Vận Mệnh Tuyệt Bút

Chương 8: Tiểu dã hồ Ly tinh (1)

Trước Sau
[ Vương Đô, Phủ Tể Tướng Ninh Bách Phùng ]

[ Hậu hoa viên phủ tể tướng ]

[ trong sân đang tổ chức yến tiệc, các tiểu thư con nhà quyền quý đang nô đùa, ngắm cảnh, dạo chơi ]

Tiểu Thư 1: kìa muội nhìn xem, hoa đẹp quá...haha

Tiểu Thư 2: đúng vậy, có bướm nữa kìa tỷ xem.

Tiểu Thư 3: đẹp quá đi mất.

[ trong đình nghỉ mát gần đó ]

[ Ninh Uyển Uyển đang tức giận đập bàn quát ]

Ninh Uyển Uyển: Cái gì? lý nào lại thế? chuyện này là thật sao?

[ Ninh Uyển Uyển, con gái duy nhất của Tể Tướng Ninh Bách Phùng, từ nhỏ được cưng chiều, tính tình chua ngoa, ngang bướm, hóng hách khiến ai cũng khiếp sợ, là cháu gái của Thái Hậu, được sắc phong làm Huyện Chúa từ khi còn nhỏ ]

Vũ Thanh Liên: đúng vậy Huyện Chúa, là chính mắt ta và mẫu thân ta chứng kiến, tỷ tỷ của ta Vũ Thiên Vân không biết làm cách nào mê hoặc được Vương gia, còn được đích thân ngày ấy đưa về nhà báo bình an, ngài ấy còn nói giữ tỷ ấy ở lại trong phủ một thời gian, hiện tại tỷ ấy đang ở trong phủ của vương gia đấy.

Ninh Uyển Uyển: đồ khốn kiếp! con ả lẳng lơ đó dám câu dẫn Thiếu Kỳ ca ca của ta, xem ta làm sao mà trừng trị ngươi.

[ Ninh Uyển Uyển Bình Tĩnh lại hỏi ]

Ninh Uyển Uyển: Đợi đã, Vũ Thiên Vân không phải là tỷ tỷ của ngươi sao? sao ngươi không giúp ả mà lại đi nói chuyện này với ta? không sợ ta trừng phạt ả sao?

[ Vũ Thanh Liên cười gượng đáp ]



Vũ Thanh Liên: Àh..bẩm Huyện Chúa, tuy ta là muội muội của tỷ ấy, nhưng cũng không thể nào che giấu hành vi sai trái của tỷ ấy được, sẽ liên lụy cả nhà,.. hơn nữa...hic hic

[ Vũ Thanh Liên bắt đầu khóc giả tạo để lấy lòng tin của Ninh Uyển Uyển ]

Ninh Uyển Uyển: hơn nữa chuyện gì? sao ngươi khóc rồi? không nói tiếp đi?

Vũ Thanh Liên: hơn nữa tỷ tỷ ta từ nhỏ đã ghét ta, lúc nào không vui cũng đánh ta, mắng ta,..hichic ta cũng không dám phản kháng sợ tỷ ấy buồn. Hiện tại tỷ ấy cũng đang bị mất trí nhớ nên quận chúa à người cũng đừng trừng phạt tỷ ấy nặng quá nha huhu...

Ninh Uyển Uyển: lí nào lại thế? trên đời này còn có loại người đáng ghét, vô liêm sỉ như thế sao, là muội muội của mình mà cũng đánh, mắng được. Còn dám giả vờ mất trí nhớ để câu dẫn Thiếu Kỳ ca ca nữa, Ta ghét nhất là cái loại người giả tạo đó, hừ....cô xem ta làm sao mà xử lí cô ta. Người đâu chuẩn bị xe đến Nam Thanh Vương Phủ.

[ Ninh Uyển Uyển gương mặt đầy tức giận, sát khí ngút trời rời đi ]

[ Vũ Thanh Liên lộ ra vẻ mặt đắt ý ]

Nội Tâm Vũ Thanh Liên: “ Vũ Thiên Vân, để lần này ta xem cô làm sao mà đối phó, dám lên mặt với ta, hừ...ta cho cô chết, cũng may là mẹ mình thông minh biết lợi dụng ả Huyện Chúa Ngu xuẩn này để giết chết ả Vũ Thiên Vân kia, Hơn nữa Ả Huyện Chúa chua oa kia xong vào Vương Phủ làm ầm lên nhất định sẽ bị Vương gia chán ghét.Cuối cùng người đứng im hưởng lợi vẫn là ta haha... Chức Vị Vương Phi chỉ có thể thuộc về ta mà thôi“.

[ Vũ Thanh Liên cũng nhanh chóng đi đến Nam Thanh Vương Phủ cùng với Ninh Uyển Uyển ]

[ Vương Đô, Nam Thanh Vương Phủ ]

[ sân trước Nam Thanh Vương Phủ ]

[ Vũ Thiên Vân vừa đi vừa lầm bẩm ]

Vũ Thiên Vân: kì lạ, theo như tình tiết của tiểu thuyết YÊU CHÀNG ĐẾN VẠN NĂM SAU mà mình xuyên vào thì mình là nữ phụ không ra hồn gì, sao này còn hắc hóa giết chết nam chính và nữ chính....hmmm. Vậy nếu đã xuyên vào thân chủ này rồi thì phải nhớ kí ức từ nhỏ đến lớn của thân chủ mới đúng nhỉ, tại sao đến giờ vẫn không có động tĩnh gì vậy? Hơn nữa, từ lúc ta xuyên vào đến giờ vẫn chưa gặp được Nam Nữ chính,...kì lạ,thật là kì lạ,...hmm liệu có phải đã xảy ra vấn đề gì rồi không ta?

[ Cô Chợt nghe có tiếng ồn ào ngoài cửa, Cô nhìn xem thử ]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau