Chương 10: Tiến bộ thần tốc
Ra phường thị, về đến nhà, Lục Minh không thể chờ đợi được tiến vào Chí Tôn Thần Điện, mở ra một hộp gỗ.
Bên trong chỉnh tề xếp đặt 30 viên Long Hổ Đan.
Đây là Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm, trùng kích đường kinh mạch thứ bảy đến thứ chín, Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm có lẽ đủ rồi, Long Hổ Đan cấp một trung phẩm, Lục Minh định dùng trùng kích ba đường Thần mạch.
Lấy ra một viên Long Hổ Đan, nuốt vào trong miệng.
Sau khi nuốt Long Hổ Đan vào trong miệng, xương sống nóng lên, trong mơ hồ một đạo hồng quang thoáng hiện, lực hấp dẫn cường đại sinh ra, hấp thu toàn bộ dược lực của Long Hổ Đan vào, sau đó một cỗ năng lượng tinh thuần từ xương sống tuôn ra.
- Huyết mạch của ta rốt cuộc là gì? Tốc độ luyện hóa đan dược thật đúng là khủng bố!
Nội tâm Lục Minh khẽ động, sau đó điều khiển năng lượng chạy trong kinh mạch đã đả thông, hóa thành một mảnh chân khí dài hẹp hình rồng, cuối cùng phóng về phía đường kinh mạch thứ bảy.
Chân khí hình rồng vô cùng sắc bén, thế như chẻ tre, rất nhanh, một đại huyệt trên đường kinh mạch thứ bảy bị giải khai.
Kế tiếp, thế không thể đỡ, lần lượt đại huyệt bị giải khai.
Thời điểm chân khí không đủ, Lục Minh nuốt vào một viên Long Hổ Đan, chuyển hóa thành chân khí, tiếp tục trùng kích.
Đường kinh mạch thứ bảy đến thứ chín, được xưng Thiên mạch, đương nhiên không dễ đả thông như những kinh mạch trước.
Qua hai ngày, Lục Minh liên tục luyện hóa 24 viên Long Hổ Đan, mới đả thông toàn bộ ba đường Thiên mạch.
Tu vi của Lục Minh đã đạt đến Thông Mạch hậu kỳ đỉnh phong.
Tu luyện đến nơi đây, kỳ thật có thể bắt đầu ở đan điền ngưng tụ xoáy khí, đột phá Võ Sĩ cảnh.
Nhưng Lục Minh đương nhiên không làm như vậy, mục tiêu của hắn là đả thông ba đường Thần mạch, sau đó mới đột phá Võ Sĩ cảnh.
Bất quá, Thần mạch không dễ đả thông như vậy, có thể nói cực kỳ gian nan, Lục Minh không vội bắt đầu trùng kích, mà nuốt sáu viên Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm còn lại, chuyển hóa thành chân khí.
Một ngày sau, chân khí trong cơ thể Lục Minh càng thêm cô đọng, lúc này hắn mới bắt đầu trùng kích Thần mạch.
Cầm một viên Long Hổ Đan cấp một trung phẩm nuốt vào miệng, bị huyết mạch hấp thu luyện hóa, một cỗ năng lượng cường đại hơn Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm vài lần tràn vào trong cơ thể Lục Minh.
Không hổ là đan dược cấp một trung phẩm.
Lục Minh vận chuyển Chiến Long Chân Quyết, vận hành chân khí, bắt đầu trùng kích Thần mạch thứ nhất.
Oanh!
Lục Minh cảm giác toàn thân chấn động, thân thể run lên, nhưng đại huyệt thứ nhất của Thần mạch vẫn không giải khai.
Lục Minh không nhụt chí, bắt đầu súc tích lực lượng, tiếp tục trùng kích.
Oanh! Oanh...
Liên tục trùng kích bảy lần, đại huyệt đầu tiên của đường Thần mạch thứ nhất rốt cục giải khai, chân khí mãnh liệt tiến vào đại huyệt.
Thân thể Lục Minh có từng quang điểm sáng lên, này đều là đại huyệt được đả thông, tổng cộng tám mươi mốt cái, lúc này quang điểm thứ tám mươi hai đã sáng, so với tám mươi mốt quang điểm trước thì càng sáng chói.
- Chỉ phá tan một đại huyệt mà thôi, ta cảm giác chân khí trong cơ thể đã hùng hậu hơn một ít, tiếp tục.
Lục Minh tiếp tục trùng kích.
Bất quá Thần mạch đúng là Thần mạch, tiêu hao năng lượng cực kỳ khủng bố.
Liên tiếp qua ba ngày, ba mươi sáu viên đan dược cấp một trung phẩm tiêu hao không còn, lúc này mới đả thông toàn bộ Thần mạch thứ nhất.
- Lực lượng rất mạnh, hiện tại chân khí đơn thuần bộc phát, liền có 1500 cân?
Trong mắt Lục Minh hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Trước kia, thời điểm hắn ở Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong, kết hợp Viêm Long Quyền, mới có thể khó khăn lắm bộc phát ra lực lượng ngàn cân, bỏ Viêm Long Quyền tăng thêm, lực chân khí bộc phát đơn thuần, có lẽ ở bảy tám trăm cân.
Hiện tại tăng lên gấp đôi.
Võ giả thông thường, ở Thông Mạch hậu kỳ đỉnh phong, lực bộc phát chân khí có lẽ ngàn cân
Mà ngưng tụ xoáy khí, đột phá Võ Sĩ nhất trọng, sức bật chân khí có thể tăng lên tới 2000 cân.
2000 cân, là nhất ngưu chi lực.
Đương nhiên, phép tính này không bao gồm võ kỹ, huyết mạch tăng thêm, có võ kỹ, huyết mạch tăng thêm, lực lượng sẽ càng mạnh hơn nữa.
- Long Hổ Đan đã dùng hết rồi, bất quá ta không vội đi mua, mấy ngày nay tu vi tăng lên quá nhanh, cần phải củng cố thoáng một phát, thuận tiện tu luyện võ kỹ.
Tu luyện Võ Đạo một bước một dấu chân, đột phá quá nhanh, sẽ tạo thành tình huống căn cơ bất ổn, chân khí không tinh khiết, cho nên Lục Minh ý định tìm thời giờ củng cố, sau đó lại mua Long Hổ Đan, tiếp tục trùng kích hai Thần mạch còn lại.
Sau đó Lục Minh bắt đầu tu luyện Viêm Long Quyền cùng Long Xà Bộ.
Đảo mắt đã trôi qua bảy ngày.
Ngày hôm nay, thừa dịp Lý Bình và Thu Nguyệt đều không có nhà, Lục Minh ở trong sân tu luyện Viêm Long Quyền.
Hô! Hô...
Quyền phong gào thét, thân thể Lục Minh như chân long vặn vẹo, mỗi một quyền đánh ra, không khí đều nổ vang.
Uống!
Cuối cùng, Lục Minh oanh lên một tảng đá, tảng đá bị Lục Minh oanh chia năm xẻ bảy.
- Vũ kỹ cấp độ thứ tư, lô hỏa thuần thanh.
Lục Minh thu công, lộ ra sắc mặt vui mừng.
Trải qua bảy ngày tu luyện, rốt cục tu luyện Viêm Long Quyền đến cấp độ thứ tư.
- Thiếu... Thiếu gia, ngươi... ngươi biến thành lợi hại như vậy rồi hả?
Đột nhiên, cửa ra vào truyền đến tiếng hô thanh thúy, có chút khó tin.
- Thu Nguyệt!
Lục Minh sững sờ, không nghĩ tới ở trong sân tu luyện võ kỹ một chút, đã bị Thu Nguyệt thấy được.
Lúc này, Thu Nguyệt nhìn nhìn hòn đá bị Lục Minh đánh nát, lại nhìn Lục Minh, nước mắt đảo quanh, vài bước vọt tới trước người Lục Minh, chặt chẽ bắt lấy tay hắn nói:
- Thiếu gia, thật sự quá tốt, thiếu gia lợi hại như vậy, rốt cục trở thành cường giả Võ Đạo, nếu phu nhân biết, sẽ cao hứng biết bao nhiêu.
Nói xong, nước mắt rầm rầm chảy xuống.
Tuy thân thể Thu Nguyệt yếu đuối, nhưng là mỹ nhân bại hoại, lúc này lê hoa đái vũ, để cho Lục Minh không khỏi mềm lòng, thò tay lau nước mắt trên mặt Thu Nguyệt, nói:
- Thu Nguyệt, ta tu luyện thành công, ngươi không phải nên cao hứng sao? Tại sao lại khóc?
- Thiếu gia, ta là cao hứng?
Thu Nguyệt hờn dỗi, đột nhiên phát hiện nàng còn nắm tay Lục Minh thật chặt, cảm thụ được lòng bàn tay đối phương ấm áp, lập tức tim đập như hươu chạy, như thỏ con chấn kinh nhảy về phía sau vài bước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Nhìn khuôn mặt Thu Nguyệt thẹn thùng, hai mắt đẫm lệ mông lung, Lục Minh vô ý thức nói:
- Thu Nguyệt, ngươi đẹp quá.
Lần này, sắc mặt Thu Nguyệt đỏ hơn, như quả táo chín mọng, đầu cúi thật sâu, nhỏ giọng nói:
- Thiếu gia, ngươi... nói cái gì đó?
- Khục khục! Ha ha, Thu Nguyệt, gần đây ta có chút kỳ ngộ, cho nên mới có tu vi bực này, bất quá cụ thể tạm thời không thể nói cho ngươi biết.
Lục Minh ho khan, vội vàng chuyển chủ đề.
Thu Nguyệt chớp hai mắt đẫm lệ, liếc nhìn Lục Minh thật sâu, nói:
- Thiếu gia, chuyện này có thể nói cho phu nhân không?
- Tạm thời đừng!
Lục Minh nói.
- Vậy được rồi, ta đáp ứng ngươi.
Thu Nguyệt nói xong, trầm ngâm một chút, tựa hồ quyết định gì, lại nói:
- Thiếu gia, ta muốn cầu ngươi một việc.
- Chuyện gì?
Lục Minh hỏi.
Thu Nguyệt cắn môi, nói:
- Thiếu gia, ngươi.. ngươi có thể dạy Thu Nguyệt tu luyện Võ Đạo hay không?
Lục Minh sững sờ, nói:
- Thu Nguyệt, ngươi muốn tu luyện Võ Đạo?
- Đúng vậy thiếu gia, Thu Nguyệt muốn tu luyện Võ Đạo, về sau có thể báo đáp cha mẹ, còn có, Thu Nguyệt hi vọng về sau có thể bằng lực lượng của mình trợ giúp thiếu gia và phu nhân.
Thu Nguyệt nói.
Lục Minh gật đầu, hắn biết thân thế của Thu Nguyệt, cha mẹ nàng là nông hộ ở trong Phong Hỏa Thành, mà Thu Nguyệt cũng không phải thân sinh, mà là từ bên ngoài nhặt về.
Bởi vì quá nghèo, thời điểm Thu Nguyệt tám tuổi đã bị bán vào Lục gia, trở thành thị nữ của Lý Bình, theo Lục Minh cùng nhau lớn lên, nàng lớn hơn Lục Minh một tuổi, tình như tỷ đệ.
- Được, Thu Nguyệt, bất quá thân thể ngươi quá gầy yếu, cần dùng Bổ Huyết Đan bổ sung khí huyết, sau đó ta nếm thử có thể giúp ngươi thức tỉnh huyết mạch hay không.
Lục Minh cười cười, đáp ứng Thu Nguyệt.
- Thiếu gia, ngươi đáp ứng? Thật tốt quá.
Thu Nguyệt mừng rỡ, thiếu chút nữa nhào vào trong ngực Lục Minh, cuối cùng đỏ mặt nhịn được.
Lục Minh cười cười, nói:
- Thu Nguyệt, ta vừa vặn muốn đi mua ít đồ, chúng ta cùng đi phường thị, thuận tiện mua sắm Bổ Huyết Đan.
Bên trong chỉnh tề xếp đặt 30 viên Long Hổ Đan.
Đây là Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm, trùng kích đường kinh mạch thứ bảy đến thứ chín, Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm có lẽ đủ rồi, Long Hổ Đan cấp một trung phẩm, Lục Minh định dùng trùng kích ba đường Thần mạch.
Lấy ra một viên Long Hổ Đan, nuốt vào trong miệng.
Sau khi nuốt Long Hổ Đan vào trong miệng, xương sống nóng lên, trong mơ hồ một đạo hồng quang thoáng hiện, lực hấp dẫn cường đại sinh ra, hấp thu toàn bộ dược lực của Long Hổ Đan vào, sau đó một cỗ năng lượng tinh thuần từ xương sống tuôn ra.
- Huyết mạch của ta rốt cuộc là gì? Tốc độ luyện hóa đan dược thật đúng là khủng bố!
Nội tâm Lục Minh khẽ động, sau đó điều khiển năng lượng chạy trong kinh mạch đã đả thông, hóa thành một mảnh chân khí dài hẹp hình rồng, cuối cùng phóng về phía đường kinh mạch thứ bảy.
Chân khí hình rồng vô cùng sắc bén, thế như chẻ tre, rất nhanh, một đại huyệt trên đường kinh mạch thứ bảy bị giải khai.
Kế tiếp, thế không thể đỡ, lần lượt đại huyệt bị giải khai.
Thời điểm chân khí không đủ, Lục Minh nuốt vào một viên Long Hổ Đan, chuyển hóa thành chân khí, tiếp tục trùng kích.
Đường kinh mạch thứ bảy đến thứ chín, được xưng Thiên mạch, đương nhiên không dễ đả thông như những kinh mạch trước.
Qua hai ngày, Lục Minh liên tục luyện hóa 24 viên Long Hổ Đan, mới đả thông toàn bộ ba đường Thiên mạch.
Tu vi của Lục Minh đã đạt đến Thông Mạch hậu kỳ đỉnh phong.
Tu luyện đến nơi đây, kỳ thật có thể bắt đầu ở đan điền ngưng tụ xoáy khí, đột phá Võ Sĩ cảnh.
Nhưng Lục Minh đương nhiên không làm như vậy, mục tiêu của hắn là đả thông ba đường Thần mạch, sau đó mới đột phá Võ Sĩ cảnh.
Bất quá, Thần mạch không dễ đả thông như vậy, có thể nói cực kỳ gian nan, Lục Minh không vội bắt đầu trùng kích, mà nuốt sáu viên Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm còn lại, chuyển hóa thành chân khí.
Một ngày sau, chân khí trong cơ thể Lục Minh càng thêm cô đọng, lúc này hắn mới bắt đầu trùng kích Thần mạch.
Cầm một viên Long Hổ Đan cấp một trung phẩm nuốt vào miệng, bị huyết mạch hấp thu luyện hóa, một cỗ năng lượng cường đại hơn Long Hổ Đan cấp một hạ phẩm vài lần tràn vào trong cơ thể Lục Minh.
Không hổ là đan dược cấp một trung phẩm.
Lục Minh vận chuyển Chiến Long Chân Quyết, vận hành chân khí, bắt đầu trùng kích Thần mạch thứ nhất.
Oanh!
Lục Minh cảm giác toàn thân chấn động, thân thể run lên, nhưng đại huyệt thứ nhất của Thần mạch vẫn không giải khai.
Lục Minh không nhụt chí, bắt đầu súc tích lực lượng, tiếp tục trùng kích.
Oanh! Oanh...
Liên tục trùng kích bảy lần, đại huyệt đầu tiên của đường Thần mạch thứ nhất rốt cục giải khai, chân khí mãnh liệt tiến vào đại huyệt.
Thân thể Lục Minh có từng quang điểm sáng lên, này đều là đại huyệt được đả thông, tổng cộng tám mươi mốt cái, lúc này quang điểm thứ tám mươi hai đã sáng, so với tám mươi mốt quang điểm trước thì càng sáng chói.
- Chỉ phá tan một đại huyệt mà thôi, ta cảm giác chân khí trong cơ thể đã hùng hậu hơn một ít, tiếp tục.
Lục Minh tiếp tục trùng kích.
Bất quá Thần mạch đúng là Thần mạch, tiêu hao năng lượng cực kỳ khủng bố.
Liên tiếp qua ba ngày, ba mươi sáu viên đan dược cấp một trung phẩm tiêu hao không còn, lúc này mới đả thông toàn bộ Thần mạch thứ nhất.
- Lực lượng rất mạnh, hiện tại chân khí đơn thuần bộc phát, liền có 1500 cân?
Trong mắt Lục Minh hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Trước kia, thời điểm hắn ở Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong, kết hợp Viêm Long Quyền, mới có thể khó khăn lắm bộc phát ra lực lượng ngàn cân, bỏ Viêm Long Quyền tăng thêm, lực chân khí bộc phát đơn thuần, có lẽ ở bảy tám trăm cân.
Hiện tại tăng lên gấp đôi.
Võ giả thông thường, ở Thông Mạch hậu kỳ đỉnh phong, lực bộc phát chân khí có lẽ ngàn cân
Mà ngưng tụ xoáy khí, đột phá Võ Sĩ nhất trọng, sức bật chân khí có thể tăng lên tới 2000 cân.
2000 cân, là nhất ngưu chi lực.
Đương nhiên, phép tính này không bao gồm võ kỹ, huyết mạch tăng thêm, có võ kỹ, huyết mạch tăng thêm, lực lượng sẽ càng mạnh hơn nữa.
- Long Hổ Đan đã dùng hết rồi, bất quá ta không vội đi mua, mấy ngày nay tu vi tăng lên quá nhanh, cần phải củng cố thoáng một phát, thuận tiện tu luyện võ kỹ.
Tu luyện Võ Đạo một bước một dấu chân, đột phá quá nhanh, sẽ tạo thành tình huống căn cơ bất ổn, chân khí không tinh khiết, cho nên Lục Minh ý định tìm thời giờ củng cố, sau đó lại mua Long Hổ Đan, tiếp tục trùng kích hai Thần mạch còn lại.
Sau đó Lục Minh bắt đầu tu luyện Viêm Long Quyền cùng Long Xà Bộ.
Đảo mắt đã trôi qua bảy ngày.
Ngày hôm nay, thừa dịp Lý Bình và Thu Nguyệt đều không có nhà, Lục Minh ở trong sân tu luyện Viêm Long Quyền.
Hô! Hô...
Quyền phong gào thét, thân thể Lục Minh như chân long vặn vẹo, mỗi một quyền đánh ra, không khí đều nổ vang.
Uống!
Cuối cùng, Lục Minh oanh lên một tảng đá, tảng đá bị Lục Minh oanh chia năm xẻ bảy.
- Vũ kỹ cấp độ thứ tư, lô hỏa thuần thanh.
Lục Minh thu công, lộ ra sắc mặt vui mừng.
Trải qua bảy ngày tu luyện, rốt cục tu luyện Viêm Long Quyền đến cấp độ thứ tư.
- Thiếu... Thiếu gia, ngươi... ngươi biến thành lợi hại như vậy rồi hả?
Đột nhiên, cửa ra vào truyền đến tiếng hô thanh thúy, có chút khó tin.
- Thu Nguyệt!
Lục Minh sững sờ, không nghĩ tới ở trong sân tu luyện võ kỹ một chút, đã bị Thu Nguyệt thấy được.
Lúc này, Thu Nguyệt nhìn nhìn hòn đá bị Lục Minh đánh nát, lại nhìn Lục Minh, nước mắt đảo quanh, vài bước vọt tới trước người Lục Minh, chặt chẽ bắt lấy tay hắn nói:
- Thiếu gia, thật sự quá tốt, thiếu gia lợi hại như vậy, rốt cục trở thành cường giả Võ Đạo, nếu phu nhân biết, sẽ cao hứng biết bao nhiêu.
Nói xong, nước mắt rầm rầm chảy xuống.
Tuy thân thể Thu Nguyệt yếu đuối, nhưng là mỹ nhân bại hoại, lúc này lê hoa đái vũ, để cho Lục Minh không khỏi mềm lòng, thò tay lau nước mắt trên mặt Thu Nguyệt, nói:
- Thu Nguyệt, ta tu luyện thành công, ngươi không phải nên cao hứng sao? Tại sao lại khóc?
- Thiếu gia, ta là cao hứng?
Thu Nguyệt hờn dỗi, đột nhiên phát hiện nàng còn nắm tay Lục Minh thật chặt, cảm thụ được lòng bàn tay đối phương ấm áp, lập tức tim đập như hươu chạy, như thỏ con chấn kinh nhảy về phía sau vài bước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Nhìn khuôn mặt Thu Nguyệt thẹn thùng, hai mắt đẫm lệ mông lung, Lục Minh vô ý thức nói:
- Thu Nguyệt, ngươi đẹp quá.
Lần này, sắc mặt Thu Nguyệt đỏ hơn, như quả táo chín mọng, đầu cúi thật sâu, nhỏ giọng nói:
- Thiếu gia, ngươi... nói cái gì đó?
- Khục khục! Ha ha, Thu Nguyệt, gần đây ta có chút kỳ ngộ, cho nên mới có tu vi bực này, bất quá cụ thể tạm thời không thể nói cho ngươi biết.
Lục Minh ho khan, vội vàng chuyển chủ đề.
Thu Nguyệt chớp hai mắt đẫm lệ, liếc nhìn Lục Minh thật sâu, nói:
- Thiếu gia, chuyện này có thể nói cho phu nhân không?
- Tạm thời đừng!
Lục Minh nói.
- Vậy được rồi, ta đáp ứng ngươi.
Thu Nguyệt nói xong, trầm ngâm một chút, tựa hồ quyết định gì, lại nói:
- Thiếu gia, ta muốn cầu ngươi một việc.
- Chuyện gì?
Lục Minh hỏi.
Thu Nguyệt cắn môi, nói:
- Thiếu gia, ngươi.. ngươi có thể dạy Thu Nguyệt tu luyện Võ Đạo hay không?
Lục Minh sững sờ, nói:
- Thu Nguyệt, ngươi muốn tu luyện Võ Đạo?
- Đúng vậy thiếu gia, Thu Nguyệt muốn tu luyện Võ Đạo, về sau có thể báo đáp cha mẹ, còn có, Thu Nguyệt hi vọng về sau có thể bằng lực lượng của mình trợ giúp thiếu gia và phu nhân.
Thu Nguyệt nói.
Lục Minh gật đầu, hắn biết thân thế của Thu Nguyệt, cha mẹ nàng là nông hộ ở trong Phong Hỏa Thành, mà Thu Nguyệt cũng không phải thân sinh, mà là từ bên ngoài nhặt về.
Bởi vì quá nghèo, thời điểm Thu Nguyệt tám tuổi đã bị bán vào Lục gia, trở thành thị nữ của Lý Bình, theo Lục Minh cùng nhau lớn lên, nàng lớn hơn Lục Minh một tuổi, tình như tỷ đệ.
- Được, Thu Nguyệt, bất quá thân thể ngươi quá gầy yếu, cần dùng Bổ Huyết Đan bổ sung khí huyết, sau đó ta nếm thử có thể giúp ngươi thức tỉnh huyết mạch hay không.
Lục Minh cười cười, đáp ứng Thu Nguyệt.
- Thiếu gia, ngươi đáp ứng? Thật tốt quá.
Thu Nguyệt mừng rỡ, thiếu chút nữa nhào vào trong ngực Lục Minh, cuối cùng đỏ mặt nhịn được.
Lục Minh cười cười, nói:
- Thu Nguyệt, ta vừa vặn muốn đi mua ít đồ, chúng ta cùng đi phường thị, thuận tiện mua sắm Bổ Huyết Đan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất