Chương 33: Thí luyện người mới
- Huyết mạch? Sao ngươi lại có huyết mạch?
Thanh niên áo xanh bất khả tư nghị hét lên.
Tin tức hắn nhận được là Lục Minh này không có huyết mạch mà?
- Ta đương nhiên là có huyết mạch, nếu không sao qua được khảo hạch của trưởng bối Chu Tước Viện, được đề cử vào Chu Tước Viện, đạo lý này, cho dù là một con lợn cũng biết, mà ngươi lại cố ý làm khó, nói đi, ngươi rốt cuộc là rắp tâm gì? Có phải cố ý chèn ép đệ tử mới nhập môn không? Hoặc là, ngươi ngay cả một con lợn cũng không bằng?
Lục Minh gằn từng chữ, ánh mắt như điện, nhìn thẳng vào thanh niên áo xanh.
Lời này vừa được nói ra, đệ tử mới nhập môn xung quanh đều vẻ mặt đề phòng nhìn thanh niên áo xanh.
Điều này khiến thanh niên áo xanh tức tới thiếu chút nữa thì hộc máu, hai câu hỏi của Lục Minh hắn căn bản đều không thể trả lời.
Nếu hắn thừa nhận là cố ý làm khó, đó chính là chứng thực cố ý chèn ép đệ tử mới nhập môn, như vậy nếu làm ảnh hưởng tới đệ tử mới tuyển nhận của Chu Tước Viện lần này, vậy hắn tuyệt đối sẽ mang tội lớn.
Nhưng nếu không thừa nhận, vậy hắn chính là ngay cả lợn cũng không bằng.
- Lục Minh, ngươi...
Mặt thanh niên áo xanh đỏ lên, nghẹn cả nửa ngày vẫn không thốt ra được một câu.
- Cút ngay cho ta, ngươi chặn đường rồi.
Lục Minh quát một tiếng.
Thanh niên áo xanh cắn răng, lạnh lùng lườm Lục Minh một cái, nói:
- Lục Minh, ngươi chờ đó cho ta, Ninh Phong ta không phải dễ đùa giỡn như vậy đâu.
Nói xong, Ninh Phong xoay người rời đi rất nhanh.
Lục Minh cười, đi vào luyện võ trường.
Luyện võ trường rất lớn, bằng phẳng rộng rãi, lúc này đã có một hai trăm người.
Có một số người tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ nói chuyện phiếm, cũng có người đơn độc một mình ở bên cạnh nhắm mắt đả tọa.
Lục Minh đi đến một bên, ngồi khoanh chân, lẳng lặng đợi.
Không ngừng có người đi vào luyện võ trường.
Mấy canh giờ sau, sắc trời tối dần, lúc này, luyện võ trường đã có khoảng gần một ngàn người, đến lúc này trên cơ bản đã không còn ai đi vào luyện võ trường.
Lục Minh không khỏi cảm thán điều kiện tuyển nhận đệ tử của Huyền Nguyên Kiếm Phái quá cao, lúc trước tới tham gia khảo hạch, ít nhất cũng khoảng năm vạn người, nhưng hiện tại Chu Tước Viện chỉ có khoảng một ngàn người.
Mà mấy viện khác cho dù nhiều tới mấy, cũng không thể quá nhiều được.
Cộng lại có thể có năm ngàn người chính là không tồi, nói cách khác, trong mười người, chỉ có một người có thể gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái.
Lúc này, một tráng hán râu quai nón, thân hình khôi ngô đi vào luyện võ trường.
- Tập hợp.
Tráng hán râu quai nón gầm lên một tiếng, giống như cuồng sư rống, chấn cho lỗ tai mọi người kêu ong ong.
Hơn một ngàn người cấp tốc tụ tập lại.
Tráng hán râu quai nón đứng ở phía trước mọi người, mặt không biểu tình, quát:
- Ta là truyền công trưởng lão Tạ Cuồng, đầu tiên, hoan nghênh gia nhập Chu Tước Viện, chắc hẳn bản thân các ngươi cũng biết, hiện tại, các ngươi chỉ là đệ tử tạp dịch.
Hơn ngàn người ở đây đều không khỏi nắm chặt quyền đầu, quả thật, bọn họ đều biết, vừa gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, chính là đệ tử tạp dịch.
Nhưng chữ 'Tạp dịch' này thật sự khiến trong lòng người ta không thoải mái.
Nhìn thấy biểu cảm của mọi người, Tạ Cuồng lộ ra một nụ cười hài lòng, nói:
- Nhưng, các ngươi có cơ hội, không lâu sau, xóa đi chữ ‘Tạp dịch' này, ba ngày sau, đệ tử mới nhập môn của bốn đại viện Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ sẽ cùng cử hành một hồi thí luyện, chỉ cần hợp cách trong thí luyện, có thể trực tiếp tấn thăng thành đệ tử cấp Thanh Đồng, không chỉ các loại đãi ngộ đều đề thăng rất lớn, còn có thể chuyển tới Chu Tước Phong tu luyện.
- Nhưng người không hợp cách, sẽ tiếp tục làm đệ tử tạp dịch, ở tới khu tạp dịch, khổ cực giãy giụa, các ngươi có lòng tin không?
- Có.
Mọi người gầm lên, tràn ngập chiến ý và tự tin.
Một ngàn người này, đều là người trẻ tuổi dưới mười tám tuổi, huyết khí phương cương, hơn nữa có thể gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, ở thành trì của mình, đều là thiên tài, tất nhiên sẽ không cho rằng mình kém hơn người khác.
- Được, vậy hiện tại phân phối chỗ ở, đi nghỉ ngơi đi.
Tạ Cuồng lớn tiếng nói.
Tiếp theo, có người an bài chỗ ở cho bọn họ.
Đương nhiên, nơi bọn họ ở hiện tại, là khu vực của đệ tử tạp dịch ở chân núi Chu Tước Phong, ở là nhà gỗ bình thường, một người một phòng, phòng rất nhỏ.
Sau khi Lục Minh vào phòng, tiến vào Chí Tôn Thần Điện, bắt đầu tu luyện võ kỹ.
Thí luyện ba ngày sau, hắn nhất định phải tấn thăng thành đệ tử cấp Thanh Đồng, như vậy mới có điều kiện tốt hơn, có nhiều thời gian tu luyện hơn.
Huyền Nguyên Kiếm Phái, bất kể là viện nào, đệ tử đều chia làm đệ tử tạp dịch, đệ tử cấp Thanh Đồng, đệ tử cấp Bạch Ngân.
Đệ tử tạp dịch là cấp thấp nhất, giống như tạp dịch, mỗi ngày đều phải hoàn thành nhiệm vụ tông môn an bài, sau khi hoàn thành mới có thể có thời gian tu luyện.
Mà đãi ngộ, cũng kém nhất.
Đệ tử cấp Thanh Đồng, xem như đệ tử chính thức của Huyền Nguyên Kiếm Phái, đãi ngộ cũng tốt hơn rất nhiều.
Đệ tử cấp Bạch Ngân, đó chính là đệ tử cấp tinh anh, là lực lượng trung kiên của tông môn.
Nghe nói, trên đệ tử cấp Bạch Ngân, còn có một đệ tử cấp Hoàng Kim.
Nhưng đệ tử cấp Hoàng Kim, đã vượt ra ngoài năm đại viện.
Mỗi một người trong bọn họ đều là thiên tài tuyệt đỉnh, tiến vào nơi hạch tâm của Huyền Nguyên Kiếm Phái để tu luyện, địa vị sùng tôn, thậm chí có thể sánh vai với viện chủ các viện.
Có điều đệ tử cấp Hoàng Kim vô cùng ít ỏi, toàn bộ Huyền Nguyên Kiếm Phái, cũng không có bao nhiêu.
Đệ tử cấp Hoàng Kim, hiện tại cách Lục Minh vẫn còn rất xa, không cần nghĩ tới vội, mục tiêu hiện tại của Lục Minh là trở thành đệ tử cấp Thanh Đồng đã rồi tính.
Tu luyện không có năm tháng, trong phút chốc thời gian ba ngày đã qua.
Buổi sáng ngày thứ tư.
Hơn một ngàn người, một lần nữa lại tập hợp ở luyện võ trường.
Tạ Cuồng đứng ở trước nhất, ánh mắt sáng ngời, nhìn quét xung quanh, quát:
- Được rồi, ba ngày đã qua, thí luyện chính thức bắt đầu, lần thí luyện này, sẽ tiến hành trong U Dạ Sơn Mạch ngoài bổn môn hai trăm dặm.
- Ta nói với các ngươi biết, trong U Dạ Sơn Mạch, yêu thú khắp nơi, vô cùng nguy hiểm, mất mạng là chuyện rất bình thường, hiện tại nếu các ngươi có ai muốn rời khỏi, có thể đứng ra, ta lập tức sẽ làm thủ tục rời tông cho hắn.
Toàn trường là một mảng im lặng, không có một ai đứng ra.
Con đường võ đạo, vốn phủ kín bụi gai, nguy cơ, từ khi bước lên con đường này, trong lòng mỗi người đều có chuẩn bị tâm lý.
Huống chi rời khỏi, có nghĩa là phải rời khỏi Huyền Nguyên Kiếm Phái, bọn họ vất vả lắm mới gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, sao có thể rời khỏi như vậy?
Nếu thực sự rời khỏi, có thể cả đời sẽ trở thành trò cười.
Tạ Cuồng nhìn quét một vòng, lộ ra nụ cười hài lòng, nói:
- Được, đã không có một ai rời khỏi, hiện tại theo ta tới U Dạ Sơn Mạch tập hợp với ba viện khác.
Nói xong, Tạ Cuồng đi ra ngoài trước, người khác đi theo.
...
Trong một sân nhỏ trên Chu Tước Phong, hai bóng người ngồi đối diện nhau.
Một người là Ninh Phong, một người là thanh niên mặt mày tươi cười.
- Ninh Phong, chuyện an bài thế nào rồi?
Thanh niên mặt mày tươi cười hỏi.
Sắc mặt Ninh Phong lộ ra một tia lãnh ý, nói:
- Đoan Mộc huynh, yên tâm, lần thí luyện này, chính là tử kỳ của tiểu tử Lục Minh đó.
- Ừ, vậy thì tốt, đại bộ phận đệ tử tham gia thí luyện của Đoan Mộc gia chúng ta đều đã xem qua tranh chân dung của Lục Minh, chỉ cần ở trong thí luyện đụng phải Lục Minh, sẽ xuất thủ giết chết.
- Ninh Phong, Lục Minh này, Lân thiếu rất chú ý, chỉ cần ngươi làm tốt, tất nhiên sẽ không thiếu lợi ích cho ngươi.
Thanh niên của Đoan Mộc gia cười nói.
Ninh Phong mừng rỡ, ôm quyền nói:
- Vậy nhờ Đoan Mộc huynh ở trước mặt Lân thiếu nói tốt vài câu giúp ta.
- Ha ha, nhất định rồi.
Thanh niên áo xanh bất khả tư nghị hét lên.
Tin tức hắn nhận được là Lục Minh này không có huyết mạch mà?
- Ta đương nhiên là có huyết mạch, nếu không sao qua được khảo hạch của trưởng bối Chu Tước Viện, được đề cử vào Chu Tước Viện, đạo lý này, cho dù là một con lợn cũng biết, mà ngươi lại cố ý làm khó, nói đi, ngươi rốt cuộc là rắp tâm gì? Có phải cố ý chèn ép đệ tử mới nhập môn không? Hoặc là, ngươi ngay cả một con lợn cũng không bằng?
Lục Minh gằn từng chữ, ánh mắt như điện, nhìn thẳng vào thanh niên áo xanh.
Lời này vừa được nói ra, đệ tử mới nhập môn xung quanh đều vẻ mặt đề phòng nhìn thanh niên áo xanh.
Điều này khiến thanh niên áo xanh tức tới thiếu chút nữa thì hộc máu, hai câu hỏi của Lục Minh hắn căn bản đều không thể trả lời.
Nếu hắn thừa nhận là cố ý làm khó, đó chính là chứng thực cố ý chèn ép đệ tử mới nhập môn, như vậy nếu làm ảnh hưởng tới đệ tử mới tuyển nhận của Chu Tước Viện lần này, vậy hắn tuyệt đối sẽ mang tội lớn.
Nhưng nếu không thừa nhận, vậy hắn chính là ngay cả lợn cũng không bằng.
- Lục Minh, ngươi...
Mặt thanh niên áo xanh đỏ lên, nghẹn cả nửa ngày vẫn không thốt ra được một câu.
- Cút ngay cho ta, ngươi chặn đường rồi.
Lục Minh quát một tiếng.
Thanh niên áo xanh cắn răng, lạnh lùng lườm Lục Minh một cái, nói:
- Lục Minh, ngươi chờ đó cho ta, Ninh Phong ta không phải dễ đùa giỡn như vậy đâu.
Nói xong, Ninh Phong xoay người rời đi rất nhanh.
Lục Minh cười, đi vào luyện võ trường.
Luyện võ trường rất lớn, bằng phẳng rộng rãi, lúc này đã có một hai trăm người.
Có một số người tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ nói chuyện phiếm, cũng có người đơn độc một mình ở bên cạnh nhắm mắt đả tọa.
Lục Minh đi đến một bên, ngồi khoanh chân, lẳng lặng đợi.
Không ngừng có người đi vào luyện võ trường.
Mấy canh giờ sau, sắc trời tối dần, lúc này, luyện võ trường đã có khoảng gần một ngàn người, đến lúc này trên cơ bản đã không còn ai đi vào luyện võ trường.
Lục Minh không khỏi cảm thán điều kiện tuyển nhận đệ tử của Huyền Nguyên Kiếm Phái quá cao, lúc trước tới tham gia khảo hạch, ít nhất cũng khoảng năm vạn người, nhưng hiện tại Chu Tước Viện chỉ có khoảng một ngàn người.
Mà mấy viện khác cho dù nhiều tới mấy, cũng không thể quá nhiều được.
Cộng lại có thể có năm ngàn người chính là không tồi, nói cách khác, trong mười người, chỉ có một người có thể gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái.
Lúc này, một tráng hán râu quai nón, thân hình khôi ngô đi vào luyện võ trường.
- Tập hợp.
Tráng hán râu quai nón gầm lên một tiếng, giống như cuồng sư rống, chấn cho lỗ tai mọi người kêu ong ong.
Hơn một ngàn người cấp tốc tụ tập lại.
Tráng hán râu quai nón đứng ở phía trước mọi người, mặt không biểu tình, quát:
- Ta là truyền công trưởng lão Tạ Cuồng, đầu tiên, hoan nghênh gia nhập Chu Tước Viện, chắc hẳn bản thân các ngươi cũng biết, hiện tại, các ngươi chỉ là đệ tử tạp dịch.
Hơn ngàn người ở đây đều không khỏi nắm chặt quyền đầu, quả thật, bọn họ đều biết, vừa gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, chính là đệ tử tạp dịch.
Nhưng chữ 'Tạp dịch' này thật sự khiến trong lòng người ta không thoải mái.
Nhìn thấy biểu cảm của mọi người, Tạ Cuồng lộ ra một nụ cười hài lòng, nói:
- Nhưng, các ngươi có cơ hội, không lâu sau, xóa đi chữ ‘Tạp dịch' này, ba ngày sau, đệ tử mới nhập môn của bốn đại viện Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ sẽ cùng cử hành một hồi thí luyện, chỉ cần hợp cách trong thí luyện, có thể trực tiếp tấn thăng thành đệ tử cấp Thanh Đồng, không chỉ các loại đãi ngộ đều đề thăng rất lớn, còn có thể chuyển tới Chu Tước Phong tu luyện.
- Nhưng người không hợp cách, sẽ tiếp tục làm đệ tử tạp dịch, ở tới khu tạp dịch, khổ cực giãy giụa, các ngươi có lòng tin không?
- Có.
Mọi người gầm lên, tràn ngập chiến ý và tự tin.
Một ngàn người này, đều là người trẻ tuổi dưới mười tám tuổi, huyết khí phương cương, hơn nữa có thể gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, ở thành trì của mình, đều là thiên tài, tất nhiên sẽ không cho rằng mình kém hơn người khác.
- Được, vậy hiện tại phân phối chỗ ở, đi nghỉ ngơi đi.
Tạ Cuồng lớn tiếng nói.
Tiếp theo, có người an bài chỗ ở cho bọn họ.
Đương nhiên, nơi bọn họ ở hiện tại, là khu vực của đệ tử tạp dịch ở chân núi Chu Tước Phong, ở là nhà gỗ bình thường, một người một phòng, phòng rất nhỏ.
Sau khi Lục Minh vào phòng, tiến vào Chí Tôn Thần Điện, bắt đầu tu luyện võ kỹ.
Thí luyện ba ngày sau, hắn nhất định phải tấn thăng thành đệ tử cấp Thanh Đồng, như vậy mới có điều kiện tốt hơn, có nhiều thời gian tu luyện hơn.
Huyền Nguyên Kiếm Phái, bất kể là viện nào, đệ tử đều chia làm đệ tử tạp dịch, đệ tử cấp Thanh Đồng, đệ tử cấp Bạch Ngân.
Đệ tử tạp dịch là cấp thấp nhất, giống như tạp dịch, mỗi ngày đều phải hoàn thành nhiệm vụ tông môn an bài, sau khi hoàn thành mới có thể có thời gian tu luyện.
Mà đãi ngộ, cũng kém nhất.
Đệ tử cấp Thanh Đồng, xem như đệ tử chính thức của Huyền Nguyên Kiếm Phái, đãi ngộ cũng tốt hơn rất nhiều.
Đệ tử cấp Bạch Ngân, đó chính là đệ tử cấp tinh anh, là lực lượng trung kiên của tông môn.
Nghe nói, trên đệ tử cấp Bạch Ngân, còn có một đệ tử cấp Hoàng Kim.
Nhưng đệ tử cấp Hoàng Kim, đã vượt ra ngoài năm đại viện.
Mỗi một người trong bọn họ đều là thiên tài tuyệt đỉnh, tiến vào nơi hạch tâm của Huyền Nguyên Kiếm Phái để tu luyện, địa vị sùng tôn, thậm chí có thể sánh vai với viện chủ các viện.
Có điều đệ tử cấp Hoàng Kim vô cùng ít ỏi, toàn bộ Huyền Nguyên Kiếm Phái, cũng không có bao nhiêu.
Đệ tử cấp Hoàng Kim, hiện tại cách Lục Minh vẫn còn rất xa, không cần nghĩ tới vội, mục tiêu hiện tại của Lục Minh là trở thành đệ tử cấp Thanh Đồng đã rồi tính.
Tu luyện không có năm tháng, trong phút chốc thời gian ba ngày đã qua.
Buổi sáng ngày thứ tư.
Hơn một ngàn người, một lần nữa lại tập hợp ở luyện võ trường.
Tạ Cuồng đứng ở trước nhất, ánh mắt sáng ngời, nhìn quét xung quanh, quát:
- Được rồi, ba ngày đã qua, thí luyện chính thức bắt đầu, lần thí luyện này, sẽ tiến hành trong U Dạ Sơn Mạch ngoài bổn môn hai trăm dặm.
- Ta nói với các ngươi biết, trong U Dạ Sơn Mạch, yêu thú khắp nơi, vô cùng nguy hiểm, mất mạng là chuyện rất bình thường, hiện tại nếu các ngươi có ai muốn rời khỏi, có thể đứng ra, ta lập tức sẽ làm thủ tục rời tông cho hắn.
Toàn trường là một mảng im lặng, không có một ai đứng ra.
Con đường võ đạo, vốn phủ kín bụi gai, nguy cơ, từ khi bước lên con đường này, trong lòng mỗi người đều có chuẩn bị tâm lý.
Huống chi rời khỏi, có nghĩa là phải rời khỏi Huyền Nguyên Kiếm Phái, bọn họ vất vả lắm mới gia nhập Huyền Nguyên Kiếm Phái, sao có thể rời khỏi như vậy?
Nếu thực sự rời khỏi, có thể cả đời sẽ trở thành trò cười.
Tạ Cuồng nhìn quét một vòng, lộ ra nụ cười hài lòng, nói:
- Được, đã không có một ai rời khỏi, hiện tại theo ta tới U Dạ Sơn Mạch tập hợp với ba viện khác.
Nói xong, Tạ Cuồng đi ra ngoài trước, người khác đi theo.
...
Trong một sân nhỏ trên Chu Tước Phong, hai bóng người ngồi đối diện nhau.
Một người là Ninh Phong, một người là thanh niên mặt mày tươi cười.
- Ninh Phong, chuyện an bài thế nào rồi?
Thanh niên mặt mày tươi cười hỏi.
Sắc mặt Ninh Phong lộ ra một tia lãnh ý, nói:
- Đoan Mộc huynh, yên tâm, lần thí luyện này, chính là tử kỳ của tiểu tử Lục Minh đó.
- Ừ, vậy thì tốt, đại bộ phận đệ tử tham gia thí luyện của Đoan Mộc gia chúng ta đều đã xem qua tranh chân dung của Lục Minh, chỉ cần ở trong thí luyện đụng phải Lục Minh, sẽ xuất thủ giết chết.
- Ninh Phong, Lục Minh này, Lân thiếu rất chú ý, chỉ cần ngươi làm tốt, tất nhiên sẽ không thiếu lợi ích cho ngươi.
Thanh niên của Đoan Mộc gia cười nói.
Ninh Phong mừng rỡ, ôm quyền nói:
- Vậy nhờ Đoan Mộc huynh ở trước mặt Lân thiếu nói tốt vài câu giúp ta.
- Ha ha, nhất định rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất