Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 26: Gặp lại Huyền Nguyên Kiếm Phái

Trước Sau
Lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hai người Đại trưởng lão và Lục Dao.

Lục Minh nói không sai, dùng máu nuôi mạch ba năm, sau đó lại cướp đoạt dung hợp huyết mạch của Lục Minh, nghiệm này có thể nghiệm ra.

- Lục Minh, ngươi là cái thá gì? Ngươi nói nghiệm thì nghiệm à?

Đại trưởng lão vẫn không cam tâm, giảo biện.

Nhưng người khác cũng không phải đồ ngốc, nhìn thấy thần thái của Lục Dao và Đại trưởng lão, sao không đoán ra?

Những gì Lục Minh nói, hơn phân nửa là tình hình thực tế.

Lúc này, cơ hồ ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Lục Dao và Đại trưởng lão đều thay đổi.

Dùng máu nuôi mạch, sau đó lại cướp đoạt, ở giới võ đạo này tuyệt đối là tối kỵ, quá hèn hạ vô sỉ.

- Lục Vân Hùng.

Lúc này, bảy trưởng lão hạch tâm đều nhìn về phía Đại trưởng lão, trong mắt đều lộ vẻ thất vọng.

Đặc biệt là trưởng lão hạch tâm tuổi già nhất, lại tức tới sùi bọt mép, quát to:

- Lục Vân Hùng, ngươi thân là Lục gia Đại trưởng lão, không ngờ lại làm ra chuyện hèn hạ vô sỉ như vậy, sao phải với liệt tổ liệt tông, sau này nếu để ngươi tiếp tục đảm nhiệm chức Đại trưởng lão, lại làm thế nào để phục chúng?

- Hôm nay, Trưởng Lão Viện tuyên bố, thu hồi chức Đại trưởng lão của Lục Vân Hùng, còn nữa, cũng rút bổ nhiệm Lục Dao làm gia chủ.

- Gì cơ? Các ngươi muốn thu hồi chức vị Đại trưởng lão của ta? Các ngươi không ngờ vì tiểu tạp chủng Lục Minh này mà cách chức vụ của ta? Các ngươi phải nhớ kỹ, Dao nhi đã liên hôn với Đoan Mộc gia.

Đại trưởng lão gầm lên, lôi Đoan Mộc gia tộc ra.

Sắc mặt Đoan Mộc Thanh cũng vô cùng khó coi, nhìn về phía bảy trưởng lão hạch tâm, nói:

- Các ngươi tốt nhất hãy suy xét cho kỹ, Lục Dao liên hôn với Đoan Mộc gia tộc ta, để nàng tiếp nhận chức vụ của Lục gia, đó là vinh hạnh rất lớn của Lục gia các ngươi, tương lai nói không chừng có thể càng phồn vinh hưng thịnh hơn, mà các ngươi làm như bây giờ, chính là tự chui đầu vào rọ.

Lời nói của Đoan Mộc Thanh khiến bảy trưởng lão hạch tâm cùng với người khác của Lục gia đều biến sắc.

Bọn họ có thể không bận tâm tới Lục Dao và Đại trưởng lão, nhưng không thể không để ý tới Đoan Mộc gia tộc sau lưng Lục Dao.

Đoan Mộc gia tộc quá mạnh, đại tộc của Huyền Nguyên Kiếm Phái, muốn tiêu diệt Lục gia, là dễ như trở bàn tay.

Nhưng dưới tình huống như vậy, nếu còn để Lục Dao giữ vị trí gia chủ, thậm chí giúp Lục Dao đối phó Lục Minh, Lục gia thật sự sẽ thành trò cười của Phong Hỏa Thành, thậm chí là của rất nhiều thành trì xung quanh.

Lựa chọn thế nào đây?

Bốp bốp bốp!

Đột nhiên, Mục Lan đứng dậy, vỗ tay nói:

- Đoan Mộc Thanh, uy phong quá nhỉ? Ngươi cho rằng ngươi có thể đại biểu cho Đoan Mộc gia tộc à? Hay là, Đoan Mộc gia tộc có thể đại biểu cho Huyền Nguyên Kiếm Phái? Đừng ở đây cáo mượn oai hùm, ta nói với ngươi, Lục gia, Mục Lan ta bảo kê, ta cũng muốn nhìn xem, Đoan Mộc gia tộc các ngươi có năng lực gì?

- Mục Lan, ngươi... Ngươi xác định muốn xen vào việc của người khác ư?

Đoan Mộc Thanh biến sắc, nói.

- Ta quản chắc rồi!

Mục Lan quát lạnh, vô cùng cường thế.

- Đoan Mộc tiền bối.

Đoan Mộc Thanh còn định nói thêm, Lục Dao gọi hắn lại, nói:

- Đoan Mộc tiền bối, Lục Dao nguyện ý gia nhập Bạch Hổ Viện, chỉ là một Lục gia, không cần cũng được.



Mắt Đoan Mộc Thanh sáng lên, lộ ra nụ cười, nói:

- Không sai, chỉ là một Lục gia, địa phương bé bằng bàn tay, không cần cũng được, với tài năng của Lục Dao tiểu thư, ngày sau sẽ phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Liệt Nhật Đế Quốc, thậm chí bước lên vũ đài rộng lớn hơn.

Lục Dao gật đầu, sau đó nhìn về phía Lục Minh, thanh âm vô cùng lạnh lùng, nói:

- Lục Minh, có bản lĩnh, thì hôm nay ngươi giết ta đi, nếu không, sỉ nhục hôm nay ngươi mang tới cho ta, ngày khác ta sẽ hoàn trả gấp chục lần.

- Sỉ nhục ta mang tới cho ngươi?

Lục Minh mỉm cười, nói:

- Đúng là nực cười, tất cả hôm nay, vốn chính là các ngươi gieo gió gặt bảo, nếu không phải các ngươi cướp đoạt huyết mạch của ta, há có thể có chuyện hôm nay?

- Lục Dao, ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ để ngươi chính mắt nghiệm chứng câu đó của ngươi, ta và ngươi, ở giữa có một khoảng cách khó có thể vượt qua.

- Còn nữa, Đoan Mộc Lân, kẻ được gọi là thiên tài tuyệt thế đó của ngươi, một ngày nào đó, ta sẽ cho ngươi chính mắt nhìn thấy, ta sẽ giẫm đạp hắn ở dưới chân.

- Hiện tại các ngươi có thể cút rồi.

Lục Minh thu hồi trường kiếm, thanh âm tự tin, kiên định truyền khắp toàn trường.

- Lục Minh, thời gian sau này còn dài, ngươi chờ đó cho ta, cha, ngươi và đại ca, cùng theo ta tới Huyền Nguyên Kiếm Phái.

Thanh âm giống như hàn băng của Lục Dao vang lên.

Đoan Mộc Thanh cũng vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt bất thiện nhìn về phía Lục Minh, nói:

- Lục Minh, chỉ dựa vào ngươi? Ngay cả một ngón tay của Đoan Mộc Lân cũng không bằng, hi vọng ngươi đừng gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, nếu không, ngươi sẽ phát hiện, những gì ngươi nói hôm nay, là ngu xuẩn, vô tri tới mức nào, chúng ta đi.

Xích Diễm Hổ gầm rít, Lục Dao và Đại trưởng lão mang theo, Lục Xuyên cùng đám người Đoan Mộc Thanh cưỡi lên Xích Diễm Hổ, chật vật rời khỏi nơi này, ngay cả đồ đạc cũng không thu thập.

Theo sự rời đi của đám người Lục Dao, chuyện hôm nay, kết thúc ở đây.

Tuy người trẻ tuổi khác của Lục gia chưa bắt đầu luận võ, nhưng cũng không có ai chú ý.

Chuyện hôm nay, đúng là biến đổi bất ngờ, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Vốn là, đại đa số người đều cho rằng, nhân vật chính hôm nay là Lục Dao.

Nàng sẽ mang theo cái danh thiên tài, dùng tư thái tuyệt thế, đăng lâm vị trí gia chủ Lục gia, thành tựu một đoạn giai thoại.

Nhưng tất cả những điều này, đều bởi vì một người mà phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Hắn chính là Lục Minh, hắn mới là nhân vật chính hôm nay.

- Hay, Lục Minh, đủ khí phách, đủ tự tin, thế nào? Gia nhập Chu Tước Viện ta nhé, tương lai sẽ lật đổ thiên tài Đoan Mộc Lân gì đó.

Mục Lan vỗ tay nói, không hề che giấu vẻ yêu thích của nàng.

Sau đó, nàng lại nói:

- Có điều, ta sẽ không đáp ứng điều kiện gì của ngươi, võ giả, tất cả đều phải dựa vào chính mình để thu hoạch.

Mọi người nghẹn lời rồi, nào có kiểu mời người như vậy, thế thì còn có thể mời được ai?

Nhưng hành vi của Lục Minh càng khiến họ trố mắt cứng họng, hắn gật đầu, nói:

- Mục đường chủ, ta đáp ứng ngươi, gia nhập Chu Tước Viện.

Sở dĩ hắn đáp ứng Mục Lan, chủ yếu vẫn là cảm ơn tình cảm tương trợ của nàng.

Hơn nữa, hắn nói chung cũng phải gia nhập một tông môn cường đại để tu luyện, ở trong tông môn, mới có thể có nhiều tài nguyên hơn.



Huyền Nguyên Kiếm Phái, hội tụ thiên tài của hai ngàn thành trì đông bộ Liệt Nhật Đế Quốc, chỉ có ở trên vũ đài rộng lớn này, tranh phong với rất nhiều thiên tài, Lục Minh ở trên võ đạo, mới có thể đi được xa hơn.

An phận ở một góc, vĩnh viễn không thể có thành tựu lớn.

- Được.

Mục Lan mừng rỡ, người khác cho rằng Lục Minh không có huyết mạch, nhưng nàng đã sớm có thể cảm ứng ra, trên người Lục Minh là có Huyết mạch chi lực.

Thiên tài như vậy, gia nhập Chu Tước Viện, có lẽ có thể mang tới biến hóa khác cho Chu Tước Viện thì sao?

- Lục Minh, điều duy nhất ta có thể hứa với ngươi, chính là sau khi ngươi tiến vào Huyền Nguyên Kiếm Phái, nhân vật thế hệ trước của Đoan Mộc gia tộc tuyệt đối không dám quang minh chính đại xuất thủ đối phó ngươi, nhưng thế hệ trẻ tuổi của Đoan Mộc gia tộc, phải dựa vào bản thân ngươi.

Sau đó Mục Lan vung tay lên, một khối ngọc bài bay về phía Lục Minh, nói:

- Lục Minh, hai tháng sau, ngươi cầm khối ngọc bài này tới Huyền Nguyên Kiếm Phái Chu Tước Viện, có thể trực tiếp gia nhập Chu Tước Viện.

Trên ngọc bài, khắc một con Chu Tước rất sống động.

- Đa tạ Mục đường chủ.

Lục Minh ôm quyền, sau đó cất ngọc bài đi.

Đủ rồi, chỉ cần nhân vật thế hệ trước của Đoan Mộc gia tộc không ra tay, vậy là đủ rồi.

Nếu ngay cả một cửa của thế hệ trẻ tuổi Đoan Mộc hắn cũng không qua được, vậy còn tu võ đạo làm gì?

-Ha ha, Lục Minh, vậy ta ở Huyền Nguyên Kiếm Phái chờ ngươi.

Mục Lan cười kiều mỵ, sau đó đứng dậy, trực tiếp rời khỏi diễn võ trường của Lục gia.

- Lục Minh, hoan nghênh ngươi gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, hi vọng tương lai ngươi có thể trở thành cường giả một thế hệ.

Cao Thạch và Thiết Trọng nhao nhao đứng dậy chúc mừng Lục Minh.

- Đa tạ hai vị tiền bối, hôm nay không lựa chọn Thanh Long Viện và Huyền Võ Viện, vô cùng xin lỗi.

Lục Minh hành lễ.

- Ha ha, không sao.

Cao Thạch cười nói.

Thái độ của Lục Minh, khiến hai người vô cùng hưởng thụ.

- Lục Minh này, không chỉ thiên phú trác tuyệt, tính tình còn khiêm tốn, đường đường chính chính, tương lai tất thành châu báu.

Trong lòng hai người đều nghĩ như vậy.

- Lục Minh, vậy chúng ta gặp lại ở Huyền Nguyên Kiếm Phái.

Lưu Thiến cười nói.

Lập tức, Cao Thạch và Thiết Trọng, còn có Lưu Thiến cũng dẫn người rời khỏi nơi này.

Người trẻ tuổi khác của Lục gia, bọn họ đã không có tâm tư xem.

Theo sứ giả của mấy đại viện rời khỏi, người của Lục gia cũng không còn tâm tình gì, nghi thức về sau cũng kết thúc một cách qua loa.

Nhưng, tất cả những gì đã phát sinh hôm nay, nhất định sẽ khiến toàn bộ Phong Hỏa Thành chấn động.

Mà tên của Lục Minh, cũng sẽ làm dâng lên một trận cuồng phong ở Phong Hỏa Thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau