Chương 7: Yêu Thú Sơn Mạch
Phong Hỏa Thành, Lục gia là gia tộc cự bá danh xứng với thực, không có gia tộc nào có thể so sánh.
Lý gia, vốn là một tiểu gia tộc của Phong Hỏa Thành, về sau bởi vì Lý Bình gả cho Lục gia gia chủ Lục Vân Thiên, Lý gia mượn nhờ thế lực Lục gia, nhanh chóng phát triển, thực lực không ngừng lớn mạnh.
Lục Minh nhớ rõ, lúc đó, Lý gia đối đãi với Lý Bình và hắn, là cung kính đến cực hạn.
Nhưng về sau Lục Vân Thiên gặp chuyện không may, thái độ của Lý gia đối với mẹ con bọn hắn liền thay đổi, đặc biệt là sau khi ông ngoại Lục Minh qua đời, do cậu hắn chấp chưởng Lục gia, đối với mẹ con bọn hắn càng ngày càng bất hòa, thậm chí chẳng quan tâm.
Nhân tình ấm lạnh, hiển lộ rất rõ ràng.
Lý gia, trong đại viện.
Lý Bình quỳ ở nơi đó, toàn thân run nhè nhẹ.
Ở bốn phía, vây quanh rất nhiều đệ tử Lý gia chỉ trỏ.
Trên đại viện, một trung niên bụng phệ vẻ mặt lạnh lùng nhìn Lý Bình nói:
- Tiểu muội, ngươi muốn lạy tới khi nào, không chê mất mặt sao?
Hắn chính là đại ca của Lý Bình, Lý Phúc.
- Đại ca, ta cầu ngươi, Minh nhi thật vất vả tu luyện ra chân khí, hắn là cháu ngoại trai của ngươi, ngươi cho hắn một bộ công pháp võ kỹ đi!
Hai mắt Lý Bình đẫm lệ cầu khẩn.
- Tiểu muội, lời ngươi nói không thích hợp... Lục Minh từ nhỏ thể yếu nhiều bệnh, lại không thể thức tỉnh huyết mạch, cho dù may mắn tu luyện ra một tia chân khí, lại có làm được cái gì? Tương lai cũng sẽ không có thành tựu gì, còn không bằng thanh thản ổn định làm người bình thường, qua hết đời này.
- Hơn nữa ta cho ngươi biết, Đại Trưởng lão Lục gia đã nói với ta, để ta bày rõ vị trí của mình, tiểu muội, đại ca ta rất khó khăn, giúp ngươi, sẽ đắc tội với Đại Trưởng lão.
Lý Phúc thản nhiên nói.
- Đại ca, van ngươi, ta không muốn Minh nhi có thành tựu lớn gì, chỉ cần có thể trở thành Võ Giả, cường thân kiện thể liền hài lòng, đại ca, ta cam đoan đây là lần cuối cùng cầu ngươi, về sau tuyệt đối sẽ không để cho đại ca khó xử.
Lý Bình tiếp tục cầu khẩn.
Lý Phúc nhíu mày, trầm ngâm một chút, lấy ra một quyển sách sách ném ở trước mặt Lý Bình, nói:
- Nể tình huynh muội nhiều năm, cầm quyển Bạt Kiếm Tam Trảm này đi đi, tuy bất nhập lưu, nhưng cho Lục Minh đủ dùng, về sau đừng đến phiền ta.
- Mẹ!
Lúc này, Lục Minh và Thu Nguyệt đuổi tới.
Lục Minh nâng Lý Bình dậy, cảm giác thân thể Lý Bình run nhè nhẹ, hiển nhiên là do quỳ lâu.
- Minh nhi, còn không cám ơn cậu ngươi.
Lý Bình nhìn Lý Phúc thật sâu, nói với Lục Minh.
- Cám ơn hắn?
Lục Minh tràn ngập lửa giận, nói:
- Không cần bọn hắn bố thí, mẹ, chúng ta trở về.
Lục Minh nhìn cũng không nhìn cuốn võ kỹ kia, vịn Lý Bình rời Lý gia.
- Cho mặt không biết xấu hổ, chỉ may mắn tu luyện ra một tia chân khí, thật coi mình chính là thiên tài rồi.
- Một phế vật mà thôi.
Đám đệ tử Lý gia cười lạnh không thôi.
Lục Minh không để ý đến những người này, không có thực lực, nói cái gì cũng không tác dụng, nói nhiều, ngược lại càng làm cho đối phương xem thường.
Nhưng Lục Minh thề, một ngày nào đó, sẽ dùng sự thật làm những người này câm miệng.
Ra Lý gia, Lý Bình thở dài một tiếng, nói:
- Minh nhi, ngươi quá vọng động rồi, đây chính là một quyển võ kỹ, chỉ cần có thể để ngươi trở thành Võ Giả, cho dù mẹ chịu ủy khuất nhiều hơn nữa, cũng là đáng được.
Thân thể Lục Minh thẳng tắp, như một thanh Thần Kiếm, ánh mắt kiên định nói:
- Mẹ, cho dù không có Lý gia bố thí, ta cũng nhất định có thể trở thành Võ Giả, hơn nữa còn là cường giả Võ Đạo!
Trở lại chỗ ở, Lục Minh đi vào Chí Tôn Thần Điện, càng thêm cố gắng tu luyện.
Trước tu luyện xong Viêm Long Quyền một lần, Lục Minh bắt đầu tu luyện Long Xà Bộ.
Long Xà Bộ là võ kỹ thân pháp, cực kỳ huyền ảo, sau khi tu luyện thành, xê dịch tầm đó, như rồng rắn di chuyển, nhanh chóng như điện.
Ở dưới tiếng tụng kinh trợ giúp, Lục Minh tiến triển nhanh chóng.
Chỉ tu luyện hai lần liền nhập môn.
Vù! Vù!
Thân hình Lục Minh vặn vẹo, thân thể như rồng như rắn, bên hông uốn éo, vừa sải bước ra, đã đến bên ngoài hơn ba mét.
Hơn ba mét chính là một trượng.
- Long Xà Bộ đạt tới cấp độ thứ nhất nhập môn, một bước có thể một trượng, mà đạt tới cấp độ thứ hai, vừa sải bước ra, có thể đạt tới hai trượng, về sau mỗi đột phá một cấp, đều có thể gia tăng một trượng, ta còn rất kém xa, tiếp tục.
Kế tiếp, ở dưới Lục Minh gian khổ tu luyện, trải qua mười ngày.
Mười ngày này, Lục Minh liên tục đả thông hai đường kinh mạch, đến Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong.
Thu hoạch lớn nhất chính là võ kỹ.
Viêm Long Quyền cùng Long Xà Bộ, song song tu luyện đến cấp độ thứ ba, thông hiểu đạo lí.
- Tu luyện chân khí quá chậm, cứ theo đà này, muốn đả thông ba đường thần mạch, không biết phải tới khi nào.
Lục Minh suy tư.
Muốn nhanh chóng đả thông kinh mạch, tiến tới ngưng tụ xoáy khí, tiến vào Võ Sĩ cảnh, nhất định phải có rất nhiều Long Hổ Đan.
Nhưng Long Hổ Đan một trăm lượng bạc một viên, mà trên người hắn lại không có đồng nào.
- Hiện tại ta đạt tới Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong, hai môn võ kỹ đã tu luyện đến thông hiểu đạo lí, đã có chút lực lượng tự bảo vệ mình, nên đến Yêu Thú Sơn Mạch thử thời vận.
Yêu Thú Sơn Mạch, là sơn mạch lớn nhất cách Phong Hỏa Thành năm mươi dặm, phạm vi sơn mạch vài trăm dặm, cổ mộc che trời.
Trong sơn mạch, sinh trưởng rất nhiều linh dược, hấp dẫn rất nhiều Võ Giả ở Phong Hỏa Thành đến tìm dược.
Đương nhiên, cơ duyên thường thường nương theo nguy hiểm, trong sơn mạch có rất nhiều mãnh thú, thậm chí có Yêu thú cường đại hơn mãnh thú qua lại, hàng năm có rất nhiều Võ Giả chết ở trong tay Yêu thú.
Lục Minh không muốn xâm nhập Yêu Thú Sơn Mạch, hắn chỉ ở bên ngoài sơn mạch thử thời vận, thuận tiện ma luyện võ kỹ.
Tìm một lý do, nói với Lý Bình một tiếng, Lục Minh liền đi về phía Yêu Thú Sơn Mạch.
Hai giờ sau, Lục Minh đến chân núi Yêu Thú Sơn Mạch, ngẩng đầu nhìn, Yêu Thú Sơn Mạch giống như một cự thú, cho người cảm giác áp bách cường đại.
Không có gì do dự, Lục Minh vọt vào trong Yêu Thú Sơn Mạch.
Hống!
Chỉ đi vào vài dặm, liền có một mãnh thú đánh về phía Lục Minh.
Đây là một con Đại Hổ, cao hơn mét, dài đến ba mét, còn chưa tới, liền có khí tức hung sát đập vào mặt.
Ánh mắt Lục Minh ngưng tụ, hít sâu một hơi, thân hình nhoáng lên, tránh qua một bên, sau đó chân khí vận chuyển, từ hai chân bắt đầu, lại đến xương sống bên hông, kéo lực lượng toàn thân oanh ra một quyền.
Viêm Long Quyền.
Phanh!
Một quyền này, trùng trùng điệp điệp oanh lên cổ Mãnh Hổ.
Lực lượng bộc phát, Mãnh Hổ bị oanh lăn mình ra ngoài.
Hống!
Mãnh Hổ bị đau, càng thêm hung ác, lại gào rú đánh về phía Lục Minh.
Lục Minh thi triển Long Xà Bộ, thân hình uốn éo, liền tránh được Mãnh Hổ tấn công, sau đó lại một kích Viêm Long Quyền, đánh vào bên hông Mãnh Hổ. Mãnh Hổ lại bị đánh ngã văng ra ngoài.
Lục Minh tu luyện là công pháp Thần cấp Chiến Long Chân Quyết, tu luyện ra chân khí như rồng chạy ở trong kinh mạch, sức bật rất mạnh.
Tuy tu vi của Lục Minh là Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong, nhưng bộc phát lực lượng, tuyệt đối không phải Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong bình thường có thể so sánh.
Phối hợp Viêm Long Quyền, hiện tại lực lượng một quyền của Lục Minh, tối thiểu gần ngàn cân.
Mãnh Hổ liên tục bị Lục Minh đánh trúng hai quyền, bản thân đã bị trọng thương, trong miệng nhỏ máu tươi.
Lúc này nó gào rú một tiếng, quay người bỏ chạy.
Lục Minh theo đuổi không bỏ.
Vài phút sau, Mãnh Hổ chạy đến trong sơn động, Lục Minh do dự một chút, liền đuổi vào.
Vào sơn động, phát hiện Mãnh Hổ nằm sấp trong sơn động, trong miệng không ngừng chảy ra máu tươi, đã hấp hối.
- Ồ? Đó là linh dược cấp một hạ phẩm Ngân Linh Thảo!
Đột nhiên, con mắt Lục Minh sáng ngời, ở trong khe đá thấy được một gốc linh thảo, sinh ra chín lá cây, mỗi một lá cây đều giống như lục lạc chuông.
Linh thảo, chia làm chín cấp, mỗi cấp lại chia làm: Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Ngân Linh Thảo cấp một hạ phẩm, ẩn chứa khổng lồ linh khí, giá trị ba trăm lượng bạc, có thể so với ba viên Long Hổ Đan.
Không nghĩ tới vừa mới tiến vào Yêu Thú Sơn Mạch không lâu, liền có thu hoạch, chuyến này không uổng rồi.
Sau đó tung một quyền, triệt để giải quyết Mãnh Hổ, Lục Minh lấy ra một cái bao đã sớm chuẩn bị tốt, nhổ Ngân Linh Thảo xuống, cất vào bao.
- Phong ca, ngươi thật biết đường nhỏ thông hướng hang ổ của Sa Xà Tặc sao?
Đúng lúc này, ngoài động đột nhiên truyền đến một giọng nói.
Lý gia, vốn là một tiểu gia tộc của Phong Hỏa Thành, về sau bởi vì Lý Bình gả cho Lục gia gia chủ Lục Vân Thiên, Lý gia mượn nhờ thế lực Lục gia, nhanh chóng phát triển, thực lực không ngừng lớn mạnh.
Lục Minh nhớ rõ, lúc đó, Lý gia đối đãi với Lý Bình và hắn, là cung kính đến cực hạn.
Nhưng về sau Lục Vân Thiên gặp chuyện không may, thái độ của Lý gia đối với mẹ con bọn hắn liền thay đổi, đặc biệt là sau khi ông ngoại Lục Minh qua đời, do cậu hắn chấp chưởng Lục gia, đối với mẹ con bọn hắn càng ngày càng bất hòa, thậm chí chẳng quan tâm.
Nhân tình ấm lạnh, hiển lộ rất rõ ràng.
Lý gia, trong đại viện.
Lý Bình quỳ ở nơi đó, toàn thân run nhè nhẹ.
Ở bốn phía, vây quanh rất nhiều đệ tử Lý gia chỉ trỏ.
Trên đại viện, một trung niên bụng phệ vẻ mặt lạnh lùng nhìn Lý Bình nói:
- Tiểu muội, ngươi muốn lạy tới khi nào, không chê mất mặt sao?
Hắn chính là đại ca của Lý Bình, Lý Phúc.
- Đại ca, ta cầu ngươi, Minh nhi thật vất vả tu luyện ra chân khí, hắn là cháu ngoại trai của ngươi, ngươi cho hắn một bộ công pháp võ kỹ đi!
Hai mắt Lý Bình đẫm lệ cầu khẩn.
- Tiểu muội, lời ngươi nói không thích hợp... Lục Minh từ nhỏ thể yếu nhiều bệnh, lại không thể thức tỉnh huyết mạch, cho dù may mắn tu luyện ra một tia chân khí, lại có làm được cái gì? Tương lai cũng sẽ không có thành tựu gì, còn không bằng thanh thản ổn định làm người bình thường, qua hết đời này.
- Hơn nữa ta cho ngươi biết, Đại Trưởng lão Lục gia đã nói với ta, để ta bày rõ vị trí của mình, tiểu muội, đại ca ta rất khó khăn, giúp ngươi, sẽ đắc tội với Đại Trưởng lão.
Lý Phúc thản nhiên nói.
- Đại ca, van ngươi, ta không muốn Minh nhi có thành tựu lớn gì, chỉ cần có thể trở thành Võ Giả, cường thân kiện thể liền hài lòng, đại ca, ta cam đoan đây là lần cuối cùng cầu ngươi, về sau tuyệt đối sẽ không để cho đại ca khó xử.
Lý Bình tiếp tục cầu khẩn.
Lý Phúc nhíu mày, trầm ngâm một chút, lấy ra một quyển sách sách ném ở trước mặt Lý Bình, nói:
- Nể tình huynh muội nhiều năm, cầm quyển Bạt Kiếm Tam Trảm này đi đi, tuy bất nhập lưu, nhưng cho Lục Minh đủ dùng, về sau đừng đến phiền ta.
- Mẹ!
Lúc này, Lục Minh và Thu Nguyệt đuổi tới.
Lục Minh nâng Lý Bình dậy, cảm giác thân thể Lý Bình run nhè nhẹ, hiển nhiên là do quỳ lâu.
- Minh nhi, còn không cám ơn cậu ngươi.
Lý Bình nhìn Lý Phúc thật sâu, nói với Lục Minh.
- Cám ơn hắn?
Lục Minh tràn ngập lửa giận, nói:
- Không cần bọn hắn bố thí, mẹ, chúng ta trở về.
Lục Minh nhìn cũng không nhìn cuốn võ kỹ kia, vịn Lý Bình rời Lý gia.
- Cho mặt không biết xấu hổ, chỉ may mắn tu luyện ra một tia chân khí, thật coi mình chính là thiên tài rồi.
- Một phế vật mà thôi.
Đám đệ tử Lý gia cười lạnh không thôi.
Lục Minh không để ý đến những người này, không có thực lực, nói cái gì cũng không tác dụng, nói nhiều, ngược lại càng làm cho đối phương xem thường.
Nhưng Lục Minh thề, một ngày nào đó, sẽ dùng sự thật làm những người này câm miệng.
Ra Lý gia, Lý Bình thở dài một tiếng, nói:
- Minh nhi, ngươi quá vọng động rồi, đây chính là một quyển võ kỹ, chỉ cần có thể để ngươi trở thành Võ Giả, cho dù mẹ chịu ủy khuất nhiều hơn nữa, cũng là đáng được.
Thân thể Lục Minh thẳng tắp, như một thanh Thần Kiếm, ánh mắt kiên định nói:
- Mẹ, cho dù không có Lý gia bố thí, ta cũng nhất định có thể trở thành Võ Giả, hơn nữa còn là cường giả Võ Đạo!
Trở lại chỗ ở, Lục Minh đi vào Chí Tôn Thần Điện, càng thêm cố gắng tu luyện.
Trước tu luyện xong Viêm Long Quyền một lần, Lục Minh bắt đầu tu luyện Long Xà Bộ.
Long Xà Bộ là võ kỹ thân pháp, cực kỳ huyền ảo, sau khi tu luyện thành, xê dịch tầm đó, như rồng rắn di chuyển, nhanh chóng như điện.
Ở dưới tiếng tụng kinh trợ giúp, Lục Minh tiến triển nhanh chóng.
Chỉ tu luyện hai lần liền nhập môn.
Vù! Vù!
Thân hình Lục Minh vặn vẹo, thân thể như rồng như rắn, bên hông uốn éo, vừa sải bước ra, đã đến bên ngoài hơn ba mét.
Hơn ba mét chính là một trượng.
- Long Xà Bộ đạt tới cấp độ thứ nhất nhập môn, một bước có thể một trượng, mà đạt tới cấp độ thứ hai, vừa sải bước ra, có thể đạt tới hai trượng, về sau mỗi đột phá một cấp, đều có thể gia tăng một trượng, ta còn rất kém xa, tiếp tục.
Kế tiếp, ở dưới Lục Minh gian khổ tu luyện, trải qua mười ngày.
Mười ngày này, Lục Minh liên tục đả thông hai đường kinh mạch, đến Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong.
Thu hoạch lớn nhất chính là võ kỹ.
Viêm Long Quyền cùng Long Xà Bộ, song song tu luyện đến cấp độ thứ ba, thông hiểu đạo lí.
- Tu luyện chân khí quá chậm, cứ theo đà này, muốn đả thông ba đường thần mạch, không biết phải tới khi nào.
Lục Minh suy tư.
Muốn nhanh chóng đả thông kinh mạch, tiến tới ngưng tụ xoáy khí, tiến vào Võ Sĩ cảnh, nhất định phải có rất nhiều Long Hổ Đan.
Nhưng Long Hổ Đan một trăm lượng bạc một viên, mà trên người hắn lại không có đồng nào.
- Hiện tại ta đạt tới Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong, hai môn võ kỹ đã tu luyện đến thông hiểu đạo lí, đã có chút lực lượng tự bảo vệ mình, nên đến Yêu Thú Sơn Mạch thử thời vận.
Yêu Thú Sơn Mạch, là sơn mạch lớn nhất cách Phong Hỏa Thành năm mươi dặm, phạm vi sơn mạch vài trăm dặm, cổ mộc che trời.
Trong sơn mạch, sinh trưởng rất nhiều linh dược, hấp dẫn rất nhiều Võ Giả ở Phong Hỏa Thành đến tìm dược.
Đương nhiên, cơ duyên thường thường nương theo nguy hiểm, trong sơn mạch có rất nhiều mãnh thú, thậm chí có Yêu thú cường đại hơn mãnh thú qua lại, hàng năm có rất nhiều Võ Giả chết ở trong tay Yêu thú.
Lục Minh không muốn xâm nhập Yêu Thú Sơn Mạch, hắn chỉ ở bên ngoài sơn mạch thử thời vận, thuận tiện ma luyện võ kỹ.
Tìm một lý do, nói với Lý Bình một tiếng, Lục Minh liền đi về phía Yêu Thú Sơn Mạch.
Hai giờ sau, Lục Minh đến chân núi Yêu Thú Sơn Mạch, ngẩng đầu nhìn, Yêu Thú Sơn Mạch giống như một cự thú, cho người cảm giác áp bách cường đại.
Không có gì do dự, Lục Minh vọt vào trong Yêu Thú Sơn Mạch.
Hống!
Chỉ đi vào vài dặm, liền có một mãnh thú đánh về phía Lục Minh.
Đây là một con Đại Hổ, cao hơn mét, dài đến ba mét, còn chưa tới, liền có khí tức hung sát đập vào mặt.
Ánh mắt Lục Minh ngưng tụ, hít sâu một hơi, thân hình nhoáng lên, tránh qua một bên, sau đó chân khí vận chuyển, từ hai chân bắt đầu, lại đến xương sống bên hông, kéo lực lượng toàn thân oanh ra một quyền.
Viêm Long Quyền.
Phanh!
Một quyền này, trùng trùng điệp điệp oanh lên cổ Mãnh Hổ.
Lực lượng bộc phát, Mãnh Hổ bị oanh lăn mình ra ngoài.
Hống!
Mãnh Hổ bị đau, càng thêm hung ác, lại gào rú đánh về phía Lục Minh.
Lục Minh thi triển Long Xà Bộ, thân hình uốn éo, liền tránh được Mãnh Hổ tấn công, sau đó lại một kích Viêm Long Quyền, đánh vào bên hông Mãnh Hổ. Mãnh Hổ lại bị đánh ngã văng ra ngoài.
Lục Minh tu luyện là công pháp Thần cấp Chiến Long Chân Quyết, tu luyện ra chân khí như rồng chạy ở trong kinh mạch, sức bật rất mạnh.
Tuy tu vi của Lục Minh là Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong, nhưng bộc phát lực lượng, tuyệt đối không phải Thông Mạch trung kỳ đỉnh phong bình thường có thể so sánh.
Phối hợp Viêm Long Quyền, hiện tại lực lượng một quyền của Lục Minh, tối thiểu gần ngàn cân.
Mãnh Hổ liên tục bị Lục Minh đánh trúng hai quyền, bản thân đã bị trọng thương, trong miệng nhỏ máu tươi.
Lúc này nó gào rú một tiếng, quay người bỏ chạy.
Lục Minh theo đuổi không bỏ.
Vài phút sau, Mãnh Hổ chạy đến trong sơn động, Lục Minh do dự một chút, liền đuổi vào.
Vào sơn động, phát hiện Mãnh Hổ nằm sấp trong sơn động, trong miệng không ngừng chảy ra máu tươi, đã hấp hối.
- Ồ? Đó là linh dược cấp một hạ phẩm Ngân Linh Thảo!
Đột nhiên, con mắt Lục Minh sáng ngời, ở trong khe đá thấy được một gốc linh thảo, sinh ra chín lá cây, mỗi một lá cây đều giống như lục lạc chuông.
Linh thảo, chia làm chín cấp, mỗi cấp lại chia làm: Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Ngân Linh Thảo cấp một hạ phẩm, ẩn chứa khổng lồ linh khí, giá trị ba trăm lượng bạc, có thể so với ba viên Long Hổ Đan.
Không nghĩ tới vừa mới tiến vào Yêu Thú Sơn Mạch không lâu, liền có thu hoạch, chuyến này không uổng rồi.
Sau đó tung một quyền, triệt để giải quyết Mãnh Hổ, Lục Minh lấy ra một cái bao đã sớm chuẩn bị tốt, nhổ Ngân Linh Thảo xuống, cất vào bao.
- Phong ca, ngươi thật biết đường nhỏ thông hướng hang ổ của Sa Xà Tặc sao?
Đúng lúc này, ngoài động đột nhiên truyền đến một giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất