Quyển 1Chương 14: Lén lút vụng trộm
Sau khi tan học Trà Thư không chịu đi về cùng hai người kia, mà cậu đi một mình lên tầng 26 của cửa hàng bách hóa Intime uống cà phê.
Lúc cậu định đi thang máy xuống, có một người cũng cùng lúc vào thang máy với cậu. Cậu không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông, chỉ biết rằng anh ta có mái tóc tẩy màu vàng và đội một chiếc mũ ngư dân rất ngầu. Anh ta cực kỳ cao, khoảng 1m9 nên Trà Thư chỉ đứng đến cơ ngực của anh ta.
Camera của thang máy bị hỏng rồi sao? Tại sao cậu không thấy đèn đỏ nhấp nháy nhỉ?
Mặt khác, có lẽ là do khí thế của người đàn ông quá lớn nên cậu mới cảm thấy bất an khi ở chung với anh ta trong không gian kín mít thế này. Cậu lén lút lui vào sâu trong góc và cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, lát sau cậu lấy điện thoại ra đặt một cuốc xe và thấy tài xế nhận cuốc xe sử dụng xe Rolls Royce.
Có nhiều tiền thế mà còn đi làm công hả? Nếu cậu cũng có nhiều tiền thì cậu sẽ ở nhà suốt luôn, Trà Thư nghĩ thầm.
Trong lúc ấy, người đàn ông bên cạnh nhẹ nhàng tiến đến gần cho đến khi kề sát vào tấm lưng nuột nà của Trà Thư, anh ta cúi xuống hít hà mùi thơm quyến rũ trong khi đôi mắt hổ phách ánh lên tia sáng rực rỡ, si mê vuốt ve mái tóc đen mềm mại của cậu.
Và dương v*t to nóng bỏng bên dưới đang kề sát vào người Trà Thư.
Nè nè... Chuyện gì đây, người này là biến thái sao? Sao mà vô liêm sỉ vậy?
"Em đẹp quá, em đẹp quá, vừa nhìn thấy em là dương v*t của tôi đã cương cứng. Vừa mềm vừa thơm quá dễ thương, ở bên tôi nửa năm tôi sẽ cho em 5 ngàn vạn. Ôi thôi, em là vô giá, ở bên tôi suốt đời tôi sẽ cho bất cứ thứ gì em muốn..."
Tên biến thái này nói vớ vẩn cái gì vậy?
"Làm ơn tránh xa tôi ra, tôi không thích ai đó ở quá gần tôi."
Trà Thư đẩy người đàn ông ra, nhưng sức lực của anh ta quá lớn nên cậu vẫn bị nhốt trong vòng tay của anh ta, thậm chí cậu còn cảm nhận được dương v*t to lớn phía dưới của anh ta giật lên vài lần.
Cậu không còn cách nào khác là ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào người đàn ông, dù anh ta rất đẹp trai và có sức hấp dẫn nhưng anh ta chỉ là một tên biến thái, thật đáng tiếc.
"Tôi không buông, cho tôi thông tin liên lạc của em. Còn nữa, em hôn dương v*t cứng ngắc của tôi được không? Tôi sắp đau chết rồi, tốt nhất là dùng cái lưỡi nhỏ nhắn ngọt ngào của em liếm nó, nó sẽ bắn ra sữa bò cho em uống no."
"Tôi sẽ gọi cảnh sát nếu anh không buông tay, anh hãy lý trí." Trà Thư đe dọa, với sức lực của cậu thì không thể chống lại người đàn ông này.
Ngay lúc cậu muốn lén nhắn tin cầu cứu Úc Hữu Minh hoặc là Nghiêm Dực Lẫm, thì tay của cậu bỗng bị anh ta nắm chặt không thể cử động, trong lòng cậu chỉ còn một hy vọng duy nhất là cuốc xe cậu đặt sẽ đến nhanh.
"Em cứ việc, nói với họ những gì tôi đã làm với em."
"hoa huy*t dâm đãng thèm khát dương v*t đến phang mình, cả người toàn là những vết tình ái lại tỏa ra sự thối nát mà mị hoặc như hoa anh túc, từng tấc da thịt đều hoàn mỹ đến cùng cực..." Đôi môi mỏng mở to ngậm lấy cánh tay lộ ra ngoài của cậu, "Thật thơm và ngọt, vừa non vừa mềm giống hệt một miếng bánh ngọt trước bữa tối."
"Tôi quả thật rất muốn đè em ra ngay tại đây, nhưng, nhưng tôi không muốn bất cứ ai nhìn thấy cơ thể tuyệt vời của em, tôi nghĩ tôi sẽ làm điều đó với em trong chiếc xe của mình..."
Cửa thang máy cuối cùng cũng mở ra, Trà Thư nhanh chóng chạy ra trong khi anh ta vẫn còn đang lơ đãng.
Lúc cậu chạy ra đã thấy một chiếc xe đợi sẵn ở cửa, Trà Thư vội vàng lên xe và thấy người đàn ông kia đang đuổi đến rất gần nên cậu sốt ruột gọi tài xế lái xe nhanh lên, sau đó cậu nhắn tin và gửi địa điểm cho một người bất kỳ trong danh bạ.
[Ai đó đang muốn bắt em đi, anh ta muốn chơi chết em, hu hu, giúp em với.]
Ai cũng được, mau đến cứu cậu đi.
Trà Thư ngỡ ngàng khi phát hiện tài xế trong xe đang gọi điện thoại cho người đàn ông đó, cậu vừa định chạy đi thì phát hiện cửa xe đã bị khóa, giây sau người đàn ông đó mỉm cười ngồi vào ghế, "Người anh em à, đừng giành em ấy với tôi. Tôi biết cậu không thích đàn ông mà. Vài ngày nữa tôi sẽ tìm cho cậu mấy em gái xinh tươi, cậu cứ yên tâm đi, người ngồi phía sau là bạn trai nhỏ của tôi."
Người đàn ông này thật sự ngang ngược ghê, cậu đồng ý làm bạn trai của anh ta khi nào?
Trong khi người đàn ông vẫn mãi mê nói những lời vô nghĩa, Nghiêm Dực Lẫm tức giận mang theo một nhóm lớn đàn em đi tới.
Ban đầu, Nghiêm Dực Lẫm định đập vỡ cửa kính xe nhưng sợ sẽ làm Trà Thư bị thương, nên thay vào đó y gõ cửa kính xe và hét lên, "Người bên trong đi ra hết cho bố mày!"
Hai người chưa bao giờ gặp ai nói chuyện ngang tàng như vậy, một người trong số họ muốn phóng xe thật nhanh vào cái tên không biết điều này, kết cục nếu y không chết thì cũng liệt nửa người dưới.
"Nếu không mở cửa tao sẽ đập xe!"
Đập thì đập, một người mà đập được bao nhiêu?
Giọng nói uy hiếp vừa dứt, lại có thêm một loạt tiếng hô to từ trong đám người, "Trợ giúp đại ca đoạt lại chị dâu!"
Hai người đàn ông bên trong xe nghe vậy mới biết bên ngoài có rất nhiều người, cuối cùng họ không còn cách nào khác đành phải mở cửa kính xe.
Ngay khi cửa sổ mở xuống., người đàn ông quấy rối Trà Thư lập tức bị Nghiêm Dực Lẫm đấm vài phát làm khuôn mặt vốn tuấn tú trở nên bầm dập. Sau đó, Nghiêm Dực Lẫm ấn nút mở cửa xe rồi ôm Trà Thư đi ra ngoài.
Cứ như vậy Nghiêm Dực Lẫm dễ dàng giải cứu thành công Trà Thư, lúc Nghiêm Dực Lẫm đưa Trà Thư về nhà thì anh trai của cậu vẫn chưa trở về.
"Lẫm Lẫm thực sự rất ngầu! Siêu đỉnh!"
Hồi nãy Nghiêm Dực Lẫm suýt đỏ mặt khi mấy tên đàn em nói: "Trợ giúp đại ca đoạt lại chị dâu", giờ y lại nghe Trà Thư khen thì hiển nhiên khuôn mặt đẹp trai đã đỏ bừng đến tận mang tai.
"Không đâu... hehe." Trà Thư thật sự rất hấp dẫn, y sẽ không nhịn được...
Trà Thư ngồi trên sô pha thản nhiên cởi bỏ áo sơ mi và quần tây, cởi lớp vải trắng bó trước ngực làm lộ ra bộ ngực mềm mại trắng nõn, quần lót cởi xuống làm hai cái huyệt đang chảy nước cứ thế hiện ra trước mắt Nghiêm Dực Lẫm.
"Em thế này... Anh sẽ chấp nhận em chứ? Em lo anh sẽ không thích..."
"Không, làm sao có thể. Ngược lại anh thấy rất đẹp, thật xinh đẹp. Sao Thư Thư lại ngoan quá vậy, anh yêu em nhất!"
"Vậy tốt quá!" Cậu trần truồng ngồi trên đùi Nghiêm Dực Lẫm, làn da trắng sứ mịn màng của cậu nhanh chóng khiến y sững sờ.
Đôi bàn tay nhỏ bé non nớt của cậu chạm vào hoa huy*t mềm mại, cơ thể cậu nhích tới nhích lui trên dương v*t khổng lồ trong khi bầu ngực cọ xát vào cơ bụng săn chắc.
Trà Thư kêu lên những tiếng rên rỉ dâm đãng, "Em muốn dương v*t của Lẫm Lẫm, quần của em ướt hết rồi nè, rất thích Lẫm Lẫm..."
Nghiêm Dực Lẫm xoay người đè Trà Thư dưới thân vì thật sự không chịu nổi nữa, y liếm đôi mắt xinh đẹp của người dưới thân, "Em thật sự muốn cho anh sao, còn có ai trong nhà không?"
"Chỉ có anh trai, nhưng anh trai sẽ không về vào giờ này nên anh đừng lo."
"Được." Đây là lần đầu tiên của Nghiêm Dực Lẫm nên y sợ sẽ làm ra những chuyện xấu hổ, y quyết định dùng ngón tay chơi đùa hoa huy*t đến khi ra nước thì mới tiến vào.
"Ưm a a, nhiều quá đi a ha, dương v*t quá lớn… Quá căng anh Lẫm Lẫm… Thích quá… Yêu anh nhất Lẫm Lẫm… Hừ ư... chỗ đó… Sẽ bị dương v*t chơi hư… Lại muốn bắn...ah."
dương v*t vừa tiến vào đã cảm giác như được vô số cái miệng mềm mại mút lấy, mỗi lần đẩy ra đút vào đều mang theo thịt non đỏ tươi và nước dâm nhớp nháp. Y suýt chút nữa không kiềm được mà bắn ngay vào bên trong hoa huy*t ấm áp.
hoa huy*t mềm mại ** quá sướng, mút liếm và gặm cắn đầu v* non nớt rồi hôn lại hôn tới hôn lui, khiến cho tiểu mỹ nhân dưới thân phun ra rất nhiều nước nhờn nhớp nháp, thân thể lại càng mềm nhũn dính sát vào thân thể vạm vỡ của Nghiêm Dực Lẫm.
"Sướng quá... Lẫm Lẫm chơi chết em đi... Em yêu Lẫm Lẫm...Ứm ư a...."
Nghiêm Dực Lẫm vừa nhấp thật nhanh và mạnh vừa liếm láp cặp vú xinh đẹp, tiếng tiếng dập bịch bịch vang dội khắp căn phòng, ngay cả hai quả trứng to cũng liên tục vỗ vào giữa hai bờ mông mềm mại và đầy đặn.
Chừng một tiếng sau cả hai bỗng nghe thấy tiếng mở cửa dưới lầu, hoa huy*t nhỏ xinh của Trà Thư co rút lại vì sợ sệt.
Cậu run rẩy khi nói, "Là anh của em… Anh của em về rồi, mau rút ra đi, anh đi nhanh, không thể để anh trai phát hiện chúng ta đang làm tình."
Nếu để anh trai biết thì coi như chấm hết, hăn nhất định sẽ có cách hành hạ cậu khủng khiếp hơn cả trò cưỡi ngựa gỗ lần trước. Nói không chừng hắn sẽ đè cậu trên giường ba ngày ba đêm, phải làm sao, phải làm sao đây?
Nghiêm Dực Lẫm chỉ cho rằng anh trai của cậu là kiểu người bảo thủ, nên nếu hắn biết chuyện thì sẽ không tốt cho Thư Thư.
Nghiêm Dực Lẫm nhanh chóng lau sạch người cho Thư Thư rồi mặc quần áo vào cho cậu, y giúp cậu thu xếp gọn gàng chứ không còn vụng về và hấp tấp như lần trước nữa.
"Anh ấy sắp tới rồi, mỗi khi không tìm thấy em là anh ấy lại đến phòng ngủ của em, thật là đáng sợ."
"Không sao đâu, lát nữa anh sẽ nhảy xuống từ tầng hai, nó trông không cao lắm, anh từng nhảy ở chỗ cao hơn thế này nên Thư Thư đừng lo lắng."
Anh trai đang bước đến gần phòng, nên Trà Thư không còn cách nào khác đành để Nghiêm Dực Lẫm trốn dưới gầm giường, còn cậu giả vờ như đang làm bài tập.
"Đến giờ ăn rồi."
Vừa dứt lời anh trai lập tức rời đi, Trà Thư kêu Nghiêm Dực Lẫm nhảy ra ngoài cửa sổ để trốn đi, sau khi xác nhận rằng Nghiêm Dực Lẫm không sao thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc cậu định đi thang máy xuống, có một người cũng cùng lúc vào thang máy với cậu. Cậu không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông, chỉ biết rằng anh ta có mái tóc tẩy màu vàng và đội một chiếc mũ ngư dân rất ngầu. Anh ta cực kỳ cao, khoảng 1m9 nên Trà Thư chỉ đứng đến cơ ngực của anh ta.
Camera của thang máy bị hỏng rồi sao? Tại sao cậu không thấy đèn đỏ nhấp nháy nhỉ?
Mặt khác, có lẽ là do khí thế của người đàn ông quá lớn nên cậu mới cảm thấy bất an khi ở chung với anh ta trong không gian kín mít thế này. Cậu lén lút lui vào sâu trong góc và cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, lát sau cậu lấy điện thoại ra đặt một cuốc xe và thấy tài xế nhận cuốc xe sử dụng xe Rolls Royce.
Có nhiều tiền thế mà còn đi làm công hả? Nếu cậu cũng có nhiều tiền thì cậu sẽ ở nhà suốt luôn, Trà Thư nghĩ thầm.
Trong lúc ấy, người đàn ông bên cạnh nhẹ nhàng tiến đến gần cho đến khi kề sát vào tấm lưng nuột nà của Trà Thư, anh ta cúi xuống hít hà mùi thơm quyến rũ trong khi đôi mắt hổ phách ánh lên tia sáng rực rỡ, si mê vuốt ve mái tóc đen mềm mại của cậu.
Và dương v*t to nóng bỏng bên dưới đang kề sát vào người Trà Thư.
Nè nè... Chuyện gì đây, người này là biến thái sao? Sao mà vô liêm sỉ vậy?
"Em đẹp quá, em đẹp quá, vừa nhìn thấy em là dương v*t của tôi đã cương cứng. Vừa mềm vừa thơm quá dễ thương, ở bên tôi nửa năm tôi sẽ cho em 5 ngàn vạn. Ôi thôi, em là vô giá, ở bên tôi suốt đời tôi sẽ cho bất cứ thứ gì em muốn..."
Tên biến thái này nói vớ vẩn cái gì vậy?
"Làm ơn tránh xa tôi ra, tôi không thích ai đó ở quá gần tôi."
Trà Thư đẩy người đàn ông ra, nhưng sức lực của anh ta quá lớn nên cậu vẫn bị nhốt trong vòng tay của anh ta, thậm chí cậu còn cảm nhận được dương v*t to lớn phía dưới của anh ta giật lên vài lần.
Cậu không còn cách nào khác là ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào người đàn ông, dù anh ta rất đẹp trai và có sức hấp dẫn nhưng anh ta chỉ là một tên biến thái, thật đáng tiếc.
"Tôi không buông, cho tôi thông tin liên lạc của em. Còn nữa, em hôn dương v*t cứng ngắc của tôi được không? Tôi sắp đau chết rồi, tốt nhất là dùng cái lưỡi nhỏ nhắn ngọt ngào của em liếm nó, nó sẽ bắn ra sữa bò cho em uống no."
"Tôi sẽ gọi cảnh sát nếu anh không buông tay, anh hãy lý trí." Trà Thư đe dọa, với sức lực của cậu thì không thể chống lại người đàn ông này.
Ngay lúc cậu muốn lén nhắn tin cầu cứu Úc Hữu Minh hoặc là Nghiêm Dực Lẫm, thì tay của cậu bỗng bị anh ta nắm chặt không thể cử động, trong lòng cậu chỉ còn một hy vọng duy nhất là cuốc xe cậu đặt sẽ đến nhanh.
"Em cứ việc, nói với họ những gì tôi đã làm với em."
"hoa huy*t dâm đãng thèm khát dương v*t đến phang mình, cả người toàn là những vết tình ái lại tỏa ra sự thối nát mà mị hoặc như hoa anh túc, từng tấc da thịt đều hoàn mỹ đến cùng cực..." Đôi môi mỏng mở to ngậm lấy cánh tay lộ ra ngoài của cậu, "Thật thơm và ngọt, vừa non vừa mềm giống hệt một miếng bánh ngọt trước bữa tối."
"Tôi quả thật rất muốn đè em ra ngay tại đây, nhưng, nhưng tôi không muốn bất cứ ai nhìn thấy cơ thể tuyệt vời của em, tôi nghĩ tôi sẽ làm điều đó với em trong chiếc xe của mình..."
Cửa thang máy cuối cùng cũng mở ra, Trà Thư nhanh chóng chạy ra trong khi anh ta vẫn còn đang lơ đãng.
Lúc cậu chạy ra đã thấy một chiếc xe đợi sẵn ở cửa, Trà Thư vội vàng lên xe và thấy người đàn ông kia đang đuổi đến rất gần nên cậu sốt ruột gọi tài xế lái xe nhanh lên, sau đó cậu nhắn tin và gửi địa điểm cho một người bất kỳ trong danh bạ.
[Ai đó đang muốn bắt em đi, anh ta muốn chơi chết em, hu hu, giúp em với.]
Ai cũng được, mau đến cứu cậu đi.
Trà Thư ngỡ ngàng khi phát hiện tài xế trong xe đang gọi điện thoại cho người đàn ông đó, cậu vừa định chạy đi thì phát hiện cửa xe đã bị khóa, giây sau người đàn ông đó mỉm cười ngồi vào ghế, "Người anh em à, đừng giành em ấy với tôi. Tôi biết cậu không thích đàn ông mà. Vài ngày nữa tôi sẽ tìm cho cậu mấy em gái xinh tươi, cậu cứ yên tâm đi, người ngồi phía sau là bạn trai nhỏ của tôi."
Người đàn ông này thật sự ngang ngược ghê, cậu đồng ý làm bạn trai của anh ta khi nào?
Trong khi người đàn ông vẫn mãi mê nói những lời vô nghĩa, Nghiêm Dực Lẫm tức giận mang theo một nhóm lớn đàn em đi tới.
Ban đầu, Nghiêm Dực Lẫm định đập vỡ cửa kính xe nhưng sợ sẽ làm Trà Thư bị thương, nên thay vào đó y gõ cửa kính xe và hét lên, "Người bên trong đi ra hết cho bố mày!"
Hai người chưa bao giờ gặp ai nói chuyện ngang tàng như vậy, một người trong số họ muốn phóng xe thật nhanh vào cái tên không biết điều này, kết cục nếu y không chết thì cũng liệt nửa người dưới.
"Nếu không mở cửa tao sẽ đập xe!"
Đập thì đập, một người mà đập được bao nhiêu?
Giọng nói uy hiếp vừa dứt, lại có thêm một loạt tiếng hô to từ trong đám người, "Trợ giúp đại ca đoạt lại chị dâu!"
Hai người đàn ông bên trong xe nghe vậy mới biết bên ngoài có rất nhiều người, cuối cùng họ không còn cách nào khác đành phải mở cửa kính xe.
Ngay khi cửa sổ mở xuống., người đàn ông quấy rối Trà Thư lập tức bị Nghiêm Dực Lẫm đấm vài phát làm khuôn mặt vốn tuấn tú trở nên bầm dập. Sau đó, Nghiêm Dực Lẫm ấn nút mở cửa xe rồi ôm Trà Thư đi ra ngoài.
Cứ như vậy Nghiêm Dực Lẫm dễ dàng giải cứu thành công Trà Thư, lúc Nghiêm Dực Lẫm đưa Trà Thư về nhà thì anh trai của cậu vẫn chưa trở về.
"Lẫm Lẫm thực sự rất ngầu! Siêu đỉnh!"
Hồi nãy Nghiêm Dực Lẫm suýt đỏ mặt khi mấy tên đàn em nói: "Trợ giúp đại ca đoạt lại chị dâu", giờ y lại nghe Trà Thư khen thì hiển nhiên khuôn mặt đẹp trai đã đỏ bừng đến tận mang tai.
"Không đâu... hehe." Trà Thư thật sự rất hấp dẫn, y sẽ không nhịn được...
Trà Thư ngồi trên sô pha thản nhiên cởi bỏ áo sơ mi và quần tây, cởi lớp vải trắng bó trước ngực làm lộ ra bộ ngực mềm mại trắng nõn, quần lót cởi xuống làm hai cái huyệt đang chảy nước cứ thế hiện ra trước mắt Nghiêm Dực Lẫm.
"Em thế này... Anh sẽ chấp nhận em chứ? Em lo anh sẽ không thích..."
"Không, làm sao có thể. Ngược lại anh thấy rất đẹp, thật xinh đẹp. Sao Thư Thư lại ngoan quá vậy, anh yêu em nhất!"
"Vậy tốt quá!" Cậu trần truồng ngồi trên đùi Nghiêm Dực Lẫm, làn da trắng sứ mịn màng của cậu nhanh chóng khiến y sững sờ.
Đôi bàn tay nhỏ bé non nớt của cậu chạm vào hoa huy*t mềm mại, cơ thể cậu nhích tới nhích lui trên dương v*t khổng lồ trong khi bầu ngực cọ xát vào cơ bụng săn chắc.
Trà Thư kêu lên những tiếng rên rỉ dâm đãng, "Em muốn dương v*t của Lẫm Lẫm, quần của em ướt hết rồi nè, rất thích Lẫm Lẫm..."
Nghiêm Dực Lẫm xoay người đè Trà Thư dưới thân vì thật sự không chịu nổi nữa, y liếm đôi mắt xinh đẹp của người dưới thân, "Em thật sự muốn cho anh sao, còn có ai trong nhà không?"
"Chỉ có anh trai, nhưng anh trai sẽ không về vào giờ này nên anh đừng lo."
"Được." Đây là lần đầu tiên của Nghiêm Dực Lẫm nên y sợ sẽ làm ra những chuyện xấu hổ, y quyết định dùng ngón tay chơi đùa hoa huy*t đến khi ra nước thì mới tiến vào.
"Ưm a a, nhiều quá đi a ha, dương v*t quá lớn… Quá căng anh Lẫm Lẫm… Thích quá… Yêu anh nhất Lẫm Lẫm… Hừ ư... chỗ đó… Sẽ bị dương v*t chơi hư… Lại muốn bắn...ah."
dương v*t vừa tiến vào đã cảm giác như được vô số cái miệng mềm mại mút lấy, mỗi lần đẩy ra đút vào đều mang theo thịt non đỏ tươi và nước dâm nhớp nháp. Y suýt chút nữa không kiềm được mà bắn ngay vào bên trong hoa huy*t ấm áp.
hoa huy*t mềm mại ** quá sướng, mút liếm và gặm cắn đầu v* non nớt rồi hôn lại hôn tới hôn lui, khiến cho tiểu mỹ nhân dưới thân phun ra rất nhiều nước nhờn nhớp nháp, thân thể lại càng mềm nhũn dính sát vào thân thể vạm vỡ của Nghiêm Dực Lẫm.
"Sướng quá... Lẫm Lẫm chơi chết em đi... Em yêu Lẫm Lẫm...Ứm ư a...."
Nghiêm Dực Lẫm vừa nhấp thật nhanh và mạnh vừa liếm láp cặp vú xinh đẹp, tiếng tiếng dập bịch bịch vang dội khắp căn phòng, ngay cả hai quả trứng to cũng liên tục vỗ vào giữa hai bờ mông mềm mại và đầy đặn.
Chừng một tiếng sau cả hai bỗng nghe thấy tiếng mở cửa dưới lầu, hoa huy*t nhỏ xinh của Trà Thư co rút lại vì sợ sệt.
Cậu run rẩy khi nói, "Là anh của em… Anh của em về rồi, mau rút ra đi, anh đi nhanh, không thể để anh trai phát hiện chúng ta đang làm tình."
Nếu để anh trai biết thì coi như chấm hết, hăn nhất định sẽ có cách hành hạ cậu khủng khiếp hơn cả trò cưỡi ngựa gỗ lần trước. Nói không chừng hắn sẽ đè cậu trên giường ba ngày ba đêm, phải làm sao, phải làm sao đây?
Nghiêm Dực Lẫm chỉ cho rằng anh trai của cậu là kiểu người bảo thủ, nên nếu hắn biết chuyện thì sẽ không tốt cho Thư Thư.
Nghiêm Dực Lẫm nhanh chóng lau sạch người cho Thư Thư rồi mặc quần áo vào cho cậu, y giúp cậu thu xếp gọn gàng chứ không còn vụng về và hấp tấp như lần trước nữa.
"Anh ấy sắp tới rồi, mỗi khi không tìm thấy em là anh ấy lại đến phòng ngủ của em, thật là đáng sợ."
"Không sao đâu, lát nữa anh sẽ nhảy xuống từ tầng hai, nó trông không cao lắm, anh từng nhảy ở chỗ cao hơn thế này nên Thư Thư đừng lo lắng."
Anh trai đang bước đến gần phòng, nên Trà Thư không còn cách nào khác đành để Nghiêm Dực Lẫm trốn dưới gầm giường, còn cậu giả vờ như đang làm bài tập.
"Đến giờ ăn rồi."
Vừa dứt lời anh trai lập tức rời đi, Trà Thư kêu Nghiêm Dực Lẫm nhảy ra ngoài cửa sổ để trốn đi, sau khi xác nhận rằng Nghiêm Dực Lẫm không sao thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất