Chương 28: Xuất phát, mộng nam nhi
Ngày hôm sau, Lục Minh đến tàng thư các của Lục gia, chọn một quyển công pháp Hoàng cấp hạ phẩm Vân Ngọc Quyết.
Cũng không phải Lục Minh keo kiệt, không nỡ đưa Chiến Long Chân Quyết cho Thu Nguyệt tu luyện, mà là Chiến Long Chân Quyết chí cương chí dương, vô cùng bá đạo, thật sự không thích hợp cho Thu Nguyệt tu luyện.
Công pháp không thích hợp, cho dù cấp cao tới đâu cũng vô dụng, có đôi khi ngược lại sẽ phản tác dụng.
Vân Ngọc Quyết, trong nhu có cương, vừa hay thích hợp với Thu Nguyệt.
Ngoài ra, Lục Minh còn lựa chọn một quyển Kinh Hồng Kiếm Pháp cho Thu Nguyệt, là võ kỹ Hoàng cấp hạ phẩm.
Hiện tại, Lục Minh muốn lựa chọn công pháp võ kỹ gì, Lục gia không có một ai sẽ nói một chữ nửa câu.
Sau khi lựa chọn xong võ kỹ công pháp, Lục Minh lại tới Linh Dược Đường, mua một lượng lớn Long Hổ Đan cho Thu Nguyệt, giúp Thu Nguyệt tu luyện.
Khi nơi này Long Hổ Đan, Lục Minh mới phát hiện, Mục Lan đã không ở Linh Dược Đường, theo người của Linh Dược Đường nói, Mục Lan đã về Huyền Nguyên Kiếm Phái rồi.
Mục Lan đến Linh Dược Đường làm đường chủ, chỉ là một loại thí luyện mà thôi, hiện tại thí luyện kết thúc, tất nhiên phải quay về Huyền Nguyên Kiếm Phái.
Sau khi giao công pháp võ kỹ và đan dược cho Thu Nguyệt, Lục Minh trở lại phòng, tiến vào Chí Tôn Thần Điện, bắt đầu nuốt Tụ Khí Đan, tu luyện.
Giống như đan dược khác, Tụ Khí Đan vừa nuốt vào trong miệng, chỗ xương sống liền tỏa ra một cỗ sức hút cường đại, hấp thu dược tính của Tụ Khí Đan, sau đó luyện hóa tạp chất, năng lượng tinh thuần ùa vào, được Lục Minh chuyển hóa thành chân khí.
Tụ Khí Đan, đan dược cấp hai hạ phẩm, dược tính so với Long Hổ Đan thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng so với Linh Nguyên Đan thì vẫn kém xa.
Tu vi của Lục Minh, đang không ngừng đề thăng.
Có điều, chân khí của Lục Minh, ngưng luyện hùng hậu gấp đôi chân khí bình thường, muốn đề thăng, năng lượng cần cũng nhiều hơn, khoảng gấp ba chân khí bình thường.
Nói cách khác, Lục Minh muốn đề thăng tu vi, năng lượng tiêu hao sẽ gấp ba người thường.
Đây cũng là điều bất đắc dĩ, cường đại có nghĩa là phải trả giá nhiều hơn.
Sau khi mười viên Tụ Khí Đan toàn bộ được luyện hóa, tu vi của Lục Minh, mới từ Võ Sĩ tam trọng tiền kỳ, đột phá đến Võ Sĩ tứ trọng tiền kỳ.
Đây chính là khoảng hai vạn lượng bạc, Lục Minh mới đề thăng một cấp bậc, có thể nói rất xa xỉ. Người khác căn bản không được ăn.
Giống như con cháu tinh anh của Lục gia, một năm cũng chỉ có thể lĩnh hai viên Tụ Khí Đan mà thôi.
Tốc độ này, Lục Minh căn bản không thỏa mãn, sau khi dùng hết mười viên Tụ Khí Đan, Lục Minh lại tới Linh Dược Đường, một lần mua ba mươi viên Tụ Khí Đan, cho dù được chiết khấu một thành, cũng tiêu tốn năm vạn bốn ngàn lượng bạc.
Lập tức, Lục Minh từ mười ba vạn bạch ngân có được từ chỗ Sa Xà Đạo, đã còn lại không đến một vạn năm ngàn lượng.
Sau khi mua xong đan dược, Lục Minh tiếp tục tu luyện.
Tu vi càng đến về sau, năng lượng cần để đề thăng càng nhiều hơn, sau khi Lục Minh luyện hóa toàn bộ mươi viên Tụ Khí Đan, tu vi của Lục Minh cũng đề thăng tới Võ Sĩ lục trọng tiền kỳ.
Sau khi củng cố một phen, thời gian đã qua hơn một tháng, cách ngày Huyền Nguyên Kiếm Phái mở cửa thu đồ đệ chỉ còn lại nửa tháng.
Hơn một tháng này, Lục Minh có thu hoạch rất lớn, không chỉ tu vi nhanh chóng đề thăng, tu luyện võ kỹ cũng ngày đi ngàn dặm.
Viêm Long Quyền và Long Xà Bộ, lần lượt tu luyện đến cấp độ thứ năm, Xuất Thần Nhập Hóa.
Mà kiếm pháp Hoàng cấp thượng phẩm Lưu Quang Kiếm Pháp, cũng tu luyện đến cấp độ thứ tư, Lô Hỏa Thuần Thanh.
Thực lực của Lục Minh, so với tộc hội vào nửa tháng trước thì có tăng vọt về chất.
Nhưng kinh người nhất là Thu Nguyệt.
Hơn một tháng này, Thu Nguyệt dựa vào Vân Ngọc Quyết, cộng thêm Long Hổ Đan, không ngờ đả thông tới ba thần mạch, khiến Lục Minh và Lý Bình cả kinh tới trợn mắt há hốc mồm.
Sở dĩ Lục Minh đả thông được ba thần mạch, dựa vào là công pháp Thần cấp Chiến Long Chân Quyết, còn có huyết mạch kỳ dị chưa hoàn toàn sinh trưởng ra.
Nhưng huyết mạch của Thu Nguyệt vẫn chưa giác tỉnh mà, tu luyện còn là công pháp Hoàng cấp hạ phẩm, thế này cũng quá khủng bố rồi.
Nhưng bất kể là thế nào, Lục Minh và Lý Bình, đều vô cùng cao hứng cho Thu Nguyệt.
Một ngày này, Lục Minh chuẩn bị lên đường tới Huyền Nguyên Kiếm Phái.
- Mẹ, ngân phiếu một vạn lượng này, ngươi giữ lại để sau này dùng đi.
Trong sân, Lục Minh lấy ra ngân phiếu một vạn lượng, đưa cho Lý Bình.
- Minh nhi, đây là ngươi đang làm gì? Ngươi sắp tới Huyền Nguyên Kiếm Phái, sau này tu luyện, chỗ cần dùng đến bạc rất nhiều, ngươi đưa ta làm gì? Ta ở Lục gia, không thiếu gì cả.
Lý Bình vội vàng đẩy ngân phiếu lại cho Lục Minh.
Lục Minh cười:
- Mẹ, Minh nhi đạt được kỳ ngộ, căn bản không thiếu bạc, chỗ này ngươi giữ đi, sau này từ từ dùng.
Thấy ánh mắt tự tin mà lại kiên định của Lục Minh, Lý Bình không cự tuyệt nữa, cất ngân phiếu đi.
Nhìn Lục Minh tinh thần sáng láng trước mắt, trong lòng Lý Bình vô cùng yên tâm, cũng vô cùng tự hào.
Con trai của nàng, cuối cùng cũng có tiền đồ rồi.
- Minh nhi, lần này tới Huyền Nguyên Kiếm Phái, để Thu Nguyệt đi cùng ngươi đi.
Suy tư một lúc, Lý Bình ôn hòa cười nói.
- Phu nhân, ta đi rồi, ai sẽ chiếu cố ngươi.
Ở bên cạnh, Thu Nguyệt biến sắc.
- Nha đầu ngốc, hiện tại ta không phải có bốn người Xuân Đào à? Còn lo không ai chiếu cố sao, hơn nữa, với thiên phú võ đạo của ngươi, ở lại bên cạnh ta, chẳng phải là khiến ngươi mai một à.
Lý Bình xoa đầu Thu Nguyệt, ôn hòa nói.
- Phu nhân.
Sống mũi Thu Nguyệt cay cay, nước mắt lưng tròng.
Lục Minh thở dài, đích xác, với thiên phú võ đạo của Thu Nguyệt, tiếp tục ở lại Lục gia, đúng là sẽ mai một.
Lục Minh cũng có quyết định này, muốn mang Thu Nguyệt tới Huyền Nguyên Kiếm Phái, xem có thể cũng bái vào Huyền Nguyên Kiếm Phái hay không, ở trong Huyền Nguyên Kiếm Phái, có lẽ có người có thể giúp Thu Nguyệt giác tỉnh huyết mạch thì sao.
- Được rồi, Minh nhi, sắc trời đã không còn sớm, các ngươi xuất phát đi!
Lý Bình nói.
- Mẹ, vậy chúng ta đi đây, ngài chú ý sức khỏe.
Trong lòng Lục Minh cũng rất không nỡ.
- Đi đi, trên đường cẩn thận.
Lý Bình mỉm cười nói.
- Phu nhân, ngươi phải chú ý sức khỏe, Thu Nguyệt sẽ về thăm ngài.
Hai mắt Thu Nguyệt đẫm lệ nói.
- Đi đi.
Lý Bình gật đầu, cười nói.
Lục Minh gật đầu, không nói gì, mang theo Thu Nguyệt, xoay người bước đi.
Có một số việc không phải dựa vào nói, mà là dựa vào làm.
Nhìn bóng lưng rời đi của Lục Minh, mắt Lý Bình hơi đỏ lên, miệng khẽ lẩm bẩm:
- Minh nhi, mẹ tin, lần tới khi gặp ngươi, ngươi đã là một cường giả chân chính, giống như cha ngươi vậy.
Lục Minh mang theo Thu Nguyệt, tới chuồng ngựa của Lục gia, bởi vì Thu Nguyệt chưa học cưỡi ngựa, chỉ dắt một con Thanh Lân Mã, ra khỏi thành.
Ngoài Phong Hỏa Thành, Lục Minh vung cương ngựa, Thanh Lân Mã giống như cuồng phong lao ra.
Đại địa mênh mông, vô biên vô hạn, Lục Minh ôm Thu Nguyệt, ngửi mùi thơm trên tóc Thu Nguyệt, rong ruổi trong thiên địa, lập tức, một cỗ cảm xúc hào hùng xộc lên trong lòng, hùng tâm vạn trượng.
Say nằm gối mỹ nhân, cầm kiếm dạo thiên hạ, khoái ý ân cừu, hồng nhan bầu bạn, đây là giấc mộng của tất cả nam nhi.
Giấc mộng của nam nhi, vĩnh viễn là ở giang hồ.
Một bình rượu đục, một khúc tình thương, một đời ngông cuồng. Anh hùng cầm kiếm hành thiên hạ, hào hùng đạp máu nhuộm trời xanh.
Kiếp này, đã để Lục Minh có được Chí Tôn Thần Điện, từ đó quật khởi, như vậy, Lục Minh sẽ không cam tâm bình phàm.
Phong Hỏa Thành, chỉ là bắt đầu, Huyền Nguyên Kiếm Phái, cũng sẽ không phải là chung điểm, kiếp này, nhất định sẽ oanh oanh liệt liệt.
Cũng không phải Lục Minh keo kiệt, không nỡ đưa Chiến Long Chân Quyết cho Thu Nguyệt tu luyện, mà là Chiến Long Chân Quyết chí cương chí dương, vô cùng bá đạo, thật sự không thích hợp cho Thu Nguyệt tu luyện.
Công pháp không thích hợp, cho dù cấp cao tới đâu cũng vô dụng, có đôi khi ngược lại sẽ phản tác dụng.
Vân Ngọc Quyết, trong nhu có cương, vừa hay thích hợp với Thu Nguyệt.
Ngoài ra, Lục Minh còn lựa chọn một quyển Kinh Hồng Kiếm Pháp cho Thu Nguyệt, là võ kỹ Hoàng cấp hạ phẩm.
Hiện tại, Lục Minh muốn lựa chọn công pháp võ kỹ gì, Lục gia không có một ai sẽ nói một chữ nửa câu.
Sau khi lựa chọn xong võ kỹ công pháp, Lục Minh lại tới Linh Dược Đường, mua một lượng lớn Long Hổ Đan cho Thu Nguyệt, giúp Thu Nguyệt tu luyện.
Khi nơi này Long Hổ Đan, Lục Minh mới phát hiện, Mục Lan đã không ở Linh Dược Đường, theo người của Linh Dược Đường nói, Mục Lan đã về Huyền Nguyên Kiếm Phái rồi.
Mục Lan đến Linh Dược Đường làm đường chủ, chỉ là một loại thí luyện mà thôi, hiện tại thí luyện kết thúc, tất nhiên phải quay về Huyền Nguyên Kiếm Phái.
Sau khi giao công pháp võ kỹ và đan dược cho Thu Nguyệt, Lục Minh trở lại phòng, tiến vào Chí Tôn Thần Điện, bắt đầu nuốt Tụ Khí Đan, tu luyện.
Giống như đan dược khác, Tụ Khí Đan vừa nuốt vào trong miệng, chỗ xương sống liền tỏa ra một cỗ sức hút cường đại, hấp thu dược tính của Tụ Khí Đan, sau đó luyện hóa tạp chất, năng lượng tinh thuần ùa vào, được Lục Minh chuyển hóa thành chân khí.
Tụ Khí Đan, đan dược cấp hai hạ phẩm, dược tính so với Long Hổ Đan thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng so với Linh Nguyên Đan thì vẫn kém xa.
Tu vi của Lục Minh, đang không ngừng đề thăng.
Có điều, chân khí của Lục Minh, ngưng luyện hùng hậu gấp đôi chân khí bình thường, muốn đề thăng, năng lượng cần cũng nhiều hơn, khoảng gấp ba chân khí bình thường.
Nói cách khác, Lục Minh muốn đề thăng tu vi, năng lượng tiêu hao sẽ gấp ba người thường.
Đây cũng là điều bất đắc dĩ, cường đại có nghĩa là phải trả giá nhiều hơn.
Sau khi mười viên Tụ Khí Đan toàn bộ được luyện hóa, tu vi của Lục Minh, mới từ Võ Sĩ tam trọng tiền kỳ, đột phá đến Võ Sĩ tứ trọng tiền kỳ.
Đây chính là khoảng hai vạn lượng bạc, Lục Minh mới đề thăng một cấp bậc, có thể nói rất xa xỉ. Người khác căn bản không được ăn.
Giống như con cháu tinh anh của Lục gia, một năm cũng chỉ có thể lĩnh hai viên Tụ Khí Đan mà thôi.
Tốc độ này, Lục Minh căn bản không thỏa mãn, sau khi dùng hết mười viên Tụ Khí Đan, Lục Minh lại tới Linh Dược Đường, một lần mua ba mươi viên Tụ Khí Đan, cho dù được chiết khấu một thành, cũng tiêu tốn năm vạn bốn ngàn lượng bạc.
Lập tức, Lục Minh từ mười ba vạn bạch ngân có được từ chỗ Sa Xà Đạo, đã còn lại không đến một vạn năm ngàn lượng.
Sau khi mua xong đan dược, Lục Minh tiếp tục tu luyện.
Tu vi càng đến về sau, năng lượng cần để đề thăng càng nhiều hơn, sau khi Lục Minh luyện hóa toàn bộ mươi viên Tụ Khí Đan, tu vi của Lục Minh cũng đề thăng tới Võ Sĩ lục trọng tiền kỳ.
Sau khi củng cố một phen, thời gian đã qua hơn một tháng, cách ngày Huyền Nguyên Kiếm Phái mở cửa thu đồ đệ chỉ còn lại nửa tháng.
Hơn một tháng này, Lục Minh có thu hoạch rất lớn, không chỉ tu vi nhanh chóng đề thăng, tu luyện võ kỹ cũng ngày đi ngàn dặm.
Viêm Long Quyền và Long Xà Bộ, lần lượt tu luyện đến cấp độ thứ năm, Xuất Thần Nhập Hóa.
Mà kiếm pháp Hoàng cấp thượng phẩm Lưu Quang Kiếm Pháp, cũng tu luyện đến cấp độ thứ tư, Lô Hỏa Thuần Thanh.
Thực lực của Lục Minh, so với tộc hội vào nửa tháng trước thì có tăng vọt về chất.
Nhưng kinh người nhất là Thu Nguyệt.
Hơn một tháng này, Thu Nguyệt dựa vào Vân Ngọc Quyết, cộng thêm Long Hổ Đan, không ngờ đả thông tới ba thần mạch, khiến Lục Minh và Lý Bình cả kinh tới trợn mắt há hốc mồm.
Sở dĩ Lục Minh đả thông được ba thần mạch, dựa vào là công pháp Thần cấp Chiến Long Chân Quyết, còn có huyết mạch kỳ dị chưa hoàn toàn sinh trưởng ra.
Nhưng huyết mạch của Thu Nguyệt vẫn chưa giác tỉnh mà, tu luyện còn là công pháp Hoàng cấp hạ phẩm, thế này cũng quá khủng bố rồi.
Nhưng bất kể là thế nào, Lục Minh và Lý Bình, đều vô cùng cao hứng cho Thu Nguyệt.
Một ngày này, Lục Minh chuẩn bị lên đường tới Huyền Nguyên Kiếm Phái.
- Mẹ, ngân phiếu một vạn lượng này, ngươi giữ lại để sau này dùng đi.
Trong sân, Lục Minh lấy ra ngân phiếu một vạn lượng, đưa cho Lý Bình.
- Minh nhi, đây là ngươi đang làm gì? Ngươi sắp tới Huyền Nguyên Kiếm Phái, sau này tu luyện, chỗ cần dùng đến bạc rất nhiều, ngươi đưa ta làm gì? Ta ở Lục gia, không thiếu gì cả.
Lý Bình vội vàng đẩy ngân phiếu lại cho Lục Minh.
Lục Minh cười:
- Mẹ, Minh nhi đạt được kỳ ngộ, căn bản không thiếu bạc, chỗ này ngươi giữ đi, sau này từ từ dùng.
Thấy ánh mắt tự tin mà lại kiên định của Lục Minh, Lý Bình không cự tuyệt nữa, cất ngân phiếu đi.
Nhìn Lục Minh tinh thần sáng láng trước mắt, trong lòng Lý Bình vô cùng yên tâm, cũng vô cùng tự hào.
Con trai của nàng, cuối cùng cũng có tiền đồ rồi.
- Minh nhi, lần này tới Huyền Nguyên Kiếm Phái, để Thu Nguyệt đi cùng ngươi đi.
Suy tư một lúc, Lý Bình ôn hòa cười nói.
- Phu nhân, ta đi rồi, ai sẽ chiếu cố ngươi.
Ở bên cạnh, Thu Nguyệt biến sắc.
- Nha đầu ngốc, hiện tại ta không phải có bốn người Xuân Đào à? Còn lo không ai chiếu cố sao, hơn nữa, với thiên phú võ đạo của ngươi, ở lại bên cạnh ta, chẳng phải là khiến ngươi mai một à.
Lý Bình xoa đầu Thu Nguyệt, ôn hòa nói.
- Phu nhân.
Sống mũi Thu Nguyệt cay cay, nước mắt lưng tròng.
Lục Minh thở dài, đích xác, với thiên phú võ đạo của Thu Nguyệt, tiếp tục ở lại Lục gia, đúng là sẽ mai một.
Lục Minh cũng có quyết định này, muốn mang Thu Nguyệt tới Huyền Nguyên Kiếm Phái, xem có thể cũng bái vào Huyền Nguyên Kiếm Phái hay không, ở trong Huyền Nguyên Kiếm Phái, có lẽ có người có thể giúp Thu Nguyệt giác tỉnh huyết mạch thì sao.
- Được rồi, Minh nhi, sắc trời đã không còn sớm, các ngươi xuất phát đi!
Lý Bình nói.
- Mẹ, vậy chúng ta đi đây, ngài chú ý sức khỏe.
Trong lòng Lục Minh cũng rất không nỡ.
- Đi đi, trên đường cẩn thận.
Lý Bình mỉm cười nói.
- Phu nhân, ngươi phải chú ý sức khỏe, Thu Nguyệt sẽ về thăm ngài.
Hai mắt Thu Nguyệt đẫm lệ nói.
- Đi đi.
Lý Bình gật đầu, cười nói.
Lục Minh gật đầu, không nói gì, mang theo Thu Nguyệt, xoay người bước đi.
Có một số việc không phải dựa vào nói, mà là dựa vào làm.
Nhìn bóng lưng rời đi của Lục Minh, mắt Lý Bình hơi đỏ lên, miệng khẽ lẩm bẩm:
- Minh nhi, mẹ tin, lần tới khi gặp ngươi, ngươi đã là một cường giả chân chính, giống như cha ngươi vậy.
Lục Minh mang theo Thu Nguyệt, tới chuồng ngựa của Lục gia, bởi vì Thu Nguyệt chưa học cưỡi ngựa, chỉ dắt một con Thanh Lân Mã, ra khỏi thành.
Ngoài Phong Hỏa Thành, Lục Minh vung cương ngựa, Thanh Lân Mã giống như cuồng phong lao ra.
Đại địa mênh mông, vô biên vô hạn, Lục Minh ôm Thu Nguyệt, ngửi mùi thơm trên tóc Thu Nguyệt, rong ruổi trong thiên địa, lập tức, một cỗ cảm xúc hào hùng xộc lên trong lòng, hùng tâm vạn trượng.
Say nằm gối mỹ nhân, cầm kiếm dạo thiên hạ, khoái ý ân cừu, hồng nhan bầu bạn, đây là giấc mộng của tất cả nam nhi.
Giấc mộng của nam nhi, vĩnh viễn là ở giang hồ.
Một bình rượu đục, một khúc tình thương, một đời ngông cuồng. Anh hùng cầm kiếm hành thiên hạ, hào hùng đạp máu nhuộm trời xanh.
Kiếp này, đã để Lục Minh có được Chí Tôn Thần Điện, từ đó quật khởi, như vậy, Lục Minh sẽ không cam tâm bình phàm.
Phong Hỏa Thành, chỉ là bắt đầu, Huyền Nguyên Kiếm Phái, cũng sẽ không phải là chung điểm, kiếp này, nhất định sẽ oanh oanh liệt liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất