôn cái mạng.
“Thật ra đánh bạc ở Đấu Chiến cung được xem là một nghề nghiệp, trọng yếu nhất không phải là kỹ thuật lợi hại như thế nào, thủ đoạn cao minh bao nhiêu, hai thứ này chỉ là thứ yếu, trọng yếu nhất chính là tốc độ nắm bắt tin tức cùng độ chuẩn xác.”
“Mà ta giống như một tờ giấy trắng, ở nơi này không ai thân quen, thời điểm mấu chốt có thể mang đến lợi ích lớn nhất cho chủ nhân”
Thải Thận Nhi chớp chớp đôi mắt đẹp, mỉm cười, thật sự khuynh quốc khuynh thành.
Cố Khinh Yên cùng Cố Vân nghe vậy sững sờ, sau đó lại biểu lộ cổ quái nhìn Thải Thận Nhi.
Các nàng không ngờ một tiểu cô nương như Thải Thận Nhi, mặt ngoài đơn giản thiện lương, nhưng tâm tư tỉnh tế tỉ mỉ cùng gian xảo, nếu quả như thật đối đãi với nàng như một thiếu nữ thuần khiết không rành thế sự nhất định sẽ thua thiệt.
Nếu như Thải Thận Nhi thật sự mạnh mẽ như lời Tịch Thiên Dạ nói, mà trong Hắc Bạch Thần Thành trong không người biết được, thật đúng là có khả năng giúp Tịch Thiên Dạ kiếm một khoản tài phú không nhỏ Cố Khinh Yên cùng Cố Vân nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.
Tài nguyên trong Hắc Bạch Thần Thành không phải một tiểu quốc nhỏ như Lăn Lăng quốc có thể so sánh, bất luận thứ gì cũng có thể có giá trị liên thành, nếu có thể kiếm một bút tài phú lớn, có ai không động lòng?
Không hề nghỉ ngờ, đánh bạc là phương pháp kiếm tiền nhanh nhất, bạo lực nhất, cũng là kích thích nhất.
Nếu như biết đánh cược chắc chắn sẽ thắng, vậy thì càng thêm kích thích càng thêm máu nóng sôi trào.
Tất cả mọi người đều chờ mong nhìn về Tịch Thiên Dạ, hiển nhiên có đi Đấu Chiến cung kiếm một món lời lớn hay không, cần Tịch Thiên Dạ gật đầu mới được.
“Cớ gì mà không đi? Đi thôi, ngay bây giờ.”
Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, xoay người rời đi, so ra còn vội hơn bất cứ ai.
Kiếm tiền a, phải nhanh tay nhanh chân mới được!
Đấu Chiến cung ở ngay bên cạnh Đại Nhạc Thiên, đoàn người đi ra khỏi Đại Nhạc Thiên liền trực tiếp thắng hướng Đấu Chiến cung.
Đấu Chiến Cung có lịch sử vô cùng lâu đời, nghe nói đã tồn tại từ thời đại thượng cổ, vẫn luôn kéo dài đến ngày nay.
“Trên thực tế, nếu ngược dòng thời gian để tìm hiểu vẽ lịch sử Đấu Chiến Cung, nơi này có lẽ còn xa xưa hơn thời đại Thái cổ, chỉ là Cố Vân không có nói ra, bởi vì nàng cũng đang hoài nghĩ không biết Đấu Chiến Cung ở Hắc Bạch Thần Thành có quan hệ với Đấu Chiến Cung ở thế giới Thái Hoang hay không.
Đại Nhạc Thiên cùng Đấu Chiến Cung đều nằm ở khu vực trung tâm nhất Hắc Bạch Thần Thành, không bao lâu đoàn người Tịch Thiên Dạ đã đến trước cổng chính Đấu Chiến cung.
Đấu Chiến cung chiếm diện tích tương đương rộng lớn, đưa mắt nhìn lại đều là từng dãy cung điện liên miên không thấy phần cuối, các loại kiến trúc tầng tầng lớp lớp, san sát nối tiếp nhau, có hùng tráng, có tinh xảo, có cao nhã...
Theo như Thải Thận Nhi nói, bên trong Đấu Chiến cung sẽ càng thêm rộng lớn, bởi vì nơi đây có rất nhiều không gian nhỏ tương tự Đại Nhạc Thiên, những không gian nhỏ kia mới thật sự chiếm cứ đại bộ phận diện tích Đấu Chiến Cung.
Thời điểm bọn họ đi đến thì bên ngoài Đấu Chiến Cung đã kín người hết chỗ, e là con kiến cũng chui không lọt, liếc mắt nhìn toàn bộ đều là nhân loại.
Hắc Bạch Thần Thành có nhân khẩu hàng trăm triệu, chia làm thập đại nội thành, trên trăm thành nhỏ. Có phổ thông nhân tộc, có chút là dị tộc Thiên Lan... Tổng thống kê dĩ nhiên đã đột phá ba chữ số.
Tịch Thiên Dạ thậm chí nhìn thấy không ít tộc. nhân Thạch Nghĩ tộc.
Mặc dù cố hương Thạch Nghĩ tộc đã bị ma tộc hủy diệt, cứ địa bị hủy, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ bị diệt tộc. Bởi vì bên trong Hắc Bạch Thần Thành có rất nhiều tộc nhân Thạch Nghĩ tộc sinh sống.
Kỳ thật, chỉ căn là chủng tộc sinh sống trong Thiên Lan thần thổ đều có thể tìm được ở Hắc Bạch Thần Thành.
Bởi vì Hắc Bạch Thần Thành mới là trung tâm của di tích Thiên Lan, hết thảy chủng tộc thổ dân đều phải phái chiến sĩ tinh nhuệ của bản tộc đến nơi đây trú quân bảo vệ an toàn Hắc Bạch Thăn Thành.
Hắc Bạch Thần Thành bất diệt, những dị tộc như bọn họ cũng sẽ không thực sự bị diệt tộc.
Đương nhiên, nếu ngay cả Hắc Bạch Thần Thành cũng diệt vong, vậy thì hoặc sớm hoặc muộn toàn bộ di tích Thiên Lan cũng triệt để diệt vong.
Hôm nay là ngày Đấu Chiến Cung tổ chức hội đấu chiến, bách tộc đều có người tới tham gia, có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Trên đường đi có thể nhìn thấy rất nhiều dị tộc ăn mặc trang phục màu sắc rực rỡ, mấy người Cố Khinh Yên không ngừng đưa mắt nhìn chung quanh, dường như phát hiện đại lục mới, đâu đâu cũng hiếu kỳ.
Mặc dù Cố Vân cùng Chanh Quang đến từ Nhân tộc Thiên Vực, nhưng cũng rất khó nhìn thấy nhiều dị tộc như vậy.
Trong nhận thức biết của các nàng, đã số dị tộc đều rất mạnh mẽ, không dễ trêu chọc.
Tỷ như Giác Xi tộc, Yêu tộc, Thiên Man tộc...
Những chủng tộc cường thịnh kia đều có Thần linh tọa trấn, chiếm một phần lãnh thổ tương đương rộng lớn trong thế giới Thái Hoang.
Chỗ nào giống Hắc Bạch Thần Thành, chỉ một tòa nho nhỏ lại tụ tập trên trăm chủng tộc dị tộc, lai lịch kỳ kỳ quái quái, phức tạp vô cùng.
Đoàn người Tịch Thiên Dạ vừa đến cửa chính Đấu Chiến cung liền chạm mặt một đám người quen.
“Tịch Thiên Dạ.”
Một âm thanh mang vẻ ngoài ý muốn vang lên trong đám người, chỉ thấy một người từ trong đám người đi ra, nhanh chóng đi đến trước mặt Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ nhìn thấy nàng cũng hơi sững sờ, không ngờ bọn họ sẽ gặp nhau ở chỗ này.
“Hướng Thiên Huân” Tịch Thiên Dạ mỉm cười.
Quận chúa Hướng Thiên Huân của Lan Lăng quốc, không ngờ nàng cũng đến Hắc Bạch Thần Thành.
“Đấu Chiến cung?”
Cố Vân đưa mắt nhìn vẽ Thải Thận Nhị, trong đôi mắt hiện vẻ kinh ngạc.
Đây đã là lần thứ hai nàng đã nói đến Đấu Chiến cung, lần thứ nhất là trong lúc trò chuyện cùng Linh Lan Nặc, có vẻ như bọn họ dự định đi Đấu Chiến cung tham gia cuộc đấu chiến nào đó.
Đương nhiên, nàng kinh ngạc không phải vì ba chữ Đấu Chiến cung.
Mà là bởi vì, nàng đã từng nghe nói đến Đấu Chiến cung, cũng không phải sau khi đi vào Hắc Bạch Thần Thành mới biết đến.
Trên thực tế từ lúc nàng còn rất nhỏ, ở trong Nhân tộc Thiên Vực thường xuyên có người nói lên Đấu Chiến cung.
Nàng không ngờ bên trong Hắc Bạch Thần Thành cũng có Đấu Chiến cung, cũng không biết là nơi này có gì khác biệt so với Đấu Chiến cung ở thế giới Thái Hoang hay không,
Cũng có thể chỉ là trùng tên mà thôi.
“Đấu Chiến Cung có thể kiếm rất nhiều tiền?” Cố Khinh Yên nhìn Thải Thận Nhi nói.
Cái nàng quan tâm tự nhiên không phải là lai lịch của Đấu Chiến cung, tâm tư của nàng đang đặt ở vấn đề có thể kiếm tiền hay không.
“Đương nhiên có thể”
'Thải Thận Nhi hé miệng cười một tiếng:
“Đấu Chiến cung chính là địa phương lưu thông tiền tài xếp hạng số một ở Hắc Bạch Thần Thành, có thể khiến người ta một đêm phất nhanh, đương nhiên cũng có thể khiến người ta trong một đêm táng gia bại sản”
“Đánh bạc sao?” con ngươi Cố Khinh Yên hơi co rụt lại.
Thải Thận Nhi nhẹ nhàng gật đầu:
“Đấu Chiến Cung nổi danh nhất là hội đấu chiến cùng đánh bạc, bên trong xây hắn một thương hội cỡ lớn, có rất nhiều đoàn đội buôn bán, khắp nơi lục đục với nhau, một cái sơ sẩy rất có thể khiến nhiều người một đêm thua sạch, ngay cả quần áo mặc trên người cũng không còn.”
Cố Khinh Yên hơi khẽ cau mày, đánh bạc thường dính líu đến hai chữ vận khí, vận khí kém thì đừng nói kiếm tiền, thậm chí thua luôn cái mạng.
“Thật ra đánh bạc ở Đấu Chiến cung được xem là một nghề nghiệp, trọng yếu nhất không phải là kỹ thuật lợi hại như thế nào, thủ đoạn cao minh bao nhiêu, hai thứ này chỉ là thứ yếu, trọng yếu nhất chính là tốc độ nắm bắt tin tức cùng độ chuẩn xác.”
“Mà ta giống như một tờ giấy trắng, ở nơi này không ai thân quen, thời điểm mấu chốt có thể mang đến lợi ích lớn nhất cho chủ nhân”
Thải Thận Nhi chớp chớp đôi mắt đẹp, mỉm cười, thật sự khuynh quốc khuynh thành.
Cố Khinh Yên cùng Cố Vân nghe vậy sững sờ, sau đó lại biểu lộ cổ quái nhìn Thải Thận Nhi.
Các nàng không ngờ một tiểu cô nương như Thải Thận Nhi, mặt ngoài đơn giản thiện lương, nhưng tâm tư tỉnh tế tỉ mỉ cùng gian xảo, nếu quả như thật đối đãi với nàng như một thiếu nữ thuần khiết không rành thế sự nhất định sẽ thua thiệt.
Nếu như Thải Thận Nhi thật sự mạnh mẽ như lời Tịch Thiên Dạ nói, mà trong Hắc Bạch Thần Thành trong không người biết được, thật đúng là có khả năng giúp Tịch Thiên Dạ kiếm một khoản tài phú không nhỏ Cố Khinh Yên cùng Cố Vân nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.
Tài nguyên trong Hắc Bạch Thần Thành không phải một tiểu quốc nhỏ như Lăn Lăng quốc có thể so sánh, bất luận thứ gì cũng có thể có giá trị liên thành, nếu có thể kiếm một bút tài phú lớn, có ai không động lòng?
Không hề nghỉ ngờ, đánh bạc là phương pháp kiếm tiền nhanh nhất, bạo lực nhất, cũng là kích thích nhất.
Nếu như biết đánh cược chắc chắn sẽ thắng, vậy thì càng thêm kích thích càng thêm máu nóng sôi trào.
Tất cả mọi người đều chờ mong nhìn về Tịch Thiên Dạ, hiển nhiên có đi Đấu Chiến cung kiếm một món lời lớn hay không, cần Tịch Thiên Dạ gật đầu mới được.
“Cớ gì mà không đi? Đi thôi, ngay bây giờ.”
Tịch Thiên Dạ cười nhạt một tiếng, xoay người rời đi, so ra còn vội hơn bất cứ ai.
Kiếm tiền a, phải nhanh tay nhanh chân mới được!
Đấu Chiến cung ở ngay bên cạnh Đại Nhạc Thiên, đoàn người đi ra khỏi Đại Nhạc Thiên liền trực tiếp thắng hướng Đấu Chiến cung.
Đấu Chiến Cung có lịch sử vô cùng lâu đời, nghe nói đã tồn tại từ thời đại thượng cổ, vẫn luôn kéo dài đến ngày nay.
“Trên thực tế, nếu ngược dòng thời gian để tìm hiểu vẽ lịch sử Đấu Chiến Cung, nơi này có lẽ còn xa xưa hơn thời đại Thái cổ, chỉ là Cố Vân không có nói ra, bởi vì nàng cũng đang hoài nghĩ không biết Đấu Chiến Cung ở Hắc Bạch Thần Thành có quan hệ với Đấu Chiến Cung ở thế giới Thái Hoang hay không.
Đại Nhạc Thiên cùng Đấu Chiến Cung đều nằm ở khu vực trung tâm nhất Hắc Bạch Thần Thành, không bao lâu đoàn người Tịch Thiên Dạ đã đến trước cổng chính Đấu Chiến cung.
Đấu Chiến cung chiếm diện tích tương đương rộng lớn, đưa mắt nhìn lại đều là từng dãy cung điện liên miên không thấy phần cuối, các loại kiến trúc tầng tầng lớp lớp, san sát nối tiếp nhau, có hùng tráng, có tinh xảo, có cao nhã...
Theo như Thải Thận Nhi nói, bên trong Đấu Chiến cung sẽ càng thêm rộng lớn, bởi vì nơi đây có rất nhiều không gian nhỏ tương tự Đại Nhạc Thiên, những không gian nhỏ kia mới thật sự chiếm cứ đại bộ phận diện tích Đấu Chiến Cung.
Thời điểm bọn họ đi đến thì bên ngoài Đấu Chiến Cung đã kín người hết chỗ, e là con kiến cũng chui không lọt, liếc mắt nhìn toàn bộ đều là nhân loại.
Hắc Bạch Thần Thành có nhân khẩu hàng trăm triệu, chia làm thập đại nội thành, trên trăm thành nhỏ. Có phổ thông nhân tộc, có chút là dị tộc Thiên Lan... Tổng thống kê dĩ nhiên đã đột phá ba chữ số.
Tịch Thiên Dạ thậm chí nhìn thấy không ít tộc. nhân Thạch Nghĩ tộc.
Mặc dù cố hương Thạch Nghĩ tộc đã bị ma tộc hủy diệt, cứ địa bị hủy, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ bị diệt tộc. Bởi vì bên trong Hắc Bạch Thần Thành có rất nhiều tộc nhân Thạch Nghĩ tộc sinh sống.
Kỳ thật, chỉ căn là chủng tộc sinh sống trong Thiên Lan thần thổ đều có thể tìm được ở Hắc Bạch Thần Thành.
Bởi vì Hắc Bạch Thần Thành mới là trung tâm của di tích Thiên Lan, hết thảy chủng tộc thổ dân đều phải phái chiến sĩ tinh nhuệ của bản tộc đến nơi đây trú quân bảo vệ an toàn Hắc Bạch Thăn Thành.
Hắc Bạch Thần Thành bất diệt, những dị tộc như bọn họ cũng sẽ không thực sự bị diệt tộc.
Đương nhiên, nếu ngay cả Hắc Bạch Thần Thành cũng diệt vong, vậy thì hoặc sớm hoặc muộn toàn bộ di tích Thiên Lan cũng triệt để diệt vong.
Hôm nay là ngày Đấu Chiến Cung tổ chức hội đấu chiến, bách tộc đều có người tới tham gia, có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Trên đường đi có thể nhìn thấy rất nhiều dị tộc ăn mặc trang phục màu sắc rực rỡ, mấy người Cố Khinh Yên không ngừng đưa mắt nhìn chung quanh, dường như phát hiện đại lục mới, đâu đâu cũng hiếu kỳ.
Mặc dù Cố Vân cùng Chanh Quang đến từ Nhân tộc Thiên Vực, nhưng cũng rất khó nhìn thấy nhiều dị tộc như vậy.
Trong nhận thức biết của các nàng, đã số dị tộc đều rất mạnh mẽ, không dễ trêu chọc.
Tỷ như Giác Xi tộc, Yêu tộc, Thiên Man tộc...
Những chủng tộc cường thịnh kia đều có Thần linh tọa trấn, chiếm một phần lãnh thổ tương đương rộng lớn trong thế giới Thái Hoang.
Chỗ nào giống Hắc Bạch Thần Thành, chỉ một tòa nho nhỏ lại tụ tập trên trăm chủng tộc dị tộc, lai lịch kỳ kỳ quái quái, phức tạp vô cùng.
Đoàn người Tịch Thiên Dạ vừa đến cửa chính Đấu Chiến cung liền chạm mặt một đám người quen.
“Tịch Thiên Dạ.”
Một âm thanh mang vẻ ngoài ý muốn vang lên trong đám người, chỉ thấy một người từ trong đám người đi ra, nhanh chóng đi đến trước mặt Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ nhìn thấy nàng cũng hơi sững sờ, không ngờ bọn họ sẽ gặp nhau ở chỗ này.
“Hướng Thiên Huân” Tịch Thiên Dạ mỉm cười.
Quận chúa Hướng Thiên Huân của Lan Lăng quốc, không ngờ nàng cũng đến Hắc Bạch Thần Thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất